ngày ấy xa rồi - Chương 1
chap1
Chạy giữa đồng xanh bao la. nó thấy nó thật nhỏ bé. Nó cứ chạy,chạy rồi bỗng mặt đất nức toác tạo thành 1 cái vực sâu. Nó rơi xuống rồi chết. Hết truyện.
Đùa thôi. Nó chỉ tỉnh dậy khi khi chiếc xe khách va phải ổ gà. Chiếc xe lắc lư. Nó chao đảo xuýt ngã. Nhưng ngã sao được vì có 1 người cần nó để làm chỗ dựa.
Nó 1 anh chàng nhà quê. Không đến nỗi chân lấm tay bùn cũng có ăn học đoàng hoàng. Nhưng với tính cách ít nói. Thì nó không có quá nhiều bạn. Những năm học phổ thông thì nó chỉ có chơi với vài đứa bạn mà nó cảm thấy hợpp. Với ngoại hình mà tự nó thấy nó xấu. Nó không quá tự ti vào bản thân. ít ra là nó học tốt. Nên nó mới thi vào trường mà nó thích. Nó có 1 tuổi thơ khá tốt với lũ bạn. Nhưng về gia đình là điều nó không muốn nhắc tới nhất (có gì sau sẽ nói rõ).
Nó đi học mà chẳng nhờ lấy chút tiền của gia đìnhh. Vì sao. Vì nó không muốn. Nó đi học!! Có người giúp. Nhưng không phải vì thế. Nó muốn mẹ nó để tiền ấy mà lo cho bố nó.
Trở lại chuyến xe khách. Chuyến xe đưa nó lên thủ đô. Biến nó thành 1 sinh viên năm nhất. Nó mỉm cười bất chợt. Nó thấy mỏi vai rồi. Quay sang. Nó thấy chị vẫn đang ngủ. Vẫn gương mặt ấy. người mà đã giúp nó vượt qua sự cô đơn suốt mấy năm học phổ thông.
Chị( tạm gọi là thế đi). Hơn nó 2 tuổi Sinh năm 88, 1 cô gái xinh đẹp,học giỏi, rất được lòng mọi người. chị có rất nhiều vệ tinh bu quanh,nhưng có vẻ không quan tâm lắm. Nó yêu chị, chị cũng vậy, nó biết , nhưng 2 đứa lại chẳng phải người yêu, gia đình không ngăn cấm, chả có anh chàng nào làm chị lưu luyến cả… Đơn giản, chị nói với nó chị muốn chờ nó trưởng thành, ổn định đi rồi tính sau, tất nhiên là nếu lúc ấy nó còn F.A( cái nay sau nói rõ hơn)
Chị với nó cùng quê, tuyên quang mà, gái xinh vô cùng. Là con 1 nhà giàu, bố là chủ tịch 1 công ty du lịch, Nhưng chị không hề tỏ ra kiêu, chảnh với bất kì ai. Có mẹ là giáo viên nên được nuôi dạy cẩn thận từ nhỏ, có anh trai nên chị cũng có đù tình thương gia đình. Với mọi người chị là 1 cô gái nết na, thùy mị đúng chuẩn con gái Việt. Với nó, chị là tri kỉ, là người mà nó tin tưởng tuyệt đối, không chút nghi ngờ. Ở bên chị, nó cảm thấy khác có gì đó nhẹ nhàng yên bình, chị nhìn bề ngoài xinh đẹp, nhưng cũng chẳng phải 1 cô gái mỏng manh yếu đuối, chị quyết đoán không yếu đuối như 1 số người nào đó đến dắt cái xe còn không được. Nhưng khi ở với nó, chị cũng như bao cô gái khác, biết làm nũng, giận hờn vớ vẩn blabla(gu âm nhạc thì khác nhau lắm ). Chị và nó học cùng trường đại học (c2,c3 cách xa nhau lắm, lúc ý chưa quen luôn.Đến năm lớp 10 ms quen chị). Hơn nó 2 tuổi, nhưng chị chỉ học trên nó 1 năm. Chẳng phải vì lí do gì, là do chị. Học xong 12 chị không đi học luôn. Chị chờ 1 năm chờ gì, chờ nó! Để 2 đứa không quá xa nhau. Hồi mới quen chị, nó cũng như bao anh chàng khác cũng say đắm chị, nhưng dồi càng tiếp xúc, nó càng thay đổi suy nghĩ nhiều hơn.