Nhà Nghèo Lập Nghiệp - Phần 50
Nó tỉnh hẳn, choáng váng, thằng ku em cũng xỉu luôn tại chỗ, máu dâm đang cháy phừng phừng bỗng nhiên như bị tạt nguyên 1 cây nước đá, tắt ngúm ngay lập tức, nó hoảng hốt lật đật ngồi dậy
– Em nói sao ?
– Em còn trong trắng …huhu….. anh không được …..
– Anh …anh xin lỗi, anh không biết
Nó ngồi hẳn xuống quay qua 1 bên thở phào nhẹ nhẹ nhõm, hú hồn hú vía, bà mẹ cuộc đời sao mà còn may mắn quá, tí nữa thì ôm nguyên cục nợ, nó thở phào, hix chỉ cần một chút nữa thôi là nó lãnh đủ rồi, nó quay qua tính nói con bé mặc đồ vào thì bất ngờ con bé ôm chặt lấy nó rồi hôn nó dữ dội, không giỏi như em nhưng được cái nó cuồng nhiệt kinh khủng, nó hơi khựng lại một chút rồi hôn nhẹ lại con bé, thơm thật nhưng nó đã qua cơn cuồng dại rồi, nó hôn vì nó thích thế chứ không có ý định làm gì thêm nữa
– Hôm nay em sẽ cho anh cái quý giá nhất mà em giữ gìn lâu nay.
– Không được đâu em, anh không thể làm hại em được.
– Chỉ cần anh yêu em, mình đến với nhau thật sự thì em không tiếc gì với anh.
– Anh xin lỗi, anh chưa thật sự yêu em, lúc nãy chỉ vì anh quá say, anh xin lỗi.
– Em không hiểu.
– Anh không phủ nhận trong mấy ngày qua anh có nảy sinh tình cảm với em, nhưng chỉ đến mức hơi mến em thôi, chứ yêu thì chưa, anh có bạn gái rồi Ph ah
– Sao mọi người nói anh chưa có, mà em vào làm gần cả nửa năm cũng có thấy đâu.
– Ùm anh lạc mất cô ấy 4 năm rồi
– 4 năm ? anh vẫn chờ ah
– Uh, mà thôi em mặc quần áo vào đi, để thế này không được
Nó và Ph vẫn ngồi trên giường, chỉ khác là giờ đồ đạc nghiêm chỉnh chứ không ăn lông ở lổ như hồi nãy
– Em cảm ơn anh
– Anh phải xin lỗi em mới phải, chút nữa thì anh hại em rồi
– Nếu ……
– Sao em
– Nếu anh muốn, em sẽ cho anh ngay bây giờ, em sẽ không hối hận đâu
– Không được đâu em, đừng ngu ngốc thế, anh không xứng đáng đâu
– Em rất thích anh, giờ em càng thích hơn, em không ngờ anh lại là người giàu tình cảm đến thế
– …
– Anh có tình cảm với em không ?
– Anh không dám chắc lắm, có lẽ là có.
– Thế thì em sẽ chờ đến khi anh quên chị ấy.
– Đừng chờ em ah, sẽ rất lâu đấy.
– Không lâu đâu, em tin em sẽ sớm làm anh quên được chị ấy
– Thôi em về nghỉ đi, ở đây lâu thế này người ta dị nghị
– Em ngủ đây.
– Không được, hồi nãy anh giữ được chứ cả đêm anh không chắc đâu, em về đi thì hơn
– Không, em muốn ngủ đây với anh
– Thế em ngủ đây anh qua phòng khác ngủ ah
– Thế hôn em cái đi rồi em về
Nó thích con bé này chứ không phải là không, hôn thì hôn, nó quay qua vuốt nhẹ lên khuôn mặt bầu bĩnh của con nhỏ rồi hôn nó nồng nàn, đã lâu rồi nó chưa được hôn, con bé cuồng nhiệt nhưng khá vụng về đáp trả lại
Ra đến của con bé còn áp vô hôn nó 1 cái nữa mới chịu về, nó đóng cửa lại mà trong lòng thấy bâng khuâng khó tả, nó thích con bé này thật rồi, liệu con nhỏ này có làm nó quên được em không nhỉ ?
Nó cảm nhận thấy rõ là nó càng lúc càng có cảm tình với con bé này, Ph rất vui tươi và hồn nhiên, con bé làm cho tâm hồn cằn cỗi của nó có chút xao động thật sự, mà nghĩ cũng lạ, con bé thì lí la lí lắc, nói chung là teen cực kì thì éo hiểu nó thích gì ở cái thằng lôm côm lại chẳng có tí xíu nào lãng mạn như nó. Thực sự Ph làm nó thấy yêu đời hơn, ngày sau đó thì con bé bám lấy nó còn dính hơn cả mấy ngày trước nữa, Ph làm như nó là người yêu rồi ấy, nắm tay khoác tay đủ kiểu, nó cũng vui nên không phản đối gì, nó có cảm giác nếu như kéo dài thêm 1 thời gian nữa có khi nó yêu con bé này…
…
Ngày hôm sau là ngày cuối cùng ở lại resort, cả đám tranh thủ đi mua đồ về làm quà cho người nhà, nó chẳng biết mua cho ai nên chỉ nhờ mấy em trong công ty mua giùm vài kí cua ghẹ về biếu bác 2 với đem qua nhà anh lai rai. Nó đang thu xếp đồ đạc thì Ph qua
– Anh đang làm gì đấy.
– Anh xếp đồ chút về thôi, em không đi chợ ah.
– Dạ không, anh để em làm cho.
– Thôi, có mấy bộ đồ anh tự làm được.
– Anh L này.
– Sao Ph.
– Chị ấy có đẹp không anh.
– Rất đẹp.
– Thế à, so với em thì thế nào.
– Em trẻ trung hơn.
– Em hỏi đẹp kìa.
– …
– Chị ấy đẹp hơn à. Không sao, sẽ có ngày em đẹp hơn chị ấy,
– Uh em còn trẻ mà,
– Mà sao hồi đó anh chị chia tay nhau,
– Chưa từng chia tay, mà thôi em đừng hỏi chuyện đó nữa,
– Dạ.
– …
– Hôm nay là ngày cuối ở đây rồi anh nhỉ
– Uh.
– Tiếc quá, giá như được ở đây hoài.
– Ai chả muốn, có điều ở hoài tiền đâu mà trả.
– Hihi, em rất thích chuyến đi chơi này, em muốn có một kỉ niệm sâu đậm về lần đi chơi này với anh.
– Thế muốn làm gì.
– Em muốn làm tiếp chuyện hôm qua.