NGƯỜI đàn bà 9 TUỔI - Chương 23
Từ trưa hôm đó cho đến xế chiều, dượng kêu con nhỏ và cả hai chú đi tắm sông.
Con nhỏ mặc bộ bikini siêu tiết kiệm vải mà dượng mua tặng nó trong lần đầu, và sau khi tắm chỉ được chừng mười lăm phút, chú Phong đã lôi nó lên bờ, đi tới sau nhà mở nước dội sạch hai chú cháu, rồi chú Phong giở một chân nó lên, để nó trong tư thế đứng dựa vô tường, và cứ thế chú Phong đút ku vô bướm nó và “yêu” tới tấp.
Chú Phong vừa xong thì dượng cũng đi lên. Con ku khổng lồ của dượng như một cây cột bự lộ rõ ra bên dưới cái quần xà lỏn ướt. Dượng cũng tuột quần xuống, bật nước tắm rửa sạch sẽ rồi ôm chầm lấy nó “yêu” luôn trong tư thế mà chú Phong vừa xong ngay trước đó.
Chú Lâm cũng không để mình vắng mặt trong bất cứ tụ nào. Lên sau chót nhưng vẫn còn kịp thấy con ku của dượng mềm đần rồi tuột ra khỏi cửa mình nó, mang theo một dây nhớt lòng thòng.
Chỉ tắm rửa cho sạch phần con ku, chú Lâm đã không đợi thêm được giây phút nào, dượng vừa ra thì chú liền đút vô cơ thể nó để tiếp tục cuộc “yêu”.
Từ xế chiều đến tối, rồi từ tối đến giữa khuya, con nhỏ gần như chẳng có thời gian nào mà cái bướm nó “trống trải” được lâu. Luôn luôn có con ku ai đó trong 3 người đang ông ở bên trong nó. Đến nỗi mặc dù con nhỏ cũng lên đỉnh được 2-3 lần, nhưng khi đi ngủ thì bướm nó rát thôi rồi, còn trong bụng dưới thì thốn khỏi bàn. Nếu dượng không xoa xoa thắt lưng, đấm bóp cho nó thì chắc tối đó nó đã không ngủ nổi.
***
Ngày hôm sau là Chủ Nhật. Ngày cuối cùng trước khi con nhỏ đi học trở lại. Ba người đàn ông càng “yêu” nó mãnh liệt và nhiều lần hơn. Đến nổi tối đó khi đi ngủ, dượng vừa đấm bóp cho nó chừa cười cười nói
“Hai bữa nay con được ‘ăn no’ ngập mặt … lol luôn rồi ha, hí hí”
Con nhỏ cười khúc khích, nó cũng quen với cách giỡn tục của dượng rồi, nên nói
“Dạ, hổng được ‘yêu’ suốt nửa tháng con cũng khó chịu lắm. Mà bây giờ như vầy, chắc tối nay con ngủ một giấc thiệt là ngon luôn, hí hí”
Hai chú Phong – Lâm nằm kế bên nghe vậy thì cười hô hố.
Xong rồi cả 4 người đều trần truồng nằm lăn ra ngủ trên cái giường nồng nặc mùi “chất nhớt” đang còn ri rỉ từ âm đạo con nhỏ.
Sáng sớm hôm sau, thứ Hai, là ngày học đầu tiên của con nhỏ.
Đang ngủ say sưa nó được đánh thức để “Dậy đi học đi con! Ngày khai giảng đó!”
Con nhỏ còn chưa có mở mắt ra nổi thì đã được “mở miệng dưới” và cảm nhận một khúc thịt nóng rực chen vô bên trong bướm.
Con nhóc ngơ ngác ngáp dài trong khi cả cơ thể bị rung giật theo những cú nắc mạnh của người đàn ông mà phải mất vài giây định thần, nó mới biết là chú Phong. Quay sang trái nó thấy dượng cũng đã thức dậy rồi, đang ngồi cạnh bên cười cười nhìn chú Phong hì hục trên người nó. Dượng nói
“Bữa nay cho con ‘ăn sáng’ no nê trước khi đi học nha, há há”
Chú Lâm ngồi bên kia giường cũng lên tiếng
“Ừ, mấy chú cho con ‘ăn no’ luôn, lo cho con tận răng như vậy là thương con lắm đó, thích hông? Há há”
Vừa nói chú Lâm vừa nghiêng người xuống, cúi mặt vô một bên vú nó bú chùn chụt như em bé bú mẹ. Tay kia của chú còn giành giật với dượng cái vú bên trái, rồi cười hô hố khi dượng “đầu hàng”, buông tay ra khỏi bầu vú non của nó. Dượng nói
“Tao nhường cho tụi bây tranh thủ yêu sớm để lát nữa còn đi mần, hè hè”
Con nhỏ biết hai chú Phong – Lâm bình thường dậy rất sớm để chạy xe vô thành phố làm công trình. Thường thì nó không được “yêu” buổi sáng như vầy, mà vẫn được ngủ một giấc tới sáng bạch luôn. Chắc bữa nay khai giảng, phải dậy sớm cùng với 2 chú nên mới có tình trạng âm đạo nó bị rút ra thụt vô bành bạch như vầy trong khi nó vẫn còn ngái ngủ.
Con nhỏ vươn vai, ưỡn ngực lên đón nhận cái miệng nóng hổi của chú Lâm áp trên vú nó. Hai chân nó khoan khoái dạng rộng ra đón những cú nắc dồn dập của chú Phong. Nó nhìn sang dượng thấy dượng cũng đang nhìn nó với 2 chú, miệng cười hài lòng khiến nó cũng vui lắm.
Chú Phong “yêu” nó gấp gáp nên không kéo dài. Chỉ một chút sau là con nhỏ đã cảm thấy bên trong âm đạo mình có cái gì đó tích tụ lại, nóng rực như than hồng, cảm giác quen thuộc ở mỗi cuối cuộc “yêu” của bất cứ đàn ông nào từng chơi nó.
Một phút sau, chú Phong vừa leo xuống, chú Lâm đã leo lên mình nó. Và cũng như trước đó, chú Lâm cũng “yêu” nó một cách gấp gáp. Vú trái nó lúc này lại được dượng “chăm sóc” bằng đôi môi nóng rực của dượng, cái lưỡi của dượng quét lên quét xuống, có lúc xoay vòng vòng trên đầu vú của nó khiến con nhỏ khoan khoái ôm chặt lấy cái đầu tóc đinh của dượng mà ghịt vào ngực. Tay kia của dượng cũng đã thò xuống bướm nó, se se mạnh cái hột le trong khi chú Lâm đang nắc như điên khiến nó tê tê khắp người.
Và chỉ một lúc sau, khi chú Lâm vẫn còn đang hì hục trên mình nó, thì con nhỏ đã co quắp người lại, hai tay bấu chặt lấy đầu dượng mà co giật. Âm đạo nó co thắt mãnh liệt, thắt chặt con ku bên trong âm hộ đến nỗi chú Lâm buộc phải tạm dừng, rồi cười hô hố
“Chu choa! Lên đỉnh dễ dữ vậy ha. Đúng là gái một con trông mòn con mắt, hí hí”
Con nhỏ nghe lời chú Lâm nói mà như hiểu như không. Cơn cực khoái nóng rực bên trong âm đạo, những cảm giác tuyệt vời trên đầu vú mà cái lưỡi của dượng mang lại khiến nó chẳng chú ý gì được ngoài những cảm giác tuyệt vời đang lan tràn trong cơ thể lúc này.
Phải mất gần một phút sau, nó thả lỏng bớt âm đạo, tới lúc này chú Lâm mới có thể hì hục trở lại.
Những tiếng phành phạch vang lên gấp gáp ngay sau đó. Và rồi chú Lâm cũng dừng lại, lần này nó biết là chú dừng luôn, vì con ku của chú đang co giật bên trong âm đạo nó.
Cảm giác nóng rực lần nữa lại tích tụ sâu bên trong bụng con nhỏ, có lẽ bắt nguồn từ đầu ku của chú Lâm thì phải, nó cũng không rõ lắm. Chỉ biết nhắm mắt tận hưởng cái đuôi của cơn cực khoái được khuyến mãi thêm cái nóng tuyệt vời đang tỏa ra từ đầu ku của chú Lâm bên trong bướm nó.
Ngay sau đó, dượng không đợi chờ gì mà đã thay thế chú Lâm đè lên mình nó. Lần này dượng nằm hẳn lên người nó, hai tay ôm lấy cơ thể của nó mà nắc.
Cũng như hai chú trước đó, dượng cũng nắc dồn dập chứ không nhẩn nhơ chầm chậm như trước. Con nhỏ vẫn còn đang trong cơn cực khoái, nó cũng đưa tay ôm siết lấy tấm lưng vạm vỡ của dượng, cảm nhận những cơ bắp trên đó đang chuyển động theo từng cú nắc. Hai chân nó co lên quặp lấy cái mông đít đầy thịt, to tròn, săn chắc của dượng. Cả cơ thể non nớt của nó liên tục rung lắc, bị thốc mạnh tới trước theo từng cú nắc mạnh bạo.
Mãi đến khi dượng cũng dừng lại độg ngột, nó lại cảm nhận con ku dượng co giật liên tục bên trong bướm. Lúc này tay chân con nhỏ vẫn ôm chặt lấy dượng không buông.
Vài phút sau, hơi thở vẫn còn nặng nhọc, nó chợt thủ thỉ
“Ba có thương con không?”
Lúc này dượng vừa thở phì phò, vừa chống tay ngóc mặt lên, nhìn nó và nói
“Thương, ba thương con quá chừng luôn!”
Nói xong dượng cúi xuống hôn đắm đuối lên đôi môi đỏ rựng của nó, xen kẽ là những lần dượng ngóc lên để thở. Nó cũng háo hức hôn lại dượng. Hai bờ môi nóng bỏng mút chặt lấy nhau, hai cái lưỡi cũng xoắn lấy nhau không rời. Con nhỏ cảm thấy thời gian như ngừng trôi…
Mãi đến khi có tiếng chú Phong hay chú Lâm cười hô hố nói
“Mày cho nó ‘ăn’ vừa vừa thôi, đặng còn đi học. Cho ‘ăn’ quá lố là lát nữa có người buồn đó, há há”
Nghe vậy dượng cũng chấm dứt nụ hôn với nó bằng một nụ cười quen thuộc mà mà mấy năm sau nó mới hiểu đó là … cười đểu.
Dượng quay lại nói với hai chú
“Có thêm hai đứa mày làm sao nó ăn ít được, há há”
Con nhỏ còn đang lơ mơ do phải thức dậy quá sớm, và nhất là do cơn cực khoái vừa rồi, nên phải ngơ ngác một lúc nó mới hiểu mấy người lớn đang nói cái gì. Nó đỏ mặt nói
“Mấy chú chơi kỳ!”
Hai chú Phong – Lâm cười hô hố
“Mấy chú chơi đúng đó con. Chơi kỳ là cho con ăn chỗ khác chứ không phải ăn miệng dưới như vậy đâu, há há”
Con nhỏ bị chọc ghẹo nhiều lần, nên nó biết “miệng dưới” là cái gì rồi. Cũng từ dượng ghẹo nó chứ đâu. Còn “chỗ khác” là gì nó không rõ. Nó mắc cỡ dụi mặt vào mặt dượng đang áp sát nó.
Dượng cũng cười với mấy chú, vỗ vỗ bên hông nó nhè nhẹ như dỗ dành, rồi nhìn vô mắt nó, nói
“Mình đi tắm nha! Lát con đi khai giảng rồi đó.”
Con nhỏ gật gật đầu.
Thế là nó được dượng mạnh mẽ bế lên, trần truồng đi thẳng vô nhà tắm, để tắm rửa kỳ cọ cho nó như ngày nào. Con nhỏ thích thú duỗi cái lưng ong của mình cho dượng chà chà miếng xơ mướp lên đó. Nó nói
“Con hết sợ đi học rồi”
Dượng cười hắc hắc, vừa kỳ cọ cho nó vừa nói
“Ừ, ‘miệng dưới’ mà no đủ thì lo lắng gì cũng bay hết sạch, hí hí”
Con nhỏ lại ngượng, nhưng nghĩ lại thấy … cũng đúng.
Tối qua nó lo lắng về buổi khai giảng hôm nay, mà được dượng với 2 chú “yêu” tới nửa đêm khiến sau đó nó quên sạch mọi thứ, rồi ngủ ngon quá chừng.
Sáng nay chưa kịp hồi hộp nghĩ đến việc phải đi học lại, nó một lần nữa lại được 3 người đàn ông này cho lên đỉnh, sau khi xong thì mọi cảm xúc tiêu cực gần như bay biến hết.
Nghĩ đến đây con nhỏ chợt sáng mắt ra. Nó chợt “phát hiện” một công dụng tuyệt vời của chuyện “yêu”, ngoài việc làm cho nó sướng điên lên, còn giúp cho nó bay sạch sẽ những lo lắng. Nó thầm nghĩ mình phải làm cho dượng “yêu” càng nhiều càng tốt mới được.
Tắm xong đi ra ngoài thì hai chú Phong – Lâm đã đi rồi. Khi nó mặc xong đồng phục, xách cái ba lô màu hồng có in hình búp bê Barbie xinh xinh ở phía sau ra để xuống gần cửa, dượng đã dọn đồ ăn ra bàn.
Nó vội chạy tới phụ chuẩn bị thức ăn với dượng, và sau đó hai cha con ngồi vô bàn ăn sáng.
Hơn nửa năm qua từ khi nghỉ học, nó đã quen ăn sáng lúc 8-9 giờ. Nay ăn sớm như vầy nó thấy không nuốt trôi, miệng khô khốc chẳng tiết nước bọt gì hết. Nhưng dượng gắp vô chén cho nó một con tôm rim lớn và nói
“Ráng ăn đi con. Không thôi lát nữa đi học đói bụng đó”
Con nhỏ gật đầu, đưa chén cơm lên lua đũa.
Nghĩ lại mà cứ như mơ.
Hai năm trước nó còn nhịn đói đi học, bữa đói nữa no, giờ giấc ăn uống ở nhà thì lộn xộn. Bị đánh đòn, bị mắng mà đôi khi nó chẳng biết lý do.
Vậy mà bây giờ nó lại được dượng nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, chăm sóc đến từng bữa ăn, tắm rửa, đến cả giấc ngủ.
Chính nó cũng phải mất cả mấy tháng mới quen được sự chiều chuộng này của dượng. Dượng bây giờ và dượng hồi đó cứ như hai con người hoàn khác nhau.
Ăn xong, con nhỏ dọn bàn, rửa chén bát, rồi còn định thay tã cho con, thì dượng đã nói ngay
“Con pha sữa cho nó đi. Tã để ba.”
Con nhỏ gật đầu.
Lát sau, khi trời đã sáng hẳn, thì em bé cũng đã được tắm rửa sạch sẽ, bú sữa no nê, thay tã mới, và cười tươi rói nhe ra mấy cái răng sữa đang nhú.
Dượng bọc em bé trong một cái đai, và đưa cho nó đeo trước người. Sau đó dượng xách ba lô nó bỏ trước xe, rồi chở nó và con đi học. Con nhỏ cảm thấy vui vui, khi mẹ và con đều đi học cùng một ngày.
Đi ngang qua một tụ điểm giữ trẻ dân lập, dượng chạy xe vô gởi con cho người ta, xong chở con Nhung đến trường.
Ngày khai giảng ở trường chỉ làm thủ tục. Đủ các loại lễ này kia, văn bản rườm rà mấy thầy cô già và cả không già thay phiên nhau lên đọc, khiến con nhỏ và bạn bè ngồi nghe mà ngáp chảy nước mắt.
Không riêng gì nó, quanh đó cũng đầy những gương mặt ngái ngủ, ngáp lên ngáp xuống muốn trẹo quai hàm. Nó tự hỏi không biết mấy thầy cô kia đọc diễn văn cho ai nghe. Vì học trò như nó nghe mà cứ ù ù cạc cạc với những câu “năm nay trường ta quyết tâm đạt thành tích cao hơn năm trước”, rồi những cụm từ “thi đua, quyết thắng, đoàn kết vững mạnh, cháu ngoan Bác Hồ, đoàn viên thanh niên…” vớ vẩn gì gì đó… cứ tuôn ra như suối theo những diễn văn mà suốt 5 năm cấp 1, và nửa năm lớp sáu nó đã nghe đến ngán. Cứ tưởng trường học ở quê khác trường cũ, nhưng hình như người ta “cọp dê” mấy bài diễn văn này hết trơn.
Nó thầm bật cười khi nghĩ đến học sinh làm bài kiểm tra mà cọp dê nhau thì bị phạt. Còn các thầy cô cọp dê thì đâu có thấy ai bị phạt đâu.
Đám học sinh ngáp ngắn ngáp dài ngồi phơi nắng mỏi chân, cứ hết đứng lên, vỗ tay, rồi lại ngồi xuống nghe một ai đó lên bục phát biểu.
Nó không rõ có phải các thầy cô nghĩ tâm hồn học sinh giống như cây con cần phải tưới nhiều nước, nên rộng rãi “tưới” cho tụi nó bao nhiêu là diễn văn, giống như dượng với hai chú sáng nay cho “miệng dưới” nó được “ăn” no nê trước khi đi học hay không.
Nghĩ đến cảnh “yêu” nóng bỏng sáng nay với 3 người đàn ông, con nhỏ bỗng thấy cửa mình giật một cái. Nó cũng giật mình theo, len lén đưa tay xuống chỉnh sửa lại cái quần xi líp bên dưới váy.
Đồng phục trường này là váy xanh, vì không có đáy quần giả váy như trường cũ nên mặc váy nó cảm thấy rất thoáng. Tay nó vừa động vô đáy quần xi líp thì thấy đã ướt mem.
Nó thở dài. Lại ướt nữa rồi! Trước đám tang mẹ, nó chưa bao giờ bị ướt quần, ướt ra trải giường, mặt ghế, hay thậm chí làm ướt cả yên xe mỗi khi ngồi. Nhưng từ đó đến nay thì ngày càng nhiều mà nó chẳng biết tại sao. Mang thắc mắc đi hỏi dượng thì dượng nói chắc tại nó lớn nên cơ thể thay đổi rồi, và dặn nó không được nói với ai, kể cả chuyện dượng hay chú Phong “yêu” nó, chuyện nó có bầu, sanh con cũng không được. Con nhỏ đành im lặng không dám thắc mắc với ai khác.
Nó không có bạn, bạn trong lớp học lẫn bạn ở trong xóm, nên cũng không hỏi thăm được tụi nó. Không rõ mấy đứa con gái khác có bị ướt giống mình không. Rồi nếu có thì tụi nó giải quyết thế nào, rồi bao nhiêu đứa con gái tuổi nó mà đã có em bé, vân vân và mây mây, con nhỏ tò mò không chịu nổi.
Cái thứ nước nhớt phiền toái này ra nhiều nhất là mấy ngày cuối tuần, khi có hai chú Phong – Lâm ghé chơi. Mấy bữa đó dượng phải mua băng vệ sinh cho nó bịt bướm lại, nhưng nóng chết đi được nên chỉ được vài lần con nhỏ đã xin dượng bỏ ra. Từ bữa đó, dượng thấy nó không thích nên cũng không kêu nó dùng nữa. Không ngờ sáng nay đứng lên ngồi xuống mấy lần đã khiến thứ nhớt đó lại tuôn ra.
Con nhỏ đành chịu trận cái cảnh nắng ở trên đầu và nước dưới dưới khe, lại không thể chạy vô nhà vệ sinh để “giải quyết” được. Các thầy cô đang thao thao bất tuyệt về “công tác giảng dạy cũng đạt được nhiều thành tích cao trong năm qua…” gì đó, mà chỉ cần thử nghe một chút là nó lại thấy choáng váng và buồn nôn còn hơn mấy lần buồn nôn vừa rồi.
Lại phải đứng lên vỗ tay, đón chào một thầy cô hay quan chức nào đó phát biểu lần thứ mấy chục gì đó…
Phơi nắng muốn cháy da mặt, chúng nó mới thở phào nhẹ nhõm khi được cho ra về.
Đứng dưới sân trường lúc này, tụi nhóc vỗ tay rần rần như “tiễn vong”. Ở tuổi của chúng nó, bị bắt đứng dưới nắng trong sân trường để nghe diễn văn tràng giang đại hải thì chẳng khác nào một cực hình, một gáo nước lạnh dội thẳng vào những hồi hộp, háo hức trong ngày đầu được đi học lại.
Con nhỏ ùa theo đám học sinh đi ra cổng trường. Trong dòng người đông đen, nó thấy dượng đang ngồi trên xe đợi nó ở một góc. Con nhỏ vui sướng chạy tới, leo lên ngồi sau, rồi ôm lấy dượng nói
“Ba ơi, con … ướt!”
Dượng cười hi hí, nhìn quanh một vòng rồi mới hạ giọng
”Nói nhỏ thôi chứ. Hí hí. Về nhà đi, ba giúp con xử lý nó, há há”
Con nhỏ thấy hạ thể mình giật một cái. Nó banh hai chân ra hai bên yên xe, miết mạnh hai mép bướm cũng đang “há miệng” ra áp vào cái yên xe nóng muốn phỏng da của dượng. Mà lạ ở chỗ, nó không thấy nóng chút nào, ngược lại … đầy sảng khoái. Nhất là cái hột le đã tưng tức từ nãy giờ do cọ xát vô cái quần xi líp ướt đẫm, gặp yên xe nóng rực, nó râm ran, tê tê… phêeeee!
Quanh cổng trường có rất đông phụ huynh lẫn học sinh, chỉ cần ai đó chú ý một chút là có thể thấy tư thế ngồi của con nhỏ khá bất thường. Nhưng cũng may dượng đã đề máy xe chạy đi rồi nên những động tác “hưng phấn” của con nhỏ không làm ai chú ý hết.
Con nhỏ ngạc nhiên khi thấy dượng chạy xe về tới nhà. Nó thắc mắc
“Mình không đón em hả ba?”
Thì dượng nói “Em con vẫn gởi trọn ngày luôn. Nó đâu có lễ khai giảng đâu mà được về sớm như con.”
Mở khóa cổng xong, dượng ra dắt xe vô mà con nhỏ vẫn còn ngồi trên xe, hai chân con nhỏ quắp chặt lấy cái yên xe như yên ngựa, hai gối chỉa thẳng xuống đất, trọng lượng cơ thể đè hết lên cái hột le ở đỉnh mu, cọ xát xuống yên.
Động tác đó của con nhỏ khiến dượng cũng có vẻ gấp lắm rồi, nên lật đật dắt xe có cả con nhỏ đang ngồi vào nhà. Dựng chống xe xong, dượng chạy ngược ra đóng ầm cái cổng rào lại, làm rớt luôn cái bảng ghi chỉ số đồng hồ nước treo ngoài cửa mà không biết. Dượng cũng vội vả mở cửa nhà ra, bỏ luôn chùm chìa khóa còn cắm lủng lẳng trong ổ khóa, quay ra xốc nách con nhỏ xuống xe, rồi cúi người bế ngửa nó lên, đi nhanh vô phòng khách. Đôi dép dượng chỉ kịp đá văng ra góc nhà.
Con nhỏ biết những động tác “khêu gợi” của nó lúc nào cũng thành công khiến dượng muốn “yêu” nó ngay sau đó. Lần này cũng vậy, thấy dượng còn không kịp mang nó vô phòng ngủ, mà vừa vô tới phòng khách đã đè ngửa nó ra sàn gạch, rồi tốc váy nó lên. Cái sàn gạch mát lạnh xuyên qua lưng áo thấm vô người con nhỏ khiến cái “nóng bức” trong người nó dịu bớt, nhưng ngay sau đó, khi cái quần xi líp của nó bị dượng nắm lấy đáy và kéo lệch sàn một bên, thì cơ thể con nhỏ lại đón nhận một khúc thịt bự, cứng ngắc chui vô bên trong.
Con nhỏ cảm nhận khúc thịt này của dượng còn nóng hơn cả cơ thể nó khi bị sốt, nong bướm nó căng ra hết mức để chui vô bên trong. Con nhỏ nấc lên một tiếng, gấp gáp nói
“Hơ hơ, sướng quá ba ơi! Mạnh lên ba ơi, hơ hơ… con sướngggggg!”
Và đúng như yêu cầu của nó, dượng đè nó ra “yêu” luôn trong khi nó vẫn còn mặc nguyên đồng phục. Cái váy xanh học sinh mới mặc ngày đầu khai giảng, chỉ một thoáng vùi dập của dượng đã nhàu nhĩ, cọ xát, vò tới vò lui khi dượng nằm đè giữa hai chân dạng ra của con nhỏ, mông thì nắc tới tấp. Con ku dượng rút ra nhấn vào lút cán trong bướm nó, hai hòn dái to đen thui đập bành bạch vô mông nó theo mỗi cú thốc mạnh tới của dương vật.
Nằm ngửa dưới sàn gạch men, con nhỏ cảm thấy những tưng tức, bức xúc nơi hạ thể trong suốt buổi lễ khai giảng đang được dượng giải tỏa sạch sẽ. Lợi thế của một bé gái đã sinh hoạt tình dục từ rất sớm, và thậm chí cũng đã sinh con, giúp con nhỏ dễ dàng phối hợp với dượng bằng những cơ bắp quanh vùng xương chậu, và bên trong âm đạo theo bài Kegel huyền thoại, khiến cho con nhỏ nhanh chóng cảm nhận tử cung mình đang nóng lên theo từng cú “đấm” thùm thụp từ cái quy đầu của dượng lên cổ tử cung.
Nó chợt cảm thấy bụng dưới nóng rực, và bắt đầu một chuỗi co giật sướng đến tê tái, lan khắp cơ thể. Vừa chạm đỉnh, âm đạo vừa bắt đầu co thắt theo bản năng, thì dượng cũng đột ngột dừng lại. Con ku cứng ngắc của dượng cũng bắt đầu co giật dữ dội trong cửa mình nó.
Con nhỏ sướng đến rùng mình, nó không kiểm soát và phân biệt nổi đâu là những cơn co thắt tử cung bên trong ổ bụng, đâu là những cơn co giật cơ bắp nơi bụng, nơi háng, ở hai chân và hai tay đang ôm siết lấy dượng. Nó chỉ biết bấu chặt và áp sát cơ thể nhỏ bé của nó vào người dượng. Hít sâu cái mùi mồ hôi, mùi “đàn ông” của dượng vào hai cánh mũi đang phập phồng của nó. Trong ý thức gần như mơ hồ của nó lúc này, đây có lẽ là ngày khai giảng “sướng” nhất mà nó từng biết.
Khi ku dượng ngừng co giật bên trong bướm nó, con nhỏ vẫn còn sướng lắm. Nó vẫn ôm siết lấy dượng, và quýnh quáng năng nỉ
“Đừng buông con ra nha ba. Ôm con thật chặt đi ba. Con sướng!”
Vừa thở gấp con nhỏ vừa nói như sợ dượng rút ra khỏi nó ngay lúc này. Cũng may, dượng vừa phù phù thở dốc, phả hơi muốn ù lỗ tai nó, vừa nói
“Phù phù, dượng không buông con ra đâu. Phì phù… Dượng cũng sướng lắm. ‘Yêu’ con là dượng sướng nhất, phù phù”
Vừa nói, dượng càng ép chặt mu vào sát hơn. Con ku vẫn còn cứng ngắc của dượng càng chèn vào giữa bướm nó thêm chật cứng, cho con nhỏ một cảm giác gần như đồng nghĩa với “no đủ”. Cảm giác này còn tốt hơn cả “lấp đầy”, vì nó còn kèm theo sự thỏa mãn, sự sung sướng, và nhất là hạnh phúc.
Con nhỏ ôm chặt lấy dượng và chỉ mong được như vậy mãi.
Gần 5 phút sau, con nhỏ mới cảm nhận cái sự rin rít do bộ quần áo đồng phục đã ướt đẫm mồ hôi của mình đang bó sát lấy cơ thể. Nó nhúc nhích người ra hiệu.
Dượng cũng thả lỏng vòng tay ra, nhìn nó, rồi vuốt ve má nó
“Ngày khai giảng của con sướng không? Hí hí”
Con nhỏ cười tinh nghịch, nó nghe ra cái ý giỡn của dượng nên nói ngay, giọng ríu rít như chim
“Hí hí, sướng quá trời quá đất, giờ cũng còn hơi sướng sướng nè ba, hihi”
Vừa nói nó vừa nhíu hậu môn, thắt cơ vòng âm đạo lại quanh con ku nửa mềm nửa cứng của dượng.
Dượng cười “đểu” nói
“Phù, cũng lâu lắm rồi nhà mình mới yên tĩnh như bữa nay ha.”
“Dạ, em đi nhà trẻ thì nhà mình vắng quá chừng. Giờ này bình thường con hay bế em ra sau phơi nắng rồi vô nè, hí hí”
Gã bật cười nói
“Chẳng phải con phơi nắng ‘em’ cả buổi ngoài sân trường rồi còn gì, há há”
Con nhỏ ngơ ngác. Nó đi tới trường cấp 2, em nó đi nhà trẻ mà dượng nói nó phơi nắng em cái gì. Nó nhìn dượng như dò hỏi, thì dượng cười phì phì văng cả nước miếng vô mặt nó, rồi nói
“Hắc hắc, con ngồi chồm hổm dưới nắng thì không phải phơi ‘em’ dưới nắng chứ gì nữa? Há há”
Vừa nói dượng vừa nhúc nhích con ku trong bướm nó. Con nhỏ chợt ngẩn ra, rồi lại đỏ mặt đấm vô lưng dượng mấy cái
“Dượng kỳ cục!”
Gã cười hô hố, xong rồi cũng chống tay nhổm người lên.
Con ku bự của gã đã thun lại còn khoảng 1/3, dễ dàng tuột ra khỏi cửa mình con nhỏ. Nhìn mớ tinh dịch trắng đục trào ra ngay lỗ âm đạo mà gã thầm khoái trá. Suốt cả năm nay gã giữ cho con nhỏ “ngu” tối đa về kiến thức sinh lý, sinh sản. Ngu càng dễ trị, ngay cả hai thằng Phong – Lâm cũng được gã phổ biến tư tưởng này trước khi tụi nó chơi some con nhỏ, nên đến tận bây giờ đứa con gái nhỏ này vẫn mù tịt về cái thứ “nhớt” cứ chảy ra từ bướm nó suốt ngày đêm, hoàn toàn không biết thủ phạm là những khúc thịt cứng ngắc vẫn đút vô bướm nó nắc dồn dập mấy lần một ngày. Con nhỏ vẫn ngây ngô khi nghĩ rằng con ku đàn ông chỉ có thể bắn ra thứ nước đái vàng vàng, khai nồng mà thôi, còn thứ “nước” trắng đục, nhớt nhợt kia thì nó chưa từng thấy bắn ra từ con ku bao giờ nên nó hoàn toàn không liên hệ hai thứ với nhau. Thậm chí cho tới lúc cái đầu em bé như xé toạc hạ bộ nó, chui ra khỏi bướm, nó mới biết mình đẻ con, và lại đẻ bằng cái chỗ mà một năm trước nó chỉ dám nghĩ là dùng đểu tiểu tiện thôi. Không có những chuỗi ngày liên tục bị con ku cứng ngắc đút vô trong, nó còn chẳng biết bướm mình còn có một cái lỗ sâu hút, có thể chứa được một vật bự như con ku của gã nữa.
Gã biết con nít lớn nhanh lắm, nên cố gắng giữ cho nó tồ chừng nào gã sướng chừng đó. Cũng vì vậy mà cái màn để con nhỏ blow job bị gã cấm tiệt, kể cả bắn tinh ra ngoài cho con nhỏ thấy. Hai thằng Phong – Lâm cũng chẳng mặn mòi gì, tụi nó cũng mê mẩn cái bướm non ngày càng ngon mắt của con nhỏ nên vui vẻ đồng ý bỏ qua cái “món phụ” có cũng được, không có cũng không sao.
Vì đã “rảnh tay” khỏi con cái, nên gã thoải mái đứng nhìn con nhỏ cởi đồng phục ướt mem mồ hôi ra, bỏ vô máy giặt, rồi lên giường nằm ôm gã ngủ một giấc ngon lành.
Khi thức dậy, gã ngó điện thoại đã thấy hơn 1 giờ trưa, bụng thì đói meo.
Con nhỏ cũng thức giấc theo, nó mở mắt ra, lắng nghe cái bụng một chút rồi nói ngay
“Con đói quá! Mình ăn trưa đi ba!”
Gã gật đầu, ngồi dậy, xong nắm tay kéo con bé dậy. Nó cười khúc khích, người mềm nhũn ra, khiến gã phải xốc nó lên bế trên tay, cảm nhận làn da mềm mượt như nhung của noasp vào người mình khi đi xuống bếp.
Xuống tới nơi, gã mới chợt nhớ lúc tủ lạnh đến hôm nay đã trống trơn. Lúc nãy đáng lẽ rước nó xong gã sẽ chở nó đi mua đồ ăn về bỏ tủ lạnh ăn dần, mà con nhỏ leo lên xe xong rên rỉ nho nhỏ vô tai khiến tinh trùng gã xông lên não, rồ ga chạy nhanh về nhà ấy ấy ngay cho nóng! Bây giờ “no con ku, đói cái bụng”. Gã cười khổ thầm than. Rồi xoay qua con nhỏ nói
“Con mặc quần áo vô đi, ba chở con đi ăn lẩu đuôi bò, đặc sản vùng này đó”
Con nhỏ ngại ngùng nhìn ngoài trời lúc này đang nắng muốn cháy da, nhưng nghĩ đến cái bụng đang đói meo nên nó gật đầu. Từ ngày về đây tới giờ dượng không chở nó đi ăn ngoài, chỉ ăn đồ mua về nhà nấu thôi. Giờ sắp được đi rồi, nên nó chạy nhanh vô trong phòng ngủ, mở tủ lấy đồ thay, để lại sau lưng một vệt dài những giọt những bệt chất nhờn rớt rơi dưới sàn.
Lát sau, dượng dắt xe ra ngoài đường, nó khóa cửa nhà trong, rồi cổng rào, sau đó leo lên xe ngồi sau dượng, bỏ chìa khóa nhà vô túi quần trước của dượng.
Nó ôm chặt lấy cái lưng rộng, cuồn cuộn cơ bắp của dượng, và rồi dượng rồi máy xe chở đi.
Đường đi cũng khá xa, vòng vèo qua nhiều rừng cây thẳng tắp, khô khốc mà sau này nó mới biết là cao su, keo lá tràm, bạch đàn, những khu dân cư thưa thớt, lụp xụp cứ vụt qua sau xe, rồi cuối cùng mới đến một cái quán nhỏ, mà trước quán đậu một vài cái xe hơi lẫn xe máy.
Con nhỏ bước xuống mà trầm trồ. Quán nào ngon thì dù ở trong xó xỉnh dượng cũng biết hết.
Nó bỏ nón bảo hiểm, váy chống nắng trên xe, rồi theo dượng bước vô trong. Cái mái nhà lá nhìn xấu xí nhưng mát rượi dưới ánh nắng của vùng “đất thép” này. Trừ nơi nó đang ở ra, ngay sát bờ sông đất còn có vẻ mềm một chút, chứ hầu hết cả vùng này đều khô khốc, lộ đất lẫn cát ra, cứng như thép.
Trong quán có một số thực khách đang lai rai. Dượng dẫn nó vô ngồi một bàn trong góc, hơi tối nhưng ở cái vùng nắng đổ lửa này, thì tối lại đồng nghĩa với mát mẻ.
Dượng cầm menu rồi kêu một loạt món.
Con nhỏ ngửi mùi đồ ăn trong bếp bay ra mà thấy đói cồn cào. Bây giờ đã gần 2 giờ trưa rồi, không đói mới lạ!
Lát sau đồ ăn được bưng ra để đầy bàn, bốc khói nóng hổi.
Dượng cầm chén đũa lên, gắp cho nó một cặp đùi ếch chiên bột sốt me chua ngọt
“Ăn đi con, ba đói lắm rồi”
Con nhỏ “Dạ” một tiếng, rồi không ngại ngùng gì nữa cầm đũa bưng chén lên. Nó cắn cái đùi ếch và ngay sau đó thốt lên
“Ngon ghê ba ơi. Món này con ăn lần đầu đó, hí hí”
Dượng cũng bốc tay một miếng da ếch chiên giòn, chấm tương ớt rồi đưa vô miệng nhai rắc rắc, và nói
“Lần đầu hồi nào? Con ăn món này năm ngoái rồi mà quên đó”
“Đâu có. Lần đầu thiệt mà”
Con nhỏ cãi lại.
“Con nhớ cái quán mà người ta để cái chảo ngay phía trước không?”
Con nhỏ ngẫm nghĩ một chút rồi nói
“Có phải quán mà có ông đầu bếp người Tàu, bụng tròn như bụng con hồi trước vậy đó hả?”
Gã giật mình, len lén nhìn quanh rồi quay lại
“Suỵt, nói bụng tròn được rồi, thêm ‘giống con’ làm gì.”
Con nhỏ bối rối, nó lí nhí
“Con quên”
Gã nói tiếp
“Ừ, quán đó đó. Món này con ăn ở đó một lần rồi mà. Khác ở chỗ người ta bỏ thêm ớt chuông xanh đỏ với cần Tây vô xào chung nữa. Nhớ chưa?”
Con nhỏ ngẫm nghĩ một chút rồi sáng mắt lên
“Ah, con nhớ rồi. Ếch xào chua ngọt. Hihi. Mà ở đó người ta cắt khúc đùi ếch chứ không để nguyên cặp như vầy ha”
“Ừ. Thì đùi ếch nuôi nên to. Đây họ bán ếch đồng, nhỏ hơn nên không cần chặt khúc”
Con nhỏ gật gù đồng ý với dượng. Nó gặm vài lần là cặp đùi chỉ còn xương. Sau đó nó ăn thử da ếch chiên giòn, cũng thấy hơi hơi ngon thôi chứ ngấy dầu mỡ quá, nên nó ăn qua món lươn xào miến với mộc nhĩ. Rồi sau cùng là lẩu đuôi bò.
Mấy khúc đuôi bò hầm vừa chín tới, da còn giòn sần sật, ăn với lẩu có nhiều rau rất ngon. Dượng cũng ăn ngon lành. Bỗng dượng gắp cho nó một khúc vàng vàng, tròn tròn như đuôi bò, nhưng màu trắng ngà nhìn khác hẳn. Nó hỏi
“Gì vậy ba?”
Dượng nói
“Con ăn thử coi nó là cái gì”
Nó nhìn nhìn, rồi gắp lên đưa vô miệng cắn một cái. Một cảm giác bùi, dẻo, và chắc, mới đầu khiến nó thắc mắc tứ tung, nhưng khi cái mùi vị đặc trưng tràn ra trên lưỡi, hai mắt bó sáng lên
“Khoai mì! Ngon ghê. Con không ngờ khoai mì mà cũng ngon vậy đó”
Gã cười cười nhìn con nhóc nếm thử đủ thứ món tiếp theo mà mình đã gọi. Cho tới khi thức ăn trên bàn được dọn sạch thì nó cũng vỗ bụng kêu
“Trời ơi, ngon quá, ợ!”
Gã cười hắc hắc nhìn nó nói
“Chỗ này nổi tiếng trong giới nhậu lắm đó. Con thích thì mai mốt ba chở con đi nữa”
Con nhỏ gật đầu lia lịa, nó không trả lời được vì miệng đang ngậm ống hút cắm vô trái dừa tươi để trên bàn. Dừa ở đây cũng ngọt ghê. Ăn no rồi là cứ muốn uống mãi.
Cho tới khi nó uống xong trái dừa thì bụng đã căng tròn, không bằng như nửa năm trước nhưng cũng khá căng, làm con nhỏ lại nhớ cảm giác “vác bụng” lặc lè đó. Nó thấy dượng lấy tiền ra thanh toán rồi nói
“Về thôi con”
Con nhỏ ngại ngùng đứng dậy, rồi nhanh chóng chạy theo sau lưng dượng. Khi đã đội nón mặc váy chống nắng vô, nó ôm lưng dượng và để dượng chở về. Xe chạy được một đoạn nó mới nói nhỏ
“Ba ơi, mai mốt đi tới quán đó không biết người ta có cho mình vô nữa hay không”
Gã ngạc nhiên quay đầu ra sau hỏi
“Sao vậy con?”
Con nhỏ lí nhí
“Hồi nãy con làm ướt ghế người ta luôn rồi”
Gã ngơ ngác, hỏi
“Con đổ nước dừa xuống ghế hả? Hay đổ nước lẩu?”
Con nhỏ mắc cỡ dụi đầu vô lưng gã, ngập ngừng
“Không, không phải… mà là từ bướm con chảy ra đó”
Nói xong nó dụi mặt vào lưng áo gã như chỗ đó là một cái gối to cho nó trốn mặt vào vậy.
Gã nghe vậy mà nuốt nước miếng ừng ực. Sáng giờ gã đã 2 phát, vậy mà giờ nghe nó nói gã lại phải nhổm mông lên để điều chỉnh tư thế ngồi vì bị … “cấn”. Trong lòng gã thầm khoái trá một cách đầy … thú tính trước sự ngây ngô của con nhỏ.
Gã không giải thích gì, chỉ nói với nó
“Không sao đâu. Quán nhậu mà. Người ta còn nôn tùm lum ra bàn ra ghế, đổ thức ăn, nước lẩu lên bàn ghế là thường xuyên. Chút xíu đó không ai để ý đâu.”
Con nhỏ lí nhí
“Nhưng mà đâu có chút xíu. Nhiều lắm. Mà nãy có mấy chú cứ uống bia xong nhìn nhìn qua con nên con không có lấy khăn giấy lau … chỗ đó được”
Gã giật thót. Thầm chửi
“Định mệnh! Đám nhậu bàn bên lúc mình vô thằng nào cũng sương sương hết rồi.”
Thấy tụi nó cứ lom lom nhìn cặp đùi thẳng của con nhỏ thò ra dưới cái váy ngắn mà gã nổi máu nóng, muốn tới đập bàn đấm vô mặt cả đám, mà gã … không dám. Không phải gã sợ cái trò động thủ trước khi động khẩu, vì gã nổi tiếng đánh lộn ở các công trường mà. Nhưng gã lại vô thế không thể làm lớn chuyện khi có con nhỏ gần bên.
Lỡ mà làm to chuyện, bể bung bét ra, thì mọi bằng chứng ấu dâm trên người con nhỏ đều chỉ thẳng về phía gã hết.
Thậm chí bướm nó lúc đó vẫn còn đang trào “nước”, cái thứ “nước nọc” của gã chứ đâu.
Nên lúc nãy gã không nói gì, cũng làm lơ luôn, chỉ chú tâm vô ăn uống. Không ngờ con nhỏ ngồi xuống cũng bị đám kia “nhìn đểu”.
Vừa bực mình, vừa … nứng, nên gã cứ kéo ga chạy xe vù vù. Đường trên này rộng thênh thang, lại gần như vắng tanh, nên gã kéo ga con wave chạy như ma đuổi.
Không ngờ vừa qua cái góc cua khuất sau mấy bụi cây lòa xòa, thì một đám áo vàng hiện ra. Có mấy cái xe máy cũng đang dựng sát lề đường, vài người đang trình giấy tờ gì đó. Vừa thấy cảnh đó, trong bụng gã chỉ kịp rên lên
“Định mệnh”
Và tất nhiên chạy xe với tốc độ bàn thờ như gã thì một loạt tiếng còi “toét toét” vang lên, kèm mấy cây gậy vung vẫy chỉa thẳng vào xe gã.
Không cách nào khác, gã đành đạp thắng, giảm tốc độ, trờ tới một đoạn rồi tấp xe vô lề.
Con nhỏ đang xấu hổ dụi mặt vào lưng áo dượng, bỗng nó thấy dượng tấp xe vô lề, rồi một chú áo vàng đi tới giơ tay chào như học sinh chào cờ mỗi sáng thứ Hai, sau đó áo vàng nói
“Chào anh! Đề nghị anh tắt máy, bước xuống xe, và cho chúng tôi kiểm tra giấy tờ.”
Nó thấy dượng tắt máy xe, rồi quay ra sau nói với nó
“Xuống xe đi con”
Con nhỏ lo lắng bước xuống đường, nó hỏi
“Mình bị sao vậy ba?”
Dượng lắc đầu nói với nó
“Ba cũng không biết nữa. Con chạy vô bóng mát đợi ba một chút đi.”
Con nhỏ vội vàng chạy vô bóng cây ở phía trước cách đó chục mét gì đấy. Nó thấy dượng móc bóp đưa giấy tờ gì đó cho áo vàng, nói gì đó một hồi, thì thấy người ta trả lại giấy tờ cho dượng cất vô bóp, và rồi dượng nổ máy xe, chạy lên đón nó, và rồi chạy tiếp về đến nhà. Trên đường đi dượng khoog nói một lời
Vô đến nhà, con nhỏ thắc mắc
“Nãy mình bị sao vậy ba?”
Dượng rầu rĩ nói
“Mất toi 2 xị! Định mệnh cái đám cờ hó vàng. Chỉ giỏi núp lùm canh me người dân!”
Nó nghe mà không hiểu gì lắm. “Hai xị” thì nó hiểu, đó là tiếng lóng chỉ “200 ngàn” mà dượng với hai chú Phong – Lâm hay nói. Còn cái gì “cờ hó”, rồi “vàng” gì đó nó nghe mà không hiểu, nhưng cũng biết dượng dùng mấy từ không hề có ý … ca ngợi người ta rồi.
Nhìn dượng hằn học như vậy, con nhỏ cũng hơi sợ. Nhất là gương mặt góc cạnh của dượng lúc này kèm theo cái chau mày khiến nó nhớ tới vẻ dữ tợn của dượng một năm trước.
Con nhỏ líu ríu đi vô buồng, thay đồ ra, rồi lên giường nằm. Dượng đi vô nhà tắm, có tiếng nước chảy, rồi lát sau trần truồng đi vô, leo lên giường nằm ôm lấy nó, người dượng mát lạnh.
Lúc này con nhỏ thấy mặt dượng đã giãn ra. Dượng hôn “chụt” lên má nó rồi nói
“Thôi mình ngủ trưa đi con”
Con nhỏ gật đầu. Nãy giờ đi ngoài nắng đổ lửa, lại gặp chuyện giữa đường làm nó hoang mang, nên lúc này nó cũng xoay qua ôm lấy thân thể chắc nịch của dượng rồi ngủ.
Xế chiều, dượng lại rủ nó đi ra con sông sau nhà tắm. Con nhỏ biết ý thích của dượng, lại chọn một bộ bikini nhỏ nhất mà dượng mua cho nó để mặc, rồi ra bơi lội một hồi dưới sông, giỡn cười khanh khách cùng với dượng.
Lát sau vô nhà, dượng tận dụng thời gian rỗi rảnh không phải chăm em bé để “yêu” nó dưới sàn nhà bếp, khiến cả cái nhà bếp sau đó trở nên ướt mem, trơn trượt. Xong rồi, dượng rút ra khỏi người nó và nói
“Con thay đồ rồi lau nhà đi. Ba đi rước em”
Con nhỏ “dạ” một tiếng, nhưng vẫn còn nằm dưới đất thở hổn hển, người ướt mem, hai chân dạng ra, lỗ cửa mình tròn tròn chưa kịp khép lại, trong đó lại rỉ ra một chất nhớt đặc sệt và vẫn còn hâm hấp nóng như khi vừa mới “xuất hiện” bên trong âm đạo nó.
***
Cuộc sống mới của con nhỏ bắt đầu bằng một ngày như vậy.
Dượng vẫn ở nhà suốt tuần đó, đến đầu tuần sau mới đi làm lại. Sáng sớm thì chở nó và con đi học, dượng đi làm, chiều về sớm đón nó và em về.
Hàng đêm nó vẫn được dượng “yêu” cuồng nhiệt như lần đầu. Mỗi cuối tuần đều có hai chú Phong – Lâm lên chơi, nó thường xuyên phải nằm trên giường “lấy lại sức” sau mỗi cuộc “yêu” với cả 3 người đàn ông. Những lúc đó nếu không nhờ tài xoa bóp của dượng thì con nhỏ còn phải nằm lâu thêm cả tiếng sau mới bước đi được.
Ngoài việc đi học, nó chỉ ru rú ở nhà chăm con, không chạy ra đường chơi vì hơn một cây số quanh đó toàn là ruộng và đất hoang, chim cò làm tổ đầy nhóc, gần như không có bất kỳ hàng xóm nào. Nó muốn chơi với con nít hàng xóm thì phải đi xa hơn một cây số, mà dượng lại không thích nên nó cũng chỉ biết làm bạn với con gái, với dượng, với khu vườn và con sông nhỏ mát rượi sau nhà.
Cuộc sống của nó sẽ không thay đổi gì nếu như trong kỳ nghỉ tết, nó bỗng thấy dượng nói với nó
“Mình chuyển nhà thôi con”
Con nhỏ còn chưa quen với những ngày nghỉ dài nữa, chỉ mới nghỉ tết có 2 ngày đã nghe tin sét đánh đó. Nó hoang mang hỏi lý do nhưng dượng chỉ nói
“Mình ở đây tốt lắm, nhưng xa trung tâm quá, ba đi làm mỗi ngày đuối luôn. Chưa kể để về đón con với em được, ba phải về sớm lúc xế chiều, mất tới 2-3 giờ công lận. Mình dời vô gần trung tâm một chút để ba đi lại đỡ cực”
Con nhỏ ngỡ ngàng, nó gật đầu nhưng buồn thiu.
Nó lưu luyến căn nhà này lắm. Đây là nơi mà nó học bơi, và biết bơi. Nơi mà nó biết con gái đẻ con bằng … bướm chứ không phải lỗ đít. Nơi mà nó biết em bé cũng phải phơi nắng sáng mỗi ngày như người ta phơi quần áo vậy. Là nơi có biết bao kỷ niệm mà nó đã trải qua trong suốt 9-10 tháng qua.
Với bao kỷ niệm đó, nó vừa cảm giác đây là nhà mình thì dượng lại dời đi.
Nhưng là con nít, người lớn biểu đi đâu nó phải đi đó thôi.
Vài ngày sau, dượng lại chở nó và con gái vô lại trong thành phố, dừng xe trước một căn nhà gần cuối hẻm cụt, rộng rãi và sạch sẽ hơn căn nhà hồi trước nó sống khi còn mẹ. Không có sân vườn, đó là tất nhiên, nhưng nhà có một lầu, và cũng còn khá mới.
Dượng đeo đai địu con trước ngực, nắm tay dắt nó vô, chỉ cho nó từng phòng một, và nói
“Ba xây đó, con thấy đẹp không?”
Con nhỏ trố mắt lên, nó gật đầu nói
“Oh! Ba xây hả?! Nhà đẹp lắm ba”
Mặc dù nhớ căn nhà cũ có vườn cây lắm, nhưng nó vẫn thấy mừng vì nhà này không lụp xụp như căn nhà có kỷ niệm với mẹ. Bây giờ nó muốn quên sạch những kỷ niệm kinh khủng ở căn nhà cũ kỹ tồi tàn đó.
Nhìn căn nhà mới khang trang này, nó thầm nhủ
“Tương lai mình chắc là ở đây rồi. Vậy cũng mừng”
Thế là những tháng ngày triền miên của nó với dượng và hai người đang ông kia lại tiếp tục như trước, chỉ đổi địa điểm mới nên cảm giác lúc đầu khá lạ lẫm, thích thú.
***
Qua Tết nó được dượng dắt vô một trường gần nhà, nó lại bắt đầu làm quen với bài vở, thầy cô, bạn bè mới. Chỉ mất vài tuần để nó quen thuộc trở lại với cuộc sống trong đô thị.
Mặc dù không có vườn cây rộng rãi như trước nhưng căn nhà này lại được dượng xây rất thông thoáng, chừa ở sau nhà tầm 2m để cho gió lùa vào mát rượi cả ngày.
Ngày ngày dượng lại chở hai mẹ con đi học, dượng đi làm, tối lại rước về.
Vì ở gần trong nội thành nên dượng cũng về sớm hơn, không mất thời gian di chuyển nhiều nên dượng thường chở mẹ con nó đi ăn. Lúc nó ăn thì dượng bế con, nó ăn xong thì dượng đưa con sang cho nó ẵm, rồi mới ăn sau. Ai vô tư mà nhìn vô sẽ nói đây là 2 cha con. Ai có tâm “đen tối” một chút, lén gọi là “2 vợ chồng” cũng đúng luôn. Vì cách của nó và dượng chăm sóc nhau đầy âu yếm, nếu tuổi nó không quá nhỏ, nếu không nghe tiếng xưng hô “cha, con” của nó với dượng thì người ta chỉ có thể nghĩ đến một cặp vợ chồng hoặc tình nhân thôi.
***
Đi học lớp 6 ở trường mới chỉ được khoảng 1 tháng rưỡi, hôm đó dượng chở nó và con về nhà. Vừa về đến cổng đã thấy có mấy người lớn đứng lố nhố trước nhà, có cả một chú công an áo xanh nữa. Con nhỏ hoảng hốt, nó không biết có chuyện gì xảy ra. Chưa kịp vào nhà thì một người đàn ông được bác tổ trưởng dân phố giới thiệu là “cha ruột” của nó, đưa cho dượng một xấp giấy tờ, và có cả công an phường đề nghị vô nhà làm việc gì đó.
Nó thấy dượng như hóa đá, sau đó dượng đưa cái đai em bé cho nó đeo con ở trước ngực, và rồi dượng dắt mấy người lớn đó vô nhà.
Người đàn ông cao to, trắng trẻo lúc nãy được giới thiệu là “cha ruột” của con Nhung nói giọng miền ngoài, trong lúc nói chuyện với dượng cứ nhìn nó chằm chằm làm con nhỏ ngại quá, ôm em đứng vô một góc phòng.
Mấy người lớn này nói chuyện một lát, dượng có vẻ gay gắt lắm, nhưng sau khi chú công an và bác tổ trưởng can thiệp, dượng mới có vẻ dịu lại một chút, và rồi quay sang nhìn nó, mắt đỏ hoe nói
“Con mang em để vào nôi rồi ra đây”
Con nhỏ ý thức có việc chẳng lành gì rồi. Nãy giờ nghe không hiểu gì nhiều, nhưng nó cũng loáng thoáng đoán ra nội dung. Hình như người đàn ông “cha ruột” của nó muốn nhận nuôi nó. Sau nhiều năm tìm kiếm thì bây giờ mới tìm được.
Con nhỏ lật đặt ẵm con đi vào buồng, đặt con vào nôi rồi quay ra.
Dượng kêu nó ngồi xuống một bên ghế sa lông. Nó ngồi xuống, nắm chặt lấy tay dượng.
Dượng quay sang nói với nó
“Nhung, đây là … ba ruột của con”
Vừa nói dượng vừa chỉ vào người đàn ông cao to trắng trẻo ngồi đối diện, mắt đang nhìn nó chăm chăm.
“Ba ruột con muốn nhận nuôi con. Mẹ con mất rồi nên ba ruột con mới là người … hợp pháp nuôi con, chứ không phải ba”
Nói câu sau mà giọng dượng hơi nghẹn ngào, ngập ngừng. Con nhỏ mở to mắt nhìn mấy người lạ mặt đang ngồi nhìn nó. Nó lắc đầu quầy quậy, bám chặt tay dượng, mếu máo
“Không, con chỉ muốn ở với ba thôi, không muốn về miền Trung đâu, hic hic”
Người đàn ông “ba ruột” của nó mới ngập ngừng lên tiếng
“Ba… ba cũng vô Sài Gòn rồi, con ở với ba cũng là ở Sài Gòn đây chứ không phải về quê mô”
Con nhỏ đâu có cần biết, nó lắc đầu quầy quậy, nước mắt lăn tròn trên má.
***
Vậy là mấy ngày sau nó vẫn bị sắp xếp để ba ruột tới đón và đưa sang nhà mới, mặc cho nó khóc gào hết nước mắt. Đến nỗi dượng cũng không kìm được ôm chặt lấy nó khóc hu hu như em bé, rồi mới buông tay để nó đi với ba ruột, có tổ trưởng dân phố lẫn công an tới làm chứng nữa.
Trong mấy ngày cuối còn ở với dượng, dượng đã thủ thỉ, vỗ về nó, thậm chí năng nỉ nó đi dùm, vì bây giờ mà làm căng thì người ta ra pháp luật kiện tụng, rồi tệ hơn là dẫn nó đi bệnh viện để giám định sức khỏe, sẽ đổ bể hết mọi thứ, dượng sẽ bị bắt vì đã có con với nó, con gái nó sẽ bị mang đi cô nhi viện, không ai được lợi trong chuyện này cả.
Việc có con với nó, hồi đầu năm học này dượng cũng giải thích là trái pháp luật, nói nó phải giữ kín, nó nghĩ chắc không có chuyện gì, mà nó không ngờ bây giờ vì sợ đổ bể mà dượng đành để người ta mang nó đi.
***
Con nhỏ đi, để “em gái” ở lại với dượng. Ba ruột nó cũng nói sẽ thỉnh thoảng cho phép nó về thăm dượng, thăm “em”, nhưng nó biết mấy cái này chỉ là lời hứa suông của người lớn thôi chứ chẳng có thiệt đâu.
Khi “ba ruột” chở con nhỏ về tới nhà mới, nó đứng tần ngần trước cửa, nhìn căn nhà lạ hoắc, cùng người đàn ông lạ mặt mà mình sẽ phải sống chung trong thời gian sắp tới.
Ba ruột nó dựng xe, mở khóa cửa, và dắt xe vào. Ba cũng không ép nó đi vô, mà đi ra đứng cạnh, tươi cười nhìn vô nhà cùng với nó một lúc, rồi nói chuyện với nó như là một người bạn:
“Hơi cũ một chút ha, nhưng ba mong con sẽ coi chỗ này là nhà.”
Con nhỏ ngập ngừng một lúc, rồi cắn môi lấy can đảm, bước vào nhà.
Căn nhà cũ hơn nhà dượng, cũng không đẹp bằng. Ba nói mới vô Sài Gòn được vài năm gì đó nên chắc là không có nhiều tiền như dượng.
Nó thấy trong nhà không có ai.
Hình như hiểu được thắc mắc của nó, ba nói
“Bây giờ mọi người đi làm đi học hết rồi, lát tối về con sẽ gặp các chú, bác thôi.”
Con nhỏ ngạc nhiên hỏi
“Còn có chú, bác hả ba? Bao nhiêu người vậy?”
Ba nó cười cười nói
“Không phải đợi tối thì con sẽ biết sao? Hihi”
Con nhỏ cũng cười xã giao đáp lại. Điều nó không muốn nhất, đó là tự nhiên chuyển tới sống với mấy người lạ hoắc ở một cái chỗ lạ hoắc như vầy. Nó lại không giỏi giao tiếp. Cứ đinh ninh qua ở với ba thôi, còn đỡ ngại, giờ nghe nói còn có chú, bác gì đó nữa… Nó hít một hơi thật sâu, thầm an ủi mình
“Thôi kệ, cũng đã qua đây rồi, tới đâu hay tới đó chứ biết sao.”
Đến tối con nhỏ cũng biết chú, bác của mình là bao nhiêu người. Khi ba nói “Mọi người về đông đủ rồi đó con”, thì con Nhung đếm được nhà có thêm tới … 4 người nữa. Một bác anh của ba, nghe giới thiệu lớn hơn ba 1 tuổi, cao to, đậm người, và 3 chú, em của ba, mà hai chú sinh đôi còn khá trẻ, nhỏ hơn ba 6 tuổi, bằng đúng tuổi dượng luôn, còn chú út thì năm nay chỉ mới học lớp 10, lúc về nhà còn mặc nguyên bộ đồ đá banh màu vàng, mồ hôi nhễ nhại, ướt mem như nhúng nước.
Con nhỏ thầm thở phào. Ít ra các chú, bác cũng không… già như nó tưởng. Nhất là chú Út, cũng chỉ là một anh học sinh cấp 3 thôi, con nhỏ thầm nghĩ chắc là dễ gần.
Và nó không đoán sai. Vừa thấy nó thì chú Út đã cười toe toét, vẫy tay nói
“Hi em!”
Ba nó phì cười, chỉnh ngay
“Phải gọi bằng cháu chứ!”
Chú Út liền vỗ trán nói ngay
“Ủa, quên, há há, sorry, hello cháu, cháu thấy chú có ngầu không?! Cuộc đời chú trải qua gần đủ 15 nồi bánh chưng rồi đó, hí hí”
Vừa nói vừa khuỳnh hai tay lại như King Kong, gồng lên như đang hiểu diễn lực sĩ thể hình vậy.
Con nhỏ cười toe toét mặc dù cái vụ “nồi bánh chưng” gì đó nó không hiểu lắm. Nó vẫn thấy chú Út dễ gần nhất. Cả nhà chú, bác, lẫn ba nó cũng cười rộ. Bác nó nói ngay
“Chú Út con học giỏi lắm đó. Đi học mà có gì thắc mắc thì nhờ chú kèm cho”
Nói đoạn, bác chỉ qua hai chú sinh đôi.
“Hai chú Bin-Bo này thì chuyên gia dạy kèm nè. Cái gì chú Út không dạy được thì nhờ hai chú.”
Con nhỏ cũng để ý hai chú sinh đôi này từ đầu rồi. Cả hai đều đeo kính cận tròn tròn kiểu Harry Potter, tóc thì cắt kiểu Hàn Quốc, phồng phồng, xoăn nhẹ, chụp trước trán nhìn rất dễ thương. Con nhỏ không nhịn được nhìn hai chú thêm mấy lần, rồi nhoẻn miệng cười.
Chú Út có vẻ thấy mình bị “dìm hàng” quá, nên vội vàng nói ngay
“Giỡn hoài! Em lên lớp 10 rồi mà không kèm được cháu thì xuống lớp của cháu học chung cho rồi! Hừ hừ!”
Biểu cảm của chú Út cũng rất … con nít làm cả nhà cười ha hả. Kể cả con Nhung cũng thấy chú “con nít” hơn cả mình nữa. Dù nó chỉ mười một tuổi, nhưng đã bí mật làm mẹ của một đứa trẻ, nên tâm lý con nhỏ “auto” chững chạc hơn đám con trai nhiều, ít nhất so với chú Út dễ thương này thì nó càng giống chị hơn.
Con nhỏ cũng không ngờ mình lại cảm thấy hòa hợp với gia đình mới nhanh như vậy. Mọi hồi hộp, lo âu của nó đều rở nên thừa thải.
***
Vậy là con nhỏ đã sống ở gia đình này được một tuần. Là đứa … đẹp gái nhất nhà, mọi việc trong nhà đều được mấy người đàn ông con trai lo hết. Nó chỉ có mỗi việc là đi học và làm bài tập về nhà thôi. Được cưng như trứng mỏng theo đúng nghĩa đen, chưa bao giờ con nhỏ thấy mình được nâng niu như bây giờ, tất nhiên trừ cái hồi sống với dượng ở vùng quê ven sông đó. Nhưng ở với dượng, một “cha” một “con”, cảm giác về giới tính vẫn cân bằng.
Còn với gia đình mới gần như toàn nam này, nó được tới 5 người đàn ông chiều chuộng, chăm sóc tận răng, hầu như mọi điều mà nó thầm mong ước trước kia, bây giờ đều được thỏa mãn. Các chú, bác, lẫn ba nó đều không nề hà khi chiều chuộng đứa nhỏ “đẹp gái nhất nhà” như nó. Dù sống với dượng, có những chuyện kể cả sau khi sinh em bé, mà nó làm lố thì chắc chắn cũng được dượng tặng mấy cái bạt tai, dù dượng chưa đánh nó lần nào kể từ buổi tối đầu tiên dùng bạo lực “yêu” nó.
Nhưng 5 người đàn ông trong nhà này đều thỏa mãn cho nó một cách vui vẻ.
Trừ một điều duy nhất: nhu cầu sinh lý!
Con nhỏ đã quá quen với những cuộc truy hoan gần như bất tận với dượng và hai người đàn ông bạn của dượng.
Một tuần nay chỉ nằm ngủ “chay”, mấy lần nó thức giấc giữa đêm, hạ bộ ướt đẫm, âm hộ vẫn còn “hậu vị” từ giấc mơ ướt dang dở. Cạnh nó là chú Út vẫn đang ngáy phì phò.
Nhà chật nên nó được cho ngủ chung giường với chú Út trong một căn phòng nhỏ xíu. Hai chú sinh đôi ngủ ở phòng bên cạnh, ba và bác của nó thì ngủ ở trên lầu.
Trong ánh đèn ngủ lờ mờ, con nhỏ thấy cái mền đắp ngang người chú Út đã bị tung ra từ hồi nào. Cái quần short chạy marathon ngắn ngủn, vát xéo hai bên ống, lộ ra cặp đùi to cuồn cuộn như mấy cái đùi ếch.
Con bé học lớp sáu thầm nuốt nước bọt khi thấy chú Út mặc những cái quần short tương tự. Cặp đùi to cuồn cuộn của chú Út khiến nó luôn thấy âm hộ mình giật giật mỗi khi nghĩ vẩn vơ. Nhiều lần nó đã thầm tưởng tượng, với sức lực trẻ măng, và nhất là với cặp đùi khỏe mạnh của chú Út, lúc “yêu” thì bên trong bụng dưới mình sẽ bị “nện” mạnh cỡ nào.
Chỉ cần nghĩ tới đó, âm hộ nó đã ướt đẫm không trượt lần nào.
Nằm trên giường, cả người hừng hực, nhưng con nhỏ đành lắc đầu, thở dài một hơi.
Có một câu nói mà nó thấy rất đúng: được cái này mất cái kia.
Những mong muốn được sống thoải mái, được chiều chuộng mà không phải làm gì cả, điều mà hồi sống với dượng mỗi giây mỗi phút nó đều mong ước, giờ đây đã được như ý.
Nhưng điều mà lúc sống với dượng nó được hưởng thừa thải, như chuyện “yêu” triền miên bất chấp ngày giờ, địa điểm, thì lúc này bị “cắt nguồn cung” tuyệt đối.
Tình cảnh ngày càng đáng sợ, vì càng “cai” thì nó càng thèm.
Trằn trọc một hồi trong tình cảnh “cám treo, heo nhịn đói”, nằm bên cạnh là chú Út cường tráng ngủ ở trần mặc quần đùi, con nhỏ cựa mình mấy lần, rồi một lát sau nó cũng ngủ thiếp đi trong ức chế.
Trong mơ nó thấy được dượng triền miên quấn chặt lấy nó, nhưng dượng sao mờ nhạt quá, đến nỗi gương mặt của dượng đầy mông lung, và những cú nắc của dượng cũng nhẹ như gió thoảng khiến nó càng bức xúc hơn bao giờ hết…