Người Đàn Bà Nhiều Chồng - Chương 9
Trở về nhà, tôi biết mình hơi quá đáng với chồng tôi nên tôi không ngần ngại mà xin lỗi Trung. Tánh tôi đôi lúc cứ ào ào nhưng tôi cũng biết nhận lỗi của mình dễ dàng. Trung không để bụng, ôm tôi mà hôn tới tấp.
Tối hôm đó, để « chuộc lỗi », tôi cho Trung hưởng một trò mà chàng rất ưa thích. Một tay tôi sụt cu cho chàng trong khi tay kia tôi đút một ngón vào lỗ đít chàng mà nâng niu. Trung sướng quá cứ rên hừ hừ … tôi kéo dài trò chơi thật lâu làm chàng phê quá … cứ mỗi khi Trung đến sát đỉnh và sẵn sàng xuất khí thì tôi lại ngừng để cho cơn kích thích dịu xuống đôi chút … để rồi lại tiếp tục … Trò chơi kéo dài dài đến lúc Trung bức rức quá, chịu không nổi phải năn nỉ tôi ban phát cho chàng « ân sủng » … khí của chàng bị đè nén quá lâu nên khi xịt ra thì nó vung vãi tung toé trong khi chàng kêu rên trong sướng khoái. Tôi phải công nhận là tôi rất thích cảm giác khổng lồ khi được nắm trong tay một con cu đang oằn mình run rẩy mà bắn khí ra dầm dề. Những lúc đó người đàn ông, dù có quyền lực, địa vị bao nhiêu chăng nữa cũng chỉ là một nô lệ yếu đuối của người đàn bà, không hơn không kém.
Trung ôm tôi mà cám ơn rối rít. Tôi cười nhạo :
– Chị thấy hình như em rất thích được đút ngón tay vào lỗ sau hé ! hay là chồng tôi có khuynh hướng pê-đê ?
– Chắc chắn là có rồi. Em có dịp đọc một bài thảo luận của các chuyên gia. Họ nói là trong mỗi người chúng ta đều có cả hai phần Âm và Dương. Không có ai thuần Dương 100% và cũng không có ai thuần Âm 100%.
– Nghĩa là sao ?
– Thí dụ em là đàn ông, là Dương. Trên lý thuyết em sẽ bị lôi cuốn bởi đàn bà thuộc khối Âm. Nhưng tối đa em chỉ có thể là Dương 70, 80 hay 90 phần trăm mà thôi. Những phần trăm còn lại là Âm, phần đó sẽ kéo em về phía đàn ông. Đó là cái phần pê-đê như chị vừa nói đó. Nếu cái phần Âm quá lớn – trên 50% chẳng hạn – thì em sẽ là pê-đê chánh cống.
– Tóm lại theo em thì ai cũng có lưỡng tính hết ?
– Đúng, không ít thì nhiều mà thôi.
– Như vậy thì … nếu có cơ hội em sẵn sàng làm tình với một người đàn ông ?
– Không hẳn là như vậy, vì sau đó còn ảnh hưởng của giáo dục, xã hội, môi trường v.v… phần em thì em nghĩ : em chỉ có thể quan hệ đến một mức độ nhỏ nào đó mà thôi với một người đàn ông.
– Ví dụ ?
– Thì … như là … nắm cu để thủ dâm cho người đàn ông đó. Vậy thôi.
Rồi chàng cười hì hì :
– Nhưng thí dụ thực tế hơn hết là em thích được vợ mình vừa đút tay vào lỗ sau vừa chăm sóc con cu của mình.
Cuộc trò chuyện với Trung làm tôi thầm nghỉ : như vậy là mình cũng có cái phần Dương trong mình ? nghĩa là mình cũng có thể thích được gần gũi tình dục với một người đàn bà ? có phải vỉ vậy hay không mà mình ưa được mằn mò vú của Mẹ Linh, hay là mình thích được nhìn Bà thủ dâm trong vòng tay của mình ?
Nghĩ đến Mẹ Linh, tôi nghe lòng mình rộn vui lên. Mình thật may mắn mới có được người bạn như Mẹ Linh. Bà tốt với mình quá, Bà chìu chuộng mình hết mức. Tôi thầm nhũ : Mình phải hết sức lo cho Bà để Bà được vui. Dạo sau này mình cứ đòi hỏi Bà đủ thứ, mà lại không quan tâm đúng mức đến Bà, mình thật ích kỷ quá ! Mình rờ bóp vú của Bà vì điều đó làm mình sung sướng nhưng thật ra mình có hỏi là Bà có thích hay không ? hay là Bà chỉ để mình làm chuyện đó vì thương mình, vì chìu mình ?
Một ý tưởng loé ra trong đầu tôi : hay là mình tìm cho Bà một người đàn ông ? một người tình, một người chồng?
Ý tưởng đó cứ ám ảnh tôi suốt mấy ngày làm tôi chịu không được phải chạy lên tìm Bà mà trình bày ý kiến của tôi.
Phản ứng của Mẹ Linh làm tôi bất ngờ !
Mẹ trầm giọng xuống mà nói :
– Mẹ tuyệt đối không muốn con bàn đến chuyện này nữa. Bộ con coi Mẹ là một người đàn bà đáng thương, đói đàn ông đến mức phải nhờ đến con đi tìm giùm người tình hay sao ? con đánh giá Mẹ hơi thấp đó !
Tôi hoảng hốt chạy đến ôm Mẹ Linh mà rối rít :
– Mẹ, con không bao giờ có ý đó đâu, con chỉ nghĩ đến niềm vui của Mẹ mà thôi. Nếu con có lỡ lời thì Mẹ tha thứ cho con.
Tôi phải năn nỉ một lúc mới làm Mẹ nguôi giận.
Mẹ thở dài :
– Con không biết là bây giờ người độc nhất mà Mẹ thương chính là con đó hay sao ? miễn có con bên cạnh là Mẹ hạnh phúc rồi. Không cần ai khác đâu.
Tôi nũng nịu :
– Con biết rồi, con không dám bàn đến chuyện kiếm chồng cho Mẹ nữa đâu.
Mẹ hài lòng, đưa tay vuốt tóc tôi mà nói :
– Được như vậy thì Mẹ không giận con nữa.
Rồi Mẹ cười hiền hoà :
– Nói là vậy chứ làm sao mà Mẹ giận con lâu cho được, thương con không hết cớ đâu lại giận, lại ghét con ?
Tôi cũng cười theo :
– Mà nè Mẹ ơi, con muốn hỏi Mẹ chuyện này : có phải vì thương con, vì chìu con mà con muốn gì Mẹ cũng làm theo ? có khi nào Mẹ không thích chút nào nhưng Mẹ cũng làm vì chìu con hay không ?
Mẹ suy nghĩ một chút rồi nói :
– Mẹ không thấy điều đó…
Tôi vặn vẹo Mẹ :
– Nhân dịp này, con muốn hỏi cho ra lẽ một chuyện làm con phân vân cả tuần nay.
Mẹ Linh âu yếm nhìn tôi :
– Chuyện gì vậy, hả con gái ?
– Chuyện hơi tế nhị nhưng mẹ con mình gần gũi với nhau như vầy thì chắc Mẹ không thấy con quá lố khi con hỏi : dạo sau này, con hay thèm được mằn mó vú của Mẹ. Mẹ cũng biết cái đó làm con rất thích, giúp con bớt stress … nhưng mà con tự hỏi : Mẹ để cho con làm chuyện đó nhưng có phải vì Mẹ bị bắt buộc hay không ? có thể nào Mẹ không thích chút nào nhưng vì Mẹ chìu con nên Mẹ vẫn để cho con tự tiện. Nếu như vậy thì con quá ích kỷ, chi lo kiếm phần lợi cho mình mà không để ý đến khổ tâm của Mẹ. Mẹ cứ nói thẳng cho con biết vì con cần biết quan điểm trung thật của Mẹ.
Mẹ Linh hơi đỏ mặt, Bà do dự một lúc rồi chậm rãi nói :
– Mẹ cũng đã suy nghĩ đến vấn đề con vừa nói. Con muốn Mẹ trung thật thì Mẹ sẽ trung thật với con. Lần đầu tiên khi con rờ vú Mẹ thì Mẹ phải nói là Mẹ rất ngượng, con đâu còn là đứa con nít mà đã là một đứa con gái lớn, có chồng con đề huề … nhưng sau đó Mẹ cảm nhận rất rõ rệt là con rất cần đến việc rờ vú Mẹ để có được một cái tâm an bình. Khi đó thật ra là Mẹ thương con nên mới chìu con, để cho con làm cái chuyện mà người ngoài nhìn vào thì họ sẽ hoàn toàn không hiểu.
Bà làm thinh một lúc trước khi tiếp :
– Và rồi, mới đây lại xảy một tình huống mới làm Mẹ ngỡ ngàng không ít. Đó là lần khi con cải lộn với thằng Trung rồi lên đây mà tìm Mẹ để xả stress. Lần đó khi con rờ bóp vú của Mẹ thì Mẹ phải xấu hổ mà thú nhận với con là … Mẹ đã thấy sướng đến rợn người. Việc rờ vú không còn là một nghĩa vụ để làm vừa lòng con nữa mà đã trở thành một động tác làm Mẹ … sướng cực kỳ. Mẹ có ngỡ ngàng vì Mẹ cho đó là chuyện trái luân thường đạo lý vì Mẹ không có quyền được sướng khoái với chính con gái của mình.
– Mẹ à, con rất vui khi thấy Mẹ chịu chia sẻ với con những điều thầm kín như vậy. Nhưng mà theo con Mẹ không đúng vì con không phải là con gái thật sự của Mẹ, liên hệ Mẹ-Con giữa hai người chúng ta không có tính cách ruột thịt của gia đình máu mủ. Sau đó Mẹ cũng biết quan niệm sống của con rồi : cái gì tốt thì cứ hưởng, với điều kiện là sự hưởng thụ đó không gây thiệt thòi cho ai, không làm ai khổ sở, khó khăn.
– Mẹ cũng đã đi đến kết luận đó.
– Vậy thì con vui lắm. Con cứ lo là chuyện con rờ vú Mẹ làm Mẹ khó xử, bất an. Bây giờ thì con an tâm nếu con biết là Mẹ cũng thích thú khi được con mằn mò vú. Vậy thì mẹ con mình cứ tự nhiên mà chấp nhận cái sướng chung đó, nhe Mẹ ?
Mẹ Linh gật đầu.
Tôi cười hì hì :
– Vậy thì mình bắt đầu thí nghiệm đi.
Tôi đứng dây kéo tay Mẹ, hấp tấp bước vào phòng ngủ của Mẹ …
Cả buổi trưa hôm đó, tôi quấn quít chơi đủ trò đủ kiểu với vú của Mẹ. Tất cả những rào cản đã được dỡ bỏ nên cả Mẹ lẫn tôi đều thoải mái mà cười đùa với nhau như hai người bạn gái vô tư. Đến một lúc, tôi hỏi Mẹ có muốn thử mằn vú của tôi hay không thì Mẹ ngượng ngùng gật đầu. Tôi biết vú của tôi rất đẹp, hai người chồng của tôi rất mê chúng nên tôi quen được họ vuốt ve nâng niu. Nhưng với Mẹ thì đó là lần đầu tiên trong đời, Bà có cơ hội được rờ bóp vú của một người đàn bà. Sau giây phút đầu bỡ ngỡ, Bà thích quá, cứ trầm trồ vuốt ve chúng mà khen không ngớt.
Nhìn Bà tôi không khỏi nhớ đến cuộc nói chuyện với Trung. Tôi thầm nghỉ : « Đúng vậy, mình cũng có cái phần Âm trong mình, chắc vì vậy mà mình rất ưa thích khi được một người phụ nữ vuốt ve ngực của mình. Mình càng thích hơn khi người đó là Mẹ Linh, người bạn gái thân thiết nhất của mình ».
Mẹ Linh hứng tình quá, Mẹ thèm được thủ dâm để giải toả. Nhưng Mẹ muốn làm chuyện đó một mình nên Mẹ cười mà hối thúc tôi ra ngoài. Rồi Mẹ đóng cửa phòng lại.
Tôi ra về là lòng thấy hạnh phúc vô vàn. Tôi thật may mắn có được bao nhiêu người thương xung quanh mình.
Ngày hôm đó đánh dấu một bước quanh quan trọng trong mối liên hệ tình cảm giữa tôi và Mẹ Linh. Bà đã giải quyết được hết những mâu thuẩn trong tâm trí nên Bà rạng rỡ hẳn lên. Bà sáng toả vẻ đẹp đậm đà của người đàn bà trung niên. Nhìn Bà ai nấy cũng phải ngạc nhiên về sự thay đổi đó. Trung, chồng tôi mà cũng là con nuôi của Bà cũng phải nói :