Nhật Ký Phịch Thủ - Nữ Viết - Chương 1
Nhật ký yêu nhau trên những cung đường
Phần 1: Chị và em
Một ngày cuối đông năm ấy khi công việc bề bộn và bị xì trét với những bản báo cáo dài những con số cứ quay cuồng trong đầu, ngừng công việc tôi vào facebook
nhắn tin cho thằng bạn là admin của một group phượt.
– ê Ku, khoẻ không? mày xem có cung gì hay ho cho tao join với.
– mày thích đi đâu nào?
– Tao muốn đi Mộc Châu làm bộ ảnh săn hoa đào hoa mận sớm và leo Pha luông luôn.
– Muốn ai xế mày
– Mày đi, nếu mày không bận, không thì ai cũng được miễn là trai đẹp hê hê.
Tôi vừa gõ vừa cười theo kiểu thích thú lắm.
– Ok vậy để tao lập cung rồi báo lại mày nhé.
Cảm giác mong chờ một chuyến đi trong người háo hức đến kỳ lạ, bởi chưa bao giờ tôi đi phượt xa bằng xe máy cả, chủ yếu là đi du lịch với bạn bè gia đình trong các kỳ nghỉ ở xa di chuyển bằng máy bay, ô tô. Khoảng 2 tuần sau thì off cung, chốt được 4 xe full đi, và thằng bạn sẽ là người xế tôi. Nhưng mọi thứ lại không diễn ra như mong đợi đúng là thời tiết không chiều lòng người, dự báo thời tiết đúng thời gian đi lại mưa bão. Vậy là lịch đi bị hoãn lại, tôi buồn lắm vì thực sự muốn đi chơi, đầu óc thì quá là căng thẳng mệt mỏi rồi.
Mấy hôm sau đó mình lang thang vào group chém gió và nhắn tin cho một cậu em trong group đăng ký đi nhưng hôm off không đi.
– em ơi sao hôm trước k đi off vậy.
Em trả lời rất lịch sự
– E xin lỗi ạ, hôm đấy em uống rượu say quá nên e k đến được. Nhưng em đã đăng ký với admin rồi đến hôm đấy e chắc chắn đi chị ạ.
Những buổi tối hôm sau em chủ động nhắn tin cho tôi hai chị em nói chuyện nhiều, những cảm nhận ban đầu về em thấy em rất ngoan, lễ phép và cũng khá hài hước.
Chỉ là những đoạn chát linh tinh chả có đầu có cuối gì hết nhưng cảm giác thật thoải mái khi nói chuyện tào lao với em.
Trước đúng hôm dự kiến đi Mộc Châu em nhắn tin cho tôi
– Chị ơi đáng ra là mai đi chơi mà lại không đi được
– À hèm! Tiếc vì không được đèo gái phải không?
– Gái thì lúc nào e chả đèo được à. Chị có muốn đi đâu chơi không?
Tôi viết luôn:
– Có chỗ nào hay ho không em?
– Tam Đảo chị phượt xe máy bao giờ chưa lên đấy 1 hôm rồi về.
Trong đầu mình chả suy nghĩ gì nhiều lúc này coi em như em thôi ít tuổi hơn nên nói đã đồng ý đi với em dù chưa gặp mặt bao giờ, chỉ có chát và nói chuyện với nhau mấy hôm.
Vậy là buổi trưa đấy em qua chỗ tôi hai đứa gặp nhau đi ăn. Lần đầu gặp nhau những cũng là lần đầu tôi dám đi chơi với một người lạ, thực sự lúc đấy tôi không có khá nhiều ấn tượng nhiều về em là mấy nhưng thấy em thực sự ngoan và có giọng nói rất ấm áp đủ để tôi có thể tin tưởng đồng hành. Ngồi ăn trưa hai đứa tôi nói chuyện rất tự nhiên như kiểu thân nhau từ bao giờ. Thỉnh thoảng tôi vô tình nhìn tôi thì thấy em đang ngại vì nhìn tôi, và em khẽ nói. Chị cá tính và đáng yêu hơn trên facebook đấy chị. Tôi cười lớn, vì tôi vốn là đứa con gái cá tính chả biết sợ gì thích thì làm thôi. Ăn xong em đưa tôi về cơ quan làm việc vì hôm đó là ngày thứ 6 tôi hẹn em 5h chiều qua đón tôi.
Đúng 5h chiều em đón tôi tại cổng cơ quan. Thời tiết hôm đó lúc đó đã lạnh và tối lắm rồi. Ngồi sau xe em tôi co do lại vì lạnh, nhưng tôi ngồi cách xa em và nhắc em đi chậm nhé vì đường tối. Đi được 1 quãng em bảo chị có lạnh không? Chị cho tay vào túi áo em đi không lạnh lắm đó. Tôi ngồi sát lại và bắt đầu cho hai tay vào túi áo rét em. Một quãng đường tuy không xa nhưng hôm đó sao cảm giác xa và cứ hun hút vậy trời càng ngày càng tối và gió càng mạnh. Đang đi em đỗ xe lại đường chỗ bán ngô luộc để sưởi ấm một chút và ăn ngô. Khi đã cảm thấy ấm hơn chúng tôi tiếp tục đi, e đứng dậy lấy khăn của em quàng cho tôi. Lúc này có đây trong tôi có một thứ tình cảm gì đó lạ lắm, ấm áp đến lạ. Lâu lắm rồi tôi không có cảm giác ai quàng khăn cho. Em nhìn tôi ánh mắt trìu mến và hỏi: Chị có thấy ấm hơn không, tôi không chả lời mà chỉ gật đầu. Đó là thứ tình cảm chợt đến đầu tiên trong tôi dành cho em, lên xe hai đứa đi tiếp. Em vừa đi vừa hát vu vơ, lúc này đây tôi chủ động cho tay vào túi áo em rồi ngồi gần em hơn đầu dựa vào lưng em, để nghe những câu hát vu vơ em hát, cảm giác con đường như ngắn lại và ấm áp vô cùng…