Nhân Tra Chi Lộ - Chương 2
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, một buổi trưa nắng gắt cứ thế trôi qua trong tĩnh lặng.
Trên nền đất bụi bặm hô hám, Lâm Dật ngáy o o mặc kệ trời đất xung quanh.
Trong mơ, hắn thấy mình đang bay, bay giữa một vùng trời mênh mông với đủ loại màu sắc kỳ quái.
Ban đầu, hắn thấy một mĩ nữ đang dùng tay ổn định lại sự vỡ nát trong không gian. Khắp nơi vạn vật đều tiêu điều đổ nát, dáng vẻ nàng đứng đó như một thiên thần đem lại hy vọng cho bách tính.
Vào thời khắc cuối, 4 mảnh vỡ đại đạo lặng lẽ bắn ra khắp nơi, nhưng nếu để ý kỹ sẽ thấy một hạt bụi nhỏ nhoi lặng lẽ đáp xuống mặt đất.
So với 4 mảnh vỡ tỏa sáng như thái dương ban mai, hạt bụi này lại ảm đạm xám xịt không đáng kể.
Cảnh vật chuyển dời, hắn lại bay tới một vùng đất mới. Lúc này nhân gian đã ổn định lại, người người bận đồ làm bằng da thú, công cụ làm nông xây nhà đều bằng đá.
Một thiếu phụ mang bụng bầu lật đật bước lên từng mỏm đá để qua sông, trên tay nàng đang xách hai con Ngân Tùng Thử to cỡ một nải chuối. Nàng cố gắng đi thật nhanh về làng trước khi trời tối.
Oái ăm thay, sức nặng từ hai con thú trên vai đã làm nàng trượt chân ngã. Nước suối mạnh tới mức nàng còn không thể thò tay vùng vẫy mà cứ thế chìm dần vào trong lòng nước.
Lâm Dật cũng bị kéo thẳng từ trên trời rớt vào làn nước chảy xiết. Dưới con sông chảy xiết, hắn thấy đủ loại sinh vật chỉ có trong tư liệu tiền sử và cũng khá nhiều loài lạ mắt.
Nước suối rất trong nhưng nhanh chóng bị làm cho đục ngầu bởi đất cát phía dưới. Thiếu phụ sau khi chìm xuống vẫn kiên quyết không từ bỏ, nàng ta quẫy đạp làm mọi thứ bị xới tung lên.
Thế nhưng trồi lên thì không thấy, mà nước suối càng ngày càng cuốn nàng đi, cuối cùng nàng chỉ còn có thể bám vào gờ một tảng đá ngầm vốn đã bị rạn nứt để nước không cuốn đi được nữa.
Cũng từ trong kẽ nứt đó, một thứ gì đó nhìn như con đỉa nhẹ nhàng bơi ra. Nó không có màu sắc cụ thể gì, nhưng Lâm Dật lại có cảm giác như ánh sáng xung quanh đang bị nó hút vào trong người.
Nó đáp lên bụng bầu thiếu phụ, từ lỗ rốn chui tọt vào bên trong.
Lúc này, cơ thể thiếu phụ bỗng trở nên nặng chịch. Nàng từ từ đáp xuống đáy sông rồi dừng ở đó, nhưng từ đôi mắt vô hồn thì có thể đoán được sinh cơ đã rời khỏi xác từ lâu rồi. Có điều do chết đuối hay bị dị vật xâm lấn vô thì không biết.
Mọi thứ dần dần tan đi, Lâm Dật lại thấy mình đang bay trên bầu trời. Lần này mọi thứ lại trở nên hỗn loạn.
Phía trên không gian cách mặt đất hàng ức dặm, hai phe binh mã đang chiến đấu kịch liệt.
Một phe khá là hỗn tạp, nhưng số lượng lại cực kì đông. Trong đó nhân loại chiếm chủ đạo và các mãnh long đang không ngừng gầm rú, bầy yêu quái dị hợm thì liên tục bị đẩy lên tiền tuyến làm pháo hôi.
Phe còn lại thì số lượng cực kì ít, tỉ lệ có thể nói là 1 chọi 1 trăm ức nhưng không hề yếu thế. Hình dáng của chúng cũng rất quái dị nhưng toát ra một khí tức rất khủng bố. Từng đợt quân lực phe đối nghịch xông lên nhưng đều trở thành rơm rạ bị quét vào một góc.
Lâm Dật nhẹ nhàng đáp xuống "cái xác" của một nữ Tri Chu đã bị miếu sát tự lúc nào. Hắn biết nàng chỉ giả vờ nhưng vì một lí do nào đó, không ai trong hai phe có thể nhận ra có một kẻ đang giả chết.
Kẻ bị giết ở đây không bị xé tan xác thì cũng bị đồng đội hấp thu tinh huyết làm năng lượng tiếp tục chinh chiến, nhưng nàng cứ thế nằm lặng im, vô hình như chưa hề có mặt ở đây vậy.
Cả người tri chu nằm lặng yên trong vũng máu, nhưng 8 con mắt vẫn mở láo liên nhìn lên trên.
Trong cỗ máy xay thịt khổng lồ này, rất hiếm kẻ có thể đối nghịch với phe kia nhưng nếu có thì lại rất bắt mắt.
Nương theo ánh mắt, Lâm Dật nhìn thấy hai con khỉ đang đánh một con khỉ mặc áo cà sa xám, tay cầm chuỗi ngọc. Dù bị quần ẩu nhưng nó vẫn ung dung chống lại mọi thế tấn công của hai đồng loại.
Tiếp theo đó, tri chu nhìn sang hướng khác. Một con thỏ cái to như bò mộng đang nhàn nhã tàn sát đủ loại thần long. Nó ung dung búng chân nhảy từ chỗ này sang chỗ khác, mỗi một bước chân đạp xuống chỗ nào là chỗ đó sẽ có thịt nát xương tan.
Trái ngược với biểu hiện tự dung tự tại này, lũ mãnh long điên cuồng ùa lên như không cắn được một miếng thịt của con thỏ quỷ này thì sẽ không buông tha.
Khác hoàn toàn với đám pháo hôi chỉ cần một phẩy tay là sẽ có một trận mưa máu kia, mỗi một long ở chiến hào phía này đều có sức mạnh làm rung chuyển trời đất. Từ sự gắt gao của chúng thì có thể thấy rõ chúng có một mối thù hận khá sâu với con thỏ kia, nhưng vẫn bị nó áp chế như đồ chơi.
Sức sống của chúng khá là mãnh liệt, vết thương sau khi bị tàn phá có thể hồi lại rất nhanh nhưng cũng không thể duy trì quá lâu.
Cuối cùng, tri chu nhìn tới thủ lĩnh của hai phe, phe của nhân loại và mãnh long chỉ có hai người. Nữ nhân hoàn mỹ của khung cảnh đầu tiên và một người đàn ông lông lá đen xì, đứng đằng sau họ là ba tiểu tiên cung kính quỳ.
Phe chủng tộc kì dị chỉ có một "người". Sau lưng hắn là một người nhìn rất giống… Như Lai Phật Tổ.
Hai bên bắt đầu nói chuyện, tri chu cũng không nghe được họ nói gì, từ phía họ tỏa ra một luồng khí mờ nhạt khiến nàng cũng không thể đọc khẩu.
Cuộc nói chuyện có vẻ rất gay gắt nhưng rồi vị nữ thần và gã đàn ông thô kệch nhìn về phía "Như Lai", họ không nói gì mà chỉ lắc đầu thất vọng. Sau đó cả hai bắt đầu chuẩn bị động thủ.
Kẻ thần bí không nói gì, cũng không có ý định làm gì. Chỉ chưa đầy một khắc, Xích Thố tỷ tỷ ngưng việc bắt nạt lũ rồng thảm hại rồi xuất hiện giữa hai bên.
Từ trên người nó toát ra một vẻ nghiêm túc rất đáng sợ, tri chu cũng cảm thấy cực kì ngạc nhiên.
Sự xuất hiện của con thỏ không làm cho hai thủ lĩnh bên kia nhẹ nhõm, trái lại họ càng thêm nghiêm túc hơn bao giờ hết.
Con thỏ nhếch mép cười rồi búng mình bay tới. Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, một luồng sáng màu trắng bao trùm tất cả mọi thứ, hủy diệt mọi thứ ở bên trong không phân biệt phe nào.
"Xác" của tri chu cũng không ngoại lệ, nhưng một trong tám con mắt trở nên trắng đục, thô ráp, chỉ bị rung động nhẹ rồi bắn ra ngoài không gian…
– Tạch! Tạch! Đùng! Đùng!
Tiếng pháo đốt chào năm mới vang lên khiến Lâm Dật tỉnh lại. Vừa rồi có lẽ là giấc ngủ sâu êm ái nhất mà hắn từng có trong đời.
Hắn muốn nằm xuống ngủ tiếp, muốn được thấy được tiếp diễn biến giấc mơ nhưng một giọng nói đã làm hắn tỉnh ngủ hẳn.
– Không cần ngủ tiếp! Vừa rồi ngươi tỉnh dậy là do ta với ngươi chưa tương thông hoàn toàn chứ không phải vì tiếng pháo ngoài kia đâu!
Lật đật chỉnh lại quần áo, bò ra ngoài theo tiếng động, hắn thấy "mụ mụ" đang lúi húi mày mò gì đó với đống vòi nước đã bám bụi trên gác mái.
Đồ đạc trong phòng khách đã bị dọn hết qua một bên. Ở giữa phòng bây giờ chỉ có một cái ghế gỗ và đang ngồi trên nó chính là đứa trẻ cầm đầu lũ nhóc đã bắt nạt rắn nhỏ.
Hai tay, hai chân đều bị trói chặt. Khuôn mặt lờ đờ như mới cắn thuốc, nước dãi liên tục chảy ra từ miệng nhìn rất bẩn thỉu. Quần áo trên người bị lột sạch, để lộ ra tiểu tử phía dưới đang chào cờ thẳng tắp.
– Đ… Đây là… Không lẽ… ngươi… ám cả…
Đầu óc Lâm Dật choáng váng hết cả lên. Hắn thấy mừng vì mình không bị thủ tiêu ngay khi xong việc nhưng lại cảm thấy một cơn ghen tức, bực bội khó tả khi nghĩ tới cảnh "mụ mụ" mây mưa, hút tinh khí của một thằng nhóc.
– Bớt suy nghĩ mấy chuyện đó đi! Ta và nó không có làm gì như ngươi nghĩ.
Vừa nói, "mụ mụ" vừa chỉnh giá đỡ cho ống cao su, sau đó cắm cái "Phập" sợi dây vào sau gáy tiểu tử xui xẻo. Ống nước cao du mềm oặt, nay lại có thể đâm sâu vào cơ thể con người mà không có một trở ngại, không một giọt máu nào chảy ra, đứa bé cũng không có cảm giác gì cả, người chỉ hơi rung do lực tác động rồi lại ngồi im.
– Tại… tại sao ngươi… lại phải tốn công như vậy? Cứ trực tiếp hút thẳng không nhanh hơn à?
"Mụ mụ" đến nhìn cũng không thèm quay đầu lại khiến Lâm Dật cảm thấy bất mãn. Nàng thoăn thoắt đâm thêm vài chỗ nữa, nối tất cả dây tới một cái bình thủy tinh đặt trước mặt rồi mới quay đầu lại.
– Ngươi có thể hỏi ta ba vấn đề.
– Chỉ có ba thôi à? Khoan đã! Vừa rồi không phải là thứ ta hỏi.
Trầm ngâm một lát, Lâm Dật mới cất lời.
– Những giấc mơ vừa rồi của ta… là có ý gì?
– Đó là một vài những sự kiện quan trọng đánh dấu bước ngoặt hoặc là đáng chú ý trong các kiếp của ta.
"Mụ mụ" không nhanh không chậm nói khiến Lâm Dật rất bất mãn. Kiểu trả lời gì mà trực tiếp trọng tâm vấn đề, không có thông tin bổ trợ gì càng làm người ta thêm tò mò thế này thì sao đủ chỉ với hai câu còn lại. Hắn đành buông bỏ ý định tìm hiểu thân thế của nàng.
– Ý của ngươi là gì khi nói ta và ngươi… chưa tương thông hoàn toàn?
Hơi nhíu mày lại, "mụ mụ" ngập ngừng một chút rồi cắn môi nói
– Kiếp trước, ta đã quá tham lam, làm trái đạo của bản thân nên bị "hắn" nguyền rủa. Kẻ nào kiếp này giao hợp với ta đầu tiên sẽ chiếm được một phần số mệnh, gắn kết với bổn mệnh của ta.
Nói xong, "mụ mụ" thở dài một cái, đôi mi lạnh lùng rũ xuống buồn bã. Sự ương ngạnh, ác độc mà hắn thấy từ trước biến thành sự cam chịu, chấp nhận số phận một cách đáng thất vọng.
"Hắn" kia là ai, Lâm Dật chả cần quan tâm, hắn chỉ biết lời nguyền này có lợi cho mình là được rồi.
– Mụ mụ của ta… Nàng có thể trở lại không?
Bắt chéo tay sau lưng, Lâm Dật thầm mong câu trả lời là không.
"Mụ mụ" trầm ngâm suy nghĩ một lát, rồi cho Lâm Dật một câu trả lời khiến hắn thất vọng.
– Có thể!
Nhìn vẻ mặt đần thối của Lâm Dật, nàng cười khinh bỉ một cái.
– Ít nhất ta còn có một tin vui cho ngươi. Lời nguyền rắm thối này bắt ta phải giao hoan với ngươi ít nhất một lần mỗi ngày nếu không nó sẽ bào mòn sinh mệnh bổn nguyên của ta.
Mắt Lâm Dật sáng lên. Sợ gì việc mụ mụ có thể quay trở lại hay không, hắn chỉ cần tìm cách không cho điều đó xảy ra là được. Bây giờ thì cứ ưu tiên việc "quan trọng" trước đã.
– Vậy theo như lời ngươi nói, bây giờ đã là mùng 1, ta có thể… ngươi một lần?
Không chờ nàng phản ứng, hắn bước tới ôm chầm lấy nàng. Tay phải nhanh chóng chui vào hạ thân một cách thuần thục, dùng ngón tay miết nhẹ lên xuống lỗ hậu khiến người "mụ mụ" run lên, khuôn mặt dại ra một cách đê mê.
Lâm Dật biết nơi mẫn cảm nhất của mụ mụ là lỗ hậu. Nó mẫn cảm tới mức khi làm vệ sinh chỉ cần chạm nhẹ cũng khiến dục vọng trào lên. Hồi ba ba còn sống, hắn thường thấy mụ mụ bảo ba ba rờ nhẹ chỗ đó khi hai người tác hợp, những lúc như vậy mụ mụ thường rú lên rất cao hứng. Lạ một điều là dù sướng tới đâu, nàng cũng nhất quyết không cho ba ba tiến vào chỗ đó.
Không ngờ, thông tin này lại có ngày giúp Lâm Dật giữ được mạng sống, đồng thời mở ra cho hắn một chương cuộc đời hoàn toàn mới lạ.
– Ta và ngươi… cùng tắm cùng làm nhé?
Cắn nhẹ vào vành tai "mụ mụ", hắn thủ thỉ với nàng một cách âu yếm. Hắn luôn muốn được thử cảm giác ái ân ở trong nhà tắm, muốn tận hưởng sự mỹ lệ khi hòa hợp của hai cơ thể trong làn nước trong giống như các bộ phim con heo về thời phong kiến kinh điển. Hơn nữa, hắn cũng không tạp chất dơ dáy bên trong lỗ hậu mụ mụ làm mất hứng.
"Mụ mụ" chấp nhận mặc kệ hắn tùy ý. Hai tay Lâm Dật gồng sức, giữ chặt lấy hai bờ mông to rồi bế thốc nàng đi vào trong.
– Lỗ hậu của ta… chiếu cố nhiều…
Lâm Dật nhếch mép cười dâm tà, hắn cởi quần áo cả hai nhanh như gió. Có vẻ như "mụ mụ" mới cũng biết được điểm yếu của mình là ở chỗ nào.
– Ta nên gọi ngươi là gì bây giờ?
– …
– Tử Hạnh nhé! Tên đó cũng đẹp, ngươi không cần phải đổi làm gì.
Lâm Dật cứ thế quyết định cho bản thân. Hắn không muốn một người chỉ đơn thuần có hình dáng giống mụ mụ. Hắn muốn được giày vò mụ mụ, người đã sinh thành ra mình, muốn cảm giác loạn luân được cực khoái, được giày vò, đùa bỡn, biến nàng hoàn toàn thuộc về mình. Thậm chí khi nghĩ lại, hắn hơi có phần chờ mong về ngày mụ mụ được giải thoát, lúc đó hắn sẽ không để nàng thoát khỏi tay mình, được nhấm nháp sự đau khổ, thù hận của nàng khi hắn làm chuyện đồi bại.
Lấy chai sữa tắm trên kệ xuống, Lâm Dật bắt đầu thoa lên người Tử Hạnh. Tử Hạnh cũng nhận lấy chai sữa tắm từ tay Lâm Dật rồi thoa lên người hắn.
Hai cơ thể lõa lồ bóng nhẫy đứng cạnh nhau làm nổi bật lên những chỗ gợi cảm.
Lâm Dật không nhịn nổi giơ tay lên đánh một tiếng rõ to vào mông nàng làm nó hơi đỏ lên. Mụ mụ không những không đau mà còn đê mê hơn ban nãy.
Nàng chủ động quay lưng đối diện với Lâm Dật, cầm đại bổng của hắn kẹp vào giữa háng rồi bắt đầu di chuyển cơ hông tiến lùi.
Cảm giác tê rần chuyền tới từ thằng nhỏ làm Lâm Dật sướng rân ran. Hắn tham lam vòng tay ra phía trước bấu lấy hai đầu ti mân mê như đồ chơi.
Tư thế hoàn hảo này giúp cho toàn bộ hạ thân mụ mụ đều được ma xát bởi đại bổng của Lâm Dật. Sự trơn nhớt của sữa tắm càng phối hợp hơn với sắc xuân.
Tốc độ của cả hai từ từ nhanh dần lên, nhịp nhàng với nhau. Bờ hông yêu kiều bắt đầu xiên vẹo lắc lư, cũng may đại bổng của Lâm Dật đột biến như lũ quỷ phương Tây chứ không khiêm tốn như đồng bào Hán Nguyên nên nàng có thể thỏa sức đùa bỡn mà nó vẫn có thể nằm ngạo nghễ ở giữa.
Bầu ngực mụ mụ từ nâng niu trở thành bị nhào nặn, giày vò một cách không thương tiếc. Tiếng thở dốc khi đến cao trào của cả hai dồn dập vang lên. Lâm Dật rùng mình một cái, hai tay ngưng lại việc hành hạ bầu vú sữa mụ mụ rồi xuất thẳng ra phía trước.
Thế nhưng, mụ mụ vẫn tiếp tục đong đưa, có vẻ như nàng vẫn chưa thỏa mãn. Cũng may Lâm Dật vẫn còn trẻ, đại bổng của hắn vẫn căng cứng chứ không mềm xèo như cọng bún ngay sau phát đầu.
Với tay mở nước trong bồn tắm, Hắn cúi xuống bế ngửa nàng lên, làm ngắt quãng khiến mụ mụ nghiêng đầu qua nhìn hắn bất mãn.
– Yên tâm! Ta còn sức để chơi với ngươi mà!
Hôn nhẹ lên môi nàng an ủi, Lâm Dật bế nàng vào trong bồn tắm, để nàng ngồi phía trên. Bồn tắm khá to và rộng rãi. Về cái này thì hắn phải cảm ơn ba ba rất nhiều. Ông có vẻ cũng rất tìm hiểu "tư liệu". Chiếc bồn tắm này từ kích thước cho tới kiểu dáng đều thích hợp cho việc ân ái.
Đáng tiếc mụ mụ sau khi biết chi phí xây dựng lên nó đã nổi đóa cãi nhau một trận lôi đình. Nàng cũng quá khắc khổ với bản thân nên ngoài ngâm mình ra thì nó chả phát huy được tí tác dụng nào.
Giờ đây, mụ mụ cuối cùng cũng tận dụng được ý nghĩa của nó, nhưng mà lại là với Lâm Dật. Hắn từ từ để hạ thân mụ mụ lún xuống, từ từ nuốt trọn đại bổng của hắn. Vòi nước chảy nhẹ nhàng từ trên cao làm nước bắn tung tóe lên trên bụng khiến hắn càng kích thích hơn.
Để mụ mụ phối hợp hơn, hắn chủ động vuốt ve, kích thích lỗ hậu khiến nàng nhấp nhổm không yên, bắt đầu cử động lên xuống.
– Vậy hóa ra ta vẫn phải làm hết việc nặng nhọc à?
Mụ mụ khinh bỉ nhìn Lâm Dật một cái khiến hắn đỏ mặt. Ngón tay hùng dũng chọc thẳng vào trong lỗ hậu mụ mụ ngoáy mạnh khiến nàng ú ớ ướn người thẳng lên.
– Tiện nhân! Muốn ta phát dục, cường hành ngươi thì ta sẽ chiều!
Dựng mụ mụ đứng dậy, hắn ép người nàng chống vào tường, một chân vác qua vai hắn, chân còn lại làm chân trụ, đại bổng đổi mục tiêu nhắm chuẩn đích đâm thẳng vào trong lỗ hậu.
Khoái cảm xâm lấn toàn bộ người mụ mụ, cơ bắp người nàng căng cứng hết ra sau mỗi nhịp nhấp nhô của Lâm Dật.
Về phần Lâm Dật thì không được may mắn cho lắm. Độ bót lỗ hậu lúc đầu khiến hắn sướng tê tái, nhưng càng nhấp, lỗ hậu mụ mụ càng co bóp chặt hơn khiến hắn thấy đau điếng. Không biết suy nghĩ đang ân ái với mụ mụ hay vì luồng nhiệt nóng bỏng lỗ hậu mà đại bổng hắn vẫn có thể tiếp tục.
Lửa giận bùng lên, hắn đưa ngón tay dơ dáy vừa ở trong lỗ hậu mụ mụ cách đây mấy phút cho vào chiếc miệng xinh xắn đang ngáp lên ngáp xuống vì sướng kia.
Mụ mụ thấy vậy không những không bị cụt hứng mà còn ngậm lấy mút ngon lành. Chiếc lưỡi nóng rát uốn lượn xung quanh làm Lâm Dật bủn rủn. Đại bổng của hắn bùng nổ, từng đợt tinh hoa bắn xối xả vào bên trong.
Hắn thở hổn hển buông nàng ra, ngồi phịch xuống dưới bồn tắm, cái bụng réo o o vì đói. Từ trưa tới giờ hắn đã ăn gì đâu mà lại còn lao lực ba cữ nữa. Hắn định ngồi dậy rửa người cho qua rồi đi ra ngoài ăn thì bị mụ mụ dùng một chân nhấn lên ngực đè nằm xuống bồn tắm.
– Có lẽ ngươi chưa hiểu. Âm dương giao hợp ở đây tức là ngươi phải kết giao tinh hoa với ta ở trong tử cung. Dù ngươi có cho ta khoái lạc thế nào ở những chỗ khác, ta vẫn cần ngươi ở bên trong âm đạo.
– Nhưng ta kiệt sức rồi…
Lâm Dật nài nỉ nhưng mụ mụ chỉ cười khúc khích.
– Tiểu tử! Ta chỉ ăn thiệt thòi từ kẻ mạnh hơn, không có chuyện kẻ yếu hơn được chiếm tiện nghi của ta.
Nói xong, nàng ngồi lên cọng bún của Lâm Dật cạ cạ vào nó, tiện thể lấy nước rửa qua, tay đưa lên nhéo đầu ti của hắn khiến hắn á khẩu. Chưa hết nửa nén hương, cọng bún đã biến thân thành đại bổng. Mụ mụ nhanh chóng để nó thâm nhập vào bên trong.
Mụ mụ bỗng dưng trở nên mạnh mẽ, mặc kệ Lâm Dật giãy dụa thế nào hắn vẫn bị nàng chế trụ. Xui xẻo hơn nữa là mụ mụ không hề biết "thương hoa tiếc ngọc", kỹ thuật cũng khá điêu luyện, thớt cơ âm đạo co bóp liên hồi nhưng hắn không thể ra tiếp ngay do đã gần kiệt sức nên từ đầu cu chỉ truyền tới sự đau rát, dù âm đạo của nàng khá ôn nhu chứ không mạnh bạo như lỗ hậu.
Phải mất một tuần hương, đại bổng của Lâm Dật cuối cùng cũng làm tròn nghĩa vụ của mình, thời gian quá lâu khiến hắn suýt ngất giữa chừng.
Nói là một tuần hương nhưng Lâm Dật đang nghi ngờ mụ mụ chơi đểu hắn, nàng có thể điều khiển các mép cơ của mình ở những chỗ mà người thường không thể nào điều khiển nổi, lúc hắn sướng tới đỉnh thì sẽ bị đẩy xuống không thương tiếc nhưng lại không đủ để hắn xìu hoàn toàn.
Mụ mụ tắm rửa qua loa nhưng vẫn rất sạch sẽ, rồi lấy một cốc nước lạnh tạt vào mặt Lâm Dật.
– Dậy theo ta! Ngươi đói rồi, muốn ăn rồi chứ gì?