Ngã Rẻ Cuộc Đời - Chương 7
Biển chiều êm ả vắng lặng, lát đát chỉ có vài ba người tắm, chắc họ là dân địa phương. Dường như không thấy du khách vì giờ này họ đã bắt đầu ăn chiều. Mặt trời đang lặn sau những tòa nhà, ánh nắng chỉ còn là những tia sáng le lói đỏ au. Trí đúng là kẻ “xảo quyệt” đã tính toán hết mọi chuyện, tắm giờ này không bị đen da nên ngày mai về công ty sẽ không ai biết cả hai đã len lút đi chơi riêng.
Mới nhúng chân xuống nước nghe lạnh cóng nhưng khi đã quen rồi sẽ dễ chịu vô cùng. Trí và Lan đuổi bắt nhau ríu rít nơi bãi tắm đang dần thưa thớt. Bộ bikini hai mảnh tôn cho vóc dáng thon thả thêm nuột nà khiến mọi ánh mắt phải say đắm. Trí cũng trong số đó, anh ngắm nghía mãi không thôi. Mỗi khi Lan chạy theo một con sóng hay đứng lại tìm một vỏ ốc trên bãi cát, những đường cong uốn lượn chết người vẽ nên thân thể nõn nà không tì vết. Chiếc quần tắm ôm ấp bờ mông cong, phía trước là mảnh vải nhỏ úp vừa vặn lên gò mu căng phồng. Vòng eo thon thắt nhỏ được điểm tô một lỗ rốn sâu sâu, chạy dài lên trên là đôi bầu vú căng đầy nẩy nở. Trí bế xốc Lan trên hai cánh tay lội ra chỗ nước sâu. Nàng la toáng lên khi con sóng ập đến phủ nước qua cả đỉnh đầu. Trí đặt Lan đứng xuống, nước biển ngang ngực dập dềnh đẩy hai cơ thể lại gần bên nhau. Trí ôm Lan gắn lên môi nàng nụ hôn thật sâu. Lan vòng tay qua cổ anh đón lấy trong nỗi đam mê sâu thẳm. Mỗi khi anh hôn, nàng thấy cả cơ thể mềm nhũn, mọi phản kháng đều trở thành vô nghĩa để chuyển thành động lực thôi thúc nhau hơn. Trí vòng tay siết eo Lan, bàn tay xoa xoa làn da mịn như tơ lụa. Anh luồn tay vào lưng quần bóp nắn cặp mông căng cứng dưới làn nước lạnh ngắt. Hai bộ phận bí hiểm áp sát, mang đến cho nhau cảm giác nổi cộm nơi ấy. Trí xoay Lan tựa lưng vào ngực anh, nàng tiếp tục ngửa mặt ra sau đón lấy nụ hôn đầy quyền năng của Trí. Bàn tay anh vẫn sờ soạng mông nàng, tay còn lại vòng tới trước luồn vào hai lớp quần bóp nắn chiếc mu rùa vun cao. Lan khẽ kẹp chân đưa tay xuống nước giữ lấy tay Trí, nhưng lòng bàn tay anh đã úp phủ lên gò mu. Những sợi lông sũng ướt đang mềm mại trong bàn tay đang ra sức sáng tạo ở nơi chỉ dành riêng cho một người. Cái vật to dài của Trí đã cương lên đè vào đùi Lan, không cần phải giữ kẽ gì nữa, Lan đã lún sâu vào nhục cảm, mê muội trước đòi hỏi của thể xác, nàng buông tay Trí để vòng ra sau sờ vào bộ phận đàn ông, cái vật mà khi còn trong khách sạn đã khiến nàng rất đỗi ngạc nhiên lẫn tò mò. Bàn tay chỉ mới chạm vào lớp vải quần bơi cũng đủ định hình ngay trong tưởng tượng của Lan về kích cỡ. Lan đã hư đốn, bỏ mặc tiếng gào thét can ngăn của lý trí để sống trọn với nỗi đam mê đã nhiều lần bùng phát. Không để Lan đối mặt với nỗi hổ thẹn, Trí rời tay khỏi bờ mông mát lạnh tháo dây rút lưng quần, anh cầm bàn tay mềm mại của nàng đút vào hai lớp vải. Bộ phận đàn ông đã cương cứng, Lan khẽ rụt tay khi vừa chạm đến nơi ấy nhưng Trí đã giữ không cho nàng thu lại. Lan bị buộc để tay trong quần anh rồi nàng cũng quen dần, nàng đã thoát qua nỗi e dè sợ sệt, nàng đã vứt bỏ sự thẹn thùng của đứa con gái ngoan hiền, can đảm cầm lấy cây đại thụ của người đàn ông. Một cảm giác mê đắm chưa từng biết đến, một ham muốn cháy bỏng thôi thúc nàng phải lao vào một cuộc nổi loạn. Em muốn nổi loạn, em muốn sống với chính mình, em muốn… em muốn…
Dưới làn nước mát lạnh Trí vẫn cảm nhận được sợ trơn nhớt đang rỉ rả giữa cặp môi âm hộ. Ngón tay sụp vào khe suối liền được hai chiếc môi dày bọc lấy. Lan co rúm bỏ dỡ nụ hôn đam mê để rên khẽ. Cảm giác kích thích tuyệt diệu đang diễn ra nơi cửa mình, sự tê rần nóng ấm trong bàn tay nhỏ nhắn, sự mớn trớn của chiếc lưỡi thần kỳ trên triền cổ đã giết chết sự thánh thiện trong Lan.
Chưa bao giờ tắm biển lại khiến Lan mê đắm với nhiều dấu ấn để đời như hôm nay. Lan giụt Trí lên bờ vì trờ đã sụp tối. Anh bế nàng vượt qua những con sóng nhỏ đi vào. Lan vòng tay đu lên cổ nhìn anh âu yếm, nàng thấy trái tim đã đập sai nhịp, lý trí đã lụi tàn nhường ngôi cho tình cảm. Lần đầu tiên từ khi được làm việc bên cạnh anh, nàng thấy Trí thật điển trai phong độ, đôi mắt thật nồng ấm dễ gần, đôi môi cương nghị trong mệnh lệnh nhưng rất đỗi ngọt ngào trong những nụ hôn. Nàng say mê cái cách mà Trí cưỡng hôn mình, vừa ngang tàn lại vừa cuốn hút.
Lên đến bờ cát Trí đặt Lan đứng xuống. Nàng lấy chiếc khăn lớn quấn ngang bụng, tay cầm dép đi chân trần bên ông sếp rất đỗi “đáng ghét”. Giờ thì Lan không còn rụt tay khi Trí dắt nàng đi bộ về khách sạn. Nàng đã bị chinh phục trước sự nồng nàn của Trí, đã mềm lòng thuận theo mọi sắp đặt của anh. Hơn bao giờ hết trong Lan dậy lên một tình cảm khó tả, dường như nàng đang khát khao muốn cả hai là một phần của nhau. Cánh cửa phòng khách sạn đóng sầm lại, Lan không còn giật mình như lúc chiều mà trái lại nó khiến nàng thấy mình vừa tách biệt khỏi thế giới bên ngoài để được tự do bay bổng trong cảm giác yêu đương. Nàng hối hả lao vào vòng tay chủ động khóa môi Trí, hay nói đúng hơn là nàng muốn đòi lại những gì đã bị anh cưỡng chiếm nhiều lần. Chiếc hôn bất ngờ trong vị mặn của nước biển còn vương trên đôi môi của nhau khiến cả hai thêm cuồng nhiệt. Trí vòng tay ra sau tháo sợi dây áo lót đang thắt thành một chiếc nơ, cặp vú được giải phóng áp vào ngực anh mềm mại và ấm áp. Trí nắm lưng quần tắm kéo xuống, ngón tay trượt dài từ bờ hông xuống thấp móc vào lưng thun của lớp quần lót. Anh thuận tay kéo cả hai xuống một lượt. Lan không chống cự mà uốn lượn hạ thể cho hai chiếc quần rơi khỏi chân cuộn tròn ướt sũng dưới nền nhà. Thân thể nõn nà phơi bày trần trụi cho người đàn ông mà Lan đã len lén yêu thương. Trí cũng cởi bỏ những vướng víu trên người, khẩu đại pháo ngẩn đầu thốn vào giữa hai chân, Lan khẽ đẩy mông ra sau né tránh nhưng cái vật cương cứng ấy lại lấn tới đầy đe dọa. Cả hai thở hổn hển trối chết, toàn thân nóng rực như bị thiêu đốt trong ngọn lửa nhục cảm.
– Anh ơi! Giúp em dừng lại, van anh, hãy giúp em!
Lan rên xiết oằn mình trong vòng tay siết chặt, lắng nghe sự đòi hỏi bên dưới đang cuồn cuộn dâng lên. Từng đợt sóng thần ùn ứ trong âm cung dâng trào ướt đẫm nơi ấy.
– Giúp em, giúp em với…!
– Anh chỉ muốn vùi dập em ngay thôi.
Lời Trí nói không sai, thật quá khó để chiều ý nàng trong bối cảnh cả hai đã trần truồng ôm chặt lấy nhau. Những đòi hỏi của thể xác đang hành hạ lý trí. Thật may cơn đói cồn cào đang làm loạn trong bao tử đã giúp anh có đủ nghị lực vượt qua. Trí bế Lan vào nhà tắm xả nước. Cả hai lại ôm nhau quyến luyến không muốn rời. Dòng nước tơ mịn của vòi sen tỏa từ đỉnh đầu xuống cơ thể mang lại sự ấm áp, xoa dịu cơn đam mê vừa bị thổi bùng. Lan đã dạng dĩ hơn khi cầm vật ấy trong bàn tay bé nhỏ. Nàng đã nhiều lần cúi mặt lén nhìn vào nơi ấy. Cái đầu loe đỏ hườm hườm tách biệt rõ ràng với đoạn thân dài nổi nhiều đường gân. Ở phần gốc là mảng lông rậm đen như đám cỏ dại bao quanh thân đại thụ. Một hình ảnh mê hồn, một bộ phận đầy khí phách đặc trưng của phái mạnh. Lén cầm trong làn nước biển đã mê đắm, nhìn tận mắt để cảm nhận hình thù và kích cỡ càng yêu thích bội phần.
– Em làm quen với nó đi.
– Ứ…
Lan lắc đầu đỏ mặt. Dù rất muốn quỳ xuống chiêm ngưỡng gần hơn nhưng nỗi thẹn thùng của người con gái còn trong trắng đã ngăn cản một hành vi tội lỗi.
– Anh thật gian manh, đã dẫn dắt em sa lầy trong mê muội. Em ghét anh! – Lan siết chặt lấy thân thể nở nang của chàng thanh niên trẻ tuổi – Thôi, mình vào đi anh, em thấy đói quá.
– Ừ, đi ăn thôi.
Đôi trai gái dắt tay nhau tản bộ trên con đường nhộn nhịp dòng người. Trí hỏi thăm dân địa phương và được hướng dẫn đến một quán ăn trong con hẻm gần khách sạn. Quán không lớn nhưng rất đông khách, đây là nơi bán hải sản tươi sống được chế biến không quá cầu kỳ nên giữ được hương vị nguyên sơ của món ăn miền biển. Một chiếc bàn nhựa được kê tăng cường trên lề đường đối diện, cả hai ngồi vào bàn và háo hức trước mùi thơm lừng của mỡ hành, của tỏi phi và nước chấm. Lần lượt từng dĩa hải sản được bày la liệt trên chiếc bàn nhỏ kích thích cơn thèm khát.
– Anh gọi nhiều vậy? Làm sao ăn hết?
– Anh đang đói lắm đây, trong tích tắc anh sẽ tàn phá hết chỗ này cho em coi – Trí xé cọng râu mực chấm vào tương ớt.
– Á… râu mực là của em, đưa cho em.
Trí đưa tới trước mặt Lan, nàng chưa kịp đón lấy đã bị anh cho vào miệng nhai ngon lành. Lan giẫm chân giãy nảy như đứa trẻ, khuôn mặt nũng nịu chỉ khiến Trí muốn ngấu nghiến nàng ngay thôi. Ống tay áo của chiếc đầm maxi mỏng manh tung bay trong gió, những sợi tóc mai phất phơ trên khuôn mặt tạo nên nét liêu trai ma mị. Lúc này đây, Lan bổng đáng yêu và đẹp tuyệt trần như nữ thần bước ra từ truyền thuyết.
Họ lại nắm tay nhau đi dạo trên những con phố rực ánh đèn. Tà áo maxi dài phủ chân mỏng manh vờn bay trong làn gió se lạnh khiến Lan càng nổi bật giữa trời đêm. Hàng quán dần đóng cửa, thị trấn đi vào cảnh êm đềm tĩnh lặng. Lan tiếc nuối phải quay về khách sạn nhưng lòng vẫn còn muốn đi dạo bên chàng trai đã chiếm lĩnh trái tim mình.
– Em có scan những giấy tờ anh dặn lúc sáng chưa? – Vừa đóng cửa phòng là Trí hỏi ngay, anh cần sắp xếp một số nội dung cho cuộc đối thoại sáng mai.
– Dạ có đủ rồi anh.
Lan lật màn hình laptop, chống cùi chỏ nằm sấp trên nệm gõ nhanh chuỗi mật khẩu đăng nhập. Cổ áo trễ xuống lộ nguyên cặp nhũ hoa căng đầy bị giam hàm trong chiếc áo lót ren trắng. Trí cởi bỏ quần áo chỉ mặc mỗi chiếc quần lót ngồi cạnh Lan trên giường. Nàng khẽ nhăn mặt, lại khiêu khích, lại muốn kiếm chuyện chứ gì?
– Mở từng mục cho anh xem.
– Dạ, đây là hợp đồng mấy công trình lớn, biên bản nghiệm thu thanh lý hợp đồng, đây là những dự án sắp triển khai, đây là bản sao doanh số quý gần đây nhất… còn thiếu gì không anh? – Lan nghiêng đầu nhìn Trí, khuôn mặt anh đang hết sức tập trung.
– Ừ, đủ rồi đó – Trí nhíu mày bóp tay vào hai bên thái dương – Anh sót mất một thứ rồi.
– Gì vậy anh?
– Nhân sự. Thiếu hẳn một bản giải trình chức danh nhân sự. Tại sao lại quên bén cái này vậy ta?
– Em có thể làm được. Em sẽ đánh máy nội dung này ngay.
– Nhưng làm sao có con dấu, cả chữ ký của chủ tịch nữa?
– Với Dạ lan, không chuyện gì là không thể – Nàng nhìn anh cười bí hiểm.
Lan mở phần mềm, những ngón tay thon dài thoăn thoắt trên bàn phím. Nàng nhớ như in danh sách bố trí nhân sự trong các dự án xây dựng gần đây, từ giám sát, quản lý công trình, đến cả nhân viên vệ sinh công trường. Mới đó mà danh sách và giải trình chức danh đã được thiết lập một cách thần kỳ. Trí vẫn đang dán mắt vào màn hình để xem nàng sẽ làm thế nào có con dấu và chữ ký. Lan mở email lục tìm những bản scan có liên quan rồi tải về. Nàng mở Photoshop và bắt đầu cắt những nội dung cần thiết, đôi môi mỉm cười chúm chím trước cặp mắt mở to sắp văng khỏi tròng của người ngồi bên cạnh.
– Giờ thì anh biết sự lợi hại của Dạ Lan rồi chứ?
– Em đúng là yêu nữ – Trí nâng cằm nựng yêu – Tại sao mình không gặp nhau sớm hơn? Phải chăng số phận đã sai lầm?
Trí đậy nắp laptop đặt lên chiếc bàn đầu giường. Anh nhào đến lật ngửa Lan ra nệm. Nàng nằm đó trong khuôn ngực vung cao, nhấp nhô theo từng nhịp thở rối loạn. Hai ánh mắt chạm nhau nói lên bao nỗi khát khao thầm kín.
(Hết chương 7)