Người Dì Cực Phẩm - Phần 9
Sáng sớm, mình qua chở nhỏ đi học. Trời hôm ấy thật đẹp, bầu trời trong xanh, gió thổi mát thôi rồi nhé, nhỏ ngồi phía sau ôm mình, áp mặt vào lưng. Mình bỗng có cảm gíác bình yên đến lạ, chỉ muốn giây phút ấy lắng đọng mãi và mình mong tình cảm chúng mình trường tồn mãi mãi với thời gian, nhỏ ngồi sau bu lu ba loa nhiều chuyện lắm, về giáo viên trên trường, về đủ thứ, về ước mơ mà mình đã nghe nhỏ nói tới phát nản, bỗng nhỏ kiu mình ghé vào chỗ… Bà bán xôi để mua mấy gói xôi thịt, em cũng từng ăn chỗ này, ngon vãi các bác ạh, hì.
Rồi tụi mình lên trường, khi sắp bước vào cửa lớp thì mình nói nhỏ “đừng có quên ah nha”, nhỏ cười tít mắt “đồ mê trym, biết rồi pa”, các tiết học trôi qua khá căng thẳng trong sự dày vò vì hồi hợp và lo lắng từ sâu trong tâm hồn và phần dưới hạ bộ của mình, hề hề, đừng gạch em vì máu cuồng dâm nổi lên nhá các đồng chí, khi tan giờ ra chơi thì em xuống căn tin với nhỏ rồi lại lên lớp ngồi.
Tan giờ học em với nhỏ nắm tay ra khỏi lớp tới chỗ quẹo ra hướng cổng và hướng ra sau sân bóng rổ thì em toan quẹo trái vì cơ bản em nghĩ nhỏ sẽ cho em coi ở nơi lần đầu chúng em thể hiện tình cảm với nhau, nhỏ tỏ ra ngạc nhiên rồi hình như cũng hiểu.
Em chở nhỏ về và cũng về nhà sớm luôn vì cơ bản chiều nay em và nhỏ phải đi học thêm mà. Về nhà thì thấy Dì đâu mất tiêu rồi, dắt xe vào cổng thì thấy Dì đi từ phía sau lên, chắc có gì đó, em cũng không hỏi luôn, vào nhà rửa mặt, cơm nước các kiểu rồi em nằm dưới phòng khách 1 lát suy nghĩ lung tung lắm, em nghĩ 1 lúc thì đau đầu vãi ra í. Chợp mắt 1 lát thì nghe điện thoại reo, mở ra thì thấy nhỏ gọi, em vội thay đồ cằm cặp rồi bước ra trước hẻm luôn, leo lên xe phi thẳng tới chỗ học thêm, trên đường đi cơ bản là cũng chẳng dám nhắc tới chuyện đó, vì em nghĩ làm quá nhỏ lại nghĩ xấu mình nữa.
Đến chỗ học thêm thì nhỏ dừng xe đầu ngõ nhà thầy, kêu em đứng đó, em chưa hiểu gì cả thì thấy nhỏ vô nhà thầy, rồi đoạn bước ra leo lên xe quay ngược đường, em ngồi sau ú ớ chứ chưa kịp hiểu gì. Hỏi nhỏ tới tấp:
– Em: Sao hông vô học dzậy, tới đây rồi mà? – Em nói rõ to.
– Nhỏ: Nãy vô xin thầy cho nghĩ rồi, an tâm đi!!!
– Em: Ủa, vậy giờ sao? Đi đâu giờ?
– Nhỏ: Về nhà em, nay chẳng có ai hết á, lát ba mẹ đi làm về là đi đám cưới hết luôn!!! – Nàng cười cười.
Và em cũng dần hiểu ra ý định của nàng, chắc tính cho em coi ở nhà nàng đây mà, hì, em vui vãi ra, cười tươi lắm luôn á các bác, vòng tay qua ôm eo nhỏ thật chặt.
Nhỏ chạy về nhà nhỏ, xong xuống xe mở cổng rồi em cũng bước xuống xe dắt vào hộ nhỏ, tuy mình ngồi sau nhưng vẫn phải ga lăng chứ. Dắt đến lưng chừng sân em dừng lại thì nhỏ kêu “dắt ra để phía bên hông luôn”, em cũng ok các bác ạh, vì bây giờ đang ở nhà nhỏ mà, hihi. Rồi đoạn em với nhỏ vào nhà, em ngồi xuống ghế, nhỏ kêu đợi nhỏ đi thay đồ.
Quên tả, lúc đi thì nhỏ bận cái quần jean đen bó, áo thun màu trắng, lúc nhỏ thay ra thì là cáo quần jean màu xanh lơ tới lưng chừng bắp dế thui và cái áo ba lỗ màu đen bó vãi chày, em với nhỏ ngồi cơ bản là cũng không nhìn nhau, vì 2 đứa ngại vãi ra luôn ấy chứ, ngồi lát thì nhỏ thỏ thẻ:
– Lên phòng nha!!!
– Ờ. – Em trả lời cũng thỏ thẻ không kém.
Em đi sau nhỏ mà tim đập loạn xạ, nhỏ đẩy cửa phòng rồi bước vào, em cũng ngay theo sau. Đoạn nhỏ ngồi trên giường em thì ngồi trên cái ghế bàn học. Em cũng giả vờ không để ý và hấp tấp mặc dù lúc ở nhà thì vạch cmn cái kế hoạch nếu được ở 1 mình với nhỏ thì như thế nào, cần làm những gì, đoạn nhỏ kêu em lại ngồi trên giường luôn, phòng nhỏ thơm lắm các bác ạh, 1 cái mùi rất là con gái nhé, mà hình như phòng con gái luôn có cái mùi thơm hơn hẳn cánh mày râu tụi mình. Đang ngồi trên giường co giò thì nhỏ nói:
– D… D muốn… muốn coi gì thì coi đi. – quay sang em nói giọng nhỏ xíu, íu ớt làm em phải cố lắm mới nghe được luôn á.
– Hì. – Em trả lời cũng khá nhỏ.
Rồi nàng ngồi, chống tay ra phía sau, mắt nhắm nghiền, người run run. Em lặng lẽ cúi xuống quỳ luôn dưới sàn đoạn giường ngay chỗ nàng ngồi, nhẹ nhàng, lặng lẽ em lấy tay sờ bên ngoài cái đáy quần jean nhỏ xíu, lúc em vừa chạm thì nhỏ giật bắn người, nhưng vẫn nhắm nghiền mắt, em thấy vậy thì nói khẽ:
– Mở mắt ra đi, làm gì ghê dzạ?!?
Nghe em nói vậy, nhỏ mở mắt ra luôn, nhưng vẫn hơi cúi mặt, má nhỏ đỏ ửng, môi thì mím chặt. Em lại tiếp tục sờ, nắn nắn, bóp bóp, em dùng 1 ngón tay gãi nhẹ chỗ đáy quần, nhỏ thở mạnh, gấp gáp. Đoạn em mở nút khóa quần nhỏ ra, em từ từ kéo cái xéc xuống thì để lộ ra 1 mảng của cái quần chip trắng, lúc này mặt nhỏ đỏ bừng, tai cũng thế, em thì vẫn run nên tay chân cứ lù khù hết cả lên, cảm giác như mình sắp chạm tới vinh quang và rằng sẽ hạnh phúc mãi vì giấy phút ấy. Nhỏ thấy mình muốn tuột hẳn cái quần jean bé tẹo tèo teo nên của nhích mông lên cho em dễ tuột, lúc này cái quần đã được tuột ra ngoài nên phần dưới của nhỏ chỉ còn lại cái quần chip nhỏ, bao bọc lại 1 điều to lớn hơn, ẩn chưa sự thèm khát của nhiều đứa con trai và… Em lại lấy tay sờ vào…