Nhà Hàng Xóm Dâm Dục - Phần 43
Cũng buổi sáng đó, trong căn phòng tắm nhỏ nhà cô giáo Hiền.
Cô đang trần truồng tắm rửa như mọi khi để sửa soạn đi dạy.
Chẳng nghĩ ngợi gì, nhưng khi bàn tay cô xoa vuốt xuống vũng giữa hai đùi thì cảm giác khi ở bên Ba Nguyên thức dậy.
Lâu lắm rồi, gần một tháng cô không được gần ông.
Biết là mình không là gì của ông, không ràng buộc gì ông, nhưng khi biết ngoài bà Ba và mình ra, ông Ba còn có quan hệ thân xác với vài người phụ nữ khác thì trong cô cũng có khi ấm ức xen lẫn giận hờn… Nhưng những điều không vui cũng chỉ thoáng qua, vì khi bình tâm, cô cũng biết giữa cô và ông cũng chẳng hứa hẹn gì với nhau, giống như quan hệ giữa ông với Hiểu Dung và Minh Phương vậy.
Và cô chấp nhận như hai người phụ nữ kia… gần ông chỉ để được cùng ông thỏa mãn niềm khao khát ham muốn rừng rực khi sinh lý đòi muốn mà thôi…
Nghĩ đến ông, bàn tay cô bất giác xoa mạnh hơn trên đám lông đen rậm rồi thọc sâu xuống cái khe giữa hai chân.
Chỗ đó ướt đẫm không biết là do nước dội trên người hay do dâm thủy trong cô chảy ra… Dựa lưng vô tường phòng tắm, Hiền giang rộng đôi đùi, nhắm mắt và nghĩ đến những gì đã có giữa cô và Ba Nguyên.
Hai ngón tay cô thọc vô rút ra trong âm đạo hừng hực sức nóng khao khát được lấp đầy của con cu ông Ba… Cô đang thèm muốn ông nhưng hiện tại thì chỉ biết giải tỏa cơn khát đó bằng mấy ngón tay của chính mình thôi… Cô đang chờ tới ngày mà hôm qua cô cùng hai người phụ nữ kia có một cái “âm mưu” với ông Ba…
Hiền cũng không biết rằng tối hôm qua, trên hai chiếc giường rộng của hai căn nhà khác nhau, có hai người phụ nữ cũng trần truồng, cũng có những hành động tương tự giống cô bây giờ… Khi họ cùng nghĩ tới một người, cái người mà cô đang mong nhớ, ông Ba Nguyên…
…
Chiếc taxi rời khỏi con đường trong xóm nhỏ đưa Tiểu Anh ra sân bay.
Ngồi trong xe, cô mặc kệ cho nước mắt tuôn rơi.
Cho dù cô luôn biết rằng cuộc vui nào cũng phải tàn, hội ngộ nào rồi cũng tới giờ chia ly… Nhưng cô không thể không rơi nước mắt bởi cô vừa phải chia tay với người mà cô đã bất chấp mọi chuyện mang nặng lòng yêu thương.
Trong trái tim cô bây giờ, ông Ba không phải là người chồng của bà Ba, là cô bà con của cô, cũng không phải là người tình lớn tuổi của cô… mà bây giờ trong trái tim cô, trong suy nghĩ của cô… ông như là… chồng của cô vậy… Một chuyện không hợp lý, hợp tình của cuộc đời nhưng nó lại xảy ra với cô và cô hân hoan đón nhận như là một món quà kỳ diệu của thượng đế ban tặng cho cuộc đời son trẻ của cô… Cô biết ở phía trước, những tháng ngày dài sắp tới của cô sẽ rất nhiều việc phải làm, nhiều sự khó khăn, thậm chí sẽ có nhiều chuyện mà bản thân cô phải cương quyết chọn lựa đâu là điều đáng làm, phải làm…
Cô biết chắc rằng, kể từ giờ trở đi cô sống không phải chỉ có một mình cô nữa… Bất giác, Tiểu Anh đặt tay lên bụng mình, cô cũng biết chắc sau chuyến về thăm quê lần này, khi trở qua bên đó, con người cô sẽ có một sự đổi thay kỳ diệu mà không phải một người phụ nữ nào muốn cũng có được… và cô rất mong muốn điều đó… Bây giờ thì trên làn môi hồng mọng có vương vài giọt nước mắt của cô lại mỉm một nụ cười an vui và hạnh phúc… Không biết tới đó cô có nên cho Ba Nguyên biết không… Ông sẽ vui hay không vui…
…
Ba Nguyên thẫn thờ trong ngôi nhà vắng lặng… Tiểu Anh rời đi đã ba ngày rồi nhưng trong ông như vẫn thoáng thấy hình dáng nhỏ nhắn xinh tươi của cô ẩn hiện đâu đây trong mắt ông… Ngoài bà Ba ra, chưa có bao giờ ông lại nặng lòng với một người phụ nữ nào như với Tiểu Anh.
Không phải đơn giản chỉ là do hình dáng và tính cách của cô giống bà Ba ngày còn con gái, mà còn do tấm lòng của cô dành cho ông trong suốt nửa tháng qua… Ông quay quắt trong nỗi nhớ thương mênh mang đó dù ông biết rồi sẽ không đi đến đâu! Trái tim là của ông mà ông không thể sai khiến nó được… Ông phải đi kiếm một công việc gì đó để làm cho quên đi lập tức cái nỗi niềm này thôi…
Vừa quay lưng, điện thoại bỗng đổ chuông, ông cầm lên và nhìn thấy trên màn hình người gọi là bà Ba.
Bà báo với ông một tháng nữa bà và mẹ con Hồng Thủy sẽ quay về, tính ở lại cho đủ năm như đã nói là Hồng Thủy đi học, nhưng bây giờ thằng Nguyên con đã cứng cáp, khỏe mạnh bình thường nên sau khi bàn bạc, bà và mẹ con Hồng Thủy sẽ về trước hai tháng… Ông mừng rỡ rối rít, ông tuôn ra một tràng nào là chưa thấy được mặt thằng con trai, không biết mẹ nó có mạnh khỏe thay đổi gì không… và con người nhân hậu như ông cũng không quên nịnh bà một câu:
– Nhưng mà… anh nhớ em nhiều nhất!
Chỉ chừng đó thôi, trái tim của bà cũng đủ sức rung động, hồi hộp vì hạnh phúc. Bà biết ông là như vậy, cho dù có bất cứ chuyện gì có đau buồn đến đâu, thì bà luôn là người đầu tiên ông dành trọn vẹn lòng yêu thương và trân quý. Chỉ có ông là cảm thấy có lỗi với bà trong suốt thời gian bà không có nhà. Bao nhiêu mối quan hệ phức tạp đã cột trói tay chân và cả tim óc của ông… Đến khi bà Ba về thì mọi chuyện sẽ ra làm sao đây…
Loay hoay trong đầu về bà Ba và những chuyện bà vừa nói, ông đã tạm quên đi những gì thuộc về Tiểu Anh rồi… Điện thoại lại reo lên có tin nhắn, ông mở coi thì thấy tin nhắn của cô giáo Hiền: “Anh, tối nay qua nhà em ăn cơm, em có chuyện cần nói. Qua sớm nghe. ” Ba Nguyên ngẫm nghĩ một lát rồi nhắn lại cho cô: “Được rồi, tối anh qua.”
“… có chuyện cần nói” là chuyện gì, ông không dám nghĩ một cách xúc phạm đến cô nhưng trong một thoáng ông lại mỉm cười… Thế nào mà sau đó lại không tới cái “chuyện kia”… Thì cũng lâu lắm rồi. Từ ngày Tiểu Anh về ông có gặp được những người phụ nữ trẻ trung, sung mãn và những cô gái đầy ham muốn khám phá chuyện tình dục đầy khoái cảm trong xóm này đâu…
Thì đi thôi, chớ ông chỉ còn được nghỉ phép đến hết ngày mai thôi, ngày mốt ông phải quay lại cơ quan đi làm rồi…
…
Ăn cơm xong, khi Hiền đang lui cui dọn dẹp thì quen tật ông Ba bước tới sau lưng và ôm choàng lấy cô từ phía sau. Hiền lật đật gỡ tay ông ra:
– Đừng anh, chút nữa đi… chút nữa vô phòng nghe…
Cô hôn phớt lên môi ông, vỗ vỗ tay lên má ông như dỗ con nít:
– Nghe, em nói nghe, giỏi đi… chút vô phòng nghe… giờ em còn đi tắm nữa đã…
Ông Ba giả làm mặt xụ nhưng ông cũng nghe lời cô:
– Vậy anh vô phòng trước nghe… nghỉ một chút, ăn xong giờ cũng hơi mệt mệt… hihi…
Ông cười như một đứa trẻ rồi quay lưng lững thững đi lên phòng ngủ của cô. Hiền rửa dọn xong, cô bước vô phòng tắm… Một lát sau cô bước ra trên người là cái váy ngủ mỏng, dưới ánh đèn thấy rõ là cô chẳng mặc bất cứ cái gì bên trong cả, Hai bầu vú nở căng rung rinh theo mỗi bước đi với hai núm vú hằn rõ nhún nhảy trên lớp vải mỏng. Trước khi tắt đèn nhà bếp, cô nhìn ra phía cửa lớn, giơ một ngón tay cái lên, miệng mỉm cười rồi cô đi lên phòng với ông…
Bước chân vô phòng, Hiền giật mình há miệng suýt kêu to thành tiếng, may mà cô nhanh tay bịt miệng lại để tiếng kêu không thoát ra ngoài được… Trên giường, ông Ba nằm gối hai tay trên đầu, mắt ông đang nhìn cô đăm đăm, miệng ông toét ra cười nhìn thiệt… dễ gai! Cái mà làm cho Hiền giật mình là trên người ông không có một miếng vải nào, ông trần truồng nằm đợi cô, con cu to cứng ngỏng đầu lên, thấy cô vô ông còn cố tình làm cho nó gục gặc như ra hiệu chào hỏi cô… Sau một lúc định thần, cô bật cười rung rinh cả đôi vú không mặc nịt vú trong cái váy mỏng:
– Trời ơi… coi anh kìa… không biết mắc cỡ hả… Chớ quần áo anh đâu…
Ông vẫn cười:
– Bộ lát nữa không cởi ra á? Anh cởi trước nằm cho mát, lát nữa khỏi… mất công… haha…
Cô lườm ông yêu thương:
– Chịu anh luôn á…
Nói vậy rồi cô cũng sà xuống nằm bên cạnh ông. Ông quay qua đặt môi lên má, lên mũi cô hít hít:
– Thơm… thơm quá chừng…
Rồi đôi môi đó cũng nhè nhẹ đặt lên hai cánh môi he hé của cô. Lưỡi ông lùa vô miệng cô tìm kiếm đến khi cô ngậm nó và bắt đầu mút thì nó mới thôi không đụng đậy nữa. Bàn tay ông đặt lên giữa bụng cô xoa xoa rồi lần ngược xuống gấu váy đẩy ngược lên cao cho hai bầu vú lớn căng tràn của Hiền lộ ra… Ông ngừng hôn cô:
– Lâu nay có nhớ anh không?
Cô giả bộ lắc đầu:
– Không… ai thèm…
Ông vê mạnh một đầu vú:
– Thiệt không? Vậy chớ ai nhắn tin kêu anh qua “nói chuyện”…
Hiền lắc người một cái:
– Ui… anh… thì bây giờ “nói chuyện” nè…
Ông cười cười, tay khều khều cái núm vú đã bắt đầu cưng cứng:
– Thì em “nói” đi…
Hiền uốn éo:
– Em tính “nói” mà anh dành mất rồi…
– Ớ… anh có chuyện gì nói đâu. Anh thích… “làm” thôi…
Cô thò tay xuống cầm con cu ông vuốt vuốt:
– Anh… bữa giờ “cái này” đâu có ở không ha…
Ông hôn lên miệng cô:
– Là sao…
– Ý em là bữa giờ anh với cái cô gì cháu chị Ba đó… Cổ với anh rủ nhau đi mấy ngày luôn mà… nên chắc “cái này” nó làm việc nhiều lắm… tội nghiệp nó ha…
Vừa nói cô vừa bóp mạnh con cu đang cương cứng mấy cái. Ông Ba suýt xoa:
– Ui da… đau anh… em cứ đoán mò… cô giáo gì mà…
Hiền không nói gì nữa vì cô chợt sực nhớ ông chẳng phải là người yêu hay người tình của riêng cô, nếu mà cứ giỡn hoài có khi lại sinh ra chuyện không hay.
Tay cô nắm thân cu ông chợt dịu nhẹ lại, cô vuốt lên vuốt xuống cho nó cứng thêm nữa… Ông Ba kéo hẳn cái váy rời khỏi người cô.
Ông cúi xuống ngậm một núm vú đỏ tròn vô miệng, tay ông xoa lên bầu vú còn lại… Cảm khoái trở về với Hiền sau nhiều ngày chờ đợi, dưới bụng cô đã bắt đầu râm ran cơn nóng chạy lòng vòng cho đến khi nó khui được mạch nước ngầm đã lâu tích tụ.
Nước bắt đầu tươm ướt sâu trong đáy và tràn lên, tưới ướt âm đạo cô.
Miệng và tay ông càng mơn trớn, bú liếm trên hai vú cô, còn tay cô không rời khỏi thân cu đang cứng nóng thì dâm thủy trong cô càng tươm ra nhiều hơn… Ông đưa tay xuống trên đám lông mu đen rậm, mềm mại thơm tho của cô xoa vuốt tới cái khe nằm giữa hai mép thịt, hai chân Hiền tự động hé mở để tay ông dễ dàng chìm sâu hơn.
Một ngón tay chạm vô hột le nhú trên miệng khe xoa dọc theo đường rãnh thịt mềm đó, dịch nhờn đã tràn ra ngoài làm ướt mấy ngón tay ông… Hiền cựa quậy hai chân rên rỉ bên tai ông:
– Ui… anh ơi… em thèm anh nhiều lắm… anh biết không… lâu nay anh đi mất… em nhớ anh… em thèm con cu… của anh… em nứng lắm… anh ơi… Trong đó… trong lồn em… nóng lắm… nước ra nhiều lắm… tại em thèm anh… đụ đi anh… đụ em đi…