Ngạ Quỷ - Chương 7
Chương 7: Xuân Sắc
(Demo)
Trời buổi vào đêm giá lạnh nhưng dường như ở một mé sống Cát Lài nào đó có hai con người không biết lạnh là gì.
Đêm trăng sáng soi chiếu rọi xuống mặt đất, nằm trên thảm cỏ xanh um là một cơ thể nóng bỏng gọi dục vô cùng.
Chiếc áo lót đen đã sớm rời bỏ cái nơi mà nó phải cố sức gồng gánh, căng từng tấc vải để che chắn bảo vệ.
Cặp vú đồ sộ, đôi nhũ hoa trắng như ngọc, dung đưa theo từng nhịp thở của người đẹp.
Nguyệt nằm trên đệm cỏ, bên dưới lưng là chiếc áo sơ mi lót thân, tránh cho bị lông cỏ làm xót.
Hai mắt nàng lim dim, miệng nhỏ hé mở, thở đều đều.
Dưới ánh trăng, làn da trắng trẻo như màu hoa sữa, hương da thịt thơm ngát thoang thoảng trong không khí.
Cặp đùi thon dạng ra hai bên, để lộ cái khe suối thần tiên, từ cái rốn bé xíu trở xuống, vùng bụng nhỏ phẳng lì, xuống một chút nữa là tới gò mu, lông mu đen nhánh được cắt tỉa gọn gàng, nước da trắng, lông lại đen càng tăng thêm sự quyến rũ.
Nơi khe suối nhỏ, hai cánh hoa non nớt đang khép hờ, bảo vệ lấp cái búp nhụy ngát hương ở bên trong.
Khánh thì nửa người trên cởi trần, hạ thân là chiếc quần tây sậm màu đen với cọng dây nịt hiệu Con Cá Sấu.
Khẽ nhẹ tay vén lông, Khánh đưa mắt nhìn vào.
Than ôi!
Cả một bầu trời nhớ thương, cánh hoa hồng nhạt nhẵn mịn, cái âm vật non tơ của một cô gái mới qua cái độ tuổi trăng rằm…à nhầm, của một cô gái đang ở cái độ tuổi đôi mươi, là đỉnh điểm của sự tươi ngọt.
Hoa chỉ đẹp khi mới nở lần đầu và hoa chỉ nở khi đã nhận đủ nắng.
Khi hoa còn là nụ búp thì cần phải tưới nước, chăm sóc.
Nguyệt quả đúng chất là cô công chúa cưng thuộc phái nhà giàu, từng centimet trên cơ thể nàng đều là cực phẩm, không một chỗ nào thừa thải hay xấu cả.
Bẩm sinh sinh ra đã là hoàn hảo.
Khánh nhìn cái âm đạo mơn mởn của nàng, cổ họng nóng cháy khô khốc, ngay cả việc nuốt nước bọt cũng trở nên khó khăn.
Thấp thoáng phía dưới âm đạo một chút, cái lỗ nhị hồng hồng với những nếp nhăn ngắn, đôi lúc lại nhổ ra, sau đó co vào, thu hút ánh mắt tò mò của Khánh.
Quên đi đau đớn, ờ, mà lúc này dường như hắn hít phải một liều thuốc gây tê cực mạnh, chắc làm gì đã biết đau!
Không thể rời mắt.
– Nguyệt! Cô bé của em đẹp lắm! Nó đẹp như hệt cái đẹp của em vậy!
– Hì hì! Anh này! Cứ nhìn chăm chăm như thế, em ngại lắm biết không hả?
Nguyệt nhí nhảnh cười tươi như hoa khi nghe những lời đường mật ông bướm từ miệng Khánh bay ra.
– Vậy…cho phép anh hôn nó nhé!
– Ư…ừm…cho anh đấy!
Nàng càng thẹn thùng hơn, mắc cỡ như một thiếu nữ ngây ngô.
Lời nàng ngọt lim, cái chất giọng thanh tao đầy ma lực quyến rũ làm Khánh nghe mê mẩn, hắn không thể chối từ, đưa sát lỗ mũi vào ngay cái âm đạo hông thắm, hít một hơi thật sâu vào tận trong hai lá phổi.
– Òa! Hương vị của thiên nhiên!
– Hì hì! Kì ghê!
Khánh thốt lên, ngay lập tức phía trên có tiếng cười khúc khích, Nguyệt cười đến độ cả thân hình run rẩy, bầu vú đồ sộ lắc lư từng nhịp, nẩy nẩy lên khiến Khánh hoa hết cả mắt, khí hắn vô tình ngước lên nhìn nàng.
– A ưm!
Chợt, mỹ nhân xinh đẹp cất một tiếng rên dài kèm theo tiếng nấc thở dốc.
Bên dưới, Khánh bất ngờ vục đầu vào giữa hai chân nàng, dùng cái lưỡi nhám nhúa ướt át của hắn, đột ngột liếm nhẹ xung quanh cái lỗ nhị xinh xắn vài đường, nước miếng của hắn lập tức bôi ướt hết lỗ đít của Nguyệt.
Ngay sau đó, hắn tiếp tục đá lưỡi, kéo một đường dài từ lỗ đít Nguyệt lên tới tận mồng đốc của nàng, cái lười nhám nhúa đầy nước miếng lau quanh âm vật mũm mĩm, liếm nhẹ vào hai cánh hoa hồng, tách chúng ra.
Đầu lưỡi như một cái mũi khoan, khéo léo, Khánh uốn lưỡi thọc vào cái lỗ nhỏ xíu vừa xuất hiện khi hai cánh hoa thịt bị tách ra.