Nhật kí người tôi yêu - Chương 11
Phần 11
Cô ấy muốn đi dạo ,trong lúc vượt dèn đỏ cô ấy đột nhiên nắm lấy tay tôi khựng lại .
Tay của tôi từ từ nắm lấy tay của cô ấy ,dùng ánh mắt ngu ngơ nhìn cô ấy .
Tôi nghĩ cô ấy cũng đang rất buồn vì vừa mới thất tình xong .Nhưng mà đột nhiên cô ấy rất nghiêm túc nhìn vào mắt tôi và nói là
– cười gì vậy .
Không hiểu tại sao cô ấy lại nói với tôi như vậy và cũng tại thời điểm này thì cô ấy ôm chầm lấy tôi …….
Bây giờ tôi chẳng biết mối quoan hệ giữa tôi và người yêu cũ là gì nữa , người xa lạ cũng chẳng phải , bạn bè cũng cùng câu trả lời là không . Tôi đã từng yêu
Ai cũng dễ tôn vinh cái tôi của mình, nên càng đặt mình trong tư thế phòng thủ, sợ bị coi thường . Do đó, không gian của ta càng ngày càng bị thu hẹp ; sự tự nhiên và cởi mở càng bị giới hạn ; tình tương thân tương trợ càng bị suy giảm. Càng cao danh vọng càng dễ tách biệt với mọi người, càng có được nhiều thứ lại càng xa lạ với mọi thứ. Nhiều khi ta tự tách biệt với mọi người .
Làm sao người khác có thể hiểu mình khi mình chưa sẵn lòng để hiểu người khác? Làm sao ta có thể đòi người khác mở rộng tâm hồn đang khi bản thân mình vẫn đóng kín? Dù có yêu thương ai nữa mà mình vẫn còn mang nặng cái tôi : vẫn ích kỷ và kiêu kỳ, vẫn dễ tự ái và tổn thương… thì ai có thể vượt qua bức tường lửa đó được? Họa hiếm lắm thì may ra mới có người đủ bản lãnh và thiện chí
để vượt qua.
Nói chung, khi vướng vào mặc cảm tự tôn hay tự ti, ta đều cảm thấy mình không thể hòa nhập cách bình đẳng để sống dễ thương và hồn nhiên . Cứ thế ta mang theo nỗi cô đơn trong đời, tự mình làm nên số phận của mình, rồi lại buồn cho chính mình.
Số phận sẽ khác đi nếu ta dám mở lòng ra, để cho mình thoải mái đến với mọi người với thái độ thân thương gần gũi và
sẵn sàng cảm thông, chia sẻ, không chấp nhất và câu nệ những hình thức bề ngoài.
Tôi đã cố gắng làm như thế .
Tuổi trẻ là cái giá mà chúng ta phải trả để có được sự điềm tĩnh. Điều này đồng nghĩa với trí tuệ và cả sự trưởng thành về nhân cách.
Sự thâm trầm tạo nên ma lực khó có thể diễn tả của một người đàn ông.
Chúng ta đều đã từng trải qua giai đoạn này. Cuộc chia tay mới xảy ra, và một mớ các cảm xúc hỗn độn vẫn còn mãnh liệt.Bất chợt tôi nghĩ đến những lần vui cười cùng nhau ,những lần đi chơi .
Nhưng thật sự bây giờ giữa tôi và cô ấy không còn là tình yêu nữa, trái tim của tôi hoàn toàn đã dành cho một người con gái khác đó là em .
Mọi người đều khác nhau. Đó chính là thế giới này. Chính là quá trình trưởng thành, chúng ta đã trưởng thành như thế nào ,với mỗi người cũng khác nhau. Lúc ấy, chúng ta còn đối mặt với một nỗi đau khác, đó chính là học cách chấp nhận.
Cô ấy lững thững bước từng bước khó nhọc , đôi chân bước đi siêu vẹo như chẳng còn chút sức lực nào vậy
Điểm dừng chân . Một quoán rượu ốc Cô ấy bắt đầu uống , cái thứ cay cay nồng nồng từng ly ,từng ly dốc thẳng vào cổ họng tuân xuống dạ dày ,chẳng còn sót một chút nào cả , chợt cô ấy khóc .
hai giọt nước chảy dài ,một giọt rớt xuống chiếc ly tan vào trong rượu,mắt cô ấy nhìn về phía tôi , người run lên vì cơn gió , hai tay trắng bệt vờn sang nắm lấy tay tôi ,chợt cô ấy cúi gằm mặt xuống , miệng méo dệch hẳn đi ,khóe mắt nhăn lại đầu không ngừng lắc .
cô ấy : em xin lỗi , em xin lỗi ..hu ..hu ..hức hu hu em thật sự xin lỗi anh huhu
Tôi: không nói gì ,chỉ nắm chặt lấy tay cô ấy .
Cô ấy: huhu anh về đi ,em không cần sự thương hại từ anh …huhu .. ..huhu
tôi vẫn im lặng , cái sự im lặng đáng sợ này chính là thứ tôi trả lại người con gái đó khi đã …….
______________
Haizzzz thật bỗng chốc tôi lại yếu lòng sao .Theo sự chỉ lối cuối cùng cũng đến phòng của cô ấy , khi cánh cửa hé mở trước mắt tôi nó thật tệ chẳng hề giống như tôi từng nghĩ bát đũa ,mì tôm quần áo vứt tứ tung khắp phòng ,sao cô ấy lại trở nên như thế này chứ , tại sao ,trong lòng tôi dâng lên một thứ cảm xúc không tên ,nó gào thét dữ dội , nó làm tâm hồn xấu xa với suy nghĩ “thù hận” trĩu xuống .
Mới cách đây vài h thôi cái suy nghĩ đó vẫn còn hằn đậm trong não , nó rắn chắc như một khối thép khổng lồ . Vậy mà bây giờ nó lại tan chảy , nó mềm như nước , mỏng manh như một sợi bông ,Nó yếu đuối , vỡ vụn rồi biến mất một cách lạ kì như thể nó chưa từng tồn tại vậy .
Khi chia tay ,trở nên mạnh mẽ có thể sẽ khó khăn vào lúc đầu, và điều này chỉ có thể diễn ra một khi tôi cho phép bản thân đối mặt với sự đau buồn. Nhưng tôi sẽ sớm nhận ra rằng thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương, và tôi sẽ trở nên tốt hơn và mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Màu sắc ảm đạm của hà nội , chỉ gói gọn trong những dòng nước mắt thầm lặng khi rời xa mãi mãi ,vô số người đã đến đây
và hàng vạn người đã rời khỏi .Một thành phố lạnh lẽo u sầu ,một thành phố ảm đạm đen tối .Tôi vẫn đứng ở nơi đây dùng sự can đảm của mình để đối diện với một cuộc tình đã kết thúc
Tối hôm đó ,tự nhiên tôi cảm thấy lạnh lẽo đến lạ thường . Tôi đã quoen với cái không khí xum vầy ,cảm giác này giống hệt như khi phải rời xa bố mẹ để lên thành phố đi học vậy .cảm giác không thể gọi thành tên, cứ mênh mang như một cảnh vực trong lòng .
Nhìn đồng hồ đã là 1h sáng .
Ngoài trời những cơn mưa phảng phất ,cái gió se se lạnh của mùa thu khẽ thổi .Bước ra ngoài hành lang đôi mắt khép lại dang rộng đôi tay nhỏ bé ấy cảm nhận làn gió mang theo những hạt nước nho nhỏ tôi khẽ run lên vì lạnh .
Bất chợt tôi nghĩ đến những nhọc nhằn của bố mẹ , những buổi mùa đông lạnh thấu xương khi người tôi đang ngon giấc trong chăn ấm đệm êm thì giờ này mẹ tôi đã phải dậy đang trên đường đi lấy hàng rồi 1h sáng ngày nào cũng vậy , ốm cũng chẳng dám nghỉ , vì sợ người khác chen vào mối làm ăn .
Có lần tết gần tết mẹ lo lắng ngày mai nhiều người đặt hàng quá mà chẳng thể nào chở hết , nhưng cũng chẳng lỡ để tôi giúp ,mẹ bảo ” con học mệt rồi ,đi suốt có mỗi mấy ngày tết về chơi được lâu lâu ở nhà nghỉ đi ” lúc đó nước mắt tôi chỉ chực ứa ra .
(Nói chung chuyện khó nhọc của bố mẹ ai ai cũng có hàng dãy sự kiện để kể ,Tôi viết được đã khá dài nhưng nghĩ đi nghĩ lại rồi delete )
Mỗi người có “cách lắng nghe” tiếng lòng mình khác nhau nhưng nó diễn tả cùng một nội dung, lặp lại những thông điệp ban đầu..
Dù thấp hay cao, những cảm giác của chúng ta về bản thân là phức tạp
Khi con người của chúng ta đạt đến mức suy nghĩ cao hơn thì chúng ta ít bị ảnh hưởng bởi stress và lo lắng, chúng ta trải nghiệm những sự từ chối và thất bại với ít tổn thương hơn, và chúng ta phục hồi nhanh hơn.
Theo cách này, con người của tôi có chức năng như một hệ miễn dịch cảm xúc làm giảm những tổn thương cảm xúc và tâm lý. Rõ ràng là tôi nên làm mọi thứ có thể để bảo vệ và nâng cao lòng tự trọng của tôi .
Cuộc đời vẫn giang tay chào đón những ai không khép lòng mình lại. Dù đời có những chua cay nhưng không thiếu những ngọt bùi dành cho ta. Cả những chua cay cũng là hương vị cần phải có để ta biết nếm cảm cuộc đời cách thú vị.Một mối tình qua đi để lại vết thương lòng ,nhưng cũng vì chính nó qua đi tôi mới có thể bắt đầu một cuộc tình mới , ấm áp , hạnh phúc đến như vậy .
tuổi trẻ chúng ta là một trải nghiệm đau khổ, vì nó chứa đầy những điều chúng ta không biết. Giống như khi làm bài kiểm tra, có quá nhiều chỗ trống, khiến ta không biết phải điền gì vào đó. Khi nghĩ lại quãng thời gian đó, không có đáp án chính xác nào cho những chỗ trống cả.
Nhưng không biết vì sao tôi có một nỗi sợ đối với người cầm đáp án và người chấm. Và cả nỗi sợ tôi sẽ viết đáp án khác với mọi người. Tình yêu của tôi cũng là một kì thi đầy căng thẳng như vậy .
Cũng giống như tôi và cô ấy bây giờ vậy .
Và khi đó ,khi em ngỏ lời sống chung tôi từ chối cũng chính vì lí do sợ ” người ta” nghĩ khác về tôi .
Cũng vì chữ ” tiền” mà người yêu cũ bỏ tôi ,chính từ hôm đó, tôi cũng biết suy nghĩ hơn và không còn ngây thơ nữa, không còn trong sáng nữa. Ánh mắt của tôi đã vĩnh viễn từ biệt thời trai trẻ. Ánh mắt của tôi đã học đươc cách biết hoài nghi, biết lạnh lùng,và biết cái gì cần mạnh mẽ ” chấm dứt” có chăng cũng chỉ là một người bạn .
Ánh mắt của tôi hiểu được sự lạnh lẽo, hiểu được sự lừa dối và hiểu được những thứ bẩn thỉu.Hiểu được thế nào là “YÊU ĐÚNG CÁCH”.
Tất cả chúng ta đều có một người để giấu trong tận cùng trái tim mình.Tôi sẽ giữ người đó tại nơi sâu thẳm nhất , chôn chặt quá khứ lại .
Khi tôi nghĩ về em, tôi có cảm giác bên trong, nhưng tôi muốn giữ em bên mình dù tôi không biết bây giờ em đang ở đâu, em đang làm gì. Em người đầu tiên cho tôi cảm giác về một thứ gì đó… được gọi tên chỉ có tôi và em .
Thời gian bên em là quãng thời gian tuyệt vời nhất. Là bài Văn viết mãi không xong, là đề Toán khó đến phát khóc, là cô bạn dễ thương lớp bên cạnh, là cuộc sống sinh hoạt với ba điểm thẳng hàng: Nhà trọ trường, bên em . Đó là quãng thời gian phong phú nhất trong đời.
Tôi nghĩ rằng trên đời này, câu nói yêu thương xúc động nhất không phải là câu “Anh yêu em”, “Em yêu anh” hay “Hãy ở bên nhau trọn đời” mà là trong lúc khó khăn, người mình yêu thương đã ở bên cạnh cùng nhau chia sẻ.Em đã luôn làm như vậy .
khi tôi thật sự cần thì người đó không hề đoái hoài ,chỉ có em .
Tôi cũng biết cuộc sống chưa bao giờ là dễ dàng. Tôi cũng có thời điểm đánh mất lòng tin vào những người xung quanh và không biết tương lai sẽ ra sao. Nhưng chính em đã giúp tôi thay đổi, lấy lại niềm tin vào cuộc sống.
Em là người tuyệt vời nhất mà tôi từng gặp. Em cho tôi sự tự tin để bước lên phía trước. Khi ở bên tôi, em luôn rạng rỡ, tôi thấy cuộc sống thật đẹp. Tôi mong em hạnh phúc, luôn vui vẻ và làm những gì em thực sự yêu thích. Tôi sẽ cố gắng làm chỗ dựa cho em, tôi sẽ cố gắng đi chung con đường với em một cách nghiêm túc nhất , làm hết sức mình và luôn cho em cảm giác thấy yên tâm.
3h sáng một vòng tay ôm lấy tôi từ phía sau , bàn tay đó xiết lấy eo tôi ,ôm chầm lấy tôi ,tôi quoay đầu lại , tôi biết là cô ấy .
Trong đêm tối mờ mịt tôi cảm nhận được giọt nước mắt khẽ rơi , vào vai áo .tôi quoay đầu lại để đối diện với chính kẻ thù của mình trong lòng dâng lên một cảm xúc thật lạ , phút ban đầu thì nó nhẹ nhàng , cái vòi cảm xúc đó nó ùa về rồi từ từ dâng lên rót đầy ly nước , như không thể chịu đựng thêm sức chứa nó tràn ra khoảng không tĩnh lặng
Bước vào phòng tôi cất tiếng
tôi: em không sao chứ
cô ấy : em không sao
tôi : ừ không sao là tốt rồi
cô ấy : anh vẫn còn lo cho em ư
tôi : ừ
cô ấy: anh có ghét em không
tôi: không , đó là lựa chọn của em , anh nên tôn trọng em
cô ấy: tại sao , tại sao anh lại tốt với em như vậy
tôi: với anh , là một thằng đàn ông dù chia tay vẫn nên để đối phương tôn trọng mình , anh không thể bỏ đi khi thấy như thế , nếu anh bỏ đi …
cô ấy : khóc , khóc , và khóc
tôi: thôi em không sao rồi , anh về nha
Cô ấy ôm chầm lấy tôi , ghì chặt lấy tay ,bờ môi quoen thuộc ngày nào lại tìm đến nhau ,tay tôi như bị thôi miên tìm đến bầu ngực đó , xoa nắn , cảm giác vị mặn của nước mắt hòa vào nụ hôn.
Hơi thở cô ấy trở nên gấp gáp khi bàn tay tôi luần vào trong xe xe núm vú , một bàn tay khác khẽ chạm vào làn da đùi mát mịn , nó lả lướt quoanh lớp quần lót rồi chui tọt vào bên trong .
Cô ấy :anh …anh ơi …anh ưm ưm
chiếc quần lót mau chóng được gỡ ra , nó rơi xuống bị mắc kẹt bởi hai bên đầu gối .
Tay cô ấy đặt xuống dưới , quần tôi cũng từ từ tuột ra , dương vật quoen thuộc ngày nào giờ đang nằm gọn trong bàn tay đó , tôi nóng bừng người vạch áo lên miệng tham lam nuốt trọn núm vú đó .
Cô ấy khẽ đẩy nhẹ tôi nằm xuống giường , cái miệng xinh xắn hé lộ nuốt trọn dương vật tôi vào trong ,hơi thở gấp gáp , khi chiếc lưỡi không ngừng đá quoanh đầu khất ,rồi liếm dọc chiều dài của nó .
Cô ấy ngồi dậy kê sát hai mép thịt đã nhòe nhoẹt nước cạ cạ vào dương vật tôi
Máu khắp cơ thể của tôi chia hai đường, lên đầu và xuống hạ thể. Dương vật tôi căng tức muốn nổ tung.
Cổ họng khô cháy như đang có cục than đỏ rực bên trong vậy .cái giây phút cô ấy khẽ chạm hai mép thịt xuống thời khắc ấy tôi chợt nghĩ đến khi cô ấy rời bỏ tôi mà đi …Tôi cay đắng …hai hàm răng nghiến chặt bặm vào môi đến rỉ máu .
Giới thiệu thêm về nhân vật
Tôi : tên B
Em: tên Bùi thu thủy
người yêu cũ : nguyễn khánh ly
Anh trai em: bùi thiên Minh