NGƯỜI đàn bà 9 TUỔI - Chương 6
Anh Lâm đang loay hoay với cái máy tính bảng, nghe vậy chợt hết hồn quay lại nói
“Không được… mở…”
Nhưng đã chậm mất rồi.
Màn hình chờ vừa được mở lên thì con nhỏ thấy hiện ra một video đang play giữa chừng, và khi có động chạm thì tự động chạy tiếp. Điều đáng nói là video này có hai người con trai và con gái đang ở truồng! Anh con trai đang đút ku vô bướm cô con gái và … làm giống như anh Hai nó đã làm với nó suốt 2 tháng nay vậy. Cặp mắt con nhóc mở to ra, miệng nó tròn như quả trứng gà không khép lại được. Thì ra người lớn cũng làm chuyện như … hai anh em nó vậy. Con nhỏ mắt mở trừng trừng như dán chặt vào cái màn hình mà không nói được tiếng nào. Đoạn video cứ play tiếp những cảnh nóng, và con nhóc lớp 4 sắp sửa lên lớp 5 thì như hóa đá thu hết mọi hình ảnh và âm thanh vô cặp mắt đang sững sờ của nó.
Anh Lâm sau một lúc đứng hình thì cũng nhìn con nhỏ trừng trừng, mặt anh đỏ rựng lên, chửi thầm trong bụng
“Định mệnh! Bị bắt quả tang rồi! Hôm nay đen vãi nhọ nồi”
Rồi anh đi tới cạnh tấm nệm, nói nhanh
“Con nít đừng có xem mấy cái này”
Miệng nói, tay anh đã ụp màn hình laptop lại, gỡ tai nghe của con nhỏ ra.
Con nhỏ vẫn còn chưa hết ngạc nhiên, không phải vì nó thấy việc đút ku vô bướm là mới lạ, mà vì không ngờ người ta còn quay phim lại chuyện đó nữa! Nó hoảng hồn quay qua lắp bắp
“Cái này… cái này… em… em… không… a…”
Anh Phong cũng mất tự nhiên, lắc đầu
“Thôi, không sao, nhưng đừng kể ai nha. Lỡ coi thì thôi. Mai mốt đừng có đụng vô đồ của anh mà hổng hỏi trước nha”
“Dạ”
Con nhỏ gật đầu như cái máy. Nó vẫn còn ấn tượng mạnh với đoạn phim “đen” đầu tiên trong đời. Trong đầu nó bật ra bao nhiêu câu hỏi mà mắc cỡ quá nên câu nói vừa lên tới đầu môi thì nó nuốt lại trở xuống.
Không khí kỳ cục kéo dài khá lâu trong phòng. Anh Lâm cũng thấy ngượng ngùng nên cứ chúi mũi vô cái máy tính bảng, nhưng thực ra chỉ cần bỏ đó cho nó gỡ app ra xong rồi làm tiếp tới app khác cũng được. Chẳng cần phải “tập trung cao độ” như thế. Nhưng ngượng quá rồi chẳng lẽ nhìn con nhóc mà đỏ mặt, nên anh Lâm chọn cách đỡ quê nhất này.
Cảnh ngượng ngùng của cả hai bỗng bị phá vỡ bởi tiếng ấp úng của con Hân
“Anh Lâm ơi, sao… sao mà con trai khoái tè vô người con gái vậy?”
Anh Lâm đang cố gắng để mình trở lại “bình thường”, nghe câu thỏ thẻ của con nhóc xém chút bật ngửa. Anh hoảng hồn nhìn con nhỏ rồi lạc giọng lắp bắp
“Em… em… nói sao?”
“Ah… ư… thôi…”
Anh Lâm hơi lớn tiếng khiến con nhỏ cũng giật mình trước phản ứng đó. Anh nhìn nó “dữ dội” quá làm nó hơi sợ sợ, vội lắc đầu lia lịa như muốn chối bỏ câu nói vừa rồi của mình.
Nhưng anh Lâm đâu có chịu, anh hỏi dồn
“Em nói con trai tè vô người con gái hả? Là sao?”
“Ah… em… em… tính hỏi anh… mà thôi đi nha!”
Con Hân lắp bắp, mặt xanh mét, những ngón tay quắn quíu lại với nhau như mớ dây thừng rối nùi. Nó bị hỏi dồn cũng đâm hoảng. Không rõ mình có làm gì sai hay không? Sau khi xem một đoạn phim có người con trai và con gái ở truồng, nó cứ tưởng mọi người đều làm vậy hết, và cũng bình thường như anh em nó vẫn làm hoài mỗi ngày. Ai ngờ anh Lâm hỏi dồn ghê quá làm nó khớp rồi.
Anh Lâm lắc đầu quầy quậy, dứt khoát
“Thôi là sao?! Nãy em hỏi anh rõ lắm mà. Có gì thắc mắc thì nói ra đi, rồi anh giải thích cho”
Anh Lâm cố gắng hạ giọng xuống tới mức “bình thường” nhất có thể, còn kèm thêm “dụ dỗ” con nít nữa, hiển nhiên đó là chuyện bất khả kháng rồi. Nhưng vẫn còn đỡ hơn cách nói mà như hét đến lạc giọng của anh vừa rồi.
Con Hân bặm môi, nghĩ trong đầu
“Thôi lỡ rồi thì hỏi ảnh luôn đi, ảnh có phạt mình đâu mà sợ”
Hít một hơi thật sâu, gom hết can đảm còn sót lại, con nhỏ lí nhí nhỏ xíu trong miệng
“Em muốn hỏi anh… À… ừ… Sao mà con trai đút ku vô bướm con gái rồi nhúc nhích á. Xong rồi lần nào cũng thích … à… à… tè vô người người ta hết để chi vậy anh?”
Cái đoạn sau cùng nó hạ giọng xuống hết cỡ, gần như là lí nhí trong miệng. Nhưng với sự chăm chú của anh Lâm, và trong sự tĩnh lặng của khu phòng trọ giữa trưa, anh Lâm đã nghe hết mọi chữ, từng chữ một.
Anh Lâm nuốt nước bọt ực một cái. Trong đầu hiện ra cả đống bài báo viết về tình trạng trẻ con thời nay “yêu” sớm đến báo động. Thậm chí nhiều đứa con gái cỡ lớp 4 lớp 5 đã “dâng hiến” cho bạn trai hết rồi. Công khai kêu nhau vợ chồng luôn. Liếc qua con bé trắng trẻo mảnh khảnh này, trong đầu bật ra 2 chữ
“Không lẽ…”
Con Hân từ nãy giờ chẳng dám nhìn anh Lâm lấy một lần. Mắt nó cụp xuống, nhìn chăm chăm hoa văn của những viên gạch lát nền cứ như đó là một kiệt tác nghệ thuật vậy. Tim nó đập thình thịch vì anh Lâm là “người lạ” đầu tiên nó mang thắc mắc đã lâu này ra hỏi. Không rõ như vậy có gì sai hay không, nó không biết được. Lúc này nó hối hận đã “tâm sự” với anh sinh viên đẹp trai mà nó xem như người anh thứ 2 của nó, sau anh Hai ở nhà.
Giữa trưa hè, hai người con trai và con gái đều im lặng theo đuổi những suy nghĩ của riêng mình. Căn phòng lại rơi vào im lặng. Nhưng khi con nhỏ cảm thấy sắp chịu không nổi thì anh Lâm đã nói
“Em nói sai rồi”
Con nhỏ giật mình đánh thót một cái. Nó vội nhìn anh Lâm và nói nhanh
“Dạ, em sai rồi… em… em xin…”
Nó định nói là “xin lỗi”, nhưng còn chưa kịp nói gì thì anh Lâm đã nhìn vào mắt nó nói tiếp
“Cái đó … không phải là tè đâu. Em có thử nhìn xem nó có màu gì không? Có mùi như nước tiểu không?”
Con nhỏ đang lắp bắp thì ngưng lại, nó ngạc nhiên nhìn anh Lâm
“Không … không phải nước tiểu? … À?! Đúng vậy! Đúng là không phải! Vậy thì… nó là cái gì vậy anh?”
“Em có thấy nó màu gì không? Hì hì”
Lúc này anh Lâm đã lấy lại giọng điệu bình thường. Tài ăn nói của một sinh viên thì phải ăn đứt đuôi con nhóc vẫn còn mài đít trên ghế trường tiểu học này.
Con Hân nghe hỏi lại thì hơi nhăn mày nhớ lại. Con nhóc hoàn toàn không biết bộ dạng ngờ nghệch của nó lúc này đang khiến cho anh Lâm nuốt nước bọt ừng ực. Bỗng hai mắt nó sáng lên, nó reo lên
“À, em nhớ ra rồi, màu trắng. Hí hí.”
Anh Lâm giật mình, trong đầu lại xuất hiện dấu hỏi to tướng lúc nãy
“Chẳng lẽ… là thật?!!!”
Nhưng tuổi anh dù sao cũng gấp đôi tuổi của con nhóc, nên anh chỉ cần vài giây là đủ “ủi phẳng” da mặt, và còn kịp ra vẻ cười tủm tỉm hỏi tiếp một cách rất dễ gần gũi như giữa anh em thân thiết trong nhà:
“Màu thì đúng rồi, còn có gì khác hay không? Hì hì”
Con nhỏ ngơ ngác
“Khác sao anh?”
Anh Lâm cười bí hiểm, nửa dụ dỗ
“Thì so với nước tiểu thì nó loãng hơn hay đặc hơn nè, rồi có dính dính hay không… Vậy đó… Em nhớ kỹ lại xem, hí hí”
Con nhỏ chỉ ngẩn ra vài giây rồi nói ngay chẳng cần suy nghĩ
“Ah, biết rồi, hí hí, nó đặc như … như… cục đờm vậy. Nhớt nhớt… eo, ghê quá!”
Tim anh Lâm lúc này đã đập ở tốc độ 200 cây chuối một giờ luôn rồi. Anh cố hít sâu một hơi rồi từ từ thở ra để cho giọng của mình vẫn “bình thường”, chứ không thì thất thố trước mặt con nhóc này quá. Anh Lâm nháy mắt với nó
“Đúng luôn rồi, giỏi đó. Hí hí.. Mà em có để ý nó ra nhiều không nè?”
Vừa hỏi mà anh Lâm muốn vỗ đầu mình bôm bốp. Không ngờ cái tài ăn nói để cua gái của mình bây giờ lại mang đi dụ con nhóc còn học cấp một này. Nói ra chuyện này chắc bạn bè cười cho thúi mặt.
Nhưng con Hân có vẻ đã hết ngại ngùng rồi, thế là nó làm một tràng
“Em không biết nữa. Lúc em rặn tiểu ra thì nó chảy ra bên dưới, nước tiểu em bên trên, nói chung là … à… ờ… chảy chung với nhau á, hí hí”
Lúc này tim anh Lâm đã loạn nhịp luôn rồi. Con nhỏ đã “khai thiệt” tới cỡ này mà anh còn thiếu i-ốt nữa thì cũng nên bỏ học IT và cuốn gói về quê cày ruộng cho rồi. Anh ráng kìm lại phấn khích lẫn hồi hộp, nhưng mà giọng nói vẫn run rẩy, không rõ con nhỏ có nhận ra hay không
“Đâu… cho anh …coi”
Vẻ mặt thì cứ phớt tỉnh ăng lê và “bình thường” như đang kiểm tra cái tablet con nhóc mang sang vậy thôi. Tinh thần anh căng thẳng, tim anh đập rầm rầm như cái xe bị vặn ga hết cỡ.
Và hành động tiếp theo của con nhỏ khiến anh Lâm xém té ngửa
Đang ngồi xổm trên nệm, con nhỏ chẳng chút lưỡng lự, thản nhiên ngồi bệt xuống, hơi ngửa ra sau, dạng chân ra rồi … vén váy lên. Dưới váy nó … hoàn toàn chẳng có mặc gì. Cặp mông tròn nhỏ nhưng săn chắc, và nhất là âm hộ múp míp trụi lũi lồ lộ ra ngay trước mặt anh Lâm khiến anh nhìn muốn xịt máu mũi. Trong bụng thầm kêu liên hồi
“Đinh mệnh! Cái định mệnh! Định mệnh con bà nó! Muốn giết người đây mà!”
Hai mắt anh nhìn chằm chằm như bị keo 502 dán chặt vào âm hộ non tơ chưa một cọng lông đó.
Thân là trai đẹp của khóa nhưng anh Lâm chưa một mảnh tình vắt vai. Nhà nghèo nhưng học giỏi, anh được học hổng vô trường đại học nổi tiếng của Sài Gòn đã là cố gắng hết sức rồi. Làm gì có đủ tiền cho tình phí nên từ năm nhất anh đã chỉ biết thèm muốn nhìn đám bạn quanh mình cặp bồ rồi rong chơi quên cả lối về, còn chính anh lại chủ động từ chối vài mối tình mà đứa con gái nào nhìn cũng mướt mắt. Anh cố ra vẻ mình đây là mọt sách, chỉ chú ý một việc duy nhất là học thôi. Anh biết rõ chỉ cần mình có tiền thì mấy em hot girl đó anh cua trong vòng 30 giây, 30 phút sau là … lên giường. Nhưng túi tiền rỗng tuếch thì yêu đương sao đặng. Nên từ hồi vô đại học đến nay, gần như cả khóa chỉ còn mình anh là trai đẹp mà lại chẳng có mối tình vắt vai. Đám bạn cứ chọc ghẹo, nghi ngờ về giới tính của anh, nhưng anh chỉ cười xòa, trong bụng thầm thề phải kiếm được thật nhiều tiền để bù lại những ngày tháng sinh viên muối mặt “nhìn bướm mà nhịn thèm” như vầy.
Nhưng ngay lúc này, một con bướm non cực kỳ khêu gợi đang “chè hẻ” ngay trước mắt. Dù anh có là thánh ngồi trên bàn thờ cũng nhảy xuống để mà “ăn” cho thõa cơn thèm muốn bấy lâu.
Và anh Lâm “ăn” thiệt!
Tay anh run run, chân anh run run, cả người anh run rẩy cúi mặt xuống ghé sát vô con hàu non mũm mĩm khêu gợi này. Cái mùi tinh dịch đặc trưng vẫn còn nồng nàn, minh chứng rõ ràng bằng một dòng chất dịch đặc sệt vẫn còn đang ri rỉ chảy ra từ cái lỗ hồng hồng sâu sâu ở giữa đường chẻ. Hai mép bướm nhớp nháp, căng mọng, làm nổi bật lên những đường cong “chết người” mà anh Lâm dù cố gắng kìm nén cũng không thể cưỡng lại được, há miệng ra… bú.
Con Hân đang hí hửng dạng chân ra cho anh Lâm “khám” bướm, ai ngờ anh chẳng nói chẳng rằng há miệng ra … bú chỗ đó.
Con nhỏ giật mình, hơi lưỡng lự một chút, nhưng rồi nó cũng không phản đối. Nó chỉ không hiểu tại sao con trai lại cứ thích bú chỗ đi tiểu của con gái mà hổng thấy dơ(!). Nghĩ tới hàng ngày mình tiểu tiện từ chỗ đó ra, và sát cạnh bên là cái lỗ đít nơi mình đi … ị, vậy mà cứ hở ra là con trai nào cũng áp miệng vô đó bú chùn chụt như em bé bú sữa mẹ vậy.
Dù thắc mắc nhiều nhưng con Hân chẳng hỏi được anh Lâm, vì lúc này anh đang bận “ăn hàu” mất rồi, làm gì có thời gian mà trò chuyện với nó nữa chứ. Con nhóc thở dài, thì ra anh Lâm cũng chẳng khác gì anh Hai, mà theo kinh nghiệm của nó, mấy lúc như vầy đừng tốn công hỏi han vô ích. Mấy anh con trai sẽ chẳng chịu trả lời đâu. “Người ta bận chơi trò bú bướm rồi. Hí hí”
Con nhỏ mỉm cười như ngộ ra điều gì mang tính quy luật. Nó cũng chẳng có thời gian để suy tư lâu, vì lúc này nó đã bắt đầu thấy …sướng rồi.
Anh Lâm bú nút bướm nó chùn chụt, nhưng hình như anh giỏi hơn anh Hai nhiều. Chỉ mới chút xíu đã làm con nhỏ bắt đầu xuất hiện cảm giác tê tê, muốn quắn hết đít lẫn bướm lại, nửa muốn đi tiểu, nửa lại không giống. Nó chưa từng được anh Hai làm cho đạt cảm giác giống vầy, nên cũng tò mò đợi xem anh Lâm có thể làm cho mình sướng nhiều cỡ nào. Dù sao có người tự nguyện “lau bướm” mình bằng miệng, mà lại làm mình sướng nữa, con nhỏ ngu gì từ chối.
Chừng mười phút sau, con Hân bỗng ôm chặt lấy đầu anh Lâm, hai tay bấu chặt lấy mái tóc xoăn bồng bềnh kiểu Hàn Quốc của anh mà ghịt vào háng, trong khi hai đùi thì kẹp chặt lại hai bên lỗ tai anh Lâm.
Cả người nó run run, co giật mãnh liệt. Mỗi lần con nhỏ thấy sướng lên, nó đều co giật không kiểm soát như vầy. Cảm giác muốn đi tiểu cũng mãnh liệt không kém, nhưng nó nào dám tiểu … vô miệng anh Lâm, hay thậm chí là anh Hai nó. Lần nào sướng như vầy con nhỏ cũng phải kìm nén lại cơn mắc tiểu, nó ước ao được một lần “xả hết” bọng đái ra trong cơn sướng mãnh liệt đến xoắn đít xoắn bướm lại nhưng lần nào cũng chẳng dám.
Cả người con nhóc như lên cơn sốt, làn da đỏ rực lan từ mặt xuống cổ, rồi xuống ngực và lan ra toàn thân, miệng nó lảm nhảm như đang mộng du
“Mắc quá, hic hic, em mắc tiểu, hic hic, em mắc tiểu anh Lâm ơi…”
Dù đang dùng môi, lưỡi và toàn bộ cái miệng chu du trên con bướm non quyến rũ của con bé tiểu học này, nhưng anh Lâm vẫn có thể nghe được những gì nó nói. Lúc đầu chỉ là loáng thoáng, nhưng chú ý một chút thì anh Lâm bỗng ngớ ra ngạc nhiên. Sau vài giây, anh chợt nhớ đến một bài viết về tình dục mà anh đọc ở đâu đó, một số đứa con gái khi lên đỉnh thường xấu hổ khi không thể kiểm soát được tiểu tiện, có thể són tiểu trong lúc đó luôn.
Nên rất nhanh chóng, anh Lâm rút mặt ra khỏi háng con nhỏ, và nghe một tiếng thở dài thất vọng của con nhóc.
Anh Lâm chẳng cần suy nghĩ gì, đưa tay rút cái mền ở cạnh đó lót dưới đít con nhóc, sau đó banh hai chân nó ra, tiếp tục dùng tay để kích thích bộ phận sinh dục của nó, nhất là cái hột le đã đỏ bừng cương cứng của con nhỏ đang lộ hẳn ra khỏi những nếp gấp của lớp mũ trùm trên đỉnh âm hộ. Anh Lâm vừa móc lốp, se hạt khí thế, vừa nói với con nhỏ
“Em mắc tiểu thì cứ tiểu đi. Không sao đâu”
Con nhỏ đang nhắm mắt mê man trong cơn cực khoái mà cũng phải mở mắt ra ngóc đầu dậy nhìn anh Lâm vì tưởng mình nghe lầm. Anh Lâm cười khuyến khích với nó và nhắc lại
“Anh lót hết rồi, em cứ tiểu thoải mái đi”
Ngực con Hân phập phồng, nó nói nhanh qua hơi thở
“Hơ hơ… Thiệt hả anh? Phù phù…”
“Thiệt chứ. Anh đang đợi nè. Em cứ thả lỏng hết ra đi, đừng nín lại nữa.”
Con nhỏ mừng rơn. Nó thở phào rồi thả lỏng toàn bộ. Cả bộ phận sinh dục của nó lúc này đang nóng rực, thì càng như nóng hơn khi con nhỏ rặn mạnh. Cái lỗ tiểu ở chính giữa đường chẻ bỗng căng tròn và nhô hẳn ra ngoài chứ không còn nằm “ẩn mình” như một chỗ kín đáo bé tí mà không để ý thì không thấy nữa. Từ cái lỗ đó, bỗng một luồng nước tiểu hơi vàng bắn vọt ra, kèm theo đó là tiếng “xòe xòe” rất đặc trưng của con gái khi tiểu tiện. Thả lỏng hoàn toàn như vầy, con nhỏ thấy cơn xoắn xuýt dưới hạ bộ lại như được tăng thêm một cấp bậc. Khi không phải đè nén bất cứ chỗ nào dưới vùng chậu, cảm giác phê chưa từng có trong đời tràn qua hạ thể con Hân, xông lên tới não khiến nó chỉ biết há miệng ra đê mê, tay bấu chặt lấy tấm nệm, run lên từng cơn.
Anh Lâm đang ở giữa hai chân con nhỏ, nên những dòng nước tiểu có bắn văng lên mặt anh một ít, nhưng nó chẳng là gì so với những kích thích cực mạnh khi nhìn đứa con nít này tiểu ngay trước mắt mình, ngay trong khi nó đang lên đỉnh.
Lần đầu trong đời anh nhìn thấy con gái tiểu ngay trước mặt như vầy, tất nhiên trừ cái thời thơ ấu nhìn đám con nít tiểu thì thậm chí tới bây giờ anh chẳng còn nhớ chút gì. Nhìn dòng nước tiểu bắn vọt ra như những hạt châu, thấm ướt tấm mền dầy khiến anh có một cảm giác đê mê không thể diễn tả bằng lời. Những ngón tay của anh chưa từng dừng lại, bất chấp nước tiểu nóng hổi đang bắn vọt ra, anh vẫn xoa xoa cái hột le, thọt vô trong móc lốp, cảm nhận hơi nóng toát ra từ bên trong cơ thể con nhỏ thật là đặc biệt.
Con Hân thoải mái xả sạch bọng đái, tới khi không còn giọt nào thì nó mới ngưng lại và thở hổn hển, miệng kêu lên
“Hơ hơ… sướng quá… phù phù…”
Anh Lâm nghe vậy thì cũng gấp gáp
“Anh cũng muốn sướng”
Cho tới lúc này, anh Lâm mà còn tin con nhỏ vẫn còn trinh thì tốt nhất về quê cuốc đất cho rồi. Nên anh cũng không cần dùng thứ ngôn ngữ người lớn dành cho trẻ con nữa, mà nói thẳng điều anh đang muốn làm nhất bây giờ: được đưa vào trong người con nhỏ, và anh tin là nó chắc chắn sẽ hiểu.
Và con Hân nó hiểu, nó gật đầu ngay không cần suy nghĩ. Những lúc vừa lên đỉnh như vầy thì ngay sau đó nó rất muốn có được cảm giác bên trong bướm được lấp đầy. Nó muốn có được cái gì đó để mà siết chặt. Khao khát được lấp chặt cái chỗ trống rỗng giữa hai chân nó lúc này mãnh liệt không kém gì sướng khoái đến xoắn đít như vừa rồi. Và cái chính đó là nó bị cả anh ruột và ông anh sinh viên này khai thác khi còn quá non, nên chẳng hề ý thức được về sự giữ gìn cơ thể con gái, ai “xin” thì nó cứ “cho” thôi, vì nó cũng muốn mà. Nên vừa nghe đề nghị của anh Lâm, nó vội dạng hai chân ra và chờ đợi.
Anh Lâm từ nãy tới giờ đã sắp … bắn khí ra trong quần. Nên lúc này đây anh rất là gấp. Dù tuổi mình gấp đôi tuổi của con bé, nhưng trai tân như anh thì cởi quần chính mình cũng thấy ngượng nữa là.
Hai bàn tay anh Lâm run rẩy tuột cái quần xà lỏn ra, quăng đại ra sàn, rồi tới phiên cái áo ba lỗ cũng nối đuôi theo, bay vèo đụng vách phòng rồi rớt xuống góc tường.
Lúc này anh Lâm mới nhận ra con nhỏ vẫn còn mặc nguyên cả váy lẫn áo thun. Nãy giờ anh chỉ vạch váy nó lên để bú chứ chưa lột đồ của nó. Thế là anh Lâm lại đưa hai bàn tay run rẩy của mình ra, cởi áo cho con nhóc. Cơ thể con nhỏ mảnh khảnh và thon gọn đến mức khiến anh Lâm run sợ. Lúc há miệng ra bú lol nó thì anh có nghĩ gì cho xa. Nhưng khi cởi áo con nhóc ra, thấy cái ngực phẳng lì như con trai, vẫn còn lộ lên những dẻ xương sườn khỏe mạnh của một đứa con nít chính hiệu, anh mới giật mình nhớ lại con nhỏ vẫn còn chưa học xong tiểu học đó! Hình như hết hè này mới bắt đầu học lớp 5 thôi! Kiểu này thì hơi bị …lâu ra lắm, là bóc lịch lâu ra đó! Nhưng khi thấy con nhỏ tự ưỡn vái mu trụi lũi không lông của nó lên để anh cởi cái váy ra cho dễ, lộ hẳn cái bướm vồng lên và trơn láng giữa 2 chân, cũng chưa có một sợi lông nào, thì máu huyết trong người anh đã “sôi” lên ùng ục luôn rồi. Anh thầm nói
“Con nít hả? Nguy cơ cao sao? Định mệnh! Giữa hai chân miễn có bướm thì anh chơi tuốt! Máu lên rồi thì anh không hỏi bố em là ai, nữa là tuổi của em, há há”
Và anh Lâm cũng chồm lên thân thể con nhỏ. Mãi tới lúc này anh mới để ý đến sự chênh lệch về thể hình của cả hai.