NGƯỜI đàn bà 9 TUỔI - Chương 31
Là con nít thì phải nghe theo lời người lớn dạy.
Là con nít thì phải đi học, phải nghe các thầy cô dạy, dù trong tiết của tiến sĩ gây mê thì học sinh có buồn ngủ cỡ nào vẫn phải mở mắt trừng trừng, dỏng lỗ tai lên như đang chăm chú say mê nghe từng lời khuôn vàng thước ngọc của các bậc gõ đầu trẻ.
Nhưng là con nít, lại được nghỉ tết 12 ngày, thì … ba không có cửa cạnh tranh con Hân lại với thằng Toàn! Chắc cú luôn!
Nó tìm cách chơi con em cả ngày, chơi đến run giò, đến tối mới chịu nhường lại cái mền 37 độ đó cho ba ôm ngủ, trong bụng thì cười gằn nghĩ đến cảnh ba ăn “đồ thừa” mà cả ngày nó đã vọc tơi tả!
Thế nhưng những suy nghĩ tự sướng đó của nó vẫn không thay đổi sự thật là ba vẫn cao to bự con hơn nó, ba vẫn chiếm ưu thế … đút vô con em sâu hơn nó! Hoặc ít ra là trong lúc này, khi của nó còn chưa kịp mọc dài hơn cái vật to khủng khiếp đó của ba! Đôi khi đang hì hục trên mình con em, tâm trí nó lại lang thang đâu đẩu đâu đâu, ngược về quá khứ, tự hỏi không biết hồi xưa mẹ có … cắm sừng ba không, sao mà năm nay mình lớp 9 rồi mà ku chẳng biết đến khi nào mới to được như cái khúc thịt của ba?! Nghĩ vậy nó càng dập mạnh, ảo tưởng hình như mình cũng đút sâu vô con em được thêm tí xíu rồi kìa, nhìn nó nhăn mũi kìa! Thực ra, thằng Toàn biết tỏng là con nhỏ nhăn mặt vì …phê, nhưng nghĩ vậy cũng giúp nó bắn tinh ào ào vô bướm con nhỏ, kết thúc một màn “bỏ nọc” con em.
Nghỉ tết cũng được 3 ngày rồi, mỗi ngày “cày cấy” siêng năng trên mình con nhỏ, cảm giác thua thiệt so với ba vẫn đeo bám dai dẳng. Thế là trưa nay thằng Toàn quyết định, nếu một mình không “đánh” lại “one-man-team” của ba, vậy thì nó kéo thêm bạn. Mấy đứa ư? Kéo hết cả đám bạn thân của nó luôn chứ còn phải hỏi! Nhưng trước tiên phải hỏi đám kia xem ý tụi nó như nào đã…
Mười lăm phút sau, cả đám con trai tụ tập ở dưới hàng dương sát hờ sông mát rượi ở rìa khu dân cư nhà giàu. Hôm nay là Thứ Ba, người lớn đều đi làm hết, đường phố vắng ngắt, lại giữa trưa nên không khí càng yên tĩnh.
Thằng Khôi nhìn nước dâng mấp mé bờ, hơi nước mát rượi từ mặt sông thổi vào cảm giác đã gì đâu, nó cũng bớt gay gắt nhìn qua thằng Toàn
“Tự dưng giữa trưa mày kêu tụi tao ra đây chi, rồi mày ấp úng cúi mặt như dâu mới về nhà chồng vậy? Có gì thì phọt mịa ra đi, để anh em còn về ngủ nữa, há há”
Cả đám mấy thằng Minh, Chương, Dũng cũng gục gặc đồng ý. Nãy giờ trên group chat lẫn trên đường tụi nó hỏi mãi mà thằng ku chẳng nói. Giờ cả đám đều nhìn thằng bạn, chờ đợi.
Thằng Toàn hít một hơi, giọng chậm chậm và rõ ràng, nó thả ra trái lựu đạn đầu tiên:
“Tao thông con Hân rồi”
“…”
Một sự tĩnh lặng còn hơn cái tĩnh lặng của khu biệt thự lúc giữa trưa. Có thể nghe được tiếng lá kim của hàng dương rơi nhẹ xuống đất khi có một cơn gió nhẹ phất qua, hay tiếng ong bay vù vù đâu đó bên trên tán cây.
Bốn thằng ku kia há hốc miệng, mắt mở trừng trừng, người cứng đơ như tượng đá nhìn thằng Toàn.
Thằng Khôi ăn nói lanh lợi nhất đám, nó cũng là đứa “hồi phục” đầu tiên, ngập ngừng hỏi như sợ chỉ cần mình phát âm nhầm lẫn thì sẽ dẫn tới … kỵ húy, hay gì gì đó
“Mày… mày nói là… Nhung hả?!”
“Ờ, Nhung đúng không? Mày làm tao sợ hết hồn”
“Đồ quỷ xứ hà! Ghét dễ sợ hà, hí hí”
Mấy đứa còn lại mỗi đứa cũng chen một câu, như muốn “gột rửa” cái lỗ tai tội lỗi của mình vì tội nghe nhầm. Tụi nó chưa có hồi phục lại bao nhiêu thì thằng Toàn quăng trái lựu đạn thứ 2
“Hân, tao nói là thông con em tao, chứ Nhung tao chưa làm gì hết!”
“…”
Nếu như lần trước bị “quăng lựu đạn” bất ngờ làm “chết” cả đám, thì lần này thằng Toàn “quăng” trực diện, cả đám đã có chuẩn bị, daỏng tai lên nghe cho rõ, nghe xong vẫn… “chết” cả đám! Bằng chứng là đứa nào đang làm gì thì đứng hình trong tư thế đó. Đóng băng, sững người, chết lặng, từ nào cũng hợp với tình trạng tụi nó bây giờ. Gió nhẹ lại xào xạc hàng dương, khu biệt thự lại yên tĩnh đến khó chịu. Thằng Toàn càng khó chịu. Nó bực mình xòe tay quơ quơ lên xuống trước mặt thằng nhiều chuyện nhất
“Chương! Mày với tụi nó bị gì vậy? Sao không nói gì đi? Bình thường mày phọt nhiều nhất chuồng mà? Hú hú, nhà có chóa không?”
“Định mệnh! Dẹp cái tay thúi của mày qua một bên! Tao không có mù!”
Thằng Chương lấy lại tinh thần trước tiên, nó chửi um lên vậy mà lại giúp đám kia cũng hồi phục được. Nhưng cả đám vẫn chấn động quá mạnh nên tụi nó cứ nhìn thằng Toàn như nhìn quái thai, kèm theo … phấn khích, tò mò, hâm mộ…, đủ cả 50 sắc thái. Nếu có thể đè thằng bạn ra “lột vỏ” như lột từng lớp củ hành, thì chắc cả đám cũng chẳng ngại ngùng gì làm ngay, để nhìn thử xem thằng biến thái này trong “lõi” có hình dạng gì mà lại làm như vậy. Thằng Dũng vẫn ngập ngừng nhìn thằng bạn với vẻ khó tin
“Mày nói… là thật hả? Không troll tụi tao chứ? Còn mấy tháng nữa mới tới cá tháng tư nha ku, troll nhau lộn ngày thì có biết công thức 4 trên 1 không?”
Thằng Toàn cười cười nói
“Bốn xuyệt một là gì? Ngày 1 tháng Tư viết kiểu Tây á? Há há”
Thằng Khôi nói ngay
“Bốn quánh 1 đó kon! Hè hè”
Bốn thằng cố gắng soi kỹ từng nét tren khuôn mặt thằng bạn, tìm điểm chứng minh nó đang chơi trò troll mình, nhưng sau đó thằng Toàn quăng cục thuốc nổ thứ 3, lần này là bom luôn chứ không chỉ lựu đạn như 2 lần trước
“Tao nói thật mà. Loạn luân đó. Giờ tao rủ tụi bây ra đây là để hỏi ý tụi bây có muốn chơi some với tao không? Ai không ưa đề tài này vui lòng đừng nói lời cay đắng! Há há”
“…”
Lần thứ 3 đám nhóc im lặng còn dài hơn hai lần trước. Không phải vì tụi nó quá shock, mà là vì tụi nó còn tự hỏi mình có nên tin tưởng offer của thằng bạn là thật, nếu là thật thì có nên … chấp nhận hay từ chối cái vấn đề xã hội cấm kỵ này. Bốn thằng con trai căng não ra trong im lặng, tụi nó khổ sở vì đang nghỉ tết mà cũng phải động não còn ghê hơn là đi học ở trường.
Thằng Dũng phá vỡ sự im lặng, nó hạ giọng thều thào cứ như sắp chết tới nơi
“Thiệt hả mậy? Mày nói mày thông con … Hân chứ không phải Nhung? Em mày nhỏ xíu vậy mà mày cũng không chừa à? Sao không thử với con Nhung trước? Chậc chậc”
Thằng Toàn nhìn bạn, nó nói
“Này có nghĩa là “nô” đúng hông? Vậy thì mày về trước đi. Tao đợi 3 đứa kia trả lời.”
Thằng Dũng hoang mang nhìn 3 thằng bạn còn lại. Là thằng nói ít nhất đám, nhưng nó lại là đứa thẳng tánh nhất. Thằng Dũng đưa mắt nhìn tụi kia đang cố gắng giấu ánh mắt hừng hực, nhưng chơi với nhau từ nhỏ nên chỉ cần liếc qua là biết ngay. Thằng Dũng hớn ngực nói
“Nếu là thật thì tính tao vô nha!”
“Tính tao nữa”
“Thêm tao luôn”
Hai thằng Minh và Chương như chỉ đợi có bấy nhiêu, nói ngay sau đó. Rồi tụi nó nhìn qua thằng nói nhiều nhất đám, nhưng lúc này lại im lặng kỳ lạ. Thằng Chương nói
“Sao mậy? Anh em tham gia hết 4 tay rồi đó. Còn mình mày thôi đó.”
Thằng Khôi ngồi trên xe đạp, tay bóp chặt hai thắng, các ngón tay trắng ra luôn rồi. Nó im lặng một chút rồi ngập ngừng
“Tao … tao không…”
Thằng Dũng gật gù rồi đột ngột giơ tay ra cản lại
“Thôi tao hiểu rồi. Mày không cần nói thêm! Tới giờ tao mới thấy nhóm mình chỉ có mày là đàng hoàng đứng đái, à, lộn, hí hí, đứng đắn nhất! Vậy hổng join thì mày đi dìa đi, tụi tao sẽ luôn tưởng nhớ tới mày. Mày cứ ra đi thanh thản!”
Thằng Chương cũng gật gù, mặt buồn buồn nối tiếp ngay sau đó
“Vô cùng thương tiếc! Mày sẽ sống mãi trong trym tao!”
Thằng Minh thì đưa hai tay chấp lại trước ngực, nghiêm túc thẳng lưng, cúi đầu nhìn dưới đất, miệng lầm bầm buồn bã
“Thành kính phân ưu! Mong cho mày sớm được siêu thoát! Kiếp sau nhớ làm con trai để đứng đái, à, nhầm rồi, đứng đắn tiếp!”
Tụi nó tung hứng với nhau liền thành một chuỗi khiến cho thằng Khôi không cách nào chen lời, tới khi thằng Minh nói xong thì thằng Khôi nổi quạu
“Định mệnh cả đám tụi bây! Trù tao chết á? Tao chưa nói xong đã lo tao join!? Hứ! Còn lâu ông mới rút nhá! Ông đây tuy đẹp trai nhưng bù lại rất là thông minh nhá!”
Thằng Chương chửi xong quay qua thằng Toàn gật đầu cái rụp nói tiếp
“Tao tính nói tao không bỏ anh em được, mà mấy thằng mất nết này làm gì cho tao nói tròn câu. Còn trù ẻo tao chết, bà mịa! Tao join nha mậy! Đẹp trai như anh đây, chưa nếm hết mùi đời thì chưa chết sớm được nhá! Hừ hừ”
Vừa nói nó vừa vỗ ngực bình bịch như chứng tỏ bản lĩnh đàn ông của mình làm cả đám 4 đứa ôm bụng cười hô hố. Thằng Dũng nói
“Thì anh em đã tham gia đông đủ hết, chỉ còn mình mày bày đặt ấp úng như nàng dâu mới về nhà chồng á. Mày mà hổng join thì tao cũng trù cho mày trúng gió rồi … sảy thai luôn nha kon! Há há”
“Sảy cái … đầu (ku) mày! Miệng như cái mồm người ta á! Mày chặn họng như vậy thì tao nói gì được nữa. Hừ hừ”
Bốn thằng kia được một trận cười ôm bụng. Không dễ gì có dịp chọc ghẹo cái thằng lanh miệng nhất đám như lúc này, tụi nó cứ lao nhao như bầy ngỗng đực dìm hàng thằng bạn, giọng đứa nào cũng rột rẹt, khào khào, vang vang bên bờ sông.
Lát sau thằng Toàn đạp xe dẫn đầu, bốn thằng bạn còn lại chạy theo nó về nhà. Mặc dù lúc ở bờ sông tụi nó đã xúm nhau lại hỏi búa xua chi tiết, nhưng lúc đạp xe vẫn không kìm được mà thay nhau chạy dàn hàng ngang với thằng Toàn để tám tiếp. Mãi tới khi về đến đầu đường nhà thằng Toàn, cả đám mới tách ra, chạy hàng 1 “đàng hoàng nghiêm chỉnh”.
Tới nhà, thằng Toàn dựng xe, mở cửa, kêu đám bạn dắt xe vô, xong quay ra khóa cổng, rồi cũng đóng cửa trong lại kín mít, vì lý do “an toàn”.
Con Hân đang trần truồng ngủ trong phòng ba, phần hạ thể lộ ra phân nửa bên dưới cái mền mỏng, nhất là cái bướm vẫn còn đẫm nước, đường chẻ phủ một lớp khí trắng mờ, hot đến muốn đốt cháy bốn cặp mắt của đám thằng Khôi, thằng Chương.
Thằng Toàn lẻn vô phòng trước, nhón lấy cái mền đắp lên mặt con em kín mít, xong nó đưa tay sờ sờ háng con nhỏ. Con Hân vẫn có thói quen ngủ đắp kín mặt, nên con nhỏ chỉ duỗi chân, rồi dạng háng ra phản ứng lại những ngón tay đang sờ mó dưới háng mình. Thằng Toàn mỉm cười đắc thắng, nó kéo hai chân em gái dang thật rộng ra, rồi đưa tay làm tư thế mời, ra hiệu cho đám bạn.
Trong bốn đứa còn lại, thằng Dũng là kiệm lời nhất, nhưng cũng thằng tính nhất, nó liền cởi áo thun quăng xuống đất, rồi tới quần short cũng chung số phận. Sau đó nó leo thẳng lên giường, cầm con ku cương cứng đút vô cái bướm non đang chè hẻ ra mời gọi, và rồi cắn chặt răng để không bật lên tiếng kêu khoan khoái khi ku lút cán bên trong em thằng bạn. Và sau đó bản năng hướng dẫn, thằng ku cứ cong đít nắc tới tấp. Những tiếng phạch phạch vang vang lên trong căn phòng yên tĩnh, dưới ánh mắt hau háu của 4 thằng ku đứng quanh giường. Thằng Toàn chưa bao giờ chơi some, nó nghe Nhung mô tả “đại gia đình thương nhau” của Nhung nên mới có chuyện kéo đám bạn về bề hội đồng con em như lúc này. Công nhận nhìn cảnh thằng bạn đè lên mình con em nắc tới tấp rất kích thích, nó mới hiểu tại sao có vụ some, rồi swing, rồi từa lưa hột dưa như trên mạng. Một mình một chợ có cái thú của couple, nhưng khi gangbang như vầy thì kích thích không chỉ là gấp đôi.
Càng nhìn nó càng thích, bỗng nó thấy cặp mông đít cứng ngắc của thằng bạn săn lại, gồng cứng lên, người giật giật… Cái này khỏi nói nó cũng biết chắc là cái gì đang xảy ra rồi. Nghĩ đến thằng bạn đang bắn vô bướm em gái, một cảm giác kỳ cục, lẫn lộn giữa bị kích thích bởi cảnh nóng, và ghen tuông vì em gái “của mình” lại bị thằng bạn xịt lung tung bên trong bướm, thằng Toàn không biết phải làm sao.
Thằng Dũng chững người lại, được một lúc thì thở phì phò leo xuống, và ngay sau đó là thằng Khôi thế chỗ. Cũng dập, cũng nắc như điên, rồi cũng ra hết bên trong con nhỏ. Rồi lại đến phiên thằng Chương.
Lúc này con Hân hình như hơi ngạc nhiên rồi, không ngờ anh Hai mình lại mạnh bạo như vậy, làm lâu như vậy mà còn chưa xong. Nó chỉ hơi khó hiểu là vừa cảm giác nóng nóng được một lúc, như mọi khi thì anh Hai nó sẽ ngưng luôn, nhưng anh Hai nó rút ra, xong đút vô lại làm tiếp ầm ầm. Lần thứ 3 rồi. Con nhỏ đang tính kéo tấm mền che trên mặt ra, nhưng anh Hai nó đã kịp đậy kín mít trở lại rồi. Người nó rung lắc theo từng cú nắc ku của “anh Hai”, bướm sướng tê tái.
Và rồi thằng Chương cũng leo xuống, để cho thằng Minh leo lên trên người con bé. Và cuối cùng là thằng chủ nhà “húp hết”. Dù thằng Toàn đã chơi em gái từ sáng rồi, nhưng nhìn cảnh bốn thằng bạn hội đồng con em mình, nó sso chịu nổi, nên cũng lật đật bon chen đút vô cửa mình con nhỏ. Cảm nhận “nước” trong đó đã óc ách luôn rồi, còn nhiều hơn cả những lần con nhỏ vừa xong với ba mà chạy lên lầu với nó. Chơi vầy cũng sướng, vì bướm con em nó rất bót, nước nôi dư giả như vầy chơi trơn tới mức phê ku.
Khi thằng Toàn đang thử từng cái dập, cảm nhận mới lạ bên trong bướm con em, thì con Hân đã giơ tay chân lên, quíu chặt lấy mình thằng anh, từ dưới tấm mền có tiếng nó kêu gấp rút
“Mạnh lên nữa đi anh Hai, em sướng!”
Cảm nhận tay chân con nhỏ đang bấu chặt lấy mình, thằng Toàn tăng tốc theo bản năng, ku nó thốc mạnh tới trước, quy đầu tông thẳng vào cổ tử cung em gái, làm con bé rên lên một chuỗi những tiếng động thật dài, cực kỳ kích thích thính giác của đám trai trong phòng.
Dập nhanh thì ra cũng nhanh, khi thằng Toàn xả hết túi tinh dịch của mình vô người em gái, thì con Hân cũng rùng mình lên mấy cái, sau đó là co quắp lại, cơ thể giật giật mãnh liệt, áp sát vào bộ ngực rắn chắc của thằng anh. Hai anh em tụi nó áp chặt vô nhau từ trên xuống dưới. Cơ thể tuổi teen và chớm teen của tụi nó tràn ngập cực khoái, len lỏi đến tận cùng mỗi tế bào “tơ”, trên từng cọng lông mu thưa thớt hoặc còn ở dạng lông tơ. Mỗi tấc da thịt tụi nó co giật, bản năng khiến tụi nó siết chặt nhau hơn…
Bốn thằng con trai mặc dù vừa xuất tinh, nhưng nhìn cảnh anh em thằng Toàn lên đỉnh cùng nhau cũng quá kích thích rồi.
Thế là khi con Hân đang giơ tay níu kéo, kêu lên một tiếng đầy tiếc rẻ vì cảm thấy anh Hai đang rút ra khỏi người mình, thì con nhỏ lại cảm nhận khúc thịt nóng hổi đó lại một lần nữa đút vào bướm. Lần này nó quyết không “tha” anh Hai nữa, giọng nũng nịu năng nỉ, cũng đầy gấp gáp
“Làm nữa đi anh Hai, mạnh lên anh Hai, em muốn quá!”
Và nó nhanh chóng được toại nguyện. Cái âm đạo vẫn còn đang co thắt của nó một lần nữa lại bị nong dãn, đâm, thọc, nhấn, nắc… bởi một con ku to dài. Không khí trong phòng đã nồng nặc mùi tinh dịch. Và âm thanh gần như duy nhất là tiếng “phành phạch” vang vang giữa trưa…
… Nửa tiếng sau, bốn thằng đã thay phiên nhau leo lên mình con nhỏ dập tới tỏi thứ 3. Tụi nó đều nửa nằm nửa ngồi quanh giường, thở dốc như bò kéo xe. Thằng Toàn chỉ tham gia tour đầu tiên, hai tour sau nó chỉ ngồi một bên nhìn đám bạn đang “giúp” mình trong “trận đấu” tranh giành em gái với ba. Nhìn tấm trải giường ướt mem một vũng to dưới đít em gái, nó nở nụ cười đắc thắng. Từ bây giờ trở đi, cho ba mọc thêm… một con ku nữa cũng không tranh lại được với nó và nhóm bạn rồi. Một cảm giác tự kỷ đầy khoái trá dâng lên kèm nụ cười đểu khi nhìn em gái, khiến cho cả đám 4 đứa kia nhìn nó như nhìn … biến thái! Không rõ từng đứa trong đầu nghĩ gì, nhưng tụi nó đều rất biết khôn mà chẳng bình luận câu nào. Có mối dâng lên tận ku như vầy, ngu sao làm cho đổ bể?!
Con Hân đang nằm thở phì phò dưới tấm mền che mặt. Nó phục anh Hai sát đất luôn rồi. Không biết ăn trúng cái gì mà lại mạnh như vậy. Nãy giờ nó muốn tê hết cả bướm luôn rồi, giờ nhúc nhích chân còn khó, nói gì là đi tới đi lui. Nhưng nó mắc tè quá không ngủ tiếp được, nên con nhỏ kéo tấm mền ra, và nói
“Em mắc tè. Anh Hai ẵm em đi, em đi không nổi”
Đang chu miệng làm mặt nhõng nhẽo với anh Hai, con Hân tự nhiên thấy một gương mặt xa lạ ngay bên cạnh. Nó hoảng hồn kêu “Á” lên một tiếng, thì nghe tiếng anh Hai nói
“Đừng sợ, anh Hai đây! Thằng Dũng mày còn không chưa chịu leo xuống nữa, chậm nữa nó tè ra giường bây giờ!”
Con Hân hoang mang nhìn lại gương mặt anh con trai đang chống tay nhổm dậy, rút ra khỏi người mình. Đây đâu có xa lạ gì, anh Dũng chứ đâu. Rồi nó chợt nghe tiếng mấy anh nữa đang nói
“Nhanh đi mậy, mày muốn chơi fetish thể loại pee à? Hí hí”
Hoang mang, con nhỏ quay đầu nhìn quanh. Nó thấy thêm anh Chương, anh Khôi, rồi anh Minh. Ai cũng trần truồng, người nằm người ngồi quanh giường. Nhìn mấy con ku cái thì cứng, cái thì mềm, treo lủng lẳng hoặc gắn thẳng băng phía trước mu lông lá của mấy anh, nó lập tức hiểu chuyện gì đã xảy ra! Chuyện vừa nãy nó thán phục “sức lực” của anh Hai bay biến ngay tức khắc. Thay vào đó là cảm giác mắc cỡ chết đi được! Nó vội kéo tấm mền lên đắp kín mặt lần nữa, lại không quan tâm từ rốn trở xuống vẫn trống trơn ngay trước mắt mấy anh con trai!
Thằng Toàn cười hô hố nói
“Thôi, “quen biết” nhau quá rồi mắc cỡ chi nữa em. Để anh Hai bế em xuống toilete nha. Nằm đây ráng nhịn là bể boing đái đó, bể rồi lấy chỗ đâu cho anh Hai chơi nè, hí hí”
“Mất dạy! Thằng này dù xấu nhưng được cái mất dạy ghê nơi! Nó lo em nó bể bọng đái thì không có bướm để chơi tiếp, đúng chất mất dạy!”
Thằng Khôi bật thốt lên. Cả đám kia cũng gật gù công nhận. Thằng Toàn cười hí hí, nói
“Nhờ tao mất dạy nó mới lọt ra tới tụi bây hưởng đó nha. Cảm ơn tụi bây đã quan tâm thăm hỏi, tao … cảm động không nói nên lời, hic hic”
Đám bạn giơ tay than trời với độ lầy và lì của thằng Toàn. Tụi nó nhìn thằng ku kéo tấm mền ra khỏi bàn tay níu chặt của em gái, rồi bế con nhỏ lên, bước xuống giường, đi ra khỏi phòng, xuống thang lầu. Nhìn cái mông tròn lẳng của con nhỏ chu ra dưới một bên cánh tay đang đỡ hai nhượng gối, cả đám đỏ mắt hít hà thích thú, nhưng chỉ đành nhìn mà nhịn. Chơi có nổi nữa đâu mà chơi!
Lát sau anh em thằng Toàn từ dưới tầng trệt đi lên. Thằng Toàn trần truồng, lần này từ bế ngửa em gái, nó để con nhỏ nằm trên lưng mình rồi cõng con bé đi lên. Nhìn con nhỏ thò nửa mặt ra từ sau lưng anh, len lén hết nhìn người này rồi lại nhìn người kia, thỉnh thoảng mắc cỡ thì dúi mặt vào cổ anh Hai như muốn trốn, cả đám con trai khoái chí cười khúc khích.
Lên tới nơi, đặt con em kên giường, thằng Toàn thấy con nhỏ vội túm lấy cái mền, tung lên rồi chui xuống bên dưới, co cuộn lại như con thú nhỏ trốn tránh ánh mắt hau háu của đám sói đói. Thằng Toàn cười cười leo lên giường, nửa nằm nửa ngồi cạnh em, rồi nó đưa tay luồn xuống dưới cái mền, vừa dỗ vừa dụ, gọi tắt là dụ dỗ
“Em mắc cỡ gì nữa đâu. Mấy anh hồi nãy cũng thấy hết trơn rồi mà, cũng đút vô người em luôn rồi đó, bướm làm quen ku rồi còn mắc cỡ chi nữa, hí hí”
Con nhỏ giãy nãy, thăng Toàn dụ dỗ, sờ mó, vuốt ve, nhưng nó không gượng ép con em… Cuối cùng con nhỏ cũng hí một góc mền, giương đôi mắt to tròn, trong suốt đầy ngơ ngác ra nhìn mấy bạn của anh Hai. Thêm năm phút nói chuyện, dụ, rồi lại dỗ, kèm theo vuốt ve, cả đám cuối cùng cũng khiến cho con nhỏ cảm thấy quen thuộc, thậm chí thằng Khôi còn trổ tài ăn nói, dụ con nhỏ cho chui vô mền chung. Nhưng khi nó định quất con nhỏ lần nữa thì con Hân rên lên
“Em rát, huhu”
Thế là thằng Toàn đưa tay ra cản thằng bạn lại, nói
“Hôm nay vậy đủ rồi, tụi bây về đi!”
Đám con trai dù đã nứng lại, nhưng cũng biết tự kìm chế vì lúc nãy tụi nó thấy tình trạng bướm con nhỏ đã sưng đỏ lên rồi. Nên giờ nghe thằng bạn nói vậy, tụi nó đứng lên hết, lượm quần áo, quần sịp vứt tứ tung trong phòng để mặc vô, rồi kéo nhau ra về.
Thằng Toàn để em gái nằm trong phòng ba, còn mình đi xuống tầng trệt mở cửa cho đám bạn ra về.
Tối hôm đó, trong bữa ăn của cả nhà, thằng Toàn cứ lén lén nhìn ba lúc ba không chú ý, rồi cười nhe răng ra đầy khoái trá. Nó biết con em dù có ngủ chung với ba tối nay, thì chắc chắn ba cũng sẽ chẳng được xơ múi nào đâu! Nó thầm nhủ
“1 bàn cho đội của con! Tới giờ hai cha con mình hòa 1-1 nhá! Há há”
Từ buổi tối lén nhìn thấy con ku khủng của ba, nó biết mình thua ba 0-1 rồi. Bây giờ gỡ lại một bàn, tạm hòa nhau, tâm lý nó tựa như cân bằng trở lại. Còn với đội hình mới của nó thì sau này chưa biết mèo nào cắn mỉu nào đâu!
Hôm sau, trong bữa ăn sáng nó thấy con Nhung đi lại tập tễnh thì cười đắc thắng. Ba vẫn không tỏ thái độ gì, chỉ nhìn nhìn nó rồi nở nụ cười như có như không, khiến thằng ku hơi chột dạ, không biết ba đã biết được gì rồi, không biết con Hân có giữ kín mọi chuyện như được dặn hay không, hay là đã kể hết cho ba nghe. Nhưng dù gì đi nữa, ba chưa ngửa bài thì thằng Toàn vẫn sẽ không đầu hàng trước ba. Con hơn cha thì nhà mới có phúc, nên nó sẽ không thua, nhất quyết không chịu thua!
Tầm hơn 7 giờ, ba đi làm, và chỉ nửa tiếng sau căn nhà lại đông đúc hẳn vì có 4 đứa con trai kéo đến. Không cần hỏi cũng biết tại sao cả đám lại “chuyên cần” qua đây từ sáng sớm như vậy. Chắc chắn không phải học nhóm để làm theo 5 điều ai đó dạy rồi, nên vừa qua tới là tụi nó dựng xe, vứt giày và nhào vô con Hân, hấp tấp đè con nhỏ nằm ngửa ra sàn phòng khách, quất ngay tại chỗ.
Xoay tour đến gần trưa, con Hân đã mệt rũ rượi, nằm trên ghế sofa thều thào
“Em thèm nước cam!”
Thằng Khôi đang ngồi bên cạnh, tay mân mê hột le của con nhỏ, nghe vậy cũng nói
“Anh cũng vậy, còn đói nữa”
“Đi ăn đi tụi bây! Tao bao!”
Thằng Dũng lên tiếng. Cả đám con trai kêu lên khoái trá!
“Quá đã. Há há. Đi ăn đi, có người bao thì ăn ngon khỏi nói luôn, hehe”
Cả đám ngồi dậy, lấy quần áo mặc vô. Thằng Toàn kêu lên
“Khoan đã, lấy giẻ lau hết cái sàn cho tao rồi đi đâu thì đi!”
Thằng Chương cười hô hố vọt miệng
“Thôi mà, bạn bè lâu lâu đến thăm nhà mà bắt lau nhà ai coi cho được hè?! Há há”
Cả đám kia nhào vô ủng hộ ngay
“Đúng đúng, ai lại kêu khách lau nhà. Đãi khách gì kỳ vậy ba!”
Thằng Toàn giơ hai tay ra dấu ép xuống, vừa nói
“Bình tĩnh! Bình tĩnh! Qua thăm tao thì miễn phí trà nước heng. Còn qua thăm bướm thì phải lau nhà nha mấy ku. Giống như đi ở rể vậy ha!”
Thằng Khôi vuốt râu cằm, rồi cười cười
“Ờ, nghe cũng có lý! Thôi, lau nhanh rồi còn ăn trưa nữa tụi bây. Tao đói rồi!”
Cả đám nhao nhao giỡn hớt một chút rồi xắn tay xuống bếp, đứa lấy xô, đứa lấy cây lau nhà, đứa thì thậm chí rửa luôn dùm mớ chén dĩa còn đầy trong bồn rửa.
Chỉ tầm 5 phút là mọi việc đâu vào đấy, nhà cửa chén dĩa đều sạch bóng. Anh em thằng Toàn chỉ cần mặc đồ rồi ngồi trên ghế sofa xem 4 thằng nhóc lăng xăng chạy từ trước ra sau nhà. Con Hân cười khúc khích, che miệng nói nhỏ với anh Hai
“Công nhận, mấy anh làm còn nhanh hơn tụi mình nữa ha anh Hai! Hí hí”
Thằng Toàn nhìn em gái, vuốt vuốt tóc nó rồi cười hà hà
“Khặc khặc, bốn thằng thì phải làm tốt hơn 2 đứa mình rồi”
Con Hân gật đầu đồng ý. Nó vãn còn thấy tê bướm tê chân dữ lắm, nhưng nhìn mấy anh lau dọn từ trước nhà ra tới bếp sạch boong, nó lại thấy rất… đáng! Nên con nhỏ thoải mái ngồi dựa vô thành sofa, hưởng thụ cảm giác ngồi nhìn người khác làm việc thay cho mình.
Nhà cửa sạch bóng loáng, cả đám mới dắt xe đạp ra, chạy đi ăn. Thằng Toàn đề nghị
“Ăn thịt bò đi tụi bây, bổ sung sức khỏe!”
Đám kia đều nhất trí, thằng Chương cười hô hố
“Tốt trống hại mái nha Toàn, đề nghị xong đứng có hối hận à, hè hè”
Thằng Toàn hơi quê quê, nhưng nó chỉ cười cười nói
“Chưa biết mèo nào cắn mỉu nào à. Tụi bây ăn vô bao nhiêu dinh dưỡng rồi cũng bơm vô cho nó hết còn gì, haha”
Thằng Minh cười hô hố nói
“Thằng này nói có lý đó, hahaha”
Con Hân ngồi sau xe cũng hùa theo cười “hi hi”, mặc dù chẳng hiểu mấy anh đang nói gì. Nó cũng quen tình trạng này từ nhỏ rồi, chẳng thấy mình có cái gì không hòa nhập được với các bạn của anh Hai hết. Nên nó ngồi sau ôm eo anh Hai, nhìn bên này, nhìn bên kia, miệng cười toe toét với mấy anh lớn mà không biết mình đã bị người ta “bán đứng” lại còn vui vẻ giúp cả đám đếm tiền.
Tụi nó đạp xe tới tiệm phở. Chỗ này dù nằm trong hem nhưng khá nổi tiếng ngon bổ rẻ. Dựng xe xong, cả đám 5 thằng một con nhổ kéo vô lấy 2 cái bàn vuông ghép lại, rồi bắt đầu gọi món. Mấy thằng con trai nháy mắt nhau đều gọi bò tái đặc biệt. Con Hân gọi bò viên, vì nó thích cái giòn giòn của cục bò. Tụi nó còn gọi thêm 3 tô bò viên không, không có bánh phở, đặt ở giữa bàn để ăn thêm. Thế là mạnh đứa nào đứa nấy bắt đầu ăn. Cả đám ăn rào rào như tằm ăn lá dâu, rồi húp sùm sụp nước lèo nóng hổi. Bao nhiêu thức ăn đầy cả bàn mà chẳng mấy chốc đã bay biến sạch sẽ. Con Hân cũng không ăn chậm hơn mấy anh, nó cũng xử lý xong tô phở đặc biệt của mình, bỏ lại nửa tô nước lèo vì ăn không nổi.
Ăn xong, cả đám cười duyên dáng quay sang nhìn thằng Dũng. Thằng Toàn búng tay bóc bóc, kêu
“Dũng em, thanh toán!”
Mặc dù đã hứa bao chầu này cho đám bạn, nhưng ngó những ánh mắt đầy “say đắm” đang dán lên mặt mình, thằng Dũng cũng thấy lạnh cái (cửa) mình! Nó cười khan nói ngay
“Thì tao bao mà, tụi bây làm gì nhìn tao đắm đuối ghê vậy?!”
Cả đám con trai lẫn con gái đều cười khúc khích, căng thẳng nhìn thằng ku gọi tính tiền, hào phóng móc cái bóp dầy cui ra, lấy mấy tờ xanh xanh ra trả, đợi lấy tiền thối. Đến lúc đó cả đám mới thở phào nhẹ nhõm. Hồi nãy tụi nó kêu toàn tô đặc biệt gần trăm ngàn mỗi tô, rồi mấy tô thịt kêu thêm nữa cũng mắc quá cha. Thằng ku mà không bao thì tiền tiêu vặt của tụi nó bị lõm một miếng sâu.
Thằng Dũng lấy tiền thối bỏ lại vô bóp, nói
“Ba tao đợt trước đi dẫn tour về, cho tao nhiều tiền lắm, yên tâm, tao bao tụi bây thêm một hiệp nữa. Có muốn ăn vặt cánh gà chiên, hay xiên que gì không, giờ đi mua về cả đám ăn luôn?”
Không hẹn mà cả đám cùng kêu lên “Yeah!” muốn banh quán.
Thằng Khôi còn làm bộ xúc động ôm ngực kiểu Hongkong, nhìn thừng Dũng đầy đắm đúi, kêu lên
“Dũng mụi, mụi có bít đã làm huynh xúc động lắm không? Mụi thật là tốt đó nha!”
Tụi nhóc cười rần rần, thằng Dũng thì đỏ mặt tía tai, nói
“Ờ, diễn hả con! Diễn vậy thì dẹp mớ cánh gà chiên với xiên que đi nha! Tao cho treo mỏ!”
Thằng Khôi đưa tay về phía thằng Dũng đầy kịch tính, giọng như thuyết minh phim TVB
“Dũng mụi, mụi có biết làm vậy là tổn thương huynh lắm không? Mụi có biết… Ứ… Ứ… Khục khục”
Thằng ku không nói hết câu đã bị thằng Dũng chụp mấy miếng quẩy còn dư trên bàn tọng vô họng. Cả đám còn lại thì cười ôm bụng. Màn kịch thế là chấm dứt bằng việc thằng Khôi nhai nhai mớ quẩy trong miệng đầy thưởng thức.
Lát sau, mặc dù hơi hơi bị “tổn thương” bởi cái trò diễn kịch của thằng Khôi, nhưng thằng Dũng vẫn hào phóng dắt tụi nó đi mua nước ép trái cây. Đứa chọn nước cam đứa thì mix với táo, cà rốt, đứa thì sinh tố xoài. Sau đó lại mua một túi cánh gà đùi gà chiên to tổ bố, chả giò, xiên que, tụi nó phải chia nhau ra mới chở hết được. Ở tuổi của chúng nó, nhất là đám con trai, bao tử cứ như bị lủng lỗ. Ăn bao nhiêu cũng như rót nước vào thùng lủng đáy, không sợ no, chỉ sợ thiếu đồ ăn. Bữa nay được bao nên tụi nó tha hồ chọn đồ ăn. Vừa đạp xe vừa khoái chín nhìn mớ đồ ăn treo lủng lẳng trên xe đứa nào cũng thấy … hạnh phúc tràn trề. Những con tim non lại vui vẻ vừa chạy xe vừa hát hò ngêu ngao.
Rong ruổi trên những con đường đông đúc ngày giáp tết, cuối cùng tụi nó cũng dừng lại ở trước một căn biệt thự khá to, bên trong một khu cũng toàn biệt thự. Trước đó thằng Dũng có nói
“Ăn trưa xong tới nhà tao ngủ đi. Ba tao đi dẫn tour tới sát tết mới về một ngày, rồi lại đi nữa. Tụi bây chưa tới nhà tao lần nào thì giờ qua đi cho biết.”
Nên mới có chuyện cả đám dừng xe trước nhà thằng Dũng, đợi thằng bạn mở cửa biệt thự rồi cùng dắt xe vô trong. Cái biệt thự này khá to, nhưng lại không có xe hơi. Thằng Minh thắc mắc
“Sao nhà bự vậy mà ba mày không mua xe hơi?”
Thằng Dũng vừa khóa cổng vừa đi vô và nói
“Mua để làm của nợ à? Một tháng ba tao đi dẫn tour có khi tới 28 ngày lận, nhà còn có mình tao thì mua xe làm gì. Xe máy tao còn chưa có bằng để chạy nữa là 4 bánh”
Cả đám gật gù đồng ý. Tụi nó ngắm nhìn căn biệt thự mới tinh nhà thằng bạn. Dù chơi với nhau từ nhỏ, nhưng từ ngày nhà thằng Dũng dọn về đây, tụi nó vẫn chưa tới lần nào. Căn biệt thự dù rất rộng nhưng cũng chỉ có 2 tầng, tầng dưới để xe, phòng khách, một cái bếp nhỏ, và một phòng cho bạn bè tới thăm ngủ lại, tầng trên là 2 phòng ngủ của hai cha con. Thằng Dũng giới thiệu sơ qua cho đám bạn, nó nói
“Nhà tao đơn giản vậy thôi, chừng nào cần thêm phòng thì tính tiếp”
Cả đám cũng nghe tai này ra tai kia, mắt cứ nhìn quanh trầm trồ. Đến khi mở cửa bước vô phòng thằng Dũng thì tụi nó mới ồ lên cả lũ. Căn phòng thật to, to khủng khiếp. Nếu lắp vách ngăn ở giữa thì làm 2 phòng vẫn sư sức. Sàn lát gỗ màu sáng, tường cũng màu nhạt, nhìn rất nhã. Nhưng nhìn một vòng chỉ thấy có cái giường ở một góc, phòng tắm ở một góc, ngoài ra không có gì nữa, thằng Khôi thắc mắc
“Ủa, sao trống trơn vậy? Rồi đồ đạc mày để đâu?”
Thằng Dũng cười khì, nói
“Ba tao thích thiết kế minimalist, nên toàn bộ đều giấu sau các tủ âm tường hết”
Vừa nói nó vừa đưa tay chỉ. Cả đám con nít trầm trồ ngơ ngác nhìn các vách tường, mà khi thằng Dũng mở ra lại là cửa tủ. Bên trong chất đủ thứ đồ đạc, từ quần áo, đến chăn gối dự phòng. Có cả dụng cụ tập tạ nữa. Thằng Minh trầm trồ
“Chòi oy, y như khách sạn luôn!”
Đám kia ai cũng gật gù khen phòng, làm thằng chủ nhà sướng quá, phổng mũi lên mãi. Nó khoe
“Ba tao dắt các đoàn VIP đi tour miết, nên thích design nào là ổng chụp hình để sưu tầm, sau này đưa cho bên thiết kế nội thất bảo họ thi công giống vậy.”
Tụi nhóc nhìn quanh rồi thằng Toàn hỏi
“Vậy giờ để đồ ăn chỗ nào? Quay xuống lầu để dưới bếp hả?”
Thằng Dũng khoác tay, nó nói
“Bỏ dưới sàn đi. Chừng nào đói mở ra ăn luôn. Còn quay lên quay xuống chi mất công. Giờ đi tắm trước đã, nóng quá”
Tụi thằng Toàn gật đầu rồi mang hết đồ ăn để ở góc phòng. Thằng Dũng kêu nếu sợ dơ thì mở cửa tủ góc tường ra, trong đó có cái bàn xếp để ngồi học của nó, nhưng căn phòng sạch bóng như vầy lấy đâu bụi bặm mà dơ. Gom thức ăn lại một góc xong, tụi con trai cởi hết đồ ra, xong trần truồng đứng nhìn con Hân. Con nhỏ mắc cỡ đỏ mặt, nó vẫn chưa quen thuộc với mấy anh lắm, trừ anh Hai, bây giờ bỗng dưng thấy một lúc 5 anh trần truồng hết, đứng trong căn phòng lạ nữa, nó cứ muốn tìm chỗ nào kín đáo trốn luôn cho rồi. Nhưng anh Hai nó đã đi tới bên cạnh, ôm nó, xong rồi vuốt vuốt lưng nó và nói
“Cởi quần áo ra đi em, mình đi tắm cho mát”
Con Hân úp mặt trong ngực anh Hai, nó gật gật nhẹ mấy cái, rồi cảm thấy áo mình bị kéo lên qua khỏi ngực, rồi nó phối hợp giơ tay để anh Hai cởi áo ra dùm. Sau đó cái váy của nó cũng bị anh Hai ngồi thụp xuống, tuột ra khỏi hai chân nó. Bên dưới lúc nãy nó cũng mặc quần lót, nhưng đáy quần thì đã ướt mem, nên lúc này thấy mắc cỡ dữ lắm. Nhưng anh Hai không cho nó nhiều thời gian để suy nghĩ, cái quần xi líp trắng đó cũng bị tuột xuống, và trên người nó lúc này chỉ mặc đúng trang phục lúc chào đời.
Lột đồ con em xong, thằng Tòan đứng dậy nắm tay con nhỏ, dắt đi vô phòng tắm. Cả đám con trai nối đuôi đi theo sau, “cái đuôi” đứa nào cũng dựng thẳng phía trước mu khiến con Hân dù mắc cỡ vẫn không kìm lòng được, lén lén nhìn bên này rồi tới bên kia đầy phấn khích. Ngoài anh Hai, ba, và anh em anh Lâm-Tùng, nó chưa thấy nhiều con ku bự như vậy trong cùng một lúc. Con nhỏ sung sướng không thể tả, giống nhuột đứa con nít lạc vào cửa hàng kẹo, loại nào cũng muốn, loại nào cũng thích. Những phấn khích đó quét sạch ngượng ngùng lẫn rụt rè, nên khi vào phòng tắm, cả đám con trai còn trầm trồ nhìn căn phòng tắm to và rộng như một …phòng ngủ của tụi nó, thì con Hân chỉ liếc sơ qua một vòng, gật gù ngạc nhiên, rồi để sự chú ý của mình vô cái khúc thịt dựng đứng ngay trước mu của mấy anh.
Nếu không vì chưa quen thuộc lắm, nó đã nhào tới quơ tay gom một phát hết mấy con ku đó lại để thử cảm giác đó là như nào. Nhưng con nhỏ không dám, nên nó chỉ đứng đó ngắm nhìn mấy “cây hàng” cứng ngắc, và có phần bực mình khi thấy đám con trai xuýt xoa nhìn ngắm lung tung, rồi vuốt ve … mấy thiết bị nhà tắm đắt tiền. Thằng Toàn lại trầm trồ
“Trời ơi, y như trong khách sạn!”
Thằng Dũng gật đầu tự hào khoe
“Ba tao liên lạc với công ty chuyên sản xuất thiết bị vệ sinh cho các khách sạn hạng sang mới đặt được đó. Hàng sản xuất theo từng lô giới hạn, không bán rộng rãi ra ngoài đâu, há há”
Cả đám con trai quên mất có một đứa con gái trần truồng đứng kế bên. Tụi nó mê mẩn ngắm nhìn cái phòng tắm mà nghe nói tổng giá trị còn mắc hơn một chiếc xe hơi. Bỗng tụi nó ồ lên khi thằng Dũng đưa tay bật nước. Cái gương sen vuông vức kích thước khủng, to như một cái mặt bàn, nước phun xuống như một màn “mưa nhiệt đới” theo lời thằng Dũng, khiến cả đám từ ngạc nhiên đến thích thú, chen chúc nhau đứng “dưới mưa”. Diện tích cái gương sen dù rất lớn, nhưng chỉ nhằm để cho một người tắm, bây giờ có tận 6 đứa, tụi nó chen nhau mới đứng được một tí đã bị đứa khác hất văng ra, bực bội chửi um lên. Cả đám cười hắc hắc, mắng mỏ nhau, vừa tắm vừa giỡn, sờ mó lung tung lên người con Hân, thỉnh thoảng một thằng kêu to
“Ê! Thằng nào thu cái tay thối của mày lại, đụng ‘hàng’ của tao rồi”
hoặc
“Hàng đứa nào chỉa vô đít tao?! Định mệnh!”
Một đám 5 thằng và một con nhỏ túm tụm trong không gian nhỏ dưới cái gương sen, loi nhoi vừa tắm vừa cười giỡn vừa gào thét.
Tắm xong, tụi nó lau người với duy nhất một cái khăn tắm to của thằng Dũng, rồi kéo nhau ra ngoài. Thằng Minh đi đầu, nắm tay con Hân kéo đến cái giường king size của thằng Dũng, đẩy con nhỏ té ngửa xuống giường, rồi chúi miệng vô giữa háng con nhỏ nút chùn chụt, mở màn cho một loạt những lần “nhảy đực” của cả đám con trai sau đó.
Xong xuôi, tụi nó thở phì phò, nằm thẳng ra giường, ra sàn gỗ mà ngủ.
**
Cả đám nói là ngủ trưa, nhưng nằm xuống là một giấc hơn tiếng rưỡi. Ở tuổi ăn tuổi ngủ như tụi nó, dù nằm dưới đất thì ngủ vẫn ngon như thường.
Thằng Toàn là đứa thức dậy đầu tiên. Nó ngồi dậy, vươn vai ngáp dài, rồi nghiêng qua nhìn mấy đứa còn lại. Thằng nào cũng trần truồng ngáy phì phò, mấy con ku mềm với túm lông lưa thưa rất bắt mắt. Thằng Toàn nổi cơn nghịch ngợm, mặt tinh quái thò tay nắm chặt một sợi lông mu của thằng Minh nằm kế bên, nhe răng cười tinh quái, rồi bứt mạnh
“Áhhhhhh”
Một tiếng hét thảm thiết vang lên làm cả đám đang ngủ như chết cũng phải bật dậy như gắn lò xo dưới đít. Tụi nó ngơ ngác nhìn thằng Minh bụm tay che của quý, kêu rên thảm thiết còn thằng Toàn thì ôm bụng cười khằng khặc.
Sau vài giây ngỡ ngàng, thằng Chương ngồi trên giường nhìn xuống hai thằng bạn, nó nhăng răng ra cười đen tối
“Mày bóc tem nó rồi hả Toàn? Sao làm một mình mà không rủ anh em gì hết vậy? Há há”
Thằng Toàn nghe vậy càng nhe răng ra cười khằng khặc đầy gian ác. Thằng Khôi ngồi cạnh nhìn thằng Minh với vẻ thông cảm, vỗ vai “nạn nhân” và nói
“Từ giờ phút này mụi đã trao thân gởi phận cho huynh ấy rồi, hãy tốt với huynh ấy nha, thuyền theo lái, gái theo chồng là hiển nhiên đó mà, hihi”
Cả đám còn lại cười sặc sụa. Tụi nó cười đến chảy nước mắt nước mũi. Còn thằng Minh thì bực bội hất cánh tay đầy “thông cảm” đểu của thằng Khôi ra, buộc miệng chửi
“Bà mịa. Mày nhớ nha Toàn. Mai mốt mà có ngủ chung tao sẽ nhổ sạch lông ku của mày luôn nha kon. Hừ hừ. Nhớ đó!”
Thằng Toàn đưa tay ôm đầu, ra vẻ cực kỳ thất vọng, thốt lên
“Sao mụi có thể nói với huynh những câu như vậy? Có biết huynh nui bộ lông mu này cực khổ lắm không? Dọa huynh như vậy mụi thật là ác tâm đó mà!”
Đám nhóc thì ôm bụng cười muốn banh cái phòng rồi.
Mặc dù giỡn và dìm hàng thằng Minh thấy tội, đến bây giờ mấy đứa còn lại mới hiểu nguyên nhân khiến hồi nãy thằng ku la toáng lên. Biết rồi tụi nó lại cười thêm một trận trước sự ngơ ngác của con Hân.
Con nhỏ còn quá nhỏ để hiểu được cách giỡn bựa của mấy anh lớn. Nó nghe mấy anh nói tiếng Việt mà cứ như hiểu như không, thấy mấy anh cười giỡn vui quá chừng, cũng muốn tham gia lắm mà không hiểu thì lấy gì tham gia. Nó đành ngơ ngác đưa tay gãi đầu, ngồi giữa đám con trai như người ngoài cuộc. Nhìn một lúc chán quá, nó quay qua nhìn hạ bộ anh Dũng đang ngồi sát bên.
Thằng Dũng đang cười hô hố trước sự đau khổ của thằng bạn, bỗng cảm nhận được ánh mắt hăm hở của con nhỏ đang “chiếu tướng” mình, tự nhiên nó thấy “lạnh trym”. Vô thức, thằng ku đưa tay bụm hạ bộ lại, nó nhìn con Hân đầy nghi ngờ, hỏi
“Em định làm gì anh?”
Con Hâ trưng ra bộ mặt ngây thơ vô số tội, thành thật nói, vô tình dùng đúng tông “thuyết minh phim TVB” mà cả đám đang giỡn
“Em muốn bứt lông ku anh chơi đó mà. Sao anh có lông mà em thì không có gì? Đúng là khác thường đó nha!”
Vừa nói nó vừa dạng chân ra, vạch cả hai môi ngoài âm đạo nhìn quanh quất. Nhưng cho nó tìm đến Tết này cũng chẳng tìm được sợi lông nào hết. Tết năm sau thì may ra.
Mặc dù câu hỏi này nó đã hỏi anh Hai mấy bữa trước, nhưng nó cứ tưởng chỉ anh Hai mới có mớ lông lún phún. Tới hôm nay nó mới để ý mấy anh bạn của anh Hai cũng mọc lông lún phún ở trên mu như vậy, nhìn… khá bắt mắt. Nhân tiện nó hỏi thử anh Dũng xem thế nào.
Thằng Dũng nghe con nhỏ “ngây thơ” muốn vặt lông mình thì càng hốt hoảng, vội vàng bụm tay che kín hạ bộ lại như gái nhà lành đứng trước dâm tặc vậy. Nó lắp bắp
“Đừng có thử! Đừng có thử! Đau lắm đó, hic hic”
Cả đám đang giỡn, bao gồm cả thằng Minh “nạn nhân” nghe vậy cũng nhịn không nổi, lại ôm bụng cười. Riêng thằng Minh cười muốn rơi nước mắt khi cảm thấy có người đồng cảnh ngộ. Nó nhìn thằng Dũng đầy thông cảm, đưa hay tay ra phía thằng bạn
“Mụi hãy về với đội của tỷ! Chụy em chúng mình sắp sửa trụi lông hết rùi, hahaha”
Khỏi phải nói đám nhóc phải khổ sở giữ cho mình không cười đến đau bụng như thế nào.
Cười chán chê, thằng Khôi “giáo sư” bắt đầu mang một bụng kinh thư ra giảng giải cho em gái nhỏ về … lông lá.
Đám con trai còn lại cảm thấy bị quyến rũ hơn bởi mớ thức ăn vẫn còn nguyên trong mấy túi nylon ở dưới sàn. Thế là thằng Minh mở hàng trước tiên, nó sà vô một bịch đồ ăn, nhón từ trong đó ra một cái cánh gà chiên, đưa vô miệng nhai ngon lành. Thằng Toàn cũng xê tới, nó lấy các hộp đồ ăn ra, mở từng hộp rồi sắp xếp thành một bữa ăn ở ngay trên sàn. Thằng Dũng cũng vội “chạy nạn” khỏi cái giường, nó không biết ở kế bên con Hân một lúc nữa có khiến con nhóc tò mò tìm cách nhổ thử lông ku của nó không, cứ 36 kế, tẩu vi thượng sách. Nó cũng ngồi xuống phụ thằng bạn trút mấy túi nước chấm ra các hộp. Thằng Chương cũng chẳng hơi đâu ngồi nghe “giáo sư” Khôi giảng cho con nhỏ các kiến thức về sinh dục, nó thấy đồ ăn hấp dẫn hơn, nên cũng sà vô với đám bạn.
Chỉ cần tụi nó thao tác một lúc, một bữa ăn thịnh soạn đã được bày rất ngon lành ngay trong phòng ngủ của thằng Dũng.
Lúc này thằng giáo sư cũng vừa kết thúc bài giảng môn “sinh lý”, nó cũng gia nhập bữa ăn với đám bạn.
Con Hân lúc này với tay khoác lên người cái áo thun, rồi cái chân váy mà lúc nãy thằng anh nó sợ con nhỏ bị lạnh, đã lượm từ dưới sàn đưa lên cho nó. Mặc đồ xong rồi, nhưng bên dưới váy con Hân lại chẳng mặc gì. Quần xi líp của nó đã bị anh Dũng lúc tắm xong đi ra lượm lấy, đòi giữ lại làm kỷ niệm luôn, không trả lại nữa.
Nhìn mớ thức ăn đã được dọn ra tươm tất, con Hân nuốt nước bọt ực một cái, ngay sau đó nó được anh Hai đỡ bước xuống giường, rồi ngồi xổm dưới đất, cùng với mấy anh lớn vẫn trần truồng sà vô cái mớ bánh tráng trộn và bánh tráng nướng, đồ chiên đồ cuốn la liệt mà đám con trai vừa bày ra.
Cả đám lại đói, mấy cánh tay thò vào bốc liên tục làm đồ ăn "bốc hơi" nhanh chóng. Tiếng nhai nhóp nhép, rau ráu, chắp chắp miệng, nuốt ừng ực vang lên rôm rả.
Ăn được chừng 5 phút. Bỗng con nhỏ thốt lên
"Chết rồi, em ướt!"
Cả đám ngừng ăn, nhìn lại thấy con bé đang banh hai chân ra và nhìn xuống dưới đất.
Ngay dưới kẽ mông con bé, một bãi dịch nhờn trắng đục rõ to đã nhiễu xuống sàn gỗ, phần còn lại vẫn dính lòng thòng như một sợi dây nhớt nối với cái âm hộ ướt mem.
Cả đám bật cười khoái trá quên cả che miệng còn ngậm đầy đồ ăn. Thằng Khôi chỉ vô bãi nhờn kêu
"Không phải của tao".
Thằng Dũng quật ngay "Mày làm như của tao chắc!"
Thằng Toàn nhìn em gái lúng túng và nhấp nhổm nhìn một búi tinh dịch khác đang tràn ra từ lỗ bướm, giọng nó tỉnh rụi
"Chắc chắn không phải của tao!"
Thằng Chương trề môi
“Làm như của tao chắc?!”
Cả 4 thằng không hẹn mà nhìn qua thằng cuối cùng còn lại trong nhóm
"Của thằng Minh chắc luôn", thằng Toàn kết luận.
Thằng Khôi confirm
"Tướng nó be nhất, ra nhiều nhất, lại còn chơi chót nữa nên của nó chắc luôn".
Ngay lập tức thằng Dũng chốt hạ
"Của ai nấy dọn. Lau đi mày!"
Thằng Minh đậm người nhất đám, to con nhất đám, nhưng lại dở khoản ăn nói nhất trong 4 đứa mặc dù nói khá nhiều. Nó há miệng ra quên cả nhai, ngạc nhiên lẫn bực tức nhìn 4 đứa kia chơi trò "chúng khẩu đồng từ – ông sư cũng chết". Chẳng giỏi dùng câu chữ để cãi lại nên nó bực bội đứng dậy đi tới góc phòng, với tay lên nóc tủ lấy cuộn khăn giấy rồi quay lại ngồi xuống sát bên con bé. Tay cầm cuộn giấy, tay kia xé giấy xoẹt xoẹt, nó thò xuống dưới đít con bé, lau chùi cho con nhỏ.
Đám choai choai còn lại ngồi nhìn thằng bạn thao tác mà không kìm được giơ ngón tay cái lên.
Thằng Toàn khen
"Công nhận, đúng là trai “dam dang” chánh hiệu con gà mờ. Tụi bây nhìn nó chùi lone em tao sạch bóng luôn kìa. Mai mốt tao gả nó cho mày được đó Minh. Há há"
Thằng Minh hậm hực chùi đít con bé rồi ngoác miệng ra chửi
"Cái đám chó chết tụi bây ăn ốc xong bắt tao đổ vỏ. Tao ghim vụ này rồi nha, mai mốt tụi bây biết tay."
Thằng Dũng vọt miệng
"Tay chùi lone chuyên nghiệp của mày bây giờ tụi tao nhìn rõ rồi, cần gì tới mai mốt mới biết, há há"
Cả đám cười ngặt nghẽo chọc cho thằng Minh mặt đỏ lừ.
Biết càng phản ứng càng bị dìm hàng, nó lau con bé xong rồi chỉ bặm môi xé một miếng giấy nữa, thấm cái bãi nhớt ở dưới sàn, lau thật nhanh để còn ăn.
Người ta nói dục tốc bất đạt, nó không lường được cái bãi nhớt đó lại nhiều như vậy, cái khăn giấy mỏng không đủ thấm hết, bồi thêm động tác lau nhanh trong lúc bực mình của nó nên càng làm càng trây trét ra thêm.
Thằng Bình nhăn nhó đón một tràng cười như tát nước vào mặt của đám bạn. Nó tức quá xé một xấp khăn dầy, phủ chụp xuống bãi chất nhầy to dưới sàn, gom lại bằng một động tác, rồi dứt điểm bằng vài đường lau gọn ghẽ. Cái sàn gỗ đã sạch bóng.
Nó gom luôn mớ khăn giấy thấm đầy tinh dịch vừa chùi mông co bé dồn hết lại trong 2 tay, vo vo thành một viên to, giơ tay lên làm động tác nhứ nhứ như sắp ném bóng vào rổ, rồi ném một phát. "Trái bóng" khăn giấy bay vèo ngang qua căn phòng, rơi tọt vào giỏ rác ở cuối phòng một cách gọn ghẽ.
Đám bạn dù đang chọc ghẹo nó, nhưng thấy vậy cũng không khỏi "Ồ" lên một tiếng thán phục. Đúng là tay ném bóng rổ siêu đẳng của trường cấp 2. Mấy thằng con trai còn vậy, huống gì con bé, nó cũng ồ lên ngưỡng mộ
"Anh Minh giỏi ghê! Mai mốt dạy em chơi bóng rổ với"
Thằng Minh hãnh diện, nó vênh mặt với con nhỏ
"Ờ, để anh dạy. Nhưng tập ném được như anh phải mất một thời gian đó".
Niềm vui chóng chẳng tày gang, đám con trai đã "bình tĩnh" lại, thằng Dũng chêm ngay
"Nó dạy em ‘ôm banh’ thì có chứ biết dạy ném bóng ném banh gì!"
Thằng này tương đối nói ít nhất đám, nhưng nói câu nào đau câu đó. Thằng Khôi nghe mà muốn sặc, vội nuốt mớ thức ăn đầy trong họng xuống, rồi mới dám thả lỏng, bật cười hô hố đầy dâm đãng
"Mày thâm nho nhọ đít vãi nồi nha Dũng, khặc khặc…"
Thằng Toàn thì nhăn mặt. Dù sao con Hân cũng là em nó, nghe tụi kia coi con nhỏ không khác gì con đĩ, còn đòi cho mang bầu nữa nó thấy khó chịu. Mặc dù mang con em ra share cho đám bạn thân nhưng tình máu mủ của nó vẫn còn nguyên, bản năng bảo vệ của thằng anh vẫn không suy giảm chút nào. Thằng Minh chưa kịp đính chính, thằng Toàn đã nạt hai đứa kia
"Bớt mồm đi! Miệng tụi bây như cái mồm người ta á".
Thằng Khôi ngạc nhiên há hốc
"Ủa, sao cửa nào mày cũng đặt hết vậy? Mới nãy còn ở bên này, giờ đã qua bên kia chiến tuyến là sao?! Đi hai hàng cái tướng kỳ cục lắm nha con!"
Thằng Chương mặt gian xảo, miệng cười khùng khục đế vô
“Ờ, như lỡ … bĩnh ra quần á, há há”
Thằng Dũng trố mắt nhìn thằng Chương đầy thú vị, nói ngay
“Ồ! Thì ra! Cảm ơn bạn Chương đã chia sẻ kinh nghiệm cá nhân với chúng tôi! Hè hè!”
Thằng Toàn bị cuộc nói chuyện kéo ra khỏi nỗi bực dọc, nó cũng bị xao lãng một chút rồi, chưa kịp vặt lại đám bạn thì con Hân đã vươn cổ giải nguy cho anh Minh
"Phải biết ôm banh trước mới ném banh sau chứ. Đúng không anh Hai?! Hí hí"
Con nhỏ đã thầm coi anh Minh như thầy dạy môn bóng rổ tương lai của mình rồi, nên mới hí hửng nói đỡ cho anh Minh tội nghiệp đang bị mấy bạn ăn hiếp.
Thằng Toàn đang há miệng chuẩn bị mắng hai đứa kia thì bỗng ho sặc sụa. Nó đưa mắt lườm thằng Dũng "tội đồ" rồi vội tìm cách giải thích với em gái, trong khi đó vẫn không quên quét cái nhìn toàn tia điện xẹt xẹt về phía thằng Minh
"Ý tụi nó nói thằng Minh là à à… ờ… nói thằng Minh giấu nghề đó, nó sẽ cho em… ơ ơ… ôm banh thôi chứ không dạy cho em ném banh"
Vừa nói nó vừa vuốt mồ hôi trán. Quay qua lườm mấy thằng khốn kia thêm một cái nữa. Trong mắt hiện lên vẻ gian xảo liếc xuống mu của 3 đứa theo kiểu ngầm đe dọa
“Tụi bây mà nói nữa tao đè ra … nhổ hết lông ku”.
Ba thằng Chương, Dũng và Khôi đang dùng tay bốc đồ ăn, thấy ánh mắt như … nhíp nhổ lông của thằng Toàn thì lật đật buông đồ ăn trên tay xuống, dùng hai tay bụm chặt hạ bộ.
Con nhỏ xoay qua nhìn anh Minh đầy khó hiểu
"Sao anh lại giấu nghề? Anh hứa dạy em chơi bóng rổ mà?!"
Mắt nó to tròn như mắt nai, ngây thơ thôi rồi.
Thằng Minh đang tính thiệt tình giải thích cái vụ “ôm banh” cho con nhỏ thì phát hiện ánh mắt “điện quang” của thằng Toàn đang ghim ngay mặt mình, nó xém tí nữa nghẹn luôn, lời sắp ra vội nuốt hết trở lại. Bây giờ bảo nó nói lươn lẹo thì nó làm gì có tài biện luận 1 chữ bẻ thành 3 như mấy đứa kia, nó vội lắc đầu quầy quậy trả lời con Hân
"Đâu có, à… ờ… thì là …à à… tụi nó nói nhảm đó, em đừng có nghe! Bữa nào rảnh anh dắt em đi tập bóng rổ. Anh hứa danh dự không có giấu nghề gì hết, em muốn ném gì cứ ném thoải mái! Hì hì"
Nói xong thằng ku thở phào, vuốt trán. Đây có lẽ là lần nó nói nhiều nhất và cần thẳng nhất trong đời.
Con Hân nhìn vẻ mặt thiệt tình của anh Minh, cảm thấy hơi tin được một chút. Anh Hai và mấy bạn troll nhau suốt nên nó cũng quen, mặc dù hơi nghi ngờ chuyện "ôm banh" có nghĩa gì khác, nhưng nghe giải thích xong vẫn chẳng hiểu gì nên cũng không bận tâm nữa.
Con nhỏ chuyển sự chú ý trở lại mớ đồ ăn trên sàn. Nó thò tay bốc một cánh gà chiên, chấm tương ớt rồi mới ăn.
Thằng Minh lườm đám còn lại mà lòng bực bội, nó không có chỗ phát tiết, định tiếp tục tấn công mớ đồ ăn, tay nó đã với ra tính chộp lấy cái đùi gà chiên, chợt nó nghe con nhỏ "Í" một tiếng.
Thằng Minh rụt tay lại, ngó qua con bé. Con nhỏ vẫn trong tư thế ngồi xổm, buông vội cái cánh gà xuống dĩa, hai tay nó vén váy lên nhìn xuống háng rồi than thở
"Lại nữa rồi!"
Ngồi sát bên, thằng Minh dễ dàng nhìn thấy một bệt nhớt rõ to đã loang loáng tràn xuống sàn nhà. Nỗi bực dọc chưa kịp dìm xuống lại như bị đổ dầu vào lửa khi nghe đám bạn lại cười khúc khích, thằng Dũng kêu lên
"Minh mụi! Mụi nhìn cái gì đó? Bộ lạ lắm sao? Không có thấy Hân Hân chảy nước nữa rồi à?! Còn không mau mau đi chùi lone cho mụi ấy đi! Không xong thì tối nay mụi phải làm tiểu thiếp ấm giường cho thiếu gia ta đó nha. Muội có muốn trốn cũng không có được đâu đó nha."
Mắt thì chớp chớp, giọng nó bắt chước kiểu thuyết minh phim kiếm hiệp khiến cả đám cười lăn cười bò.
Con Hân thì bẽn lẽn ngó cái mặt đơ ra của anh Minh đầy thông cảm. Lâu nay chính nó cũng không hiểu tại sao âm hộ mình liên tục chảy ra thứ nhớt nhớt này mà không kìm lại được.
Thằng Toàn đã chat với đám bạn, cùng thống nhất giấu tịt những kiến thức về thụ tinh này nọ với con em gái, nó sợ con nhỏ lo ngại bị có bầu sẽ không cho tụi nó chơi nữa. Tụi nó dự định khi nào con nhỏ bắt đầu có kinh mới giải thích cho nó biết. Còn bây giờ con Hân mới có 10 tuổi, thời gian chơi con nhỏ thoải mái còn rất dài, tụi nó cứ hưởng thụ sự ngây thơ của con nhóc thôi.
Chỉ tội đứa con gái còn học cấp 1, cứ bị các anh con trai bắn tinh vô âm hộ mà chẳng biết tại sao, cứ tưởng là do mình, nên nó cũng chẳng biết rặn ra để mà chùi mỗi khi bị chơi xong. Con nhỏ cứ vô tư để vậy, lúc nào chảy ra bao nhiêu thì biết bấy nhiêu thôi.
Mà con nhỏ như vậy lại đúng như cách mà tụi nhóc thích. Nên lúc này cả đám 4 thằng đang vừa ăn nhồm nhoàm vừa cười khoái trá dìm hàng thằng bạn, chợt tụi nó như bị nghẹn họng.
Thằng Minh không những chẳng lau chùi gì nữa, mà bỗng ngồi bệt xuống đất, quơ tay ôm con bé kéo ngồi vào lòng mình. Con nhỏ mất thăng bằng ngã nhào vào lòng thằng con trai lực lưỡng. Lưng nó dựa vô bộ ngực rắn chắc của thằng Minh. Một vật cứng ngắc mà con bé biết chắc là cái gì đang chĩa vô mông con nhỏ, mặc dù cách một lần vải nhưng vẫn nóng hổi.