NGƯỜI đàn bà 9 TUỔI - Chương 36
Khi hai đứa đi vô tới nhà bếp thì thấy ba đang loay hoay lấy chén dĩa để lên bàn ăn. Nhìn mấy túi to đùng thơm lừng mùi vịt quay để trên bàn, hai anh em thằng Toàn thấy bụng cồn cào không chịu nổi.
Thằng Toàn len lén nhìn ba còn mặc đồ đi làm hồi sáng, liền dự đoán có lẽ ba cũng mới về chứ không có sớm hơn tụi nó như đã nói trong điện thoại.
Ba chỉ cái túi bánh mì cho con Hân
“Con lấy dao cắt bánh mì ra thành từng khúc đi. Còn Toàn thì đổ vịt ra dĩa, nước chấm cho vô chén, mấy đứa dọn đồ ăn ra đi, ba tranh thủ tắm nhanh rồi ăn luôn”
Hai đứa ngoan ngoãn “Dạ” một tiếng rồi bắt tay vào việc. Vừa đổ vịt ra dĩa, thằng Toàn vừa mút mút tay, rồi còn bốc một miếng thịt lẻ bỏ vô miệng nhai rau ráu khiến con Hân cắt bánh mì không yên, quay sang nói
“Cho em miếng! Cho em một miếng với!”
Thằng Toàn lựa một miếng nạc ức, xé phần xương bỏ ra, chấm vô chén nước sốt, sau đó đưa qua cho con Hân. Nhìn đôi môi đỏ mọng của em gái há ra để mình đút miếng thịt vào, hàm răng trắng tinh có vài cái sún vì đang thay răng chưa xong, thằng Toàn lại thấy rạo rực muốn ôm hôn em gái ngay tại chỗ. Nhưng nó sợ ba nên chỉ đành ngơ ngẩn đứng nhìn con nhỏ nhai nhóp nhép. Cái miệng xinh xinh bóng lưỡng mỡ vịt càng thêm quyến rũ.
Con Hân nuốt xuống miếng thịt xong lại nói
“Cho em miếng dưa cải đi anh Hai”
Thằng Toàn nhướng mày
“Sướng dữ ta! Đòi ăn thịt rồi còn muốn dưa cải nữa! Có người đút ăn tận miệng khỏe ghê héng!”
Con Hân cười hí hí, trưng ra bộ mặt cún con đáng yêu
“Đi màaaa! Em đang bốc bánh mì đâu có bốc vịt được, hihi”
Thằng Toàn làm bộ vậy thôi chứ nó vẫn xé một miếng nạc nữa, cặp một miếng dưa leo nhỏ và một miếng dưa cải, chấm nước xốt xong đưa tới miệng con nhỏ
“Cho em miếng bự luôn nè! Ăn nổi không đó?”
Con Hân há to miệng, một phát đã ngậm hết thịt lẫn rau dưa trong miệng, vừa nhai nhồm nhoàm vừa nói
“Ươm… ươm…Bự nhiêu em cũng ăn hết đó! Măm măm, đã quá! Ăn đủ vị vầy mới ngon, hí hí”
Thằng Toàn biết tính con em. Ăn gì cũng phải phối cho đủ vị mới chịu ăn, thiếu gia vị, rau cải ăn kèm, hoặc rau thơm để nêm không đúng mùi là con nhỏ chê.
Hai anh em nó dọn bàn ăn vừa xong thì ba cũng ra tới, trên người chỉ quấn độc một cái khăn tắm ngang hông.
Thằng Toàn là con trai nên nó chẳng thấy có gì ghê gớm. Thỉnh thoảng đi tắm mà nó quên mang quần áo sạch để thay cũng hay quấn khăn như vậy đi lên phòng.
Con Hân sống trong gia đình chỉ có mình nó là con gái cũng nhìn quen rồi. Nhưng bữa nay nó nhìn ba có chút đặc biệt, bỗng che miệng cười khúc khích.
Ba ngạc nhiên quay sang nhìn nó
“Con cười gì vậy?”
Nói xong ba còn cúi xuống nhìn mình xem có dính lọ nghẹ hay gì không.
Con Hân lắc lắc đầu, nó chỉ nói
“Tự nhiên con thấy ba giống con ghê! Hihi”
Thằng Toàn nhìn con em, nhìn ba, xong quay lại nhìn con em lần nữa, rồi hết hồn nhớ tới cái quần lót con nhỏ hiện giờ đang ở trong tay thằng Dũng, bên dưới váy con nhỏ bây giờ trống trơn, làm gì có miếng vải nào. Nó đảo mắt liên hồi để tìm cách ra hiệu cho con nhỏ đừng “lỡ miệng”. Nhưng con Hân đang mắc cười nên đâu có để ý những động tác lén lút của thằng anh. Nó buộc miệng nói luôn
“Ba quấn khăn giống con mặc váy ghê, hihi”
Tim thằng Toàn đập thình thịch lên rồi, chỉ cần con nhỏ thêm một “yếu tố” không quần lót nữa là bể hết. Nó hồi hộp lén nhìn ba.
Ba thì cúi xuống nhìn cái khăn tắm nhỏ đang che từ hông trở xuống của mình, rồi nhìn con gái với cái váy siêu ngắn, gần như lộ ra hết cặp đùi lên tới háng. Xong ba cười khặc khặc nói
“Ờ ha, ba không để ý. Lâu lâu ‘mặc’ kiểu này công nhận mát ghê, há há”
“Con cũng thấy mát, hí hí”
Thằng Toàn thầm thở phào, cũng hết biết nói gì. Nó làm bầm
“Không lẽ bây giờ mình cũng quấn khăn tắm để ngồi ăn cho mát?!”
Ba cười khùng khục, tự nhiên triết lý
“Một người đàn ông muốn hiểu được phụ nữ, đôi khi phải ‘đi chân vào giày’ của phái yếu mới thấu hiểu được con gái nghĩ gì. Con nhớ đó! Hà hà”
Nói xong ba đưa tay vỗ vai thằng con bình bịch mấy cái nặng nề khiến thằng ku nhăn mặt phản đối
“Ba này!”
Mấy cha con giỡn nhau chút rồi cùng ngồi vô bàn ăn. Hai con vịt quay to đùng được ưu tiên lấy ra cặp đùi tươm mỡ đưa cho con Hân, thêm vài miếng ức nhiều nạc, còn lại hai cha con thằng Toàn cứ từ từ xử lý sạch sẽ. Nó biết tánh ba khoái ăn phao câu nên chừa chỗ đó ra cho ba, như ngầm “hối lộ” cho cái vụ về trễ của hai anh em. Ba như chẳng để ý gì, cứ thấy khai câu là hai mắt sáng rỡ, cầm ngay lấy, cắn ngập răng vô cái bộ phận mỡ màng và giòn giòn đó của con vịt, rồi nhai rau ráu trước khi nuốt ừng ực từng miếng to, đúng chất chặt to kho mặn rất đàn ông của mình.
Thằng Toàn đang tuổi nhổ giò, ba thì tập gym, hai cha con ăn nhiều như nhau, không ai thua ai. Đến miếng cuối cùng là cái đùi ngon lành thì ba đã đưa tay ra rồi, nhưng rụt tay lại nói
“Con ăn hết chỗ này đi rồi phụ em rửa chén dĩa. Thức trắng cả đêm qua trong công ty, giờ ba tranh thủ ngủ bù đây!”
Thằng Toàn sung sướng cầm lấy cái đùi vịt béo ngậy, cắn một phát xuyên qua cả da, mỡ, lẫn thịt, ngập cả răng, xong rồi ngậm một miệng đầy thịt vịt thơm lừng và béo ngậy, gật gật đầu, miệng bắt đầu nhai nhồm nhoàm trong lúc nói
“Dạ”
Nó thấy ba bước lại chỗ bồn rửa, vặn nước ra rửa miệng, lấy xà bông rửa tay, xong rồi chùi chùi tay vô cái khăn tắm quấn quanh hông, và đi lên lầu.
Khi bóng lưng ba khuất trên lầu, thằng ku mới vừa nhai vừa thì thầm với con em
“Trời ơi! Nãy xém lộ hết rồi em biết không?”
Con Hân vừa nhâm nhi miếng da vịt dai dai, vừa hỏi lại
“Lộ cái gì?”
“Thì vụ em mặc váy không quần đó. Ai mượn bi bô chi, còn nói ba mặc giống con!”
Con Hân nuốt nhanh miếng thịt vịt trong miệng, xong nó ngạc nhiên hoảng hốt, đưa tay che miệng
“Ờ ha! Xém chút nữa…”
“Suỵtttttttt!”
Thằng Toàn hốt hoảng đưa ngón tay lên miệng ra dấu. Con Hân buông cái xương vịt xuống, đưa thêm một bàn tay đầy dầu mỡ che miệng mình lại, như thể một bàn tay chưa đủ sức che vậy. Nó hạ giọng nói
“Em xin lỗi, nãy em không chú ý, hic hic”
Thằng Toàn thì thào
“Nhớ đó. Mai mốt nói gì phải uốn lưỡi bảy lần nghe chưa!”
“Dạ!”
“Mà anh Hai!”
“Gì?”
“Bộ phải uốn lưỡi đủ bảy lần thiệt hả?”
“Trời! Ý nói là phải cẩn thận hơn đó, nhất là liên quan tới ăn mặc, hay như chuyện của anh em mình.”
“Rồi! Rồi! Em sẽ cẩn thận!”
Vừa nói con Hân vừa vẫy vẫy cái đùi vịt gặm phân nửa vừa gật đầu lia lịa. Lúc nãy thấy ba quấn cái khăn quanh hông làm con nhỏ tự nhiên mắc cười, vì biết chắc ba cũng không mặc gì bên dưới đó cả, giống y chang mình nên nó lỡ miệng. Cũng may như anh Hai nói là chưa lộ ra cái gì.
Ăn xong, hai đứa lấy xà bông rửa tay, lấy nước súc miệng cho sạch sẽ, rồi như thường lệ chia nhau dọn dẹp. Con Hân thì rửa chén dĩa, thằng Toàn thì lau bàn, và cũng phải lau cả … mặt ghế con em ngồi, vì nếu để vậy thì cái vũng tinh dịch nhớt nhợt to đùng kia khó mà giấu ai được nữa.
Lau ghế xong, nó quay lại nhìn cái mông tròn căng của con em, rồi giở váy con nhỏ lên ngó xuống muốn thử coi tinh dịch chứa trong đó còn nhiều bao nhiêu, làm con Hân đang rửa chén cũng quay lại kêu
“Úi, anh Hai làm gì vậy?”
Rồi ra vẻ như “hiểu” anh Hai,, con nhỏ cười hí hí.
Thằng Toàn thì cười nhăn răng, buông váy em xuống rồi nói
“Giỡn tí thôi mà, hì hì”
Vừa nói vừa sờ sờ bóp bóp cặp mông ngày càng tròn ra của con em, vừa nuốt nước miếng ừng ực.
Thằng nhóc mới kéo quần xuống, thò ku ra chạm vài cái thì con Hân đã nguẩy mông tránh chỗ khác, hấp tấp nói mà như rên
“Em còn rát quá anh Hai!”
Thằng Toàn đành thở dài, cạ cạ đầu ku mấy cái vô cặp mông săn chắc đó, xong rồi kéo quần lên nói
“Ừ, see you later, hè hè”
Lúc nãy 4 thằng gấp gáp chơi con nhỏ ở sát bờ sông kia, hình như đứa nào cũng ráng quất mạnh hết ku mà quên để ý đến độ sâu, nhất là thằng Minh “bè” có con ku to bè và dài khủng đó, khiến cho con nhỏ lúc mới đi ra ngoài đã than thở rát bướm rồi. Cũng may tụi nó ra tới hết lề đường thì lên xe ngồi chứ không phải đi bộ nữa. Bây giờ con bé vẫn còn đau thốn trong bướm là chuyện bình thường.
Nghĩ tới đây, thấy cũng tội con em, thằng Toàn giơ hai tay ôm ghì con nhỏ từ phía sau, áp mặt vô mái tóc của con nhỏ hít một hơi, cái dương vật căng cứng sau lớp vải quần thì cạ vô rãnh mông con nhỏ dưới váy.
Con Hân đang rửa chén cũng đơ người ra, đưa tay ra sau vịn người anh Hai nó, mỉm cười sung sướng. Nó thích được anh Hai ôm chặt từ phía sau như vầy, phả hơi thở nóng rực vô gáy, vô cổ nó. Cảm giác có được một chỗ dựa vững chắc về mặt thể xác lẫn tinh thần này khiến lòng tin vô anh Hai phát triển hơn nữa. Nó quay mặt lại vừa lúc anh Hai nới lỏng vòng tay, xoay người nó lại đối diện, và tặng cho nó một nụ hôn ngọt ngào, khiến cho con nhóc lớp 5 say đắm đến mức sắp đứng không vững.
Cơ thể mềm mại của nó như muốn tan chảy trong hai cánh tay rắn chắc của anh Hai, tin tưởng hoàn toàn và để mặc cho anh Hai nâng đỡ, nó chỉ biết tựa vào người anh Hai, đắm đuối trong cái hôn kéo dài.
Mấy phút hôn nhau nóng bỏng trôi qua trong yên tĩnh, thắt chặt thêm tình ruột thịt của hai đứa, để rồi thằng Toàn buông con em ra, vuốt vuốt tóc nó và thì thầm
“Anh yêu em quá đi!”
“Em cũng yêu anh Hai quá đi, hihi”
Con nhỏ cười hạnh phúc nhìn thằng anh đắm đuối.
Bản thân hai đứa nhóc vẫn chưa hiểu hết “lời yêu” đó mang bao nhiêu ý nghĩa yêu đương thực sự, nhưng những cử chỉ âu yếm như vầy khiến tụi nó như có thêm một tầng kết nối sâu, gắn chặt hai anh em lại với nhau, chứ không chỉ còn là sex nữa. Mặc dù … sex vẫn rất quan trọng với tụi nó.
Thằng Toàn hít sâu cái mùi cơ thể em gái, xen lẫn trong đó là mùi tinh dịch khá nồng, không lẫn vào đâu được. Có lẽ nó phải tập quen cái mùi “mới” này của con nhỏ, vì hầu như không ngày nào, giờ phút nào con nhỏ không “khoác” lên mình cái mùi “nước hoa” tinh chất của đàn ông con trai.
Thằng Toàn sung sướng đứng đó thêm chút nữa, sờ sờ mông em gái, bóp bóp mấy cái rồi cũng rời con nhỏ ra mà đi vô nhà tắm.
Ít phút sau nó đi ra, trên người cũng chỉ quấn cái khăn tắm quanh hông, đi tới chỗ con em vừa rửa chén xong, nó khều khều con Hân
“Anh em mình giống nhau chưa? Hí hí”
Con Hân vừa rửa tay, vừa quay lại nhìn anh Hai, nó che miệng cười, đưa tay sờ sờ bên dưới cái khăn tắm đó. Thằng Toàn đê mê để con em nắm lấy khúc thịt nóng hổi của mình, chỗ đó cương cứng lên nhanh chóng. Nó cũng không chịu thua, đưa tay xuống váy con nhỏ sờ soạng.
Hai anh em sờ mó nhau trong căn bếp, rồi thằng Toàn nhịn không được ép con Hân dựa vào thành bếp, kéo một chân nó dạng ra gác hẳn lên mặt bếp khiến con nhỏ nhăn mặt vì tư thế dạng háng rộng quá cỡ này, rồi thằng Toàn đút con ku đã căng cứng vào âm hộ em gái, mặc cho con nhỏ rên lên
“Đừng! Đừng! Em còn rát quá anh hai! Ui da, ư… ư…”
Thằng Toàn hấp tấp chơi con em ngay trong bếp, mặc cho con nhỏ nhăn mặt than đau rát. Nó nắc mông hối hả như đi ăn cướp, đè con em sát vào thành bếp làm điểm tựa mà nắc tới tấp.
Lúc này nó không tính chuyện gượng nhẹ cho em gì cả, thả sức mà dập con ku cứng như sắt nguội vào bướm con nhỏ. Những tiếng “phạch phạch” vang vang lên rõ to, thằng Toàn bất chấp hết, nứng quá rồi.
Và rồi cực khoái tăng lên nhanh chóng, nó sung sướng hít mạnh một hơi căng đầy hai buồng phổi, ôm siết lấy con em rồi bắn tinh xối xả vào cái bướm vẫn còn rát buốt của con nhỏ. Cực khoái tuổi mới lớn rùng rùng tràn qua cơ thể thằng nhóc. Nó bật ra những tiếng rên rỉ nho nhỏ đầy sung sướng, âm thanh vang lên tận trên lầu, dù cho thằng ku đã cố gắng hạ giọng.
Trong khi thằng Toàn vẫn đang bay bổng nửa chừng trên thiên đường, dương vật co giật liên hồi cắm ngập gần hết trong cái lỗ nóng rực của con em, chợt có tiếng ba gọi với xuống từ trên lầu
“Hai đứa rửa chén xong thì ngủ trưa nha! Đừng có trốn ngủ trưa là ba phạt đó!”
Thằng Toàn đang mãi phê thì giật bắn người. Hoảng hốt và rất không muốn, nhưng nó vẫn phải rút ku ra khỏi cửa mình em gái đột ngột, vang lên “ộp” một tiếng. Tay nó chỉ kịp thò ra phủ nhanh cái khăn tắm xuống che khúc thịt vẫn còn đang co giật của mình. Tinh khí bắn thẳng ra trúng mép khăn tắm che phía trước, xong rớt lạch tạch xuống sàn. Bên dưới cái khăn, con ku thằng Toàn độn lên như cái lều, quy đầu vẫn bắn tinh dịch ra vài cú chót, rồi mới tiếp tục “nhả đạn” khan với những cú giật giật, đẩy cái khăn ngóc ngóc lên xuống nhe có một con ếch đang nhảy tưng tưng bên dưới đó.
Vội vã như vậy, và vẫn còn chưa lấy lại toàn bộ quyền kiểm soát cơ thể, nhưng thằng ku cũng kịp đưa tay lôi cái chân đang gác lên mặt bếp của con em bỏ cho đứng xuống đất. Mép váy cũng được thằng ku vội vàng phủ xuống dùm cho con em.
Có lẽ lúc này con nhỏ đang rát buốt lắm, phản ứng có phần chậm chạp hẳn. Chỉ cần ba đi xuống một nhịp cầu thang là thấy hết.
Thằng Toàn quay đầu nói to vọng lên lầu, giọng vãn còn run run đầy khó nhọc
“Dạ, dọn xong rồi, con đi ngủ trưa đây!”
Nói xong nó ôm ngực há miệng thở hồng hộc. Một loạt những sự kiện từ khi nó xuất tinh, cho tới khi ba “chen ngang phá đám” khiến nó buộc phải cố gắng rút ra giữa chừng, cho tới lúc rướn cổ lên trả lời ba, tất cả đều diễn ra lúc nó đang … nín thở. Nên bây giờ được thở, thằng ku hít thở ồ ồ như vừa bị ai bóp ngạt nãy giờ.
Con Hân thì đang nhăn mặt, nó đưa tay ôm bụng nói
“Em đau bụng!”
Thằng Toàn thì thầm, phà hơi thở ồ ồ của mình vô mặt vô cổ con em
“Phù… thôi… xong rồi… Phù phù… đau tí rồi hết chứ gì… phù phù”
Nó đang thở như trâu mà thấy con nhỏ lại bắt đầu nhõng nhẽo, than đau than rát bướm như những lần trước đây, nên nó đưa tay vuốt tóc, vuốt những giọt mồ hôi tuôn ra như tắm trên trán con em để dỗ dành. Chính nó vừa tắm xong mà bây giờ mồ hôi cũng có ít hơn con em đâu, thậm chí hơi thở nóng hổi của nó vẫn không ngừng phả vào người con em.
Con Hân nhăn mặt nhưng cũng không phản đối anh Hai âu yếm mình, chỉ chu môi nũng nịu
“Nhưng em đau bụng thiệt mà”
Vừa nói vừa lắc lắc cả người rất dễ thương. Nhưng thằng Toàn đã “ra” rồi nên chẳng còn ham hố gì mấy. Nó nói
“Ok! Ok! Phù phù…Thôi em đi ngủ trưa tí đi là hết đau liền.”
Con Hân gật gật. Nhưng đưa tay níu lấy anh Hai năng nỉ
“Em đau quá, anh Hai cõng em lên lầu đi”
Thằng Toàn nhìn nhanh lên lầu. Không thấy ba ở đó, chắc không sao, nó gật đầu nói
“Em không tắm trước à?”
Con Hân lắc đầu quầy quậy, nói
“Em mệt với đau quá. Đi ngủ xong em tắm sau”
Thằng Toàn nghe vậy thì gật đầu, xong xoay người lại, khum lưng xuống, hai tay chống lên gối.
Con Hân vui mừng, nhưng vẫn nhăn nhó khi nhảy lên lưng thằng anh. Lúc “mặt lone” nó áp lên tấm lưng trần của anh Hai, con nhỏ lại bật rên một tiếng “Ui da”, rồi mới áp người vô lưng anh Hai, ôm cổ và nói
“Xong rồi!”
Thằng Toàn hơi thẳng lưng, hay tay bắt lấy hai chân con em, rồi từ từ đi lên lầu. Mặc cho cảm giác được bướm con nhỏ áp vô xương sống mình phê lòi ra, nhưng trong bụng thằng ku lại than
“Đúng là số con lừa!”
Vừa ra xong lại phải cõng con em mấy chục ký đi lên thang lầu, “dợt thể lực” kiểu này thậm chí trong lớp năng khiếu bơi lội cũng không bằng.
Thằng ku bước lên cầu thang từng bước một, cảm tưởng hai đầu gối muốn lỏng ra hết. Tay nó vịn lan can cầu thang mà như muốn níu kéo cả thân hình nó lên, phụ cho cặp giò đang “yếu đuối” tạm thời. Chỉ phải leo một tầng lầu mà nó thấy như phải leo lên đỉnh Everest. Đi mấy bước nó phải dừng lại thở phì phò, nghỉ một chút rồi mới đi tiếp. Cặp đùi ếch cơ bắp của thằng ku lúc này chỉ tạo ra được sức mạnh tương đương với đám con trai thư sinh ốm nhách mà thường ngày nó vẫn chọc quê.
Cuối cùng thằng ku cũng khổ sở cõng con em tới hết thang lầu, lên đến tầng 1. Nó thì thầm
“Tới rồi… phù phù… xuống đi!”
Con Hân có vẻ không muốn xuống, lắc lắc đầu, người lúc lắc, “mặt lone” cạ cạ vô đốt sống thắt lưng thằng Toàn, rồi nó ôm cổ thì thầm vô lỗ tai anh Hai ở ngay sát bên
“Em muốn ngủ chung với anh Hai, mình lên phòng trên đi!”
Thằng Toàn dở khóc dở cười. Ôm con em ngủ thì rất sướng, nó cũng muốn nữa, nhưng bắt nó cõng thêm một tầng lầu nữa thì khác nào giết nó luôn cho rồi. Nhưng tự ái đàn ông không cho phép nó thú nhận chuyện này, nó lắc đầu thì thầm
“Nay có ba. Em vô đó ngủ đi. Ba đi làm thì lên phòng trên.”
Con Hân nghe vậy thì ỉu xìu nói
“Vậy thôi!”
Con nhỏ còn quyến luyến cảm giác nồng cháy từ cái hôn ở dưới bếp nên mới muốn được ở cạnh bên anh Hai thêm chút nữa nhưng anh Hai “xua đuổi” nó thì nó đi qua ba.
Thế là con Hân buồn thiu tuột xuống khỏi lưng anh Hai, để lại trên lưng thằng anh một bệt chất nhầy ướt mem.
Thật không may, con nhỏ tuột thế nào mà lại làm bật nút thắt cái khăn lông đang quấn quanh hông thằng Toàn, khiến cái khăn rơi thẳng một đường, từ quanh hông thằng ku nhẹ nhàng hạ cánh xuống đất.
Thằng Toàn đang khom lưng cho con em tuột xuống, chợt thấy mông mình mát rượi, nó chỉ kịp kêu “Úi” một tiếng rồi lật đật cúi xuống lượm cái khăn lên.
Càng không may hơn nữa, ba bỗng đi ra từ trong phòng, nhìn thấy thằng con trai trần truồng đang lom khom, con ku to cương cứng ngắc, khăn tắm lại đang cầm trong tay, con gái thì đứng kế bên che miệng cười khúc khích…
Thằng Toàn như hóa đá, rồi nó lật đật lấy khăn che chỗ kín, ấp úng thanh minh
“Con… con… Ờ… Cái khăn nó tuột…”
Ba nhìn thằng ku một thoáng, rồi lắc đầu nói
“Con trai lớn rồi, có ý tứ chút coi! Nhà có em gái đó!”
“Dạ! Dạ! Con… con…”
Thằng Toàn cũng không biết nói tiếp như nào. Tim nó đập thình thịch, đầu mụ mị hết cả, đầu gối thì run rẩy…
Ba bỗng vô tình giải vây cho nó
“Thôi, trưa rồi, con về phòng ngủ trưa đi chiều nhớ uống cho hết một lít sữa Long Thành nha. Đang tuổi nhổ giò đó, lười uống sữa thì không cao được đâu!”
Thằng Toàn vội bắt ngay cái đề tài “vàng” này để lảng tránh khỏi vùng “nguy hiểm”
“Dạ, sáng con uống nửa lít rồi, lát ngủ dậy con uống lần nữa là xong thôi ba”
Ba có vẻ hài lòng, gật đầu nói với nó
“Ừ. Thôi con đi ngủ đi. Lên đó ngủ chứ không online nha!”
“Dạ!”
Như được ân xá, thằng Toàn mừng húm bịt ku bằng cái khăn rồi chạy ngay lên lầu.
Chạy về tới phòng, nó quăng cái khăn ra một góc rồi ngã vật lên giường, lưng và trán tuôn ướt mồ hôi lần thứ 2.
Mới nằm được vài phút, một cảm giác nhớp nháp trơn trượt ở thắt lưng khiến thằng ku khó chịu. Nó ngồi dậy, đưa tay vòng ra sau đốt thắt lưng quệt một cái, đưa ra trước mặt xem, và kêu lên một tiếng
“Định mệnh! Khí lone con nhỏ!”
Nhớ tới cảm giác êm êm, trơn và mềm mềm khi được con em sml chỗ đó, nó biết ngay vệt nhớt đó là cái gì.
Thằng ku vội vã nhảy xuống giường, cúi người lượm khăn tắm đưa ra sau lưng lau chùi gấp. Tới khi cảm giác rin rít và nhớp nháp sau lưng đã hết, thằng Ku mới vắt khăn lên móc treo nón và ba lô trên tường, đi tới nằm vật ra giường lần nữa. Lúc này nó mới thực sự thở phào.
Thằng Toàn trần truồng ngủ một giấc hơn 3 tiếng, hoàn toàn không biết trong 3 tiếng đó căn phòng tầng dưới đã xảy ra vô số chuyện.
Mở đầu là cảnh con em nhăn mặt than đau khi ba đè con nhỏ ra làm chuyện người lớn, có điều thao tác của ba mãnh liệt gấp nhiều lần thằng Toàn hay cả đám bạn nó lúc trưa, lại kéo dài hơn 20 phút. Khi ba thở phì phò rút ra ngoài, bướm con nhỏ đã tươm một chút máu, loang theo tinh dịch chảy ướt đẫm một khoảng ra giường.
Con Hân lại than đau, lần này nó thấy đai hơn lúc ở dưới bếp, nên mếu máo tuôn ra mấy giọt nước mắt.
Hai cha con hốt hoảng, con nhỏ thấy máu thì càng sợ hãi, khóc lóc, ba thì tìm cách … bịt bướm con gái lại bằng một cái khăn rồi vội vàng bế nó trần truồng chạy nhanh xuống thang lầu.
Bước chân ba nện “bình bịch” trên các bậc thang khi phải mang theo trọng lượng con gái trên hai tay, cả hai đều trần như nhộng.
Vô đến nhà tắm, ba loay hoay nhìn bướm con gái bắt đầu tuôn máu có chút nhiều, nghe con nhỏ than đau bụng, khóc lóc, lo sợ, mãi cho tới gần mười lăm phút sau mới chấm dứt, để lại dưới sàn một quầng máu loãng, dù ba đã dội nước đi một số trước đó rồi.
Rồi ba dùng nước nóng tắm cho con Hân, rửa lại cửa mình con nhỏ lần nữa, nhìn chút máu còn sót lại chảy từ từ dưới bướm nó ra, và nói
“Động rồi”
Con Hân dù đang đau nhưng cũng tò mò hỏi lại
“Động cái gì vậy ba? Sao bướm con lại chảy máu ra vậy?”
Nó hỏi ba mấy lần, nhưng ba không nói gì, chỉ nói
“Có lẽ bướm con còn nhỏ quá, ku ba thì to, làm hơi mạnh nó chảy máu tí thôi!”
Con Hân liếc nhìn con ku vẫn cương thẳng đứng của ba ngay trước mặt. Nó thầm so sánh với anh Phong, anh Lâm, nhưng rồi cơn đau âm ỉ trong bụng kéo nó về lại thực tại.
Ba không quên dặn nó phải giữ gìn cái bướm trong ít nhất ba bốn ngày tới, không được chơi nữa mới lành lại được.
Con Hân gật đầu lia lịa, mặt nó tái xanh, cơn đau ngâm ngẩm khiến nó thấy hơi mệt, nó thều thào
“Dạ! Ba ẵm con về phòng đi, con mệt quá muốn nằm xuống.”
Ba gật đầu, lấy khăn sạch lau khô cho con gái, xong bế ngửa con nhỏ đi về phòng. Từng vệt máu nho nhỏ nhiễu thành từng đốm rải rác từ nhà tắm lên đến trong phòng ba.
Trước đó ba đã liếc sơ lên cầu thang tầng trên nhưng không thấy động tĩnh gì. Vụ này cũng đỡ cho hai cha con khó xử.
Sau khi về phòng, ba đặt con Hân nằm ngửa lên giường, trải một cái khăn khô lên chỗ tấm ra trải giường vẫn còn vệt máu, đắp cho nó cái mền, rồi nằm ôm con nhỏ mà ngủ.
Khi thằng Toàn thức dậy thì trời cũng đã xế chiều. Nó vươn vai duỗi chân đầy khoan khoái, cảm giác sức lực lại trở về với cơ thể, nhất là sau bữa ăn trưa đầy protein ngon lành.
Đến bữa ăn tối, nó thấy con Hân mặt xanh mướt, cũng thử tìm cách hỏi nhưng có ba ở cạnh nên nó không hỏi gì được.
Ăn xong, lúc xem TV cũng có ba, rồi tới lúc đi ngủ thì ba ẵm con nhỏ lên phòng, để cho thằng ku ôm thắc mắc, lo lắng, lẫn bực bội đi lên phòng mình mà ngủ.
Thằng Toàn ngủ một giấc tới gần 8 giờ sáng mới dậy. Khi không phải đi học, nó thấy sướng nhất là chơi em gái bất cứ lúc nào, sướng nhì là được ngủ xả láng như vầy.
Sáng nay ba không kêu nó dậy nên chắc ba đã ăn sáng rồi đi làm rồi.
Thằng ku ngồi dậy, đi tới tủ quần áo, lấy cái quần short mặc vô, rồi đi xuống tầng dưới. Tới ngay cửa phòng ba, vừa định bước vô thì bỗng thấy ba đi từ dưới thang lầu đi lên.
Thằng Toàn giật mình. Hôm nay là ngày làm việc mà ba vẫn ở nhà khiến nó bất ngờ.
Nó thắc mắc
“Ủa, nay ba không đi làm hả?”
“Không. Nay ba nghỉ bù mấy bữa làm việc 24/24 kia”
Thằng Toàn gật đầu nói “À”
Rồi nó hỏi
“Có ai ăn sáng gì chưa ba?”
“Chưa, em con còn ngủ. Con đi mua đồ ăn về rồi mình ăn luôn”
“Dạ. Ba muốn ăn gì? Con thèm bún bò.”
Ba chưa trả lời thì trong phòng vang lên tiếng con Hân đầy ngái ngủ kêu vọng ra
“Em muốn ăn bánh cuốn!”
Ba nghe vậy thì cười nói.
“Ba cũng vậy, lấy bánh tôm chiên lẫn nem chua nha. Con thích ăn gì thì mua”
Thằng Toàn “Dạ” một tiếng, trong lòng hơi bực cái kiểu ba hay về “phe” con em. Con nhỏ ăn gì thì ba cũng ăn đó, con nhỏ uống gì thì ba uống cái đó, hoặc ngược lại. Hai người cứ như cặp bài trùng, nhìn mà … chướng mắt! Nhưng thằng ku cũng đợi ba vô phòng lấy tiền, xong cầm tiền đi ngược lên phòng mình, lấy áo mặc vô rồi mới xuống tầng trệt dắt xe ra đi mua đồ ăn.
Thằng Toàn vừa đi khỏi thì ba lại bế con Hân xuống nhà tắm, tắm táp cho nó bằng nước ấm, check lại bướm cho nó thấy đã không còn chảy máu thì thở phào nhẹ nhõm.
Tắm xong, ba chợt đưa cái ly uống nước bằng sứ trắng ra trước mặt con gái, kêu nó tiểu vô đó.
Con Hân tò mò trố mắt nhìn ba, xong thấy ba có vẻ không nói chơi nhưng lại không muốn giải thích, nó đành ngồi xuống sàn, cầm cái ly kê ngay bướm mình, và tiểu vô trong đó. Một cảm giác kỳ cục, trái khoáy khi con nhỏ nhìn dòng nước tiểu vàng vàng bắn vào cái ly, rồi từ từ dâng lên gần đầy. Sau đó nhìn ly nước tiểu vàng vàng đầy nhóc được chuyển qua tay ba, nó ngập ngừng
“Chi vậy ba? Ghê quá!”
Ba không nói gì, chỉ rửa bướm cho nó, lấy khăn lau khô người con nhỏ xong thì đuổi con nhỏ lên lầu thay đồ.
Ba ở lại trong nhà tắm khá lâu, rồi sau đó đi lên lầu mặc đồ vào.
Con Hân có hỏi vụ ly nước tiểu kỳ cục kia, mà ba nói chỉ để xem thử trong đó còn lẫn máu hay không thôi, mà thấy hết rồi.
Con nhỏ “À” một tiếng, cũng thầm thở phào nhẹ nhõm. Hôm qua đau bụng và ra tí máu làm nó lo ghê lắm, tối ngủ cũng còn mơ lung tung. Nó không biết ba đang kín đáo thở dài, lén lấy cái que nho nhỏ giấu bên trong khăn tắm ra, đợi khi con Hân ôm bụng đi xuống nhà vệ sinh thì ba lấy ra xem lần nữa.
Nhìn chằm chằm hai vạch xanh đậm trên cái que, ba thẫn thờ một chút, rồi kín đáo nhét cái que vô sâu trong túi xách laptop của mình, chỗ mà con Hân không bao giờ lục lọi.
Thằng Toàn làm gì biết những chuyện đó. Nó đang bận “tung vó” đạp con ngựa sắt của mình “chạy chợ”. Nhà chỉ có 3 người mà mua đồ ăn ở 2 nơi khác nhau, phải mất một lúc thằng Toàn mới mua được 3 phần ăn sáng mang về.
Nó dắt xe vô nhà thì thấy ba đang ở trong bếp, nhà tắm có tiếng nhấn nút xả bồn vệ sinh, rồi sau đó là tiếng nước từ vòi sen, chắc là con Hân đang trong đó. Thằng ku nổi ghen nghĩ có lẽ ba vừa cho con nhỏ “ăn sáng” no nê qua đường “miệng dưới” rồi nên con nhỏ phải đi rửa để xả bớt mớ khí đầy căng trong bướm.
Nó gỡ mấy túi thức ăn treo trên móc giữa sườn xe ra, cầm đi xuống để lên bàn ăn, xong lấy cái tô sứ ở nhà đổ nước lèo nóng hổi ra, cho nhân vào và ngồi vô bàn. Con Hân cũng vừa tắm xong bước ra ngoài, trên người mặc một bộ váy đầm… dài quá gối!
Thằng Toàn đang bực bội vì ghen tuông cũng phải trợn mắt nhìn em gái như nhìn một đứa lạ hoắc ở đâu tới nhà mình.
Dạo gần đây đồ mặc ở nhà bị con nhỏ dẹp hết các áo đầm dài, váy nào dài quá nửa đùi thì cho vô black list hết, chỉ mặc những bộ váy siêu ngắn như truyện hentai của Nhật, kiểu mặc mà như không mặc gì.
Vậy mà hôm nay không biết bị sao lại lôi bộ đầm dài này ra mặc, tà váy còn che hết cả đùi nữa. Dù đang mùa nắng nhưng thằng ku đoán có lẽ lát nữa trời sẽ mưa to quá!
Thằng Toàn ngạc nhiên ngớ ra nhìn con em hất mớ tóc ướt ra sau vai rồi ngồi vô bàn, hếch mũi lên nói
“Thơm quá! Hihi”
Rồi con nhỏ cầm hộp bánh cuốn lên hỏi
“Hộp nào của em vậy anh Hai?”
Thằng Toàn phải hắng giọng mấy lần, kéo tâm trí mình ra khỏi sự “bất thường” của con em rồi mới trả lời được
“Khụ khụ. Hộp đó đó, không ớt. Của ba là suất gấp đôi và nhiều ớt, người ta cột thun 2 màu làm dấu đó!”
Con Hân kiểm tra sợi dây thun trên hộp mình, chỉ có một màu xanh như anh Hai nói, so với 2 sợi xanh-đỏ trên cái hộp còn lại. Nó yên tâm không bị lộn suất ăn có ớt của ba rồi. Con nhỏ tiện tay đưa cái hộp to đầy ngắc còn lại cho ba, còn nó thì mở hộp của mình ra.
Mấy cha con cùng nhau ăn sáng mà có vẻ hai “người đàn ông” trong nhà có đầy tâm sự. Suốt bữa ăn gần như chỉ có tiếng nhai nhóp nhép, và tiếng chim chóc từ chương trình Animal Planet đang phát trên TV ngòai phòng khách, trong nhà khá im ắng.
Thằng Toàn ăn xong thì chỉ có một tô sứ phải rửa nên nó tự rửa rồi úp lên chỗ gác chén bát. Sau đó nó đi vào phòng tắm. Thằng ku hơi ngạc nhiên thấy cái ly sứ rỗng ai để trên bồn rửa mặt, nó đoán chắc ba dùng để súc miệng với muối như mọi khi nên cũng không quan tâm nữa.
Suốt cả ngày hôm đó, thằng ku khổ sở nhìn ba bên cạnh con em như hình với bóng khiến nó chẳng tranh thủ được giây phút nào để tí toáy, hỏi han, thậm chí làm cái việc mà nó chờ mong nhất.
Chẳng những thằng Toàn, mà đám bạn cũng như điên hết lên. Tụi nó liên tục nhắn tin chat với thằng Toàn, hy vọng tín hiệu tốt lành từ thằng bạn, nhưng chỉ nhận được một câu
“Ba tao đang ở nhà!”
Hoặc một câu tương tự, không khả quan hơn bao nhiêu
“Ba nói để con Hân ở nhà nghỉ ngơi, không cho tao chở đi như hôm qua.”
Thế là đám 4 thằng đành trải qua một ngày bứt rứt ngoài hồ bơi, lấy việc bơi đua với nhau suốt gần hai tiếng đồng hồ để tiêu hao bớt thể lực dồi dào đến dư thừa của mình. Mỗi khi “địa” được đứa con gái nào hot là cả đám ùa ra bơi gần đó, chầm chậm thả lỏng phía sau để ngắm háng người ta, để rồi thỉnh thoảng lại bị người canh hồ bơi thổi còi toét toét đuổi về lane dành cho nam phía bên kia.
Cái vụ nghỉ bù của ba mới đầu tưởng chỉ là 1 ngày, ai ngờ không hiểu sao kéo thành 3 ngày khiến thằng Toàn muốn điên rồi.
Lúc ăn thì ba cùng ăn, con nhỏ đi vệ sinh hay tắm rửa thì ba ở ngoài đợi, khi con nhỏ vừa bước ra, ba đi nhanh vô vệ sinh hoặc xối nước ào ào rồi đi ra gần như ngay lập tức, khác hẳn với cách tắm rửa “tận hưởng cuộc sống” lâu lắc như bình thường. Lúc con Hân ngồi coi TV, ba cũng ngồi kế bên xem, dù là hoạt hình hay kênh con nít gì ba cũng ngồi coi rồi cười hô hố cùng với con nhỏ.
Thằng Toàn không biết ba bị gì mà thiếu điều như dán sát đít con nhỏ không rời. Không biết con nhỏ có nói gì với ba vụ … some liên tục mấy bữa trước hay không. Sao nghi quá.
Còn đám thằng Khôi, Dũng và Minh thì điên luôn rồi. Thằng Dũng quăng lên group chat hình quần xi líp của con Hân ướt đẫm tinh dịch trên đó, than thở
“Cái này cũng không thỏa mãn tao được nữa rồi tụi bây, huhu”
Thằng Toàn nhìn cái hình thấy ghê mà thở dài, nó cũng sắp không chịu nổi khi ba nói
“Gần tết rồi nên ba xin nghỉ phép để nghỉ tết luôn.”
Cũng may vẫn còn một tin tốt lành, đó là ba sẽ dắt tụi nó về quê chơi.
Lần này coi như về khá lâu, chứ không đợi 29 hoặc 30 âm lịch mới về như mọi năm, nên thằng ku đành chia buồn với đám bạn cái “tin dữ” này. Coi như đám kia sau khi “xơ múi” con Hân được mấy bữa thì bị cắt rụp một phát tới qua tết luôn rồi.
Dưới quê vườn ruộng rộng rãi, con nít chạy chơi lung tung cả ngày nên thằng Toàn chắc chắn còn cơ hội, đám kia thì xác định 100% là treo ku.
Về mặt tinh thần thì nó với Nhung không ngừng chat với nhau từ ngày con nhỏ về quê.
Con Nhung gởi cho nó hình quê ngoài miền Trung xa lắm đó. Thằng Toàn thấy núi, thấy ruộng lúa, trâu bò, bờ tre… Cảnh vật khác hẳn vùng quê Long An của nó. Dưới Long An cũng có ruộng lúa, cũng có trâu bò, nhưng làm gì tìm ra núi xanh với đá tảng to đùng như cái nhà như quê con Nhung. Nhìn hình mà thằng Toàn thèm đi du lịch ghê gớm, chỉ tiếc nhà nó không khá giả nên chẳng mấy khi anh em nó được ba cho đi. Ở nhà rãnh rỗi, nó với con Nhung chat qua chat lại gần như cả ngày, tối đi ngủ còn “bái bai”, “hôn” nhau chụt chụt … qua tin nhắn rồi mới chịu ngủ.
Nhờ con bồ chống đỡ về mặt tinh thần mà những thiếu hụt về mặt tình dục của thằng ku cũng nguôi ngoai ít nhiều.
Sáng hôm đó, mấy cha con ăn sáng, thay đồ xong thì chiếc xe dù 16 chỗ đã đậu trước cửa. Đây là loại xe không bến bãi, rước tận nhà, đưa tận nơi từng khách nên được nhiều người rất chuộng đi, mặc dù chỗ ngồi không rộng rãi như xe lớn hơn.
Trên xe đã chật ních người, chắc ai cũng về ăn tết như nhà nó.
Mấy cha con xách ba lô bỏ phía sau rồi lên xe ngồi chen vai sát cánh với những người khách, bắt đầu chuyến hành trình về miền biên giới quê mẹ thằng Toàn.
Từ rất nhỏ, nhiều lần anh em thằng Toàn cứ hỏi tại sao ba chưa từng đưa nó về quê nội, mà chỉ đưa về quê ngoại, thì ba nói là nhà nội mất hết rồi, không còn ai, đất đai cũng bán sạch nên chẳng còn quê mà về. Để tụi nó cũng có quê như người ta, ba đành dắt anh em nó về quê ngoại chơi.
Riết rồi cũng quen, tụi nó coi mảnh đất ruộng đồng sát biên giới đó thành quê hương duy nhất của mình. Mỗi dịp tết, hoặc nghỉ hè đều được ba dắt về cho chơi ở dưới. Có khi ba ở lại hai ngày cuối tuần, có khi ba chỉ dắt tụi nó xuống rồi về ngay trong ngày để đi làm, chỉ quay xuống lại trong mấy bữa tết. Vì vậy mà anh em thằng Toàn thân thiết với các anh em con của các cậu lắm. Hè vừa rồi con Hân gãy tay nên tụi nó không về được, đến tết như bây giờ mới được về.
Ngồi trên xe mà hai anh em cứ nôn nao, nhớ nhung, hồi hộp vì sắp gặp lại anh em họ hàng sau cả năm xa cách.
Xe chạy ra khỏi thành phố, xuôi theo dòng xe cộ đông đúc trên quốc lộ một lúc thì rẽ vào đường liên tỉnh. Đường khá xấu, tụi nhóc ngồi trên xe mà tưng tưng như nhảy ngựa. Bao năm rồi mà con đường này vẫn thế, nên tụi nó biết ngay đã đi được tầm một phần ba đường rồi.
Xe chạy thêm một lúc lâu, thỉnh thoảng dừng lại mấy lần cho người lên người xuống, cuối cùng khi xe rẽ vô con đường đất đỏ thì trên xe chỉ còn tầm khoảng 5-6 người. Nhìn bụi tung mịt mù sau xe, anh em thằng thằng Toàn biết đã về tới quê rồi.
Chuyến xe dừng thêm hai lần nữa, cho mấy khách xuống hết, lúc này chỉ còn ba cha con nhà thằng Toàn ngồi lại cho đến bến cuối, là cái thôn sát tận biên giới Campuchia. Chủ xe cũng là người trong thôn nên dù có khách hay không vẫn đánh xe về nhà mình.
Khi xe dừng lại dưới hàng cây bạch đàn um tùm, cha con nhà thằng Toàn lục tục xuống xe, lấy hành lý rồi nheo mắt, bịt mũi đợi cho đám bụi đỏ nhạt bớt, mới bắt đầu thả bộ vào trong thôn.
Từ con lộ đất đỏ có thể cho xe 4 bánh chạy được như chỗ này vô tới thôn xóm vẫn còn một đoạn khá xa. Vừa đi con Hân vừa thở phì phò, nhăn mặt nói
“Sao mình không đứng đợi người nhà ra đón? Con mệt quá hà!”
Thằng Toàn nhìn sang con em, hành lý của nó đã được ba xách dùm luôn rồi, con nhỏ chỉ đi mình không mới chục mét đã than mệt.
Thường ngày anh em nó đi bơi, chạy bộ cả mấy cây số có thấy con nhỏ than mệt bao giờ, chỉ có thằng Toàn là mệt trước thôi. Từ bữa bị “cúp” sex với con em cho tới giờ, thằng Toàn thấy biểu hiện con nhỏ hơi kỳ kỳ, thường xuyên than mệt mỏi mà không rõ tại sao. Thằng ku chỉ suy đoán có lẽ ba nghỉ ở nhà nên “hành” con nhỏ suốt mới ra nông nỗi này.
Nghĩ đến thân hình cơ bắp cuồn cuộn của ba, và nhất là con ku to dài gân guốc như nó từng thấy trong bữa tối định mệnh đó, nó cảm thấy ghen tuông và khó chịu mà không có chỗ xả.
Cũng may khung cảnh đồng quê yên bình khiến tâm hồn nó nhộn nhạo một hồi, rồi cũng yên tĩnh lại được một chút.
Ba vẫn xách hành lý đi trước, không quay lại trả lời con gái
“Đi được lúc nào hay lúc đó. Đợi ở ngoải chi cho nắng, bụi bặm nữa. Con không thấy trong này mát với trong lành hơn ngoài kia à?!”
Cái này thì hai anh em thằng Toàn đều đồng ý.
Đi bộ ngắm cảnh nông thôn thoải mái hơn nhiều so với đứng đợi ở con đường đầy bụi bặm kia, đến lá cây cũng phủ một lớp bụi đỏ quạch, nhìn đâu cũng thua xa cảnh đẹp giữa ruộng đồng như vầy.
Không còn đứa nào mè nheo nữa, thế là mấy cha con người trước người sau đi tiếp trên con đường ruộng nhỏ chỉ vừa một chiếc xe máy, hai bên là thảm lúa chín vàng ươm xen kẽ với vài chỗ còn hơi xanh. Năm nay hình như nông dân cắt lúa trễ, có lẽ người ta để sát tết hoặc ra tết mới cắt. Mọi năm anh em thằng Toàn về tới đây đều chỉ thấy trơ gốc rạ.
Nhìn khung cảnh “siêu đẹp”, xung quanh đều là ruộng lúa chín trải dài mút mắt, anh em tụi nó kêu lên thích thú.
Con Hân đã hết nhõng nhẽo, nó quay lại thằng Toàn đi cuối nói
“Đưa em điện thoại đi anh Hai, em chụp hình. Cảnh đẹp quá, hí hí”
Thằng Toàn vừa đi vừa nói
“Trong túi quần bên trái”
Con Hân đi tới bên cạnh anh Hai, thò tay vô túi quần thì thằng Toàn kêu lên
“Bên trái kia, không phải ‘bên trái’ này!”
Con nhỏ vì đứng đối diện thằng anh nên nó auto nghĩ đến phía bên trái của mình. Sau khi mò túi bên kia lấy điện thoại ra, con nhỏ đi tụt lại sau cùng, giơ điên thoại lên chụp cảnh, rồi lại chụp ba và anh Hai mình đi trước, rồi không quên chạy vọt lên trước một đoạn, sau đó bật selfie lên chụp cả nhà.
Ba dù vẫn bước đều không chút dừng lại, nhưng mỗi khi thấy ống kính chĩa vô mình là cười toe toét khiến con Hân cũng cười khúc khích nói
“Sao ba nhạy vậy? Hihi”
Thằng Toàn cũng mắc cười, nó nói
“Cứ thấy chụp hình là ba auto cười hà, kha kha”
Mấy cha con vừa đi vừa giỡn nhau, chụp hình, ngắm cảnh, đến khi đi gần hết cánh đồng lớn thì nghe tiếng xe máy chạy ra từ trong thôn.
Con Hân hí hửng kêu lên
“Tới rồi!”
Trong thôn có 2 chiếc xe chạy ra. Khi gần đến nơi thì thằng Toàn thấy là anh Phương anh họ của nó, và một anh nó cũng biết mà không nhớ tên.
Chạy ra tới nơi, anh Phương ngừng xe lại, chào ba
“Nãy giờ dượng với mấy nhỏ đi mệt lắm không?”
“Không”
“Mệt”
Hai tiếng trả lời gần như cùng một lúc từ ba và con Hân khiến anh Phương trố mắt ra nhìn.
Ba phì cười nói
“Nó nhõng nhẽo, đòi đứng đợi ngoài đường đất đỏ á. Nhưng vô đây rồi cứ chạy đi chụp hình nãy giờ có mệt gì đâu.”
Anh Phương gãi gãi đầu nhìn qua con em họ.
Con Hân nhăn răng ra cười hì hì, rồi đưa điện thoại lên chụp anh Phương một tấm. Rồi nó thốt lên
“Sao ai thấy chụp hình cũng auto cười hết ta, hí hí”
Anh Phương có vẻ như hiểu ra, nên bắt nhịp cũng khá nhanh
“Phải cười chứ em, đang quạu cũng phải cười cho đẹp chứ, haha”
Nói xong anh hello thằng Toàn đứng một bên, rồi quay sang nói với ba
“Thằng Hùng, bạn con nè dượng! Năm ngoái dượng với mấy em về nó dắt đi xúc cá mùa nước cạn đó, dượng nhớ không?”
Ba ồ lên, gật đầu chào anh Hùng, xong vui vẻ ngồi lên xe anh bạn đó, kêu thằng Toàn đưa hành lý cho ba xách dùm, để anh em nó ngồi chung xe anh Phương chở.
Thế là 5 người trên 2 chiếc xe lại tiếp tục hành trình, chạy vòng vèo xuyên qua cái thôn cạnh đám ruộng lớn, và chạy tiếp sâu vô trong bưng. Xung quanh chỗ có ruộng, chỗ thì để trống cho cỏ năng mọc kín mít, nhưng cũng bắt đầu cháy khô vì mùa này nước cạn khá nhiều. Chạy một lúc lâu nữa, xe mới vô tới một thôn, mà theo google maps của thằng Toàn là ở sát đường biên giới luôn rồi. Gọi là thôn nhưng thực chất chỉ lác đác được chục mái nhà phân tán giữa khu bưng biền, xen lẫn ruộng đã gặt xong. Xung quanh là vườn cây um tùm, tương phản với những ruộng hoặc bưng biền thấp thấp ở xung quanh. Lần nào về tới đầu thôn, nhìn hàng cây xanh chạy một dãy ở xa xa, cũng là đường biên giới Việt Nam – Campuchia, thằng Toàn cùng đều cảm thấy là lạ khi nghĩ đến việc 2 quốc gia chỉ cách nhau một con kênh nhỏ ở giữa. Nó cũng từng theo mấy anh em họ ra đó nhìn sang nước bạn, nhưng bên đó hoang vắng hơn bên này nhiều. Đất đai còn bỏ hoang vô số. Thiên nhiên hoang dã như Việt Nam mấy chục năm về trước, nó nghe người lớn nói vậy, vì lúc đó nó còn chưa có được nằm trong bụng mẹ nữa, nói gì là ra đời.
Xe chạy qua căn nhà đầu tiên ở đầu thôn, chui vào trong khoảng sân mát rượi bóng cây của căn nhà thứ hai cách căn bìa hơn trăm mét. Khi xe dừng lại, con Hân bước xuống sau anh. Việc làm đầu tiên là ngước nhìn tán cây vú sữa che trên đầu và reo lên
“Đúng trái này! Hí hí. Anh Hai, bữa trước quán trà sữa kia cũng có vú sữa này nè, mà trái nhỏ hơn ở đây ha!”
Ba đang xuống xe, bỏ hành lý xuống đất, nghe vậy cũng ngạc nhiên hỏi
“Sài Gòn có quán nào trồng được vú sữa như ở đây á? Hay vậy? Bữa nào cho ba đi theo với!”
Thằng Toàn nghe vậy mà muốn rụng tim. Nó lật đật ấp úng nói
“Quán đó cho tụi xì tin cỡ tụi con thôi ba, ba … già quá rồi, hơ hơ”
“Đúng đó, đúng đó. Trong quán toàn là trẻ trẻ như con thôi hà, có hình mèo kitty nữa, hí hí”
Thằng Toàn tranh thủ ba đang nhìn về phía cậu mợ đang đi ra từ trong nhà để chào hỏi, nó lật đật lén nhéo con em ngang hông rồi gắt nhỏ
“Bớt mồm đi! Hừ hừ”
Con nhỏ đang líu lo, nghe vậy thì trố mắt nhìn thằng anh, rồi vội đưa tay lên bịt miệng.
Thằng Toàn nhăn mặt, bụng thầm rủa
“Cái con ngố! Ai đánh mà khai hết vậy?!”
Nói xong nó liếc mắt ra dấu cho con em cư xử “bình thường” lại, xong kéo con nhỏ đi tới chào hỏi cậu, mợ, vừa nhìn quanh thấy nhà vắng vẻ khác thường
“Chào cậu, mợ!”
Cậu mợ chào lại tụi nó. Xong cậu xoa đầu hai đứa kêu lên
“Mới có một năm hổng về mà cao dữ bây?! Kiểu này mốt lớn chắc cao mét tám mét chín như anh Phương tụi bây rồi heng, há há”
Thằng Toàn với con Hân “dạ dạ”, trả lời xã giao và kèm chút ngượng ngùng.
Đúng là trong một năm qua thằng Toàn nhổ giò cao lên hơn một tấc rưỡi, giờ đã một mét bảy lăm rồi, đó còn là cách đây mấy tháng, nay không đo lại nên nó cũng không biết mình cao bao nhiêu, nhưng thấy mấy cái quần hồi đầu năm học còn phải săn lai quần lên vì hơi dài, bây giờ bỏ xuống hết rồi mà vẫn không che được mắc cá chân, sắp sửa không còn mặc vừa nữa rồi.
Sau vài câu chào hỏi, nó nhìn quanh quất tìm kiếm. Mợ đứng kế bên thấy vậy cười nói
“Con tìm tụi thằng Đen với con My đúng không?”
Thằng Toàn và cả con Hân đồng loạt “dạ” một tiếng. Nhìn mợ như chờ đợi. Mợ cười cười chỉ tay ra phía đám ruộng ở trước nhà nói
“Anh em tụi nó xách rổ đi xúc cá nước cạn rồi. Chỗ năm ngoái tụi con đi á. Sao? Còn nhớ không? Gần mấy cái bụi dứa gai thật to đó?”
Anh Phương vừa xách hành lý của gia đình thằng Toàn vô trong nhà cất, quay ra nghe mẹ nói vậy thì nói ngay
“Để con dắt tụi nó đi. Sẵn chặt mấy búp dứa về nấu canh chua luôn. Không biết đám kia xúc được cá tôm gì không? Không được thì lấy cá lóc rộng trong khạp ra nấu cũng được”
Mợ gật đầu nói
“Ờ, con dắt tụi nó đi đi, cả năm không về chắc tụi nó quên đường rồi.”
Thằng Toàn nghe có anh Phương dắt đi, nó thở phào nhẹ nhõm. Nghe mợ nói “chỗ kia, chỗ nọ” nó gật gật “dạ dạ” chứ nhớ được chết liền. Ở đây một đám ruộng rộng cả mẫu, đi muốn rã cẳng mới hết, làm sao nó nhớ được đường đi vòng vèo qua biết bao đám ruộng mà lần cuối nó đi là hồi năm ngoái.
Thế là anh em tụi nó liền theo anh Phương và anh Hùng đi ra ruộng. Nhưng mới ra khỏi sân nhà thì anh Phương quay lại ngó tụi nó, rồi nói
“Hai đứa bỏ giày trong nhà rồi mang sandal hoặc đi chân không luôn đi. Chứ mang giày lát sao lội ruộng bắt cá với tụi kia được.”
Thằng Toàn chợt nhớ ra, kêu “À há!”
Xong nó quay đầu đi vô nhà. Con Hân cũng đi theo nó. Cậu mợ và ba đang đi vô nhà thì thấy hai đứa nhỏ cũng theo đi vô. Cậu ngạc nhiên hỏi
“Ủa? Sao vậy mấy đứa?”
“Tụi con bỏ giày ra”
Thằng Toàn nói.
Cậu nghe vậy thì gật đầu nói
“Ờ, đúng rồi. Mang giày Tây sao lội ruộng được. Có đứa nào mang giày sandal không?”
Thằng Toàn lắc đầu, con em nó cũng vậy. Lâu rồi không về quê, nó quên mất phải chuẩn bị cái gì, chỉ nhớ mang theo thật nhiều quần short, áo thun 3 lỗ thể thao, kem chống muỗi, đến phiên giày dép thì lại quên mất.
Hai anh em vội vàng cởi giày, vớ ra để ở góc nhà. Mợ thấy vậy nói ngay
“Tụi con bỏ tuốt vô trong ngăn kệ trên trong nhà đi. Để đó lát đám chó nó tha đi không biết đường nào mà kiếm đâu.”
Hai đứa nghe vậy liền gật đầu, cầm giày đi vô trong nhà để. Chỗ này năm ngoái về tụi nó cũng để, mà lâu quá nên quên. Đám chó nhà này quậy tưng, cứ thấy giày vớ là tha đi lung tung, khi tìm được thì giày vớ cũng bị cắn rách nát luôn rồi. Giờ này chắc cả đám cẩu đó cũng đi theo đám em họ mò cua bắt cá ngoài đồng rồi, hèn gì nãy giờ xe chạy vô nhà lại không con nào xộc ra sủa như trước, làm tụi nó thấy thiếu thiếu cái gì đó.
Xong đâu đó, hai anh em tụi nó mới co giò chạy theo hai anh Phương – Hùng đã đi được một đoạn tuốt ngoài ruộng. Chân trần dẫm lên đất ruộng không quen, tụi nó đi mà cứ nhón nhón chân, mặt thì nhăn nhó vì thốn.
Lát sau tụi nó cũng bắt kịp hai anh lớn đi đằng trước. Thằng Toàn chạy lên hỏi
“Đám ruộng đó năm ngoái em có đi mà tụi thằng đen con My dẫn đi nên em không nhớ đường. Có phải chỗ đó đi ngang một hàng cây bạch đàn bự đúng không anh Phương?”
Anh Hùng đi kế bên nói
“Đúng rồi. Chỗ đó đó. Hồi anh còn nhỏ mấy cây đó đã bự vậy rồi”
Thế là người trước người sau, cả đám 4 người đi men theo đường bờ ruộng đi qua hết cái thôn, xong vòng vèo qua nhiều nơi mà thằng Toàn dù cố gắng quan sát vẫn thấy cảnh vật giống y chang nhau. Đâu đâu cũng thấy lúa, cũng thấy cây ven bờ, cũng thấy vài đám ruộng đầy cỏ năng do “người ta bỏ một năm cho đất lấy lại màu” gì gì đó như anh Phương anh Hùng nói.
Đi chừng nửa tiếng tụi nó mới nghe tiếng cười giỡn lao xao của đám nhóc văng vẳng từ xa giữa cảnh vật tĩnh lặng như vầy. Khỏi cần ai nói, thằng Toàn biết đã gần đến nơi rồi. Nó quay qua nhìn con em, thấy cũng lạ vì từ nãy giờ con nhỏ vừa đi vừa nhìn ngó lung tung, chẳng thấy nó than mệt than mỏi gì cả. Chắc lúc nãy con nhỏ chỉ mè nheo với người nhà thôi, đây có 2 “người lạ”, và đang vui nên cô nàng quên mất thói quen đó. Nghĩ tới đây, thằng Toàn cười khúc khích.
Con Hân ngạc nhiên nhìn anh nó rồi hỏi
“Anh Hai cười gì vậy?”
Thấy anh Phương anh Hùng cũng quay lại nhìn mình, thằng Toàn đành giải thích
“Nãy nghe nói có ai đó than đi bộ mỏi chân mà ta? Chỉ muốn ngồi xe máy cho khỏe thôi mà?”
Thấy anh Phương cũng đang cười cười nhìn mình, con Hân đỏ mặt thanh minh
“Nãy khác giờ khác chứ bộ. Nãy là đi bộ vô nhà, còn giờ là đi … chơi”
Con nhỏ nói xong rồi thấy 3 anh cười hì hì là nó biết mình bị hố rồi. Bèn đánh trống lảng bằng cách như đang nhìn ngắm cảnh đẹp “mơ mộng” ở xa xa, quên mất mấy người anh lớn này luôn rồi, dù rằng cảnh ở đây thì đâu cũng như nhau cả.
Đi thêm một lúc, quẹo qua khỏi bờ ruộng thì tới đám cây Bình Bát rậm rạp, tới đây thằng Toàn khỏi cần dẫn đường nữa, nó ấn tượng với đám cây này. Cả mùa hè về đây tụi nó hay kéo nhau ra tìm hái trái chín miết.
Thằng ku co giò chạy vượt qua hai anh Phương, Hùng, và lập tức thấy mấy đứa em họ của mình đang cười khúc khích, í ới gọi nhau dưới cái mương cạn, bùn đất đen sì dính đầy người. Đám chó thì chạy quanh trên cạn, sục mõ vô chỗ này chỗ kia, có con thì cào cào bới bới gì đó.
Đám nhóc thấy mấy người mới ra tới, nhất là gương mặt quen thuộc của thằng Toàn và con Hân, thì dù đang “tắm” mình trong bùn từ đầu tới chân, cả đám đều giơ tay lên kêu í ới
“Ah, anh Toàn! Anh Toàn về!”
“Xuống đây bắt cá với tụi em đi, có nguyên ổ cá luôn, nhiều lắm!”
“Chị Hân xuống mò cua với em nè, hí hí”
Bốn cái miệng đồng loạt kêu réo, mạnh đứa nào đứa nấy kêu, làm loạn cả một vùng quê yên tĩnh.
Anh Phương đứng trên bờ hỏi vọng xuống
“Cá nhiều không mấy đứa? Đủ bữa canh chua không?”
Một thằng con trai thấp hơn thằng Toàn nửa cái đầu, đen thui, vừa với tay bỏ một con cá vô cái xô gần đó, nói
“Kho tiêu được bữa cơm đó anh Hai. Canh chua thì lấy cá lóc ở nhà nấu ngon hơn”
Anh Phương gật đầu nói
“Vậy mấy đứa bắt tiếp đi rồi về cho kịp bữa cơm nha. Anh với anh Hùng đi chặt búp dứa gai về làm rau nấu canh.”
Thằng con trai “Dạ” một tiếng. Giọng nó trong thời kỳ đầu bể tiếng nên dù cố sức nhưng vẫn khào khào rất khó nghe. Thằng Toàn đứng trên bờ nhìn thằng em họ, cảm thấy “đồng bệnh tương lân”, trong bụng thầm nghĩ
“Thằng ku cũng bắt đầu bể tiếng giống mình năm ngoái. Nhớ năm ngoái về đây, 4 anh em tụi nó xúm vô chọc giọng vịt đực của mình quá trời. Đợi đấy, lát nữa anh mày cho biết tay anh! Hè hè”
Anh Phương với anh Hùng huýt sáo, đám chó đang chạy kung tung nghe vậy liền chạy đi theo hai anh. Để lại dưới con mương là 4 đứa em họ của thằng Toàn, cũng là em anh Phương.
Thằng con trai đang bể tiếng da đen thui, nhà gọi là Ku Đen. Con bé bằng tuổi con Hân, đang lom khom mò cá tên My. Hai đứa nhỏ hơn 1 tuổi tên gì nó quên hoài. Vì bản thân nó k tài nào phần biệt nổi hai con nhỏ, nên cứ “cưng” mà gọi. Kêu một tiếng thì cả hai đứa đều “dạ” hết, nên cho dù có nhớ tên riêng của mỗi đứa nó cũng không biết đứa nào là tên nào.
Không nghĩ ngợi gì nữa, hằng Toàn bước thẳng xuống con mương. Bùn đã bị tụi nhóc quậy đến đen sánh lên rồi. Cảm giác khó chịu khi đang là “chàng trai xì phố” sạch sẽ bỗng dưng dơ hầy nhanh chóng qua đi, nó quen dần với mùi bùn, rồi thấy cũng bình thường. Năm nào về nó chả lội ruộng lội bùn với mấy đứa em họ, nên rốt cục hai anh em thằng Toàn cũng hòa nhập vui vẻ vô đám em họ, cùng nhau rượt bắt cá mà chủ yếu là giỡn chứ hai đứa chẳng bắt được mấy con.
Bỏ mất 1 năm không về quê, tay nghề bắt cá của anh em thằng Toàn đã tuột thẳng tắp về vạch số 0. Mấy con cá rô, cá sặc dù đã ngộp bùn, ngóc lên mặt nước ngáp ngáp, hoặc bơi đưa lưng nổi lên mặt nước ngay trước mặt, nhưng tụi nó vẫn cứ bắt hụt như thường. Trong khi dưới chân thì lúc nào đó cũng luôn có cá bơi luồn qua nhồn nhột làm anh em nó kêu í ới, rồi bật cười khanh khách khi bắt được một con, nhưng ngay sau đó lại kêu trời vì con cá trơn tuột đã vùng vẫy ra khỏi hai bàn tay của tụi nó, chúi xuống bùn trốn mất.
Cả đám loay hoay tới khi mặt trời gần đứng bóng thì thằng Đen nói
“Thôi về, còn mần cá để ăn cơm nữa.”
Thế là cả đám kéo nhau lên bờ. Đứa nào cũng dính bùn từ đầu xuống tới đít. Mặt mày lem luốc nhưng đều hứng khởi khi nhìn mớ cá trong xô. Thằng Toàn thò tay kéo mớ cành lá bình bát qua một bên, rồi kêu lên đầy thích thú
“Wow! Nhiều ghê!”
“Hồi nãy em sảy một con cá tràu cũng chừng cổ tay đó, mà cá tràu nó hay lắm, trốn đâu mất mò không ra”
Con Hân chụm đầu vô nhìn trong xô và trầm trồ
“Wow, nhiêu đây ăn 2 bữa luôn chứ một gì. Không ngờ mình bắt được nhiều ghê!”
Con My bằng tuổi con Hân đứng cạnh bên nghe vậy thì phì cười nói
“Hân có bắt được con nào đâu mà nói, hí hí”
Con Hân chống chế
“Nãy Hân bắt được một con cá sặc chứ bộ”
Cả đám nghe vậy đều bật cười hăng hắc. Thằng Toàn liền nói đỡ cho em gái
“Từ từ rồi lên tay. Lâu không về quê nên lụt nghề là bình thường mà, hihi”
Vừa nói nó vừa nghĩ
“Con hâm! Đã bắt ít còn hê lên cho chúng biết. Mình đây cũng chỉ hơn nó … 1 con chứ mấy.”
Thằng Toàn ra vẻ anh lớn trước mặt đám em nhỏ, cầm cái xô cá nặng trịch xăm xăm đi trước trên đường ruộng. Mới đi mấy bước, nó nghe tiếng đám nhóc cười khúc khích phía sau, và đứa nào đó kêu to
“Anh Toàn. Lộn rồi, không phải đi đường đó! Hí hí”
Thằng Toàn quê độ, đứng lại nhìn quanh quất. Đúng đường rồi mà ta? Lúc nãy đi ra rõ ràng là đi ngang đám cây bình bát rậm rạp kia chứ đâu. Nó nghi ngờ quay lại nhìn đám em họ, thầm nghĩ “Chúng mày tính troll ông à?”
Con My cười bẽn lẽn nói
“Xô đó sình bùn không hà. Ra mương rửa sạch về nhà cá nó mới sống. Chứ cầm đi vầy về nó chết ngộp hết.”
Thằng Toàn gãi đầu, thì ra là vậy. Nó tẽn tò xách xô cá đi đằng sau đám nhỏ, trong bụng hơi quê quê. Cũng may đi cuối nên không ai thấy mặt nó đã đỏ lừ trước màn “làm anh” hụt với đám em họ.
Tụi nhóc đi quanh quẹo một lúc thì tới cái kênh nước trong vắt phía bên kia bờ đê cao. Cả đám ra tới liền nhảy xuống mương cười giỡn thích thú.
Thằng Toàn liền để xô cá trên bờ rồi nhảy ùm xuống nước chung với mấy đứa em. Nước sâu lút đầu nên nó trổ tài bơi lội để cho đám nhỏ lác mắt. Hết bơi sải tới bơi bướm, vòng tới bên kia con kênh rồi vòng về.
Khi nó bơi lại gần đám nhóc đang tụ tập ở gần bờ thì thằng Đen đang trố mắt ra nhìn nó.
Trong bụng thằng Toàn thầm hãnh diện, chắc mẩm mấy đứa em thế nào cũng trầm trồ khen nó bơi đẹp, xong rồi hỏi nó học bơi mấy kiểu đó có khó không, sau đó sẽ lao nhao xúm lại xin nó dạy bơi cho. Nó sẽ làm mặt nghiêm túc mà nói rằng bơi đúng và đẹp rất khó, sau đó sẽ chọn 3 đứa con gái trong đám em họ này để “dạy” bơi. Còn thằng ku Đen kia thì … biến!
Nghĩ tới đây, thằng Toàn đang hí hửng đợi đám nhỏ mở lời khen mình thì thằng Đen nói
“Anh bỏ xô cá đâu rồi?”
Thằng Toàn chưng hửng, nó ngớ ra một chút rồi nói
“Trên bờ chứ đâu. Anh đâu có ôm xô cá rồi bơi cho đẹp được”
Con My ngạc nhiên, nhìn thằng Toàn với vẻ khó hiểu, nó hỏi
“Mình xuống đây rửa cá mà anh bơi đẹp làm chi?”
Cả đám nhóc còn lại, kể cả con Hân đang bơi gần đó cũng trố mắt nhìn thằng Toàn khiến nó bắt đầu đỏ mặt tới tận mang tai.
Nó thực sự quên vụ rửa cá luôn. Người ngợm đang dính đầy bùn, vừa thấy nước mát là nó chỉ muốn nhảy ùm xuống bơi vài vòng như thói quen đi ra hồ bơi trên Sài Gòn. Lại còn “khoe mẽ” nữa chứ, bơi nguyên một vòng, này thì bướm, sải hai kiểu nữa. Giờ ôm quả hố quá to, nó chỉ muốn tụi nhóc quay mặt đi để nó lặn luôn xuống đáy nước mà trốn, chứ nó thấy xấu hổ không chịu được rồi.