Nội dung truyện
Tôi đi theo sau chị ấy, nhìn cặp mông nhỏ lúc lắc của chị ấy. Tuy không đầy đặn như của dì, nhưng cũng tròn trịa, cân đối. Mông lúc lắc làm mái tóc xõa trên eo rung động tạo thành những gợn sóng, chân mang đôi tất trắng, làm nổi bật lên cặp đùi vốn trắng nõn trông càng ấm áp, có sức sống hơn, đôi giày thể thao nữ màu cà phê bao bọc lấy bàn chân nhỏ nhắn, xinh xắn của chị ấy, chỉ khi chị ấy nhấc chân lên mới có thể thoáng thấy được một chút gót chân tròn trịa.
Chẳng mấy chốc, đến một góc không người, chị ấy dừng lại. Chỉ thấy chị ấy quay người lại, hai tay chống nạnh, mặt lộ ra nụ cười đắc ý nhìn tôi: “He he, lúc nãy có bị dọa sợ không? Thế nào? Chị lợi hại không?”
Giọng điệu của chị ấy so với lúc phát biểu đã bớt đi vẻ trưởng thành, chín chắn, ngược lại có thêm chút tinh nghịch.
“Sợ, sợ gì cơ? Chị đột nhiên đến tìm em mới làm em sợ đấy.”
Tôi hơi không hiểu, không biết chị ấy đang nói gì.
“Gì chứ, chị là đại diện học sinh ưu tú, đạo đức tốt đấy nhé~ Cái danh hiệu này còn chưa dọa được em sao? Em… cái… đồ… bất… lương!”
Chị ấy thấy tôi không hiểu ý, hơi không vui.
“Xì, chị có danh hiệu gì thì có liên quan gì đến em? Còn nói em bất lương, em mà bất lương thì chị là đồ biến thái khỏa thân!”