Người chị may đồ - Chương 2
Chap 2
Bẵng đi 1 thời gian tôi cũng không có thông tin thêm gì của chị, vì chị sống khá khép kín, hiền lành. Lúc tôi lấy lại đồ cũng không gặp được chị vì có người khác giao, chừng 2 tháng sau đó tôi cũng kiếm đồ hư để kiếm lí do , nhưng chị không còn làm ở đó nữa, nghe người ta nói chồng chị về và mua nhà riêng cho chị sửa , rồi những năm tháng đại học làm tôi quên đi chị.
Sau đó 1 thời gian, lúc này cơn bão facebook lan truyền khắp nơi, hầu như ai cũng xài fb. Tôi cũng đã tìm được kha khá bạn cũ từ đây. Rồi một ngày lan man tìm gái tôi nhận ra nick c, tấm ảnh đại diện làm tôi nhận ra ngay, c cười rất tươi, vẫn vóc dáng gọn gàng, c mặc áo thun màu trắng, k có tay, quần đùi jeans , trông đơn giản và khá khuyến rũ. Sau khi kết bạn thì mấy ngày sau chị đồng ý, tôi bắt đầu hỏi chuyện.
_chào chị, tự dưng chị bốc hơi đâu mất làm e có 1 đống đồ hư k có ai sửa nè
_vậy hả, hì, tại chị chuyển về chỗ khác làm, cũng gần đây à
_vậy cho e biết địa chỉ để e mang bọc đồ lên cho chị sửa nè
_uh,được rồi e
Chị khá tế nhị nên tôi k thể nói được gì hơn ngoài biết được chỗ ở hiện tại của chị. Tôi được người thân bên nước ngoài cho khá nhìu đồ nhưng vì thân hình hơi gầy nên không mặc vừa, thế là tôi có đầy đồ rộng cần chị sửa, tôi chia ra làm 2 phần để có thể mang cho chị sửa 2 lần nhằm mục đích được gặp chị nhiều hơn. Phải nói thêm tôi không đẹp trai cho lắm lại gày gò nên khó gây thiện cảm ban đầu cho người khác giới, nên thôi phải dùng khá nhìu chiêu trò, đi đến nơi thì mới thấy chị ở khá gần thật có xa hơn chỗ cũ nhưng vẫn gần đây. Chị nhận hàng rồi vụt đi chợ khiến tôi khá hụt hẫng, chỉ kịp nhận ra mặc dù đã 2 con nhưng chị vẫn giữ được vóng dáng gọn gàng, phải nói thật chị là 1 người quá ý tứ, lần trả đồ không biết vì sao chị lại trả lúc đi chợ ngang qua nhà tôi, chứ k để tôi lên nhà chị nữa, cũng k kịp nói câu nào với chị.
Đợi một tháng sau, tôi mới nhờ chị sửa đồ tiếp
_Chị ơi lại có đồ cần sửa
_Sao nhìu thế? (có tiền lại còn hỏi nữa)
_dạ, tại e đang dạy thì nên mẹ mua nhìu đồ hì
_thế hả ? chị tưởng dạy thì lâu rồi hihi ( thì ra cũng để ý)
_hì . thế chị có nhà không em mang lên nè?
_thôi để bữa nào chị đi ngang qua chị lấy nha.
_sao không để e mang cho.
_tại chị tiện đường đó mà ( lúc này tôi nghĩ là có chuyện gì đó mà chị đang giấu)
_ok vậy cho e sdt để có j e báo e ở nhà lúc nào , chứ e đi học cũng k hay ở nhà
_ok , số c nè **********. chào e nha , chị bận rồi
_chào chị.
lần giao hàng và nhận hàng này cũng y hệt lần trước, do chị đi chợ nên che khá kín đáo và không để tôi nói câu nào. Đang loay hoay không biết làm gì để tiếp cận chị thì một hôm ,vào 1 tối nọ chị đăng stt khá vu vơ :" trách duyên trách phận" . Lập tức tôi pm liền.
_có chuyện gì vậy chị?
_hì, khó ngủ nên đăng vu vơ thôi em
_ck nằm bên cạnh mà khó ngủ nữa à
_bên cạnh thì vẫn khó ngủ được mà
_hì , trước ck đi xa thì khó ngủ vì nhớ là đúng rồi, còn bây h có ck bên cạnh r chả lẽ còn nhớ ai nữa haha?
_hi hi , chị thấy gần hay xa cũng vậy à ( mấu chốt vấn đề ở đây, mà khi ấy tôi còn non nên khá khờ không biết)
_vậy là sao hả chị?
_hì , con nit không được tò mò , chị ngủ đây , ngủ đi nè
_em lớn lắm rồi còn con nit gì nữa ( nhưng chị đã off trước khi tôi nói câu này)
Tôi khá hụt hẫng nhưng đành chịu k biết làm cách nào thêm. chị tiếp tục off thêm 5 ngày nữa rồi sau đó
_ lớn bằng đâu mà nói
suy nghĩ 1 hồi
_đủ lớn để nghe chị tâm sự nè
_chị có gì mà tâm sự, nghe bùn luôn thì s e( 50-50 thật đúng phụ nữ)
_bùn thì cứ thoải mái khóc nhưng nói ra được sẽ nhẹ lòng hơn chứ
_hì cũng tâm lí nhỉ
_hì muốn giúp chị hết buồn để thấy chị cười, chị cười trông đẹp lắm
_dẻo miệng v hả, chị cứ tưởng e còn bé lắm chứ
_haha , đủ tuổi để làm được mọi việc của người lớn rồi nha chị
_ v hả, mà thôi chị k nói đâu, nói lại khóc 1 mình không à
_ v khóc với e đi, gặp e r kể nghe r khóc gì thì khóc
_không được đâu e, ng ta thấy kì lắm
_vậy đến chỗ nào kín đáo để người ta k thấy nha c
_chỗ nào kín đáo?
_em cũng không biết?
_hì, thôi chị off đây
Không để tôi nói gì thêm , chị off mất, tôi suy nghĩ k biết là chị có ý gì, nếu rủ chị vô nhà nghỉ luôn thì có được không? Có bị mắng bị chửi không? Suy nghĩ đắn đo mấy ngày thì được hôm ở lớp có sinh nhật thằng bạn, nhậu khá say lúc về nhà khoảng 11h. tôi vẫn thấy chị online. Sẵn có men tôi hỏi
_lại khó ngủ hả chị?
_chị đọc báo tí r ngủ nè
_e tưởng chị vẫn còn tâm sự nên khó ngủ chứ
_hì, thì vẫn có mà biết làm gì được
_vậy tâm sự với em đi
_chị nói r chị k muốn khóc 1 mình
_vậy e đề nghị cái này chị không được nghĩ xấu e nha, chỉ là e nghĩ chỗ này kín đáo nhất thui
_em nói đi
_e với c đi vô nhà nghỉ , r tâm sự nha, trong đó là kín đáo nhất r ( hồi hộp chờ đợi)
_vậy hả, e có chắc là kín đáo không?( haha)
_dạ , mình để ý tí là không sao đâu chị
_ uhm, để chị xem s. hôm nào đi được chị nói e trước nha. nhớ đừng kể cho ai biết đó/
Bẵng đi 1 thời gian tôi cũng không có thông tin thêm gì của chị, vì chị sống khá khép kín, hiền lành. Lúc tôi lấy lại đồ cũng không gặp được chị vì có người khác giao, chừng 2 tháng sau đó tôi cũng kiếm đồ hư để kiếm lí do , nhưng chị không còn làm ở đó nữa, nghe người ta nói chồng chị về và mua nhà riêng cho chị sửa , rồi những năm tháng đại học làm tôi quên đi chị.
Sau đó 1 thời gian, lúc này cơn bão facebook lan truyền khắp nơi, hầu như ai cũng xài fb. Tôi cũng đã tìm được kha khá bạn cũ từ đây. Rồi một ngày lan man tìm gái tôi nhận ra nick c, tấm ảnh đại diện làm tôi nhận ra ngay, c cười rất tươi, vẫn vóc dáng gọn gàng, c mặc áo thun màu trắng, k có tay, quần đùi jeans , trông đơn giản và khá khuyến rũ. Sau khi kết bạn thì mấy ngày sau chị đồng ý, tôi bắt đầu hỏi chuyện.
_chào chị, tự dưng chị bốc hơi đâu mất làm e có 1 đống đồ hư k có ai sửa nè
_vậy hả, hì, tại chị chuyển về chỗ khác làm, cũng gần đây à
_vậy cho e biết địa chỉ để e mang bọc đồ lên cho chị sửa nè
_uh,được rồi e
Chị khá tế nhị nên tôi k thể nói được gì hơn ngoài biết được chỗ ở hiện tại của chị. Tôi được người thân bên nước ngoài cho khá nhìu đồ nhưng vì thân hình hơi gầy nên không mặc vừa, thế là tôi có đầy đồ rộng cần chị sửa, tôi chia ra làm 2 phần để có thể mang cho chị sửa 2 lần nhằm mục đích được gặp chị nhiều hơn. Phải nói thêm tôi không đẹp trai cho lắm lại gày gò nên khó gây thiện cảm ban đầu cho người khác giới, nên thôi phải dùng khá nhìu chiêu trò, đi đến nơi thì mới thấy chị ở khá gần thật có xa hơn chỗ cũ nhưng vẫn gần đây. Chị nhận hàng rồi vụt đi chợ khiến tôi khá hụt hẫng, chỉ kịp nhận ra mặc dù đã 2 con nhưng chị vẫn giữ được vóng dáng gọn gàng, phải nói thật chị là 1 người quá ý tứ, lần trả đồ không biết vì sao chị lại trả lúc đi chợ ngang qua nhà tôi, chứ k để tôi lên nhà chị nữa, cũng k kịp nói câu nào với chị.
Đợi một tháng sau, tôi mới nhờ chị sửa đồ tiếp
_Chị ơi lại có đồ cần sửa
_Sao nhìu thế? (có tiền lại còn hỏi nữa)
_dạ, tại e đang dạy thì nên mẹ mua nhìu đồ hì
_thế hả ? chị tưởng dạy thì lâu rồi hihi ( thì ra cũng để ý)
_hì . thế chị có nhà không em mang lên nè?
_thôi để bữa nào chị đi ngang qua chị lấy nha.
_sao không để e mang cho.
_tại chị tiện đường đó mà ( lúc này tôi nghĩ là có chuyện gì đó mà chị đang giấu)
_ok vậy cho e sdt để có j e báo e ở nhà lúc nào , chứ e đi học cũng k hay ở nhà
_ok , số c nè **********. chào e nha , chị bận rồi
_chào chị.
lần giao hàng và nhận hàng này cũng y hệt lần trước, do chị đi chợ nên che khá kín đáo và không để tôi nói câu nào. Đang loay hoay không biết làm gì để tiếp cận chị thì một hôm ,vào 1 tối nọ chị đăng stt khá vu vơ :" trách duyên trách phận" . Lập tức tôi pm liền.
_có chuyện gì vậy chị?
_hì, khó ngủ nên đăng vu vơ thôi em
_ck nằm bên cạnh mà khó ngủ nữa à
_bên cạnh thì vẫn khó ngủ được mà
_hì , trước ck đi xa thì khó ngủ vì nhớ là đúng rồi, còn bây h có ck bên cạnh r chả lẽ còn nhớ ai nữa haha?
_hi hi , chị thấy gần hay xa cũng vậy à ( mấu chốt vấn đề ở đây, mà khi ấy tôi còn non nên khá khờ không biết)
_vậy là sao hả chị?
_hì , con nit không được tò mò , chị ngủ đây , ngủ đi nè
_em lớn lắm rồi còn con nit gì nữa ( nhưng chị đã off trước khi tôi nói câu này)
Tôi khá hụt hẫng nhưng đành chịu k biết làm cách nào thêm. chị tiếp tục off thêm 5 ngày nữa rồi sau đó
_ lớn bằng đâu mà nói
suy nghĩ 1 hồi
_đủ lớn để nghe chị tâm sự nè
_chị có gì mà tâm sự, nghe bùn luôn thì s e( 50-50 thật đúng phụ nữ)
_bùn thì cứ thoải mái khóc nhưng nói ra được sẽ nhẹ lòng hơn chứ
_hì cũng tâm lí nhỉ
_hì muốn giúp chị hết buồn để thấy chị cười, chị cười trông đẹp lắm
_dẻo miệng v hả, chị cứ tưởng e còn bé lắm chứ
_haha , đủ tuổi để làm được mọi việc của người lớn rồi nha chị
_ v hả, mà thôi chị k nói đâu, nói lại khóc 1 mình không à
_ v khóc với e đi, gặp e r kể nghe r khóc gì thì khóc
_không được đâu e, ng ta thấy kì lắm
_vậy đến chỗ nào kín đáo để người ta k thấy nha c
_chỗ nào kín đáo?
_em cũng không biết?
_hì, thôi chị off đây
Không để tôi nói gì thêm , chị off mất, tôi suy nghĩ k biết là chị có ý gì, nếu rủ chị vô nhà nghỉ luôn thì có được không? Có bị mắng bị chửi không? Suy nghĩ đắn đo mấy ngày thì được hôm ở lớp có sinh nhật thằng bạn, nhậu khá say lúc về nhà khoảng 11h. tôi vẫn thấy chị online. Sẵn có men tôi hỏi
_lại khó ngủ hả chị?
_chị đọc báo tí r ngủ nè
_e tưởng chị vẫn còn tâm sự nên khó ngủ chứ
_hì, thì vẫn có mà biết làm gì được
_vậy tâm sự với em đi
_chị nói r chị k muốn khóc 1 mình
_vậy e đề nghị cái này chị không được nghĩ xấu e nha, chỉ là e nghĩ chỗ này kín đáo nhất thui
_em nói đi
_e với c đi vô nhà nghỉ , r tâm sự nha, trong đó là kín đáo nhất r ( hồi hộp chờ đợi)
_vậy hả, e có chắc là kín đáo không?( haha)
_dạ , mình để ý tí là không sao đâu chị
_ uhm, để chị xem s. hôm nào đi được chị nói e trước nha. nhớ đừng kể cho ai biết đó/
_