Như Một Giấc Mơ 2 - Chương 5
Đêm thứ sáu đó…
Nguyên còn nhớ… khi chàng trở về căn gác trọ sau khi uống cà phê nghe nhạc cùng với một vài người bạn học như thông lệ vào cuối tuần, chàng tắm xong vừa sắp bước lên cầu thang thì Lành bước đến. Cô ôm Nguyên từ phía sau, giọng cô nũng nịu:
– Em chờ anh hoài nảy giờ. Anh đi đâu lâu về quá vậy?
Nguyên vòng tay ôm cô:
– Lên gác với anh đi em.
Cánh cửa đóng lại là mở ra những rung động quen thuộc mà dữ dội của chàng và Lành.
Nguyên đẩy Lành xuống giường. Cô dang tay chờ đợi. Nguyên ngồi xuống, chàng giựt tung thô bạo mấy cái nút bấm trên cái áo bà ba bằng lụạ ngà của cô.
Chàng thích nghe tiếng nút bấm bung ra bừng bực… rồi lặng người ngắm nhìn hai bầu vú nõn nà khiêu khích phơi bày hết cái mượt mà tròn trĩnh căng trắng êm ái của phần da thịt hấp dẫn môi miệng chàng.
Chàng kéo tuột cái quần thun đen… cái quần thun ôm hai bờ mông căng tròn trĩnh dễ thương, ẩn hiện cái vùng tam giác thần tiên, ấp ủ hai cặp đùi thon trắng tròn trĩnh dễ thương.
Chàng thích nhẩn nha tuột nhẹ cái quần xì líp nhỏ, ngắm nhìn mảng lông đen nhỏ mượt mà của Lành đang e ấp che che cái mu lồn nóng ấm dâm tình.
Chàng lúc nào cũng vậy, cởi tuột hết quần áo… trần truồng hai cơ thể đàn ông đàn bà quấn quýt trong ấm áp quen thuộc. Nguyên hôn lên môi miệng Lành.
Trong gần gũi cho nhau những rung động dữ dội của khao khát da thịt chàng và Lành không biêt tự khi nào đã cảm nhận được trong những nụ hôn gắn bó môi miệng ấy có mang theo những ngọt ngào lạ lùng của tình cảm gắn bó.
Bàn tay Nguyên êm đềm vuốt ve hai bầu vú căng mịn… hai núm vú nhọn căng… rồi khe lồn ướt nóng…
Khi Nguyên rời môi Lành thì da thịt người đàn bà nóng ran chờ môi miệng đàn ông.
Chàng định chồm lên nhưng lần này thì Lành đè chàng xuống. Người đàn bà cắn xé da thịt chàng nút liếm tê điếng cặc chàng rồi ngồi lên trên người chàng.
Lành kéo tay đưa cặc chàng vào lồn. Nguyên nằm ngửa hơi ngững đầu nhìn cặc chàng lút sâu trong lồn.
Lanh chồm hai tay chống xuống… hai vú Lành hấp dẫn mời mọc ngay trên miệng Nguyên. Chàng chồm đầu lên hai tay ôm chụp hai bầu vú mịn màng, miệng nút hai núm vú hồng đung đưa trước mặt.
Lành nhịp nẩy lồn theo những cú nẩy người thúc cặc vào lồn của Nguyên. Người cô cọ sát lên xuống càng lúc càng dữ dội. Cô cọ nẩy trong rên rỉ… cho đến lúc cô rung người gục xuống ngực Nguyên thì chàng cũng vùng dậy đè Lành xuống trong những cú dập thúc rung người.
Khi cả hai ôm ghì nhau trong những rung giựt tột đỉnh thì đột nhiên Nguyên nghe tiếng Lành bật khóc. Chàng khựng người trong ngạc nhiên. Chàng kéo Lành, nhìn vào mắt cô:
– Sao em khóc? Anh làm em dau hả?
Lành dụi mặt vào Nguyên, cô lắc đầu. Nước mắt cô ướt trên ngực chàng.
Giọng Lành ướt sũng:
– Ngày mai anh Thuận về. Em không biêt đến khi nào em có còn được anh ôm anh yêu em nữa không?
Nguyên chợt hiểu ra. Ngày trôi thật nhanh. Chàng và Lành cũng không thể gần nhau như bây giờ. Lần đầu tiên trong đời chàng mới cảm nhận được cái gọi là đau khổ của mất mát chia xa trong tình cảm.
Chàng ôm ghì Lành vào lòng, giọng chàng vỗ về yêu thương:
– Anh thương em… anh nhớ em…
Nguyên nghe Lành thổn thức:
– Em cũng thương anh… em cũng nhớ anh…
Lành vuốt ve trên cặc chàng… cặc cương cứng, giọng Lành thì thầm bên tai:
– Em nhớ cặc anh hoài… cặc cho em mê tơi… cặc đụ em dai dẳng… Cặc làm em chết lên chết xuống…
Lành nắm tay Nguyên đặt lên vú căng mịn màng, giọng cô như mơ như màng:
– Em nhớ tay anh vuốt ve vú em, nắn xoa núm vú em…
Cô hôn lên môi Nguyên, cô tiếp tục thấm thì:
– Em nhớ môi anh… nhớ miệng anh nút em… nhớ lưỡi anh vuốt lồn em…
Nguyên nhấn cặc chàng sâu trong cái lồn ấm nóng rướn cong quen thuộc của Lành.
Chàng cảm nhận hình như trong tê sướng của chàng đêm hôm đó cái ẩn sâu trong đó cái nỗi vỡ vụn của chia cách ngăn xa…
Trái tim chàng nhói đau và hình như Nguyên cũng nhận ra nước mắt đang làm mờ cảnh vật xung quanh chàng.
Chàng ôm ghì Lành vào lòng không nói ra lời…
Những ngày yêu say mê đắm trong vòng tay đam mê, trong da thịt nóng bỏng nồng say với Lành đột nhiên bị gián đoạn khi Thuận, chồng cô Lành, trở về sau khóa tu nghiệp.
Một tháng sau đó hai vợ chồng dọn nhà đi nơi khác. Nguyên nghe Lành nói là chồng cô được thăng chức và hai vợ chồng vừa mua được căn nhà trả góp dành cho công chức chính phủ.
Những ngày kề cận bên Lành bây giờ bỗng trở thành những nỗi khát khao nóng cháy, không được thoả mãn. Lần đầu tiên trong đời Nguyên nhận ra thế nào là mất mát chia xa, thế nào xa rời người tình, và thế nào là vỡ vụn của con tim.
Những đêm mưa một mình trên căn gác nhỏ, Nguyên nhìn quanh mà hình như cảm thấy mùi hương da thịt tươi mát dâng hiến của Lành vẫn còn lương vương trong chăn gối.
Chàng thẫn thờ ngồi ở mép giường và bỗng chợt nhớ đến lần đầu tiên chàng ôm Lành giựt tung bừng bực hàng nút bấm áo bà ba rồi say sưa vùi môi miệng trên hai bầu vú tròn căng, mịn màng sữa mật.
Chàng vùi mặt xuống gối chăn tìm lại hơi ấm người yêu. Nỗi nhớ nhung bỗng trở thành những cảm giác của đau khổ mà chàng có thể cảm nhận được trong cái nhói đau nhức nhối trong tim.
Một điều kỳ lạ là không phải thuần túy những khao khát của dục tình hoặc những đòi hỏi xác thịt hình thành những thao thức trong chàng.
Mà hình như sự vắng mặt của Lành trong đời sống của chàng bỗng hình thành một khoảng trống vắng lạ lùng đâu đó trong tâm hồn chàng, trong con tim mới biết những rung động diệu kỳ của cái gọi là tình yêu.
Tình cảm của Lành tự nhiên như lúc cô đến với Nguyên, dâng hiến hết da thịt nóng bỏng của cô trong vòng tay tham lam của gã thanh niên mới lớn chưa biết mùi vị đàn bà.
Tình cảm của Lành êm mát như những mịn màng bao phủ, như những ấp ủ tràn đầy trên hai bầu vú căng tròn nõn nà cho Nguyên vùi mặt say sưa hôn hít. Tình cảm của Lành ngọt ngào như sữa mật trên hai núm vú hồng nhỏ xíu căng nhọn, ưỡn cong cho môi miệng Nguyên nút liếm.
Tình cảm Lành là những ve vuốt của lồn yêu cặc, trong chật chội – nóng ấm – trơn ướt – êm đềm – nồng nàn – trìu mến – tột đỉnh – nồng say.
Tình cảm Lành là nỗi ấm áp của da thịt cô rúc sâu trong lòng Nguyên cho chàng hết cái rung động ấm áp của yêu đương mê đắm.
Tình cảm Lành là hơi ấm của ái ân nồng nàn, của những con sóng cảm giác ngất ngây, của những tê giựt điên đảo cuồng say.
Tình cảm Lành là ánh mắt to tròn trìu mến đầy ắp yêu đương của cô, ánh mắt có khả năng bắt cầu nối nhịp vào con tim chàng, nhẹ nhàng mà làm chàng rung động ngất ngây.
Lần đầu tiên Nguyên biết thế nào là yêu và không có người yêu. Bài hát trong cái cassette đầu bàn học của Nguyên văng vẳng trong căn gác vắng bỗng làm chàng tê điếng trong từng nhớ nhung. Người yêu nếu ra di… if you go away… If you go away… If you go away… Please don’t go away!
Nguyên mở cửa bước ra ngoài màn đêm. Trời mưa lất phất… cảnh vật nhạt nhoè… chàng không biết là vì nước mưa hay nước mắt trong tim chàng.
Cuối cùng thì Nguyên cũng thi đậu tú tài hai, nhưng có một điều là cuộc tình đầu tiên của Nguyên với Lành làm gián đoạn cái trớn học hành của chàng.
Nguyên thi đậu tú tài hai ở hạng thứ, hạng thấp nhất. Chàng chỉ còn cách ghi danh vào trường đại học Luật khoa Sài Gòn.
Chiến cuộc và tình hình miền Nam bỗng trở nên căng thẳng vào những năm 1972, 1973. Rồi 30 tháng tư 1975…
Lúc đó Nguyên đã móc nối với gia đình chàng và cánh bên ông ngoại chàng tìm đường vượt biên. Gia đình bên ngoại Nguyên chuyên vận chuyển đường sông.
Chàng vẫn giữ chuyện học hành ở trường Kinh tế Sài Gòn nhằm tránh chính quyền mới ở Vĩnh Long để ý hoặc hạch sách hỏi han. Ba má Nguyên vẫn cho người nhắn tin liên lạc thường xuyên với chàng.
Cho đến khi Nguyên gặp Thùy.
Ở giữa cái thời đất nước đổi trắng thành đen, Thùy hiện ra như một cánh hoa lạc lõng giữa dòng đời chỉ còn là những bon chen của khốn khó và ràng buộc kiểm soát. Nàng cho Nguyên tìm lại nỗi niềm an ủi rằng cuộc đời này vẫn còn chút gì ấm áp và đẹp đẽ để mà vui sống.
Thùy có một đứa con nhỏ bốn tuổi. “Gái một con trông mòn con mắt”, Nguyên nhớ các cụ vẫn thường hay nói vậy, Thùy tươi đẹp như đóa hoa hồng đã khai mở trọn vẹn.
Nguyên biết Thùy lớn tuổi hơn chàng nhưng nàng trông vẫn tươi mát lịch sự và tuyệt vời trong những tà áo dài màu sắc rất nhẹ nhàng rất duyên dáng, rất Sài Gòn của nàng.
Thời gian đầu làm quen với nàng, Nguyên không hề biết rằng nàng đã có gia đình và đã có con, cho đến mãi sau này khi đã gắn bó nhau thân tình thì Nguyên mới nghe Thùy kể chuyện về nàng.
Chồng của Thùy là một sỹ quan không quân, tên Đạt. Năm 1975, Đạt mất biến tin tức. Cho đến lúc bấy giờ, ba năm sau, vẫn không có tin tức gì về Đạt.
Thùy khóc khi kể chuyện với Nguyên. Ở giữa những biến đổi khủng khiếp của thời thế, nàng như kiếp bèo dạt hoa trôi không biết đối phó ra sao. Cành hoa đang tưởng như khô héo bỗng hồi sinh trong vòng tay yêu thương của Nguyên.
Mà chính Nguyên cũng không hề biết trước được cái định mệnh lạ lùng dẫn dắt chàng đến người đàn bà thứ hai chàng yêu. Cái lạ lùng ở chỗ là chàng lại yêu nhằm một người đàn bà cũng đã có chồng.
Và cũng như Lành, khi yêu Thùy cho Nguyên trọn vẹn cái say mê, nồng nàn của tình yêu, cái chất ngất rung động của xác thịt.
Nguyên vẫn còn nhớ những ngày tháng với Thùy tay trong tay ở Sài Gòn vào thời điểm đó.
Làm như trong cái khó khăn cùng cực của đời sống, những lúc sà vào nhau cả Nguyên và Thùy đều cho nhau trọn vẹn những khao khát trong bùng vỡ của một thứ nỗi niềm tuyệt vọng lẩn khuất đâu đó trong tiềm thức của cả hai.
Thùy mảnh mai, nhưng nồng nàn, nóng bỏng trong yêu đương chăn gối. Cái hôm trời mưa ướt áo, hai đứa yêu nhau mở đầu cho những cánh cửa hoan lạc của thân xác.
Đã lâu Nguyên không hề gần gũi đàn bà. Chàng thuộc loại thủ cựu trong việc tình ái, sau cuộc tình đầu với Lành, chàng chỉ muốn gần gũi chia sẻ những rung động da thịt với người đàn bà mình yêu, tuyệt đối không chịu lăng nhăng chời bởi qua đường.
Bởi vậy, lần thứ hai, khi chàng kéo Thùy vào vòng tay nóng bỏng trong khao khát của chàng ở căn phòng trọ, thì Thùy mắng yêu chàng:
– Em tưởng anh hiền lành, mặt anh coi… “cù lần”,… quê một cục”, vậy mà dữ quá chừng!
Nguyên hôn lên môi nàng, đôi môi thường trở nên mọng đỏ trong những nụ hôn nồng cháy của chàng. Tay chàng ôm cái vòng eo thon nhỏ của Thùy, kéo sát vào chàng:
– Anh hiền khô hà… anh mà dữ cái gì… hả em?
Thùy chưa kịp nói thì Nguyên đã khoá chặt môi nàng… tay Nguyên luồn sau vào cái quần thun trắng chụp lên hai bờ mông tròn của Thùy kéo sát vào chàng.
Cặc chàng cương cứng ở đó. Mấy cái nút bấm trên chiếc áo dài xanh da trời nhạt của Thùy tung ra, cái nịt vú trắng cũng rớt xuống sàn nhà.
Trong khoảnh khắc, cả Nguyên và Thùy da thịt trần truồng quấn nhau trên giường trong ấm áp hoan lạc của yêu đương…
Ở trong tình cảnh của ngăn trở, chia ly, phân cách và những khốn khó tận cùng, thì ở Sài Gòn sau ngày đổi đời, hình như Nguyên nhận ra vẫn còn lẩn khuất đâu đó cái nét rất Sài Gòn của người yêu.
Người Thùy nóng bỏng trong bàn tay vuốt ve êm đềm của Nguyên. Nàng cắn lên vai người tình thầm thì:
– Cái tay anh kìa… hư quá đi thôi…
Nguyên ghẹo người yêu:
– Tay anh hư làm sao?
Giọng Thùy nũng nịu:
– Coi kìa… se se hai cái núm vú em như vậy đó… Tay anh… dâm quá anh ơi…
Nguyên và Thùy cùng ngắm nhìn cái núm vú hồng hồng nhỏ nhắn đang căng cứng nhọn hoắt trong năm đầu ngón tay se nắn nhẹ nhàng, Cái núm vú hồng bên kia thì mất hút trong môi miệng tham lam của chàng. Vòng tay chàng ôm kéo nàng từ sau lưng ghì sát vú nàng vào mặt chàng.
Nguyên bỗng nhiên nghe một nỗi ấm áp dịu dàng trở về trong chàng mỗi khi chàng ghì Thùy vào lòng và úp mặt chàng vào hai bầu vú nhỏ nhắn nhưng căng trắng mịn màng của nàng. Làm như hai bầu vú sữa đối với chàng vẫn muôn đời là cái nôi ru êm ái không có gì thay thế được.
Ở hai bầu vú người yêu có mang nhịp tim yêu đương đập loạn trong những kích thích bạo bùng từ bàn tay dịu ngọt của Nguyên ham hố bóp, nắn, xoa, vờn.
Ở hai bầu vú người yêu có cái nõn nà êm dịu mơn mởn chỉ có trên làn da của hai gò núi bồng đảo chập chùng đồi cao trũng sâu. Ở hai bầu vú người yêu có cái căng cứng mà lại mềm mại mà bàn tay Nguyên mê mải vần vò đè ép.
Ở hai bầu vú người yêu có cái nóng ấm lạ lùng của cái cơ thể dịu dàng dâng hiến. Ở hai bầu vú có hai cái núm vú hồng vẫn là nơi chốn cho môi miệng Nguyên, cho lưỡi Nguyên nút lìếm ngọt ngào sữa mật tình say.
Mà hễ càng nút liếm vuốt ve hai bầu vú Thùy chừng nào thì làm như bầu vú nàng càng căng căng, cứng cứng, mọng mọng, màng màng, ngọt ngọt, ngào ngào thêm hơn.
Nguyên vẫn thích làm nàng nóng ran người như vậy trong những giây phút quấn quýt da thịt khởi đầu cho những con sóng dữ dội hơn. Bàn tay tham lam của chàng đột nhiên men mò xuống sâu trong vùng tam giác kín. Chàng rên nhỏ:
– Anh nhớ em quá em ơi…
Thùy rùng mình trong nhột nhạt, giọng nàng hòa điệu trong cái dâm đãng gọi mời:
– Ưư… uiii… ưư… Anh nhớ gì của em?
Tay Nguyên vuốt ve ở giữa hai cánh lồn. Cái khe thiên thai nóng ấm, ướt át. Chàng thầm thì:
– Anh nhớ lồn em…
Thuỳ dang rộng hai cặp đùì thon trắng cao dài nõn nà… trường túc bất tri lao… thảo nào nàng mảnh mai mà nồng cháy bền bỉ dai dẳng trong chăn chiếu…
Nguyên nghe giọng nàng gấp gáp:
– Lồn em làm sao?
Ngón tay Nguyên lách nhẹ vào trong cái khe ấm nóng, vùi sâu vào… sâu lút vào trong… Thùy rên nhỏ khi nghe Nguyên tiếp tục những lời lẽ dâm tình đàn ông:
– Anh nhớ cái lồn chật cứng của anh… anh nhớ cái lồn ướt nhẹp… mà nóng ấm của anh…
Ngón tay chàng vuốt ve mầy mò tận trong cái khe động ướt nóng của Thùy, giọng chàng như êm như ru:
– Anh nhớ lồn em vuốt cặc anh… Anh nhớ lồn em ôm ấp cặc anh… lồn ấm… lốn êm… lồn tuyệt vời… của anh…
Ngón tay Nguyên rời cái khe động sâu trở lại vuốt ve trên hai cánh lồn hồng ướt đẫm dâm tình… Giọng chàng vẫn tiếp tục trong kích thích bên tai Thùy:
– Anh nhớ hai cánh lồn của anh… Anh thèm líếm hai cánh lồn êm êm của anh…
Thùy rùng mình ưỡn vú ép sát vào Nguyên, giọng nàng rên rỉ:
– Anh còn nhớ gì lồn em nữa…?
Tay Nguyên mân mê lên phía trên chàng xoay xoay ngón tay thật nhẹ trên cái hột le đã căng mọng. Giọng chàng càng thêm dâm đãng:
– Anh thèm nút cái hột le căng căng này nè…
Thùy nũng nịu rên rỉ:
– Bắt đền anh… bắt đền anh… Anh dâm quá đi thôi…
Nàng đẩy nhẹ ở đầu người yêu, chỉ thấy đầu Nguyên chụp xuống hai bầu vú cong ưỡn…
Nguyên nút hai cái núm vú trong lúc hai tay vuốt nâng hai bầu vú cho hai gò bồng đảo nhô cao hết cỡ. Nguyên cắn lên làn da vú trắng mịn màng làm Thùy cứ cong giựt người trong tê dại nhột nhạt…
Hai bầu vú của nàng bị dày vò cắn nút tơi tả thì cái môi miệng ham hố, cái lưỡi nóng bỏng của người yêu vội vã chạy dài xuống làn da bụng trắng thon nhỏ chạy xuống làn da đùi non.
Môi mấp, lưỡi lướt trên làn da non nõn nà mịn màng làm nàng càng thêm nhột nhạt run rẩy trong kích thích… Thùy dang rộng hai chân.. lồn nàng phơi mở gọi mời người yêu…
Nguyên vuốt lưỡi trên hai cánh lồn dang mở, mời mọc. Cánh hồng ướt đẫm hơi sương rung giựt trong từng cú liếm nút nhẹ nhàng êm như ru của Nguyên.
Cái hột le hồng nhỏ căng mọng bị chàng liếm nút tơi tả. Chàng cho Thùy cảm nhận trong những va chạm nồng nàn từ lưỡi chàng, từ những cái mấp nút nhè nhẹ từ môi miệng chàng là những trìu mến của tình cảm chàng.
Những thèm muốn khao khát của da thịt chàng. Và chỉ tận cùng trong tê dại của cặc và lồn, của đàn ông và đàn bà, chàng và nàng hòa nhập với nhau.
Nguyên chồm dậy trong kích thích, cặc nhấn sâu trong lồn nóng ấm. Cái vòng ướt át chật chội ôm ấp, vuốt ve cặc chàng một cách êm ả. Tê sướng trùng trùng dăng bủa lan lan trong chàng. Càng lúc càng tăng cao, dâng nhanh.
Như con sóng từ cơn bão dữ tràn bờ. Không có gì ngăn cản nổi, Nguyên dập nhanh thúc sâu trong lồn quýnh quíu oằn oại, vú tung nẩy. Rã rời.
Chàng gục người xuống ghì Thùy trong môi miệng nối kết ngọt ngào. Trong rung giựt tê dại chàng cảm thấy như mình đang bềnh bồng trong mây.
Trong rung động tận cùng của da thịt trong nhau, Nguyên nhận ra chỉ trong thương yêu những rung động của thể xác mới có thể thăng hoa và trở thành những tình cảm ngọt ngào gắn bó. Và tình yêu là một thứ tình cảm lạ lùng nhất trên cõi trần gian đầy dẫy những thể loại của cảm giác.
Tình yêu biến những lời dâm đãng mời mọc của người đàn bà trong vòng tay Nguyên trở thành những bài ca ái tình du dương bên tai nhau.
Tình yêu biến những ham muốn trong Nguyên trở thành những cảm giác hoan lạc của sự hòa hợp đến từ ước muốn được hòa nhập làm một với người mình yêu.
Tình yêu biến những va chạm trên da thịt nóng bỏng khao khát của Nguyên và Thùy trở thành những rung động của ngất ngây đam mê, trùng trùng thương nhớ.
Tình yêu trở thành sợi dây muôn màu nối kết tình cảm và xác thịt của Nguyên và Thùy, của đàn ông và đàn bà, liền lạc lại với nhau.
Tình yêu khởi động từ con tim không suy nghĩ lựa chọn, nhiều khi trở thành những lầm lẫn của những ham muốn nhất thời.
Nhưng một khi tình yêu thăng hoa chín mùi trong những tâm hồn biết suy nghĩ, trưởng thành và quán xét thì tình yêu là cánh cửa mở rộng đón mời người yêu.
Ở đàng sau cánh cửa mở rộng đó, không có ngăn cách, không có thành trì che giấu những riêng tư của cái tôi e ngại. Ở đàng sau cánh cửa mở rộng đó, hai người yêu nhau, cho nhau hết và nhận ở nhau hết cả con tim, thể xác và cả tâm hồn.
Hình như Nguyên và Thùy yêu nhau là như vậy. Bởi vì Thùy dâng hiến những rung động của da thịt, cảm giác và tâm hồn nàng trọn vẹn cho Nguyên.
Và khi Nguyên đến với nàng, chàng cho Thùy hết những đam mê thể xác, chia sẻ hết với nhau những khắc khoải âu lo của đời sống, gánh vác cho nhau hết những mệt nhọc toan tính của những ngày tháng trước mặt.
Cho đến một buổi sáng vào tháng tư năm sau.
Có tiếng gõ cửa ở căn phòng trọ của Nguyên. Khi mở cửa thì Nguyên gặp ông Tám.
Cuộc trao đổi giữa chàng và ông Tám buổi sáng hôm đó thay đổi hẳn cuộc đời Nguyên. Giống như con sông đột nhiên đến chỗ thay dòng rẽ nhánh, dòng nước chuyển hướng vào một ngõ rẽ khác.
Buổi gặp mặt với ông Tám là việc bàn với Nguyên sắp xếp cho kế hoạc vượt biên do cánh ông ngoại chàng tổ chức.
Ông Tám nhắn cho Nguyên biết là tốt hơn hết Nguyên nên bỏ việc học hành ở Sài Gòn, trở về quê tham gia công việc làm ăn vận chuyển đường sông, chờ cơ hội thuận tiện là thực hiện kế hoạch đào thoát.
Ông ngoại chàng đã lo lót chuẩn bị mọi thứ để hợp thức hóa việc Nguyên về làm việc trên tàu vận chuyển của ông.
Ông Tám ngồi trầm ngâm sau khi nói chuyện cặn kẽ với Nguyên về toan tính của ông ngoại chàng. Ông già chậm rãi bảo chàng:
– Bác chỉ sợ cháu không quen dãi dầu sông nước. Có thể là nửa năm, có thể là một năm bác không biết trước được. Nhưng mà ông ngoại cháu muốn hễ mà mình xuất phát là phải trót lọt. Cháu phải quyết định cho tương lai của cháu.
Nguyên còn nhớ cái nét quả quyết của ông Tám khi nói với chàng những lời này.
Ngày hôm sau, Nguyên xin phép về thăm ông ngoại chàng để có thể hiểu thêm tình thế.