Nghịch Tử - Chương 13: Âm tính? Dương Tính?
Tôi cứ bảo mẹ đừng khóc nữa, mẹ cũng nguôi khóc rồi nhưng tôi biết từ sâu trong tâm hồn mẹ là cả những nỗi đau. Mẹ chịu quá nhiều cay đắng, mẹ đã hy vọng ở tôi quá nhiều. Vậy mà…
Tôi nhớ hòi tôi còn học cấp 1, tôi luôn là niềm tự hào của mẹ vì tôi luôn học giỏi nhất lớp. Mẹ luôn lấy tôi để làm niềm ai ủi duy nhất. Tôi nhớ có lần tôi đứng thứ 3 ở lớp về kết quả học tập mẹ tôi đã đánh tôi rất nhiều. Đánh rồi lại khóc…
Giờ đây, với kết quả bảo lưu như vậy, tôi biết mẹ buồn nhiều lắm. Mẹ không còn đánh tôi như xưa khi tôi bị điểm kém nữa, mà mẹ chỉ buồn một mình. Tôi cũng không bao giờ giận mẹ vì đã đánh tôi, tôi hiểu mẹ cũng đau khổ lắm chứ khi phải làm thế. Hay tại vì tôi chai lì trước đòn roi khi chứng kiến bố ngoại tình về đánh mẹ tôi?
Ngày mai…
Sáng sớm tôi nhìn mẹ âu yếm khi mẹ vẫn chìm sâu trong giấc ngủ. Thường thì mẹ giờ này dậy từ lâu nhưng có lẽ hôm qua mẹ mệt mỏi quá. Khuôn mặt mẹ mệt mỏi, mắt mẹ trũng xuống nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp tiềm ẩn. Tôi ôm mẹ vào long, vuôt tóc mẹ xoã xuống qua một bên, hôn nhẹ lên trán mẹ… Vội vàng…
Mẹ giũi giũi mắt nhìn tôi rồi lại nhắm mắt lại, tôi ôm mẹ chặt hơn.
– Dậy thôi mẹ, nắng lên rồi.
– Lâu rồi mẹ mới ngủ ngon như vậy. Cảm ơn con.
– Cảm ơn vì điều gì ạ?
– Vì đêm qua con đã ở bên mẹ.
– Con luôn ở bên mẹ mà. Sao mẹ không đánh con?
– Vì sao phải đánh con chứ?
– Đánh con như ngày xưa con bị điểm kém ấy.
– Nếu con thích mẹ sẽ đánh con để ôn lại kỉ niệm xưa.
– Vâng, mẹ đánh con đi, lâu rồi mẹ không đánh con cũng thấy nhớ.
– Đưa mông đây. Mẹ ra lệnh.
Tôi đưa tay mẹ đặt lên mông tôi trần trụi, mẹ xoa mông tôi rồi tát đen đét nhẹ nhàng, không phải mạnh nhưng cũng đủ đau ở mông tôi. Tôi chợt nhớ đến HHTT, cô ấy thích bạo dâm bắng cách đánh vào mông như thế. Không biết HHTT giờ làm gì nhỉ? Tôi tự nhủ.
– Đau không con? Mẹ hỏi tôi.
– Con không đau ở đó mà đau ở đây. Tôi vừa nói vừa đặt tay mẹ lên ngực tôi.
– ?
– Vì con đã làm mẹ đau long nên con cũng đau lònglắm.Con có lỗi với mẹ.
Mẹ thở dài, nhắm mát suy tư.
– Nếu không có nhà mẹ lên ở với con đi. Con giờ trên đó không đi học nữa, sẽ đi làm kiếm tiền nuôi mẹ. Con dư sức nuôi mẹ mà.
– Thôi, lên đó con sẽ không học hành được.
– Tại sao?
– Con biết rồi mà.
– Biết gì ạ?
– Lúc nào con cũng cho chú bé vào trong mẹ thì tâm trí đâu mà học.
– Nói vậy thôi chứ mẹ lên rồi, mãi rồi con cũng sẽ chán thôi.
– Biết đến bao giờ con mới chán. Gần năm qua mà con đã chán đâu. Lần nào về cũng dỗ dành mẹ rồi lại thế này.
– Rồi cũng qua mà mẹ.
– Con định thế nào? Dự định gì chưa?
– Con sẽ lên vừa học vừa làm, năm sau học lại vậy.
– Cố gắng lên, con mà như vậy nữa chắc mẹ chết mất. Mẹ lại rưng rưng nước mắt…
Tôi ôm chặt mẹ vào lònghơn, tôi cũng rưng rưng chực như nước mắt muốn rơi ra:”Con hứa, con hứa mà mẹ”.Mẹ cũng ôm chầm lấy tôi, hai mẹ con thi nhau khóc, nước mặt mẹ rơi lã chã trên mặt tôi, tôi lau đi lại trào ra, cứ như vậyhoài, nức nở…
Mẹ nhìn tôi âu yếm:”Mẹ có thể hy sinh mọi thứ vì con, kể cả mang tiếng loạn luân, kể cả trao cho con tất cả, kể cả tấm than này nữa nhưng mẹ không chịu đựng được nếu con không nên người. Con hứa với mẹ chứ?”
Tôi không nói gì, vuốt lên má mẹ, đặt lên môi mẹ nụ hôn thay cho lời nói tất cả. Mẹ nhắm nghiền mắt lại, đáp trả lại tôi nhẹ nhàng.
– Chú bé cũng hứa với cô bé… Tôi chưa kịp nói hết câu thì mẹ đã bịt miệng tôi lại.
– Con đừng hừa như thế, cô bé có thể hứa với chú bé nhưng chú bé thì… mẹ biết…
Tôi xoa lên mu mẹ, từng đám llông bết lại do hôm qua chú bé xuất vào cô bé quá nhiều. Mẹ biết tôi sẽ làm gì, mở mắt ra ấu yếm:” đấy, lại bắt đầu, thế mà c òn rủ mẹ lên thành phố ở cùng, thề thì cô bé của mẹ chết mất thôi”.
Tôi không nói gì, xoa lên mông mẹ, kéo mẹ lại gần hơn… mãnh liệt… Hai cơ thể lại quấn vào nhau trong tiếng rên khẽ. Hai chân mẹ lại giang rộng ra cho tôi lọt thỏm vào giữa, mong manh…
Chẳng khó để chú bé tách cô bé của mẹ ra làm đôi, nhớp nháp, nhầy nhụa… Ọp ẹp… là những gì tôi có thể cảm nhận được lúc ấy. Mẹ khua tay liên tục mỗi khi tôi cố ấn sâu them vào, mẹ cúi nhìn xuống chỗ giao hoan ấy, chỗ mà tôi đã ra đời, giờ trở lại với cảm xúc hoàn toàn khác. Mẹ nhìn chỗ đó, nhìn hai hòn bi cua tôi lủng lẳng sau những cú đút vào. Rồi mẹ ngước lên nhìn tôi, thấy những giọt mồ hôi trên trán tôi thấm ra mẹ lấy tay lau đi hết.
– Mẹ ngày xưa đánh con, giờ con sẽ đánh mẹ. Tôi vừa thở vừa nói vào tai mẹ.
– Con đánh như nào? Mẹ sai gì mà đánh?
– Vì cô bé của mẹ hư nên con phải đánh.
Mẹ cười tủm tỉm, che mặt đi e thẹn.
– Mẹ đưa mông ra con đánh nào. Tôi ra lệnh.
Mẹ không hiẻu tôi sẽ làm gì nhưng cũng ngoan ngoãn chổng mông lên khiêu ngợi. Tôi cầm chú bé đánh vào mông mẹ mấy cái rồi đút sâu vào cố bé từ phía sau.
– Con sẽ đánh mẹ như này này. Mỗi lời nói của tôi là mỗi cú đút sâu mạnh mẽ vào bướm mẹ. Mẹ rên to hơn, không nói gì nữa, thở gấp mỗi khi tôi đút vào từ sau mẹ. Mẹ có vẻ thích tư thế này, cố gắng chổng mông cao lên nhất có thể, ưỡn mông ra mời gọi. Tôi giang hai chân mẹ ra chút để mông mẹ tách ra rộng hơn, tôi có thể nhìn sâu vào cô bé mẹ rõ hơn ở tư thế này.
Ngực mẹ lủng lẳng rơi xuống, nảy lên điê cuồng khhi tôi dập xuống. Tôi hơi khom người xuống cho vừa mông mẹ trắng ngần, đôi khi quỳ hẳn xuống mà ấn vào mẹ dúi dụi. Tay tôi tham lam bóp ngực mẹ như muốn bóp nát cặp vú tuyệt vời của mẹ… Đôi khhi tay tôi tham lam banh mông mẹ ra để lỗ co bé to hơn, rộng hơn…
Mẹ mỏi chân quá thì phải, đổ gục xuống giường làm chú bé của tôi hụt hẫng…
– Con tha cho mẹ đi, không đánh mẹ nữa. Mẹ nói qua mái tóc xoã xuống môi mẹ.
– Con sẽ không đánh mẹ nữa đâu, nhưng sẽ đánh kiểu khác. Tôi hóm hỉnh..
Tôi nằm đè lên mẹ, hai cơ thể cuộn vào nhau, tôi thích ra trong mẹ trong tư thế truyền thống này… Mẹ kéo tôi xuống hôn lên môi tôi như đôi tình nhân mặn nồng đang yêu nhau say đăm. Tôi hôn lên cơ thể mẹ, hôn lên ngực mẹ, mút ti mẹ như đứa trẻ. Mỗi lần như thế mẹ đếu ưỡn người lên, có lẽ mẹ quá nhạy cảm với hai đầu ti đỏ hồng cứng ấy.Tôi đập xuống là mỗi lần cô bé của mẹ trào tra nước nhờn, nước nhờn của mẹ chảy ra cẩ giường, ra cả người tôi ào ạt.
Tôi kê cái gối lên mông mẹ, mẹ banh cố bé ra mời gọi tôi, mu mẹ nhô cao, chân mẹ giang rộng ra xoã xuống giường…
– Con vào đi, mẹ giục.
– Mẹ khác trước nhiều quá.
– Khác gì?
– Có bao giờ mẹ nói gì trong nhữnglúc như này, mẹ chỉ im lặng thôi. Giờ lại còn giục con cho vào nhanh nữa.
– Con đếm được số lần mẹ con mình quan hệ không? Bao nhiêu lần rồi mà con còn bắt mẹ phải e thẹn như lần đầu sao?
Tôi không nói gì them được nữa, tôi cũng không nhớ đã nằm trên mẹ bao nhiêu lần nữa, cũng không nhớ chú bé của tôi đã làm cô bé của mẹ khóc bao nhiêu lần nữa. Mẹ nói cũng phải thôi…
Tôi dập… dập điên dại trên bụng mẹ, Mẹ ôm lấy lưng tôi, chân quắp lầy người tôi… Mong manh…
Cố bé của mẹ khóc như mưa, ra cả gối, ra cả giường… Những tiếng nhóp nhép của hai bộ phận nghịch tử chạm nhau vang lên làm cho khung cảnh yên tĩnh trong căn phòng cũng hoà theo nhịp đập.
Tôi ra trong mẹ như thế, nước nhờn của mẹ hoà lẫn của tôi chảy ra trong mẹ, phờ phạc… Mẹ lấy tay che ngực đi như vẫn còn chút gì đó e ngại, bên dưới mẹ không che mà chỉ lấy khăn mỏng che đi.
Tôi nằm bên mẹ, nhẹ nhàng hôn lên trán mẹ:
– Cảm ơn mẹ nhé.
– Có gì mà cảm ơn.
– Vì mẹ đã để cho con đánh mẹ vào mông. Đánh mẹ mệt quá.
Mẹ đánh vào ngực tôi, e thẹn như gái mới lớn:”Con thật là…”
Chú bé của tôi nhỏ dẫn, hai mẹ con không ai buồn dậy dù bụng cả hai đều reo lên sung sục vì đói…
Tôi lên thành phố ngay sángh hôm sau. Trước khi đi, tôi cũng không quên chào cô bé của mẹ lúc ở nhà bếp trên bàn ăn và khi tiễn tôi ra xe tôi cũng không quên nắm tay và bóp trộm ngực mẹ…
Vậy đấy,cuộc sống cứ qua đi như thế, cuộc sống quá nhiều điều bất ngờ, trái đất tròn luôn luôn quay đều như một định mệnh… Tôi dọn đến ở cùng HHTT ngay sau đó, thôi thì còn gì mà mất, hai tâm hồn lạc lối gặp nhau, dựa vào nhau mà sống. Tôi vẫn vậy, vẫn đi làm them, đôi khi dẫn khách cho bọn lắm tiền nhưng tha hoá đạo đức. Mà tôi cũng như bọn chúng có khác gì nhau đâu. Khác một điều duy nhất, đó là họ lắm tiền, còn tôi thì chỉ đủ sống cuộc sống tạm đủ giữa thành phố hoa lệ này.
Thực ra tôi không muốn chuyển đến sống cùng HHTT nhưng vì cô ấy năn nỉ quá, cũng vì nghĩ cô ấy sẽ thay đổi suy nghĩ để sống cuộc sống tốt hơn nên tôi mới chuyển đến. Tôi giấumẹ không về chuyện này, tôi sợ mẹ buồn nhiều.
HHTT cũng thay đổi, ngày ở nhà lo cơm cháo, dọn dẹp, tối đi học them, bắt đầu cuộc sống mới. Tôi hạnh phúc với cuộc sống hiện tại, tôi vẫn điện thoại về cho mẹ hỏi thăm tình hình nhà cửa và mọi thứ. HHTT chăm sóc tôi từng chút như đứa trẻ, thực ra cũng chẳng mong gì hơn, có lẽ cô ấy cảm thấy có lỗi vì ngày xưa đã bỏ rơi tôi, ân hận vì cuộc sống nhơ nhớp ấy…
Tôi và HHTT hầu như quan hệ hằng đêm, tôi mua sẵn cả gói bao cao su về để dùng dần. Mục đích là để phòng ngừa có thai vì tôi chưa muốn có em bé lúc này. Tôi còn quá trẻ để làm bố, hơn nữa, tôi cũng không xác định lâu dài với HHTT. Như con thú bị thương một lần, tôi đâm ra sợ HHTT bỏ rơi tôi lần nữa, tôi không còn tin HHTT nữa, bây giờ ở bên nhau thế này, tôi cũng chỉ mong cùng nhau vượt qua mọi thứ. Dùng bao cao su cũng chính là để ngăn ngừa bệnh tật, cô ta là gái gọi cao cấp, dù sạch sẽ thế nào cũng không lường trước được.
Tôi vẫn chăm chỉ học hang ngày, tôi đã hứa với mẹ rồi và không muốn làm mẹ khóc them nữa. Hôm đó tôi đi làm về muộn, lý do là có một vị khách cảm ơn tôi đã giới thiệu cho một nơi cung cấp nguyê liệu giá rẻ bằng bữa cơm tối. Hôm đó tôi uống hơi nhiều, chuếnh choáng bắt taxi về nhà cũng hơn 1h sang. HHTT lo lắng nhìn tôi từ đầu đến chân, pha nước chanh cho tôi, tôi nằm xuống giường mệt mỏi.
– Sao anh về muộn vậy, lại còn uống rượu nữa chứ. HHTT càu nhàu.
Tôi lao vào ôm chầm lấy HHTT như một con thú khát mồi, HHTT chưa bao giờ thấy tôi như vậy nên cố gắng đấy tôi ra:”Kìa anh, kìa anh, say rồi thì ngủ đi”. Tôi mặc kệ cô ấy nói gì, lột từng chiếc áo trên người cô âý xuống, đầu ti hơi thâm nhưng cứng, không sệ như những con cave khác. Cơ thể tuyệt mĩ với những đường cong nóng bỏng, hai chân dài xoã xuống thành giường, buông lơi…HHTT không quên lấy bao cao su cho tôi, và lần nào cũng thế, cứ phải bạo dâm mới làm cô ấy thoả mãn… Tôi như điên dại khi nhìn thânhình c ủa cô ấy, nhìn thấy cô bé của cô ấy mũm mĩm mới gọi. Tôi nhớ mẹ tôi nhiều, ngay cả lúc này cũng vậy, tôi dập như vũ bão giáng xuống cơ thể của HHTT mà nghĩ đến mẹ. Hình như khi say người ta thườngnhớ lại những gì nuối tiếc nhất. HHTT gào như một con thú bị cắt tiết. Nếu là lúc khác có lẽ tôi đã bịt miệng cô ấy lại, nhưng bây giờ rượu đã làm cho tôi quên đi mọi thứ và hăng máu hơn bao giờ hết. Tôi chưa từng quan hệ với ai mạnh mẽ lỗ mãng như thế, cảm giác như cô bé của HHTT muốn nát ra thành trăm mảnh… Nước nhờn c ủa cô ấy ra ướt cả bao cao su, tràn cả xuống giường…
Càng hăng say bao nhiêu, càng bạo dâm bao nhiêu cô ấy cáng thích, tôi đổi tư thế liên tục, rượu làm tôi quên hết mệt mỏi và cũng lâu ra hơn. Tôi vỗ và mông HHTT chan chat, đôi khi hai tay t ôi bóp vú cô ta méo xệch đi, những vết lằn do tay tôi đánh in trên mông và đùi cô ấy làm tôi có cảm giác xót xa. Cô ấy gào mỗi lúc một to,sợ hang xóm nghe thấy đôi khi lấy gối che miệng lại, đôi khi hai mắt mờ đi, mờ dại đi ngây dại…
HHTT thấy tôi mãnh liệt như thế nên không còn giữ kẽ nữa, cô ấy tuy không nói ra nhưng tôi biết sâu thẳm trong con người cô ấy đôi khi là sự dằn vặt vì làm cái nghề dơ bẩn ấy, cô ấy bắt đầu thẻ hiện như một con gái gị cao cấp chuyên nghiệp, tuy rằng cô ấy không uống rượu và đủ tỉnh táo khi biết mình sẽ làm gì. Cô ấy đẩy tôi nằm xuống, cúi nhìn tôi âu yếm rồi phi ngựa như hoang dại trên bụng tôi. Mẹ tôi cũng làm thế nhưng HHTT lại khác, với những kinh nghiệm chinh chiến có được, HHTT làm tôi mê dại với kiểu phi ngựa nước đại, cô ấy phi như con thú nhưng không để chú bé của tôi trượt ra ngoài phát nào, chú bé của tôi như piston đẩy ra ấn vào liên tục. HHTT tóc tai rũ rượi với hai bầu ngực lủng lẳng buông lơi… Chưa dừng ở đó, HHTT đưa tôi đến thiên đườngkhác với tư thế 69 kinh khủng. Cô ấy xoay người lại rôi liếm mút chú bé của tôi qua lớp bao cao su còn dính đầy nhầy nhụa. Tôi chưa thấy ai làm thế, có chăng là trước khi quan hệ thì âu yếm chú bé của tôi cho ngỏng cao lên, đằng này HHTT liếm chú bé của tôi qua lớp bao cao su còn dính đầy chất nhờn của cô ấy. Tư thế này buộc tôi phải tiếp xúc với cô bé của HHTT, tôi có dịp nhìn cô bé của HHTT ngược thế này khiến tôi kích thích vô cùng. Tôi không dám liếm, mà các anh chị ở đây hay gọi từ chuyên ngành là “vét máng”. Tôi sợ, thực ra không phải sợ mà là ghê tởm khi nghĩ đến cô bé của HHTT cũng bị nhiều khách làng chơi vét máng rồi. HHTT say xưa bú mút, hết bên trên rồi đến bên dưới, có cảm giác như chú bé của tôi chui lọt trong cổ họng của cô ấy. HHTT say xưa quá vô tình ưỡn người để cô bé chạm mặt tôi, một mùi ngai ngái lan toả xuống mũi làm tôi muốn tắc thở, muốn ói. Chưa kịp định thần thì HHTT đã ngồi dậy để cô bé lên mặt tôi, tôi muốn đẩy ra nhưng không kịp nữa rồi, miệng tôi nhơ nhớp ngoạn lấy cô bé của HHTT như thế. Đây cũng là lần đầu tiên thực sự tôi làm như thế. Kinh tớm là cảm giác ban đầu của tôi nhưng khi định thần lại tôi thấy đây cũng là trải nghiệm mới nên muốn thử xem thế nào. Mùi hôi hôi toả ra rồi cũng qua, HHTT tự bóp ngực mình, uốn éo khi tôi liếm cố bé của cô ấy. Ban đầu là ở ngoài, sau tôi cũng đưa lười vào sâu bên trong, sâu thẳm, lônglá rậm rạp đôi khi làm tôi khó thở vô cùng.
HHTT dí mạnh cô bé vào miệng tôi, day daylàm nước nhớn ra nhiều quá, tôi muốn thoát ra nhưng HHTT nhiệt tình như vậy khiến tôi không còn tâm trí nào nữa, hơn nữa rượu cũng khiến tôi dũng cảm hơn để làm điều ấy. HHTT hoang dại gào thét dữ dội, bản năng của một gái gọi thức dậy khiến cô ấy bắt đầu nói những lời tục tĩu mà trước đó tôi chưa bao giờ nghe thấy. Tôi quen với việc mẹ tôi im lậng mỗi khi quan hệ rồi, tôi cũng không quen khi nghe những lời ấy. Tôi chững người lại khi nghe HHTT nói thế:
– Anh ơi em sướng quá, anh mút l… mạnh nữa đi, em chết mất, mạnh lên anh…
Tôi đẩy HHTT ra, ngơ ngác nhìn HHTT đang trong cơn them khát hoang dại mê man như người them thuốc. HHTT như chợt hiểu ra điều gì, ôm mặt khóc nức nở:
– Em xin lỗi…
Tôi biết tại sao HHTT nõi thế, cả hai biết người kia nghĩ gì chỉ là không ai muốn nói ra thôi. HHTT biết tôi lại nghĩ đến quá khứ của cô ấy, nghĩ tôi coi thường cô ấy khi cô ấy buông những lời tục tĩu như thế. Tôi ôm HHTT vào long không nói, vuốt mái tóc lả lơi sang một bên rồi hôn lên môi cô ấy. Rồi rượu cũng đã tan bớt đi sau những giọt mồ hôi chảy xuống. Chú bé vấn hùng dũng như ban đầu, và rồi cả hai lại lao vào nhau, định mệnh mong manh…
HHTT cũng không còn e dè nữa, nhưng cũng không nói tục tũi nữa, thay vào đó nhẹ nhàng như cơn gió lướt qua cơ thể tôi ngào ngạt. Tôi banh cô bé của HHTT ra đút sâu nhất có thể, dập và dập… Chú bé của tôi lao như mũi tên mà không thể tới đích, HHTT cáo cấu lưng tôi đau rắt… Hoá ra tình dục là thế, khiến cho con người ta mê muội… Bất ngờ tôi cảm nhận được uơn uớt của chú bé, điều tôi không ngờ tới là bao cao su kia bị rách. Có lẽ do quan hệ mạnh quá khiến bao cao su rách. Tôi dừng lại nhìn HHTT rồi thủ thỉ vào tai cô ấy:
– Hình như bao cao su rách thì phải em à. Anh cảm nhận đựơc điều ấy.
– Vậy anh lấy bao cao su khác đi.
Tôi chần chừ vì đang trong cuộc vui không muốn gián đoạn them nữa. Và rồi hơi men khiiến tôi tiếp tục dập xuống với chiếc bao cao su rách đầu ấy. Cảm giác thật lạ, đây là lần đầu tiên tôi chân trần đi sâu vào cô bé của HHTT, nhơn nhớt hơn tôi nghĩ, sung sướng hơn tôi tưởng. Lần đầu tiên tôi xuất vào trong cô bé của HHTT như thế. HHTT ưỡn mông lên chờ đợi như không muốn cho một giọt nào của tôi thoát ra ngoài. Tôi đổ gục lên người HHTT thở phì phò…
– Anh không sợ à? HHTT hỏi nhỏ.
– Sợ gì?
– Nhỡ em có thai, hôm nay anh ra nhiều quá.
– Có làm sao được, đừng lo. Tôi an ủi.
– Nếu có em bé em sẽ giữ, em sẽ sinh cho anh một hoàng tử đẹp trai như anh.
Tôi không nói gì, ôm HHTT chặt hơn nhưng tâm trí tôi lúc này chợt hình bong mẹ tôi hiện ra, tội lỗi. HHHT chìm sâu trong giấc ngủ cũng là lúc tôi vào nhà vệ sinh gột rửa những nhơ nhớp trong miệng ra. Mệt mỏi…
Cuộc sống của hai kẻ vợ chồng hờ cứ thế trôi đi, HHTT ngoan ngoãn đóng vai nguời vợ tốt, còn tôi, một người chồng hờ mẫu mực…
Tôi gọi điện về nhà vào cuối tuần nhưng không ai bắt máy, không biết mẹ đi đâu. Về nhà thấy tôi đăm chiêu suy nghĩ HHTT liền hỏi:
– Có chuyện gì vậy anh? Có chuyện gì mà sao hôm nay thấy anh khang khác?
– Anh vừa gọi điện về, không thấy ai nghe máy, giờ này mẹ phải ở nhà rồi chứ. Không biết có chuyện gì không, anh lo quá…
– Em xin lỗi.
– Sao lại xin lỗi.
– Em thấy số điện thoại nhà của mẹ trong máy anh nên gọi điện cho mẹ. Em cũng muốn nói chuyện với mẹ, em cũng muốn được mẹ công nhận.
– Trời ơi sao cô làm như thế? Sao cô tự tiện mà không hỏi ý kiến tôi? Tôi gào ầm lên như thế. Đây là lần đầu tiên tôi quát tháo với HHTT như vậy.Tôi sợ mẹ tôi biết tôi ở cùng HHTT nên mới giận dứ như thế.
– Em chỉ muốn được mẹ công nhận thôi mà. Hu hu… HHTT khóc…
– Khóc cài gì. Cô học ở đâu kiểu tự tiện như thế?
– Em thì bố mẹ từ mặt rồi, em chỉ muốn…
HHTT chưa kịp nói hết câu tôi đã bỏ đi ra ngoài. Tôi lang thang một mình trên con phố quen. Không biết mẹ đi đâu giờ này mà không ở nhà, sợ mẹ biết tôi ở cùng HHTT sẽ nghĩ quẩn thì tôi biết làm sao. HHTT gọi điện nhưng tôi không bắt máy. Tôi không muốn xác định lâu dài với cô ấy nên không muốn liên quan gì đến cuộc sống riêng của hai người.
Đôi chân đi mãi cũng mỏi, tôi về nhà khi ngoài đường thơ thớt dần xe cộ qua lại. Tôi lê bước vào nhà, mẹ tôi đã ngồi ởđó cùng với HHTT từ bao giờ. Hai người có vẻ vui vẻ, hợp nhau lắm.
– Anh về rồi à. Anh vừa đi là mẹ lên.HHTT nhanh nhảu.
– Sao mẹ lên muộn vậy?
– Mẹ nghe HHTT nói chuyện, tò mò muốn lên xem tụi con thế nào. Nhanh thật!
– Nhanh gì hả mẹ? Tôi tò mò.
– Mới cách đây có vài tuần con còn về quê, còn hứa với mẹ, còn đánh vào mông mẹ mà bây giờ…
Tôi hiểu ý sâu xa trong câu nói của mẹ. Tôi cũng hiểu “đánh vào mông mẹ” nghĩa là thế nào, chỉ có HHTT là không hiểu, ngơ ngác nhìn mẹ con tôi nói chuyện. Nhanh thật, lẽ ra…
– Nhìn thấy tụi con vậy là mẹ yên tâm rồi, từ nay sẽ không có chuyện gì nữa, mọi thứ đã kết thúc. Mẹ nói giọng bí hiểm.
– Mẹ nói thế là sao ạ? HHTT tò mò, cô ấy gọi mẹ tôi là mẹ như thânquen lắm…
– Không sao, ý mẹ là sẽ qua hết, tụi co n đã kết thúc cuộc sống độc than để bắt đầu cuộc sống mới…
Tôi biết mẹ tôi nói không phải với ý đó, giữa mẹ con chúng tôi đã kết thúc mọi chuyện khi tôi chuyển đến ở cùng HHTT… Có lẽ mẹ muốn thế, mẹ muốn chấm dứt mối quan hệ nghịch tử này.
– Các con còn trẻ quá, lẽ ra phải lo cho cuộc sống đầy đủ rồi làm đám cứơi đáng hoàng. Đành rằng các con bây giờ thoáng hơn thời của bọn mẹ nhưng có chuyện gì chỉ thiệt thòi cho con thôi, HHTT à. Mẹ nói giọng buồn buồn.
– Con biết mẹ sẽ nghĩ con là đứa không ra gì khi sống cùng anh ấy, nhưng tại con yêu anh ấy nhiều quá… HHTT nắm tay mẹ tôi nghẹn ngào.
– Thôi, mẹ đi nghỉ đi, tôi giục.
Tôi nhường mẹ và HHTT nằm trên giường, còn tôi xuống đất ngủ, tôi muốn dành thời gian cho hai người họ tâm sự bên nhau.Tôi giả vờ ngủ để nghe hai người tâm sự, HHTT kể nhiều về tôi, kể về thời kỉ niệm ban đầu nhưng tuyệt nhiên không nhắc đến một thời làm gái gọi. Còn mẹ tôi thao thao bất tuyệt kể về lúc tôi còn bé học hành ra sao, nũng nĩu mẹ thế nào nhưng tuyệt nhiên không nói về hàon cảnh gia đình tôi…
HHTT chìm vào giấc ngủ là tiếng thở dài của mẹ tôi. Tôi biết mẹ suy nghĩ nhiều lằm, tôi biết mẹ không muốn tôi yêu sớm và sống cuộc sống với HHTT như vậy. Mẹ muốn tôi trưởng thành, thành đạt nhưng ở hoàn cảnh này chỉ có như vậy mới giúp mẹ con tôi thoát ra cảnh loạn luân cay nghiệt này. Mẹ nghĩ như vậy nên không giận tôi, nhưng mẹ có lẽ cũng đấu tranh dữ dội lắm khi phải làm thế. Nếu sống cùng HHTT thì sẽ quên chuỵên nghịch tử đi, còn nếu không như vậy thì chuyện đó lại tiếp diễn, lại mặc cảm….
Tôi cũng không thể nào chợp mắt, cảm giác có lỗi với mẹ cứ hiện lên âm ỉ trong tôi. Vậy là đêm đó cả hai mẹ con đều mất ngủ, tôi biết, mẹ biết.
Sáng hôm sau HHTT đưa mẹ tôi đi mua sắm và tham quan một số địa điểm thành phố. Thực ra những địa điểm đó tôi đã đưa mẹ đi rồi nhưng vì HHTT nhiệt tình quá nên mẹ tôi đành chiều lòng. Tối, khi HHTT vửa ra khỏi cửa đến lớp học them là tôi xà vào lòngmẹ, mẹ vuốt đầu tôi âu yếm như tôi còn con nít vậy.
– Con có lỗi với mẹ.
– Lỗi gì. Chỉ cần con học tốt là được. HHTT nói con chăm học lắm, thế là mẹ yên tâm rồi. Có khi có nó con lại lo chăm chỉ học hơn. Mẹ phải cảm ơn nó chứ.
– Con xin lỗi, con cũng không định như thế nhưng hoàn cảnh của cô ấy…
– Mẹ không biết hoàn cảnh gì, con cũng không cần phải kể. Mẹ chỉ cần con học hành nên người là được. Sớm muộn gì con cũng có người yêu, có gia đình riêng. Bây giờ thanh niên tụi con không như xưa nữa, chuyện sống thử cũng là điều bình thường. Đôi khi như thế cũng tốt, cái gì cũng có hai mặt của nó.
– HHTT là mối tình đầu của con, mọi thứ cứ như là định mệnh. Con cũng không xác định lâu dài với cô ấy.
– Tại sao? Nếu đã không xác định lâu dài tại sao còn ở chung? Con như vậy là không được.
Tôi không thể nói về hoàn cảnh của HHTT cho mẹ biết, một phần vì tôi cũng sợ mẹ biết công việc tôi đang làm, sợ mẹ buồn, mẹ khóc… Mẹ ơi, đừng khóc!
– Bố có nói gì về giấy tờ nhà không? Tôi lảng sang chuyện khác.
– Đi suốt có về đâu mà hỏi. Mẹ trả lời giọng mệt mỏi.
– Bao giờ mẹ về?
– Mẹ tò mò khi nghe HHTT gọi điện về nên mẹ lên xem tụi con thế nào thôi. Mai có lé mẹ về.
– Mẹ ở lại chơi vài hôm, con giờ không đi học nên rảnh lắm, con sẽ đưa mẹ đi chơi.
– Con nhớ thời gian trước khi con chia tay HHTT, mẹ con mình đã đến công viên hò hẹn không?
– Mẹ vẫn còn nhớ à?
– Nhớ chứ, đó là lần đầu mẹ được hò hẹn đúng nghĩa trong đời.
– Và cũng là nơi con mất nụ hôn đầu bởi mẹ. Mẹ lấy đi tất cả của con. Tôi nói xoáy mẹ.
Mẹ không nói gì, thở dài. Im lặng…
– Vậy là từ nay chúng ta sẽ chấm dứt mọi thứ. Mẹ nói nhẹ nhàng.
– Chấm dứt được không hả mẹ? Tôi hỏi.
Mẹ không nói gì, vuốt tóc tôi nhẹ nhàng. Mùi thơm của mẹ lan toả át đi mùi xác thịt của HHTT do tôi tưởng tượng ra. Tôi rúc đầu vào ngực mẹ, thơm phức mùi cơ thể mẹ thoang thoảng đâu đây. Tôi ngồi nhổm dậy, nhìn mẹ âu yếm, mẹ nhắm mắt lại chờ đợi, mẹ hiểu tôi sẽ làm gì. Tôi hôn lên môi mẹ, hôn lên trán me nhẹ nhàng.
Mẹ mở mắt ra nhìn tôi ấu yếm:
– Nốt lần này thôi nhé, con nên có trách nhiệm với HHTT. Mẹ không muốn vì mẹ mà làm ảnh hưởng tới hạnh phúc hai con.
– Mẹ là mẹ con mà, có gì mà ảnh hưởng.
Mẹ không nói gì, nhắm mắt chờ đợi. Tôi chạy ra đóng cửa trong khi mẹ vẫn ngồi nhắm mắt trên giường, hờ hững đên mong manh! Tôi lại gần mẹ, đè mẹ xuống giường, mẹ nhắm mắt cứ như đây là lần cuối. Lần cuối nhưng mẹ không chủ động, nằm im để tôi tự do nhìn ngắm mẹ từ đầu đến chân. Mẹ đẹp quá, thânhình mẹ thon gọn, chiếc váy dài được tốc lên cũng là khi tôi tôi cúi xuống xoa lên mu mẹ.
– Con tắt điện đi. Mẹ ngại.
– Lần cuối cũng như lần đầu sao mà mẹ ngại? Tắt điện đi người ta lại thắc mắc đấy, hơn nữa con muốn nhìn thấy mẹ.
Mẹ không nói gì chỉ nhắm mắt, tôi lột hết quần áo của mẹ, mẹ trần truồng nằm trên giường, cơ thể mẹ trắng ngần mời gọi. Tôi vẫn mặc quần áo nằm đè lên mẹ, day day vào mu mẹ, banh cô bé của mẹ ra mà nhìn ngắm. Mẹ không nói gì, không banh cô bé ra như lần trước, để mặc tôi dày vò than xác mẹ. Hai ngón tay tôi rẽ lôngmẹ ra đút sâu vào móc hết những dòng nước đang rỉ ra từ bướm mẹ. Mẹ không rên, không cảm xúc, trơ ra như tượng gỗ. Nhưng có một thứ không bao giờ thay đổi, đó là dù mẹ có cố gắng đến mấy thì nước nhờn của mẹ vẫn phản bội mẹ, ra nhiều, nhiều đến nỗi tôi phải lấy khăn để dưới mông mẹ, tôi sợ HHTT biết.
Tôi cho chú bé vào và dập như thế, như lần đầu vậy. Mẹ e thẹn như lần đầu, mặt đỏ ửng lên, ngực săn lại cương cứng. Quan hệ với HHTT nhiều khiến tôi có kinh nghiệm hơn, day day mổng dốc to của mẹ làm mẹ ưỡn mông lên như con tôm dù mẹ cố gắng kiểm soát bản than. Chiếc giường nhỏ bé xuất hiện những tiếng kót két khi tôi lao vào bướm mẹ như vũ bão, chính trên chiếc giường này mới hôm qua tôi còn quan hệ với HHTT. Vậy mà hôm nay tôi lại ngoại tính với người khác trên chính chiếc giường ấy, mà người ấy không ai khác lại chính là mẹ tôi.
Mẹ tôi như con búp bê để mặc tôi điều khiển muốn làm gi thì làm. Tôi học được từ HHTT đủ tư thế, tôi cũng không ngại mẹ nữa, dẫu sao mẹ cũng biết tôi và HHTT rồi. Vì thế, tôi xoay mẹ như con búp bê với đủ kiểu mới. Khi thì tôi đưa hai chân mẹ lên vai, khi thì tôi kê gối lên mông mẹ, khi thì tôi để mẹ chổng mông, khi thì tôi để mẹ nằm sấp…. Dù ở tư thế nào, mẹ tôi cũng cam chịu không nói một lời.
Mẹ cố gắng kiềm chế cảm xúc để không rên lên, nhưng tôi biết mẹ đang hạnh phúc sung sướng, điều đó được thể hiện qua biểu hiện trên khuôn mặt mẹ, và bên dưới dịch nhờn thấm đẫm từng mảng lôngcủa mẹ.
– Sao hôm nay mẹ lạ thể?
– Lạ gì? Mẹ nói nhưng vẫn nhắm mắt.
– Mẹ có bao giờ như vậy đâu, có bao giờ im lặng như khúc gỗ thế này đâu.
– Mẹ không muốn nhìn thấy con, coi như mẹ không biết gì để đỡ mặc cảm. Mẹ không muốn thấy con trai mẹ đang hì hục trên bụng mẹ ruột.
– Đây đâu phải lần đầu?
– Trước khi có HHTT thì khác. Mẹ giờ khác gì đang ngoại tình với con.
Tôi không nói gì them nữa, banh hángmẹ ra, giang hai chân mẹ ra rồi đưa chú bé trở về nơi sâu thẳm. Mẹ hai tay nắm chắt gối, người rung lên từng nhịp khi tôi thúc những cú như trời giáng vào bướm mẹ, năt bấy…
Ngực mẹ lắc lư theo nhịp dập, môi mẹ mím lại, tôi cố gắng ấn vào sâu nhất có thể khiến chú bé lọt thỏm trong cô bé. Nghịch tử!
Cô bé c ủa mẹ khít vô cùng, không rỗng tếch như HHTT, tôi sướng đến tê người mỗi khi cô bé của mẹ mút chặt chú bé của tôi không chịu nhả ra. Chợt nhớ đến HHTT, tôi cũng thử tát vào mông mẹ tôi như thể, mẹ tôi la lên đau đớn… Tôi chợt nhận ra rằng, mẹ tôi không thể như HHTT nên dừng lại…
– Con đánh vào mông mẹ đi. Đây là câu nói đầu tiên mẹ nói…
Tôi lại đánh vào mông mẹ bằng chú bé của tôi…
– Sao mẹ muốn vậy?
– Tại vì mẹ hư quá, mẹ hư nên để cho con nằm trên mẹ thế này, nên con đánh mẹ đi…
Tôi thấy mẹ hơi bừôn, mắt ngấn lệ nên tôi không dập nữa, cúi xuống hôn mẹ, mẹ không còn nằm im nữa, chủ động kéo tôi xuống mãnh liệt hôn lên môi tôi như hai người yêu nhau… Rất lâu…
Chú bé trong cô bé, môi trông môi, ngực đè lên ngực, tay nắm tay và…
Chú bé của tôi bắn những cú như trời giáng vào sâu trong tử cung của mẹ. Mẹ dừng lại không hôn tôi nữa khi cảm nhận thấy tôi bắn vào bướm mẹ…
– Lần cuối con nhé. Hôm nay mẹ rất hạnh phúc.
– Con cho vào trong mẹ có sao không?
– Con và HHTT ngừa thai kiểu gì?
– Tụi con dùng bao, tôi thật thà…
– Hôm nay mẹ an toàn, mà không an toàn mẹ cũng để cho chú bé tự do trong cô bé, lần cuối mà…
– Mẹ hôm nay khác quá.
– Khác gì, trên chiếc giường này, con và HHTT mới quan hệ, mẹ lại thay thế HHTT giang hai chân ra để con cho vào. Mẹ cảm thấy tội lỗi và nhục nhã.
Tôi rút chú bé ra, những dòng nước đục nhỏ giọt xuông khăn, từng mảng bết lại. Mẹ mở mắt ra nhìn chú bé của tôi đang nhỏ dần, mẹ nắm lấy chú bé của tôi xoa nhẹ, nước nhờn cuộn lại của tôi và mẹ dính vào tay mẹ…
– Mới ngày nào mẹ còn năng niu khi con còn bé. Giờ đã lớn thế này, giờ lại cầm nó để đút vào nơi nó sinh ra. Lại còn ngoại tình với con nữa chứ. Mẹ chết mất. Mẹ lại khóc, những dòng nước mắt rơi xuống má, xuống gối…
– Thôi mà mẹ, lần nào mẹ cũng khóc, đằng nào cũng đã xảy ra, lần cuối…
– Mẹ mong là thế, con hãy sống tốt và quên mọi thứ giữa chúng ta đi. Học tốt nữa.
Mẹ nói rồi ôm lấy tôi, tôi mặc lại quần áo cho mẹ. Trước khi mặc quần áo tôi không quên dùng khăn lau cho cô bé của mẹ sạch sẽ từng ngõ ngách. Mẹ giang chân để cho tôi lau, tôi nâng niu cô bé của mẹ như vật báu, mẹ nhìn tôi âu yếm khi thấy tôi làm thế.
– Con lau kĩ thế, cô bé ngạt mất.
– Con phải lau kĩ chứ, vì nhờ nó mà con đựơc ra đời, hơn nữa bây giờ nhờ nó mà chú bé được hạnh phúc..
– Con mặc quàn áo cho mẹ như thế sau này nếu cửi quần áo của cô gái nào xuống thì nhớ mặc cho cô gái ấy bộ quần áo cưới.
Tôi và mẹ thu dọn chiến trường ô uế trước khi HHTT về, mẹ nắm tay tôi như sắp phải lìa xa…
HHTT vè cũng không nhận ra sự khác thường gì, dẫu rằng sau mông mẹ tôi còn một vết nước thấm ra sau váy mà mẹ tôi không để ý.
– Mẹ bao giờ về ạ? HHTT hỏi.
– Có lẽ mai mẹ về.
– Thôi, ở lại chơi với tụi con lâu lâu chút, mấy khi.
– Mẹ về quê có việc mà… Giọng mẹ buồn buồn…
Đêm đó, sau những tiếng thở dài là tiếng ngáy nhỏ của mẹ, mẹ mệt vì đêm qua mất ngủ hay vì hôm nay mẹ được thoả mãn tôi cũng không biết nữa…
Ngày mai…
-> Điều gì sẽ xảy ra khi hạt cát trở về với cát bụi ?
-> Liệu tôi có gặp HHTT và VGN trong hoàn cảnh khác ?
-> Cuộc đời của Mongmanhdv bị phản bội mấy lần ?
-> Sẽ ra sao nếu mongmanhdv lập gia đình trong khi vẫn còn là nghịch tử?
HHTT tên thật là gì, chưa ai có câu trả lời đúng, ai trả lời đúng nhất Chap mới về cuộc đời mongmanhdv sẽ ra sớm…
Hối sau sẽ rõ…
+ Mới hôm qua thôi thằng bạn thân còn nói: “ mai mày qua tao chơi, tao đưa mày đi xuống thăm em này dễ thương lắm, đảm bảo mày mê luôn”. Vậy mà hôm sau chính tay tôi bế nó trên tay nhìn nó lần cuối, máu chảy bê bết trên chiếc áo trắng của tôi… Cuộc sống mong manh quá…
+ Mới hôm qua thôi, người vợ mà tôi đã tha thứ cho những lỗi lầm quá khứ còn ở bên tôi, vậy mà khi tôi đi vắng, đã bước theo người tình vào nhà nghỉ … Ôi tình yêu mong manh quá…
+ Mới hôm qua thôi, sếp còn gọi tôi lên: “Chú làm việc chăm chỉ và tốt quá, anh sẽ đưa chú lên chức trưởng phòng, cố lên nhé”… Vậy mà hôm sau đã sa thải tôi vì lý do gì đó mà tôi còn băn khoăn mãi… Công việc mong manh quá…
+ Mới hôm qua người thứ ba còn nẳm trong vòng tay tôi, “Em chỉ có anh thôi, em chỉ dành cho mình anh thôi, chỉ mình anh đục vào cái lỗ này của em thôi”… Vậy mà hôm nào đó là những lời nói với người tình khác “ Thằng đó ngu lắm, em yêu gì nó, em chỉ yêu anh thôi, em thoả mãn khi ở bên anh bấy lâu”…. Trời ạ, những thứ mong manh đều dễ vỡ thế sao?
+ Mới hôm qua còn cho thằng em họ mượn tiền, còn ngon ngọt anh anh em em, lúc khó khăn mượn nó một ít, nó chối đây đẩy… Nói khó thì nó chửi mình… Vậy đấy, mọi mối quan hệ đều mong manh ư?
(Các bạn đang đọc truyện 18+ tại Truyen18 chấm Mobi)
Sáng hôm sau mẹ dậy sớm để cùng HHTT nấu ăn sang chuẩn bị cho mẹ về quê. HHTT líu lo hát dưới bếp tâm trạng thoải mái, ríu rít tâm sự với mẹ tôi như một người con dâu tương lai hiếu thảo. Mẹ tôi cũng cố gắng cười nhưng ẩn sau trong đôi mắt mẹ tôi là khuôn mặt đượm buồn mà chỉ tôi mới hiểu.
Bữa ăn sang chia tay đạm bạc cả ba người quay quần bên nhau thật ấm cúng nhưng trong long tôi thật rối bời một cảm xúc khó tả. Có lẽ mẹ tôi cũng vậy. Mẹ ngại ngùng khi tôi gắp thức ăn vào bát mẹ. HHTT vô tư kể những câu chuyện cười làm thay đổi không khí nhưng cũng không cải thiện được là bao.
Tôi chở mẹ ra bến xe mà long ngổn ngang trăm mối, không ai nói với ai câu nào. Gần đến nơi tôi bắt chuyện trước:
– Mẹ về quê giữ gìn sức khoẻ, cuối tháng con về.
– Ừ. Mẹ nói cụt lủn.
– Có chuyện gì à? Mẹ giận con à?
– Không!
– Vậy tại sao mẹ không nói gì cả quãng đường đi?
– Mẹ thấy chán cuộc sống này quá. Muốn đi đâu đó cho khuây khoả.
– Mẹ về quê ngoại đi, cũng lâu rồi…
– Ừ…
Mẹ áp sát vào người tôi, choàng tay ôm eo tôi, tựa vào lưng tôi. Tôi biết mẹ khóc, vì những giọt nước mắt chảy đẫm lưng áo tôi. Tôi nắm tay mẹ trong khi vẫn một tay lái xe…
– Mẹ đừng như vậy, con không an tâm… Mẹ phải vui vẻ lên vì mẹ còn có con, là chỗ dựa cho con chứ.
– Ừ, con nói phải, mẹ yếu lòng quá thôi.
– Côn g việc ổn định, năm sau học lại ổn định, rồi con sẽ lấy vợ, sinh cháu nội cho mẹ..
– Con định tiến xa với HHTT à?
– Vâng, về cơ bản cô ấy cũng là người tốt, ai cũng có quá khứ, con cũng chẳng tốt đẹp gì, cả về vật chất lẫn thể xác.
– Ừ. Quan trọng là cả hai yêu nhau, xác định gắn bó lâu dài, yêu thương nhau là đủ, đừng như bố mẹ…
Mẹ lại nấc lên khi nhắc đến bố tôi..
Đến bến xe, hai mẹ con ngồi uống nước trong khi chờ xe chạy. Tôi ngồi đối diện mẹ, khuôn mặt mẹ nhợt nhạt, mắt thâm quầng, có lẽ mẹ mất ngủ vì suy nghĩ nhiều. Dù thế nào mẹ tôi cũng vẫn đẹp, khuôn mặt trắng trẻo dịu dàng với mái tóc dài…
Xe lăn bánh, tôi chờ mẹ lên xe rồi mới về. Tôi cũng cảm thấy trống vắng, thiếu chút gì đó mà không thể giải thích nổi. Hình ảnh mẹ nhìn theo tôi trên xe như đôi tình nhân chia tay ám ảnh tôi… Suýt chút nữa tôi lao vào xe khác khi nghĩ về khuôn mặt mẹ nhìn tôi, vẫy tay chào tôi…
Chiều tối, HHTH nhắn tin về muộn vì phải đi chơi với bạn học cùng lớp. Tôi cũng quen với việc đó, không dò hỏi gì them, tôn trọng cuộc sống của nhau…
Ở nhà trọ buồn, tôi lang thang trên con đường quen thuộc của thành phố hoa lệ, run rủi thế nào đẩy đưa tôi ra công viên nơi tôi từng đưa mẹ đến trước đây. Gửi xe, tôi dạo bước một mình trong công viên lạ lẫm giữa bao cặp tình nhân đang ngồi trên xe máy ôm hôn nhau… Kệ, tôi cứ đi vô định như kiếm tiềm chút gì đó. Tôi nhớ lần đầu đưa mẹ đến đây, lần đầu hôn mẹ, lần đầu mẹ bẽn lẽn trong tay tôi giữa chốn đông người…
Chợt tôi thấy xa xa dưới ánh đèn đường mờ ảo có dáng quen thuộc, tôi biết đó là ai, nhưng không tin đó la sự thật, mẹ tôi… Mẹ tôi không thể nào ở đây giờ này được, mẹ đã về quê trưa nay…
Tôi chạy như ma đuổi đến bên mẹ, mẹ ngồi trên ghế đá suy tư nhìn xe cộ tấp nập qua lại. Tôi đặt tay lên vai mẹ, mẹ giật mình quay lại nhìn tôi…
– Con….
– Sao mẹ lại ở đây? Tôi hỏi.
Mẹ không nói, đứng dậy ôm chầm lấy tôi như xa nhau đã quá lâu rồi…
– Mẹ sao lại ở đây? Ăn gì chưa?
– Mẹ lên xe nhưng xe chạy long vòng bắt khách lâu quá, mẹ lại muốn ở lại tham quan chút..
– Sao mẹ không gọi cho con? Sao mẹ biết chỗ này?
– Mẹ định ở lại chút rồi về, mẹ kêu xe ôm chở đến đây, ai chả biết công viên này…
Tôi ôm lấy mẹ, vuốt tóc mẹ, hai khuôn mặt nhìn nhau, đối diện… Xung quanh là những cặp đôi khác đang ríu rít tiếng cười, tiếng hôn nhau, sờ soạng… Tôi nâng cằm mẹ lên như hai đôi tình nhân yêu nhau, rồi đặt lên môi mẹ nụ hôn nhẹ nhàng… nồng cháy…
Cả hai cuốn vào nhau không rời, tôi ôm chặt mẹ như sợ mẹ rời xa mất, mẹ tôi cũng vậy…
– Mẹ có lỗi với con, có lỗi với HHTT… Mẹ thút thít…
– Kệ mọi thứ đi mẹ, ở đây giây phút này chỉ có chúng ta, tôi an ủi mẹ…
Mẹ luồn tay vào ngực tôi, xoa lên cơ thể tôi. Tôi nhớ lần đầu tiên khi tôi đưa mẹ đến đây, tôi cũng làm như vậy, lén đưa tay sợ ngực rồi cô bé của mẹ làm mẹ xấu hổ. Hôm nay thì ngược lại, mẹ ngồi trong long tôi, tay vân vê ngực tôi, ấm áp…
– Mẹ làm gì thế? Tôi hỏi mỉa mai…
– Mẹ quen hơi con rồi, về quê chắc mẹ nhớ con lắm…
– Thế cô bé của mẹ có nhớ chú bé của con không? Tôi vừa nói vừa đặt tay lên mu của mẹ qua lớp váy…
– Con tự biết mà… Mẹ e dè…
Tôi luồn tay vào ngực mẹ, xoa xoa như mẹ xoa cho tôi, ngực mẹ tôi to tròn đầy cả tay tôi, rồi tay tôi luồn xuống cô bé của mẹ tự bao giờ… Mắt mẹ nhắm nghiền khi tôi xoa lên mu của mẹ, tách đôi ra tìm hột le bé bỏng… Mẹ rên khẽ, nước nhờn đẫm tay tôi… Mẹ không còn e dè như lần trước giữa chốn đông người. Có lẽ mẹ cũng hiểu rằng ở nơi này ai cũng như ai…
Tôi mân mê cô bé của mẹ, đút một ngón tay vào sâu trong mẹ, móc mọi thứ dơ bẩn của con người ra, ướt đẫm… Mẹ lấy túi xách để lên bụng che đi không cho ai biết tay tôi đang dạo chơi trong mẹ… Từng sợi long dài được tôi vuốt ve kéo dài ra… Môi tìm môi, lưỡi tìm lưỡi…
– Mẹ ăn gì chưa? Mình về nhà đi, mai mẹ về cũng được… Tôi nói vào tai mẹ…
– Mẹ ăn rồi, mẹ không về nhà con đâu, mẹ ngại HHTT, mẹ về nhà nghỉ gần bến xe, mai mẹ về quê sớm…
– Thế cũng được, con đưa mẹ về nhà nghì gần bến xe nhé, rồi con về.
Tôi chở mẹ ra nhà trọ tồi tàn gần bến xe, nơi có những thằng nghiện lượn lờ và nhiều con ca ve tàn tạ chào mời khách. Gần bến xe nên tệ nạn nhiều…
Tôi xách va li vào cho mẹ, cô bé tiếp tân mắt xanh mỏ đỏ nhìn tôi, hất hàm hỏi:” Qua đêm hay giờ?” Mẹ tôi nhanh nhảu; “Cho chị ở qua đêm sang mai về quê sớm”.
Cô bé tiếp tân chắc cứ nghĩ tôi và mẹ là cặp tình nhân nên hỏi vậy, vì mẹ tôi đeo khẩu trang nên không nhận ra. Vào phòng, một mùi hôi nồng nặc bốc lên, trên giường vẫn còn nhiều lônglá còn vướng lại của cuộc giao hoan trước…
– Con về đi, HHTT đang mong đấy, mẹ giục.
– Vâng, con ở với mẹ một lát con về. Mẹ đi tắm đi cho thoải mái.
Mẹ le te lấy quần áo ra tắm, căn trọ tồi tàn khiến tôi nhìn rõ cơ thể mẹ trắng nõn nà qua cửa kính vỡ…
Mẹ quấn khăn khiêu gợi bước ra, trân trân nhìn tôi âu yếm:
– Con nhìn gì thế, về đi…
Tôi lại gần mẹ, hôn lên tai mẹ rồi thủ thỉ: “Con nhớ cô bé của mẹ”… Mẹ đánh vào vai tôi e thẹn:”Con lại thế rồi”…
Tôi bế thốc mẹ lên giường, lột chiếc khăn tắm ra, cơ thể mẹ nằm gọn trong tôi…. Mong manh….
Cô bé của mẹ ướt đẫm nước, tôi nhìn mẹ từ trên xuống dưới, rồi dừng lại ở nơi tôi đã sinh ra… Mẹ nhắm mắt lại, mẹ biết tôi sẽ làm gì… Chờ đợi…
Hai cơ thể quấn vào nhau vội vã, tiếng thở dài, tiếng nghẹn ngào, tiếng rên nhẹ… Tiếng chim tôi va chạm vào bướm mẹ… Ào ạt…
– Con ơi…
– Mẹ ơi…
Cả hai không nói lên lời, đèn vẫn sang, mắt mẹ nhắm chặt, ngực mẹ nảy lên khi tôi dập những cú như trời giáng váo sâu trong cô bé của mẹ… Mong manh…!
Tôi banh hang mẹ ra, dùng hai tay nhẹ nhàng tách cô bé của mẹ ra, những chùm lôngcứ rậm rạp che đi phần nhạy cảm của mẹ…. Mẹ cầm chú bé của tôi sóc sóc vuốt ve như báu vật… Rồi lặng lẽ dẫn đường cho chú bé của tôi đi sâu vào trong mẹ… Tôi cúi xuống hôn mẹ, nhẹ nhàng, âu yếm… Chú bé của tôi hun lên mu mẹ, chạm vào tử cung mẹ… Mẹ rên lên môi khi tôi làm như thế. rất nhẹ nhàng…
– Con yêu, mẹ yêu con, con của mẹ… Mẹ thì thào…
Tôi không nói, cứ bóp hai vú căng tròn của mẹ như muốn ăn tươi nuốt sống hai trái bưởi ấy… Mẹ đẹp như thiên thần…
Mẹ hầu như không nói, chỉ im lặng khi làm chuyện ấy với tôi, mẹ không còn khóc, không còn rụt rè khi nằm dưới tôi, không còn cảm thấy tội lỗi khi chú bé của tôi đút sâu trong mẹ thì phải…
Tôi đặt hai chân mẹ lên vai, mông mẹ nâng lên đôi chút để lộ ra hai múi bưởi to dầy, mũm mĩm… Tôi chỉ biết ngắm nghía rồi trầm trồ, HHTT không thể sánh bằng mẹ tôi… Nước nhờn của mẹ chảy đầy xuống ga giường, trắng xoa chú bé của tôi…
Rồi lại vậy, tôi dập mẹ liên tục, mông mẹ ưỡn lên để tôi vào sâu hơn, hai tay mẹ bấu chặt đùi tôi, cấu mạnh khi tôi dập lút cán vào bướm mẹ…
– Cô bé khít quá, tôi rên lên…
Tóc mẹ dài xoã xuống phủ đầy khuôn mặt mẹ huyền bí, buông lơi.. Ngực mẹ tưng tưng khi tôi dập xuống, chảy ra hai bên thật khiêu gợi…
Tôi mệt quá nằm buông xuôi trên mẹ, mẹ vuốt ve lưng tôi, những giọt mồ hôi nhớp nháp chảy xuống, bên dưới nước nhờn của mẹ cũng trào ra như mồ hôi vậy…
Mẹ vuốt tóc tôi, âu yếm:
– Con cho vào trong nhé. Mẹ nói.
– Sao hôm nay lại thế? Mẹ an toàn à?
– Không, mẹ muốn thế, sắp tới không biết bao giờ cô bé mới được gặp chú bé nên mẹ muốn giữ lại chút gì đó… mong manh…
Tôi kê mông mẹ lên bằng chiếc gối cao, mẹ nhắm mắt lại, mẹ biết hiệp hai chuẩn bị bắt đầu… Mẹ chờ đợi…
Mẹ banh cô bé ra mời gọi, một màu đỏ au sâu thẳm quyến rũ, tôi không khó để đưa chú bé vào, quen thuộc quá, thân quen quá… Tôi hôn mẹ từ cố đến ngực, rồi bụng mẹ…Mẹ rên lên khi tôi làm thế, tuy không to nhưng đủ để tôi nghe thấy, tôi biết mẹ thoả mãn…
Tôi dập như không còn ngày mai trên bụng mẹ, cô bé của mẹ như tách đôi ra, như muốn nuốt trọn chú bé của tôi….
– Con tôi…
Tôi ra trong mẹ thật nhiều, mẹ ưỡn người lên đón nhận, cô bé mút chặt… Tôi đổ ập xuống người mẹ, thở phì phò…
– Con ra nhiều quá… Mẹ ôm tôi như đứa trẻ…
– Sao mẹ biết…?
– Mẹ biết chứ, con bắn mạnh thế mà…
Tôi định dậy kết thúc công việc của mình nhưng mẹ níu lại, không cho chú bé rút ra:” Ở trong mẹ chút đã”, mẹ nói…
Hai mẹ con cứ ôm nhau trần truồng như không có ngày mai cho đến khi chú bé của tôi nhỏ dần trong mẹ… Tôi rút chú bé ra … mềm nhũn…
Từng dòng tinh trùng trắng đục theo ra, quện lại chảy xuống giường… Mẹ nằm im không nói…
– Con đi về đi, HHTT đang mong đấy…
– Vâng, con ở lại chút nữa, đằng nào HHTT hôm nay cũng về muộn…
Mẹ ngồi dậy lấy khăn giấy lau những gì còn xót lại trên ga giường, bướm mẹ vẫn rỉ nước. Tôi láy khăn lau bướm mẹ. mẹ ngồi dang hai chân ra để tôi nhẹ nhàng lau những nghịch tử còn mong manh vương vấn…
– Cô bé đẹp quá…
– Đẹp gì, con chui ra từ đó, giờ lại vào lại, còn đẹp đẽ gì… Mẹ buồn buồn…
Hai mẹ con nằm bên nhau, mẹ rúc đầu vào ngực tôi như người con gái mới yêu lần đầu..
– Con hứa từ nay cố gắng làm tốt, yêu thương HHTT nhé, năm sau đi học lại nữa… Mẹ mở lời…
– Mẹ cũng đừng buồn chuyện gì, mẹ còn có con mà…
– Từ nay không biết thế nào nhưng hôm nay mẹ mong là chúng ta sẽ là lần cuối. Mẹ muốn quên mọi thứ, mẹ muốn mọi thứ trở về như xưa… Mẹ vẫn là mẹ của con như ngày nào…
– Thì mẹ vẫn là mẹ của con chứ có khác gì đâu.
– Mẹ con mà thế này à, mẹ con mà lại ôm nhau trần truồng thế này sao? Mẹ con mà con lại cho cô bé của mẹ khóc ướt đẫm thế này à?
Tôi không nói, thở dài. Mẹ cũng vậy. Không thể quay lại được nữa, không thể như xưa…
Chuông điện thoại đổ, HHTT nhắn tin hỏi tôi ở đâu, bao giờ về… Tôi không muốn rời xa mẹ chút nào… Mẹ có lẽ cũng vậy nhưng…
– Con dậy mặc quần áo rồi về đi, mẹ giục!
Tiễn tôi về bằng nụ hôn nồng cháy, mẹ thì thào:”Con cố găng quên mọi chuyện giữa chúng ta đi nhé, mẹ không muốn có lỗi với HHTT”. Tôi nhìn mẹ đắm đuối, không hứa hẹn gì…
Mẹ nắm tay tôi đặt lên ngực mẹ, như thể mẹ yêu tôi nhièu lắm, tình yêu của người mẹ. Tôi nắm tay mẹ đặt lên chú bé, tình yêu của kẻ nghịch tử…
Tôi chia tay mẹ như thế đấy… HHTT chờ tôi ở nhà… Đòi hỏi… Nhưng tôi từ chối, không phải vì tôi không có sức, mà là vì sau những gì vừa xảy ra giữa hai mẹ con tôi, tôi không còn tha thiết gì nữa…
Sáng, mẹ nhắn tin nói là lên xe an toàn, tôi trống trải quá…. HHTT đi làm sớm, tôi cũng mang tranh thủ đi làm, kiếm tiền quan trọng mà…
Chiều tối, tôi chưa về nhà trọ vội mà lang thang một mình trên con đường tấp nập của chốn thị thành, tôi có thói quen như vậy, mỗi khi buồn tôi đi lang thang vô định… Chợt nhận ra dáng ai kia như HHTT, nhưng HHTT đi với ai kia, tay trong tay vào nhà nghỉ… Mắt tôi như hoa lại, chân bủn rủn không bước nổi… Nhìn HHTT vui vẻ đi vào nhà nghỉ mà long tôi quắt lại… Có lẽ nào….
Những thứ mong manh đều dễ vỡ…
Tôi định lao vào hỏi cho ra nhẽ, định xông đến cho gã kia một trận, nhưng làm thế để làm gì, được gì? Mình cũng có ra cái gì đâu, cũng có là gì của nhau đâu, bản tính vậy rồi…
Hèn…
Tôi lại đi… cứ đi….
Về đến nhà cũng hơn 11h đêm, HHTT tươi cười như chưa có chuyện gì xảy ra, đon đả ôm lấy tôi, tôi không nói, im lặng… Cả đêm tôi mất ngủ, HHTT xoa lên ngực tôi, đòi hỏi… Tôi gạt tay ra… Kinh tởm… HHTT không hiểu, quay lưng ngủ ngon lành… Tôi nhớ mẹ quá…
Điện thoại của HHTT có tin nhắn, tôi vội xem, giật mình bật dậy “ Em ngủ chưa, thằng khách hôm nay cho nhiều không? Nó là khách VIP đấy, chỉ thích chơi trần thôi, em thong cảm, nó sạch sẽ, không lo bệnh tật đâu”..
Thì ra HHTT vẫn chưa bỏ cái nghề ấy, vẫn giấu tôi để dạng hang cho thiên hạ chơi… Vậy mà… Tôi chợt rung mình nghĩ đến cảnh HHTT quan hệ không có biện pháp an toàn, biết đâu, biết đâu…
Tôi chỉ mong trời sang nhanh để đi xét nghiệm….
Ngày mai…. Ngày mai…
-> Điều gì sẽ xảy ra khi kết có kết quả trên tay ? Mongmanhdv sẽ xử lí ra sao?
-> Liệu tôi có gặp HHTT và VGN trong hoàn cảnh khác ?
-> Cuộc đời của Mongmanhdv bị phản bội mấy lần ?
-> Sẽ ra sao nếu mongmanhdv lập gia đình trong khi vẫn còn là nghịch tử?
-> Mongmanhdv sẽ làm gì với kết quả xét nghiệm???
HHTT tên thật là gì, chưa ai có câu trả lời đúng, ai trả lời đúng nhất Chap mới về cuộc đời mongmanhdv sẽ ra sớm…
Hối sau sẽ rõ…
+ Mới hôm qua thôi thằng bạn thân còn nói: “ mai mày qua tao chơi, tao đưa mày đi xuống thăm em này dễ thương lắm, đảm bảo mày mê luôn”. Vậy mà hôm sau chính tay tôi bế nó trên tay nhìn nó lần cuối, máu chảy bê bết trên chiếc áo trắng của tôi… Cuộc sống mong manh quá…
+ Mới hôm qua thôi, người vợ mà tôi đã tha thứ cho những lỗi lầm quá khứ còn ở bên tôi, vậy mà khi tôi đi vắng, đã bước theo người tình vào nhà nghỉ … Ôi tình yêu mong manh quá…
+ Mới hôm qua thôi, sếp còn gọi tôi lên: “Chú làm việc chăm chỉ và tốt quá, anh sẽ đưa chú lên chức trưởng phòng, cố lên nhé”… Vậy mà hôm sau đã sa thải tôi vì lý do gì đó mà tôi còn băn khoăn mãi… Công việc mong manh quá…
+ Mới hôm qua người thứ ba còn nẳm trong vòng tay tôi, “Em chỉ có anh thôi, em chỉ dành cho mình anh thôi, chỉ mình anh đục vào cái lỗ này của em thôi”… Vậy mà hôm nào đó là những lời nói với người tình khác “ Thằng đó ngu lắm, em yêu gì nó, em chỉ yêu anh thôi, em thoả mãn khi ở bên anh bấy lâu”…. Trời ạ, những thứ mong manh đều dễ vỡ thế sao?
+ Mới hôm qua còn cho thằng em họ mượn tiền, còn ngon ngọt anh anh em em, lúc khó khăn mượn nó một ít, nó chối đây đẩy… Nói khó thì nó chửi mình… Vậy đấy, mọi mối quan hệ đều mong manh ư?
(Các bạn đang đọc truyện 18+ tại Truyen18 chấm Mobi)
Sáng hôm sau tôi dậy sớm, mệt mỏi sau một đêm suy nghĩ, tôi tắm rửa rồi lao thẳng đến bệnh viện… Rụt rè, lo lắng, sợ hãi là những cảm xúc xen lẫn trong tôi. Vào phòng xét nghiệm, thấy cũng nhiều thanh niên trạc tuổi tôi chờ sẵn, xấu hổ…
Có những người xem kết quả xong thì mừng rỡ, có những người thì mặt tái đi, chân đi không nổi… Tôi chợt hận HHTT quá, biết đâu đấy, làm cái nghề ấy nguy cơ cao, lại không quan hệ an toàn… Tôi chỉ lo kết quả không như ý muốn, rồi còn mẹ tôi nữa…
– Em có nguy cơ như nào mà đến đây? Chị bác sĩ hỏi giọng cáu bẳn.
– Em quan hệ không an toàn… Tôi đáp rụt rè, ngại ngùng.
– Bao lâu rồi?
– Mới thôi ạ.
– Mới thì không chính xác đâu, tối thiểu phải 1 tháng trở ra, rồi 3 tháng xét nghiệm lại…
– Nhưng em lo lắm, cứ làm xét nghiệm cho em đi… Tôi năn nỉ…
Vị bác sĩ nhìn tôi từ đầu đến chân không nói, rồi nói bang quơ: ‘Lúc sướng thì ai sướng cho”…
30 phút chờ đợi với tôi là cả cực hình, nhục nhã… Mồ hôi vãi như tắm, tim đập nhanh hơn bao giờ hết… Một lần và mãi mãi.. Ranh giới mong manh…
Có phải là nhưng thứ mong manh đều dễ vỡ?
ÂM TÍNH…
Kết quả là như thế, tôi chẳng vui mừng chút nào khi cầm tờ kết quả xét nghiệm trên tay, vì nó chưa đủ thời gian để có kết quả chính xác… Họ hẹn tháng sau quay lại khám tiếp… Tôi ngửa mặt lên trời than than trách phận, lại có kẻ khóc huh u như con nít, dương tính…
Nhìn người ấy thật tội, mang án tử trong người, dù nguyên nhân lây bệnh là gì thì đối diện với cái chết người ta đều tội nghiệp như nhau…
Tôi vô hồn lê bước về nhà, HHTT đang nằm nghe nhạc, tôi im lặng không nói… HHTT thấy lạ, ôm chầm lấy tôi nũng nịu:
– Anh đi đâu về thế? Sao lạ thế?
Tôi không nói gì cả, leo lên giường nằm nhắm mắt… HHTT leo lên người tôi đòi hỏi, tôi gạt tay ra rồi đứng dậy đi ra ngoài… Lại đi…
Vô định…
Tối, tôi mò về nhà vẫn chưa thấy HHTT về, chắc lại le ve ở đâu đó, chắc lại nằm dạng hang cho ai đó chơi, tôi tự nhủ… Kệ, tôi chẳng buồn quan tâm gì nữa, dẫu sao thì cũng vậy, giang sơn khó đổi, bản tính khó rời… Dù sao HHTT cũng là con nhà giàu, ăn chơi từ nhỏ…
HHTT về rất muộn, tôi vẫn chờ…
– Sao hôm nay anh ngủ muộn thế, chờ em cơ à? Hi hi..
– Anh có chuyện muốn nói với em.
– Chuyện j mà ghê thế, anh yêu?
– Anh biết hết mọi chuyện em làm rồi, anh đã đọc tinh nhắn của em cũng như thấy em đi vào nhà nghỉ với khách. Tại sao em không từ bỏ nghề dơ bẩn ấy sống đàng hoàng khi đã có anh?
HHTT im lặng, mặt tái mét, không nói gì…. Ngồi bệt xuống rơm rớm nước mắt…
– Em muốn có tiền để mình nhanh giàu, để anh bớt khổ…
– Để làm gì? Để em phải làm thế sao? Anh không chấp nhận chia sẻ người mình yêu với ai cả, anh không thể tha thứ cho người ngủ với mình lại đi ngủ với người khác. Quá khứ anh có thể bỏ qua…
– Em xin lỗi… HHTT bật khóc…
Tôi lại đi… Vô định…
Tôi nhớ mẹ vô cùng, thương mẹ, tôi sợ HHTT bị H, sợ tôi lây cho mẹ… Tôi không về nhà, tôi nhắn tin cho HHTT bảo cô ấy đi xét nghiệm nhưng không thấy trả lời…
Tối hôm sau tôi mới mò về nhà sau một ngày rượu say, HHTT đã dọn đồ đi, sạch sẽ như lúc chưa đến…
‘Cảm ơn anh đã ở bên em, em không xứng đáng với anh, hãy tha thứ cho em, rồi anh sẽ tìm được người con gái tốt hơn em. Em mãi mãi yêu anh. Em xin lỗi, anh cũng không phải lo về kết quả xét nghiệm gì cả, em khoẻ mạnh. Một lần nữa hãy tha thứ cho em, chúc anh và mẹ mạnh khoẻ, chuyển lời hỏi thăm sức khoẻ tới mẹ giùm em, em đi đây… Vĩnh biệt…”
HHTT đi như thế đấy, để lại mảnh giấy, cũng chỉ là cơn gió, bản chất HHTT không phải là người xấu, tôi biết… Hoàn cảnh đưa đẩy thôi…
Tôi cũng chẳng tin HHTT lắm, khoẻ mạnh hay không ai biết, làm cái nghề banh hángcho thiên hạ chơi thì ai biết ra sao… Màcó ra sao cũng chẳng sao… Dù sao thì….
Tôi lại trở về với công việc hàng ngày, đi dạy.. Tôi không còn dẫn gái cho khách nữa, tôi sợ lại gặp lại HHTT, sợ nghịch cảnh them lần nữa. Tôi cũng không nói với mẹ về chuyện HHTT bỏ đi, sợ mẹ buồn…
Tôi hồi hộp chờ từng ngày để xét nghiệm lại… Mong manh…
Cuối tuần, dì tôi gọi điện bảo về nhà chơi, dì đưa mấy đứa em lên nhà tôi chơi. Tôi cũng mới gặp mẹ nên không muốn về, một phần cũng vì tôi đang lo lằng chờ kết quả lần xét nghiệm sau…
Rồi mẹ tôi lại gọi điện:
– Cuối tuần con về không, dì và hai em lên chơi đấy.
– Con không mẹ à, con cũng mới gặp mẹ, đang đi làm nữa..
– Gặp mẹ thì quan trọng gì, lâu rồi mấy anh em không gặp nhau rồi còn gì… Ai làm cuối tuần mà làm…
– Để con tính…
Tôi lóc cóc ra bến xe về, ngồi trên xe mà long đầy suy nghĩ… Tôi không tập trung được, tôi sợ…. Tôi về đến nhà dì và hai em đang ăn cơm, nói cười vui vẻ..
– Con về rồi à, vào ăn đi, dì giục.
Hai đứa em cũng lớn nhanh thật, mới ngày nào… Thời gian trôi như nước qua cầu…
– Con dạo này già quá, nhưng có vẻ rắn rỏi đấy, học hành sao rồi? Có người yêu chưa/
– Con đang học, yêu gì đâu.. hì hì.
Tôi giấu dì việc tôi bảo lưu cũng như chuyện người yêu…. Liếc nhìn mẹ, mẹ cũng bối rối…
– Dì ở lại chơi lâu lâu với mẹ con đi. Mẹ con buồn lắm.
– Dì ở hai hôm thôi, về cho các em học hè… Lâu rồi con không về quê nên dì đưa lên em lên chơi…
Đêm hôm đó, tôi được phân công ngủ với hai em con dì, hai em trai còn nhỏ đang học cấp hai, một đứa mới học mẫu giáo…
Bên kia phòng tiếng mẹ và dì tâm sự nhỏ to, tôi không nghe rõ lắm, vì hai người nói nhỏ sợ tụi tôi không ngủ được. Chị em lâu ngày gặp nhau nên có quá nhiều tâm sự thì phải…
Sáng hôm sau tôi chở hai em ra chợ quê chơi, tụi nhỏ rất thích, tôi cố gắng cười nhưng long đầy lo lắng. Ngày mai…
– Bao giờ con đi? Dì hỏi.
– Mai con đi rồi.
– Sao sớm vậy, mấy khi về ở nhà với mẹ đi. Mẹ con cô đơn lắm đấy, ở nhà an ủi mẹ đi…
– Con cũng bận mà…
– Nó phải lên với người yêu chứ… Tiếng mẹ tôi vọng lên…
– Con có người yêu rồi hả? Dì lại hỏi.
– Chưa…
– Có cũng được, học xong cưới liền để mẹ có cháu bế…
Đêm, tôi lại được phân công ngủ cùng hai em, nhưng một đứa nhỏ không chịu ngủ, nó bảo nó muốn ngủ với dì vì hôm qua đã không được ngủ rồi.
– Thế hai đứa qua đây ngủ với mẹ, để bác qua ngủ với anh, mai anh cũng đi rồi. Dì nói…
– Thôi, để đứa nhỏ qua đây với chị em mình cho hai an hem nó ngủ với nhau. Mẹ nói.
Tôi biết tại sao mẹ nói vậy, mẹ sợ chuyện đó lại xảy ra… Chỉ tôi hiểu…
– Thôi, hai mẹ con chị ngủ cùng đi, mai nó cũng đi rồi…
– Nó lớn rồi, ngủ chung kì lắm. Mẹ nói.
– Chị này, kì gì, mẹ con chứ có phải người lạ đâu. Hơn nữa nó sắp đi rồi, con nó lớn nó vẫn là con mình… Dì nói…
Ừ nhỉ, tôi dù cho có lớn cũng chỉ là con của mẹ, mẹ không nói được gì them, bê gối qua phòng tôi…
Tôi một góc, mẹ một góc, không ai nói gì…
– Con ngủ đi, mai đi rồi. Mãi mẹ tôi mới cất tiếng…
Tôi xoay người mẹ lại, ôm mẹ vào long… Tôi thương mẹ quá… Mẹ mặc váy ngủ trắng mát lạnh… Tôi nhớ mùi hương của mẹ, của cô bé mũm mĩm…
– Con đừng như vậy… Mẹ nói…
Tôi cũng chẳng có ý định làm gì cả, ôm mẹ vào lònglà đủ, tôi sợ …Sợ bệnh lại lây cho mẹ, một lần với mẹ ở thành phố rồi, hy vọng nếu có gì cũng không sao… Một lần…
– HHTT thế nào? Sao con không đưa về ra mắt dì luôn?
– Cô ấy bận mẹ à, tôi giấu…
Mẹ rúc đầu vào tôi, xoa ngực tôi ngủ ngon lành… Tôi không thể ngủ… Suy nghĩ…
Nửa đêm, mẹ mơ ngủ thì phải, mẹ ôm chặt tôi, xoa hết người tôi, thò tay vào quần nắm lấy chú bé của tôi… Tôi biết mẹ đang mơ, vì mẹ không bao giờ làm thế, mắt mẹ vẫn nhắm…
Tôi im lặng, tôi không đủ can đảm để cho chú bé vào mẹ, cũng không đủ can đảm để vén váy mẹ lên. Tôi sợ quan hệ với mẹ trong khi vẫn chờ kết quả…
Mẹ nắm chặt chú bé của tôi mà sóc, tôi gạt tay mẹ ra, mẹ chợt tỉnh giấc… Nếu là trước đây có lẽ chú bé của tôi đã nằm trong khe của mẹ ướt đẫm rồi…
Mẹ tỉnh hẳn, xấu hổ với việc mình làm, quay đi…
– Mẹ xin lỗi, mẹ không cố ý…
Tôi ôm mẹ vào lònghôn lên trán mẹ, “mẹ ngủ đi”. Mẹ ngạc nhiên khi thấy hôm nay tôi không vồ vập, không đòi hỏi mẹ nữa.
– Sao hôm nay con lạ thế, lần đầu mẹ thấy con như thế.
– Là sao ạ? Tôi giả vờ.
– Thì lần nào con cũng muốn ăn tươi nuốt sống mẹ, hôm nay lại đẩy mẹ ra thế này…
– Con muốn mọi chuyện qua đi…
Mẹ xoa đầu tôi không nói, âu yếm nhìn tôi một lúc….
– Con của mẹ lớn thật rồi, có thật là con có suy nghĩ như thế thật hay không? Hay là con không muốn có lỗi với HHTT?
– Con muốn dừng lại, muốn mọi thứ trở lại như xưa, dù rất khó…
Mẹ nhìn tôi nghi ngờ, vì đã bao lần muốn dừng lại nhưng tôi đều phá vỡ ranh giới ấy..
– Nếu những điều con nói là sự thật thì mẹ rất vui, mẹ có thể yên tâm về con. Mẹ thủ thỉ vào tai tôi.
– Con cũng mong là vậy.
– Mẹ biết con cũng khó chịu lắm, vì chú bé của con ngóc lên rồi nè.
Tôi muốn cho chú bé vào cô bé của mẹ lắm chứ, nhưng không đủ can đảm đề làm chuyện ấy. Chú bé của tôi cọ vào cô bé của mẹ cương cứng.
– Thôi để mẹ làm con ra, dù sao mẹ cũng có lỗi đã để nó thức dậy, dù sao thì cách này cũng không tội lỗi bằng con cho vào mẹ.
Nói rồi mẹ cầm chú bé của tôi vuốt ve, tôi nhắm mắt hưởng thụ, tay mẹ mềm mại uyển chuyển đưa lên đưa xuống làm tôi như muốn ra ngay. Tôi cũng không chịu them được nữa, thò tay xuống xoa lên mu mẹ, rồi tách đôi ra tìm đường vào sâu trong mẹ… Một ngón… rồi hai ngón…
Cô bé của mẹ ướt nhẹp, tôi chỉ muốn cho chú bé ngay vào mà dập, mà ấn sâu vào nhưng…
Tiếng mẹ tôi rên khẽ, tiếng nhóp nhép của cô bé trong tay tôi, những sợi long của mẹ bết lại từng mảng… Ngực mẹ run lên khi tôi xọc hẳn tay vào..
Vậy là trong bóng tối hai kể tội lỗi đang thoả mãn nhau bằng tình yêu nghịch tử… Mong manh…
Tôi ra như thế đấy, ướt sũng tay mẹ…
Ngủ ngon…
Sáng, tôi và mẹ đều ngượng ngùng… Mẹ và dì đi chợ, tôi dọn dẹp nhà cửa, thu xếp chiều định đi… Chợt tôi nhớ đến cuốn nhật kí của mẹ, tôi lục tung ngăn tủ của tôi, nó vẫn nằm đấy như ngày nào…
“Thấy con hạnh phúc bên HHTT mình vui quá, nhưng sao lại có cảm giác trống vắng thế này… Chết mất… Bao lần muốn dừng lại nhưng bấy nhiêu lần không thể vượt qua. Mọi thứ đã nằm ngoài kiểm soát của mình, lý trí không thắng nổi trái tim. Tại sao mình lại thế này, sao mình lại ghen với HHTT? Sao mình lại ghen với người yêu của con trai mình. Trước mình ghen với VGN, giờ thì… Trong mình xen lẫn tình mẫu tử lẫn nam nữ thì phải. Lúc trên giường mình yếu đuối như con gái yêu lần đầu, lúc xong rồi tình yêu mẹ con lại trở lại. Thật sự mình khó xử quá. Mình muốn quên mọi thứ đi nhưng thật khó, hình ảnh cứ ùa về, đâu đâu trên cơ thể mình cũng có dấu vết của con mình. Mình không muốn nhưng chỗ ấy của mình yếu đuối quá, nó không nghe lời mình mà cứ ùa theo cảm xúc nên nước ra thật nhiều. Mình chưa bao giờ có cảm xúc như thế, tiếc là nó lại được mang đến bởi con trai mình, người mà mình đã mang nặng đẻ đau… Đôi lúc ở nhà thật cô đơn, mình cũng cần vòng tay che chở, cũng cần chỗ dựa. Mình còn trẻ, cũng có nhu cầu sinh lý, mình cứ ngỡ sau khi chồng mình như thế sẽ không còn cảm xúc xác thịt nữa nhưng con mình lại làm sống lại cảm giác ấy… Mình thật ích kỉ và đáng chết khi như thế. Nhiều đêm mình mơ thấy con mình ở bên mình, giật mình dậy không thấy, mình buồn quá… Làm sao bây giờ…”
Tôi không đủ thời gian cũng như cảm xúc đọc hết nhật kí dài ấy… Tôi thương mẹ quá, tình cảm mẫu từ nam nữ đan xen giằng xé mẹ tôi…
Chiều, tôi chở dì và hai em ra bến xe trước, sau đó về nhà cất xe rồi cũng định đi luôn. Mẹ đứng chờ ở cửa mong tôi quay về, mẹ mặc chiếc váy trắng dài, khuôn mặt đượm buồn…
– Con cũng đi luôn đây. Tôi nói.
– Lên đó học rồi giữ sức khoẻ, lo cho HHTT nhé.
– Vâng.
Tôi vào nhà lấy đồ, mẹ lẽo đẽo phụ tôi bê ít đồ ăn mẹ đã chuẩn bị sẵn cho vào ba lô. Mẹ cúi xuống để lộ ra hai quả đào mộng chin lủng lẳng trắng ngần. Tôi đứng như trời trồng chăm chăm nhìn vào đó. Mẹ ngẩng lên thấy tôi nhìn như thế kéo cao áo lên ngượng ngùng.
– Con làm gì thế? Nhìn gì mà chăm chú thế? Mẹ cười.
– Mẹ đẹp quá.
– Úi trời, anh quá khen, đẹp hay xấu thì cũng già rồi.
Tôi tiến sát bên mẹ ôm mẹ vào long. “ Con đi nhé, mẹ ở nhà giữ sức khỏe”. Mẹ xoa lưng tôi, “Con đi rồi khi nào đưa cả HHTT về nhé”.
Tôi chợt hận HHTT qúa, biết ăn nói sao với mẹ…
Chợt mẹ đẩy tôi ra rồi nói.
– Mẹ rất vui vì con đã trưởng thành, đã biết suy nghĩ dừng lại. Con đã không làm chuyện ấy với mẹ. Dù mẹ con mình vẫn động chạm nhau nhưng hy vọng lần sau sẽ không còn như thế.
– Con cũng mong là thế, thời gian qua đi con nghĩ mọi chuyện sẽ qua thôi. Tôi giả vờ, thực sự tôi rất muốn quan hệ với mẹ nhưng vì chưa đến ngày xét nghiệm nên tôi đành long…
– Mẹ sẽ thử con lần nữa…
– Là sao? Tôi tò mò..
Mẹ chợt ôm lấy tôi, hôn ngấu nghiến lên môi, lên trán tôi như hai người yêu nhau, tay mẹ thò vào túm lấy chú bé của tôi mà day mà xóc. Mẹ chủ động cầm tay tôi đưa vào cô bé của mẹ, mẹ chủ động dạng chân ra để chiếc váy tụt xuống, chỉ còn chiếc quần lót ướt thành từng mảng…
– Con muốn nghĩ mẹ thế nào cũng được, là dâm đãng hay đê tịên cũng được nhưng mẹ con mình quan hệ với nhau quá nhiều, không còn e ngại gì nữa, mẹ chỉ muốn thử xem con có đủ dũng khí vượt qua nghịch cảnh này không.. Mẹ vừa nói vừa thở hổn hển bên tai tôi.
Tôi im lặng không nói, cứ để mẹ thử thách lòngcan đảm của tôi. Rồi chiếc quần lót của mẹ cũng rơi xuống, mẹ trần truồng ôm lấy tôi, rồi mẹ chủ động tụt quần tôi xuống, mong manh…
Hai cơ thể trần truồng trong căn bếp nhỏ… (Các bạn đang đọc truyện 18+ tại Truyen18 chấm Mobi) Tôi im lặng như trời trồng, dù chú bé đã căng đạn muốn bắn ra.. Mẹ cố tình cọ sát cô bé vào chú bé như muốn tối đút vào nhưng tôi không thể…
Tôi biết cô bé của mẹ đã ướt, tôi biết mẹ vừa muốn thử thách tôi nhưng cũng vừa muốn tôi cho vào, ở hoàn cảnh này ai cũng vậy…
Tôi như muốn bung ra, muốn xoa lên ngực mẹ, muốn cho chú bé vào ngay bướm mẹ mà dập… Nhưng…
Mẹ không thấy tôi nói gì, làm gì liền dừng lại nhìn vào mắt tôi.
– Con đã vựơt qua, cảm ơn con…
Tôi nhìn mẹ, mẹ thật tội nghiệp..
Mẹ cúi xuống nhặt chiếc quần lót lên, mặc vào…
– Vậy là mọi chuyện đãqua, lần cuối rồi nhé. Rồi mọi thứ lại như xưa con nhỉ? Mẹ thở dài.
Mẹ đi vào nhà vệ sinh, tôi biết mẹ vào làm gì, để lau chùi những giọt nước nhờn đang chảy trong cô bé của mẹ. Mẹ bước ra, tôi vẫn đứng như trời trồng ở đó, khoả thân.
– Con mặc quần áo rồi đi đi, Muộn rồi không lại hết xe.
Mẹ mới mặc chiếc quần lót bước ra, tôi có thể nhìn rõ mu mẹ nổi lên, những đám long đen nhánh thò ra hai bên mép quần. Tôi ôm mẹ ngấu nghiến hôn môi…
– Tới lượt con thử thách mẹ…
Mẹ lại như trời trồng, và quần lót của mẹ lại rơi lần nữa, tôi xoa lên mông mẹ, bóp mông mẹ, hôn lên ngực lên cổ mẹ… Tay tôi móc tìm hột le của mẹ mà day, mẹ rên khẽ…
– Con đừng làm vậy, mẹ sẽ vượt qua được, con không cần làm thế đâu, mẹ đẩy tôi ra.
Tôi không nghe mà kéo mẹ sát gần, nhưng chú bé vẫn có khoảng cách với cô bé, tôi sợ chú bé chui tọt vào bướm mẹ.. Tội lỗi…
– Con không vựot qua đưọc mẹ à. Con muốn, con nhớ cô bé, con muốn cho chú bé gặp cô bé.. Tôi nói vào tai mẹ…
– Vậy sao con không cho vào? Mẹ tưởng con đã vựot qua mà, sao giờ lại…?
– Mẹ còn bao cao su nào không? Tôi ấp úng?
– Để làm gì? Hôm nay mẹ an toàn mà, con cứ cho vào đi…
– Không, an toàn nhưng vẫn có nguy cơ có em bé, tôi chống chế..
– Thì con cho ra ngoài là được mà…
– Ra ngoài cũng có nguy cơ, hơn nữa con sợ không rút ra kịp…
– Mẹ có quan hệ với ai ngoài con đâu mà dùng bao cao su…
– Vậy thì thôi vậy. Tôi định đẩy mẹ ra.
– À, hình như mẹ còn mấy cái từ lâu rồi, từ thời hội phụ nữ phát miễn phí để kế hoạch hoá gia đình. Nhưng lâu rồi không biết còn dùng đựoc không.
Mẹ le te chạy vào buồng, một lúc sau mẹ hớn hở chạy ra, như đứa trẻ được cho kẹo, tươi cười…
– Còn mấy cái nè, chắc không sao. Mà sao con hôm nay lạ thế, lại còn lo cho mẹ nữa. Mọi lần thì bảo cho ra ngoài cũng không chịu.
Tôi ôm lấy mẹ, hôn lên ngực mẹ rồi bế thốc mẹ nằm trên bàn ăn, chỗ này đã bao lần là nơi giao hoan mệt mỏi của tôi và mẹ. Mẹ nhắm mắt chờ đợi, hai chân mẹ dạng ra chờ đợi, cô bé lấp ló sau khe cuốn hút…
– Mẹ đeo bao giúp con đi.
– Mẹ có dùng bao giờ đâu mà biết. Mẹ nhắm mắt nói.
Tôi khá thành thạo chuyện này vì HHTT đã dạy cho tôi. Loại đĩ rẻ tiền, tôi thầm chửi. Không biết cô ta đeo bao cho bao nhiêu thằng rồi…
Tôi đè lên mẹ, trên chiếc bàn ăn nhỏ bé, hai chân mẹ buông lơi xuống bàn làm mu mẹ nhô cao vời vợi, nước nhờn chảy thấm ra đùi mẹ. Tôi vội vàng cho chú bé vào bướm mẹ như sợ cô bé đi mất…
Ngập sâu là cảm giác mang đến cho tôi, chiếc bàn ăn rung lên từng nhịp mỗi khi tôi dập xuống. Giữa ban ngày trên chiếc bàn ăn trong xó bếp hai kẻ trần truồng đang quằn quại bên nhau, kẻ ấn vào người đẩy ra..
Mẹ ôm chặt lấy tôi như sợ tôi rút ra không đút vào nữa.. Mẹ rên khẽ khi tôi đút mạnh vào, tối có thế cảm nhận được nước nhờn của mẹ chảy ra cả mặt bàn, thấm vào bao cao su từng bọt khí…
– Con không vựot qua được đâu, con dối lòngmẹ đấy. Tôi nói khẽ.
– Mẹ biết, mẹ cũng vậy. Tội lỗi quá con ơi…
– Bàn ăn này mình quan hệ nhiều lần rồi mẹ nhỉ.
– Ừ, mẹ không quên một lần nào..
Tôi đừng xuống để mẹ nằm tênh hênh trên bàn ăn, hai chân đặt lên vai tôi và từ từ ấn sâu vào… Mỗi lần rút ra là chú bé của tôi kéo một chút nước nhờn của mẹ chảy ra…
Tôi dập mẹ như muốn ăn tươi nuốt sống mẹ, hai quả đào tiên của mẹ tưng tưng theo từng dịp dập của tôi…. Hai tay mẹ bấu vào thành bàn, môi mẹ cắn chặt lại… Tôi biết, mẹ thoả mãn…
Tôi đã ra như thế đấy…. Bao cao su đầy tinh dịch của tôi được mẹ cầm lên xem…
– Con ra nhiều quá, để mẹ xem nào…
Tôi nằm phục lên người mẹ, chú bé teo dần… Chỉ còn tình thương ở lại…
Hai mẹ con ôm nhau nằm trên bàn, bất tiên chút nhưng sau cuộc truy hoan mệt mỏi không ai muốn đứng dậy ngay…
– Mình hư nhỉ mẹ nhỉ?
– Ừ.
– Con đi đây, muộn quá rồi.
– Con ở lại đi, mẹ nói.
– Con phải đi mà…
– Mai đi, đêm nay ở lại với mẹ. Muộn rồi.
Tôi biết lúc này mẹ cần tôi là tình yêu mẫu tử giữa người mẹ và người con, tình yêu xác thịt nam nữ vừa mới qua xong…
Tôi ở lại như thế đấy, rồi đêm đến lại them hai chiếc bao cao su nữa được bóc, mẹ giữ lại một cái nguyên, bảo để dành lần sau…
Tôi quay quắt trong cô bé của mẹ đến sáng, mẹ dang rộng chân ra để tôi chui vào, rồi dang rộng tay raôm tôi ngủ, mẫu tử hay nghịch tử?
Ngày mai….
-> Điều gì sẽ xảy ra khi HHTT cặp bồ với đại gia và bị đánh ghen?
-> Liệu tôi có đi học lại sau một thời gian bảo lưu?
-> Liệu về thăm cô bé của mẹ lần sau tôi có cần dùng đến chiếc bao cao su cuối cùng?
-> Sẽ ra sao nếu mongmanhdv lập gia đình trong khi vẫn còn là nghịch tử?
Hối sau sẽ rõ…
Chap tiếp theo sẽ là:
Chap 14: Tiễn biệt….!
+ Mới hôm qua thôi thằng bạn thân còn nói: “ mai mày qua tao chơi, tao đưa mày đi xuống thăm em này dễ thương lắm, đảm bảo mày mê luôn”. Vậy mà hôm sau chính tay tôi bế nó trên tay nhìn nó lần cuối, máu chảy bê bết trên chiếc áo trắng của tôi… Cuộc sống mong manh quá…
+ Mới hôm qua thôi, người vợ mà tôi đã tha thứ cho những lỗi lầm quá khứ còn ở bên tôi, vậy mà khi tôi đi vắng, đã bước theo người tình vào nhà nghỉ … Ôi tình yêu mong manh quá…
+ Mới hôm qua thôi, sếp còn gọi tôi lên: “Chú làm việc chăm chỉ và tốt quá, anh sẽ đưa chú lên chức trưởng phòng, cố lên nhé”… Vậy mà hôm sau đã sa thải tôi vì lý do gì đó mà tôi còn băn khoăn mãi… Công việc mong manh quá…
+ Mới hôm qua người thứ ba còn nẳm trong vòng tay tôi, “Em chỉ có anh thôi, em chỉ dành cho mình anh thôi, chỉ mình anh đục vào cái lỗ này của em thôi”… Vậy mà hôm nào đó là những lời nói với người tình khác “ Thằng đó ngu lắm, em yêu gì nó, em chỉ yêu anh thôi, em thoả mãn khi ở bên anh bấy lâu”…. Trời ạ, những thứ mong manh đều dễ vỡ thế sao?
+ Mới hôm qua còn cho thằng em họ mượn tiền, còn ngon ngọt anh anh em em, lúc khó khăn mượn nó một ít, nó chối đây đẩy… Nói khó thì nó chửi mình… Vậy đấy, mọi mối quan hệ đều mong manh ư?