NHỮNG CÁI L... TUI IÊU - Chương 10
EM CHỦ QUÁN
(Bận quá, chưa ra chap mới được, tạm đăng lại bài đã đăng trên “Nhật ký mây mưa”, có chỉnh sửa và bổ sung một số chi tiết để AE đọc tạm)
Tôi và ông bạn hay đến quán cafe quen, em chủ quán đã có một con gái, dáng người cao, mặt xinh, da trắng, khúc nào ra khúc ấy, ăn nói nhẹ nhàng, ánh mặt hay đưa đẩy, nhìn dâm dâm và kích dục vãi l…
Một buổi sáng mát trời, vắng khách, chỉ duy nhất bàn của chúng tôi. Máu dâm nổi lên, hắn gạ cô chủ quán:
– Anh mỏi lưng quá, em massage cho anh nhé. Một hồi lưỡng lự, rồi em cũng đồng ý.
– Anh vào phòng ngủ em làm cho.
Hắn nói ông bạn: Ông ngồi uống cafe và chờ tôi.
Thế cùng em vào phòng.
-Anh nằm xuống, em massage cho.
Hắn cởi áo, nằm sấp xuống, em đấm lưng cho hắn. Hôm nay em mặc đầm, đùi trắng, ngực trễ, bố thằng nào mà nằm yên được.
Trong khi em làm cho hắn, tay hắn tranh thủ xoa đùi em, em không phản ứng.
Lúc này chim hắn đã cứng đơ, chọc xuống nệm, nếu không vướng quần chắc thủng mẹ nó nệm của em.
Hắn bật dậy ôm và hôn em, em đáp lại một cách dè dặt.
– Đừng anh, nhỡ có người thì chết.
Hắn đứng lên, ra chốt cửa . Lại ôm, một tay ôm em một tay thò xuống mò vú. Vú to, ti cũng to, bóp đã thật.
Vật em xuống nệm, tốc váy lên, luồn tay vạch quần lót, đám lông rậm như rễ như bèo tây lộ ra. Xoa bím, lông nghe lạo xạo và ướt nhẹp.
Hắn vạch đám lông, ngón cái day hặt le, ngón giữa móc bím. Nước ra ướt đẫm bàn tay hắn.
Em rên ư ử, mồm thì nói đừng anh…có người vào thì chết… nhưng mông thì cứ hẩy lên, mỗi khi ngón tay hắn đụng điểm G. Nứng lắm rồi, để lâu có khi hắn phọt mẹ nó ra quần, thế thì phí quá.
Hắn tụt quần ra, vén quần lót em sang một bên, cầm con cặc cong cong, cứng đơ rà đầu khấc vào khe bím, từ từ ấn vào cái ót.
Em cong người, mông lắc qua lắc lại như muốn cho cặc hắn tuột ra. Đã chui được vào rồi, tranh thủ thời gian, hắn dập, hắn ngoáy…
Mồm thì nói, đừng anh…, mông lại cứ hẩy lên…
Mk, tê hết cả chim, thế là hắn dập liên hồi như búa máy.
Đang sướng bỗng cộc…cộc…cộc, chắc ông bạn thèm quá muốn vào ké tí.
– Hắn quát: chờ tí, sắp xong rồi.
– Mở cửa ra, mở …cộc…cộc…cộc.
Em hốt hoảng, chết cha, nó về (thằng chồng hờ của em, hai đứa đang ở chung với nhau).
Đang máu, bên ngoài nó đập cửa, bên trong hắn dập cố dập, mẹ kiếp trèo lên lưng ngựa chẳng lẽ không phi đến đích.
– Mở của ngay không tao phá cửa. Nó quát to.
– Ông có im mồm không? Đi đi, để cho người ta bàn việc làm ăn.
– Nó đạp cửa rầm rầm vài phát rồi thấy im ắng lạ thường.
ĐM, thằng này đi tìm dao hay búa để phá cửa chắc.
Cố dập thêm vài phát rồi bắn luôn vào trong bím em.
Vừa đéo vừa run, không kịp lau chùi, hắn kéo quần lên, em thì vuốt đầm, vuốt tóc, hai đứa trở lại thư thế thật nghiêm chỉnh.
Em ra mở cửa thì không thấy nó đâu. Hắn theo em ra thì thấy ông bạn vẫn ngồi đó, mặt tái mét.
– Ông bạn bảo, thấy nó về mà không kịp báo cho chúng mày bên trong, tao sợ hết hồn. May nó không đập cửa xông vào, nếu nó vào thì làm thế nào?
– Lúc ấy mặc quần áo rồi, nó làm gì được mình. Nếu nó có ý định hành hung thì mình động thủ trước, coi như vụ ẩu đả. Nó có hỏi sao đóng cửa ở với nhau trong đó thì bảo bàn việc buôn hàng trắng, làm đéo gì được nhau.
– Tao lạy mày, từ nay tao cạch không canh cho mày địt nhau nữa. Có ngày tao chết oan về mày.