Nhật Ký Phịch Thủ - Nữ Viết - Chương 13
Định viết về cung Hà Giang nhưng hôm qua anh vừa nhắc lại 1 kỷ niệm, anh nói cảm giác lúc đấy: sướng điên dại: Không biết có Pro nào được bạn gái nào làm tình như thế chưa ạ? Hãy cmt chia sẻ lại cảm xúc xem có giống bạn trai em không nhé 😉
Phần 13: falling in…ice…
Hoà Bình là một tỉnh gần Hà Nội và có nhiều điểm du lịch cho các bạn khám phá nét thiên nhiên trong lành, bình yên. Chiều thứ 6 anh đón sớm, lại là thời gian trốn lý tưởng của cả hai, chỉ kịp thay quần áo, anh đón sẵn ở cổng rồi lên đường. Lần này chúng tôi đi Hoà Bình và địa điểm dừng chân ngủ lại tối nay là Bản Lác ở huyện Mai Châu cách Hà Hội khoảng 140Km. Đã từ lâu Bản Lác đã trở thành điểm đến hấp dẫn cho những ai muốn tránh xa sự ồn ào của phố thị, muốn trở về với cuộc sống giản đơn nơi bản vùng cao yên bình thanh tịnh.
Lại là một cung đường đi trời tối, chúng tôi tháng 10 trời đã về thu nên buổi tối hơi lạnh. Khi hai đứa vượt qua đèo Thung Khe lúc này chỉ thấy toàn là màu trắng của sương đêm, lạnh và cảm giác có cái gì đó rờn rợn, ớn lạnh sau gáy khi xe vượt đèo trong màn sương. Đèo Thung Khe không có những dốc đứng, không có những những cua tay áo cháy phanh như những con đèo khác nhưng lại khá nguy hiểm bởi những chiếc xe tải chạy ngược chiều, ẩn trong màn sương mù đặc quánh làm cản trở tầm nhìn, khoảng cách tầm nhìn lúc này không quá 1m. Cứ ôm chặt lấy anh, bao nhiêu cảm giác sợ hãi cũng hết – Và cũng chẳng là gì vì bên cạnh đã có anh. Hai con người cùng đam mê và có một tinh thần muốn đi như hai đứa tôi.
Sau gần 4 tiếng đồng hồ, chạy qua các con đèo, những vách núi trời tối chả nhìn rõ đường. Cuối cùng chúng tôi cũng đã đến nơi, chạy quanh quẩn một vòng quanh bản Lác để thêu phòng nhưng hầu như nhà sàn nào cũng đã kín chỗ, may mắn thay cuối cùng cũng tìm được một phòng homestay ở nhà sàn cuối bản ngay cạnh cánh đồng lúa. Tắm qua rồi hai đứa đi ăn thưởng thức món cơm Lam chấm muối vừng thơm lừng, và cả 1 con gà đồi nướng, hai đứa ăn uống và nhâm nhi vài cốc bia. Anh uống là chính còn tôi là dũng sĩ diệt gà… 😉
Tối cuối tuần nên Bán Lác nhộn nhịp lắm, đông đúc những khách qua lại, ở đây là nơi sinh sống của người Thái sinh sống họ bán đủ các sản phẩm của người Thái, thấy đặc biệt nhất là những bộ váy được dệt thổ cẩm nhiều mầu sắc. Chúng tôi lang thang quanh đó một vòng rồi rồi đi bộ ra sân chơi chung xem nhảy sạp, múa xoè Thái. Tối cuối tuần nên nơi đây nhộn nhịp như 1 đêm gala, đủ các loại nhạc, từ nhạc Dance của những đoàn học sinh, sinh viên, đến nhạc trữ tình của những team già trung tuổi. Tôi và anh lòng vòng qua hết team này team khác, cuối cùng thì dừng chân ở 1 hội nhảy sạp, hai đứa đứng chờ để được nhảy cảm giác rất là háo hức, chỗ này tập trung đông nhất có lẽ ai cũng muốn được hoà vào với không khí vui của người Thái và đặc chưng là nhảy sạp uống rượu cần. Lần đầu nhảy sạp cũng không quá khó nhưng do cứ vội vội vàng vàng nhảy không đúng nhịp nên bị đập mấy phát vào chân đau điếng người…. 🙁
Đêm đã về khuya, nhưng không khí ở đấy càng nhộn nhịp càng đông vui, chơi vui được một lúc, cảm giác khản hết cả giọng vì la hét và cả hai cũng đã thấm mệt nên chúng tôi dắt tay nhau về ngủ, khi về bản các quán hàng đã đóng cửa hết, tìm mãi mới thấy 1 quán còn mở của chúng tôi mua mấy chai nước và ít nước ngọt kèm theo 1 túi đá.
Anh về phòng chỉ kịp cởi áo và nằm xuống bảo tôi đi ngủ, tôi biết anh mệt. Tôi chưa muốn ngủ mở toang cửa sổ, ngồi trên ghế gác chân lên thành cửa sổ nhân nhi lon nước. Quay sang nhìn anh, ngắm người đàn ông của tôi ngủ, anh nằm sấp, mặt quay sang một bên hai tay để dưới cằm. Tôi cứ ngồi ngắm anh, rồi lấy tay vuốt nhẹ mái tóc đen dày của anh. Gương mặt anh lúc ngủ nhìn hiền lắm, đôi lông mày và hàng mi dậm…. Tôi vuốt ve vào má anh, và chả hiểu sao lúc này tôi thích làm cho anh sướng, muốn phá tan giấc ngủ của anh, muốn được đền bù cho anh là phút giây đê mê và cảm giác khác lạ…
Trong đầu tôi nghĩ ra một bài đã đọc đâu đó từ rất lâu nhưng chưa có dịp thử cho anh. Uống hết lon nước, tôi bắt đầu ra chiêu chinh phục người đàn ông của tôi. Tôi nhẹ nhàng bỏ cái chăn ra lưỡi quẹt 1 đường dọc sống lưng anh, như 1 dòng điện chạy qua người anh cong lưng lên nhưng chưa hiểu chuyện gì xảy ra, tôi được đà làm thêm 1 đường sau gáy anh, rồi liếm quanh tai anh. Anh nói chung tiếng ngái ngủ: …Em làm gì đấy
– Làm cho anh sướng…
Anh không nói thêm gì cứ nằm thế như xem tôi làm tiếp trò gì nữa, tôi cho thêm viên đá lạnh vào trong miệng, lưỡi tôi lúc này như đóng băng vậy. Tôi liếm láp quanh mặt anh, rồi xuống hai núm ti, rốn và kết thúc là cậu nhỏ. Cái lưỡi tôi như con lươn nhẹ nhàng mút nhẹ đầu khấp và rồi đá xuống bên dưới. Tôi mút chặt boài của anh nó nằm gọn trong miệng tôi, một cảm giác nóng ấm, đối lập với sự lạnh buốt của miệng lưỡi tôi. Anh như chết lặng vậy nằm im rên rỉ….ôi…ôi…. boài thì cứ giật giật… Lần đầu tiên tôi nghe thấy tiếng rên rỉ của anh to như thế bình thường anh sướng mắt anh hay lờ đờ như đang phê thuốc 🙂
Cứ thế tôi liếm xuống hai hòn cà, rồi hai bên bẹn non… lưỡi tôi đi đến đâu chỗ đó co rúm lại vì lạnh, vì sướng và vì một cảm giác lạ anh chưa bao giờ được thử. Miệng anh rên ngày càng to, mông và người anh ưởn lên so với sàn gỗ khi cái lưỡi lại chạy thêm 1 đường quanh bộ hạ của anh. Hi…Người đàn ông của tôi cứng rắn mạnh mẽ trên mỗi cung đường là thế nhưng lại yếu mềm dễ tan chảy trước cái lưỡi của tôi…:)
– Em làm gì anh đấy vợ. A chịu không nổi rồi…ứ ứ…
Lúc này nước đầu boài rỉ ra nhiều lắm rồi, tôi biết anh đang sướng điên dại. Anh không chịu được nữa ngồi nhổm dậy. Lột tung cái váy ngủ của tôi ra. Tôi không mặc quần lót suốt từ lúc tắm xong và chỉ dán miếng dán núm vú. Anh bóc hai miếng dán vú ra rồi úp mặt vào hôn ngấu nghiến vú, tôi vẫn ngậm đá hôn vào mặt vào tai anh, rồi chúng tôi hôn nhau, nụ hôn nước đá lạnh buốt. Anh từ từ đè ngửa tôi ra đút cậu bé vào nhấp được vài cái thì xuất tung toé.
Lần đầu thấy anh xuất nhanh như thế, không kìm chế được cảm xúc… chứ thường anh sẽ làm cho tôi sướng trước rồi mới xuất. Mình cũng thấy mình giỏi thật 😉 Ông nhau ngủ đến sáng, buổi sáng dậy a chả bài tôi tiếp bằng một cuộc mây mưa.
Buổi sáng khi mở cửa sổ ra, mùi múa thơm, sương sớm, mây bay nhẹ, quang cảnh nơi đây thật bình yên trong lành của buổi sớm mai trong trẻo hai đứa thuê xe đạp đạp quanh khu và tới phiên chợ sớm của bản, hàng hóa trong chợ cũng dễ mua do dân ở đây không bán mặc cả, họ trao đổi vô tư, thoải mái, hợp nghĩa tình, chúng tôi ăn sáng tại chợ rồi quay về trả xe trả phòng và chúng tôi đi đến Ba Khan – Thiên đường bị bỏ quên… lại là những cảm xúc mới ở nơi này…