NGƯỜI đàn bà 9 TUỔI - Chương 26
Bữa ăn tối cùng với cả nhà vẫn như thường lệ, con Nhung ngồi cạnh chú Út, bác Hai ngồi đối diện cứ nhìn nó cười cười khiến con nhỏ đỏ hết mặt, chỉ biết cắm cúi ăn.
Ba vừa ăn vừa nói
“Con không có va li thì bỏ đồ chung va li với chú Út đi nha. Nhà mình đi có 4 người nên làm sao cho gọn nhẹ càng tốt. Mình có thuê ghe đi ra đảo nữa đó.”
Con nhỏ vừa ăn vừa “dạ” một tiếng.
Hai chú sinh đôi nghe vậy giơ tay kêu trời, đầy tiếc rẽ
“Trời ơi! Biết vậy tụi em đã không rủ bạn vô Sài Gòn! Tụi em khoái đi đảo!!!”
Cả nhà cười rần rần, con Nhung cũng cười khúc khích. Cũng chẳng có ai khuyên hai chú nên chọn đi chơi bỏ bạn, nên hai chú cứ vừa ăn vừa lầm bầm tiếc rẻ, tay nắm chặt đôi đũa như tức lắm vậy. Nhìn hai chú đeo kiếng cận cứ làu bàu, con Nhung lại thấy nhà này hình như đàn ông ai cũng có tính cách … nhẹ nhàng dễ thương, xì tai khác hẳn với dượng.
Ăn xong con Nhung mang mớ quần áo chú Út đã ủi dùm đi về phòng.
Lát sau chú Út cũng cùi cụi chạy vô, nhìn thấy con nhỏ đang khệ nệ kéo cái va li ra chuẩn bị chất đồ, chú nói
“Để đồ con ở cạnh giường đi, lát chú xếp đồ chú rồi bỏ vô luôn một thể”
Con nhỏ “dạ” một tiếng. Nó áy náy thấy sợ. Chú Út đã lựa đồ dùm nó, ủi đồ dùm nó, giờ lại còn xếp đồ dùm nữa. Nó càng ngày càng thấy cái lợi của việc “đẹp gái nhất nhà” như vầy. Năm người đàn ông trong nhà ai cũng luôn luôn tìm cách cưng chiều nó hết, cho nên con nhỏ thấy mình chẳng khác nào một cô công chúa nhỏ. Nhưng với kinh nghiệm hồi còn sống với dượng, nó vẫn còn biết điều, không đòi hỏi hay mè nheo bất cứ cái gì. Dượng đã khiến nó ngộ ra rằng, làm con gái, không phải đòi hỏi là giỏi, mà phải làm sao để con trai tự giác muốn làm cho mình, thì họ sẽ làm còn nhiệt tình hơn mình đòi hỏi nữa. Vì trước đây phải sống trong điều kiện “ác liệt”, tính cách của con nhỏ cũng trưởng thành hơn xa cái tuổi đang học lớp 6 của nó, thậm chí vượt xa chú Út đang lui cui sắp xếp đồ đạc của nó và chú vô trong va li.
Nhìn tư thế chú ở trần ngồi xổm, hai cái đùi ếch cuồn cuộn banh ra tạo thế ngồi vững chắc, cái lưng trần chắc nịch, cái eo nhỏ xíu, và những múi cơ bụng vuông vức lại gồ lên mỗi khi chú ngẩng lên lấy quần áo từ giường rồi cúi xuống bỏ đồ vô va li… con nhỏ lại thấy hạ bộ tưng tức.
Khi chú cầm mớ bikini dây nhỏ xíu của nó lên, nó thấy chú cầm lên nhìn một lúc khá lâu, và dưới hạ bộ của chú cũng đã độn lên một cục phía trước cái quần short thun ngắn ngủn đó. Con nhỏ biết như vậy có nghĩa là gì.
Nó tuột xuống giường, đứng dậy đi tới sau lưng chú Út, rồi nghiêng người xuống giơ tay ôm choàng lấy chú Út từ phía sau, hít lấy hít để cái “mùi đàn ông” quyến rũ từ tấm lưng cuồn cuộn của chú, cọ cọ hai đầu vú cứng cứng vô lưng chú.
Đang xếp quần áo, chú Út bỏ mớ bikini đó xuống, rồi chợt quay lại ôm chầm lấy nó, gấp gáp nói
“Con … còn đau không? Chú … chú… muốn nữa…”
Vừa nói chú vừa đưa tay xuống cái váy thun mềm, ngắn cũn cỡn mà con nhỏ đang mặc, sờ vô giữa hai chân nó. Và con nhỏ cảm nhận được chú giật bắn người khi sờ trực tiếp vô cái bướm trần trụi của nó, có lẽ chú bất ngờ khi mò một phát trúng ngay con hàu đây mà!
Từ những gì xảy ra hồi chiều với chú và bác, con Nhung quyết định “thả rông” trở lại như những ngày trước đây.
Khi phải mặc quần dài, hoặc mặc váy kèm xi líp, con nhỏ luôn thấy “cô bé” bứt rứt, nóng nực đến khó chịu. Nên lúc nãy tắm xong, nó chỉ tròng cái váy vô hai chân và kéo lên, bên dưới trống trơn.
Cảm giác được cái giật thót của người chú “trẻ con” này, con Nhung thấy chú dễ thương ghê, cứ như mấy đứa nhóc 4-5 tuổi đang ngập ngừng đòi mẹ mua cho một món đồ chơi mà nó biết chắc rất mắc tiền, nhưng khi chính tay được chạm vào thì không muốn tin là thật, cũng không buông ra nữa.
Con Nhung nhắm mắt lại, cảm nhận cái ôm siết mạnh mẽ của chú Út, và một tay của chú đang sờ, bóp, vuốt ve bướm cả ngoài lẫn bên trong đường chẻ. Thỉnh thoảng chú lại vọc bằng cách lướt những ngón tay ngang hai mép bướm khư người ta hay lướt tay qua môi những cô gái trên phim. Con Nhung cũng đưa tay xuống mò tìm hạ bộ chú. Vừa sờ trúng cây hàng cứng ngắc bên trong lớp vải quần thun, nó cũng bắt đầu thở gấp, nói mà như rên
“Được mà chú!”
Thế là không cần rườm rà thêm gì nữa, con Nhung bị chú Út bế bổng lên, thả lên giường.
Cái váy của nó bị hất ngược lên trên, hai chân nó bị banh ra, phô ra một cái âm hộ đã căng múp với những đường cong tuyệt đẹp khiến chú Út như muốn nín thở.
Nó thấy chú đưa tay sờ sờ vô háng nó, vuốt ve dọc hai đùi, vuốt vuốt, bóp bóp cái âm hộ đã bắt đầu “ra nước” đầm đìa của nó. Và rồi chú Út không còn như một đứa bé nữa, mà như là một anh con trai thực thụ, áp miệng vô bướm nó bú chùn chụt.
Con Nhung rên lên một tiếng, nó dạng hai chân rộng ra, rồi thò hai tay xuống ôm lấy đầu chú ghì mạnh vào háng, cảm nhận cái lưỡi, cái môi của chú đang vần vũ bên dưới hạ bộ. Chú Út mặc dù vẫn còn ngây thơ, ngô nghê, nhưng động tác bú của chú chẳng có tí con nít chút nào, mà ngược lại, con Nhung cảm thấy chú bú còn giỏi hơn cả dượng hay hai chú Phong-Lâm nữa. Cái lưỡi rất dài của chú thò ra móc lên trên hột le căng mọng của nó, rồi lại xoay tròn ngay cái lỗ tiểu, thỉnh thoảng vét ngược dọc theo đường chẻ gần chục cái, kèm theo những cú móc sâu vào bên trong lỗ âm đạo, khiến nó sướng muốn điên lên rồi. Cùng một màn bú liếm này, cảm giác mà dượng mang lại cho nó thua xa chú Út!
Con nhỏ đê mê với cái lưỡi của chú Út mất rồi, nó cảm thấy cơn sướng khoái đang tăng vọt, nên càng ấn mạnh đầu chú Út vào giữa háng mình. Và đột nhiên một cơn rùng mình chợt xuất hiện, con nhỏ vô thức kẹp chặt hai đùi lại vào hai bên mang tai của chú Út, người cong lên như con tôm, co giật liên tục. Nó bỗng thấy chú Út há miệng to ra, ngậm cả cái bướm của nó, rồi sau đó nút thật mạnh, vang lên những tiếng chùn chụt rất to ở trong phòng.
Trong một lúc, con Nhung đột nhiên gần như mất liên lạc với thế giới bên ngoài.
Hệ thần kinh của nó ngập tràn trong cơn lũ của cực khoái. Từng cái co giật của cơ thể, từng cái co thắt, nhíu chặt âm đạo cũng đều mang đến cho nó khoái lạc mãnh liệt, kèm theo cái miệng chú Út đang nút bướm nó mãnh liệt khiến con Nhung sướng như chưa từng được sướng.
Nó rùng mình liên tục, da ửng hồng, người tỏa nhiệt hầm hập như phát sốt, hai tay vô thức giơ lên như đang bắt chuồn chuồn. Mọi cảm giác khác của nó gần như bị tắt hết, chừa lại duy nhất cảm giác đê mê như lên tiên…
Mất gần một phút sau, con Nhung mới thả lỏng người ra. Khi nghe tiếng thở khò khè nặng nhóc của chú Út ở trong háng, nó vội thả lỏng hai đùi, “buông tha” cho cái đầu chú Út sắp ngạt thở trong đó luôn rồi.
Trong thoáng chốc, nó không biết con trai khi bị cho “hít hương lol” này là thế nào, mà sao gần như ai cũng thích cái màn “ăn lol” này hết. Nhưng nó không có ngu gì mà nói ra thắc mắc đó, cứ im im tận hưởng là sướng nhất.
Chú Út vừa được “thả” ra khỏi háng nó, liền đứng dậy chồm lên người nó, người chú đã trần truồng sẵn tự khi nào, tay cầm ku, chú hấp tấp đưa vô bướm nó.
Con nhỏ đang thở dốc trong cực khoái, nhưng nó vẫn dạng chân ra để cho quy đầu đỏ hỏn chui vào trong cửa mình đang sung huyết. Cơn cực khoái vẫn đang tiếp diễn, con nhỏ phải ráng sức để thư giãn cửa mình, ngừng co giật trong vô thức để cho dương vật chú Út chui vào trong.
Thỉnh thoảng nó vẫn không kìm lại được mà co thắt âm đạo một cái khiến cho chú Út nhăn mặt, có lẽ nó siết con ku chú hơi quá mạnh. Những lúc đó nó khiến chú Út phải tạm dừng lại, rút ra một chút, rồi mới đẩy vô lại sâu hơn. Và khi chú Út đưa lút vô trong bướm, con nhỏ nghe chú rên rỉ
“Trời ơi, sướng quá Nhung ơi! Hic hic, chú yêu con!”
Vừa rên rỉ, chú Út vừa cúi xuống hôn lên đôi môi của nó. Con Nhung cũng nhiệt tình hôn lại, hai chân dạng ra đón nhận cái khúc thịt nóng hổi của chú Út đã nằm hẳn ở bên trong người mình. Cửa mình nó lại tìm về được cảm giác bị nong dãn, bị lèn chặt, bị căng cứng sâu ở bên trong. Và sau đó cả hai để bản năng dẫn dắt, tháo cũi xổ lồng cho cái phần con, cái phần thú bên trong người mình tung vó phi nước đại.
Chú Út lúc này cưỡi lên mình con Nhung thuần thục hơn hẳn vài tiếng trước đó. Những động tác lắc hông, nắc ku tới trước, rút ku ra của chú đều không thua gì dượng hết. Những chuyện xuất phát từ bản năng này, chẳng ai phải mất công học nhiều cả. Qua giai đoạn bở ngỡ lúc đầu, về sau mọi cơ bắp đều lưu lại “trí nhớ”, làm theo rất nhịp nhàng như những cú nắc ku rất nhanh, rất mạnh của chú Út vào lúc này.
Cả người con Nhung rung giật, tử cung của nó cũng rung giật, hai cái mu va chạm liên tục, một bên hơi nhiều lông, bên kia vẫn chỉ mới lún phún vài sợi mỏng tang. Dương vật chú Út rút ra xa rồi lại nắc tới trước, sâu lút cán. Mu chú chạm vào mu con Nhung kêu tạch tạch. Hai hòn dái bự của chú Út va vô mông đít con Nhung kêu tạch tạch. Cả căn phòng ngủ lại dạt dào “gió xuân”, và những “tiếng xuân” đó.
Những múi cơ bụng của chú Út gồ hẳn lên trong khi chuyển động, mồ hôi của chú tươm ra ướt đẫm, nhỏ tong tong lên thân thể cũng ướt không kém của con Nhung nằm dưới. Nó đưa tay vuốt ve bộ ngực cuồn cuộn của chú, vuốt xuống những cơ bắp vồng lên trên cái bụng 6 múi, và sau cùng nó vịn hai bàn tay vào hai bắp tay to của chú đang chống hai bên người mình lấy thế để nắc mông mạnh tới trước.
Cả người con Nhung chìm trong sướng khoái. Nó sướng muốn mê man rồi. No dồn đói góp, câu nói dân gian này rất đúng với nó. Nhịn đã lâu mà bất ngờ dồn dập hưởng thụ những khoái cảm như vầy, con Nhung lại một lần nữa thấy xúc động mạnh, nước mắt nó không tự chủ được, trào ra ướt đẫm hai khóe mắt. Bao ngày ngủ cạnh chú, bao ngày nhìn thân hình cơ bắp của chú chỉ để ấm ức mà ngủ, bây giờ những chờ đợi đó đã được đền đáp xứng đáng.
Qua làn nước mắt vui sướng, nó hạnh phúc nhìn cơ thể săn chắc của chú Út đang nhấp nhô, cưỡi trên người mình, hai bộ phận sinh dục đang lồng chặt vào nhau trong giai điệu giao cấu mãnh liệt. Từng cú nắc của chú Út khiến tử cung nó bật lên như một trái banh, làm cổ tử cung tê đi một chút. Nó cũng chỉ còn một xíu nữa thôi, chỉ một tí xíu nữa thôi là chạm đỉnh.
Bỗng nó thấy chú Út đột ngột dừng lại, những tiếng rên rỉ “hừ hừ” trong cổ họng chú chợt vang lên, dương vật cùng cơ thể chú bắt đầu co giật.
Con nhỏ cũng thấy tử cung mình tê rần lên hết rồi. Chỗ đó lúc này lại một lần nữa bị nóng rực lên bởi một chất gì đó đang xịt ra từ quy đầu của chú Út. Đây chính là “mồi lửa” mà nó đang khao khát để châm vào “thùng thuốc súng” đã được nhồi đầy.
Và rồi con Nhung cũng cực khoái ngay lúc đó.
Nó ôm siết lưng chú Út như con thằn lằn ôm cột đình. Cơ thể hai đứa trẻ một to mồm nhỏ, một đực một cái không ngừng rung giật, phập phồng, co thắt trong nóng rực, siết chặt lấy nhau, bộ phận sinh dục dính lẹo chặt cứng…
Thời gian như dừng lại trong căn phòng của hai đứa…
Và rồi chú Út buông ra trước tiên, thở phì phò. Chú chống tay định nhổm dậy thì con Nhung bỗng bấu chặt lưng chú và nói.
“Đừng rút ra chú ơi! Ôm chặt lấy con đi!”
Chú Út hơi ngạc nhiên, nhưng cũng nằm xuống trở lại trên thân thể nó, choàng tay ra ôm siết lấy cơ thể nhỏ nhắn mềm mại của nó, và đồng thời ép mạnh mu tới sát mu nó, cho dương vật lút bên trong âm đạo nó… Hai mắt ngây thơ của chú mở to ra, hoang mang nhìn những hiểu hiện của nhỏ cháu lúc này, nửa như hiểu ra cái gì đó, nửa lại ngơ ngác như nai con. Những gì chú có thể làm là “giữ nguyên hiện trường” rồi chờ, chờ và chờ…, cảm nhận từng cái co thắt trong bướm con nhỏ, cảm nhận từng cái phồng lên xẹp xuống của khung sườn con nhỏ đang thở gấp, cảm nhận hơi thở “thơm thơm” quyến rũ của nhỏ cháu phả vào mặt, cảm nhận cái ôm siết của nó trên người mình dần dần thả lỏng, cảm nhận thân thể của nó và mình đã thơm ướt mồ hôi, dán chặt vô nhau…
Hai đứa nằm ôm nhau như vậy một lúc lâu, chú Út học được một số điều trong những lần sex đầu đời này, con Nhung thì sung sướng hưởng thụ “phần đuôi” của cơn cực khoái đang dần tan hết.
Con nhỏ thở hổn hển, mướt mồ hôi, đưa tay lên vuốt ve gương mặt góc cạnh và vẫn chưa có râu của chú. Nó ngóc đầu dậy hôn lên đôi môi của chú, và được chú hôn lại rất tận tình. Chú Út còn dụi dụi cái mũi vào mũi nó, cảm giác là lạ. Cả hai nhìn vào mắt nhau, thật gần, và cùng cười rất tươi.
Chú Út nói nhỏ
“Con bị đè như vậy có khó chịu không? Nếu có thì chú leo xuống.”
Con nhỏ vội nhăn mặt, chu môi, lắc đầu lia lịa, đưa tay ra ôm chặt lấy chú
“Không, không, chú đừng đi! Con thích chú đè lên con như vầy hà”
Cảm giác hai chân con cháu vẫn đang quấn chặt sau thắt lưng mình, chú Út cười khúc khích, nói
“Há há… Đúng là con gái, thích bị đè, haha”
Con Nhung chu môi
“Thì con là con gái mà. Chú nói thừa!”
“Ờ ha, chú đúng là lẩn thẩn, hí hí”
Con Nhung bật cười khúc khích. Chỉ có dưới mái nhà mới này nó mới dám ăn nói như vậy với “người lớn”. Chứ hồi sống với dượng, mặc dù được dượng chiều chuộng nhưng nó vẫn nể sợ dượng lắm, không dám hó hé gì nhiều. Hai gia đình khác nhau, hai phong cách sống hoàn toàn khác hẳn.
Chú Út nhìn nó đắm đuối, lại cúi xuống hôn nó, rồi đưa tay mân mê hai đầu vú cau của nó, khiến cho chỉ một lát sau, hai chỗ đó đã lại nhô lên cứng ngắc.
Chú Út thích thú sờ, mằn, se, nhấn, bóp… khiến con nhỏ đang trò chuyện tỉ tê với chú mà thỉnh thoảng không kìm được, phải rên lên nho nhỏ.
Chú Út bỗng hỏi nó một câu khiến nó giật mình
“Con mất trinh khi nào? Ai là người may mắn đó vậy?”
Con Nhung đang đê mê trong khoái cảm, nghe vậy nó cũng thấy gần tỉnh ra rồi.
Đây là lần thứ 2 nó nghe tới chữ “trinh” đó. Nó hoàn toàn không hiểu đó là gì, tại sao mất, thậm chí nó từng tự hỏi mình có cái gọi là “trinh” hả?! Nhưng câu sau của chú đặt cùng một chỗ, thì nó hiểu ra rồi. Con Nhung ngây thơ, thuần tính, nhưng nó không ngu. Nó hiểu chú đang muốn nhắm tới dượng đây. Nhưng đây là đề tài cho tới giờ vẫn là cấm kỵ đối với nó, có đánh chết nó cũng không hé răng.
Nó trố mắt nhìn chú Út, và thấy chú có vẻ thực sự muốn có câu trả lời, nó ngập ngừng một chút, cố gắng vận dụng đầu óc tối đa mà vẫn thấy sao lúc này mình chậm như rùa. Và rồi nó bịa ra được một lý do, nói
“Bồ của con đó. Ảnh học lớp 8. Nó chỉ bịa ra được nhiêu đó, nửa như rõ ràng, nhưng thực tế lại cực kỳ mơ hồ, kệ chú muốn hiểu sao thì hiểu chứ nó không định giải thích thêm nữa. Cũng may vô lớp năm nay, lâu lâu nghe lén mấy nhỏ bạn khoe bồ, học lớp 8, lớp 9 gì đó, tụi nó lén ba mẹ, trốn học thêm đi chơi công viên, hôn hít sờ đít sờ mông đủ thứ, nên giờ bị hỏi bất chợt, nó nói rất trơn tru.
Về phần dượng 2 năm gần đây không còn là dượng 2 năm trước kia nữa. Nếu không phải vì thương dượng, không muốn dượng bị kiện tụng ra pháp luật, nó cũng không muốn “hy sinh” về sống ở gia đình này. Thậm chí cho đến giờ nó vẫn còn nhớ dượng lắm, nhất là những lúc dượng “yêu” nó đều để lại những ấn tượng nó không bao giờ quên được, nhất là khúc thịt to vô địch của dượng…
Chú Út nghe xong cũng không nói gì thêm. Chú lại hôn nó, lần này không chỉ lên môi, mà còn xuống cái cổ cao của nó, rồi sau đó kéo xuống ngực, lên hai đầu núm vú đã săn cứng.
Con nhỏ đê mê với cái miệng của chú Út luôn rồi, nhất là cái lưỡi rất dài của chú mỗi khi quét qua quét lại trên đầu vú lúc này, hay dưới khe bướm lúc nãy đều mang lại cho nó những khoái cảm nhiều đến mê người.
Và một lúc sau đó, chú Út lại một lần nữa hì hục nhấp nhô trên thân thể nó. Âm đạo nó lại bị nong dãn, ma sát. Thêm một lúc nữa, khi chú Út đột ngột dừng lại, giật giật…
Và rồi căn phòng trở lại hoàn toàn yên tĩnh.
Con Nhung lại há miệng thở dốc, về khoản số lần trong một ngày này, nó phải công nhận chú Út cũng không thua kém gì dượng, mặc dù chú chỉ hơn nó có 4 tuổi, vẫn còn là học sinh, trong khi dượng đã là người đàn ông trưởng thành. Tay nó vuốt ve cơ thể rắn chắc của chú Út. Trong thâm tâm nó coi chú như một anh học sinh lớp trên hơn là một người chú, mà đúng vậy thật. Cho nên con Nhung cảm thấy dễ đồng cảm với chú hơn là với dượng. Nếu nói chú Út là “người tình” học sinh, thì dượng là người tình trưởng thành. Ai cũng có nét quyến rũ riêng cả, và nó nhất định sẽ bảo vệ tính riêng tư đó của từng người, bỏ riêng mỗi người vô từng ngăn kỷ niệm cuộc đời nó, sẽ không cho lẫn lộn!
Nằm ôm nhau một lúc, hai đứa cứ như vậy ngủ một giấc ngon lành khi nào không biết. Mãi đến khi báo thức vang lên thì nó mới khó nhọc mở mắt ra, và ngó qua bên cạnh.
Chú Út cũng đang nằm ngửa, nheo nheo cặp mắt đầy ghèn ra, vươn vai ưỡn ngực ngáp dài.
Con nhỏ nhìn xuống hạ bộ chú, nó thấy cây hàng to đã dựng đứng lên như cây cột chỉa lên trời. Con Nhung cười khúc khích, nó nghiêng qua phía chú Út, đưa tay mân mê khúc thịt nóng hổi và cứng ngắc đó của chú, sờ sờ xuống hai hòn dái tròn lúc này đã săn cứng, bó sát vô gốc dương vật. Không có gì thích thú hơn khi sáng sớm thức dậy với cây “hàng nóng” trong tay. Con Nhung chồm qua, hôn lên đôi môi còn say ke của chú Út, và được chú nồng nhiệt hôn lại. Cả hai sờ soạng nhau, vuốt ve thân thể của nhau, và xém chút nữa chú Út đã đưa ku vào trong bướm nó, nếu bên ngoài cửa phòng không có tiếng gõ lộp cộp và tiếng của ba vang lên
“Dậy đi hai đứa. Sửa soạn nhanh còn ra xe. Không thôi trễ đó!”
Chú Út vội nhanh miệng kêu lên
“Rồi rồi! Dậy liền!”
Nói xong chú thở dài, nhìn cơ thể trần truồng mơn mởn của nhỏ cháu dưới ánh sáng mờ mờ của đèn ngủ.
Chú hít một hơi thật sâu, vỗ vỗ cái mông nó kêu bốp bốp nói
“Thôi mình dậy đi con. Để mọi người đợi!”
Con nhỏ cũng thở dài. Nó rất thích những cuộc “yêu” chớp nhoáng ngay khi vừa thức dậy. Sau một giấc ngủ, lúc mới dậy bướm nó nhạy cảm nhất, “yêu” ngay lúc đó thì cảm giác sướng thôi rồi, mà hồi đó dượng hay ghẹo là “súc miệng buổi sáng cho cái miệng dưới” của nó. Hồi đó mọi cái đều sẵn, dượng rất ham muốn mọi lúc mọi nơi, nó thấy cũng thích thích thôi, không gì đặc biệt lắm, bây giờ ở cạnh chú Út chưa có kinh nghiệm này, nó lại nhớ dượng…
Nhưng đúng như chú Út nói, có nhiều người đang chờ tụi nó. Nên nó cũng ngồi dậy, trượt xuống giường, lấy quần áo mặc vô người. Sau khi hai đứa đã mặc xong quần áo, mà với chú Út chỉ là cái quần short chạy bộ ngắn cũn cỡn, thì chú Út nói
“Con đi tắm trước đi, chú gom đồ bỏ vô va li rồi tắm sau. Tối qua mê chơi quên luôn nhiệm vụ, hè hè…”
Con nhỏ gật gật, nó liếc cái vali đang mở bung ra dưới đất, chỉ mới dồn đồ vô hơn phân nửa, mà tối qua bận “yêu” nên đành để đồ đạc dang dở.
Nó đi xuống nhà tắm thì trong đó đang có người, nên ngồi lại trên ghế trong nhà bếp mà đợi. Vừa đợi vừa ngáp sái quai hàm. Trời chắc vẫn còn tối hù, vì lúc này chỉ mới tầm 3 giờ sáng gì đó.
Đợi chừng 5 phút thì thấy bác Hai trong nhà tắm bước ra, vừa đi vừa hấp háy mắt với nó, thì thầm
“Tối qua Hai đứa ‘ngủ’ ngon không? Hay thức suốt đó?! Hí hí”
Bác nói chậm chữ “hai đứa”, rồi còn nhấn nhá chữ “ngủ”, kèm theo cái đá lông nheo khiến con nhỏ đỏ mặt. Biết bác đang nói cái gì, nó ngượng ngùng gật nhẹ đầu, rồi đứng lên cầm khăn tắm đi nhanh vô nhà tắm, đóng cửa lại.
Sau khi tắm xong, nó mặc quần áo rồi đi ra ngoài thì ba đã đứng sẵn trước cửa. Ba nói
“Thằng Út đâu sao chưa thấy cà? Chú Út dậy chưa con?”
Con nhỏ gật đầu, nó nói
“Chú dậy rồi, nhường cho con tắm trước đó. Ba tắm xong là chú tắm hà”
Ba gật đầu rồi dặn nó
“Con về phòng kêu nó dậy nha. Thằng đó mê ngủ lắm, không chừng nãy giờ đợi con mà nó ngủ lại rồi đó”
Con Nhung “dạ” một tiếng rồi đi về phòng. Vô phòng nó thấy chú Út đang dồn bộ quần áo cuối cùng vô vali, rồi ém xuống, kéo khóa lại. Cái vali to tướng vậy mà chật cứng khi bỏ đồ của hai chú cháu. Chú Út ngước lên nhìn nó hỏi.
“Nhà tắm trống chưa?”
Con Nhung lắc đầu
“Chưa, ba con mới vô. Chú đợi chút đi”
Chú Út thở phào. Ngồi lại lên mép giường. Con Nhung đi lại tủ đồ, mở tủ lấy cái áo đầm hôm qua treo trên móc. Nó cởi áo ra, rồi tuột váy bỏ lên giường bên cạnh chú Út, sau đó lấy cái đầm tròng vào người. Khi nó lấy cái quần xi líp sạch trong tủ ra định mặc vào thì chú Út đã nắm … quần nó lại, và đưa ngón tay trỏ ra trước, lắc qua lắc lại tỏ ý … không nên mặc. Con nhỏ cười khúc khích nói
“Hí hí, nhưng lát nữa đi xe đó chú!”
Chú Út thì thào
“Xe mình bao hết mà, lo gì!”
Con nhỏ gật đầu, nó cất cái quần xi líp lại vô tủ. Bỗng cảm nhận tay chú Út đang lần mò trên người mình. Nó nhột nhạt nhưng cũng không phản đối, ngươ lại có chút mong chờ được chú “súc miệng dưới buổi sáng” cho mình. Khi chú Út vừa đè ngửa nó ra giường, còn chưa kịp vén váy nó lên thì cửa phòng lại vang lên tiếng gõ lộp cộp, giọng của ba vang lên
“Anh xong rồi, em đi tắm đi Út, đừng có ngủ nướng trễ xe đó.”
Chú Út đang hăng hái thì bị làm cho cụt hứng, gào với ra
“OK! Dậy rồi, dậy rồi!”
Sau đó chú luyến tiếc leo xuống khỏi người con Nhung. Lượm cái quần short mặc vô, rồi quay lại giường banh hai chân con Nhung ra, cúi xuống há miệng thật to ngậm lấy cái bướm đã ướt mem của con Nhung, nút nút mấy cái thật mạnh, rồi mới đứng dậy quẹt miệng, đá lông nheo với nó, bỏ lại một câu nói trước khi đi ra ngoài.
“Trời ơi, ước gì mình ở không với nó được một tháng liền”
Nằm lại một mình trên giường, con Nhung thở phì phò.
Lúc nãy nó cũng vừa mới có hứng được một tí. Nó cũng chẳng buồn ngồi dậy, cứ nằm tênh hênh như cũ, váy còn không vuốt mép phủ xuống thì cửa phòng bật mở, bác Hai đã len vô trong. Vừa liếc một vòng, bác đã nhìn thấy tình trạng “bất thường” của con Nhung. Không cần nói hai lời, bác tiến nhanh tới, banh hai chân nó dạng rộng ra, và tuột quần mình xuống để lộ con ku đã cương cứng ngắc. Bác Hai trèo lên mình nó, và rất nhanh sau đó trong phòng lại vang vang những tiếng “bạch bạch” gấp gáp…
Chừng chục phút sau, bác Hai đã run run, con ku co giật bên trong cửa mình con Nhung, và rất nhanh sau đó, bác Hai đã chống tay nhổm dậy, rút ra khỏi người con nhỏ, vội vàng mặc quần vào, để lại cái lỗ bướm vẫn còn đỏ hỏn, sâu hoắm, chưa kịp khép lại của con nhỏ.
Con Nhung nằm xoải tay chân trên giường thở dốc, ngó cái lưng bác Hai vừa lẻn ra khỏi cửa mà không biết suy nghĩ như thế nào. Cái váy của nó lẫn hai chân vẫn còn nguyên trong tư thế khi bác Hai rút ra. Thức dậy quá sớm vào buổi sáng khiến nó hơi thấy buồn ngủ lại rồi. Nó mơ màng, vừa chợp mắt một tí, thì chợt cảm thấy ai đó đang đè lên người. Nó mở mắt ra thì thấy gương mặt chú Út đang phía bên trên nó, hạ bộ thì nhấp nhô bên trong bướm nó. Con nhỏ cong người lên ôm lấy cơ thể mát lạnh và săn cứng như một bức tượng của chú Út, nùi xà bông vẫn còn thơm thơm, tóc chú vẫn còn ướt ướt, người chú như một con ngựa giống với cơ bắp cuồn cuộn không có tí xíu mỡ thừa nào. Cũng như bác Hai ngay vừa nãy, chú Út cũng đè lên mình nó rồi ra sức nắc mạnh.
Con nhỏ để mê trong khoái lạc, bướm nó cũng tê rần nhanh chóng, cảm nhận cái hột le của mình bị chà xát bởi cái mu lông lá của chú Út theo mỗi cú nắc tới, hoặc rút ra.
Và khi chú Út dừng lại, người rung giật, thì con Nhung cũng cảm thấy bên trong bụng dưới mình bắt đầu nóng rực lên rồi, và sau đó là những cơn co giật không thể kiểm soát. Nó sung sướng ôm chặt lấy chú Út, âm đạo thít chặt lại, và cả hai lại rung bần bật ôm nhau trong khoái lạc tuyệt đỉnh.
Khi còn ở với dượng, nó thường xuyên đạt cực khoái, nhưng khi sướng khoái như cơn thủy triều rút đi, lại lộ ra cảm giác đau thốn muốn chết đi sống lại do chênh lệch kích thước không thể bù đắp của hai bộ phận sinh dục, nhất là “cây hàng” 25cm của dượng lại thuộc hàng khủng long trên thế giới thì làm sao một con bé 10 tuổi như nó có thể chịu nổi. Nhưng với chú Út lẫn bác Hai, cách chơi ít có bạo lực như của dượng, thậm chí có thể nói chỉ mạnh bằng 1/3, nhưng bù lại con nhỏ có thể dễ dàng đạt cực khoái mà không chịu đau đớn gì từ việc bộ phận sinh dục bị “tàn phá”, hoặc chấn thương như khi với dượng. Nên từ tối qua đến lúc này, nó cứ bình yên và nhẹ nhàng hưởng hết cơn cực khoái này tới cơn cực khoái khác mà không phải nghĩ gì đến hậu quả.
Khi cực khoái của con Nhung còn chưa chấm dứt, tiếng gõ cửa “cộp cộp” lại vàng lên, và giọng của Ba vọng vào
“Hai đứa xong hết chưa? Xe đến rồi kìa. Đi thôi!”
Chú Út giật mình bật dậy. Rõ ràng chú đã tận hưởng hết rồi nên khi rút nhanh ra khỏi người nó, con Nhung có thể thấy ku chú hơi mềm, kéo theo cả dây nhớt, lại bị chú nhét vội vô trong cái quần lửng. Con Nhung cũng lật đật ngồi dậy, phủ mép váy xuống, và rồi đưa tay vuốt phẳng những nếp nhăn trên áo mà nó có thể tìm ra. Không ngờ còn chưa có xuất phát mà cái áo đã muốn nhàu nhĩ sau 2 lần “yêu” liên tiếp. Cũng may dượng mua đồ cho nó rất đắt tiền, nên con Nhung chỉ mới vuốt mấy cái là áo lại phẳng phiu như cũ. Mép váy khi phủ xuống che được gần nửa đùi, nên đề nghị không mặc xi líp hồi nãy của chú Út cũng chẳng đến nỗi nào.
Nó ngồi dậy lấy đôi dép kẹp mang vô, vì tối qua chú Út kêu nó bỏ ý định mang đôi giày búp bê đi.
“Mang đôi đó xuống biển, cát lọt vô trong xót chân khỏi nói luôn”
Nên khi nó xỏ đôi dép lê vô, chú Út cũng xỏ một đôi dép giống nó, nhưng size lớn hơn, rồi chú kéo va li đi sau nó ra khỏi phòng.
Cả nhà ra ngoài khóa cửa lại, rồi đi bộ ra đầu hẻm. Khí trời mát mẻ vì vẫn còn rất khuya. Những ánh đèn đường vàng ấm áp khiến cho cảnh vắng lặng của đường phố phần nào đỡ hiu hắt.
Ra tới nơi, con nhỏ đã thấy một chiếc xe đang đậu sẵn. Nó tính mở cửa leo lên ghế trước thì chú Út đã vịn vai kéo nó lại, nói
“Nhường cái ghế đó cho ba con dẫn đường đi. Con ngồi mấy băng sau với chú”
Con nhỏ đồng ý. Nó leo lên băng sau, ngồi ở hàng ghế cuối cùng “cho rộng rãi” như chú Út chỉ cho nó. Xong mấy người lớn bỏ va li lên xe, rồi ba nó ngồi ghế trước bên cạnh tài xế, bác Hai ngồi băng đầu tiên sau lưng tài xế, một mình một ghế. Nó với chú Út băng chót. Bác tài quay qua hỏi ba con Nhung
“Nhiêu đây người thôi hả anh? Mình còn phải đi đâu đón ai nữa không?”
“Không đâu, thẳng tiến thôi anh. Có 2 thằng em tụi nó bận không đi được, chỉ có 4 người ở đây thôi”
Tài xế cũng hơi ngạc nhiên khi chỉ 4 người mà thuê nguyên chiếc Ford 16 chỗ. Nhưng khách trả đủ tiền nên người ta cứ chở thôi.
Xe bắt đầu chạy, đêm vẫn còn khuya, con nhỏ buồn ngủ quá, nó ngáp ngắn ngáp dài. Chú Út kên nó lấy cái áo khoác cuộn lại, gối đầu sát thành xe bên kia, rồi nằm duỗi chân, gác lên người chú mà ngủ. Con nhỏ thấy ý này hay nên làm theo.
Chỉ chừng mười phút sau, nó đã ngủ ngon lành. Cả xe chỉ còn tài xế là còn thức.
Xe đang chạy bon bon bỗng dừng lại. Mọi người mới ngỡ ngàng thức dậy thì nghe tài xế thông báo
“Chỗ này bán đồ ăn sáng nè. Mọi người xuống ăn đi rồi mình đi tiếp. Gần tới rồi”
Con Nhung ngồi dậy, dụi dụi mắt nhìn quanh. Trời đã sáng hẳn. Xe cũng đến một địa phương nào đó mà nó thấy mọi thứ đều lạ hoắc. Từ nhà cửa cho tới cây cối.
Cửa hông xe được bác Hai mở ra, rồi bác xuống trước, nó với chú Út cũng lục tục xuống theo. Khi nhìn lại, nó thấy không ai mang đồ đạc xuống, liền quay qua hỏi ba đang mở cửa trước bước xuống sau cùng
“Mình để đồ lại trên xe hả ba?”
Ba vừa vươn vai ngáp dài, vừa trả lời
“Để đó đi con, không sao hết”
Sau khi cùng với chú tài xế ăn phở, hủ tiếu xong, thì mọi người đều đi vệ sinh và rửa mặt cho tỉnh táo.
Lúc từ nhà vệ sinh đi ra xe, con Nhung thấy chú Út, nó đi sát bên và thì thầm với chú
“Hồi nãy trên xe nước ra ướt cả vạt sau áo đầm của con luôn”
Chú Út nghe vậy thì giật mình, ngó ra sau mông con nhỏ, thì nó đưa tay đánh nhẹ lên bắp tay chú, gắt nhỏ
“Chú này! Kỳ cục!”
Chú Út cười hắc hắc thì thào
“Hồi tối chú quên, để lát lên xe lấy khăn giấy lau chùi cho con, hí hí”
Con Nhung đỏ mặt, nó gật gật rồi nắm tay chú đi ra xe. Lúc đi vệ sinh, nó rặn ra được mấy cục nhớt nhợt, đục như sữa. Hồi sáng bác Hai với chú Út vừa xong là nó lật đật ra xe, cũng không kịp lau chùi gì cả. Cũng may cái váy đầm này thùng thình, chứ nó mà mặc quần thì nước ướt nhẹp cả một bệt rõ ràng dưới đáy quần luôn rồi.
Xe chạy, con nhỏ ngồi nhìn cảnh vật trôi vùn vụt ra sau đầy hứng thú. Trong đời nó chưa từng du lịch lần nào. Nghe mấy đứa bạn kể nào là bị “say xe” nôn ói búa xua, mà nó đâu có thấy dấu hiệu gì đâu, cứ thoải mái ngồi nhìn trời mây, cây cối, nhà cửa. Thì ra đi du lịch là như vậy, cũng … hay hay chứ bộ. Thế là nó ngồi ngắm mê mệt cảnh vật bên đường. Nó không biết sống ở nhà ba ruột rồi sẽ có “sự cố” gì xảy ra với nó nữa hay không, vì cuộc đời nó mà có cái gì tốt đẹp thường sẽ khó mà tồn tại lâu.
Đang ngắm cảnh thì nó chợt thấy chân chú Út thò ra, khều khều chân nó.
Con Nhung quay qua nhìn, thấy chú Út cười cười đá lông nheo với mình.
Con nhỏ biết cái kiểu này nghĩa là gì, mặc dù chỉ mới “yêu” với chú từ khuya nay.
Hồi ở với dượng nó phải đáp ứng dượng suốt, từ nhà trước ra nhà sau, trong bếp, trong nhà tắm, sau vườn, dưới vòi sen sau nhà, bên gốc cây…, đâu cũng là chỗ có thể “yêu” nhau được. Nên bây giờ nếu chú Út muốn “yêu” trên xe, nó thấy cũng bình thường.
Con Nhung nhích tới ngồi cạnh chú Út, khuất sau băng ghế trước, kéo theo một vệt ướt ở vạt sau váy, nhưng nó mặc kệ. Ướt là đương nhiên, nó bây giờ mới thấy … thích tình trạng này. Chứ “khô ráo” như gần suốt 2 tháng qua thì đúng là một cực hình nó không bao giờ muốn lặp lại nữa.
Khi nó vừa rê tới ngồi cạnh bên thì một tay của chú đã len lén thò qua bóp vú nó. Cặp vú cau của nó đáp ứng rất tốt với những sờ soạng, cương lên rất nhanh, hai đầu vú nhô hẳn ra ngoài, căng cứng đội lớp vải mỏng của cái váy lên rõ rệt.
Nó thấy chú Út nuốt nước miếng ừng ực, nhưng không làm gì thêm ngoài se se, bóp bóp. Và sau đó chú lại đưa tay xuống dưới, lòn ra trước tam giác huyền bí của nó. Cũng như vậy, chú chỉ se se, vuốt vuốt bướm nó sau lớp vải khiến nó tưng tức khó chịu.
Được một lúc con nhỏ không chịu nổi nữa, nó giở một chân tựa đầu gối lên lưng ghế trước, người hơi trượt tới trước nửa nằm nửa ngồi trên băng ghế, chân còn lại dạng rộng ra, gác lên đùi chú Út, rồi nó tự vén một bên váy lên, để lộ hạ thể trần trụi của mình ra dưới ánh mắt hau háu của chú Út.
Tới mức này thì chú Út cũng không chịu nổi nữa, chú vừa đưa tay sờ mó bướm nó được một lúc thì đã cúi người xuống đưa miệng bú chùn chùn vào chỗ đang nhô cao lên vì kích thích của nó. Cũng may trên xe đang mở nhạc khá lớn, kèm hai bên luôn có những xe tải chạy rầm rầm nên những âm thanh “bất thường” từ băng ghế cuối này không làm cho ai phải thắc mắc.
Con nhỏ một lần nữa lại tận hưởng được cái lưỡi dài nóng hổi của chú Út quét qua quét lại trên bướm, chọt vào khe, thỉnh thoảng móc móc lên trên. Nhưng tư thế này chú Út chỉ có thể liếm ngang bướm nó, không thoải mái như ở nhà liếm thẳng từ dưới lên, nên con nhỏ cũng đành chịu. Nó hết nhíu, rồi thả lỏng lỗ âm đạo, khiến không khí hết bị hút vô trong lại bị đẩy ra kêu “ộp ộp, tẹt tẹt”.
Làm mãi một lúc mà nó chẳng thấy sướng hơn gì, chú Út cong lưng cũng mỏi quá, nên hai đứa tự động ngồi thẳng dậy, nó phủ váy xuống.
Chú Út cứ nhìn nó mà nuốt nước bọt ừng ực như đang nhìn một món ngon dọn sẵn trước mặt, gần trong gang tấc mà lại không thể ăn được.
Con Nhung lại sờ mó con ku cương cứng của chú Út qua lớp vải quần, nó sờ cặp đùi to của chú, rồi sờ lung tung khắp người chú qua lớp quần áo.
Hai đứa nhỏ cứ rừng rực nhìn nhau, sờ nhau mà chẳng làm ăn được gì, mãi cho tới khi xe dừng “kít” lại. Tụi nó nhìn ra ngoài, thì ra xe đậu ở một làng xóm lụp xụp gì đó ngay cạnh một bãi cây dương xanh rì, xa xa ngoài kia có tiếng sóng biển nhè nhẹ.
Con Nhỏ kêu lên thích thú
“Mình tới chưa chú?”
Chú Út nhìn ra ngoài, và lờ mờ nói
“Hông biết nữa. Hình như rồi á”
Vì chú cũng đi tới đây lần nào đâu. Chỉ có Ba con Nhung đã đi rồi.
Thế là cửa xe lại được mở ra, bác Hai lại xuống xe trước hai đứa nhóc, rồi sau đó tụi nó mới lom khom xuống sau.
Lúc này con nhỏ nhìn quanh, nó thấy mình đứng trên một cái làng nhỏ, một bên là nhà cửa thấp, nhỏ nhỏ, cũ kỹ, một bên toàn là nước. Ngơ ngẩn một lúc, nó thì thầm
“Thì ra đây là biển!”
Nó không ngờ biển rộng thấy sợ. Nhìn không thấy bờ bên kia đâu, ngoài xa tít mù chỉ có toàn nước là nước. Có vài con sóng nhẹ nhấp nhô, nhẹ y như con sông sau nhà dượng vậy, nhưng nước lại màu xanh dương rất đẹp. Mùi cá khô, mùi mắm, mùi gì đó mằn mặn mà nó đoán chắc là “mùi biển” nồng trong không khí.
Con Nhung mới đầu hơi ngộp, nhưng chỉ tí xíu sau nó đã quen, và hít sâu vào buồng phổi nó cái mùi tươi mới này. Con nhỏ đang mải mê ngắm biển lần đầu trong đời thì có mấy người chạy tới, tiếng nói lao xao
“Thuê thuyền đi ra đảo không anh? Bên em có dịch vụ ăn uống, tắm nước ngọt trọn gói luôn…”
Con nhỏ thấy ba lắc lắc tay, nói
“Có đặt trước người quen rồi”
Xong ba móc điện thoại ra gọi.
Và chỉ chút xíu sau có một chú nhỏ con, mặc quần lửng, áo thun cũ kỹ bạc thếch chạy tới.
Hai bên chào hỏi nhau, xong ba quay lại nói với mọi người
“Mình dỡ đồ mang xuống thuyền thôi”
Và thế là con nhỏ lục tục quay lại xe cùng với chú Út. Chú đã vác va li dùm nó, nên nó chỉ xách một túi nylon rất nhẹ, có mấy cái khăn giấy khô, ướt, và giấy cuộn thôi. Ba và bác Hai mỗi người một va li.
Khi đi xuống bãi cát, con nhỏ thích thú đá mớ cát khô nóng dưới chân. Đế dép nó rê trên cát kêu kin kít rất ngộ. Chú Út đi bên cạnh cũng vọc cát giống nó. Hai đứa nhóc lúc này đều lê chân trên cát, những tiếng kin kít vang lên liên tục, tụi nó không ngừng giỡn với nhau, đá cát vô chân nhau, cười khúc khích.
Đi qua bãi cát khô là tới mép nước, ở đó đậu sẵn một con thuyền gỗ nhỏ sơn xanh cũ kỹ. Đầu thuyền thong thả dập dềnh theo từng con sóng nhỏ. Bên hông mũi thuyền có cái thang, chú chủ thuyền leo lên trước, đứng trên đó cúi xuống đỡ vali của mọi người lên thuyền, rồi vịn thang cho từng người leo lên.
Chú Út lên trước, sau đó chồm ra đưa tay kéo con Nhung lên. Con nhỏ chật vật leo lên cái thang, rồi bước lên thuyền, tiếp theo sau là bác Hai, và ba nó đi sau cùng.
Chú chủ thuyền kêu mọi người ngồi 2 bên cho cân bằng, xong mới nhổ neo, rồi nổ máy lui thuyền ra ngoài, quay đầu chạy ra biển.
Chạy được một đoạn thì thuyền hướng mũi chạy song song với đất liền. Con Nhung thấy đất liền bây giờ chỉ còn là một dải xanh xanh nhỏ xíu, xa tít mù. Bên kia mạn thuyền lại là một vùng trời và nước giao nhau, chẳng thấy bờ đâu cả. Nó thích thú giương mắt nhìn trái nhìn phải, muốn thu hết mọi thứ vào tầm mắt mà không thể vì cảnh quá rộng.
Lúc nãy đứng trên bờ, mùi biển bị mùi cá mắm che lấp, bây giờ trên biển thực sự, nó thấy mùi này sao mà dễ chịu, sảng khoái đến vậy. Mặc dù trời nắng chang chang nhưng cảm giác được thư giãn toàn tập khiến con nhỏ thấy chỉ muốn được xoải chân tay ra mà ngắm trời và biển thôi. Nó không biết cảm giác “muốn ôm cả trời đất vào lòng” này chỉ xuất hiện khi người ta đứng trước một cảnh thiên nhiên thật bao la như vầy.
Nó mê mẩn ngắm nhìn hết đông rồi tây, hết nam rồi bắc, mặc cho cảnh vật cứ chạy ra sau thuyền.
Những gộp đá to mọc chỉa ra trước biển, dựng đứng cho sóng đánh, vỗ nhẹ tạo ra bọt sóng trắng lăn tăng. Vài cánh chim nhỏ bay bay giữa trời khiến con Nhung cũng muốn mình như mấy con chim đó, tự do tung cánh.
Mải mê ngắm nhìn, nó không biết khi mình vô tư “bung xõa, nhất là hai đùi, cái váy ngắn của nó cũng bị kéo tuốt lên trên rồi, lộ “nguyên con” cho hai người đàn ông ruột thịt đang ngồi đối diện tha hồ “thưởng lãm”, một người 28 và người kia 29 tuổi.
Những cơn gió nhẹ bay bay mép váy trắng của con Nhung, nửa che nửa lộ cái bướm non mới nhú vài cọng lông tơ của nó, cặp đùi dài mịn màng của nó dưới nắng càng thêm trắng hồng trong 2 cặp mắt hau háu của 2 người đàn ông.
Chú Út ngồi cạnh nó cứ lau lảu
“Con nhìn cục đá kìa, giống cái đầu con voi không? Có thấy cái tai với vòi của nó không?”
Hoặc
“Có gì như con dê trên vách đá kìa. Con nhìn đi. Màu lông trắng trắng đó! Chỗ cái cây “cô đơn” gần đỉnh á! Thấy chưa?”
Hai đứa nhỏ cứ tíu tít chỉ trỏ đủ thứ xung quanh ở lần đầu được đi thuyền trên biển.
Ngồi đối diện hai đứa nhóc, bác Hai nhìn tui nó đang vô tư vui vẻ, nhìn ánh mắt thằng em mình đang hau háu cắm vô cái chỗ … “không nên nhìn” của con gái. Bác Hai cười cười ghé sát tai ba con Nhung thì thầm gì đó khiến thằng em trai trợn tròn mắt, như sững sờ, nhưng rồi sau đó vẫn quay đầu lại nhìn “cái chỗ không được phép nhìn” phô ra giữa hai chân con gái.
Ba con Nhung nuốt nước miếng ừng ực, trái cổ chạy lên chạy xuống.
Con Nhung vô tư không hề biết trong lòng người đàn ông thân sinh của mình hầu như … không có đứa con gái này! Vì suốt 9 tháng mẹ nó mang bầu, rồi sinh ra nó, ba chưa từng thấy mặt đứa con này, chỉ nghe gia đình báo lại là mình có con gái. Sau đó mẹ con Nhung bế nó đi Sài Gòn vì không thể sống tiếp ở vùng quê nghèo cùng những lời dị nghị có phần “khẩu nghiệp” của lối xóm.
Bẵng đi cả chục năm, bãi biển nương dâu chỉ có hai mẹ con, và sau này là dượng, đến khi ba con Nhung vô Sài Gòn, cùng với ông anh Hai cày như điên, chắt bóp, tiết kiệm, ông bà nội ở quê nó đột ngột mất hết, đất đai ở quê cũng bán hết, mọi người gom góp tiền mới tiền cũ, mua được căn nhà cho các anh em che mưa che nắng, đỡ được cảnh phải đi thuê nhà trọ.
Mãi đến lúc đó ba con Nhung mới có ý định đi tìm con gái.
Phải nhờ vả một loạt mối quan hệ, cuối cùng cũng đoàn tụ với đứa con ruột thịt này của mình, nhưng thực ra ba nó cũng bỏ lỡ một nửa tuổi thơ con gái. Không ở cạnh bên nó ngay từ đầu, nên ba nó không có cơ hội nuôi dưỡng nó từ khi lúc mới sinh ra, không được nhìn nó lớn lên từng ngày, không thấy nó những lúc ốm đau hay khỏe mạnh, không che chở nắng mưa cho con, nên cũng không có cơ hội gắn kết tình máu mủ ruột thịt thiêng liêng…, cái gì cũng không. Cho nên trong lòng ba con Nhung, cảm giác rất khó tả khi lí trí biết rõ nó là con ruột mình, nhưng bản năng lại vẫn xem nó như một đứa con gái … nhà hàng xóm! Mà đã là “con gái nhà người ta” thì nhiều lúc ba nó còn lén lút nhìn nó như một … lolita nóng bỏng đến thèm chảy nước miếng!
Khi người ta nhìn việc gì đó dưới lăng kính của bản năng thay cho lí trí, thì nói nôm na theo người đời, có khả năng “lật trời” chứ không đùa. Tương tự trong thực tế đã xảy ra, khi nạn đói đến thì sẽ có người ăn cả thịt người, thiên tai dịch họa thì sẽ có người vì cầu sinh mà đạp lên thi thể người khác để sinh tồn, và trong trường hợp gia đình con Nhung, khi phần “con” được ba nó đặt lên trước phần “người”…
Ngăn cản duy nhất để ba con Nhung không “xơi” nó, đó chính là chút lý trí nhỏ nhoi, và mỏng manh như màng tơ nhện còn duy trì được.
Lúc này đây, nghe ông anh Hai kể lại những chuyện mà ổng với thằng Út đã làm với con nhỏ, ba con Nhung chẳng có bất cứ cảm xúc tiêu cực gì hết như nổi giận hay căm ghét, ngược lại, một chút lí trí mỏng manh cuối cùng kia vì đó mà cũng tan theo bọt sóng tung bay trước mũi thuyền. Thay vào đó, một thôi thúc muốn cùng … “hội đồng” với hai người anh em mình, cùng chấm mút cái món ngon đang tênh hênh “dọn” ra ngay trước mắt.
Sau một hồi nhìn cái chỗ không nên nhìn giữa hai chân con gái, không ngừng nuốt nước miếng ừng ực, tai vẫn nghe ông anh Hai rù rì, ba con Nhung nhìn ông anh chằm chằm, hình như ngầm đạt được sự ăn ý nào đó.
Cả hai cùng nở nụ cười không hề che dấu. Bác Hai con Nhung chỉ cần nhìn nụ cười thằng em kế là biết quyết định của nó như nào rồi, không cần thằng ku phải nói ra bằng lời.
Ghe chạy một hồi thì con Nhung thấy một hòn đảo xa xa. Chú Út tự tin quay qua nói với nhỏ cháu
“Mình lên đảo này nè. Nghe anh Ba nói có người quen trên đó lo hết cho mình luôn”
Con Nhung gật gật. Nó thích thú nhìn hòn đảo mà cả nhà mình sắp lên chơi.
Nhìn vậy chứ ghe phải chạy một hồi nữa mới tới. Biển êm sóng lặng, ghe chạy cứ băng băng trên nước như đang chạy trên sông. Chỉ thỉnh thoảng nhồi một con sóng khiến nước văng tung tóe, kèm theo tiếng hét và cười đùa thích thú của hai đứa trẻ.
Ghe chạy một hồi thì tới gần đảo. Nhưng không tấp vô mà vòng sang bên cạnh, rồi … chạy tiếp. Chú Út chưng hửng. Lúc nãy bi bô với nhỏ cháu là sẽ lên chỗ này, giờ nhìn những vách đá cao dựng đứng của đảo, và một loạt đá mồ côi cứ lùi ra phía sau thuyền, chú cũng không biết nói sao luôn.
Cũng may ghe không chạy đâu xa, vòng thêm chút nữa thì mọi người thấy có một đảo xanh xanh nằm phía sau đảo nhỏ vừa nãy. Chú Út liền tỏ ra hiểu biết, đưa tay chỉ cho nhỏ cháu
“Đúng là đảo này rồi nè. Con nhìn đi, cây cối xanh um ha. Hồi nãy nó khuất sau cái đảo đá kia nên chú nhầm đó. Chỗ này mới đúng”
Con Nhung gật gật đầu, nó thích thú nhìn hòn đảo xanh rì đẹp đẽ ngay trước mắt.
Như “minh họa” cho lời chú Út, ghe chạy gần vô cạnh đảo xanh đó, và rồi … một lần nữa lại chạy dọc bờ đảo, đánh thêm một vòng hơn nửa cái đảo rồi chạy tiếp.
Chú Út há miệng, quay đầu nhìn hòn đảo xinh đẹp vẫn đang lùi dần ở phía sau ghe mà không nói được tiếng nào. Thầm nghĩ hôm nay mình có ăn cá Hố đâu mà nãy giờ hố 2 bận liên tiếp. Nhìn lại nhỏ cháu thấy nó cười cười không nói, thằng học sinh cấp 3 thấy quê tới mức muốn nhảy xuống biển trốn luôn cho rồi.
Ghe vẫn chạy đều đều, sau khi đánh một vòng qua hơn nửa đảo thì hướng mũi tới một cái đảo cũng xanh rì, nhưng lớn hơn 2 đảo hồi nãy cộng lại.
Lần này chú Út không dám nói lung tung gì nữa, chỉ cắn răng nhìn chằm chằm cái đảo phía trước mặt như … kẻ thù truyền kiếp, trong bụng hung dữ gào thét
“Đảo này mà cũng không phải nữa thì ông đi ngủ! Định mệnh! Hố người cũng không nên làm quá chứ! Không phải nữa thì ông ngủ luôn, chừng nào tới thì gọi ông dậy. Éo thèm quan tâm nữa, hừ hừ!”
Và ông trời hình như cũng nghe được tiếng lòng đang gào thét của chú Út, ghe đúng là hướng thẳng vô đó.
Chú Út hồi hộp nắm chặt hai bàn tay, không biết lần này thằng cha lái ghe có lại chơi trò đâm mũi ghe vô gần sát đảo xong rồi lại đánh lái cua một vòng quanh đảo nữa hay không.
Thực tế là không, vì chỉ chừng 5 phút sau, ghe đã chuồi lên bãi cát trắng phau, nằm hếch mũi cho mọi người đi xuống. Chú Út thở ra nhẹ nhõm, cũng thả lỏng nhiều, cùng nhỏ cháu đưa mắt nhìn cái nơi mà gia đình mình sẽ cắm trại một ngày ở đây.