NGƯỜI đàn bà 9 TUỔI - Chương 15
Con Nhung sinh ra trong gia đình khó khăn ở một tỉnh miền trung xa xôi. Mẹ nó mang thai nó vào đầu năm lớp 12 mà không biết, mãi đến khi gia đình phát hiện ra, thì cái thai đã được hơn 7 tháng. Vì sức khỏe của mẹ nên các bác sĩ không chịu giải quyết, nên mẹ nó phải bỏ học giữa chừng để sinh ra nó.
Ngày nó chui từ trong bụng mẹ lọt ra thế giới này, thì cũng là ngày bạn bè mẹ nó đang cặm cụi trong phòng thi tú tài.
Ba nó lúc đó là hạn học cùng lớp của mẹ, ba cũng còn quá nhỏ nên sau khi nó sinh ra, cũng chẳng nuôi dưỡng gì được. Mẹ nó đã bỏ nhà, ôm con vô Sài Gòn tự bương chải.
Cho tới năm nó vừa lên 8 tuổi thì mẹ nó tái giá với một người chồng tuổi còn nhỏ hơn mẹ tròn 6 tuổi. Mối tình “chị-em” chỉ kéo dài chừng vài tháng vậy mà lại có kết quả “viên mãn” như nhiều người lớn hay nói với mẹ.
Cha dượng con Nhung là một thanh niên còn rất trẻ, chỉ mới 20 tuổi, làm nghề thợ hồ, nhà ở trong một con đường nhỏ thuộc quận ngoại thành Sài Gòn, gần giáp ranh một tỉnh miền Tây. Gia đình cha dượng nghe nói không còn bất cứ thân nhân nào ngoài chính dượng. Khi dượng mới quen mẹ, nó kêu dượng bằng chú.
Lễ cưới của mẹ chỉ giản đơn với vài người bạn của dượng và mẹ con nó, cũng rôm rả. Nó cũng thấy giấy trang trí màu đỏ trên các bức tường, hình long, phụng, hai trái tim, rồi chim bay phấp phới như mấy đám cưới nhà nghèo thường có. Nó còn được người ta kêu là “dâu phụ”, bắt cầm bó hoa tươi đi bên cạnh mẹ và dượng, mà có đi đâu xa gì, đi lòng vòng trong nhà trước thôi. Nó chẳng hiểu làm vậy để chi, nhưng người lớn kêu thì làm thôi. Với lại hôm đó mẹ ra tiệm trang điểm, được bôi son phấn vô đẹp tới nỗi nó cứ nhìn mẹ cười hoài. Mẹ dù bận bịu trong đám cưới nhưng cũng nhìn nó cười suốt, rồi còn vuốt tóc nó nữa. Bữa đó nó thấy mẹ vui lắm.
Sau đám cưới, hai mẹ con dọn luôn qua nhà dượng ở, và mẹ bắt con Nhung gọi dượng bằng “ba” chứ không cho gọi bằng “chú” nữa.
Sau ngày cưới của mẹ, mọi cái bắt đầu bớt dzuôi. Trong thời gian ở với dượng, con Nhung thường xuyên bị đòn roi của dượng, nhưng mẹ nó hình như vì thương chồng nên sau đó chỉ dám lén dỗ con cho nó nguôi bớt, lâu lâu lén đưa cho nó cái bánh như dỗ dành hoặc “bồi thường” cho con nhỏ sau trận đòn của dượng.
Mới đầu còn ít, nhưng sau thì dượng đánh đòn nó nhiều. Có những đêm sau một trận roi vọt của dượng, nó nằm tấm tức khóc thầm mãi cho tới khuya mới thiếp đi. Nhìn tướng tá cao ráo trẻ măng của dượng, không ai tưởng tượng được cách đối xử roi vọt của dượng đối với đứa con gái nhỏ như nó hết. Nó thỉnh thoảng nghe mấy bà hàng xóm tán gẫu với nhau, đàn ông làm lụng tay chân, như khuân vác, phụ hồ gì đó, thường hay thô lỗ lắm, đánh vợ đập con là chuyện bình thường. Đứa nào về mà tự nhiên nịnh vợ thì có chuyện 100% luôn, không mèo mỡ cũng gà đồng. Nó nghe nửa hiểu nửa không, cũng không dám mang đi hỏi mẹ tại sao, vì dượng bây giờ là chồng mẹ rồi còn gì.
Con nhỏ ngày ngày đi học ở trường tiểu học gần trung tâm huyện, chiều về thì ở nhà làm việc nhà, giặt đồ, rửa chén, lau nhà… và tất cả những việc không tên nhưng gần như bất tận không đếm hết.
Dượng làm thợ hồ cho mấy nhà thầu nhỏ nên công việc khi có khi không. Lúc có việc thì đi suốt, còn đỡ. Lúc rỗi việc đợi công trình khác, là lúc con Nhung sợ hãi nhất. Vì rỗi việc nên dượng thường uống rượu, nhậu nhẹt với bạn bè, về đến nhà lại kiếm cớ đánh mắng vợ con. Nhiều khi hàng xóm cũng phải chạy sang để can ngăn, thậm chí gọi tổ trưởng dân phố xuống can thiệp.
Nhiều lúc dượng quá hung dữ, đánh lại mấy người qua can luôn, dần dần hàng xóm cũng ít dám can thiệp, trừ trường hợp dượng đánh mẹ con nó nhiều quá, sợ có án mạng thì người ta mới xía vô chuyện gia đình nó. Còn không thì đèn nhà ai nấy sáng, hai mẹ con nó và căn nhà này gần như là vô hình trong mắt hàng xóm, kể cả con nít cũng bị cấm tiệt lang thang tới gần nhà dượng.
Hai mẹ con nó cố gắng chịu đựng những khắc nghiệt của dượng. Tự nhủ với lòng sau cơn mưa trời lại sáng, biết đâu một ngày nào đó dượng sẽ nghĩ lại, đối xử tốt với hai mẹ con như hồi chưa cưới thì sao.
***
Cuộc sống như vậy kéo dài chưa tròn hai năm, hôm đó mẹ nó đột ngột qua đời vì tai nạn giao thông.
Cứ tưởng rời bỏ được cuộc sống “du mục” từ nhà trọ này qua nhà trọ khác, “định cư” lại được ở nhà dượng, thì cuộc đời con Nhung lần này lại sang trang.
Vì cái chết của mẹ, con Nhung cũng mất luôn sự che chở duy nhất mà nó biết kể từ khi nó vừa sinh ra đời cho tới nay, nhất là khi đang sống với một người dượng du côn như vậy…
Đám tang được tổ chức vội vã chỉ trong một ngày, mọi dịch vụ tang lễ được dượng thuê bên nhà đòn làm hết. Thậm chí khi hỏa táng mẹ nó vào sáng sớm xong, chiều nhận tro cốt mang đi rải xuống sông, con Nhung đi theo dượng về nhà mà khóc thầm trong lòng, kèm theo đó là bần thần, hụt hẫng.
Mới hôm kia mẹ nó vẫn còn chải tóc cho nó, cột cái nơ màu hồng trong sinh nhật của nó, vậy mà hôm nay tro cốt mẹ đã hòa vào một nhánh sông đầy phù sa của cái huyện ngoại thành này. Nhớ mẹ quá nhưng nó không dám khóc to vì sợ dượng lại nổi cơn. Bây giờ chỉ còn nó lẻ loi không ai che chở hết, đòn roi của dượng từ giờ phút này cứ gọi là thẳng cánh vụt vào người nó.
Sáng hôm qua, trong đám tang chỉ có đám bạn của dượng và những hàng xóm tới viếng. Nhiều người không biết tuổi thật của dượng chỉ mới 20, nghĩ dượng là cha ruột của con Nhung, vì thấy nó kêu dượng bằng “ba”, nên ai cũng khuyên “hai cha con” cố gắng vượt qua nỗi đau, đùm bọc lấy nhau. Lúc đó nó hụt hẫng và trống rỗng vì mất mẹ, ai nói gì nó cũng gật đầu hết.
Bên ngoại con Nhung quá xa xôi và nghèo túng, mà dượng cũng không ưa gì nhà ngoại, nên không báo tin cho ai hết. Chỉ nói với bà con lối xóm là “Nhà ngoại nó mất hết rồi, không còn ai”. Con Nhung sống một mình với mẹ từ nhỏ, nên cũng chẳng biết là mình có quê ngoại nữa. Sau này lớn lên nó mới đoán được, có lẽ mẹ cảm thấy nhục nhã khi mang bầu trong lúc còn đi học, nên chưa một lần dẫn nó về miền quê xa xăm và lạ lẫm trong ký ức của nó.
Tuần đầu tiên sau đám tang, cũng là kỳ nghỉ hè chuyển cấp từ lớp 5 lên lớp 6 của con Nhung. Tuần lễ này dượng có công trình nên đi làm suốt từ sáng đến tối mịt mới về.
Con Nhung ru rú trong nhà cả ngày, buồn bã, khóc không biết bao nhiêu nước mắt vì nhớ mẹ. Nhưng mỗi tối dượng về, nó đều lén lau sạch nước mắt rồi mới đi ra mở cửa.
Hôm nay là cuối tuần, buổi tối nó ngồi nhìn di ảnh của mẹ trên bài vị đặt ở cái bàn thờ nhỏ, nước mắt lại lăn dài, rồi kìm lòng không được, nó khóc thành tiếng.
Đang khóc ngon lành thì nghe tiếng gõ cửa rầm rầm, và tiếng dượng kêu lên
“Nhung! Mở cửa!”
Con Nhung giật bắn người. Nó vội kéo trôn áo lên lau mắt, rồi hắng giọng mấy lần và nói với ra
“Ba đợi con chút xíu”
Dù cố gắng, nhưng giọng nó vẫn còn nghẹn ngào. Nó tất tả chạy ra mở cửa. Dượng dắt xe vô nhà, người nồng nặc mùi bia rượu. Con Nhung riu ríu như chó cụp đuôi, đóng cửa, chốt khóa, rồi đi vào nhà.
Từ ngày mẹ mất, một tuần nay mỗi lần dượng cáu giận lại “ban phát” cho nó rộng rãi những cái bạt tai, đến nỗi mỗi khi dượng ở nhà là con nhỏ luôn trong tâm trạng hốt hoảng, nơm nớp không biết lần nổi cơn tiếp theo dượng sẽ đánh nó đến choáng váng cỡ nào.
Hôm nay là cuối tuần, mùi bia rượu từ dượng hốc ra như vầy, nó sợ là….
Đúng như linh cảm chẳng lành của nó, vừa bước vào nhà dượng đã hằn học
“Hôm nay mày học bài chưa? Hừ hừ”
Con Nhung trả lời mà muốn mếu
“Con… con nghỉ hè rồi, đâu có bài tập nữa đâu, hic hic”
“Không có bài thì mày không biết tự ôn tập hả? Mày có biết tao cày như chó để trả tiền cho mày ăn học không?”
Lúc này con Nhung giọng đã nhẹ như tơ luôn rồi, nó sợ hãi lí nhí
“Nhưng…. nhưng mà không có bài tập thì làm sao con biết ôn tập cái gì nữa dượng?”
“À, trả treo hả mậy? … Ủa?! Mày kêu ai bằng ‘DƯỢNG’?”
Chỉ cần nhiêu đó lý do thôi, mà con Nhung đã thấy tóc mình bị túm lấy, nó hoảng hốt la khóc
“Con xin lỗi, con đi học bài ngay, hu hu”
“Muộn rồi con, tao phạt mày trước cái tội kêu tao bằng ‘dượng’. Mày là đồ phản phé, tao nuôi mày bao lâu nay mà trong đầu mày vẫn coi tao như người ngoài đúng không? Mẹ mày vừa chết thì tao từ “ba” trở lại thành “dượng” chứ gì?!”
Và sau đó là những tiếng “bốp bốp” và những cái bạt tai mạnh đến nỗi con nhỏ xây xẩm mặt mày luôn. Nó vừa khóc lên một tiếng thì lại “bốp” một phát, kèm theo tiếng gắt của dượng
“Câm! Câm ngay lập tức. Khóc là tao tát rớt hết hàm răng mày tao hốt!”
Nó hoảng sợ im thin thít. Dù đã cắn chặt hai hàm răng nhưng nước mắt đã trào ra ướt má, và nó vẫn không kìm được những tiếng nấc. Mà ngay cả những cái nấc cũng bị dượng ghìm như nhìn kẻ thù khiến con nhỏ muốn rụng tim. Cầu trời cầu mẹ cho mình đừng có … nấc lên mãi như vậy, mà hình như hổng ai nghe.
Vừa nhìn lên nó đã thấy cặp mắt hung dữ đang long lên sòng sọc của dượng làm nó sợ muốn rụng tim, vội cụp mắt xuống nhìn xuống sàn nhà tráng xi măng, và cố đếm những đường nứt dưới sàn để ép tâm trí mình né khỏi cái con người đáng sợ đang đứng trước mặt.
Con nhỏ ráng giữ cho mình “câm miệng” không biết được bao lâu, nó cũng không kìm được những cái nấc, nhưng vẫn không thấy mình bị bạt tai man rợ nữa.
Nó hơi ngạc nhiên, cũng muốn nhìn thử dượng một cái, nhưng quá sợ hãi nên không dám. Cặp mắt nó ráng nhìn chằm chằm xuống nền nhà, lấy những phút giây chưa bị đánh này làm … niềm vui.
Gã thanh niên nhìn đứa con riêng của vợ đứng trước mặt, tát nó mấy cái cũng tương đối … giã rượu trong người rồi, nên gã chỉ đứng đó phủ trùm uy hiếp lên đứa con nít không ai che chở kia.
Ngày hôm nay lãnh lương, lại bị thằng cai thầu trừ thẳng tay hết 2 công, chính là thời gian tổ chức tang vợ, dù rằng những nhà thầu khác đều du di cho đủ công ở những trường hợp này. Thằng cai nói
“Mày nhận phúng điếu còn nhiều hơn 2 công này nữa. Tham nhưng đừng tham quá nha mậy?!”
Suốt buổi chiều đòi quyền lợi không thành công, lúc ra về gã buồn bực kéo mấy thằng bạn nhậu ra quán làm vài chai bia, rồi về mà không dám uống hơn vì sợ bị công an bắt vô thổi nồng độ cồn. Dạo này ngoại thành bắt nồng độ cồn còn căng gấp mấy lần trong trung tâm.
Về tới nhà thì nỗi bực bội vì bị cắt 2 ngày lương lại bùng phát, tất cả cũng vì vợ chết, nên tát nhỏ con riêng của vợ mấy cái cũng … nguôi phần nào rồi.
Gã im lặng, nhìn chằm chằm con nhỏ.
Dù sinh nhật mười tuổi của con nhỏ mới qua chừng hơn một tuần gì đó, nhưng con nhỏ vẫn “thẳng đuột” như con trai, chỉ được mỗi cái mình dây, giò dài tới nách nên chẳng những không xấu mà ngược lại, rất hot theo tiêu chuẩn thời bây giờ. Nhìn kỹ gã mới thấy nhỏ này dáng người y chang mẹ nó.
Gã cưới mẹ nó cũng vì body ngon đến thèm chảy nước miếng, nên dù trai tơ chỉ mới 20 mà cưới vợ 26, lại còn con riêng, gã vẫn thấy hãnh diện. Ai ngờ mới hí hửng làm phi công lái máy bay bà già được có 2 năm, tai nạn giao thông lại cướp mất người vợ đẹp của gã. Gần chục ngày nay gã còn chưa kịp hết buồn vì nỗi đau mất vợ, thì lại thêm khổ sở dằn vặt với nhu cầu sinh lý không chỗ giải tỏa.
Ở tuổi 22 bây giờ, lại vừa góa vợ, nhu cầu của gã đang trên đỉnh điểm mà bị cúp đột ngột thì bức rứt muốn điên luôn rồi.
Đi chơi gái thì gã không muốn, thà chết ngay không sao, nhưng sống lay lắt với các chứng bệnh lây truyền kinh khủng như HIV, hay sùi nào gà, lậu, giang mai, máu mủ kinh khủng trên con ku, hay khắp mặt mũi… Chỉ nghĩ đến đó gã đã thấy nổi hết gai ốc mà dẹp ngay cái ý tưởng dùng gái làng chơi để thỏa mãn.
Bây giờ vợ chết còn chưa tới chục ngày, gã lại vội vàng đi tìm bồ bịch “chính quy” khác thì coi sao được.
Bao nhiêu ấm ức bực bội, gã dồn hết cho con nhỏ con riêng này của vợ qua những trận đòn. Giờ nhìn lại, con nhỏ vậy mà cũng đứng cao ngang ngực mình rồi. Chân dài tới nách, vú mớm chưa có nhưng body toàn thể lại rất được, và rất… kích thích.
Nhìn một hồi gã càng thấy nóng trong quần, nóng tới mức trà thảo mộc “Đốc Tơ Thanh” cũng không thể giải nhiệt được vì cái trà háo chất đó chỉ giải nhiệt được “nóng trong người” thôi, trong quần thì cần cái khác.
Đã nghèo còn gặp cái eo. Vừa mới góa vợ mà “nóng” như vầy thì sao đây?! Quen “ăn” rồi, gã làm sao thỏa mãn được chỉ với những lần quay tay. Cái đó chỉ thỏa mãn được gã thời vị thành niên thôi. Người đã có vợ như gã thì quay tay không thể nào hạ hỏa. Càng quay tay càng thèm thuồng nhiều hơn.
Bỗng tâm trí u tối đang bị nhu cầu nhục dục hành hạ của gã lóe lên một chút ánh sáng đầy … tà ác. Nhìn con nhỏ lại một lần nữa, trong đầu gã bỗng bật ra ý nghĩ
“Hay là…?”
Ý tưởng đó của gã mới đầu chỉ như một đám lửa nhỏ xíu, chợt lóe lên ngay bên cạnh … bồn xăng đang tràn trề. Và rồi sau đó không cần nghĩ cũng biết lửa có “cháy đượm” hay không!
***
Gã bắt đầu nhìn con nhỏ dưới ánh sáng hoàn toàn mới, đứa con gái hờ “vô dụng” bị gã đánh đòn thường xuyên mấy năm nay, lúc này bỗng trở nên … “đầy chỗ dùng”!
Con Nhung đang lo sợ nhìn chằm chằm xuống sàn, nó sợ nhất là những trận đòn, và kế đến là những kiểu hành hạ về tâm lý như vầy. Đang hoang mang không biết dượng định kéo dài hình phạt “trừng mắt” với mình tới bao giờ, bỗng nó cảm thấy một bàn tay dượng chạm vào vai nó. Đôi vai gầy guộc của con nhỏ run lẩy bẩy, co rúm lại. Nó bắt đầu thút thít khóc, nhưng cố kìm nén lại.
Sau đó vẫn không thấy mình bị quăng quật, bị đánh, bị tát như nó dự đoán, con nhỏ hơi ngạc nhiên và sợ hãi len lén ngước nhìn.
Không nhìn thì thôi, nhìn rồi thì suốt đời nó không quên ánh mắt đỏ rực kèm với nụ cười nửa miệng rát lạ, đầy mùi bia rượu của dượng ngày đó.
Ánh mắt mà vài năm sau này trong lúc ngủ nó vẫn thường xuyên giật mình hốt hoảng khi mơ thấy.
Không phải dữ tợn như con thú dữ muốn nhào vào cắn xé, đánh đập nó như mọi khi, mà có cái gì đó nó không biết tại sao, như thế nào, nhưng lại khá rõ ràng hiển nhiên do bản năng cảm nhận, khả năng cũng xấu không kém gì cái nhìn hung dữ mà nó thường gặp. Con nhỏ đang run rẩy thì chợt ngớ người khi nghe dượng nói
“Con có đau không?”
Con nhỏ thiếu điều phải ngoáy lỗ tai tám lần để nghe cho rõ câu đó!
Nó không nghe nhầm chứ? Dượng lại đi hỏi thăm nó có đau không? Con Nhung ngước mặt lên ngơ ngác nhìn dượng, ngơ ngác như nai con khi đã hoàn toàn rơi vô bầy sói, nhưng lại được sói liếm lông, chăm sóc như chăm con.
Nửa sững sờ trước sự thật khó tin này, nửa lo sợ không biết đây có phải là troll nhau không, tiếp theo sau cái cười có vẻ quan tâm đó là những cú đánh, bạt tai như những lần dượng hay giễu nó trước khi đánh đòn?
Nó hoàn toàn không biết. Nhưng thấy dượng vẫn nhìn mình với đôi mắt “khác lạ” đó. Miệng dượng như gắn lên nụ cười “đồ giả” đó, giọng thì … xạo đến khó tin
“Con có đau lắm không?”
Một đứa con nít mới học xong lớp 5 như nó thì làm sao hiểu được lắt léo cuộc đời, nên nghe hỏi vậy nó mới cho phép mình cảm nhận cái sự tê rần còn vương trên má, trên mặt mà lúc nãy bị dượng tát tai túi bụi.
Lúc này nó mới dám… biết đau, và cảm thấy đau thiệt! Thế là nó hồn nhiên gật gật đầu, miệng lí nhí
“Dạ có, hic hic”
Cánh tay đặt trên vai nó chợt kéo người nó lại. Con Nhung theo phải xạ rúm người lại tránh đòn, nhưng giọng dượng từ “hiền lành” đã chuyển trở lại hung dữ “như bình thường”, quát khẽ
“Để dượng coi! Co ro cút rút cái chi rứa?! Hừ hừ”
Con nhỏ lại run rẩy. Mỗi lần dượng nhại giọng quê nó là nó biết dượng “không bình thường” rồi, nên nó để dượng kéo người nó lại gần. Mùi bia rượu trên người dượng khiến nó nhăn mặt, nhưng nó không ngu gì phát biểu ý kiến.
Dượng lại nói
“Ở đây tối quá, đi vô phòng đèn sáng dượng coi như nào.”
Con nhỏ riu ríu làm theo. Nó không dám thắc mắc tại sao dượng dỗ nó mà lại cần đèn sáng để “coi” cái gì.
Nó bị dượng nắm tay kéo vô phòng trong. Chỗ này nó vẫn vô mỗi ngày để dọn dẹp, lau chùi, lấy đồ dơ mang đi giặt giũ.
Vô tới nơi, nó chợt cảm thấy thêm một bàn tay nữa của dượng đặt lên người mình. Con nhỏ thấy thật khó hiểu. Đánh thì chưa thấy, nhưng dượng làm vậy nó không hiểu để làm chi.
Nó ngơ ngác nhìn lên thì lại thấy nụ cười khác lạ của dượng, nụ cười mà nó càng nhìn lâu càng bất an.
Một lúc sau hai bàn tay dượng đã chu du khắp người nó, và khi một bàn tay sờ vô chỗ kín thì con Nhung co rúm người lại. Nó được má dạy không cho ai chạm vô đó hết, nên lúc này mọi cái đều là phản xạ. Chỉ như vậy thôi mà đã nghe “Bốp” một tiếng, một bên mặt nóng ran, và kèm theo là sao trăng đầy trời, tai ù hết cả. Con Nhung há miệng ra, bắt đầu khóc.
Dượng gằn từng tiếng một
“Câm nín! Ngay! Không tao quánh!”
Con nhỏ hoảng sợ lấy tay che miệng, cố kìm nén tiếng khóc. Và nhanh chóng sau đó nó cảm thấy chỗ kín của mình bị sờ mó. Nó không hiểu dượng muốn làm gì, nhưng đã có kinh nghiệm từ cái bạt tai vừa nãy, nên nó chẳng dám hó hé hay rụt người lại nữa. Hy vọng dượng làm chuyện kỳ cục này một lúc rồi thả nó đi ra ngoài ngủ.
Nhưng nó đợi, nó đợi mãi mà cái tay của dượng vẫn mò mẫm như tìm gì đó, thậm chí con nhỏ còn giật bắn mình khi bàn tay đó chui vào trong lưng quần nó, và thọc xuống dưới.
Lúc này nó mới cảm thấy bàn tay nhám sần sùi chai sạn của dượng sờ mó, bóp bóp hai mép bướm, rồi còn len vô giữa khiến nó khó chịu. Nó ngước lên nhìn dượng qua làn nước mắt, thấy đôi mắt của dượng càng long lên, nụ cười “không-thể-nào-quên” của dượng càng “lạ”.
Cảm giác bất an dâng cao, cùng với sự tò mò, và sợ hãi khiến nó không biết phải làm sao. Kháng cự thì nó chắc chắn không dám nữa rồi. Đứng yên nhìn dượng cười cười, lẫn ánh mắt đỏ hồng đó thì nó sợ. Thôi thì thà sợ cái gì đó chưa tới còn hơn là bị ăn đòn ngay lập tức. Con Nhung đành mở to mắt ra nhìn xem dượng làm cái chuyện kỳ cục này cho tới bao giờ.
Hoang mang chưa được bao lâu thì dượng rút tay ra khỏi quần nó. Còn chưa kịp thở phào thì nó thấy dượng túm trôn áo nó kéo ngược lên. Con nhỏ lại chưa kịp phản ứng đã nhận được ánh mắt cảnh báo sắc lạnh của dượng, nó đành run rẩy giơ hai tay lên, lúc đó mới thấy dượng cười cười gật đầu nói
“Tốt, cởi đồ ra đi con, để ba xem coi con đau chỗ nào, hihi”
Con Nhung dám thề luôn giọng cười của dượng xạo thấy sợ! Mà nó đời nào dám nói suy nghĩ đó ra. Nó ngoan ngoãn để dượng cởi cái áo thun nhàu nhĩ của mình ra. Xong ở trần đứng đó nhìn dượng. Dượng lại nói
“Quần nữa”
Con Nhung ấp úng
“Nhưng… nhưng hồi nãy dượng tát con trên mặt mà… mà… sao lại cởi quần?”
Và ngay lập tức nó biết mình sai lầm nghiêm trọng, vì nó thấy dượng xoay ra sau với lấy cái roi mây, và rồi thậm chí nó còn chưa kịp rúm người lại thì chân, và mông đít nó đã lãnh hai roi điếng người khiến nó ré lên, và sau đó là khóc rống.
Dượng quăng cây roi xuống đất, hạ giọng “ngọt ngào” rồi nói
“Đó, giờ có đánh bên dưới rồi nha. Giờ cởi quần ra được chưa hè?!”
Con nhỏ lại ráng nín khóc, và líu ríu đưa tay tuột quần xuống, tự trách mình sao ngu quá, thần khẩu hại xác phàm rồi.
Cái quần thun cũ nát của nó sau cùng cũng nằm dưới sàn nhà. Trên người nó chẳng còn gì, trống trơn như khi nó mới đến thế giới này.
Hai tay nó cảm thấy thừa thải, quíu lại với nhau chẳng biết làm gì lúc này. Nó chợt thấy dượng đưa tay vịn vai nó, con nhỏ còn chưa kịp rúm người thì dượng nói
“Con nằm xuống giường đi”
Vừa nghe “nằm xuống giường” thì con Nhung hoảng hốt đưa tay ra sau bịt mông lại, và khóc ré lên
“Hu hu, con ngoan mà, con hứa con ngoan, ba đừng đánh đít con, huhu”
Với kinh nghiệm 2 năm nay, con nhỏ thấy thà dượng bạt tai vài cái còn đỡ. Chứ mà bắt nằm xuống thì mông cứ gọi là no đòn.
Dượng hình như muốn phì cười mà nén lại, giọng vẫn gằn xuống
“Rồi, ba không đánh đít, con nằm ngửa ra đi, ba coi coi con có đau không”
Nói xong dượng giơ chân đá cây roi ra góc phòng.
Tâm lý đang xoắn xuýt với những đòn roi đang treo trên đầu, và hoàn toàn ngây thơ vô tội, con nhỏ làm gì biết được những dự định đen tối của dượng. Không phải nằm sấp đưa mông cho dượng đánh roi là nó … mừng hết lớn.
Nên nghe dượng biểu nằm ngửa, con Nhung mừng rỡ, lật đật chạy lại bên cái giường, thót lên và nằm ngửa ra ngay lập tức, sợ dượng đổi ý.
Nó thấy mừng vì biết chắc dượng sẽ không đánh roi mình ở tư thế này. Một đứa con gái 10 tuổi như nó làm sao biết cuộc đời đầy cạm bẫy, khi người ta thu dao đồ tể lại, cũng có thể là lúc họ lại chĩa súng đại liên ra. Cho nên con nhỏ vô tư nằm ngửa trên giường, thậm chí hai chân còn hơi co lên và dạng ra cho dượng “xem vết roi” ở mặt sau đùi.
Và quả thật nó nằm như vậy thì dượng không có ý định gì muốn đánh roi nó nữa!
Con nhỏ mừng rơn, để cho dượng cuối xuống săm soi chân mình. Sau một hồi, thậm chí dượng còn dùng hai bàn tay banh hai mép bướm của nó ra nhìn chăm chăm vô đó. Con nhỏ tự nhủ
“Dượng nhìn sai chỗ rồi! Hồi nãy dượng đánh có trúng bướm đâu! Phải là chân với mông mới đúng!”
Nhưng có cho vàng nó cũng không dám đính chính. Nãy giờ vạ miệng khiến nó ăn hành mấy bận, nên giờ dượng muốn xem chỗ nào thì cứ để dượng xem đi. Thậm chí nó còn phối hợp với dượng, dạng rộng hai chân ra, hoặc co hai chân lên banh ra hai bên, để dượng vạch hai mép bướm của nó ra, ngó thẳng rồi lại ngó nghiêng.
Tới lúc này con nhỏ thấy hơi … mắc cười. Dượng tìm như vậy tới … tết Công-Gô cũng không tìm được vết roi! Và nó cũng thấy nhột muốn chết khi dượng sờ sờ cái chỗ nhô ra trên đỉnh bướm của nó. Chỗ đó nhạy cảm lắm, nhiều khi nó tắm, cọ rửa bướm có vô tình chạm vô nên biết.
Lúc này nó lại có xúc động muốn chỉ chỗ vết roi cho dượng, nhưng nghĩ lại nó vẫn thấy mình khôn hồn thì im đi cho lành.
Dượng đụng chạm chỗ đó của nó, xoa xoa lòng vòng khiến nó phải trân mình lên để không giãy ra vì nhột. Bình thường tắm rửa hay vệ sinh chỗ đó, nó cũng làm nhanh thôi, động chạm một chút rồi thôi. Còn bây giờ dượng săm soi “tìm vết roi” mà cứ day day chỗ đó hoài làm nó nhột nhạt khó chịu muốn chết. Cảm giác nhột giống như bị ai thọt tay vô nách hay xoa xoa gang bàn chân vậy. Thậm chí chỗ này còn làm cho nó thấy nhột hơn trên nách nữa.
Nó khổ sở ưỡn mu lên rồi hạ xuống, cố gắng ra hiệu cho dượng biết nó không bị roi quất vô chỗ đó đâu, mà ở sau mông với sau đùi kìa. Bàn tay nó đưa xuống định đẩy tay dượng ra mấy lần, mà không dám, nên thành ra giơ tay ra nửa chừng rồi lại hạ xuống giường, rồi lại nắm chặt tấm ra trải giường. Mặt con nhỏ đỏ rựng vì kìm nén để không bật ra tiếng cười khanh khách.
Khổ sở chừng vài phút, sau đó con nhỏ dần dần thấy … dễ chịu.
Không nghĩ được sự nhột nhạt muốn cong người khi dượng sờ vào chỗ đó lại nhanh chóng được thay thế bằng cảm giác dễ chịu không ngờ. Thậm chí dần dần nó lại bắt đầu thấy … thích nữa.
Nó tự hỏi không biết khi ai đó cố gắng thọt vô nách mình, hoặc cù gang bàn chân mình đủ lâu thì có thể làm cho mình cũng sướng như vầy không. Nó hoàn toàn không dùng sai từ. Mới lúc nãy còn thấy thích, lúc này đã bắt đầu thấy … sướng.
Con Nhung bắt đầu thả lỏng, tận hưởng cảm giác sướng kỳ lạ do dượng mang lại. Nó thấy dượng còn dùng hai ngón tay cái và ngón trỏ tì lên mu của nó, rồi kéo lên hướng bụng nó một chút, để cái chỗ nhô ra trên đỉnh bướm của nó nhô hẳn ra ngoài. Rồi sau đó dượng dùng tay kia thấm ướt cái gì đó, rồi se se trên chỗ đó khiến cho những cảm giác mới lúc nãy là ma sát “gián tiếp” qua một lớp da bọc chỗ đó lại, thì bây giờ là ma sát trực tiếp với những ngón tay của dượng khi lớp da chỗ đó bị kéo hết lên trên mu. Cảm giác sướng không thể tin được lại mạnh như vậy.
***
Một chút sau, con Nhung đã nhắm mắt lại, hơi thở gấp dần lên. Bỗng nó cảm giác dượng chồm lại sát hai chân đang mở rộng của nó.
Nó mở mắt ra nhìn, rồi há miệng ra không khép lại được. Nó thậm chí không dám tin những gì mình đang thấy. Nó không biết dượng … xỉn cỡ nào rồi, mà lúc này lại đang chúi mặt vô bú … bướm của nó như một đứa con nít bú vú mẹ. Dượng há miệng ra bú chùn chụt cái bướm của nó chứ không chỉ hôn phớt như người ta hôn trên má một em bé.
Nó chỉ biết há miệng ra và hoàn toàn cạn lời. Xỉn cỡ này chắc dượng phải uống cả két bia mới nhầm … chỗ đi tiểu của nó là cái bình sữa cho em bé để mà bú!
Nó hay nghe mấy bà hàng xóm chửi lộn “cái đồ bú lồn”, cứ tưởng là người ta nói tục tĩu, không ngờ bây giờ dượng “xỉn” quá lại làm cái chuyện “dơ bẩn” này thiệt. Nó không rõ khi dượng “hết xỉn” có nhớ những chuyện này rồi mắc cỡ quá đâm ra đổ quạu, rồi thậm chí đánh đòn nó hay không.
Con Nhung định giơ tay ra đẩy dượng ra, vì dù sợ và … ghét dượng hay bạo hành mình, nhưng để cho dượng “bú lồn” mình trong lúc xỉn cỡ này, khi tỉnh lại nó sợ là mình sẽ gặp rắc rối nếu dượng nhớ được những gì xảy ra. Thử hỏi một người lớn mà lại đi “bú lồn” một đứa con nít như nó thì nhục nhã cỡ nào!
Nếu nó là dượng thì lúc tỉnh rượu chắc sẽ muốn chui xuống kẽ đất mà trốn luôn quá. Hoặc là nó sẽ giận cá chém thớt, đánh đập đứa con nít đó cho hả giận và đỡ quê mới thôi.
Càng nghĩ càng lo sợ, nên hai tay con nhỏ vội vàng đưa xuống dưới đẩy đầu dượng ra, miệng nói gấp
“Ba, lộn rồi, dơ ba ơi! Hổng phải bình sữa, mà là bướm của con! Ba, ba xỉn rồi đi ngủ đi, đừng mà, dơ lắm ba ơi!”
Đúng như dự đoán của nó, dượng có vẻ “xỉn” lắm rồi nên nghe vậy càng … cười tươi hơn, ngóc đầu lên còn nói
“Không có dơ! Thơm lắm, ngon lắm, cho ba bú nữa đi, hí hí”
Nói vừa xong dượng đã dùng hai tay banh hai chân nó ra, hai ngón cái dượng còn banh hai mép bướm nó ra rộng hơn, rồi dượng vục đầu vô giữa hai chân nó mà bú ngon lành. Cái lưỡi liếm lên liếm xuống bên trong bướm nó nghe lép nhép.
Tới mức này thì con Nhung cạn lời luôn rồi. Xỉn cỡ này thì dượng chẳng còn biết phân biệt dơ hay sạch nữa rồi. Chỉ cầu trời sáng mai tỉnh lại dượng quên hết mọi chuyện này đi. Chứ nhớ lại đã bú … lol nó thì chắc chắn nó sẽ no đòn.
Con Nhung xoắn xuýt một lúc với những “hậu quả” có thể xảy ra ngày mai khi dượng “tỉnh rượu”, nhưng chỉ được một lúc thì cô bé học trò vừa học hết lớp 5 chỉ còn biết “xoắn xuýt” ở cái chỗ đang bị dượng cắm mặt vào bú liếm.
Cảm giác sướng khoái ngày càng mạnh. Cái lưỡi của dượng như một con vật sống, hết vét dọc đường chẻ của nó, lại vét và vẩy vẩy liên tục trên cái mồng nhô ra trên đỉnh bướm của nó khiến con Nhung rùng mình liên tục.
Không ngờ cái chỗ mà hàng ngày mình vẫn dùng đi tiểu, lại có thể mang đến cảm giác sướng đến vậy. Nó thầm ngạc nhiên và có phần … tiếc nuối vì sao mà mình lại không biết sớm! Chỗ đó theo nghĩa đen đúng là ngay dưới mắt nó, chỉ cách chừng 6 tấc thôi chứ đâu phải ở hành tinh xa xôi nào mà nó lại hoàn toàn chẳng biết gì hết.
Được dượng mở ra một cánh cửa vào khu vườn bí mật ngay trên thân hình của chính mình, đôi mắt con Nhung mở to ra với những gì đang diễn ra. Lúc này nhìn cái đầu dượng hì hục dưới háng như một con chó đang liếm láp bộ phận mình đi vệ sinh, con Nhung bỗng nảy sinh ra một ý nghĩ tà ác, nó thầm nói trong đầu
“Đúng là cái đồ … bú lol! Ờ, bú nữa đi, liếm hết mấy cái thứ dơ bẩn đó đi! Cho đáng đời! Cái đồ đáng ghét!”
Đứa con gái 10 tuổi ngây thơ hoàn toàn không biết thực tế ai mới “đáng đời”, nhưng những kích thích ngày càng mãnh liệt từ dưới bướm khiến nó sắp “tiêu đời” rồi.
Nó thở hổn hển, cảm giác xoắn tít hết cả lại trong bướm, trong đít, thậm chí đến nỗi nước tiểu xém chút nữa cũng muốn phọt ra luôn, may mà nó kìm lại được.
Lúc này nó chẳng quan tâm dượng là ai, dượng là người tốt hay xấu, hay có “đáng đời” gì không, nó chỉ biết “miệng lưỡi” của dượng đang làm mình sướng sắp không chịu nổi rồi. Nó há miệng như cá mắc cạn, thở gấp, bụng hóp vô, ngực phập phồng nhấp nhô như biển động dữ dội trong cơn bão.
Và rồi gần như không có dấu hiệu báo trước, bỗng một “cơn bão” cực mạnh quét qua nó.
Nói đúng ra là quét qua hạ thể nó. Hai chân nó muốn khép lại nhưng lại bị hai cánh tay rắn chắc của dượng đè chặt, có cảm giác mọi lòng phèo bên trong bướm vốn đã xoắn hết lại, lúc này bỗng co giật như mấy con cá lóc bị đập đầu mần thịt vậy.
Đúng vậy, là co giật. Nó không hiểu tại sao, nó càng không biết bằng cách nào, mà cả bên ngoài lẫn bên trong bướm của nó lúc này như có một luồng điện cực mạnh làm mọi thứ đều co giật, khiến nó cũng muốn giật theo. Kèm theo đó là cảm giác nóng rực từ trong bụng dưới, lòng phèo gì đó bên dưới làn da bụng chỗ đó nóng lên từng cơn, co thắt từng cơn, không phải co thắt vì đau, mà vì sướng!
Sướng quá chừng. Sướng theo một cách nó chưa từng biết.
Trong cơn sướng khoái kèm co giật, nó vô thức đưa tay ôm đầu dượng, vò mớ tóc bờm xờm của dượng, ghịt mạnh vào háng.
Bây giờ nó không sợ sệt gì nữa. Những cảm xúc mãnh liệt nơi hạ bộ che mờ toàn bộ lý trí của con nhỏ.
Con Nhung vừa co giật, vừa cảm nhận cái lưỡi của dượng như một con gì đó ướt át, nóng hổi ve vẩy, vét lên vét xuống khắp nơi bên trong đường chẻ. Từng cái vét đó lúc này đều khiến cho nó rùng mình đê mê. Nó rên hừ hừ như đang leo dốc, hơi thở nặng nhọc, người nóng ran lên tới cả mặt, bụng dưới co giật, phập phồng từng cơn khiến nó giật giật như đang có một luồng điện cao thế dí vào giữa hai chân, nhưng không gây đau, mà là sướng muốn chết.
Và nó cảm giác dượng vẫn giữ tư thế đó trong vài giây, và sau đó là dượng ngóc đầu dậy, và nói
“Con nhắm mắt lại đi, lấy mền che mặt lại đi, mới sướng lâu”
Con nhỏ vội vàng làm ngay theo lời dượng nói, giờ dượng có bảo nó la hét kêu to lên như một con điên nó cũng làm, sẵn sàng làm, làm mọi thứ, chứ nói gì chỉ lấy cái mền che mặt đơn giản như vậy.
Nhìn đứa con riêng của vợ răm rắp che mặt lại bằng cái mền, gã cha dượng cười cười đưa tay lên miệng kín đáo nhổ một ngụm bước bọt rồi đưa xuống lòn vào trong quần, xoa xoa lên cái dương vật khủng đã cương cứng ngắc nãy giờ.
Trong lúc bú liếm con nhỏ, gã đã kịp cởi áo ra quăng dưới đất, cái quần dính đầy bụi xi măng cát đá cũng đã nới lỏng dây nịt ra rồi. Bây giờ chỉ thêm vài thao tác thì cái quần dài đã nằm chung với cái áo ở dưới sàn.
Gã không bao giờ mặc quần lót, vì một lý do tế nhị. Và ngay lúc này nếu con nhỏ bỏ tấm mền ra, thì nó sẽ thấy cái “lý do tế nhị” dài hơn 25cm đó đang dựng đứng đầy kiêu hãnh, chĩa thẳng vào háng mình như một khúc xúc xích Đức to khủng bố.
Gã cười cười đưa tay lên miệng hứng một ngụm nước bọt nữa để bôi trơn cái khúc hàng khủng của mình, chỉ một ngụm thì không đủ!
Chỗ đó của gã nếu gọi là một củ khoai hay một củ cải trắng thì vẫn còn đánh giá thấp kích thước của dương vật này. Thân dương vật đã to bằng cườm tay của gã, còn cái quy đầu đỏ hỏn và nở to ra thì còn bự hơn trái mận Úc khổng lồ bán trong siêu thị nữa, nó to cỡ trái đào Trung Quốc loại nhỏ hay thường thấy bán trên xe đẩy khắp thành phố. Vì có vật này mà má con nhỏ dù sinh con xong, cửa mình dãn rộng vẫn bị gã làm chết lên chết xuống nhiều lần vì mê mệt.
Đứng nhìn đứa con gái riêng của vợ nằm đó, gã chợt thấy cuộc đời rất … công bằng. Người vợ đầu tiên của gã bị cuộc đời ném vào vòng tay gã khi đã có một đứa con riêng. Chuyện trinh tiết thì khỏi phải bàn rồi. Nhưng cũng cuộc đời đó lại mang đến cho gã một Lolita trinh nguyên như vầy. Thậm chí gã thấy còn công bằng hơn cả mong đợi nữa.
Thế là khi cái dương vật to khủng của mình đã được thấm ướt nước bọt gần một nửa, gã bắt đầu leo lên giường, ngay giữa hai chân con nhỏ, rồi đưa cái khúc thịt to và nặng nề đó tiến tới chạm vô cái bướm đang banh rộng của con nhỏ.
Cảm giác mềm mại chỗ bướm non còn hơn cả mẹ nó hồi còn sống! Mặc dù biết đây chỉ là suy nghĩ dư thừa, nhưng gã không thể không thầm xuýt xoa, tấm tắc, thậm chí rên rỉ nho nhỏ trong cổ họng trước cái bưu vật non tơ đang “chè hẻ” ngay trước đầu ku.
Sẵn cửa mình nó đang trải qua cơn cực khoái đầu đời, cái lỗ màng trinh đỏ hỏn vẫn còn phập phồng co thắt, gã dùng một tay nắm chặt lấy dương vật, tay kia vịn một bên háng con nhỏ, rồi rê quy đầu ướt nước bọt tới chạm vô lỗ âm hộ.
Cái chạm này khiến con nhỏ thở mạnh, ngực phập phồng nhấp nhô. Cảm nhận được một sự nóng bỏng vừa chạm vô khe bướm, nó thậm chí còn banh rộng chân theo bản năng, khiến cho trên mặt gã cha dượng trẻ tuổi nở ra một nụ cười rộng tới mang tai, tươi không cần tưới.
Gã sửa lại tư thế một chút, rồi lần này cầm chặt dương vật ấn một cái lên cái màng trinh mỏng manh mà lúc nãy trong lúc bú liếm, gã đã tranh thủ rê lưỡi vét qua đó mấy lần cho con bé … quen dần cảm giác.
Lỗ màng trinh tròn tròn của con nhỏ bây giờ chỉ nhỏ cỡ đầu đũa, mà dưới cái nhấn của quy đầu khủng, đang dãn rộng ra, lõm vô trong, vô vọng trì hoãn cái khoảnh khắc mà một “con tem” chỉ có giá trị dùng một lần này.
Gã thấy con nhỏ đang phê cũng hoàn hồn, “có lẽ nó bị nhói”, nghĩ vậy nhưng gã đời nào dừng lại.
Cái nhấn thứ hai của dương vật đã làm đứa con gái nhỏ này giã biệt hoàn toàn đời con gái!
Quy đầu to khổng lồ của gã banh rộng màng trinh, ấn nó lõm sâu vào trong âm đạo tới hết giới hạn chịu đựng của nó, rồi ở thế không thể cưỡng lại được, xé toạc nó ra, và sau cùng là trườn vào bên trong lỗ âm đạo nóng hổi, chật chội, chưa từng có một vật lạ nào xâm phạm, trong tiếng khóc thét bên dưới tấm chăn của con nhỏ.
Có những khoảnh khắc làm nên tất cả, cũng có những khoảnh khắc ghi nhận một cái gì đó mất đi vĩnh viễn. Đây chính là khoảnh khắc con nhỏ vĩnh biệt đời con gái, bước qua ngưỡng cửa trở thành một người đàn bà theo đúng nghĩa đen. Nó còn chưa đi học lớp 6 ngày nào!
Âm đạo tuổi lên 10 của con nhỏ làm sao chịu nổi sự xâm nhập của khúc thịt to đáng sợ này. Cả vùng xương chậu của con nhỏ bị nong dãn, căng tròn ra như những phụ nữ trong thời gian chuyển dạ sinh con cần không gian để đứa bé chui ra ngoài. Chẳng những lỗ âm đạo, mà cả tầng sinh môn, chính là vách ngăn mỏng manh giữa âm đạo và hậu môn con nhỏ cũng căng ra gần sát giới hạn bị xé toạc. Cảm giác đau buốt toàn tập ở vùng chậu như banh da xé thịt, như ai đó vừa chém một dao vào giữa hai chân khiến con nhỏ liên tục thét lên kinh hoàng, nhưng dưới tấm chăn dầy thì tiếng thét có vang ra cũng bị cách âm bớt rất nhiều, nói gì bên trong căn phòng ngủ đã đóng cửa.
Con nhỏ vùng vẫy muốn bỏ tấm chăn ra xem dượng đang làm gì mình, nhưng hai tay nó chợt bị gã cha dượng chồm lên đè chặt xuống giường. Cả người nó cũng bị thân mình cha dượng nằm đè hẳn lên, hai chân gã choãi rộng ra, đầu gối quỳ trên giường lấy sức thúc tới, thúc tới, tiến sâu hơn vào trong cơ thể nó, mang theo đó là một cơn đau banh da xé thịt của con nhỏ, sâu tới đâu thì nó thấy rát buốt tới đó.
Âm đạo như bị tét ra, đứt rời từng khúc, con bé khóc thét, kêu la bên dưới cái mền dầy
“Huhu, ba ơi con đau quá, ba làm gì con?! Á á… Huhu… Đừng mà ba… Á á á… Huhuhu”
Nhưng vô ích. Gã đang trên thiên đường thì làm gì mà buông tha cho miếng mồi béo bở này.
Dương vật to khủng của gã cắm chặt giữa háng con bé, chui vô, rút ra liên hồi, dù chỉ là một khúc trong tổng số chiều dài dương vật, nhưng gã vẫn thấy mình muốn lên tiên luôn rồi.
Trong đời chỉ mơ được phá trinh một lần, nhưng gái mà gã gặp, làm quen và quất thì đứa nào cũng mất trinh từ lâu. Có đứa còn thú nhận mình mất trinh năm 13 tuổi với anh bạn hàng xóm khiến lúc đó gã muốn điên lên, càng thêm tò mò muốn biết cảm giác phá trinh như thế nào.
Rốt cuộc sau bao nhiêu năm, đến bây giờ 22 tuổi gã mới được làm chuyện ấy lần đầu. Cảm giác làm người bóc tem sướng không thể tả, còn bót thì thôi rồi luôn, như người ta chụm hai đầu ngón cái và ngón trỏ tạo thành một vòng tròn nhỏ siết chặt quanh dương vật vậy.
Âm đạo con nhỏ còn non quá, nên bót là hiển nhiên. Với cái dương vật khủng của mình, mới đầu gã phá trinh nó còn cảm thấy khổ sở vì đau ku. Cây hàng size đại của gã lại phải nhồi nhét vô bên trong cái lỗ nhỏ xíu, thậm chí nếu chưa biết gì về tình dục, gã cũng không thể tưởng tượng người ta lại có thể làm được việc này!
Nhưng đút vô, thúc được hơn chục cái, cảm giác bót đó dần dần đỡ ác liệt hơn lúc mới đầu. Chứ cứ bót như mới đầu mãi thì tới mức gã phải rút ku ra ngoài vì không chịu đau nổi.
Bởi vậy, ai nói đàn ông là sướng, là bất khả chiến bại?! Thực tế có những cái lone bót đến mức có thể gây thương tích cho những “cây hàng” quá khổ như của gã nếu cứ “dang ku lì” ra mà chơi cho bằng được. Tất nhiên hàng nhỏ không tính!!
Lúc này gã éo quan tâm con nhỏ đau hay sướng gì đó, thấy âm đạo nó cũng giãn ra được một chút, gã chỉ biết tranh thủ thúc ku tới tấp.
Quy đầu dập như giã gạo vào cổ tử cung non nớt của “con gái vợ”. Cảm giác mỗi khi giã vào cổ tử cung, cái lỗ sáo trên quy đầu như nẩy tưng tưng lên cái cục cưng cứng, trơn trơn và nóng rực đó vẫn phê và quen thuộc như bao lần, mà gac với đám bạn hay thường gọi là “đá banh”, mà “banh” ở đây chính là cái cổ tử cung tròn tròn khiến cho đầu ku nẩy tưng tưng lên mỗi lần thúc vào như này. Đàn bà, dù còn tơ hay có tí tuổi, chơi với cái dương vật khủng long của gã thì gã vẫn thấy phê gần như nhau, tất nhiên độ bót khác nhau khá nhiều.
Đứa con nít trần truồng, mặt phủ cái mền dầy, hai tay bị đè chặt xuống giường, hai chân bị banh ra, âm đạo bị cây hàng to thẳng tắp của gã phang như giã chày, lúc này đã hoàn toàn chẳng còn tí cực khoái nào rồi. Gã thích thú với tư tưởng cướp trên giàn mướp như vầy. Cho bé “ăn no” với những cực khoái trước, đưa bé lên mây, rồi cướp đời con gái của bé thì mới cho gã cảm giác hưởng thụ, thu hồi lại tất cả công sức đã bỏ ra, còn có lời lớn nữa. Hai mẹ con này coi như bị gã hốt trọn ổ. Hái hoa phải hái cả cụm. Hoa nở lẫn hoa còn búp gã đều không tha, non cỡ nào cũng hốt. Cỡ lolita này đúng chuẩn gã mê mệt nhưng chưa từng dám thử. Bây giờ chính gã cũng không tin nổi cây hàng của mình đang thốc vô bên trong âm đạo bót chặt của con nhỏ. Mọi thứ với gã cứ như đang nằm mơ.
Nhưng cảm giác thực truyền về từ cái dương vật cho gã biết mình không nằm mơ.
Gã ra sức thúc mạnh dương vật, tông thẳng quy đầu vào cổ tử cung non tơ của con nhỏ, nghe những tiếng nhóp nhép vang lên từ “miệng dưới” con nhỏ, nghe những tiếng la khóc của con nhỏ từ miệng trên nó, cảm nhận cơ thể mảnh khảnh của nó cong ưỡn lên, những Bẹ xương sườn cũng nhô hẳn ra khỏi khung sườn con nhỏ, nó lúc này quằn quại như con giun bị xéo dưới chân tìm cách oằn mình để tránh thoát. Tất nhiên con nhỏ chẳng thể thoát đi đâu được, nhưng con gái mà gào thét, âm thanh chói tai có thể nghĩ, mặc dù vách tấm mền. Nhưng gã đâu còn rảnh tay để mà bịt miệng nó nữa, nên đành để hai lỗ tai tội nghiệp của mình bị “tra tấn” bởi những âm thanh chát chúa của con nhỏ, và gã thì lo “tra tấn” cái lỗ giữa hai chân của con nhỏ. Gã thấy vậy cũng tương đối fairplay rồi, không thể đòi hỏi hơn được, làm người phải biết thế nào là vừa đủ!!
Với những cú nắc nước rút, gã cũng há miệng ra vì sướng. Và rồi chợt gồng người rùng mình. Trước đó gã làm con nhóc đê mê cực khoái như thế nào, bây giờ gã thu lại tất cả.
Người gã cũng co giật, những bắp thịt nơi thắt lưng, mông đít, và nhất là toàn bộ cái dương vật khủng cũng đều co thắt như bị điện giật. Đầu óc gã ngu đi trong tích tắc, khi từng luồng tinh dịch tuổi 22 dồi dào của gã bắn thẳng vào âm hộ con nhóc.
Trên lý thuyết, con nhỏ gọi gã bằng “ba”, nhưng thực tế gã chẳng có liên hệ máu mủ gì với con nhóc này, nên gã cứ vô tư xả từng tràng “nòng nọc” vào bộ phận sinh dục của nó. Cảm giác sướng như điên gã chưa bao giờ được hưởng qua.
Đàn bà mà có tuổi rồi, âm đạo đã loe ra hết rồi, không có cửa mà so với đứa con gái tuổi lên 10 này!
Gã rùng mình hóp bụng, xả tiếp đợt tinh dịch thứ 2, thứ 3,và sau đó không biết là bao nhiêu đợt tinh dịch nữa đã được bắn vô hạ thể con nhỏ, sâu tận trong cổ tử cung. Trong đời gã chưa bao giờ thấy sướng dữ dội và kéo dài như khi “phối giống” cho con nhóc tì còn thò lò mũi xanh này.
… Mãi hơn vài phút sau đó, gã mới há miệng thở phì phò như chó ngày nóng, lưỡi muốn thè ra ngoài, cảm giác phê lên chín tầng trời này cho dù có nhậu nhẹt, ăn sơn hào hải vị, hay cái gì khác cũng không thể thay thế. Mọi người thấy gã hay bù khú, nhưng không hề biết gã chỉ nhậu vì tìm mối làm ăn, chứ cái mà gã thích nhất trên đời là làm tình.
Làm tình mà được như vầy thì gã có nằm mơ cũng không dám nghĩ đến. Vậy mà không hiểu với cái may mắn chó ngáp phải ruồi như thế nào, ông trời lại trao vô đôi tay của gã một đứa con gái nhỏ tuổi tới mức lông mu còn chưa nhú, trinh trắng nguyên đai nguyên kiện như vầy, gã mà không biết tận hưởng từng phút từng giây để giao phối với nó, thì đáng cho trời tru đất diệt!
Cuộc đời con Nhung được quyết định và thay đổi chỉ trong tích tắc này, bởi những suy nghĩ “chệch hướng” khủng khiếp của dượng.
Chỉ mới trước tối nay, nó còn là một cô bé học trò lớp 5 ngây ngô vừa mất mẹ. Vậy mà bây giờ, nó cũng bị tước mất luôn đời con gái, phải làm đàn bà ở tuổi lên 10.
Cái tuổi mà bạn bè nó vẫn còn chơi đồ hàng, ôm búp bê, nó đã bị dượng lột truồng, đè ngửa ra giao phối như với những người đàn bà trưởng thành khác. Thê thảm nhất, đó là nó thậm chí chẳng biết gì về việc đó! Chỉ tưởng đây là một giai đoạn leo thang của những kiểu trừng phạt mới, thay cho đánh đập mà dượng vẫn làm suốt 2 năm nay.
Hiện giờ nó đã loay hoay giằng hai cánh tay ra được, mặc dù giữa háng đau thấu trời xanh nhưng nó cũng xoay sở kéo được tấm mền dầy che mặt ra. Nó vẫn còn bị dượng đè lên người, và mùi rượu bia nồng nặc của dượng phả vô mũi nó khiến nó buồn nôn. Nước mắt nước mũi con Nhung tràn trề khỏi phải nói, nhưng chưa kịp mếu máo thì nó đã nghe dượng nói
“Ngoan đi con, ráng chịu đi, mai ba mua cho con một chiếc xe đạp mới!”
Đang khóc mà con nhỏ phải mở to mắt ra, không thể tin được. Thật không thể tin được!
Hai năm học ở đây nó toàn phải đi bộ 4-5 cây số. Hôm nào hên thì được người thân của bạn cho đi nhờ. Còn dù mưa hay nắng nó vẫn phải xách cặp đi trên con đường đất đỏ, nắng thì bụi mù, mưa thì sình lầy có khi lún tới mắc cá chân, lỡ vấp té thì coi như cả ngày học với bộ đồ lấm lem sình bùn. Giờ nó không hiểu sao dượng lại hứa mua cho nó chiếc xe đạp, nên mặc kệ con đâu, nó ngạc nhiên và … sung sướng không biết nói gì.
Và rồi mùi rượu bia xộc vô mũi khiến con nhỏ chợt nghĩ ra cái gì, nó xìu xuống mếu máo
“Ba nói xỉn đúng hông? Hu hu…”
Gã mỉm cười đểu giả, khẳng định chắc nịch
“Ba đâu có xỉn. Mai con nhớ nhắc dượng nha, không nhắc là ba quên luôn đó, hì hì”
Con nhỏ nửa tin nửa ngờ nhìn nụ cười “lạ” của dượng, trong lòng hy vọng mãnh liệt kèm theo nghi ngờ cũng mãnh liệt không kém.
Không biết …dượng nói thật không. Chứ hôm nay dượng hành hạ nó chết đi sống lại rồi, nếu vì … xe đạp, nó cũng …ráng!
Dù sao sống dưới đòn roi của dượng suốt 2 năm, nó cũng miễn dịch chút chút với những đau đớn thể xác rồi. Ai ăn đòn mỗi ngày mà không tự “miễn dịch” được thì chỉ có khổ không chịu nổi thôi.
Như đọc thấy nghi ngờ trong mắt con bé, gã gật đầu lia lịa, hứa lần nữa
“Chắc chắn mà. Mai dượng chở con vô trung tâm Sài Gòn mua xe đạp heng! Con thích màu gì? Nói coi, ba mua cho, hề hề”
Hơi rượu nồng nặc tỏa ra theo từng lời nói của dượng, nhưng con Nhung chẳng nề hà chuyện đó. Nó chỉ lo lắng một chuyện, giống như đây chỉ là giấc mơ mà nó mong chờ từ lâu, và chỉ cần nó mở mắt ra hoặc cố gắng chạm tay đến thì giấc mơ đó sẽ biến mất vậy.
Nhưng nó vẫn tràn trề hy vọng, ngập ngừng nói
“Màu gì á? Màu… trắng đi. Con thích xe đạp màu trắng. Ba mua cho con xe đạp gấp lại được nha. Bạn con có xe đó, dễ thương lắm”
Gã nhìn nó, cười cười hỏi lại
“Chứ không phải con thích màu hồng à? Ba thấy con gái đều thích màu hồng mà?”
Con nhỏ lắc đầu quầy quậy
“Không, màu trắng. Con không thích màu hồng”
“Ờ, được rồi. Sáng mai ba chở con đi mua. Màu trắng thì càng dễ tìm nữa, hề hề”
Con Nhung chọn cách ôm lấy hy vọng, ít ra có cái gì đó để “ôm” còn hơn sống với nỗi trống trải vô tận như khoảng thời gian từ khi mẹ mất. Nó gật gật đầu.
Thấy con nhỏ mặc dù vẫn còn nấc, nước mắt dàn dụa, nhưng đã có phần dịu lại do bị đánh lạc hướng, gã mới cười cười cong đít rút dương vật ra.
Cái dương vật vẫn cứng ngắc chứ chẳng xìu tí nào, đây không phải là bệnh mà là … đặc điểm của gã. Dương vật cương cứng khá lâu sau khi xuất tinh. Nên khi rút ra, con nhỏ nhăn mặt kêu “Á” một tiếng khá vang khiến gã vội vàng đưa tay bịt miệng nó lại.
Lúc nãy lấy đi đời con gái của nó thì mặt nó bị tấm mền dầy che lại, bây giờ nó đã bỏ tấm mền ra, giữa đêm mà kêu la kiểu này hàng xóm họ tới đập cửa hỏi thăm có mà chết. Gã vội “suỵt” một tiếng thật to, mang theo mùi rượu nồng nặc phả vào mặt con nhỏ.
Con nhỏ cũng hoảng sợ, nó nhìn đôi mắt long lên của dượng mà ráng ghìm lại tiếng rên. Cái lỗ giữa hai chân của nó giờ như đang bị … nướng trên lửa. Rát, buốt, đau như bị nong dãn vậy. Nó gật gật đầu ra hiệu với dượng là nó hiểu rồi, sẽ không kêu lên nữa, thì dượng mới từ từ bỏ tay ra khỏi miệng nó.
Con Nhung thấy dượng thở phì phò, nằm ngửa ra giường và nói
“Từ tối nay con ngủ luôn ở đây đi nha. Khỏi ra nhà trước ngủ nữa. Coi chừng có ma đó”
Con nhỏ nghe câu đầu, tính nói gì đó thì chợt im thinh thít khi nghe câu sau của dượng. Nó sợ nhất trên đời là ma, mà giờ nhà chỉ còn có hai người, nó ngủ đằng trước nhà mấy bữa đã sợ muốn quíu giò rồi, giờ dượng còn nói vậy khiến nó không dám bước xuống giường luôn. Trong vô thức, nó rúc người lại sát bên dượng, tìm sự che chở, cũng tò mò liếc xuống nhìn cái khúc “xúc xích” bự màu hơi đen đen dựng thẳng đứng ở giữa hai chân dượng.
Dượng cười hè hè, nói
“Có ba ở đây con đừng có sợ. Ngủ với ba thì con cứ ngủ một giấc ngon lành thôi. Không có ma cỏ gì vô nhát con đâu. Ba bao thầu hết, hè hè”
Con Nhung gật gật đầu, vẫn len lén nhìn cây hàng to kinh khủng kia, tự hỏi lúc nãy vội quá, nó chỉ kịp thấy dượng rút ra khỏi người mình cái gì đó, nhưng không rõ là gì. Không biết có phải là cái … vật này không. Sao nó … to dữ, mà lại gắn vô phía trước cái mu lông lá của dượng nữa để làm chi? Không phải con ku thì nhỏ xíu như của thằng ku Bi nhà đối diện mỗi lần được bà nội xi đái ra đường sao?
Nó không dám nêu thắc mắc đó ra, mà vẫn trả lời dượng
“Ba ơi, giờ con mắc tiểu quá, hic hic”
Ờ, ba cũng muốn đi tắm nữa. Con đi với ba đi.”
Nói xong gã ngồi dậy, trần truồng đi ra khỏi phòng.
Con nhỏ cũng ngồi dậy, đang lính quýnh lấy áo mặc vô, thấy dượng đã đi ra ngoài, còn một mình nó trong phòng, nó hoảng hồn quăng cái áo, cũng trần truồng chạy theo, miệng kêu vội theo
“Huhu, ba chờ con với”
Gã vừa đi xuống nhà tắm vừa tủm tỉm cười. Con nhóc này tồ hết chỗ nói. Chỉ cần hứa một chút, và hù dọa một chút là gã cảm thấy có thể nắm nó trọn trong lòng bàn tay kiểm soát nó tối đa, muốn xoay muốn lật gì cũng tùy theo ý gã. Đúng là con nít!
Khi nó vừa bước xuống giường, chợt kêu “Á” một tiếng, rồi khụy chân té bịch xuống đất.
Gã đứng ngoài nghe tiếng động cũng đoán ra tình trạng con nhỏ, nhưng không quay lại mà hối
“Nhanh lên con. Sao lâu vậy?”
“Huhu, con đau…Ahhhhh”
“Ráng đi, chứ không thì dượng đi tắm luôn là con đợi một mình hơi lâu đó nha, trong đó cũng hơi tối tối thì phải, hừ hừ”
Trong phòng có tiếng con nhỏ “Á” lên, rồi nó vừa kêu vừa khóc
“Huhu, ba đợi con với”
Và gã thấy con nhỏ ba chân bốn cẳng chạy ra ngoài, tướng đi chệch choạc như người đi 2 hàng rất buồn cười. Gã chỉ cười cười nhìn con nhỏ đang bị đày đọa nhưng chẳng đưa tay ra, mà quay người đi nhanh tới nhà tắm.
Tới nơi, con nhỏ ngồi xuống bồn cầu và tiểu. Nó lại kêu “Á” một tiếng, rồi xuýt xoa nhăn mặt nói
“Con rát bướm quá, huhu”
Gã vờ làm ra mặt giận, nghiêm trọng và nói
“Chỉ có chút xíu vậy mà cũng không nhịn được nữa. Mai chắc con không muốn có xe đạp mới rồi, hừ hừ”
“Huhu, con muốn xe đạp, mai ba mua cho con nha, huhu”
Gã lúc này mới dịu lại, dỗ dành
“Ừ, ráng ngoan đi, mai ba chở con đi mua ha. Xe đạp màu gì nè? Màu hồng đúng không?”
“Không, màu trắng”
“Sao hồi nãy ba nhớ màu hồng mà ta? Uống rượu nhiều quá ba dễ quên ghê”
“Màu trắng mà. Con không chịu màu hồng đâu”
“Ờ, thì màu trắng. Con ngoan, rồi mai nhắc ba thưởng cho nha.”
“Dạ”
Vì cái xe đạp, nên con nhỏ bất chấp tất cả.
Nãy dượng làm nó đau, trước đó còn bú bướm nó nữa, nó chẳng hiểu làm vậy để làm chi, và tự cho là chắc do rượu nên dượng làm bậy bạ không có kiểm soát. Nhưng nó hy vọng mai tỉnh rượu dượng sẽ không thất hứa.
Gã mở nước lạnh ra tắm táp, rồi đánh răng sức miệng, sau đó lau khô người rồi cũng làm ra vẻ người tốt, ẵm ngửa con nhỏ lên tay đi về phòng.
Con nhỏ không phải tự bước đi, nó mừng quá chừng. Khi được đặt lên giường, nó mới kêu “Á” lên một tiếng
“Trên giường có máu, hic hic, không biết ai chảy máu nhiều quá ba ơi”
Gã cười tủm tỉm. Lúc nãy rút ra khỏi con bé là gã hối nó chạy ngay theo sau, bị dọa ma nên con bé lo cắm đầu cắm cổ chạy, đâu có để ý máu chảy từ âm đạo của mình. Ra tới nhà tắm nó đã ngồi lên bồn cầu và đi tiểu, sau đó xịt rửa, và còn được gã tắm qua một lần. Bây giờ nhìn vết máu trên giường nó cũng chẳng biết được đó là máu trinh của chính mình. Nhưng gã hoàn toàn không giải thích cho con bé, chỉ nói
“Thôi con ngủ đi. Sáng mai dậy sớm còn mua xe đạp. Cái này chắc do dượng bị xây sát lúc ở công trình đó mà.”
Con nhóc đang trong tâm trạng lẫn lộn, đau đớn do vừa mới bị cướp đi trinh tiết một cách mạnh bạo, lại được hứa mua cho chiếc xe đạp, nó chẳng để tâm lời dượng nói nữa. Với lại, dượng đúng là cứ trầy da chảy máu suốt, làm công trường không thể tránh khỏi việc đó nên con nhỏ nhìn máu cũng quen rồi.
Nó gật đầu lấy quần áo mặc vô, rồi leo lên giường nằm cạnh dượng mà ngủ, cố gắng tránh chỗ máu đó ra. Mặc dù thấy dượng cứ trần truồng nằm đó, chỉ đắp lên người cái mền, nhưng nó tặc lưỡi lắc đầu, chắc là do dượng … xỉn quá rồi, quần áo cũng quên mặc, ngày mai tỉnh dậy chắc dượng sẽ mắc cỡ lắm đây!
Con nhỏ không thể ngủ ngon, suốt đêm cứ chập chờn, nhớ lại cảm giác sướng đến quắn đít hồi đầu hôm, sau đó là cảm giác đau muốn xỉu mà tới giờ vẫn chưa hết, và nhất là vì lời dượng hứa sáng mai mua xe đạp khiến nó bồn chồn mong trời sáng thiệt nhanh