Nhà Hàng Xóm Dâm Dục - Phần 31
Chiều nay Ba Nguyên vui vẻ lắm! Và như trời đất cũng hòa củng niềm vui với ông. Thường thì mùa hạ bao giờ cũng hay mưa bất chợt, nhưng hôm nay tự nhiên trời lại trong xanh không một bóng mây trắng nào chớ đừng nói là có mây đen mang mưa tới! Gió thì cứ hiu hiu thổi nên trời thì nắng rực rỡ mà mát mẻ không oi nóng như mấy ngày trước. Ông lại mỉm cười một mình! Bởi, bà Ba Nguyên vừa gọi điện báo tin cho ông biết Hồng Thủy vừa sinh cho ông một thằng Nguyên con khỏe mạnh, bụ bẫm! Ông nghe rồi ông thích, ông… sướng ghê lắm!
Gần tuổi 50 rồi, bà Ba vẫn không thể sinh cho ông một đứa con nào, ông cũng thèm có con lắm, nhưng tình yêu đối với bà quá lớn nên ông không bao giờ hé môi về chuyện thích có con sợ làm bà tổn thương rồi suy nghĩ này nọ, tội nghiệp! Chính vì hiểu tình yêu của ông, sự cảm thông của ông nên bà Ba mới có ý định sinh cho ông một đứa con qua một người phụ nữ khác.
Khi bắt gặp ánh mắt Hồng Thủy nhìn ông Ba với ánh nhìn khang khác thì bà hiểu nàng sẽ là người thay thế bà sinh cho ông một đứa con! Vì vậy, suốt một thời gian dài bà luôn né tránh và tạo cơ hội để Hồng Thủy và ông ở bên nhau, để… tinh trùng ông luôn dồi dào và mạnh khỏe làm cho Hồng Thủy mau có bầu! Bà sợ nếu để ông giao hợp với bà thì uổng phí đi! Và ước mong của bà đã thành, bây giờ bà đã có thằng Nguyên con.
Cái xóm nhỏ này chỉ toàn là phụ nữ và con gái, bây giờ có thằng Nguyên con nữa thì đàn ông con trai trong xóm cũng chỉ được ba người!
Đang ngồi trong hiên nhà với ly cà phê đen trong tay, ông chợt giật mình khi nghe có tiếng cười khúc khích, ngẩng lên nhìn… Năm cô gái nhỏ xinh đẹp đang đứng xếp một hàng ngang dưới ánh nắng chiều trước cổng nhà ông. Hồng Thu, Hồng Thanh, Như Yến, Như Oanh và Phương Thảo đang nhìn ông. Miệng cô nào cũng tươi cười nhìn ông. Phương Thảo nhìn ông, đôi mắt cô long lanh nhìn ông đầy ẩn ý, lên tiếng:
– Chú Ba đi chơi với tụi con đi…
Ông bật cười sảng khoái:
– Thôi, tụi con đi đi… Chú Ba già rồi, đi với bây làm kỳ đà cản mũi hả… Tụi con trai nó tưởng chú Ba là ông già của bầy con gái, tụi nó không dám tới gần rồi làm sao bây có chồng… haha… Thôi, đi đi…
Cả năm cô gái tươi trẻ bật cười vang rồi chào ông, kéo nhau đi mất. Vậy mà khi rời đi, không hẹn mà cả chị em Hồng Thu và Phương Thảo đều quay nhìn ông với ánh mắt muốn nói với ông điều gì đó, ông chỉ biết giả bộ nhìn các cô cười cười…
Ngồi một mình ông cứ nghĩ hoài về chuyện giữa ông và ba cô gái đó! Đúng hay không đúng? Tiếp tục hay dừng lại mối quan hệ khó coi này. Xã hội không thể chấp nhận cái kiểu quan hệ của bọn họ, chắc rồi. Có thể người đời thì ông không cần quan tâm, nhưng còn… vợ ông, còn Hồng Thủy, còn Minh Phương nữa…
Nhất là hai bà mẹ trẻ. Họ sẽ nghĩ gì, phản ứng ra sao khi biết ông đã lên giường với mẹ rồi lại còn lấy đi trinh tiết của những đứa con gái cưng của họ nữa… Đã đành là phần lớn do các cô ưa thích, đòi hỏi rồi còn áp lực với ông khi các cô biết rành rẽ việc ông đã làm tình với mẹ mình…
Nhưng ông thì sao? Ông có dứt khoát tránh né các cô hoàn toàn được không? Chắc là khó rồi! Không chỉ vì tấm thân trẻ trung, xinh đẹp lôi cuốn ông không thể kìm chế hay dứt khoát được… Mà còn do chính ông nữa! Ông có cảm tưởng rằng sau khi bà Ba và Hồng Thủy rời đi, khao khát, thèm muốn tình dục của ông cao hơn bình thường.
Lúc nào ông cũng muốn làm tình. Lúc nào ông cũng khao khát có một tấm thân phụ nữ trần truồng, nồng nhiệt quấn quýt bên ông. Cảm giác rờ rẫm, vuốt ve, mơn man trên môi, trên bầu vú, trên những cái âm hộ mướt lông và ướt át… lúc nào cũng hiện diện trong lòng bàn tay ông… Ông cứ tự hỏi mình nhưng vẫn không có câu trả lời…
Miên man với những suy nghĩ trong đầu, trời sụp tối lúc nào ông không biết. Cho đến khi chiếc điện thoại trong nhà vang lên những tiếng chuông hối thúc ông mới giật mình đứng lên, bước vô nhà cầm nghe…
Tiếng nói dịu dàng, thánh thót và rất ngọt ngào bên tai ông. Cô giáo Hiền của ông! Cô mời ông qua ăn tối với ông. Cũng vừa hay, tối nay cuối tuần nên chị em Hồng Thu và các cô gái nhỏ kia đi chơi về trễ, ông nói cứ để kệ ông, ông tự lo được, để cho bọn trẻ được xả hơi sau những ngày bài vở… Hiền đã cho con gái về bên ngoại chơi, tối nay cô ở nhà một mình, cô muốn ăn cơm tối cùng ông… Một ý nghĩ thoáng qua trong đầu ông: Ăn tối xong thì làm gì… Và ông mỉm cười lắc đầu với ý nghĩ đó…
Có tật thì giật mình! Người xưa nói không sai. Đi qua nhà Hiền mà ông cứ phải dáo dác, nhìn tới, nhìn lui… mà thiệt tình, cái xóm nhỏ xíu chỉ có mấy căn nhà quây quần bên nhau thì còn có ai nữa chớ… Ông “xúc” gần hết trọi rồi còn đâu…
Cô giáo Hiền mở cửa đón ông bằng một vòng tay ôm và một nụ hôn nồng nàn sau khi cô cẩn thận khép cửa. Ông ngồi xuồng bàn ăn và ngắm cô chuẩn bị bữa cơm. Tối nay, Hiền mặc một bộ áo váy in hoa nhỏ màu xanh dương, bên ngoài cô cũng khoác một chiếc áo mỏng cùng màu. Mái tóc đen dài của cô thắt con rít cột lại sau lưng, đung đưa như một cô gái nhỏ.
Khuôn mặt không trang điểm của cô sáng bóng, hồng hào. Có ông nên nụ cười luôn mỉm trên đôi môi hồng mọng của cô… Ăn cơm, nhưng ông cũng thường xuyên dừng đũa rồi lặng lẽ ngắm nhìn cô, mỗi khi ngước lên, thấy ông nhìn, hai má cô rực hồng lên, cô cúi xuống nhìn chén cơm miệng mỉm cười vui sướng. Hỏi vu vơ đủ thứ chuyện, rồi lại nói ba cái chuyện tầm phào, bữa cơm giữa hai người kết thúc thật nhanh. Cô rót cho ông một ly nước trà nóng rồi cô quày quả đi dọn rửa…
Nhìn sau lưng cô, tim ông Ba như đập nhanh hơn. Dáng cô từ phía sau nhìn rất đẹp, gọn gàng, khi quay qua quay lại, gấu váy trên đầu gối cô bay nhẹ lên, màu trắng ngà của đôi chân làm ông nhìn mê mải, tay ông chỉ muốn vuốt ve trên làn da đó thôi… Thấy cô đã dọn rửa xong, đang lau tay, ông Ba hớp thêm một hớp nước trà nóng, ông nhẹ nhàng đứng lên rời khỏi bàn, nhón chân bước đến sau lưng cô rồi vòng tay ôm ngang qua bụng cô từ phía sau. Hiền hơi giật mình nhưng đứng yên trong vòng tay ông, cô kêu lên thật nhỏ:
– Anh…
Ông cúi xuống hôn lên cổ cô, vén đuôi tóc lên rồi rà đôi môi nhẹ nhàng sau cái gáy trắng lưa thưa vài sợi tóc đen mềm mượt. Mùi thơm từ người cô lãng đãng quanh ông. Hai bàn tay ông vuốt nhẹ lên phía trên ngực rồi ấp nhẹ trên đôi vú căng mềm, cô không mặc nịt vú. Qua lớp vải mỏng ông cảm giác thật rõ ràng hơi ấm, cái mềm căng của hai bầu vú cô.
Hai ngón tay ông khều nhẹ trên đầu núm vú và nó từ từ săng lại, cưng cứng. Hiền thở một hơi thật dài “Ưm… ” Cảm giác thích thú từ hai bàn tay trên bầu vú làm con cu dưới đáy quần ngóc đầu lên, căng to, cứng cáp… ông nhích tới một chút cho con cu dựng đứng trong quần áp lên giữa hai mông cô. Hiền nhận biết và tự nhiên cô lùi mông lại cho cái khúc cưng cứng đó ép thêm sát hơn nữa vô mông.
Ba Nguyên xoay cô lại đối diện với ông. Hai khuôn mặt kề sát nhau. Ông đặt môi lên vầng trán cao thông minh của Hiền, môi ông từ từ chạm nhẹ vào đôi mắt đang khép hờ của cô. Hôn lên chóp mũi nhỏ xinh. Rồi đôi môi nóng hừng hực đáp nhẹ trên hai cánh môi hồng căng căng không màu son đang hé mở, đầu lưỡi ông liếm nhẹ trên hai cánh môi cho nó thêm mềm ướt rồi tiến vào bên trong…
Như chỉ chờ có vậy, cô ngậm đầu lưỡi ông nhấm nháp như thử vị ngọt một viên kẹo mềm, nước miếng của cô và ông ứa ra như khơi trúng nguồn mạch… Ông đứng hơi nghiêng một chút so với thân hình cô, một bàn tay ông đặt sau thắt lưng cô xoa lên xoa xuống khắp tấm lưng mềm, tay kia ông lần lượt xoa nắn hai bầu vú căng sau lớp vải áo… Hiền rên rỉ “Ưm… ưm… ” trong cổ họng vì nụ hôn dài vẫn chưa dứt, sự thèm muốn lẫn nhau làm cho không ai chịu nhả cái lưỡi của người kia ra…
Ông Ba là người đầu tiên phải tha cho đầu lưỡi của Hiền khi bàn tay ông lần xuống xoa trên đôi mông tròn căng của cô, ông phát hiện cô không mặc quần lót khi bàn tay theo thói quen lần tìm vết nổi lằn của cái quần lót mà không thấy! Chỉ có cảm giác đôi mông cô căng trơn sau lớp vải… Ông mỉm cười:
– Úi… cô giáo của anh bữa nay còn không chịu mặc đồ ở trong luôn…
Cô mắc cỡ, úp mặt trên ngực ông:
– Hồi nãy nấu cơm xong, em đi tắm mà quên lấy đồ nên mặc đại chớ bộ…
– Chớ không phải em cố tình để… nhắn nhủ gì đó với anh hả?
Cô cắn nhẹ trước ngực ông:
– Ai mà thèm nhắc… bày đặt làm cao…
Ông bật cười thành tiếng:
– Chọc em vậy thôi… Chớ anh thích em mặc vậy mà…
Ông đưa tay cởi áo ngoài rồi cởi luôn cái váy của cô, khi hai tay cô giơ cao lên để ông kéo cái váy qua đầu thì ông nghịch ngợm dừng lại giữ cái váy trên vai cô, ông cúi xuống hôn lên đầu núm vú đã hơi cứng lên rồi… Cảm xúc rờn rợn bất ngờ làm cô giật nẩy người, cô kêu lên sau cái váy che trên mặt:
– Anh… anh… thôi… thôi… đừng mà… từ từ… anh… nhột em…
Ông vẫn cứ lì lợm liếm mút hết đầu vú bên này rồi chuyển qua vú bên kia. Hiền trân người chịu đựng, cô muốn lui ra nhưng mông đã đụng vào bồn rửa chén mất rồi… cảm xúc bất chợt vì giật mình biến mất, thay vô đó là khoái cảm dịu dàng nhưng mãnh liệt tỏa lan dần từ trên đôi bầu vú ra khắp người, bụng dưới cô gò lại và bên trong dòng nước mát đã bắt đầu khơi mạch để làm mát đi cơn nóng hừng hực từ đáy âm đạo dâng lên…
– Ui… anh… ơi…
Nghe tiếng kêu rền rĩ, nhỏ xíu nhưng vương chút nũng nịu của cô, trái tim ông chợt bừng lên một niềm yêu thương vô hạn. Ngừng bú mút trên đôi núm vú giờ đã cứng tròn của cô, ông kéo cái váy ra khỏi người cô. Hiền đưa tay lần lượt tháo cởi hết quần áo trên người ông, cô hôn lên vùng ngực ông. Ba Nguyên thò tay xuống vuốt ve trên mu lồn êm mượt và đút một ngón tay xuống cái khe mềm mại, dâm thủy đã tràn ra ướt đẫm, ông mỉm cười nheo mắt với cô:
– Trời… trời… cô giáo nhỏ của anh… bữa nay quá trời nghe… chưa gì mà ướt mem hết rồi…
Cô đỏ bừng hai má, mắc cỡ. Nhưng cô lại trề cánh môi dưới mọng căng:
– Ứ… tại anh á… Mà em ướt… chỉ với một mình anh thôi…