Nhật kí - Chương 2
Chương 2: Nỗi đau khổ tột độ
Cũng vào thời gian đó, công việc của tôi bắt đầu có tiến triển, tôi được tăng lương, không còn là anh nhân viên bập bẹ ra trường nữa, tôi kiếm thêm được vài dự án nho nhỏ cũng kiếm được vài triệu đến 2 chục triệu. Đời sống của tôi bắt đầu cải thiện đáng kể. Hơn 1 tháng sau tôi chuyển sang nhà riêng với mong muốn được ở cùng em thường xuyên hơn và riêng tư hơn. Tôi đâu biết rằng chính những gì sắp xảy đến với tôi khi nâng mối quan hệ với em lại trở thành địa ngục đến vậy
Sau ngày đó, chúng tôi không còn ngượng ngùng, e ngại như trước nữa. Tôi và em bảo nhau chuyện gì cũng kể cho nhau nghe, dù có là chuyện thầm kín nhất. Em kể cả cho tôi cảm giác của những ngày em ra kinh nguyệt. Đó là lần tôi vừa chuyển sang nhà riêng. Ngày chuyển đồ lại đúng là ngày em bị. Em cố gắng đến giúp tôi bê các đồ đạc nhưng vì mệt quá nên phần lớn thời gian em ngồi trông mấy thứ đồ tôi vừa chuyển đến. Tôi cũng ko muốn em phải làm gì cả chỉ bắt em ở đó để mình tôi sắp xếp đồ đạc. Mới chuyện đến một căn hộ hơn 80m2 thôi nhưng khá rộng và thoải mái vì chỉ có tôi thôi. Tôi gạ:
– Em yêu, một mình anh ở từng này không hết được đâu, em sang đây ở với anh thì sẽ ko phải trả tiền phòng nữa, mọi thứ đều thoải mái hơn ăn uống, tắm giặt, tất cả mọi thứ.
– Em mà sang đây lỡ họ hàng nhà anh và nhà em mà biết thì em biết sống làm sao. Chị họ của em ngủ lại tại nhà bạn trai thôi, không làm gì cả mà về bị bác em đánh và bắt quỳ trước bàn thờ họ. Em đã thế với anh là em bất chấp mất rồi.
Em ấy sinh ra trong gia đình nhiều đời nho gia. Bố mẹ em ấy nghiêm khắc lắm. Em ấy vẫn đang học nên bố mẹ cấm tiệt không cho yêu đương gì cả. Định kì 2 tuần một lần bố hoặc mẹ em ấy qua nhà trọ của em ấy chơi rồi cả nhà sang nhà bác họ em ấy ăn cơm. Tôi mà về đó chắc bố mẹ em ấy cũng sẽ vui vì có 1 chàng rể ko đến nỗi nào về tài chính.
Tôi xin kể tiếp về ngày hôm đó nhé. Sau một ngày thật sự mệt mỏi, cả tôi và em đều thế. Buổi tối hôm đó tôi cùng em nấu cơm rồi rửa bát như mọi khi chúng tôi vẫn hay làm. Hôm nay em mệt mỏi và đau bụng lắm nên không ăn được gì mấy, buổi tối đã muộn rồi, tôi giữ em ở lại nhà. Vì chẳng biết chút gì về phụ nữ nên tôi chỉ biết ôm lấy em. Em bảo chuyện này là chuyện bình thường, nhưng đây là lần em ấy cảm thấy đau nhất. Em ôm lấy bụng dưới rồi em dần đưa tay giữ lấy đũng quần. Tôi chắc rằng em đang bị chảy máu. Đôi mắt mệt mỏi của em nhắm nghiền ôm chặt vào tôi trên chiếc sô pha. Tôi nhìn thấy khóe mắt em có một giọt lệ nhỏ. Chắc rằng em đau lắm. Trong lòng lúc đó rối bời ko biết phải làm gì cả. Tôi bế em đặt lên chiếc giường đệm vẫn còn thơm mùi vải mới. Tôi bảo:
– Anh sẽ thử làm cách này để em bớt đau.
– Anh định làm gì thế.
– Cứ nhắm mắt vào nhé.
Tôi nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên môi em, tôi hôn thật chặt, thật mãnh liệt để em quên đi cảm giác ở bên dưới. Tôi đưa lưỡi tìm khắp hàm răng rồi cả lưỡi của em. Em cũng đáp lại đưa lưỡi quấn lấy lưỡi của tôi rồi hai đứa lần tìm của nhau như đi tìm một thế giới gì đó lạ lẫm. Tôi cắn nhẹ vào môi rồi vào cằm của em. Bất chợt em bảo
– Em đau.
– Anh xin lỗi
– Không phải tại anh.
– Em bị đau ở dưới. Nó lại có gì đó ra rồi. Hôm nay em mới bắt đầu bị mà đã thế này, em không mang băng anh ạ. Chắc quần ướt rồi
– Để anh xem.
– Không, anh đưa em về nhà đi. Em muốn về thay đồ.
– Anh sẽ chăm sóc em. Hôm nay như vậy anh không để em ở một mình được.
– Em ở cùng bạn mà.
– Đêm em lại bị đau anh biết làm sao. Anh không ngủ được mất.
– Em ở đây anh có giúp được em đâu. Chuyện này chỉ có em tự chịu được thôi.
Lúc đó tôi nảy ra ý nghĩ sẽ hút hết những thứ đó cho em bớt đau. Tôi đưa ngón tay ra dấu em hãy yên lặng rồi bò xuống kéo khóa quần bò của em. Em lấy tay giữ lại nhưng không thể ngăn tôi mở cúc và kéo xuống. Tôi bảo em hãy yên tâm. Anh biết cách. Sau khi kéo được chiếc quần bò bó sát người ra khỏi đôi chân trắng mịn của em. Tôi nhìn thấy chiếc quần lót của em có một mảng đỏ khá lớn. Hôm nay em mặc chiếc quần trắng tinh làm vết đỏ ấy loang lổ và dính lên cả đùi của em nữa
– Anh định làm gì thế.
– Mấy thứ này làm em đau. Anh sẽ lau sạch cho em.
– Vâng ạ.
Hẳn khi đó em nghĩ tôi sẽ dùng giấy ăn. Tôi kéo hẳn quần của em ra ngoài. Em hoàn toàn bất ngờ khi tôi đưa miệng liếm sạch từng chút một.
– Không, anh không được làm thế.
– Đây là giọt máu của em thì cũng là của anh. Anh sẽ làm như những gì một con người thật sự cần làm lúc này.
Em không thể cản tôi liếm sâu từng chút một. Em bậu môi lại như giữ lấy sự đau đớn trong người. Mắt em nhắm nghiền. Tay em nắm chặt vào tóc của tôi. Sau 1 lúc tôi thấy em không bảo đau nữa, toàn thân của em thả lỏng, bàn tay em không còn nắm chặt vào tóc tôi nữa. Em nói:
– Em hết đau rồi ạ.
Tôi dừng lại và bò lên sát người em ôm em vào lòng. Lần này em lấy tay lau sạch những gì còn bám lại quanh miệng tôi rồi bảo:
– Anh xấu. Anh làm thế làm gì. Em chịu được mà.
– Uhm. Anh xấu rồi, anh thích xấu. Xấu để cho em đẹp.
– Em ghét anh.
– Anh còn ghét bản thân nữa là em.
– Em sẽ không bao giờ cho anh làm thế nữa.
– Em vừa hết đau còn gì
– Nhưng làm thế em thấy ghê lắm. Anh không thấy ghê à.
– Không.
Thế rồi tôi lại đặt lên môi em một nụ hôn nhẹ nhàng. Tôi trút bỏ chiếc áo bụi bặm và chỉ còn mặc chiếc quần đùi thôi, tôi cũng cởi chiếc áo sơ mi của em và cả chiếc áo lót nữa. Lần thứ 2 trong đời tôi được nằm cùng người con gái tôi yêu trong trang phục của Eva.
Những ngày sau đó, tôi với em thường nói chuyện về sex hơn. Chủ đề chính của mỗi buổi gặp là những vấn đề liên quan đến tình dục, không còn là việc học tiếng anh, cuộc sống, bạn bè, sự nghiệp nữa. Trong đầu tôi chỉ có mỗi sex mà thôi. Mỗi khi về nhà ở trong căn phòng trống chỉ có một mình. Em thì đang ở xóm trọ. Khoảng cách chỉ có vài km mà sao xa quá. Chúng tôi chat với nhau mỗi đêm cho đến đúng 12 giờ và gần như ngày nào cũng vậy. Tôi và em không thường đi chơi phố nữa mà thường qua nhà tôi. Tôi hỏi em:
– Em nói thật cho anh biết nhé, không được giấu đâu. Em đã bao giờ xem phim ấy chưa.
– Phim gì hả anh.
– Ờ, phim sex.
– Em xem rồi nhưng khiếp lắm. Em xem đến đoạn cô ấy bị bọn nó cho cái ấy vào miệng cô ấy rồi em sợ quá. Em không dám xem nữa. Có lần em xem vào một đoạn nghe tiếng cô gái ấy kêu thét. Kinh lắm anh ạ.
– Đấy là diễn viên họ diễn đấy. Không phải là thật đâu.
– Em không biết nhưng em thấy kinh lắm. Không biết nó có đau lắm không anh nhỉ. Em thích nhẹ nhàng thôi. Như thế thì đau lắm, em không chịu đâu.
– Anh không làm em đau nhiều đâu. Em đừng sợ.
– Anh có xem nhiều không, sao anh biết và làm thế với em.
– Thật sự mới đây anh xem nhiều lắm.
– Từ bao giờ hả anh
– Từ khi anh học xong bắt đầu đi làm. Em xem lần đầu tiên là bao giờ
– Từ sau hôm dọn nhà ở đây ạ. Em muốn biết làm thế nào để chồng em hạnh phúc.
– Em vừa gọi anh là gì.
– Chồng yêu của em.
Hạnh phúc khi đó tưởng như là thiên đường với tôi và em. Tôi nghĩ sẽ cùng em xem một phim sex nào đó thật hay, nhẹ nhàng. Người con gái không bị đau đớn. Và tôi tìm thấy clip của em Ria. Cuộc sống cứ như vậy đến những ngày sau Tết. Tết đến, em phải về với bố mẹ của em. Em hẹn tôi năm sau khi em sắp học xong em sẽ đưa tôi về gặp gia đình em. Chắc hẳn lúc đó bố mẹ em sẽ đồng ý. Tôi cũng vậy. Tôi đồng ý chờ đợi thêm một năm nữa. Tết đến tôi trở về với gia đình của tôi, đi chơi bạn bè, nhậu nhẹt nhưng không quên mỗi tối đúng 10 giờ chúng tôi lại ôm laptop chat với nhau đến đúng 12 giờ khi cả 2 đứa cùng chúc nhau ngủ ngon âu yếm. Thời gian này tôi bắt đầu cảm thấy cơ thể mệt mỏi hơn. Trước Tết, tôi đã hay bị chứng đau lưng. Cảm giác thật khó chịu. Tôi thấy hình như ko phải là ở thận, mà là ở cơ lưng. Những ngày này tôi bắt đầu bị chứng mất ngủ. Những ngày tôi phải đi uống với anh em hoặc đối tác là về tôi lại chằn chọc không ngủ được đến 4 giờ hoặc 4 rưỡi rồi lờ mờ ngủ đến 7 giờ phải dậy chuẩn bị đi làm. Những ngày mệt mỏi quá. Trời nắng ấm dần lên. Tôi đã cảm thấy đỡ mệt mỏi hơn nhưng nhìn lại thân hình mình trong gương thật là kinh khủng, bắp tay mềm nhũn, bụng sệ ra mất rồi. Lúc đó sao tôi rối bời thế. Tôi nghĩ lại trước kia, khi còn cấp 3 và dần lên đại học, tôi luôn yếu hơn bọn bạn. Thân hình to con nhưng chưa đánh được ai bao giờ. Thằng nhỏ nó cũng mệt như tôi. Sau vài tháng xem sex như một kẻ nghiện nặng để giải tỏa những lúc vắng em. Tôi không nghĩ bi kịch lại đến với tôi vào lúc này. Khi đó tôi vẫn khát sex lắm, tôi muốn được làm thế thật với em. Tôi bảo em quan hệ tình dục an toàn với tôi. Em lưỡng lự bảo bao giờ em học xong đã.
Đến một ngày tôi nhắn tin cho em:
– Ngày mai chúng mình … nhé hay là đi chơi.
– Đi chơi đi ạ.
– Đi đâu bây giờ.
– Em không biết được ạ. Em không nghĩ ra.
– Em xem chúng mình còn chưa đi đến đâu nhỉ.
– Hình như đi hết rồi thì phải.
– Vậy thì…
– Nhưng…
– Hì hì.
– Mai anh qua đón em nhé. Một lúc sau em nhắn cho tôi như vậy
Tôi đồng ý và hồi hộp chờ đón ngày mai. Một ngày đặc biệt chăng. Đó không phải là ngày gì kỉ niệm cả không như 2 lần trước(một lần là đại lễ khi người ta chen chúc nhau xem bắn pháo hoa bẹp ruột ở Mĩ Đình, lần còn lại là ngày tôi chuyển nhà, một ngày limit đám cưới). Một ngày hoàn toàn bình thường.
Tôi đến đón em và hỏi:
– Chúng mình ra hồ đi. Anh muốn quay lại nơi lần đầu chúng mình hôn nhau. Ở đó vẫn chắc vẫn còn mảnh giấy khi ấy.
– Khi đó anh viết gì thế.
– Nothing better than the first kiss. Còn em
– Em yêu anh.
– Bây giờ chúng mình đến đó nhé.
– Em… Em lưỡng lự một lúc không trả lời
– Hay là….
– Dạ
– Chúng mình…
– Hay là thế đi
– Anh không biết. Bao giờ chúng mình cưới nhé.
– Vâng ạ… Em lại lưỡng lự rồi nói
– Hay hôm nay thế cũng được anh ạ. Nhưng anh phải chắc chắn là an toàn nhé. Tí nữa anh đi mua bao cao su nhé. Em ngại lắm.
Tôi cười như một đứa trẻ con khi đang muốn cười trừ sau khi mắc phải chuyện gì đó muốn người khác tha thứ. Tôi đưa em đi quá hiệu thuốc rồi em xuống xe đợi tôi, tôi vào hiệu và gọi hỏi 1 gói bao cao su. Lúc đó cảm thấy ngại thật. Em bán thuốc mặt lạnh như tiền đưa tôi cái bao mà không nhìn về phía tôi mà cầm ngay tờ tiền vào thối lại. Lúc sau em quay lại nhìn mặt tôi rồi đánh một ánh mắt nhìn khó hiểu. Phải chăng em đã gặp nhiều người đến mua và muốn so sánh cảm xúc trên khuôn mặt mỗi người đó chăng. Tôi đoán như vậy thôi. Tôi cũng muốn tìm hiểu xem cái ánh mắt đó là thế nào.
Tôi ra đưa em về nhà và bắt đầu một kỉ niệm mà tôi day dứt từ hồi đó đến giờ.
P/s: Những chuyện trong quá khứ sắp hết rồi. Chỉ còn vài chapter nữa là đến chuyện xảy ra vài ngày trước. Điều gì sẽ đến với tôi thì tôi không biết. Tôi đã bắt đầu quá trình hồi phục thể lực được vài ngày. Mọi chuyện có vẻ tiến triển ổn định. Vài tháng nữa hy vọng cuộc sống sẽ lại tươi đẹp với tôi.
Chương 3: Ám ảnh. Tôi sẽ kể tiếp với các bạn sau. Hôm nay không có việc gì làm, ngoài trời bắt đầu mưa to. Trong lòng tôi cũng có mưa như vậy. Nắng trong tôi sắp đến như vài ngày nóng nực gần đây chăng
Cũng vào thời gian đó, công việc của tôi bắt đầu có tiến triển, tôi được tăng lương, không còn là anh nhân viên bập bẹ ra trường nữa, tôi kiếm thêm được vài dự án nho nhỏ cũng kiếm được vài triệu đến 2 chục triệu. Đời sống của tôi bắt đầu cải thiện đáng kể. Hơn 1 tháng sau tôi chuyển sang nhà riêng với mong muốn được ở cùng em thường xuyên hơn và riêng tư hơn. Tôi đâu biết rằng chính những gì sắp xảy đến với tôi khi nâng mối quan hệ với em lại trở thành địa ngục đến vậy
Sau ngày đó, chúng tôi không còn ngượng ngùng, e ngại như trước nữa. Tôi và em bảo nhau chuyện gì cũng kể cho nhau nghe, dù có là chuyện thầm kín nhất. Em kể cả cho tôi cảm giác của những ngày em ra kinh nguyệt. Đó là lần tôi vừa chuyển sang nhà riêng. Ngày chuyển đồ lại đúng là ngày em bị. Em cố gắng đến giúp tôi bê các đồ đạc nhưng vì mệt quá nên phần lớn thời gian em ngồi trông mấy thứ đồ tôi vừa chuyển đến. Tôi cũng ko muốn em phải làm gì cả chỉ bắt em ở đó để mình tôi sắp xếp đồ đạc. Mới chuyện đến một căn hộ hơn 80m2 thôi nhưng khá rộng và thoải mái vì chỉ có tôi thôi. Tôi gạ:
– Em yêu, một mình anh ở từng này không hết được đâu, em sang đây ở với anh thì sẽ ko phải trả tiền phòng nữa, mọi thứ đều thoải mái hơn ăn uống, tắm giặt, tất cả mọi thứ.
– Em mà sang đây lỡ họ hàng nhà anh và nhà em mà biết thì em biết sống làm sao. Chị họ của em ngủ lại tại nhà bạn trai thôi, không làm gì cả mà về bị bác em đánh và bắt quỳ trước bàn thờ họ. Em đã thế với anh là em bất chấp mất rồi.
Em ấy sinh ra trong gia đình nhiều đời nho gia. Bố mẹ em ấy nghiêm khắc lắm. Em ấy vẫn đang học nên bố mẹ cấm tiệt không cho yêu đương gì cả. Định kì 2 tuần một lần bố hoặc mẹ em ấy qua nhà trọ của em ấy chơi rồi cả nhà sang nhà bác họ em ấy ăn cơm. Tôi mà về đó chắc bố mẹ em ấy cũng sẽ vui vì có 1 chàng rể ko đến nỗi nào về tài chính.
Tôi xin kể tiếp về ngày hôm đó nhé. Sau một ngày thật sự mệt mỏi, cả tôi và em đều thế. Buổi tối hôm đó tôi cùng em nấu cơm rồi rửa bát như mọi khi chúng tôi vẫn hay làm. Hôm nay em mệt mỏi và đau bụng lắm nên không ăn được gì mấy, buổi tối đã muộn rồi, tôi giữ em ở lại nhà. Vì chẳng biết chút gì về phụ nữ nên tôi chỉ biết ôm lấy em. Em bảo chuyện này là chuyện bình thường, nhưng đây là lần em ấy cảm thấy đau nhất. Em ôm lấy bụng dưới rồi em dần đưa tay giữ lấy đũng quần. Tôi chắc rằng em đang bị chảy máu. Đôi mắt mệt mỏi của em nhắm nghiền ôm chặt vào tôi trên chiếc sô pha. Tôi nhìn thấy khóe mắt em có một giọt lệ nhỏ. Chắc rằng em đau lắm. Trong lòng lúc đó rối bời ko biết phải làm gì cả. Tôi bế em đặt lên chiếc giường đệm vẫn còn thơm mùi vải mới. Tôi bảo:
– Anh sẽ thử làm cách này để em bớt đau.
– Anh định làm gì thế.
– Cứ nhắm mắt vào nhé.
Tôi nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên môi em, tôi hôn thật chặt, thật mãnh liệt để em quên đi cảm giác ở bên dưới. Tôi đưa lưỡi tìm khắp hàm răng rồi cả lưỡi của em. Em cũng đáp lại đưa lưỡi quấn lấy lưỡi của tôi rồi hai đứa lần tìm của nhau như đi tìm một thế giới gì đó lạ lẫm. Tôi cắn nhẹ vào môi rồi vào cằm của em. Bất chợt em bảo
– Em đau.
– Anh xin lỗi
– Không phải tại anh.
– Em bị đau ở dưới. Nó lại có gì đó ra rồi. Hôm nay em mới bắt đầu bị mà đã thế này, em không mang băng anh ạ. Chắc quần ướt rồi
– Để anh xem.
– Không, anh đưa em về nhà đi. Em muốn về thay đồ.
– Anh sẽ chăm sóc em. Hôm nay như vậy anh không để em ở một mình được.
– Em ở cùng bạn mà.
– Đêm em lại bị đau anh biết làm sao. Anh không ngủ được mất.
– Em ở đây anh có giúp được em đâu. Chuyện này chỉ có em tự chịu được thôi.
Lúc đó tôi nảy ra ý nghĩ sẽ hút hết những thứ đó cho em bớt đau. Tôi đưa ngón tay ra dấu em hãy yên lặng rồi bò xuống kéo khóa quần bò của em. Em lấy tay giữ lại nhưng không thể ngăn tôi mở cúc và kéo xuống. Tôi bảo em hãy yên tâm. Anh biết cách. Sau khi kéo được chiếc quần bò bó sát người ra khỏi đôi chân trắng mịn của em. Tôi nhìn thấy chiếc quần lót của em có một mảng đỏ khá lớn. Hôm nay em mặc chiếc quần trắng tinh làm vết đỏ ấy loang lổ và dính lên cả đùi của em nữa
– Anh định làm gì thế.
– Mấy thứ này làm em đau. Anh sẽ lau sạch cho em.
– Vâng ạ.
Hẳn khi đó em nghĩ tôi sẽ dùng giấy ăn. Tôi kéo hẳn quần của em ra ngoài. Em hoàn toàn bất ngờ khi tôi đưa miệng liếm sạch từng chút một.
– Không, anh không được làm thế.
– Đây là giọt máu của em thì cũng là của anh. Anh sẽ làm như những gì một con người thật sự cần làm lúc này.
Em không thể cản tôi liếm sâu từng chút một. Em bậu môi lại như giữ lấy sự đau đớn trong người. Mắt em nhắm nghiền. Tay em nắm chặt vào tóc của tôi. Sau 1 lúc tôi thấy em không bảo đau nữa, toàn thân của em thả lỏng, bàn tay em không còn nắm chặt vào tóc tôi nữa. Em nói:
– Em hết đau rồi ạ.
Tôi dừng lại và bò lên sát người em ôm em vào lòng. Lần này em lấy tay lau sạch những gì còn bám lại quanh miệng tôi rồi bảo:
– Anh xấu. Anh làm thế làm gì. Em chịu được mà.
– Uhm. Anh xấu rồi, anh thích xấu. Xấu để cho em đẹp.
– Em ghét anh.
– Anh còn ghét bản thân nữa là em.
– Em sẽ không bao giờ cho anh làm thế nữa.
– Em vừa hết đau còn gì
– Nhưng làm thế em thấy ghê lắm. Anh không thấy ghê à.
– Không.
Thế rồi tôi lại đặt lên môi em một nụ hôn nhẹ nhàng. Tôi trút bỏ chiếc áo bụi bặm và chỉ còn mặc chiếc quần đùi thôi, tôi cũng cởi chiếc áo sơ mi của em và cả chiếc áo lót nữa. Lần thứ 2 trong đời tôi được nằm cùng người con gái tôi yêu trong trang phục của Eva.
Những ngày sau đó, tôi với em thường nói chuyện về sex hơn. Chủ đề chính của mỗi buổi gặp là những vấn đề liên quan đến tình dục, không còn là việc học tiếng anh, cuộc sống, bạn bè, sự nghiệp nữa. Trong đầu tôi chỉ có mỗi sex mà thôi. Mỗi khi về nhà ở trong căn phòng trống chỉ có một mình. Em thì đang ở xóm trọ. Khoảng cách chỉ có vài km mà sao xa quá. Chúng tôi chat với nhau mỗi đêm cho đến đúng 12 giờ và gần như ngày nào cũng vậy. Tôi và em không thường đi chơi phố nữa mà thường qua nhà tôi. Tôi hỏi em:
– Em nói thật cho anh biết nhé, không được giấu đâu. Em đã bao giờ xem phim ấy chưa.
– Phim gì hả anh.
– Ờ, phim sex.
– Em xem rồi nhưng khiếp lắm. Em xem đến đoạn cô ấy bị bọn nó cho cái ấy vào miệng cô ấy rồi em sợ quá. Em không dám xem nữa. Có lần em xem vào một đoạn nghe tiếng cô gái ấy kêu thét. Kinh lắm anh ạ.
– Đấy là diễn viên họ diễn đấy. Không phải là thật đâu.
– Em không biết nhưng em thấy kinh lắm. Không biết nó có đau lắm không anh nhỉ. Em thích nhẹ nhàng thôi. Như thế thì đau lắm, em không chịu đâu.
– Anh không làm em đau nhiều đâu. Em đừng sợ.
– Anh có xem nhiều không, sao anh biết và làm thế với em.
– Thật sự mới đây anh xem nhiều lắm.
– Từ bao giờ hả anh
– Từ khi anh học xong bắt đầu đi làm. Em xem lần đầu tiên là bao giờ
– Từ sau hôm dọn nhà ở đây ạ. Em muốn biết làm thế nào để chồng em hạnh phúc.
– Em vừa gọi anh là gì.
– Chồng yêu của em.
Hạnh phúc khi đó tưởng như là thiên đường với tôi và em. Tôi nghĩ sẽ cùng em xem một phim sex nào đó thật hay, nhẹ nhàng. Người con gái không bị đau đớn. Và tôi tìm thấy clip của em Ria. Cuộc sống cứ như vậy đến những ngày sau Tết. Tết đến, em phải về với bố mẹ của em. Em hẹn tôi năm sau khi em sắp học xong em sẽ đưa tôi về gặp gia đình em. Chắc hẳn lúc đó bố mẹ em sẽ đồng ý. Tôi cũng vậy. Tôi đồng ý chờ đợi thêm một năm nữa. Tết đến tôi trở về với gia đình của tôi, đi chơi bạn bè, nhậu nhẹt nhưng không quên mỗi tối đúng 10 giờ chúng tôi lại ôm laptop chat với nhau đến đúng 12 giờ khi cả 2 đứa cùng chúc nhau ngủ ngon âu yếm. Thời gian này tôi bắt đầu cảm thấy cơ thể mệt mỏi hơn. Trước Tết, tôi đã hay bị chứng đau lưng. Cảm giác thật khó chịu. Tôi thấy hình như ko phải là ở thận, mà là ở cơ lưng. Những ngày này tôi bắt đầu bị chứng mất ngủ. Những ngày tôi phải đi uống với anh em hoặc đối tác là về tôi lại chằn chọc không ngủ được đến 4 giờ hoặc 4 rưỡi rồi lờ mờ ngủ đến 7 giờ phải dậy chuẩn bị đi làm. Những ngày mệt mỏi quá. Trời nắng ấm dần lên. Tôi đã cảm thấy đỡ mệt mỏi hơn nhưng nhìn lại thân hình mình trong gương thật là kinh khủng, bắp tay mềm nhũn, bụng sệ ra mất rồi. Lúc đó sao tôi rối bời thế. Tôi nghĩ lại trước kia, khi còn cấp 3 và dần lên đại học, tôi luôn yếu hơn bọn bạn. Thân hình to con nhưng chưa đánh được ai bao giờ. Thằng nhỏ nó cũng mệt như tôi. Sau vài tháng xem sex như một kẻ nghiện nặng để giải tỏa những lúc vắng em. Tôi không nghĩ bi kịch lại đến với tôi vào lúc này. Khi đó tôi vẫn khát sex lắm, tôi muốn được làm thế thật với em. Tôi bảo em quan hệ tình dục an toàn với tôi. Em lưỡng lự bảo bao giờ em học xong đã.
Đến một ngày tôi nhắn tin cho em:
– Ngày mai chúng mình … nhé hay là đi chơi.
– Đi chơi đi ạ.
– Đi đâu bây giờ.
– Em không biết được ạ. Em không nghĩ ra.
– Em xem chúng mình còn chưa đi đến đâu nhỉ.
– Hình như đi hết rồi thì phải.
– Vậy thì…
– Nhưng…
– Hì hì.
– Mai anh qua đón em nhé. Một lúc sau em nhắn cho tôi như vậy
Tôi đồng ý và hồi hộp chờ đón ngày mai. Một ngày đặc biệt chăng. Đó không phải là ngày gì kỉ niệm cả không như 2 lần trước(một lần là đại lễ khi người ta chen chúc nhau xem bắn pháo hoa bẹp ruột ở Mĩ Đình, lần còn lại là ngày tôi chuyển nhà, một ngày limit đám cưới). Một ngày hoàn toàn bình thường.
Tôi đến đón em và hỏi:
– Chúng mình ra hồ đi. Anh muốn quay lại nơi lần đầu chúng mình hôn nhau. Ở đó vẫn chắc vẫn còn mảnh giấy khi ấy.
– Khi đó anh viết gì thế.
– Nothing better than the first kiss. Còn em
– Em yêu anh.
– Bây giờ chúng mình đến đó nhé.
– Em… Em lưỡng lự một lúc không trả lời
– Hay là….
– Dạ
– Chúng mình…
– Hay là thế đi
– Anh không biết. Bao giờ chúng mình cưới nhé.
– Vâng ạ… Em lại lưỡng lự rồi nói
– Hay hôm nay thế cũng được anh ạ. Nhưng anh phải chắc chắn là an toàn nhé. Tí nữa anh đi mua bao cao su nhé. Em ngại lắm.
Tôi cười như một đứa trẻ con khi đang muốn cười trừ sau khi mắc phải chuyện gì đó muốn người khác tha thứ. Tôi đưa em đi quá hiệu thuốc rồi em xuống xe đợi tôi, tôi vào hiệu và gọi hỏi 1 gói bao cao su. Lúc đó cảm thấy ngại thật. Em bán thuốc mặt lạnh như tiền đưa tôi cái bao mà không nhìn về phía tôi mà cầm ngay tờ tiền vào thối lại. Lúc sau em quay lại nhìn mặt tôi rồi đánh một ánh mắt nhìn khó hiểu. Phải chăng em đã gặp nhiều người đến mua và muốn so sánh cảm xúc trên khuôn mặt mỗi người đó chăng. Tôi đoán như vậy thôi. Tôi cũng muốn tìm hiểu xem cái ánh mắt đó là thế nào.
Tôi ra đưa em về nhà và bắt đầu một kỉ niệm mà tôi day dứt từ hồi đó đến giờ.
P/s: Những chuyện trong quá khứ sắp hết rồi. Chỉ còn vài chapter nữa là đến chuyện xảy ra vài ngày trước. Điều gì sẽ đến với tôi thì tôi không biết. Tôi đã bắt đầu quá trình hồi phục thể lực được vài ngày. Mọi chuyện có vẻ tiến triển ổn định. Vài tháng nữa hy vọng cuộc sống sẽ lại tươi đẹp với tôi.
Chương 3: Ám ảnh. Tôi sẽ kể tiếp với các bạn sau. Hôm nay không có việc gì làm, ngoài trời bắt đầu mưa to. Trong lòng tôi cũng có mưa như vậy. Nắng trong tôi sắp đến như vài ngày nóng nực gần đây chăng