Nghiện Đụ Em Giúp Việc - Phần 4
Tiếng chim ríu rít bên ngoài đánh thức Vân, nàng dụi mắt, thức dậy dọn dẹp nấu nướng bắt đầu ngày mới. Nàng chuyển đến đây đã được hơn một tuần, dần dần đã quen với cuộc sống của người giúp việc. Quả thực khối lượng công việc không có nhiều, thậm chí là khá nhàn. Ngoài việc nấu nướng ra nàng chỉ phải lau chùi một số chỗ cộng thêm phơi phóng quần áo.
Nhà chỉ có hai người nên việc chỉ có vậy, nàng vẫn thường xuyên vào phòng Huy đọc sách khi rảnh rỗi. Càng ngày Vân càng hiểu thêm nhiều về người chủ nhà của mình. Huy sống rất sạch sẽ ngăn nắp, chỉ cần một vết bụi nhỏ cũng làm anh cau mày. Anh cũng không khó tính như Vân nghĩ, món ăn nàng nấu anh đều ăn ngon lành, lúc ăn đều không quên gắp thức ăn cho nàng. Thi thoảng buổi trưa anh có gọi điện về, hỏi vu vơ vài thứ như để đảm bảo mọi việc vẫn ổn. Những lúc ở nhà, anh vẫn thường trêu ghẹo nàng, thậm chí còn giả vờ đụng chạm. Tuy nhiên những thứ đó đều mang tính đùa cợt nhiều hơn là có ý đồ xấu nên nàng cũng không để bụng lắm.
Hôm nay là cuối tuần, Huy về sớm hơn một chút. Đang ăn cơm bỗng anh hỏi:
– Em ở nhà nhiều chắc cũng chán nhỉ?
– Ừm… vâng.
– Ăn cơm xong anh đưa em đi chơi.
– Dạ? – Vân ngơ ngác, tự dưng lại muốn đưa mình đi chơi.
– Gần nhà có sân pa – tanh mới mở, tí anh đưa em đi.
Trượt pa – tanh? Vân tưởng tượng ra một cái sân phẳng rộng thênh thang, người ta đi trên mấy đôi giày trượt vi vu nhanh như gió, lả lướt uốn lượn. Nàng mới chỉ thấy trên tivi chứ cũng chưa trượt bao giờ, thời nàng còn trẻ chưa có mấy trò này.
Vân ngẫm nghĩ, ở nhà cũng chán thật, đi ra ngoài cho thoải mái đầu óc, anh ta bao cơ mà.
– Em đã trượt bao giờ chưa?
– Chưa ạ.
Huy khẽ cười, như thể đều nằm trong tính toán của anh vậy.
Rửa bát xong, Huy đưa cho Vân túi đồ anh mới mua, bảo là mặc để đi chơi, hóa ra là có chuẩn bị từ trước. Vân đột nhiên thấy hơi vui, có lẽ lâu rồi mới có người quan tâm đến nàng.
Bộ đồ Huy mua là một chiếc váy đen ngắn, một cái áo cộc có nơ xinh xắn màu xanh da trời cùng với đôi giày cao gót màu xanh ngọc bích. Anh thì mặc đơn giản cái áo thun cũng xanh da trời, quần jean và đôi giày thể thao cũng màu xanh. Nhìn thế nào hai người cũng giống như một cặp đang mặc đồ đôi vậy, Vân thắc mắc không biết anh ta có ý gì nữa đây.
Lúc hai người đến nơi thì sân trượt băng đã khá nhộn nhịp, buổi tối nên số lượng nam thanh nữ tú khá nhiều. Huy đứng nhìn sân băng khá đông đúc với một cái cau mày, còn Vân đang mải mê ngắm nhìn khung cảnh ồn ào như nhà quê mới lên vậy. Đang mải nhìn chợt Huy nắm tay nàng đi tới quầy thuê đồ, đang định đánh anh một cái thì Huy nói với nhân viên:
– Tôi muốn bao trọn sân trượt hôm nay.
Vân tròn mắt nhìn anh, mấy nhân viên cũng hơi bất ngờ, nhất thời ấp úng không biết nói sao.
– Dạ thưa anh, chỗ chúng em mới mở, làm vậy… có rất nhiều người chỉ vừa mới chơi thôi ạ.
– Gọi quản lý của các cậu ra đây – Huy lạnh lùng.
Vân vội kéo tay Huy, ghé tai nói nhỏ:
– Anh điên à, đâu cần làm vậy.
– Đông vậy sao trượt được – Anh thản nhiên đáp.
– Người ta chơi được thì mình cũng chơi được.
– Nhưng em chưa biết trượt, cần chỗ rộng rãi kẻo va chạm, anh không muốn em bị thương.
Vân á khẩu, câu nói của anh làm nàng đỏ mặt. Có quan tâm nàng cũng đâu cần làm quá như vậy. Dù yêu cầu của anh có hơi quá đáng với người khác nhưng lại khiến nàng xao xuyến, thì ra anh lại nghĩ cho nàng nhiều như thế.
– Nhưng mà… em cũng không cần anh bao cả sân. Anh làm thế em không muốn trượt nữa – Vân ngập ngừng.
Huy nhìn nàng, thở dài một cái rồi quay qua nói với nhân viên:
– Cho mượn hai đôi giày.
Hai người tìm một góc để đi giày, Vân còn đang loay hoay thì anh đã đi xong. Vân chưa kịp đi thì anh đã ngồi nửa quỳ dưới chân nàng, cầm giày rồi nâng chân nàng xỏ vào. Hành động ga lăng của anh khiến Vân khẽ rung động, cảnh tượng này thường có trong mấy phim tình cảm, và phụ nữ ai cũng thích thể loại này. Huy nhẹ nhàng giúp Vân xỏ chân vào, đây là lần đầu anh được ngắm nhìn cặp giò nuột nà của Vân ở cự ly gần.
Không tì vết, không một nốt ruồi, trắng nõn mịn màng nhìn chỉ muốn liếm láp. Chiếc váy ngắn làm đùi Vân lộ ra gần hết, Huy không chịu được, khẽ nâng chân nàng lên cao hơn, hơi tách ra. Cái mu lồn đầy đặn ẩn dưới quần lót ren màu đỏ khẽ lấp ló giữa hai đùi trắng muốt làm Huy thích thú. Vân không để ý Huy đang ngắm nghía hạ thể mình, đến khi thấy anh cứ chăm chú dán mắt vào giữa hai đùi mình thì nàng mới đỏ mặt rồi khẽ đạp anh một cái.
Huy cười tủm tỉm rồi đỡ nàng dậy mặc cho nàng đang lườm anh. Tuy nhiên Vân cũng không có thời gian để mà bực, khi vừa đứng dậy nàng đã mất thăng bằng đổ nhào vào người anh, theo phản xạ vội ôm chặt lấy anh như phao cứu sinh. Giày pa tanh nếu không quen sẽ khó có thể giữ thăng bằng mà đứng vững, Vân mới trượt dĩ nhiên sẽ không quen.
– Đừng sợ, từ từ rồi sẽ quen.
– Nhưng mà… lỡ ngã thì sao.
Vân sợ nhắm tịt mắt ôm chặt lấy Huy, không hề để ý cơ thể nóng bỏng của nàng đang nằm gọn trong vòng tay anh, bầu ngực căng tròn áp chặt vào ngực Huy khiến anh mê mẩn.
Huy được đà ôm chặt nàng hơn, tranh thủ tận hưởng mùi thơm quyến rũ từ cơ thể nàng, mặt anh dí sát vào cổ nàng hít hà, bên dưới con cu đã hơi cương cứng.
– Cũng được, cứ đứng như vậy cũng tốt.
Huy nói nhỏ vào tai Vân, một tay ôm chặt eo nàng, tay kia dần dần trườn xuống mông nàng. Thấy Vân không phản ứng, Huy khẽ bóp nhẹ, đồng thời ấn mạnh để phần mu nàng áp chặt hơn vào con cu đang cứng ngắc.
Vân giờ mới bình tĩnh trở lại, thấy Huy đang sờ mó mông mình bèn hơi đẩy anh ra:
– Anh… đúng là đồ cơ hội.
– Ai bảo ở nhà không cho anh sờ – Huy cười ranh mãnh.
– Đáng ghét – Vân bối rối không biết làm sao, đẩy anh ra thì nàng sẽ ngã, còn nếu cứ ôm anh tiếp thì…
Tay Huy ngày càng mạnh bạo, hết xoa mông này lại lần sang bóp mông kia. Vân đang đứng quay lưng vào tường, Huy quay lưng lại sân trượt, nhìn phía sau chỉ thấy Huy đang ôm nàng mà thôi. Vân càng đắn đo bao nhiêu thì tay Huy càng nghịch ngợm bấy nhiêu. Lúc này tay anh đã luồn cả vào trong váy, xoa nắn cặp mông trần căng mọng của nàng. Da thịt mát rượi mềm mịn làm Huy muốn sờ mãi không thôi.
Mông nàng to đến nỗi một bàn tay anh không thể ôm trọn hết được một bên. Vân nửa muốn chống cự nửa không, mùi hoa nhài trên cơ thể anh cộng với bàn tay nóng bỏng của anh làm nàng bủn rủn. Tuy nhiên không thể tiếp tục mãi được, Vân thấy có vài người đã bắt đầu để ý đến mình và Huy. Nàng kiên quyết nói với anh:
– Anh không để em trượt là em bỏ về đấy.
Huy ngừng lại, nhìn vẻ mặt tức giận rất đáng yêu của nàng, không nhịn được bèn thơm chụt lên má nàng.
Vân nhéo anh một cái, chưa kịp mắng thì anh đã chuyển chủ đề:
– Em mới tập cần từ từ, cứ bám vào anh đi từng tí một, bao giờ cảm thấy vững thì bỏ tay ra một chút.
Huy dìu Vân rồi đứng làm điểm tựa cho nàng, Vân bấu vào người anh rồi trượt từng chút từng chút một. Ban đầu chưa vững nàng vẫn đổ nhào vào người anh thường xuyên, mỗi lần như vậy là anh lại tranh thủ đụng chạm một số chỗ, Vân biết mà không làm gì được. Qua một lúc lâu thì cuối cùng nàng cũng trượt được mà không bị ngã, tuy nhiên vẫn phải bám vào người anh. Hai người một nam một nữ vừa ôm vừa dìu nhau trượt, trông hơi khổ sở nhưng lại cũng rất lãng mạn, thi thoảng anh lại trêu đùa gì nàng làm Vân cười tủm tỉm. Vân bắt đầu thích thú với trò trượt pa tanh này, cảm giác lướt đi như bay khiến nàng như trẻ ra, quay lại thời trẻ con nghịch ngợm.
– Anh, thử bỏ tay em ra – Vân muốn trượt một mình xem thế nào.
– Chắc chưa đấy? – Anh nhìn nàng nghi ngờ.
– Được mà, em thạo rồi – Vân quả quyết.
Huy lưỡng lự rồi buông Vân ra, nàng bèn tăng tốc nhanh hơn, mới đầu có vẻ không sao, tới mấy chỗ đông người phải lạng lách thì nàng bắt đầu loạng choạng. Đôi chân bắt đầu cuống quýt, cuối cùng là bị người khác quẹt vào, nàng trượt chân chuẩn bị ngã.
– A…
Một cánh tay vòng lấy eo nàng, tay kia đỡ lưng, trong nháy mắt đã ôm trọn nàng trong lòng, tránh khỏi cú ngã sõng soài. Huy dùng sức ghìm lại khiến cả hai vẫn có thể đứng vững. Anh ôm nàng đứng yên hơi ngả xuống như cảnh trong phim tình cảm vậy. Vân hoàn hồn, nhìn anh bối rối, gò má khẽ ửng đỏ. Anh dí sát mặt vào hỏi:
– Có sao không?
– Kh… không ạ – Chưa bao giờ mặt anh ở gần nàng như vậy.
Huy nhìn khuôn mặt đang mắc cỡ vô cùng đáng yêu của nàng, chăm chú vào đôi môi nhỏ hồng như cánh sen kia, khẽ thì thầm:
– Phạt em vì tội làm cho tôi lo lắng.
Anh dần dần tiến lại, môi anh và môi nàng chỉ còn cách nhau gang tấc. Vân hồi hộp xen lẫn bối rối, mắt nhắm tịt lại, tim đập thình thịch, nhất thời quên cả kháng cự. Khuôn mặt điển trai của anh nhìn gần lại càng cuốn hút, như có ma lực vậy.
Huy không để cơ hội vuột mất, môi anh nhẹ nhàng ngậm lấy đôi môi căng mọng quyến rũ của nàng mút say mê. Đầu óc Vân như mê muội, nụ hôn nóng bỏng của anh làm nàng đờ đẫn. Anh hôn nhẹ nhàng mà cuồng nhiệt, từ chỗ chậm rãi dần chuyển sang ngấu nghiến, như muốn nuốt trọn cái miệng nhỏ xinh của nàng. Vân hoàn toàn lạc lối, nàng quên cả việc mình vẫn đang là gái có chồng, hiện giờ nàng đang bị rung động bởi một người đàn ông khác.
Vân để cho anh hôn say đắm một lúc, cho đến khi nhận thấy tay anh đang luồn vào trong váy sờ đùi thì nàng mới như bừng tỉnh. Vân vội vã đẩy anh ra, hơi thở gấp gáp, mặt đỏ lừng. Anh dường như lại muốn hôn tiếp, ôm nàng sát lại. Vân thấy xung quanh có nhiều người đang nhìn, nàng ngượng chín mặt, bèn đẩy anh ra và nói:
– Em muốn đi về.
…
Trên đường về hai người hoàn toàn im lặng. Nàng bối rối ngượng ngùng bao nhiêu thì trông anh lại vui vẻ bấy nhiêu. Lái xe mà mặt anh cứ như sắp cười đến nơi. Vân thì chỉ muốn tìm lỗ nào mà chui xuống. Nàng đã để cho anh hôn, đó gần như là sự đồng ý cho mối quan hệ nam nữ yêu đương. Trong lúc nàng đang tìm cách ứng phó thì xe đã về tới nhà.
Đợi mãi không thấy anh mở cửa xe, Vân quay sang nhìn anh.
– Em có gia đình chưa?
Câu hỏi đột ngột của anh làm nàng bất ngờ, ánh mắt Vân trùng xuống, nàng nhìn xa xăm trong im lặng.
– Không thích thì không cần trả lời.
Huy quay sang, khẽ vuốt lên má nàng như người yêu, giọng âu yếm:
– Chỉ cần em ở bên anh là được.
Tim nàng khẽ rung lên từng nhịp. Đây có phải là tỏ tình không? Lâu rồi mới có người đàn ông nói với nàng những lời ngọt ngào. Vân chỉ nhìn anh không nói gì, nhưng ánh mắt nàng cũng đủ nói lên rằng nàng dường như đã rung động rồi.
Huy cho xe vào gara xong xuôi thì Vân đã lên phòng ngủ, anh nhớ lại dư vị ngọt ngào từ đôi môi của nàng, khẽ mỉm cười.
…
Vân đọc xong cuốn sách mới là tầm 4 giờ. Hôm nay thời tiết khá nóng nực, rời khỏi điều hòa một chút là đã thấy người nóng ran. Nàng đi xuống nhà uống nước, chợt để ý cái bể bơi. Thời tiết như này mà được bơi dưới đó thì thích thật. Cũng lâu lắm rồi nàng không bơi lội kể từ hồi còn bé, sức hút mãnh liệt làm nàng không thể chối từ.
Vấn đề là Vân không có áo tắm, nàng đắn đo một lúc rồi nhìn đồng hồ, còn hơn một tiếng nữa Huy mới về. Cuối cùng Vân quyết định chỉ mặc đồ lót, đằng nào cũng phải thay. Nàng cởi bỏ quần áo trên người, thân hình nóng bỏng trong bộ đồ lót khêu gợi phơi bày dưới ánh nắng. Nàng trườn xuống hồ bơi, nước mát lạnh nhanh chóng bao trùm cơ thể khiến nàng sảng khoái. Vân thoải mái bơi lội ngụp lặn, lâu lắm rồi nàng mới được thư giãn như vậy. Những đường cong mỹ miều ẩn hiện dưới làn nước trong xanh, tất cả đều được chiêm ngưỡng không sót một giây nào từ Huy.
Vân giật thót mình, anh đã đứng trên thành bể tự bao giờ, cái con người này cứ xuất hiện như ma vậy.
– Anh… anh về lúc nào vậy? – Vân bối rối.
– Từ nãy – Anh vừa nói vừa bắt đầu cởi quần áo.
– A… anh làm gì vậy?
– Xuống tắm với em chứ làm gì.
Anh đã lột sạch, chỉ còn lại quần sịp. Vân vội nhắm mắt lại khi thấy vật cộm lên giữa bẹn anh.
– Đừng… đừng xuống đây – Vân rối rít.
Quá muộn, anh đã nhảy ùm xuống, nhanh chóng bơi về phía nàng. Vân không biết trốn đi đâu, chỉ còn biết ở yên nhìn anh dần tiến đến. Anh nhanh chóng ôm trọn nàng trong lòng, ghì nàng áp vào thành bể, một tay ôm eo, tay kia nâng đùi nàng lên cho con cu cứng ngắc dí chặt hơn vào bẹn nàng.
– Phạt em vì dám tự tiện sử dụng bể bơi của tôi.
Đôi môi Vân bị anh ngậm lấy một lần nữa. Nụ hôn nóng bỏng khiến nàng lâng lâng, tựa hồ mất kiểm soát.