Nhật ký dâm nương - Chương 64
CHƯƠNG 64
Làn xuân mơn mởn lướt qua những hàng cây xanh biếc, vài tia nắng len lỏi chiếu long lanh trên những giọt sương đang chuyển mình thăng hoa. Sân trường lác đác dăm ba đứa học sinh đến sớm đón chào kỳ học mới.
"Em chào thầy!" Vài đứa học sinh lễ phép cúi đầu chào hiệu trưởng Nam khi lão lướt xe vào nhà để xe.
"Chào các em!" Lão Nam gật đầu chào lại, mắt lão liếc qua chiếc xe máy màu trắng bên cạnh. Đó là xe của Thùy, đôi lúc nàng cũng tự đi xe máy đến trường.
Lão Nam đi dọc hành lang, lão dừng lại định mở cửa vào phòng hiệu trưởng nhưng lại ngập ngừng nhìn sang phòng giáo viên, lão Nam thường là giáo viên đến sớm nhất, mà giờ có Thùy đến sớm hơn nên lão mong là hiện nàng đang ở một mình trong phòng giáo viên để lão qua tranh thủ thả dê một lúc. Nghĩ vậy nên lão Nam đi tiếp đến phòng giáo viên.
Cửa sổ phòng giáo viên hiện tại không có rèm che do nhân viên vệ sinh đã mang đi giặt từ hôm trước, lão Nam tiến đến góc cửa sổ thì lén nhìn vào để xem có phải chỉ mình Thùy trong phòng hay không. Nhưng cảnh trong phòng khiến lão Nam trợn tròn cả hai mắt làm vầng trán vốn đã nhăn của lão lại càng nhăn hơn.
Trong phòng, cô giáo Thùy xinh đẹp trong bộ áo dài vàng thướt tha đang được gã thầy Dũng đen đúa vạm vỡ hôn môi nút lưỡi say sưa như đôi tình nhân lâu ngày không được gặp, hai bàn tay to kềnh đen như than của gã ôm vào cặp mông tròn mềm mại của nàng bấu bóp liên hồi. Cảnh nàng tiên nữ của lòng mình đang bị gã ma vương ăn thịt khiến ‘khúc thịt’ già nua của lão Nam cương lên mãnh liệt, trong đầu lão bắt đầu nảy ra những âm mưu đen tối…
***
Trụ sở công ty Phúc Du tọa lạc tại một tòa cao ốc ở trung tâm thành phố, Công là một nhân viên của tập đoàn này, gã cùng với Thành, Trung, Phượng được phân thành một nhóm đặc biệt thí điểm cho mô hình làm việc nhóm kiểu mới với một phòng riêng rộng rãi thoải mái.
"Cà phê nóng hổi đêêê…" Thành một tay cầm khay cà phê, một tay vặn cửa bước vào phòng, miệng rêu rao như người bán rong.
"Của Trung heo đây!" Thành lướt tới đặt một ly cà phê lên bàn làm việc của Trung.
"Heo cái đầu mày!" Trung càm ràm, sau cái tết thì gã vốn đã béo lại càng ụt ịt hơn nên vừa sáng ra đã bị Thành đặt cho biệt danh Trung heo.
"Của dâm nương tử đây!" Đang cao hứng, Thành đặt luôn cho Phượng vợ gã một biệt danh mới, vừa nói vừa nghiêm nghị đặt lên bàn nàng một tách cà phê trông như một gã bồi bàn chuyên nghiệp.
"Hì hì. Cảm ơn dê xồm tướng công!" Phượng cười hùa theo.
"Của Công… công đây! A!" Đang vừa cầm tách cà phê đưa đến tay Công vừa nhịn cười vì biệt danh gã mới nghĩ ra cho Công thì tiếng điện thoại khiến Thành giật mình, làm đổ một vệt cà phê xuống giữa hai đùi Công.
"AO!" Công cũng giật mình kêu lên, cũng may là chỉ đột một vệt nhỏ cà phê nên không đến mức bị bỏng, gã chộp vội khăn giấy lau đi.
Thấy hai người la lên, Phượng và Trung cũng nhìn sang, Phượng quan tâm hỏi: "Có bỏng không anh?"
Công vừa lau vừa đáp: "Không sao, chỉ ướt quần thôi. Em nghe điện thoại đi!"
Thấy Công không sao, Thành cười trêu: "Xém tí là thành công công thật rồi, ha ha!"
"Mày!" Công trừng mắt hăm dọa Thành.
Lúc này Phượng đang nghe điện thoại, Thành và Công tạm ngưng đùa cho Phượng nói chuyện.
Thấy Phượng vâng dạ một hồi lâu rồi gác máy, Thành hỏi: "Sao thế bà xã?"
"Sếp gọi anh lên phòng sếp nhận tài liệu để xuống quận A lấy thông tin từ khách hàng mới."
Thành gật đầu: "Ừ vậy anh lên ngay." Rồi gã móc trong túi quần ra một vật nhỏ dí vào tay Công và nói: "Đền mày nè! Nhấn cái nút thử rồi xem điều kỳ diệu!"
Không biết Thành đưa mình thứ gì, Công nhìn sơ rồi nói: "Khi về ghé nhà tao tao lấy giúp tao một bộ đồ nhé! Chìa khóa này!"
"OK!" Thành nháy mắt nhận lấy chìa khóa nhà Công rồi rời đi.
Công lúc này mới nhìn kĩ cái vật mà Thành đưa, đây là một hộp nhựa nhỏ cỡ cán dao, trên thân có một nút trượt tựa công tắc đèn pin. Nhớ lời Thành bảo, Công tò mò bật công tắc lên thử, nhưng chỉ thấy đèn led nhỏ bên hông sáng lên chứ không có gì khác xảy ra. Gã khó hiểu quan sát một lúc mà cũng không thấy gì đặc biệt.
"A… tắt đi anh…" Công đang tò mò xem xét thì chợt nghe tiếng Phượng rên khe khẽ, gã nhìn lên thì thấy Phượng đang uốn éo người, mặt nàng từ từ đỏ ửng lên, mắt khép hờ như đang động dục.
Thấy Công và Trung nhìn mình trân trối, Phượng nói tiếp: "Ư… tắt cái đó đi anh…"
Công dần hiểu ra vấn đề, gã gật gật đầu rồi tắt công tắc trên tay.
Phượng dần tỉnh người lại, nhưng mặt nàng vẫn giữ nét ửng hồng gợi tình. Thì ra lúc sáng Thành đã đặt vào âm đạo nàng một cái trứng rung không dây, bắt mang theo đến công ty, cái công tắc mà Công cầm trên tay đã bật chế độ rung cho cái sex toy và bật luôn chế độ dâm của nàng. Phượng tiến đến gần Công, mắt nàng dâm đãng nhìn chăm chăm xuống giữa quần gã khiến Công lúc này mới nhớ ra quần mình vẫn còn ướt.
"Còn nóng không anh?" Phượng nói bằng giọng dụ hoặc, tay nàng nhẹ nhàng vuốt lên chỗ ướt, Trung phía bên kia nhìn như chết trân.
"Ờ… nguội rồi em, lát nó khô thôi!" Sự gợi tình của Phượng làm ‘khúc thịt’ dưới quần Công dần nở ra.
"Không được, nước ngấm vào trong rồi, để em lau cho!"
Lúc này Trung đã đứng thẳng lên nhìn, gã và Phượng cũng từng nhiều lần quan hệ nhưng chưa lần nào gã thấy Phượng chủ động quyến rũ Công công khai như thế này.
Phượng ngồi thấp xuống, nàng từ từ kéo dây kéo quần Công xuống, vạch luôn quần lót của gã ra, do loại vải hôm nay Công mặc rất dễ thấm nước nên cà phê đã ngấm vào quần lót.
Công đơ ra trước sự dâm tà khó cưỡng của vợ thằng bạn, nàng đang nhìn vào ‘khúc thịt’ cương cứng của gã còn gã thì liếc vào khe ngực lộ ra dưới cổ áo sơ mi trắng của nàng.
"Ướt mất rồi, phải lau bằng vải mềm mới được…" Phượng liếc ánh mắt dâm đãng lên nhìn Công và nói, sau đó nàng đứng dậy quay sang nháy mắt với Trung một cái rồi luồn tay vào váy.
Trước hai đôi mắt si dại của hai chàng đồng nghiệp, Phượng kéo chiếc quần lót nhung đỏ của mình xuống khỏi váy, chiếc quần lót gợi dục trượt khỏi cặp đùi trẳng mởn rồi thoát ly đôi chân nàng. Phượng cầm chiếc quần lót của mình trên tay và ngọt ngào nói: "Nào, để em lau cho!" Rồi nàng quỳ xuống trước Công, gã và Trung đã gần như hóa đá.
Hết chương 64