Nhật Ký Phịch Thủ - Nữ Viết - Chương 7
Phần 7: Lên Đỉnh
Cuối tuần ngoài thời gian bên nhau đi ăn, xem film, chúng tôi vẫn thường xuyên cùng nhau đi chụp ảnh. Hết lang thang đường Phan Đình Phùng, Kim Mã, phố cổ Hà Nội, hay bên nhau ghi lại cảnh hoàng hôn ở chân cầu Long Biên. Hà Nội gắn liền bao nhiêu kỷ niệm tay trong tay của chúng tôi; và nhớ nhất là những mùa hoa xuân, hạ, thu, đông mùa nào hoa đấy tôi và anh lại ghi lại được những bộ ảnh đẹp của thiên nhiên, con người và anh ghi dấu lại bộ ảnh cho riêng mà thôi. Thỉnh thoảng chúng tôi hay đùa nhau:
– Nè! cảm ơn em đi, vì yêu em làm cho trình chụp ảnh của anh lên tay hẳn
Anh bĩu môi trả lời:
– Thôi đi, ai có những bộ ảnh ngất ngây up phây làm trai phát thèm
– Thế không thích vợ xinh à?
– Không…..suốt ngày bị bọn đàn ông vây quanh anh mệt lắm
………………
Tháng 3 được ghi dấu là những cánh hoa Sưa mỏng manh trắng tinh khôi và sắc đỏ của những cánh mộc miên trên những con đường làng. Buổi sáng chủ nhật đẹp trời tôi như con mèo lười vẫn còn say mình trong giấc ngủ, thì chuông điện thoại kêu, thấy anh gọi tôi vẫn ấm ức lắm giọng trả lời gắt gỏng.
– Gì thế…., không để e ngủ à
– Dậy đi cô bé, anh đang đứng trước cổng nhà em đây.
Tôi hơi bất ngờ, và vẫn tưởng anh đang trêu tôi nhưng cũng bật dậy chạy ra ngoài mở của sổ thấy anh đang nhẻm miệng cười, hôm nay nhìn anh rất khoẻ khoắn anh mặc chiếc áo sơ mi kẻ caro, quần jean rách và đi giày thể thao, đằng sau vai anh đeo cây đàn guitar. Tôi vội vàng đánh răng, trang điểm nhẹ và mặc nhanh 1 áo phông trắng, chân váy bò, đi đôi giày thể thao, đeo ba lô chạy nhanh ra cổng rồi véo nhẹ vào anh nói:
-Làm em bất ngờ quá, đi đâu vậy anh.
– Đi đâu còn lâu mới nói (anh cười)
– Đi đâu em không biết, em đói……. đi ăn đã.
Hai đứa đi ăn sáng, rồi anh đèo tôi đi về phía Hà Tây cũ, chúng tôi theo hướng về thị trấn Chúc Sơn, huyện Chương Mỹ hướng tới chùa Trầm, nơi đây những cánh hoa mộc miên đã nở đỏ 1 góc trời. Màu hoa mộc miên (hoa gạo) không giống màu đỏ rực của hoa phượng mùa hè, hoa mộc miên đỏ dịu nhẹ quyến rũ và đầy mê hoặc bởi cánh hoa, nhụy và cuống hoa mang màu sắc đỏ như ghi lại màu của thời gian, hoa mộc miên gắn liền với tuổi thơ của nhiều đứa trẻ, đến khi xa quê hương, và trưởng thành thì khó quên được những cây gạo ở đầu làng và mỗi độ tháng 3 về, vì vậy những cánh hoa này mang lại những cảm xúc bồi hồi, lắng đọng, nhung nhớ của một thời tuổi thơ.
Anh đắm mình để lấy những góc máy và chụp, còn tôi như đứa bé trở về với tuổi thơ chạy loăng quăng để ngắm nghía khung cảnh bình yên nơi đây, cảm giác vui lắm khi tay chạm vào cánh hoa này. Sau khi đã ghi lại được những bức ảnh hoa gạo chúng tôi đi vào hai ngôi chùa ở gần khu vực này, đó là chùa Vô Vi và chùa Trầm. Cả hai ngôi chùa này đều là những ngôi chùa cổ nên bước chân vào cổng đã cảm thấy bình yên thanh tịnh, tôi đứng bên ngoài viễn cảnh chùa (vì mặc váy ngắn nên không vào trong) anh vào bên trong chùa thắp hương.
Sau đó chúng tôi cùng nhau leo núi Trầm, ngọn núi này tuy không quá cao nhưng đêm hôm trước trời mưa nhẹ nên đất hơi lầy cộng với những vách đá trắng dựng đứng nằm san sát nhau nhìn cheo leo hiểm chở, lối mòn thì ngoằn ngoèo, chằng chịt khắp nơi cũng để cho hai chúng tôi thấy thấm mệt.
Anh luôn là người leo trước trên vai thì đeo đàn, cổ đeo máy ảnh, một tay thì xách túi đồ ăn mang đi, tay kia dắt tay tôi, rồi luôn miệng nói: bám chặt vào tay anh nhé, cẩn thận không ngã đấy… làm cho tôi thấy mọi mệt mỏi như tan biến vì biết anh là người sợ độ cao nhưng lại luôn là người động viên tôi cố gắng không bỏ cuộc, để cùng chinh phục ngọn núi này. Đi lên được nửa đường chúng tôi đã thấm mệt, mồ hôi anh nhễ nhại, chân tôi thì đã trùng xuống và như muốn dừng lại. Anh vẫn động viên tôi: Cố lên. Tôi đưa mắt nhìn xung quanh thấy những cánh đồng lúa trải dài mênh mông, giữa xóm làng san sát nhau, dòng sông Đáy trong xanh mềm mại như một dải lụa bao quanh, cảnh vật thực sự hết sức nên thơ nó như động lực để tôi leo lên đỉnh. Nửa sau của hành trình này tôi là người leo trước và kéo tay anh lên những đoạn cần độ bám, đế giày chúng tôi đã dính toàn bộ bùn đất làm cho tốc độ leo chậm và cần bước từng bước chắc chắn và cẩn thận hơn. Sau khi mồ hôi đã ướt hết lưng chân đã mỏi mệt, thì chúng tôi cũng đã leo lên đến đỉnh núi toàn bộ xóm làng, đồng ruộng, sông hồ hiện ra trước tầm mắt, như là một bước tranh thuỷ mặc vậy. Nhìn xa xa là cây cối xanh tươi đang mùa trổ lá điểm vào đó là màu đỏ của những cây hoa gạo đang nở rộ và những cánh hoa Xoan tím ngắt một góc trời, cảm giác lúc này của hai đứa vui lắm anh lấy máy anh ra chớp những bức ảnh đầu tiên và phóng ra các góc xung quanh, tôi như một đứa trẻ lần đầu tiên được tự do chạy xa vòng tay của mẹ, vô thức cho hai tay vào miệng hét tướng lên: “aaaa…….ôi thích quá…..Tôi đã leo lên đỉnh rồi….aaaaaa !!! Tiếng hét tôi vang xa tôi ngửa mắt lên trời sung sướng, cảm giác đúng như con người được tự do giải phóng khỏi 4 bức tường ở cơ quan suốt ngày cắm mặt với máy tính, với cảnh bụi bặm chen lấn xô đẩy ồn áo khi ra ngoài đường ở Hà Nội. Nơi đây yên bình quá, tôi men theo loanh quanh ra các mỏm đá, rồi đi hết từ đỉnh này sang bên đỉnh bên cạnh bằng các lối mòn.
Sau đó tôi chọn chỗ đất bằng phẳng cạnh mỏn đá rộng để trả bạt và dọn đồ ăn ra, chúng tôi ngồi nghỉ ngơi ăn đồ ăn. Anh lấy gậy tự sướng ra để lưu lại những bức ảnh chúng tôi bên nhau, ăn xong tôi nằm gọn trong tấm bạt gối đầu lên chân anh, anh lấy tay vuốt tóc tôi và cúi xuống hôn nhẹ vào chán tôi, rồi anh nói: anh đánh đàn cho e nghe nhé. Tiếng đàn và giọng hát bắt đầu cất lên, lòng tôi hạnh phúc vô bờ, giữa đỉnh núi cao, chỉ có trời đất và chúng tôi (cũng có nhiều người leo nhưng lúc tôi lên họ đã xuống cả rồi) tôi được nằm gối đầu vào đùi anh nghe anh đánh đàn và hát những bài tình ca ngọt ngào, anh hát nhiều bài lắm nhưng đến bài hát “A LITTLE LOVE” tiếng đàn, lời ca ấm áp, và lời bài hát như dành riêng cho tôi vậy, anh cất tiếng hát tôi cũng hát theo hoà với giọng hát của anh…
Greatness as you, smallest as me
You show me What is deep as sea
A little love, little kiss
A little hug, little gift
All of little something
These are our memories
You make me cry
Make me smile
Make me feel that love is true
You always stand by my side
I don’t want to say goodbye
You make me cry
Make me smile
Make me feel the joy of love
Ohhh kissing you
Thank you for all the love you always give to me
Ohhh I love you…
Bài hát kết thúc tôi không chịu được nữa đứng dậy ôm anh thật chặt từ phía sau và nói: em yêu anh rất nhiều hai hàm răng cắn nhẹ vào vai anh, anh bỏ cây đàn xuống quay lại ôm, tôi cũng không nhớ chúng tôi đã ngồi giữa ngọn núi này hôn nhau bao lâu nữa. có lẽ từ trước đến thời điểm đấy, đó là nụ hôn dài nhất của tôi và anh.
Nụ hôn như ngọt ngào ướt át, khi hai cái lưỡi cứ quấn lấy nhau, cứ hôn thôi, khi say trong men tình, đầu kích thích, và người khó chịu bứt rứt anh cho tay vào thọc vào lồn tôi thì nước lồn đã ướt nhơm nhớp, anh bế tôi đến cạnh phiến đá đặt tôi ngồi lên đấy. Anh cho tay vào kéo tụt cái tuần lót tôi ra rồi kề mặt úp toàn bộ mặt vào lồn tôi. Cái lưỡi thọc vào hạt le liếm nhẹ, rồi như con rắn lưỡi lại luồn ngay xuống lỗ lồn, ngoái thuận theo chiều kim đồng hồ, nhẹ nhàng, uyển chuyển, rồi lại ngoái ngược lại, đồng thời một tay vê hạt le, cái lưỡi lúc này thọc sâu vào bên trong lồn tôi, tay còn lại anh banh lồn tôi ra để cho lưỡi vào ngoái, tôi đang phiêu trong khoái cảm, hai tay giữ thật chặt lấy mép của phiếm đá để khỏi ngã đầu ngửa lên trời và mắt nhắm hờ để tự thưởng cho mình những giây phút khoái cảm. Rồi anh liếm nhẹ hai mép lồn dọc từ trên xuống dưới lại từ dưới lên trên đồng thời cho 1 ngón tay chọc hẳn vào trong cô bé.
– Ôi, vợ sướng vợ sướng, địt đi.
– Cho con cặc khác địt vợ nhé.
Tôi không hiểu ý anh nói là gì vì lúc này mắt tôi vẫn nhắm hờ thì thấy cái gì cứng cứng đút vào lỗ lồn tồi, nhìn xuống thì thấy anh đang đút quả dưa chuột vào trong lồn tôi. (chúng tôi mang đồ ăn theo hoa quả trong đó có dưa chuột), tôi bắt đầu rên rỉ. –Muốn boài anh địt em cơ. Anh vẫn đút ra đút vào quả dưa, rồi 1 tay lại day lên hạt le một lúc lại xoa xoa cái mu lồn dậm đầy lông của tôi, cứ như thế nước lồn chảy ra nhiều. Tôi bắt đầu rên lên: Boài thật chồng đâu địt em đi, con quái vật của em đâu rồi. Anh lại cho lưỡi vào mút và liếm rồi lại cho quả dưa vào thọc và lấy tay vê hạt le. Tôi không kiểm soát được nữa người run lại lại bại trận bởi màn tấn công của lưỡi, tay thọc và dưa chuột. aaaaaaaaaaaaaaaa… sướng quá J
Thấy tôi đã lên đỉnh anh bỏ quả dưa ra và kéo khoá quần xuống, tay anh kéo đầu tôi dí con cặc anh vào mặt tôi, miệng tôi há ra ôm chọn con cặc trong miệng, anh sung sướng ấn mạnh đầu tôi xuống, tôi như đang đùa nghịch với boài anh vậy. Cái lưỡi bắt đầu như con rắn đá xung quanh boài anh, từ dưới lên đến đầu khấc, rồi lấy đầu lưỡi liếm sâu vào lỗ đầu cặc. Nước boài anh bắt đầu rỉ rỉ tôi cho lưỡi vào liếm mút sạch. Anh lúc này chắc không kiểm soát được liền cho tay ấn đầu tôi xuống ra hiệu tôi mút mạnh hôn. Tôi mút được thêm chút nữa anh không chịu được nữa ngồi xuống phiến đá rồi bế tôi ngồi lên lòng anh, tôi lấy tay cầm con cặc to cho vào cái lồn của tôi, cứ nhún nhẩy, dập lên dập xuống. Tay anh vẫn cầm quả dưa, anh lại nhét quả dưa vào miệng tôi, như kiểu hai con cặc cùng địt tôi 1 lúc, cặc anh địt lồn tôi, còn quả dưa địt mồn tôi vậy. Do tôi ngồi lên đùi anh lên tôi nhìn thẳng với hướng leo lên núi, lúc này bên dưới có 1 nhóm bạn trẻ rất đông đang tiến đến chúng tôi. Tôi thì thầm với anh.
– Anh on đi, có nhóm người đang đến kìa.
Anh để tôi ngồi dậy, nhanh như cắt, tôi đã chống tay vào phím đá, để sẵn tư thế doggy, anh như vừa lo sợ lại rất hứng vì cũng nhìn thấy nhóm bạn trẻ kia chỉ cần leo thêm 1 lớp bậc nữa là nhìn thấy chúng tôi nên anh hai tay anh giữ mạnh lấy eo tôi, các lực dập vào tôi mạnh liên tục, cảm giác được cả con cặc thúc sâu tận trong âm đạo tôi vậy, hai quả cà cũng cùng lực đưa cứ nhún nhẩy nhún nhẩy theo, cảm giác tê tê. Được khoảng 2 phút thì anh bắn, từng dòng tinh dịch bắn xối xả vào lồn tôi, anh ôm chặt tôi và thủ thỉ:
-Vợ ơi! cảm giác địt có người đang đến gần hồi hộp quá vợ à, như kiểu họ đang thấy mình địt ý làm anh sướng tê cu.
Anh lấy giấy và lau vội boài rồi kéo quần, tôi cũng lau qua lồn và mặc quần lót, vì anh xuất nhiều quá, lau hết rồi mà lúc sau nó chảy xuống ướt hết quần lót. Chúng tôi vừa kịp mặc quần thì nhóm bạn kia leo đến tầng nhìn rõ thấy chúng tôi. Cảm giác lúc lạ lắm, đúng là vừa đê mê sướng (ăn vụng thích thật). Chúng tôi ngồi đấy anh lấy đàn ra đánh và tôi hát, nhóm bạn này đến còn ngồi join vào chúng tôi hát và nói chuyện rất vui…
Hai đứa đã có ngày cuối tuần hạnh phúc bên nhau, chụp ảnh hoa mộc miên, viễn cảnh chùa, và lên đỉnh trong sung sướng.
Cảm ơn anh vì yêu anh vì quen anh mà cho em khám phá đất nước theo cách riêng trước đây em chưa từng đi theo cách đấy, chưa từng nghĩ sẽ có ngày ngủ lều ngắm trời sao, chưa từng nghĩ cảnh mệt nhoài khi bỏ ba lô xuống là nằm ngủ dưới chân nhà thờ, chưa từng nghĩ cảnh mình chạy đêm lên Mù Cang Chải hai đứa dừng lại chụp hắt sáng cảnh bầu trời sao, cùng đến Hà Giang để thấy được cảnh thiên nhiên hùng vĩ của nơi đây và rớt nước mắt thấy trẻ em dân tộc nghèo đói như nào… Đâu phải có thật nhiều tiền thì mới dám đi, nơi đâu mình đặt chân đều đánh dấu sự khám phá, khát vọng tuổi trẻ, mang theo tình yêu của chúng ta, em và anh đã có những giận hời, cãi vã, bất đồng và cả những phút giây hạnh phúc ở khắp mọi nơi trên mảnh đất hình chữ S này.
“You make me cry
Make me smile
Make me feel that love is true
You always stand by my side
I don’t want to say goodbye…”