Người Mẹ Đa Dâm - Phần 3
Vài phút sau, cuối cùng thì tôi cũng cảm thấy hai hòn dái sôi sục và tôi bùng nổ, tinh khí tôi phun vọt ra khỏi đầu cặc, bắn mạnh vào lồn mẹ. Tôi gầm gừ và chôn cặc sâu trong lồn mẹ khi cặc tôi đang phun khí. Cảm giác sướng ngất khi tôi làm trống hai hòn dái mình, tôi sụp đổ xuống người mẹ.
Nhưng nhanh chóng sau đó, một cảm giác tội lỗi tràn ngập người tôi. Tôi cảm thấy buồn một chút vì đây là mẹ ruột của tôi. Tôi vừa cưỡng hiếp mẹ mình. Tôi đã làm nhơ nhớp mẹ tôi, nhưng nhớ lại những gì bố tôi nói rằng tất cả những con cái và đàn bà đều là đĩ chó cả. Ý nghĩ mẹ ruột của tôi đang là một con chó cái làm cho tôi nắm quyền điều khiển mẹ. Tôi rút con cặc mềm nhũn ra khỏi lồn mẹ rồi đứng dậy, đi vô nhà vệ sinh.
Khi trở ra thì tôi thấy mẹ đang mặc quần áo vào và lúi húi dọn dẹp đống tinh khí từ lồn mẹ chảy xuống sàn nhà. Mẹ đang làm cho mọi thứ trở lại như bình thường. Tôi tránh nhìn mặt mẹ và đi vô phòng mình. Tôi đang có cảm xúc lẫn lộn, cảm thấy thật tuyệt vời khi đã hoàn thành ước muốn của mình là được địt mẹ nhưng đồng thời tôi cũng cảm thấy tội nghiệp cho mẹ.
Tôi biết sẽ tốt hơn nhiều nếu mẹ đồng ý cho tôi địt, nhưng không thể đối với những bà mẹ Việt Nam tự động dâng hiến cơ thể cho con trai mình. Họ nên bị ép buộc và đó là những gì tôi đã làm với mẹ tôi.
Tôi ngủ thiếp trong phòng mình và một tiếng sau, khi trở ra thì thấy mẹ đang ở trong bếp. Cả hai mẹ con tôi nhìn nhau trong im lặng. Một lát sau, mẹ hỏi tôi:
“Có muốn uống trà không?”
“Vâng, mẹ làm cho con một ly.” Tôi trả lời.
Sau đó tôi đi vào phòng tắm để tắm rửa. Khi trở ra thì mẹ đưa cho tôi tách trà. Trong khi uống trà, mẹ bỗng nói chuyện với tôi một cách dịu dàng:
“Mẹ biết những con làm lúc nãy là không thể ngờ nổi, nó rất hèn hạ, nhưng con làm ơn đừng kể chuyện đó cho bất cứ ai biết nhé.”
“KHÔNG! Không đâu mẹ.” Tôi nói. “Mà ngu sao con lại đi kể những chuyện đó cho người ta biết?”
“Mẹ không biết nữa, vì đôi khi con làm những chuyện mà không có lý do.” Mẹ thở dài.
“Không, con sẽ không nói cho ai biết đâu, mẹ yên tâm đi.”
Chúng tôi im lặng trong một lát. Sau đó mẹ lại hỏi tôi:
“Sáng này, hồi nãy con có nói gì về bố đấy?”
“Ơ… con có nói gì đâu mẹ, không hề nói gì về bố.” Tôi chối phăng.
“Con nói là bố không chung thủy với mẹ, đúng không?” Mẹ chất vấn tôi.
“Không, con chỉ nói là có thể thôi chứ không chắc lắm.”
“Nhưng mẹ nghe con nói chắc chắn lắm. Thôi mà con trai, nói cho mẹ biết đi.” Mẹ van nài tôi.
“Không, không có gì mẹ à.” Tôi tiếp tục chối quanh.
“Thôi mà Sáng! Mẹ cần được biết, làm ơn đi con!” Giọng mẹ thật khẩn thiết.
“Không được, sẽ không tốt lành gì đâu.” Tôi cố chống chế.
“Nếu vậy thì con phải cho mẹ biết sự thật thì mẹ mới biết lý do tại sao con cưỡng hiếp mẹ.”
Tôi cảm thấy thật tồi tệ khi nghe mẹ nói vậy, chỉ biết cúi đầu im lặng.
“Giờ thì cho mẹ biết sự thật đi Sáng!” Mẹ cứ khăng khăng bắt tôi phải tiết lộ chuyện của bố.
Tôi vẫn im lặng trong một lúc rồi mới lên tiếng:
“Hôm bữa con thấy bố với dì ở trong chuồng bò.”
Mẹ im lặng trong vài giây rồi hỏi:
“Con có chắc không? Biết đâu họ chỉ nói chuyện với nhau thôi.”
“Không đâu mẹ, chính mắt con trông thấy hai người đang hôn nhau, còn sờ mó nhau nữa mà.”
“Hai người có nhìn thấy con không?”
“Dạ có.”
“Rồi họ nói gì?”
“Cố gắng trốn thoát chứ nói gì bây giờ.”
“Mẹ vẫn không thể tin được. Con phải kể chi tiết đi.”
“Con đã nói ra những gì con nhìn thấy cho mẹ nghe rồi đó. Nếu mẹ muốn biết chi tiết thì con phải có được mẹ.” Tôi nói thẳng ý muốn của mình.
“Thì con đã có cơ thể của mẹ rồi, còn muốn gì hơn nữa?”
“Hơn nữa được không mẹ?” Tôi hỏi mẹ.
Mẹ bị sốc, sau đó mới đáp lời tôi.
“Con thích cơ thể của mẹ phải không? Được rồi, nếu con chứng minh bố con đã địt dì con, thì mẹ sẽ tự cởi đồ ra và lên giường với con!”
“Chắc không mẹ? Mẹ hứa chứ?” Tôi hào hứng hỏi mẹ.
“Mẹ mày không bao giờ thất hứa, mẹ sẽ làm những gì mình đã hứa.” Mẹ khẳng định.
“Vậy thì mặc quần áo vào rồi đi nào.”
“Cái gì? Tại sao nhanh thế?”
“Đúng vậy, ngay bây giờ thì có thể mình gặp may đấy.”
“Mẹ đã mặc quần áo rồi, có thể đi nếu con muốn. Nhưng chờ mẹ vài phút để kho nồi cá cho chín đã.”
“Được rồi.” Tôi nói và đi vô phòng mình để mặc áo vào.
Mẹ đã làm xong trong vài phút và chúng tôi đi ra đồng, đi theo con đường tắt để tránh gặp mọi người.
Một lát sau chúng tôi đã đến chuồng bò. Tôi bảo mẹ nấp sau bụi cây và nhẹ nhàng đến kiểm tra thông qua cái khe hở trong cửa sổ. Nhưng tôi không nhìn thấy gì. Điên tiết lên, tôi mở tung cửa sổ ra, vẫn không thấy gì cả. Tôi chán nản, còn mẹ thì mắng nhiếc tôi đã làm phí thời giờ của mẹ.