NGƯỜI THỨ N - Chương 12
Phần 12: con đường hẹn hò
Khoảng thời gian tiếp theo chúng tôi hẹn hò nhiều hơn, một tuần nếu rãnh thì 2-3 lần, cũng vì em xin gia đình cho đi học thêm tiếng Anh vào ban đêm sau giờ làm, nhờ thế nên một vài ngày trong tuần tôi sẽ có cơ hội đi với em trong khoảng thời gian trước và sau giờ học của em, cũng chỉ đi ăn uống và đi dạo với nhau, đôi lúc em nghỉ học và chúng tôi lại cùng nhau vào khách sạn, lao vào nhau cho thõa những khao khát bị dồn nén. Cùng với chuyện của chúng tôi có nhiều tiến triển thì chuyện giữa em và bạn trai có nhiều trục trặc (điều này là tất nhiên), em thường điện thoại với tôi vào mỗi đêm, trong những câu chuyện của chúng tôi vốn chỉ xoay quanh chuyện đi làm, đi học của em, đôi khi là những câu nói dâm dục từ cả hai, nay em lại kể thêm về những bất đồng ngày càng khó hàn gắn được giữa em và bạn trai, em cảm thấy cậu ta không có ý chí, chỉ mải ham chơi, ngược lại bạn trai ngày càng muốn kiểm soát em trong mọi việc, điều này làm em khó chịu. Những cuộc cãi vã giữa em và bạn trai xuất hiện nhiều hơn, tôi luôn đóng vai trò người nghe em tâm sự, và cũng giả vờ khách quan đánh giá tình huống cho em, tuy nhiên trong thâm tâm tôi đang mở cờ trong bụng, tôi biết ngày em chia tay cậu ta không còn xa nữa, và khi đó em sẽ chỉ là của tôi.
Một chiều thứ sáu bình thường, tôi vừa kết thúc công việc tiếp xúc khách hàng tại một khách sạn đang có kế hoạch làm mới lại nội thất, mọi việc đều ổn, nghĩa là tôi sẽ tiếp tục có một khoản hoa hồng kha khá từ khách hàng này, giờ chỉ việc chạy xe về nhà tắm rồi thay đồ, sau đó đến chỗ hẹn với em, hôm nay em đột ngột hẹn tôi dù tối nay em không có lịch học thêm,em làm tôi mong đợi từ trưa đến giờ với một tin nhắn đầy khêu khích : “Em muốn ngủ với anh, em nhớ anh quá” . Tôi tự bật cười với mình khi nhớ đến tin nhắn của em, “ngủ” là một từ đầy mâu thuẫn, lẽ ra phải là “thức” với anh mới đúng chứ nhỉ
Đến điểm hẹn quen thuộc, tôi gửi xe và đứng đợi em, hơn 15 phút trôi qua em vẫn không đến, “Có lẽ em đi làm về trễ” , tôi đã nghĩ như vậy và tiếp tục chờ đợi. Nửa tiếng rồi, chưa bao giờ em để tôi phải chờ đợi như thế này cả, điện thoại cho số điện thoại bí mật của em cũng không liên lạc được, trong khi tôi đang sốt ruột chờ em thì nhận được tin nhắn, từ số chính của em, số điện thoại này em và tôi đã qui định với nhau là không dùng để liên lạc rồi, tại sao nhỉ, tôi mở tin nhắn ra và tâm trạng nay lập tức chùng xuống.
-Bạn trai em đến đón em tận công ty, em không đi với anh được, em xin lỗi, anh đừng trả lời lại.
Vậy là cậu ta lại tiếp tục phá hỏng một buổi hẹn của tôi, biết là vô lý nhưng dù chỉ là người thứ 3 trong mỗi quan hệ đầy phức tạp này, tôi vẫn không thể ngăn cản được bản thân ghét cậu ta, đôi khi tôi chỉ ước em dứt khoát hơn, chia tay anh chàng vô tích sự này, nhưng biết bao lần em có ý định chia tay rồi lại thôi. Tôi luôn cảm thấy em không yêu bạn trai nhiều như em nói, nếu thật sự yêu nhiều như vậy thì em đã không gắn bó với tôi như vậy, tuy nhiên lí do thật sự của em thì sau này rất lâu tôi mới biết hết được, còn bây giờ, tôi chỉ đơn giản là không còn khống chế được tâm trạng của mình trước em, tôi vui như một đứa trẻ khi bên cạnh em, tràn đầy hi vọng khi em lục đục với bạn trai, và cuối cùng là ngập trong thất vọng và ganh tị mỗi lần em và cậu ta lại làm hòa, và đi bên nhau như hôm nay.
Đang bần thần trong những suy nghĩ, điện thoại của tôi lại rung lên, không phải em, mà là anh giám đốc của tôi, người đưa tôi vào công ty này.
-Dạ, alo, em nghe đây anh Tuấn.
-Chú em rảnh không, xuống đường XYZ nhậu với anh, anh đang ngồi một mình đây, trời nóng quá làm vai chai cho mát.
-Dạ….em đến ngay đây.
-Uh, quán A nhé.
Dù sao tôi cũng chẳng còn gì để làm tối hôm nay, nếu càng suy nghĩ về em thì lại càng nhức đầu, dù sao đi nhậu với sếp thì cũng có nhiều cái lợi, tuy nhiên tiếp xúc với anh Tuấn đã nhiều năm, cái lí do trời nóng đi nhậu thì đây là lần đầu tiên tôi thấy anh nói ra. Chạy xe dọc bờ sông rồi đến đường XYZ, con đường một chiều này mới được mở, nó là đường nối dài dọc theo bờ sông đến cây cầu vừa xây xong, hai bên đường là vỉa hè rộng lớn, phần sát sông thì trở thành nơi chiều chiều các chị các bà đi bộ tập thể dục, thanh niên chia thành nhiều nhóm đá bóng, tối đến thì trở thành thiên đường hẹn hò cho các cặp đôi, họ thoải mái ôm nhau hôn nhau, đôi khi sờ soạn nhau trước bao nhiêu cặp mắt của người đi đường và cả của những người đang ngồi nhậu ở dãy quán nhậu phía bên kia đường.
Tấp xe vào quán, tôi đảo mắt tìm anh Tuấn, anh đang ngồi một mình với chai bia trên bàn, áo quần vẫn là bộ mang ở công ty sáng nay, vậy là anh đi thẳng ra đây mà chưa về nhà.
-Anh không về thay đồ cho mát mà ra thẳng đây à.
-Ừ, lúc nãy có vài chuyện cần suy nghĩ, chạy ngang đây thấy có quán nhậu nên vào thôi.
-Anh có gọi ai nữa không, em không đến thì anh ngồi một mình à – tôi cảm thấy hôm nay ông anh này của tôi hơn lạ.
-Có hai anh em thôi, chú mày chưa có bạn gái thì bữa tối rảnh không ấy mà, chẳng lẽ nỡ lòng để ông anh ngồi nhậu một mình à, haha.
Tôi cũng cười đáp lại anh, chuyện của tôi đương nhiên không hay ho gì nên tôi cũng không kể cho ai hết, dù đó có là anh, vì vậy mọi người ở công ty vẫn nghĩ là tôi đang ế, cũng có gán ghép cho mấy em làm văn phòng, nhưng tôi đang bị em Giang bỏ bùa, còn tâm trí đâu mà để ý người con gái nào khác.
Hai thằng đàn ông ngồi nhậu thì sẽ nói vì vấn đề gì ? Tất cả. Từ chuyện công ty, chuyện xã hội, chính trị trong và ngoài nước, bóng đá… Tôi cảm thấy anh Tuấn hôm nay có tâm sự nên hầu như chỉ để cho anh nói, còn tôi phụ họa theo thôi, rượu vào lời ra, nhầm, bia vào lời ra mới đúng, cuối cùng sau một hồi trâm ngâm, anh cũng nói với tôi tâm sự của anh hôm nay.
-Sáng nay hai vợ chồng anh kí vào đơn li dị rồi, có lẽ trong vòng tháng tới sẽ ra tòa.
-Thật hả anh, sao vậy ? –tôi hoàn toàn bất ngờ trước chuyện này.
-Anh cũng không định li dị đâu, một năm nay anh vào SG làm việc là muốn li thân thôi, nhưng có nhiều mâu thuẫn trong cách sống quá, con anh thì cũng lớn rồi, anh trở về lần này muốn dứt khoát cho xong, chứ cứ ngày nào gặp mặt nhau cũng cãi nhau thì cũng chẳng tốt đẹp gì cho con bé.
-Vậy con bé sẽ ở với ai, anh và chị có tranh chấp chuyện nuôi con không ? –gia đình anh Tuấn chỉ có mỗi một đứa con gái, lúc này đang học cấp 2.
-Ở với mẹ, nó cũng đang lớn, ở với mẹ tốt hơn, vì xác định li dị nên anh trở về đây, cũng là để lo cho nó, anh thật sự không yên tâm hoàn toàn giao nó cho mẹ.
Tôi lặng im ngồi nghe anh Tuấn kể về những rạn nứt nho nhỏ trong đời sống gia đình anh, những rạn nứt nhỏ ấy không thể biến mất mà càng ngày càng nới rộng ra, cuối cùng là không thể cứu vãn được. Chị Thư, vợ anh vốn là tiểu thư con nhà giàu, cha mẹ và các anh chị em hầu như đều ở nước ngoài, hai người đến với nhau nhờ vào sự gán ghép của hai bên gia đình, đó là một đám cưới môn đăng hộ đối. Anh giám đốc của tôi là một người đàn ông thành đạt, nhưng lại rất chuẩn mực trong cách sống, không hề lăng nhăng gì bên ngoài, chị Thư cũng chưa có điều tiếng gì về chuyện đó, mâu thuẫn lớn nhất của anh chị là ở cách sinh hoạt của chị, tuy đã làm vợ và làm mẹ, nhưng thứ chị quan tâm nhất vẫn chỉ là làm đẹp, đi cà phê tám với bạn bè chứ không phải là gia đình. Chuyện kiếm tiền chị hầu như chưa hề phải lo, một phần vì anh làm ra rất nhiều tiền, một phần bản thân chị cũng được gia đình chị cho nhiều miếng đất và nhà cho thuê, tiền thu được từ đó đủ cho chị sung túc. Nhưng một người chồng như anh, thứ cần nhất sau một ngày lăn lộn kiếm tiền bên ngoài là một người vợ chờ chồng ở nhà cùng ăn cơm, cùng chăm sóc cho con cái, thứ đó chị lại không mang đến được cho anh. Anh và con gái thường phải đi kiếm cái gì đó ăn qua bữa, chỉ vì chị bận làm đẹp và đi hẹn gặp bạn bè nên không nấu cơm được, và anh thì lại không chịu thuê người giúp việc khi chị ở nhà cả ngày. Ngoài chuyện này ra, anh và chị hầu như không có mâu thuẫn gì ghê gớm dẫn đến đổ vỡ nữa, nhưng có lẽ khác nhau về quan niệm sống đã là cái khác quá lớn rồi.
Tôi chỉ là người ngoài, lại chưa hề lập gia đình, chẳng có gì để an ủi hay khuyên anh cả, tôi chỉ ngồi nghe anh nói, anh có vẻ say rồi, con người khi buồn lại dễ say như vậy, quán nhậu giờ này chưa đông khác, chúng tôi lại ngồi ngoài góc, chẳng ai để ý đến việc anh độc thoại nãy giờ. Bỗng anh hỏi tôi:
-Em biết lí do gì mà anh vẫn có thể sống như vậy đến mười mấy năm không ?
-Anh muốn con có gia đình trọn vẹn, hay anh bị áp lực từ hai bên gia đình ?
-Không phải, bây giờ có li dị thì anh cũng vẫn sẽ không cho con anh thiệt thòi, nó vẫn có ba có mẹ, chỉ là không ở với nhau thôi.
-Vậy lí do là gì ?
-Là chuyện ấy, anh và chị cực kì hòa hợp trong chuyện ấy…
Tôi phải xoay quanh xem có ai đang để ý đến câu chuyện của chúng tôi không, anh say rồi nên nói khá to, ai mà nghe được thì ngại quá. May quá, không ai thèm để ý cả, những nhân viên trong quán cũng đang đứng khá xa, có lẽ chuyện hai thằng đàn ông nhậu say rồi ngồi tâm sự đã quá quen với họ rồi, chẳng có gì phải tò mò. Anh lại tiếp tục:
-Chị mày việc nhà thì không giỏi việc gì, chỉ có trên giường là giỏi… nhiều lúc vợ chồng cãi nhau to, đến tối làm tình xong lại đâu vào đấy….mà nhu cầu của chị mày nhiều lắm…
-Anh …-tôi ngại quá, làm sao để ông anh đừng nói đến chuyện này nữa đây.
-Chú mày thấy hài hước không, anh với chị cãi nhau miết, nhưng lại hợp rơ chuyện ấy, có điều chỉ chuyện ấy thôi thì không đủ…không đủ….
Tôi chưa kịp nghĩ ra cách gì thì anh đã ngừng nói, không phải vì anh tỉnh táo lại, mà vì anh say quá nằm gục ngủ luôn rồi. “Kiểu này phải để xe của anh lại gọi taxi đưa anh về rồi” – tôi vừa thầm nhủ vừa nghĩ đến những lời anh vừa nói. Chị Thư vợ anh năm nay gần 40 nhưng khá đẹp, tôi không ngờ bên trong vẻ đẹp cao sang đài cát của chị là một ngọn núi lửa dục tình như vậy.
————————————————————————————-
Từ trước đến giờ, tôi không thích chuyện phi công –máy bay, kể cả lên các diễn đàn đọc truyện sex hay tải phim về xem tôi cũng không ghiền thể loại ấy lắm. Nhưng đối với chị thì khác, chị có vóc dáng hơi lạ, tay chân khá gầy nhưng mông to và nhất là ngực, ngực chị to và đẹp, tuy hơi sệ vì tuổi tác nhưng không hiểu sao đối với dáng người và tuổi của chị, ngực hơi sệ lại là điểm cuốn hút đối với tôi. Dù biết là có lỗi với ông anh, nhưng trước câu chuyện này và kể cả về sau, mỗi lần tiếp xúc với chị tôi đều tranh thủ ngắm ngực của chị, một lần may mắn tôi còn được nhìn trộm chị thay đồ, nhưng những chuyện này không liên quan đến truyện chính nên tôi xin phép không đi sâu, nếu có dịp sẽ kể cho các bạn ở một truyện khác.
————————————————————————————-
Đang nghĩ về chị và sự may mắn được ngắm nhìn cơ thể chị năm đó, thằng em của tôi lại cộm cộm dưới đáy quần, nhìn ông anh đang ngủ gục trên bàn còn mình thì cứng lên khi nghĩ về vợ của anh, tôi thấy mình tệ thật. Khẽ cười, tôi thanh toán tiền bàn nhậu và dìu ông anh đứng dậy, định bụng hai anh em để xe lại quán rồi đi taxi về nhà anh, tôi bỗng khựng lại rồi đặt ông anh ngồi xuống ghế, vì tôi nhìn thấy em, chính xác là em, chiếc xe ga đó, vóc dáng người đó dù mang khẩu trang tôi vẫn nhận ra, và chiếc váy mà tôi mua cho em hôm trước, chiếc váy mà tôi làm em lên đỉnh khi em đang định thử. Tôi trố mắt nhìn sang bên kia đường, em vừa leo xe lên vỉa hè và ngồi xuống ghế đá, bên cạnh em là Thạch –bạn trai em. Lúc này trời chỉ vừa nhá nhem tối, đèn đường cũng mới bật, vỉa hè bên kia cách bàn nhậu của tôi cỡ hơn 20m thôi nên tôi nhìn khá rõ em và bạn trai. “Trời còn sáng, để xem cả hai làm gì mà kéo nhau ra đây” – nghĩ bụng vậy nên tôi không vội dìu anh về nữa, tôi muốn ngồi ở đây quan sát em và bạn trai,mặc dù nhìn người con gái mình thương đang tay trong tay với thằng khác là một trải nghiệm chẳng lấy gì làm vui vẻ.
Bên kia đường tôi thấy em nói khá nhiều, một lúc sau hình như là cãi nhau, cả hai đều nói và to tiếng.
-Hay, cãi nhau to lên, chi tay càng tốt – tôi mừng thầm trong bụng.
Một lát sau thì em giận và quay mặt đi hướng khác, và cậu ta khóc – tôi chỉ muốn chửi tục, nước mắt đàn bà đã kinh khủng rồi, nước mắt đàn ông lại càng là vũ khí nguy hiểm. Đúng như tôi dự đoán, nước mắt của cậu ta làm em dịu lại ngay, hai người nói chuyện tiếp, nhưng nhẹ nhàng tình cảm hơn, rồi… cậu ta quàng tay qua cổ em, hai người hôn nhau. Em không hề phản kháng, hai tay dần dần cũng ôm ngang hông cậu ta mà hôn mạnh mẽ. Một tay quàng ngang vai, tay còn lại của bạn trai em trượt từ vai xuống hông, rồi eo… rồi đặt giữa hai chân em, tới đây thì tôi bị che khuất nên không thấy được nữa, nhưng nhìn vào cách cơ thể em phản ứng, tôi có thể đoán bàn tay đó đang nằm gọn trong váy của em rồi, em bị kích thích càng hứng tình, siết chặt bạn trai, môi em dính chặt trên môi cậu ta, dù ở cách xa, tôi vẫn có thể tưởng tượng ra hơi thở nặng nhọc của em, em là một cô gái rất dễ bị kích thích, tôi đã cùng em nhiều lần nên biết cách cơ thể em phản ứng, chính là như thế này, địa điểm tiếp theo của hai người sẽ là một nhà nghỉ rẻ tiền nào đó, tôi luôn đưa em vào những khách sạn sang trọng nhưng bạn trai em thì khác, bãi đáp của họ luôn là những nhà nghỉ nhỏ, nhưng em từng nói với tôi em không quan trọng điều đó, em chỉ muốn được thõa mãn, và có lẽ em sắp được thõa mãn bởi con chym đang cương cứng của cậu ta rồi. Trưa nay em nói muốn ngủ với tôi, nhưng giờ tôi sắp được đứng nhìn em đi ngủ với người khác.
Lòng tôi như dậy sóng, tôi cảm thấy như mấy chai bia nãy giờ uống đang bốc hơi trên cơ thể mình vậy, nóng bức bực bội quá, tôi siết chặt nắm tay rồi đỡ ông anh đứng dậy đi nhanh ra bắt một chiếc taxi đang đậu sẵn, tôi không muốn nhìn thấy cảnh này thêm nữa. Khi đã lên taxi và chạy đi, tôi không kìm được mà ngoái đầu lại nhìn , em bây giờ đang gục đầu trên vai cậu ta, và đúng như tôi dự đoán, bàn tay của cậu ta đang sục sạo trong váy, chiếc váy mà tôi mua cho em.