Người mẹ ''vô tội'' - Chương 13
Chap 13:Bí mật của mẹ.
Sáng sớm hôm sau,Quân đã thức dậy,lục hết số tiền còn lại trong bóp ra,lẻn ra bến xe.Nó chọn ngay chuyến xe đi Cần Thơ sớm nhất,và may cho nó vé vẫn còn.
Xe chạy rất êm,cũng vì thế mà Quân có 1 khoảng thời gian tĩnh lẵng để suy nghĩ.’’Mình sẽ mở lời với ông nhỉ?Nếu mình đoán sai thì…’’-Hậu quả khủng khiếp đến nỗi nó không dám nghĩ tiếp,chỉ biết hi vọng.
Tới trưa thì Quân đã tới được quê mẹ.Nó phải mất thêm hồi lâu nữa thì mới tìm ra nhà ông,vì cũng lâu rồi nó chưa về.
_Nhà ông Hai ở cưới đường,cháu ạ.-Lời 1 bà hàng xóm tốt bụng chỉ đường. cặp mắt dữ tợn của con chó lông vàng bị xích cổ trong nhà.Song sự lo lắng đó kết thúc khi có 1 giọng nói khàn đặc trong nhà vọng ra,lệnh con chó im lặng mà chó thì phải nghe lời chủ.
_Vào đi cháu.-Giọng nói đó lại cất lên.
Quân len lỏi theo con đường đất 1 hồi thì cũng tới nơi.Trước mắt nó là 1 căn nhà gạch màu xanh,sàn được lót đá hoa cương trong khi trước sân thì đầy thóc cho gà bới.Tuy đã nhận ra không gian quen thuộc nhưng Quân vẫn chưa dám bước vào ngay bởi nó ái ngại
Quân nhanh chân bước vào sân,cởi giày ra trước thềm rồi tiến lại
gần người đàn ông cũng chính là ông ngoại nó.Theo trí nhớ của nó về lần cuối nó gặp ông thì ông vẫn vậy,là 1 người đàn ông cao ốm mà lại rắn rỏi,tóc hoa râm,mắt đã hơi đục.
_Cháu chào ông.
_Con Nhung không về à?Làm ta cứ trông…-Ông Hai tỏ ra hụt hẫng khi thấy Quân chỉ về 1 mình.
_Thôi.Mệt rồi vào nhà tắm rửa rồi nghỉ đi.
Tối đó,Quân dùng cơm với ông ngoài.Dù cơm thì ngon nhưng nó phải thừa nhận rằng không khí trong nhà thật lạnh lẽo,bởi nếu không tính nó,nhà chỉ có mỗi mình ông.
_Mẹ con có về không?
_Không ông ạ.
_Chắc nó còn giận ta…-Ông Hai thở dài.
Phản ứng của ông ngoại khiến Quân không khỏi tò mò,nên nó hỏi:
_Mẹ con giận ông chuyện gì?
_À không có gì.
Quân thấy rõ 1 điều là có gì đó là lạ,nhưng chắc ông nói không chịu nói đâu,nên nó định bụng sẽ phải tự tìm hiểu.
3h sáng hôm sau,ông Hai lại ra đồng.Quân thấy đây là lúc để nó tìm hiểu chuyện gì đã xảy ra giữa ông và mẹ nó.Vậy là nó chui tọt ngay vào phòng ông ngoại,cố tìm vật gì đó củng cố cho giả thuyết của mình.Nó lục tung cái tủ gỗ cho đến cái bàn để tivi,mọi ngóc ngách nhưng đều vô vọng.Rồi mệt quá,nó nằm vật xuống ngựa 1 cách chán nản.Quân chợt nhận ra còn 1 nơi nó chưa tìm.Thế là nó lật tung chiếc chiếu lên và…’’Woa,1 xấp hình được xếp gọn gẽ ở đầu giường.’’-Quân reo lên.Sự ngạc nhiên đó càng được đẩy lên cao khi sau đó nó nhận ra người trong hình chính là mẹ nó chứ không ai khác.Bức đầu tiên chụp mẹ nó trong bộ váy ngủ màu đỏ,nhắm mắt nằm trên chính chiếc ngựa này.Bức tiếp theo thì cũng trong khung cảnh đó,có điều chiếc váy đã bị ai lột xuống 1 nửa,khiến khổ chủ nó lộ hẳn cặp vú ra ngoài.Bức cuối cùng không cần xem thì Quân cũng đoán được nội dung:mẹ nó bị lột truồng toàn bộ.Nếu nhìn kỹ hơn vào bức hình,Quân có thể thấy 1 bàn tay gân guốc của 1 người quen lao động.
Đến giờ thì Quân đã lờ mờ đoán ra câu chuyện.Nó giấu mấy bức ảnh vào túi quần,đợi ông về mới làm rõ mọi chuyện.
Không lâu sau thì ông nó xuất hiện,tay cầm 2 bịch cháo lòng.
_Dậy rồi hả?Ngồi ra bàn ăn cháo với ta nào.-Ông Hai vừa nói vừa đổ bịch cháo vào tô,đem ra bàn.
Quân từ từ ngồi xuống bàn,vẫn chưa biết phải mở lời thế nào.Ông Hai già rồi nên rất tinh ý,ông hiểu rằng cháu mình muốn nói gì đó,nên ông bảo:
_Có gì thì nói đi.Ta nghe đây.
Quân lập tức đặt mớ hình lên bàn,ái ngại hỏi:
_Ông à.Chuyện này là sao?
Nhìn xấp hình quên thuộc trên bàn,ông Hai không còn cầm nỗi muỗng ăn cháo nữa.
_Mày lấy nó ở đâu?-Ông già trở nên tức giận,mắt long lên sòng sọc nhìn Quân.
Quân cảm thấy hơi sợ,nhưng vẫn gắng trấn tĩnh đáp lại:
_Cháu vô tình tìm được trong phòng ông.Nhưng chuyện này là thế nào?
Ông Hai thất thần ngồi ngửa ra cái ghế tựa bằng gỗ.Trong đầu ông bỗng chốc hiện về câu chuyện 2 năm trước…
Đó là 1 ngày hè oi ả,nóng tới mức như muốn thiêu đốt con người ta từ thể xác tới tâm hồn.Quân được ba và mẹ chở về quê ngoại chơi sau 1 kỳ học dài.
_Bây mới về hả.Vô trong nghỉ ngơi đi bay.-Ông Hai giục.
_Vâng.Tụi con mới về.-Nhung đáp.
Chiều hôm đó,ông Hai quyết định sẽ mần thịt con gà đãi đứa cháu,sẵn tiện làm bữa nhậu với thằng con rể.
_Mà nhà mình vẫn chưa xây phòng tắm mới hả cha?-Nhung vừa lặt rau vừa hỏi.
_À tiền thằng Hùng cho ta vẫn để đó,không xây thêm nhà tắm.Nhà có 1 mình,xây thêm thì phí quá.Con muốn tắm thì ra lu nước,không thì phòng ta có nhà tắm,cứ thoải mái.
Tối đến,tiệc diễn ra khá vui vẻ.Được 1 hồi thì thằng Quân buồn ngủ nên đi vào buồng nghỉ,trong khi ba nó cũng chẳng khá hơn,xỉn quắc cần câu,còn ông Hai thì ngà ngà say.Nhung là người tỉnh táo duy nhất còn lại,bởi cô không uống giọt rượu đế nào cả,vậy là cô lãnh trách nhiệm đỡ chồng vào buồng ngủ với thằng Quân,rồi tiếp tục đỡ cha vào buồng ông.
_Tối rồi,đi tắm thôi.-Nhung nói với chính mình.
Nàng sửa soạn quần áo,định bụng ra cái lu nước,nhưng trời tối qua,lại lạnh,nên cuối cùng nàng quyết định tắm ở phòng ông Hai.Nhung rón rén bước vào,thấy cha vẫn say ngủ trên cái ngựa gỗ.Cô bước vào phòng tắm đối diện hướng cha nằm,chợt phát hiện:
_Ủa cái cửa nhà tắm bị hư,không đóng được!
Đúng là nó hư thật,ông Hai biết nhưng vẫn để đó không sửa,bởi trước giờ nhà chỉ có mình ông,sợ ai thấy mà sợ.Nhung lại định ra lu nước tắm,nhưng rồi nàng nghĩ lại ông Hai ngủ say rồi,chắc không sao đâu.Thế là cô từ từ cởi bỏ quần áo,múc từng xô nước xối lên người.
Không biết có phải do tiếng nước to quá hay không mà ông Hai giật mình thức dậy.Lão đảo mắt nhìn trần nhà,trước khi dừng lại ở cửa phòng tắm.’’Oái ‘’-Lão nghĩ,xấu hổ quay mặt đi chỗ khác khi thoáng thấy tấm lưng trần của Nhung.Có điều lão không xấu hổ được lâu,nên chẳng mấy chốc lão lại quay cổ lại vị trí cũ,thật nhẹ nhàng.Ông Hai không dám mở to mắt ra mà nhìn,bởi trong ông cảm thấy vừa sợ vừa kích thích.Bấy giờ thì ông mới có cơ hội để chiêm ngưỡng cho kỹ cơ thể Nhung.Từng mảng bọt xà bông trên người Nhung không thể che đậy nổi vỏng của cô được,khiến cho đôi mắt của người đàn ông gia kia như được nếm trọn từng đường cong một trên cơ thể cô.
Ông Hai đã cảm thấy được dương vật trong quần mình dựng đứng.Đã từ lâu lắm rồi ông mới có lại cái cảm giác nứng cùng cực này.Càng nhìn đứa con gái này ông lại càng nhớ vợ ông,cũng không khác Nhung là bao.Từ hồi bà ấy mất đi,ông buồn quá,chẳng thiết tha gì chuyện dục vọng nữa.Không hiểu sao bây giờ nó lại bốc lên dữ dội như thế này.Ông cảm thấy mình như trẻ lại,bao khao khát lại hiện về.
Nhung bất chợt quay đầu lại phía sau,khiến ông Hai giật mình quay đầu đi hướng khác,giả bộ ngủ.May cho ông,Nhung không phát hiện thấy điều gì kì lạ,nên cô vẫn cứ ung dung tắm tiếp,trước khi trở về phòng.Trong phòng lúc này,chỉ còn lại mình ông Hai,người đang phải đấu tranh dữ dội với cái gọi là loạn luân…
Ngày hôm sau,ông Hai nhận được tin thằng Hùng phải trở về thành phố có việc gấp,để lại 2 mẹ con ở lại đây chơi thêm vài bữa.Điều này xảy ra khiến ông Hai không khỏi vui trong lòng,rất thuận tiện cho kế hoạch tối nay của ông.
Buổi tối lại đến,ông Hai lại đem ra chai rượu đế để nhậu.Khác là lần này,ông bắt con Nhung uống cùng.
_Ơ anh Hung về rồi ba nhậu với ai?
_Thì ta nhậu với con.Có gì đâu.Nào uống đi.
Lâu lắm cha con mới được gặp nhau,Nhung không muốn làm cha buồn,với lại cô là gái miền Tây,uống được nhiều,nên cũng vui vẻ uống với cha từ li này sang li khác.Thằng Quân cứ như người thừa trong bàn rượu,nên sau khi ăn cơm xong,nó lại trở về buồng ngủ sớm.
Kết thúc của bữa tiệc rượu này khác ngày hôm qua khi ông Hai là người tỉnh táo cuối cùng.Ông bình tình đứng dậy,ghé vào buồng thằng Quân,yên tâm khi thấy nó ngủ say.Ông trở lại bàn,đỡ Nhung ngồi dậy,nhưng thay vì đưa vào chung buồng với cháu ngoại,ông đưa cô sang phòng ông,đặt nằm ngửa lên cái ngựa gỗ.
Ông Hai nhìn đứa con gái lớn của mình từ trên xuống dưới 1 lượt,lòng đầy băn khoăn.Liệu ông có nên tiếp tục không,tiếp tục cái việc sai trái luân lý này,hay dừng lại để giữ cho mình cái vỏ bọc 1 người cha lam lũ,1 người ông tốt?Thật sự mà nói,ông đã qua cái tuổi bồng bột lâu rồi,nhưng không hiểu sao trong ông vẫn sinh ra cái cảm giác nóng bỏng này.Có lẽ là ông sắp mất trí rồi!
Cuộc đấu tranh tư tưởng không kéo dài thêm nữa khi ông Hai đã có quyết định:lấy cái máy ảnh mà thằng Hùng đã tặng ông từ lâu chưa có dịp sử dụng,lưu lại những khoảnh khắc sắp xảy ra.
Lão kéo tuột cái dây áo váy của Nhung xuống,phát hiện ngay là cô không mặc áo lót.’’Tách’’-Tiếng chụp hình vang lên.Lão tiếp tục kéo nốt cái váy xuống sát mắt cá,để lộ cái quần xì líp màu kem.’’Tách’’-Tiếng chụp hình lại vang lên.Tiếp chụp hình vang lên nhiều lần nữa sau đó,vì hễ cứ nghĩ ra 1 tư thế chụp nào đó mới là lão lại chụp.Chụp đã đời,lão cất cái máy ảnh đi,bắt đầu tiếp tục trò vui của mình.
_Đứa con gái bé bỏng của ta.-Ông Hai nói,trước khi từ từ để tay lên da thịt của Nhung.
Ôi sao mà nó mềm đến thế!Đã thế lại trắng ngần,khiến lão cử sờ mãi không chán.Rồi lão nằm đề lên người Nhung,ghé cổ hít một hơi thật sâu,trước khi ngậm lấy ti vú con gái,trông như 1 đứa con đang bú vú mẹ mình.Đột nhiên,có tiếng gọi vang lên:
_Mẹ ơi mẹ ở đâu?
Nhận ra ngay là giọng thằng Quân đang đi kiếm mẹ mình,ông Hai biết mình không còn thời gian nữa,đành nhanh chóng mặc lại đồ cho Nhung,trước khi đỡ cô về phòng.
_Uả mẹ con bị sao vậy ông ngoại?-Quân hỏi.
_Nó ngủ hơi say tí thôi!
Ông Hai hơi tiếc thật,nhưng rồi ông nghĩ chắc đây là ý trời muốn ông dừng hành vi sai trái này lại,trước khi mọi thứ đi quá xa.
Nhưng tối hôm sau cơ hội lại tới.Thằng Quân như mọi khi,đã đi ngủ sớm.Ông Hai lúc này mới đi nhậu với mấy chiến hữu về,mặt mày đỏ gấc.Ông bước vào phòng mình,thấy ngay Nhung đang tắm như ngày hôm trước.Hình như Nhung chưa nhận ra sự xuất hiện của cha mình,nên cô vẫn say sưa tắm.
Cơn dục hỏa bỗng chốc nảy sinh trong người ông Hai.Rồi không biết nghĩ gì,ông đã tiến sát vào phòng tắm với Nhung chỉ với cái quần xà lỏn trên người.
_Ơ!Con đang tắm.-Nhung hết hồn,lấy khăn tắm che người,định bước ra.
_Ta hiểu!Để ta tắm chung nào.-Ông lên tiếng.
Không quan tâm tới câu trả lời của Nhung,người đàn ông già đã dứt khoát xối nước lên người ông lẫn người Nhung.Chưa dừng lại ở đó,ông đột nhiên giựt cái khăn tắm từ người con gái đi,ôm lấy nó vào lòng.
_Ta cần con.
_Cha say rồi.Buông con ra nào!
Dĩ nhiên ông Hai không đời nào bỏ ra.Thay vào đó,ông ngậm lấy vú của cô con gái,2 tay vòng ra sau ôm eo ếch.Qúa đỗi bất ngờ,Nhung cũng chưa biết phản ứng thế nào,chỉ rên rỉ trong cổ họng.’’Chuyện gì đang xảy ra thế nào?Mình sắp bị cha ruột mình cưỡng hiếp ư?’’-Nhung tự hỏi.
Câu trả lời đến ngay sau đó khi ông Hai đẩy cô đứng sát tường,chổng mông ra sau.Nhung vùng vẫy,nhưng không lại trước sức người đàn ông rắn rỏi.Nhung định hét lên,cũng không được,vì tay ông Hai đã đưa ra trước che miệng Nhung lại.Mà kể ca được la hét,cô cũng không dám la,bởi cô không muốn thằng Quân thấy cảnh mẹ nó đang bị chính ông ngoại nó cưỡng hiếp.1 cảnh tượng quá sức hãi hùng đối với nó.
Ông Hai không nghĩ nhiều như Nhung.Dưới hơi men,lão đã dứt khoát cầm cặc mình,nhét trọn vào giữa người đứa con gái.
Một tiếng nhớp nháp chợt khé lên,trước khi bị tiếng rên của 2 nhân vật chính áp xuống.Nhung nhận ra mình đã bị xâm phạm,và thủ phạm lại chính là cha ruột của cô,thật quá éo le.Cô xoay đầu lại nhìn hung thủ với đôi mắt đầy nước,biểu thị rõ lòng oán giận.Lão Hai thấy thế thì cũng có hối hận.Nhưng cảm giác hối hận đó không đã bằng việc cặc ông đang thúc liên tục vào cặp đít bự,nên chẳng mấy chốc ông quên đi rồi tập trung vào chuyên chính.Tay ông đã rời miệng Nhung,đưa ra trước bóp vú nàng,thỉnh thoảng lại đánh đít vài cái.Nhung vẫn vậy,đứng yên đó chịu trận,hứng trọng từng cú dập của ngườ đàn ông thiếu thốn tình cảm.
_Ta xin lỗi.-Ông Hai ghé sát ta Nhung thầm thì.
_Đồ khốn nạn!
_Ta biết.Nhưng ta không thể nhịn nổi nữa!
Dứt câu,lão nhịp hông thật nhanh,báo hiệu tinh trùng cần được bắn ra.
_Đừng bắn vào trong tôi.-Nhung thảng thốt.
_Con yên tâm.Ta không còn khả năng thụ thai nữa.
Tuy vậy,lão vẫn chiều ý con,bắn hết lên tường nhà tắm…Ông Hai đứng đó im lặng,nhìn Nhung ngồi dựa vào tường,chết trân.Cơn sướng qua rồi,cảm giác ăn năn mới thực sự bắt đầu.
Hồi lâu thì Nhung mới đứng dậy,bước ra khỏi nhà tắm,mặc lại quần áo.Lão thấy thế thì cũng đi theo.
_Ta thực sự xin lỗi.Ta không biết ta đã làm gì nữa.
_Chuyện ngày hôm nay không được để lộ ra ngoài.Ông hiểu không?-Nhung đáp 1 cách lạnh lùng.
_Được ta sẽ giữ kín.
_Còn bây giờ,tôi sẽ về thành phố.Tôi và ông không liên quan gì nhau nữa.
Ông Hai nghe thế thì định giữ Nhung lại,nhưng với lỗi lầm mà ông vừa tạo ra,chuyện nó tha thứ rồi ở lại cùng ông chỉ là chuyện viển vông.Ngay khuya hôm đó,Nhung và Quân đã lên đường về lại thành phố.
Trở về thực tại,ông Hai đáp với Quân:
_Đó là toàn bộ câu chuyện.Nếu con muốn trách cứ gì ta thì cứ việc.Ta hiểu đã làm 1 chuyện khủng khiếp,đó là LOẠN LUÂN!
Cứ tường thằng Quân sẽ phản ứng mãnh liệt lắm,nhưng không,nó từ tốn để tay lên tay ngoại,nhẹ nhàng nói:
_Không ông không có tội.Bởi cả con cũng thích LOẠN LUÂN!
Ban đầu ông Hai chưa hiểu gì cả,song khi được thằng cháu tâm sự hết về những gì đã xảy ra giữa nó và mẹ,cùng câu hỏi có cách nào để nó được đi tới Z không,ông Hai đã quyết định:
_Có lẽ con Nhung còn giận ta,tuy vậy ta cần lên thành phố 1 chuyến để thuyết phục nó,cũng là để giúp con.
_Bằng cách nào?
_Có lẽ con không biết nhưng mẹ con cũng rất thích LOẠN LUÂN!Ta đã luôn cảm nhận được trong lần làm tình duy nhất đó giữa ta và nó.
Kết cục,2 ông cháu chén nốt mớ cháo,bắt xe lên thành phố.Cả 2 đều tự hỏi,Nhung sẽ phản ứng thế nào đây?
Chap 14:Quân sư loạn luân.