Người Dì Cực Phẩm - Phần 12
Lại nhắc về cái thời tiết mấy hôm ấy, nắng vãi tè các bác ạh, mà các bác biết trong bộ đồ học sinh gò bó, khó chịu lại thêm cái cảnh giang nắng canh ngọ thì phải nói là mồ hôi mồ kê ra kinh lắm, quần áo như thít chặt vào người, nói không ngoa chứ như em ra mồ hôi chim với cả đít luôn ấy chứ.
Đoạn em lấy chim quẹt nhẹ khắp hang nhỏ cảm giác rất ướt át vì phần mồ hôi nhỏ ra cũng nhiều mặc dù chưa lâm trận đâu vào đâu cả, quẹt tứ tung em rà chim xuống đít nhỏ thì thấy nhỏ giật bắn người kêu khẽ : “Lộn rồi, không… không phải” em đầu tiên cũng chả hiểu vì cơ bản mục đích của em là rà xuống đó mà sao lại nói không phải nhưng sau đã hiểu ra, em chẳng nói gì, chỉ nghĩ trong đầu thôi, rồi từ từ em chà xát khe bím được 2, 3 cái, đang tính toán thì nhỏ nói khẽ: “Không có mang gì sao??? Lỡ có em bé thì… sinh luôn hả??? “, em nghe vậy thì thầm vào tai Nhỏ: “Không sao đâu, không có cho ra bên trong thì không có bị… đâu”. Nói thẳng ra thì em cũng có lên mạng xem thì có mấy ông bảo thế, với cả hồi đó không phải em không dám đi mua bcs vì em chỉ cần hú phát là tụi bạn đưa vài cái ngay, nhưng mà em sợ mang bcs bị bệnh hôi chim với cả bó chim nó nhứt nên không mang, suy nghĩ con nít mà các bác đừng gạch nhé, không thì em lại buồn bã và thất vọng nữa đấy, hé hé.
Em canh tọa độ bím và kê nòng khẽ nhún người xuống, nhỏ thì cứ đầu hang thì khép khép nắm mắt và bặm môi thật chặt nhìn đáng là thương luôn ấy, đoạn em kê cái đầu khất vài được vài milimet thì nhỏ lấy 2 tay bấu chặt vào vai em, em nhún người và lấy hết ga, tuy nhiên em nghĩ nên đẩy vào từ từ vì sợ nhỏ đau nữa. Em từ từ nâng người mình lên và chim cũng dần dần đi vào bên trong bím, phải nói là vì tư thế đứng và cũng vì bím nhỏ bé tẹo là em cảm thấy bắt đầu hơi nhứt cái đầu chim. Em vẫn nhét từ từ vào thì bỗng nghe cái cảm giác cái gì đó cản hờ và gây cảm giác vướng ở đầu chim, em biết và thúc hơi nhanh tí thì cảm giác không nghe kĩ bằng tai nhưng cảm nhận được qua nhiều giác quan, “Sựt” là cái tiếng mà em nghe, vừa cảm giác được cái tiếng đó thì nhỏ trân người lên, 2 tay quàng chặt vào cổ em và bắt đầu chuỗi âm thanh: “Đau… đau quá D ơi… kéo ra đi… đau quá… ” nước mắt nhỏ bắt đầu chảy thấm đẫm với mồ hôi làm cho khuôn mặt ướt át và đáng yêu hơn rất nhiều.
Em nghe thấy vậy thì cũng nhẹ nhàng rút ra, nhỏ vội đi lại ngay cỗ hòn đá và lấy một tờ khan giấy lau lau nhẹ bím, lau xung quanh rồi nhét 1 ít khăn giấy vào trong bím chùi chùi rồi lại chùi xung quanh, khăn giấy thấm một màu đỏ lòm, tạo nên một mảng to bằng 4 dấu vân tay trong chứng minh thư ấy, em nghĩ ra máu như vậy là thuộc loại nhiều rồi vì cái màu nó rất là đỏ và em thỉnh thoảng cũng có nghe nhiều thằng nói còn ra nhiều hơn và có nhiều đứa con gái thì chỉ ra như bị chảy máu chân răng thôi.
Em ngước xuống chim thì thấy đỉnh đầu cũng dính máu nên cũng lại lấy khăn giấy lau luôn, lau xong thì hai đứa nhìn nhau lâu lắm, rồi nhỏ cũng đứng dậy đứng gần hòn đá, em tiến lại và cũng lại lấy chim rà rà và hỏi: “Còn đau lắm hông??? Nhẹ thui ha”, nhỏ mặt đỏ trả lời “còn hơi rát đó, ờ, nhẹ thui nha”, em nghe như mở cờ trong bụng, lại nhẹ nhàng đẩy tờ rim vào trong bím, lần này em đẩy vài sâu hơn rất nhiều, gần ¾ cây í thì cùng lúc nhỏ rên lên, kêu rát và khó chịu nên em dừng, không vào sâu nữa, kéo ra ngoài và bắt đầu nhấp từ từ, nhỏ cũng từ từ đứng chàng hảng ra và nhỏ thở rất mạnh và rên khe khẽ, đa phần là đau hay ưm ưm, á, … nói chung những câu kêu đó em nhớ không kĩ lắm, chỉ nhớ là lúc đó em thở rất nhiều phần vì bím nhỏ… nói sao nhĩ à… chật quá, làm chim em bị bó lại, sự co bóp trong bím nhỏ khác xa với cảm giác trước đây em từng cảm nhận, nó như muốn xé toạt chim em ra, cảm giác cũng thấy thỏa mãn và sảng khoái lâng lâng, nhưng lúc đó cũng phải nói là cái tiết trời và hơn cả là lần đầu của em nên thú thất là em còn khá đau ở cái đầu khất vì, da bao uy đã lột hết đâu, đau vãi ra ấy chứ.
Mặc dù đau nhưng em vẫn cố nhấp ngày 1 nhanh, nhỏ vẫn ôm vai em nhưng ngã lưng dừng vào tường, em tiếp tục nắc nhanh đoạn vài phút nữa thì mồ hôi túa ra nhiều hơn, lại cảm giác như từ từ mắc tè í, cứ chực chờ nơi chính giữa con chim làm hơi khó chịu, em biết là em sắp ra rồi, nên đẩy nhanh hơn thì bỗng, 1 tràn nước từ bím nhỏ chảy ra ào ạt cùng với đó là những tiếng rên ngày 1 to của nhỏ và những pha co giật từ phần ngực và eo nhỏ, bím cứ thắt lại và mở ra, nước trắng như nước tiểu ào ra chảy lai lán và đổ xuống đất vài giọt : “Em… không cầm được nước… nước tiểu, hức hức” nhỏ khóc và nói như mếu, lúc này em ôm nhỏ và nắc thêm 2, ba cái nữa thì như hết chịu nổi, em rút chim ra và xuất ra ngoài mặt đất luôn, từng dòng từng dòng trắng đục, em vừa xuất vừa ngước mặt lên nhìn bầu trời thì cái nắng chiếu vào da thịt và cả khoé mắt làm cho cảm giác xung sướng và thoải mái nên tờ trym dồn dập khắp cơ thể, dễ chịu vờ lờ luôn ấy các bác. Hai đứa nhìn nhau đỏ cả mặt rồi nhỏ đi lại viên đá và ngồi xuống, lấy khăn giấy lau lau mồ hôi, mặt mũi và lau lau cái bím hồng hào và ướt đẫm ấy, em tiến lại ngồi và cũng lấy khắn giấy lau lau tờ chim, hỏi vài câu buâng quâng rồi hai đứa ngồi nhìn nhau rồi nhỏ chủ động hun em.
Em cũng hun trả, nhưng lưỡi nhỏ đã ùa vào miệng em từ lúc nào, điêu luyện vờ lờ, được một lúc thì thở hết nổi nên em đẩy nhỏ ra và quay lưng nhỏ lại, em lấy tay luồn vào cái lưng đầy mồ hôi ấy, vén áo lên thì thật lạ các bác nhĩ, con gái ra mồ hôi mà có cảm giác mùi gì đó thơm lắm khó tả nữa, em từ đằng sau luồn 2 tay lên phía trước ngực và xoa xoa và lại luồn tay xuống bím thọt thẳng vào, nhỏ trân mình lên và chịu đựng, được một lúc thì em cảm thấy rất mệt vì trời nắng nên thống nhất 2 đứa đi về thôi.
Lấy cái áo khoác mặt vào thì chẳng ai nhận ra em và nhỏ đều ra mồ hôi nhiều cả, vì cơ bản trời cũng nắng nên điều đó là bình thường thui, đoạn nhỏ lấy quần chip thì thấy nó rơi xuống đất và vì nó dính mồ hôi và cả nước ấy nên nhìn rất dơ, nhỏ quăng vào góc tường luôn trước sự ngạc nhiên của em rồi đi 1 mạch, em chạy theo nắm tay nhỏ thì nhỏ cười cười, em và nhỏ bước ra cổng lấy xe và cùng về nhà, em cứ đòi nhỏ chở nhưng nhỏ nói lỡ váy nó tung lên thì chết luôn á nên lại thui, em chở nhỏ về tới nhà nhỏ thì không quên hun và búng nhẹ vào lồn nhỏ vài cái, nhỏ giãy nãy và lấy cặp táp phang vào đầu em lia lịa, lại thêm cái máy tính casio trong trỏng nên đâu vờ lờ, nghe cứ cọp cọp luôn ấy chứ.
Em đi xe về nhà, tháo giày và bước lên tầng 2 luôn, lại nói thêm về bà Dì cái thưở đó, chảng biết mê cái thể loại gì mà cứ ôm cái lap nằm trong phòng cày phim bộ suốt, éo hiểu luôn, thấy em đi lên tầng thì chạy ra liếc đểu, nói xỏ và cười điên vài phát rồi lại chạy vào phòng nằm xem tiếp, đến là chán, váy vủng cứ loạn hết cả lên, lộ hết cả chip.
Em đi thẳng vào phòng tắm, để cặp sang 1 bên, xả nước vào bồn tắm và giữ nguyên đồng phục đi học đứng dưới vòi sen cho ướt át rồi em phi vào bồn tắm luôn, nằm trong bồn em suy nghĩ lại về những hành động, những hình ảnh, nói chung là tất tần tật nội dung rất là hại não, nằm trong bồn em từ từ cở hết quần áo ra vào bắt đầu xem chym thiệt hại bao nhiêu, vẫn còn cảm giác đau vãi ra nhưng được cái là mấy cái vùng da xung quanh cái khấc bị lột hết ra rồi, nhẹ nhõm và chym em nhìn đẹp vờ lờ. Bước ra khỏi cửa phòng tắm em xách cặp và chạy lên phòng, trưa đó em chỉ uống sữa vì cảm giác rất mệt, nhất là cơ háng í, tối hôm đó cỡ 9h mấy í thì thấy nhớ nên em nhắn tin cho nhỏ.
– Em: Trym sao rồi?
– Nhỏ: Trym khỏe, trym sao rồi?
– Em: Ku bình thường, đang nhớ trym!!!
– Nhỏ: Nhớ luôn, ghê ghê!!!
– Em: Ngủ chưa???
– Nhỏ: Ngủ sao nhắn tin, ngu!!!
– Em: Ai hỏi mấy người!!!
– Nhỏ: Chứ gì, thấy anh nhắn tin zậy mà??
– Em: Hỏi trym á má ơi!!!
– Nhỏ: Á, cái thằng đê tiện, hỏi tui hổng hỏi, hỏi nó mần chi, nó ngủ òi!!
– Em: Hehe, hồi trưa ghê nha, to đầu còn tè bậy!!!
– Nhỏ: Á á, cái đồ kia, im ngay!!!
– Em: Thiệt là buồn quá đê, hồi bữa vô phòng thấy mùi khai khai, ra là ngủ toàn tè dầm!!
– Nhỏ: Hông có nha… Tại… im điiiiiiiiiiiiiii nhaaaaaaaaaaaaa!!!
– Em: Rõ ràng mà, chối gì nữa, haiz…
– Nhỏ: Hông có mà, hức hức
– Em: Học bài chưa??? ?
– Nhỏ: Rồi, ngoan lắm chứ bộ.
– Em: Ngoan mà tè dầm.
– Nhỏ: Á á, thôi đi nha, gét, ngủ ngoan.
– Em: Ừ, nhớ bím.
Học được 1 tẹo thì em đi ngủ nhưng nào có ngủ được đâu, khoảng canh 12h mấy khuya thì nghe nhà gần đầu ngõ chửi nhau rồi đánh nhau nữa, 2 vợ chồng đó bá đạo lắm các bác ạh, đánh nhau suốt, đúng là vợ chồng son, chưa con cái gì nên cứ hễ nhau là ầm cả lên, lần này thì 2 người đó dí nhau chạy sâu vào trong luôn, rồi nghe tiến hô hoán, tri hô như bắt cướp, tất cả mọi người đều chạy ra.
Em và Dì tất nhiên cũng thế, chạy ra ngoài cổng thì thấy mọi người đang can mà 2 vợ chồng cứ nhào dô cho bằng được ăn thua đủ với nhau, bà vợ thì kêu nó đánh con, con phải giết nó, còn ông chồng thì cứ, nó đánh con, vợ mà đánh chồng, không hiểu nổi luôn í, rồi thì cuối cùng cũng xong, tại hơn 1 tiếng đứng can mà, Dì thì vào nhà trước em, em khóa cửa rồi lên lại phòng sau, khi bước qua phòng của Dì, em tính vào phòng của Dì để nhờ sáng mai kêu dậy sớm xíu.
Khi vừa mở cửa ra thì thấy Dì đang ngủ nghe luôn cả tiếng ngáy, máy tính thì thấy đang pause ở 1 cảnh trong fiml gì của hàn xẻng í ạh, em tính lại tắt máy và đi ra, thì chợt thấy váy Dì bị xốc lên và lộ ra nguyên 1 mảng mông trắng muốt và cả cái khe… và em đã…