Nhật kí người tôi yêu - Chương 18
Phần18
Tất cả quây quần quoanh chiếc bàn .
Một người trong đó là cô bạn lúc chiều cùng vy và một anh chàng nữa , ấn tượng đầu tiên của tôi về anh ta khá đẹp trai , lịch lãm vầng trán cao , hương thơm phảng phất dịu nhẹ từ đâu xộc vào mũi giống hệt mùi nước hoa của em. khi anh ta nhìn em nắm chặt lấy tay tôi thì vẻ mặt anh ta tỏ ra hậm hực như có điều gì đó thật khó chịu vậy . Tôi không để ý đến khi anh ta dơ tay ra giới thiệu .Tôi biết dc anh ta là bạn của anh minh qua lời kể .và anh ta tên “Hoàng” một cái tên.
Lúc anh ta hỏi tôi về “thời gian để yêu” tôi đã bật cười. Đó là một câu hỏi vô cùng khó để trả lời cho trọn. Vì bản thân , đã được trải qua cái cảm giác yêu. Để rồi đau khổ với nó trong một quãng thời gian. Tôi cười thành tiếng, to đến nỗi anh ta và tất cả mọi người phải ngạc nhiên và những ánh mắt khác quay lại nhìn chúng tôi. Giữa khoảng quoán cafe, tôi nói nhỏ với anh ta rằng “…tại sao lại là câu hỏi đó”. anh ta im lặng, thả trôi suy nghĩ theo cơn gió vô hình nào đó thổi qua .
nhưng theo những gì mà tôi thấy có vẻ như anh ta cũng thích em thì phải , bằng linh cảm của một thằng đàn ông tôi có thể cảm nhận được điều đó một cách rất rõ
Tôi đã cười thật tươi mỗi câu mọi người nói. Như để nhắc nhở rằng chúng ta đã quen nhau và có thể trở thành bạn bè và cũng có thể quoay lưng lại với nhau ở cái thành phố này. Và việc ấy có hiệu quả.
Anh ta đã cười rất nhiều khi nghe tôi kể chuyện, em ,vy và cô bạn chỉ nhíu mày khó hiểu chẳng hiểu điều gì cả khi hai kẻ yêu cùng yêu một người mà lại thân thiện đến như vậy.
Tôi cũng vậy. Tôi biết,Anh ta cũng bắt đầu chấp nhận sự thân biết giữa anh ta và tôi lớn dần lên bởi những câu chuyện cười vụn vặt, bởi những điểm chung và những điều linh tinh khác của hai cung hoàng đạo. Nhưng ngặt một nỗi, hình như anh ta yêu em chứ không chỉ đơn thuần là thích. Tôi tình cờ thấy bức ảnh anh ta chụp với em trong ví đã cũ và rất lâu rồi khi anh ta mua một bông hồng từ đứa trẻ bán rong tặng em.Nhưng em không nhận,anh ta Thoáng chút buồn.
Vy luôn cố gắng mỉm cười thật tươi nhìn tôi nhưng bằng một sức mạnh vô hình nào đấy tôi có thể đọc được suy nghĩ của nàng, luôn cố gắng tỏ ra bình thường nhưng tôi thấy bàn tay vy run run như thể rất lạnh mỗi lần nhìn em thổ lộ tình cảm với tôi bằng cách nghịch ngợm ngón tay tôi . Tôi chưa gặp ai như vậy. Chỉ tại ở cái thành phố xa lạ này, sự thân quen là điều mà ai cũng muốn, nhưng không phải ai cũng có. Người ta chạm mặt nhau hàng ngày, ánh mắt giao nhau hàng tỉ lần. Nhưng tình cảm không đủ để trở thành bạn, thành tri kỉ.
Nhưng tôi mặc kệ, tôi cố gắng cho bản thân chỉ cần yêu em dành hết tình yêu đó cho em tôi biết chỉ cần như vậy là ổn.Tôi bỏ qua ánh mắt của Vy như thể …..
Thực sự, nếu cứ dành thời gian quan tâm người khác nghĩ gì về mình, bạn chẳng làm được việc gì to lớn cả.
Bỗng chốc không khí của buổi tối trở nên u ám lạnh lẽo đến lạ thường ,khi Hoàng bị e gạt sang một bên , vy thì im lặng chẳng biết nói gì , cô bạn còn lại bơ vơ một mình ,Em vẫn hồn nhiên thích thú với ngón tay tôi là nghịch .
Tôi ghét cái không khí này , bỗng tôi nghĩ ra một mẩu truyện cười mà tôi đã đọc trên mạng .
Tôi : có ai thích nghe truyện cười không
Em: có …có …hihi :- mọi người thì chỉ gật đầu miễn cưỡng
****
Tôi thích cái cách em cười thật, rất thật mỗi lần tôi kể chuyện cười. Dù tôi tự thấy câu chuyện của mình chẳng buồn cười lắm, nhưng nhìn em cười, tôi lại thấy nó rất buồn cười, rất đáng yêu. Tôi cũng thích cách em kể chuyện. Những câu chuyện không đầu không cuối, cuốn trôi tôi đi như những cơn sóng ngoài kia vẫn làm thế.
****
Thời tiết bắt đầu trở lạnh ,cái lạnh nhè nhẹ thoang thoảng mang qua sắc thái dịu êm. Nhóm 5 người thưởng thức buổi tối đẹp này bằng cách đi mua sắm.
3 cô gái thì chạy tứ tung lựa chọn món đồ mà mình yêu thích , hai chàng trai vừa đi vừa nói chuyện
Hoàng: thủy là bạn gái cậu
tôi: tại sao cậu lại hỏi như vậy
Hoàng: Ờ nhỉ ..cậu quen cô ấy lâu chưa
tôi: còn cậu
hoàng:tớ quen cô ấy rất lâu rồi , nghĩ lại cũng buồn cười …cậu quen thủy như thế nào
tôi: quen trong bar
hoàng: thủy rất đáng yêu phải không :-hoàng hất mặt chỉ về phía em
Tôi: ừ ,tại sao hai người quen nhau thế
Hoàng: từ rất lâu rồi ,lúc nhỏ tôi nghịch ngợm lắm , ở đây chẳng có ai phải học lại hai lớp 4 và hai lớp 5 đâu ,thế rồi tụt lại học chung lớp với thủy , lúc đó tớ ghét thủy lắm vì cô ấy luôn luôn đứng đầu lớp , ngoan ngoãn , học giỏi tớ luôn tìm cách trêu chọc thủy , lúc thì giờ ra chơi dấu cặp ,lúc thì dính kẹo cao su lên chỗ ngồi , rồi cho đến một hôm :-hoàng dừng lại nhìn tôi
Tôi: cậu cứ nói đi
Hoàng: hôm đó cô ấy thu tiền quỹ lớp ,tôi thấy nhiều tiền lắm , đến giờ ra chơi tớ lục cặp thủy định lấy trộm cho thủy biết tay , nhưng không may bị một người khác nhìn thấy , bảo mách cô giáo ăn trộm , thủy vào nhìn tôi nghe thấy mọi người bảo tôi là kẻ trộm tiền thì cô ấy nói
Hoàng tớ nhờ bạn đưa tiền cho cô giáo chủ nhiệm giùm tớ mà sao k đưa đi còn đứng đó làm gì …Tớ ngơ ngác , cầm tiền chạy lên phòng , vừa chạy vừa khóc.quyết tâm sẽ thay đổi , tớ thích cô ấy từ phút giây đó :-hoàng cho hai tay vào túi quần ,mắt anh ta nhìn thẳng về phía trước ,bước đi..
Tôi: sao cậu không nói với cô ấy đi
Hoàng: tớ không dám nói , chỉ lặng lẽ dõi theo thôi
tôi: cậu hãy tỏ tình của mình cho thủy biết đi
hoàng: cậu không ghen sao
tôi: cậu không nói thì làm sao thủy có cơ hội mà từ chối được chứ , cô ấy là của tớ mà ..:- tôi thấy hoàng trầm xuống lặng lẽ chẳng nói thêm gì nữa
Ừ, thì câu nói đó hơi phũ, tôi không phủ nhận. Nhưng trong tình trường không có sự nhường nhịn hay thương hại chính nó trở thành một vấn đề . không thể thành bạn thì liệu có thể trở thành kẻ thù của nhau ư ,không phải , mỗi người đều có cách ứng xử khác nhau ,tôi sẽ không để đến nỗi như thế ? người ta phải học cách chấp nhận và từ bỏ thứ không thuộc về mình đó là điều tất nhiên ? Đôi lúc, con người ta thật quá đáng. Dù vô tình hay hữu ý, thì những câu nói kiểu như trên sẽ rạch một vệt dài vào con tim của người nghe nó.
Nhưng có lẽ tôi đã sai rồi. Những điều tôi nghĩ, tôi làm đều trở thành ngốc nghếch khi nhìn thẳng vào mắt cậu ấy. Có cái gì đó ướt đẫm. Và có cái gì đó tôi vừa bỏ qua, vừa tự mình vứt đi không thương tiếc. anh ta nhìn tôi, cái nhìn rất gần nhưng bỗng xa lạ quá. Tôi không thể hiểu được nữa. Hoàng cười, nhưng nụ cười đó không giành cho sự thất vọng vì nó còn có cả vị mặn chát trong đó. Tôi cầm bàn tay hoàng. Nó run rẩy và lạnh lẽo. Dù có bàn tay thật ấm, nhưng tôi biết chẳng ai có
thể sưởi ấm cho đôi bàn tay cậu ấy cũng như trái tim của em tôi không thể san sẻ cùng ai được .
Tôi nói :- Cậu vẫy có thể theo đuổi thủy , mình sẽ không ngăn cản hay nói gì ,hãy cạnh tranh công bằng,dù quyết định của thủy thế nào cũng nên tôn trọng .ok
Hoàng nhìn tôi khó hiểu ,nhưng có lẽ chính câu nói đó của tôi đã khiến cậu ta biết được vì sao em đã chọn tôi .Nét mặt hoàng buồn hơn ,nụ cười gượng gạo thật là ……
Tôi muốn phá vỡ bầu không khí này nên tôi đã cù lét cậu ấy. Cậu giật mình lùi lại, nhưng vẫn cười và cố gắng cù lét lại tôi. Tôi định hỏi cậu có gì muốn nói với tôi. Nhưng nhận ra câu hỏi đó giờ thật vô nghĩa. Vì muốn nói, nhất định cậu ấy sẽ tranh phần tôi và nói từ đầu rồi.
Có những khoảng im lặng. Để hai người cùng sắp xếp lại suy nghĩ và tình cảm của cả hai đều dành cho một người. Để tự đưa ra quyết định cho chính bản thân và con tim đang đập mạnh này.
Hai người vừa mới gặp mặt nhau lần đầu tiên nói chuyện thân thiết và cả còn vui đùa chẳng hề giống như tình địch. thậm chí còn rượt đuổi ,tiếng cười thật vui vẻ .làm cho 3 cô gái ngơ ngác chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra .
p/s : phỏng vấn ý kiến bạn đọc
Tôi: alo , alo 1,2,3 alo ,alo ..à vâng xin chào tất cả các bạn đang theo dõi những dòng chữ này , tôi muốn hỏi ý kiến bạn đọc một chút . Các bạn thích kiểu văn phong nhẹ nhàng chậm rãi xúc tích thế này không ạ ,hay theo lối viết nhanh , thiên về sex
Hãy góp ý thẳng thắn với thằng tác giả để hoàn thiện hơn, mọi người đón nhận hơn ..nữa
(tất nhiêu chỉ là lối viết còn sự kiện thì không thể thay đổi được )
******