Người Đàn Bà Nhiều Chồng - Chương 3
Về lại Sài Gòn, vì còn chút thời giờ nên Trung dẫn tôi lên Thủ Đức đến nhà mẹ nuôi của chàng. Trung có người mẹ nuôi mà chàng quí mến vô cùng, nhất là từ khi mẹ chàng mất. Mẹ Linh của Trung là một người phụ nữ trung niên đâu chừng 50 tuổi, lớn hơn tôi 17 tuổi. Bà hiền lành chất phát, ăn mặc rất xoàng xĩnh nhưng lại có gương mặt rất đẹp, nhìn Bà lần đầu là tôi có cảm tình ngay. Trung nắm tay tôi chạy vào nhà gặp Bà.
Mẹ Linh cười :
– Cái thằng này, làm gì mà hấp tấp vậy, có tin gì vui báo cho Mẹ phải không ?
Trung cười hì hì :
– Mẹ nói đúng đó. Con muốn báo cho Mẹ một tin vui.
– Vậy sao ?
– Mẹ, con muốn giới thiệu cho Mẹ : đây là Phượng, vợ của con.
Bà nhìn tôi ngắm nghía rồi quay sang Trung :
– Nhưng con đã có con Lan rồi mà ?
– Đúng vậy nhưng Phượng cũng là vợ của con. Con dẫn Phương về ra mắt Mẹ.
Mẹ Linh lắc đầu cười :
– Tụi trẻ bây thật khó hiểu quá đối với bà già này. Mẹ chịu thua, không theo nổi. Nói giản dị hơn cho Mẹ biết.
– Thôi thì Mẹ chỉ cần biết một điều thôi : đây là vợ của con, tên là Phượng.
Bà nhìn tôi cười hiền hoà :
– Mới nhìn, mới gặp nhưng Mẹ lại thấy thích vợ mới của con.
Phần tôi thì tôi tràn đầy cảm xúc. Trung vừa cho tôi được hưởng một tình huống đầy ấp tình cảm. Tôi như cô dâu ngượng ngùng được chồng dẫn về giới thiệu với gia đình lần đầu. Tôi cảm thấy bồi hồi xúc động. Tôi vụng về bước đến gần Bà. Mẹ Linh mỡ vòng tay đón tôi một cách âu yếm làm tôi không cầm lòng được, tôi ôm Bà vào lòng mà rưn rưn. Tôi sung sướng được thêm một người Mẹ để thương yêu.
Mẹ Linh nắm tay tôi mà nói :
– Con về với thằng Trung thì nhớ chăm sóc cho nó chu đáo nghe con ! nó lang bang lắm, lớn chồng ngồng vậy nhưng còn khờ lắm.
– Dạ, con hứa với Mẹ, con sẽ nghe theo lời Mẹ.
Bà lại nắm tay Trung mà dịu dàng nói :
– Còn con, con cũng phải hứa với Mẹ là con phải thương yêu vợ con thiệt nhiều đó. Mới gặp nó nhưng Mẹ đã biết là nó rất tốt. Đừng làm nó buồn nhe con trai của Mẹ ?
– Dạ, con cũng xin hứa là con sẽ thương yêu Phượng hết lòng.
– Thôi hai đứa vào nằm nghỉ một chút, Mẹ ra chợ mua mấy món về nấu cho hai con ăn.
Vào phòng tôi ôm Trung mà khóc thút thít. Tôi không ngờ hôm nay mình lại được sống một tình huống đẹp và huy hoàng như vậy : tôi đang được hân hạnh làm một người con dâu về gặp Mẹ chồng trong một tình cảnh đầy cảm xúc.
Tôi sụt sùi nói :
– Trung ơi, chị cám ơn tấm lòng của Trung.
Chàng sung sướng ghì tôi vào lòng :
– Vợ yêu của tôi !
Trung nhẹ nhàng dìu tôi nằm xuống giường rồi từ từ cởi hết quần áo của tôi ra …Chúng tôi làm tình như điên như dại, tôi buông lỏng hoàn toàn … tôi chìu chuộng Trung trong tất cả những gì mà chàng đòi hỏi …
Trung hứng tình và hạnh phúc quá nên chàng chơi tôi hai lần liên tiếp, mặc cho Mẹ lên tiếng kêu chúng tôi ra ăn cơm.
Khi cuối cùng hai đứa chúng tôi ra khỏi phòng thì Mẹ Linh nhìn chúng tôi mà nheo mắt cười làm tôi đỏ bừng mặt. Tôi ngượng ngùng nói :
– Mẹ … Mẹ cứ ghẹo tụi con hoài hà …
– Con gái ! Mẹ có nói gì đâu ?
Được làm vợ của hai người anh em, tôi hạnh phúc vô ngần ! thật là một điều mà tôi không dám mơ ước tới. Anh Hiếu chồng tôi là một người đàn ông thông thoáng trong tư tưởng, triết lý sống của anh là « Trời sanh , Trời dưỡng ! cái gì phải đến thi sẽ đến ». Theo anh mục tiêu tối hậu của con người là đi tìm Hạnh Phúc, do đó anh quan niệm là phải để cho mỗi cá nhân tự đi tìm cái hạnh phúc tối hậu đó, mỗi cá nhân phải chịu trách nhiệm riêng cho mình. Anh áp dụng triết lý đó cho anh và anh cổ vỏ tôi áp dụng cho chính tôi.
Anh đủ thông minh để biết là tôi đã đi tìm hạnh phúc với một người đàn ông khác, nhưng anh cũng đủ tế nhị để không muốn biết đó là ai. Anh cũng biết là tôi vẫn yêu thương anh và đứa con gái của chúng tôi một cách đầm ấm. Như vậy là đủ cho anh rồi.
Đối với Trung thì phức tạp hơn vì con Lan vợ chàng rất ghen. Trung phải tìm mọi cách để đến được với tôi. Nhưng con Lan dù có nghi ngờ cách mấy cũng không thể nào ngờ được là địch thủ của nó lại nằm trong sân nhà ! Do công việc của Trung và của tôi bắt buộc chúng tôi thường phải đi công tác xa Sài Gòn nên chúng tôi dễ kết hợp hai chương trình để có thể sống chung với nhau vài ngày một cách trọn vẹn như hai vợ chồng. Những ngày đó tôi toàn tâm toàn ý làm vợ của Trung, cố gắng đem lại cho chàng hạnh phúc mà chàng mong đợi.
Khi bàn về cách xưng hô với nhau, Trung vẫn nhất quyết giữ nguyên cách xưng hô Chị – Em với tôi. Chàng nói :
– Em quen kêu Chị Hai, Chị Phượng rồi. Đổi đi chỉ thêm mắc công mà thôi. Với lại kêu vợ mình bằng « Chị » có cái gì đó hay hay làm em thích lắm.
– Có phải vì em hứng thú với tính cách cấm kỵ của cách xưng hô đó ?
Trung cười xoà :
– Có mấy ai trên thế gian mà lấy được chị dâu mình về làm vợ !
Chúng tôi cũng rất hợp với nhau về mặt tình dục.
Với anh Hiếu thì tình yêu triết lý quan trọng hơn tình dục trong khi Trung thì « trần tục » hơn nhiều. Với anh Hiếu thì làm tình có tính cách « zen » hơn còn với Trung thì làm tình có phần dâm dật hơn nhiều. Tôi thích cả hai cách !
Anh Hiếu dạy tôi cách làm tình thật nhẹ nhàng bay bổng, để đạt được trạng thái « siêu thoát ». Anh làm tình cả giờ đồng hồ, trong tiếng nhạc nhẹ, với mùi hương nhang trầm …
Trung thì trần tục hơn, chàng thích « đụ » tôi ! Trung giúp tôi thoả mãn cái phần dâm đãng trong tôi.
Hai người chồng của tôi không biết ghen là gì : với anh Hiếu thì đó là triết lý sống của anh, còn Trung thì đâu có vị thế gì để mà ghen ? chàng chỉ là người đến sau, tôi dù sao cũng là chị dâu của Trung. Nhờ vây mà cuộc sống tay ba của chúng tôi rất hài hoà, an bình. Điều đó càng làm tăng lên cực điểm lòng tự tin của tôi. Thời điểm đó tôi có cảm tưởng như tôi nắm cả vủ trụ trong tay !
Tôi vẫn thường lên Thủ Đức thăm Mẹ nuôi của Trung vì tôi rất thương yêu Bà. Mẹ tôi cũng đã mất từ lúc tôi còn nhỏ nên tôi rất sung sướng khi tìm được một người Mẹ cho tôi. Mẹ Linh cũng rất thương tôi. Tôi khám phá ra một người phụ nữ không quê mùa như tôi tưởng. Thì ra Bà cũng thuộc thành phần trí thức, đã từng được Nhà Nước gởi sang Đông Âu tập huấn. Mẹ Linh từng là giảng viên Đại Học. Từ lúc về hưu non, đã một năm, Bà sống đạm bạc, ăn mặc xoàng xĩnh nên lúc đầu tôi tưởng là Bà nhà quê. Thật ra thì tuy đã 50 tuổi nhưng nhìn Bà rất « đẹp lão », gương mặt phương phi với ánh mắt sáng ngời.
Tôi rất thích hợp với Mẹ Linh, thích nói chuyện về đủ mọi đề tài với Bà. Hai Mẹ con rất tâm đầu ý hợp, không dấu nhau chuyện gì. Khi biết hết chuyện của tôi, Mẹ Linh chắc lưỡi :
– Mẹ rất thán phục con đó. Con là đàn bà Việt Nam mà con dám sống hết mình theo sở thích của con thì Mẹ tuy khá thông thoáng đó, nhưng Mẹ không làm được. Con dám làm vợ của hai người đàn ông cùng một lúc thì Mẹ chịu thua con. Nhưng Mẹ rất háo hức muốn theo dõi cuộc sống của con, con nhớ kể hết cho Mẹ nghe.
Tôi sung sướng ôm Bà :
– Con sẽ kể hết cho Mẹ nghe… nhưng mà còn chuyện chăn gối thì chắc không dám…
– Mẹ muốn nghe hết mà.
Mẹ Linh nhìn tôi mà cười :
– Con biết không, khi Mẹ sang ở bên Đông Đức Mẹ rất thích cách sống của người dân bên đó. Họ không bị ràng buộc về tình ái, tình dục như người Việt Nam chúng ta. Mẹ hoàn toàn không bảo thủ ở điểm đó. Mẹ cho là mình rất thoáng trong lãnh vực đó.
Tôi mỉm cười, nheo mắt nói đùa :
– Mẹ thí dụ gì đó cho con nghe thử « độ thoáng » của Mẹ.
Mẹ Linh ngần ngừ rồi thẳng thắn nói :
– Con muốn một thí dụ ? Mẹ … tâm sự cho con biết một chuyện kín của Mẹ đây. Lâu lâu khi Mẹ có nhu cầu thì Mẹ vẫn … thủ dâm đó !
Tôi sửng sờ nhìn Bà, bật kêu lớn :
– Mẹ ! thiệt vậy sao ?
Mẹ Linh đưa tay bụm miệng tôi lại :
– Nè , đừng nói lớn, láng giềng nghe được, ngượng chết !
Rồi Bà cười thú vị :
– Bộ con tưởng là đến 50 tuổi thì người đàn bà không còn cuộc sống tình dục hay sao ? Đến 60, 70 mà người ta vẫn còn háo hức nữa là …
– Dạ … dạ … có điều con chưa bao giờ nghĩ đến chuyện đó mà thôi.