Ngạ Quỷ - Chương 6
Chương 6: Trao Thân
(Demo)
– Grừ…hừ…hự…hừ…hự…
Bờ sông Cát Lài, một nhánh sông thuộc sông Hậu.
Dưới ánh trăng sáng, Khánh quằn quại trong đau đớn, khắp người hắn bốc lên hắc khí đậm đặc, hệt như cả người bị xối xăng lên, sau đó châm lửa đốt.
Tiếng rên hừ hừ phát ra qua những kẽ răng, hắn cố cắn chặt hai hàm, đôi môi rớm máu nhưng không hề thốt lên nửa câu than đau đớn.
– Anh Khánh…anh sao vậy? Phải làm sao mới có thể giúp được anh?
Nguyệt ngồi co ro một bên, lúc này cô đã hoàn hồn sau trận hãi hùng lúc nãy.
Thấy Khánh không làm hại nàng, Nguyệt cũng bớt đi một phần nào sợ hãi.
Nàng dùng ánh mắt quan tâm, muốn tiến lại giúp đỡ hắn.
– Đừng! Tránh xa ra! Cô đừng có qua đây!
Khánh vội la lên, giọng gấp gáp.
Toàn thân hắn nổi đầy gân xanh.
Cơn đau đớn thấu tim gan đang hành xác hắn.
Chỉ mình Khánh biết, đây là tác dụng phụ bộc phát sau khi hắn sử dụng năng lực điều khiển bóng tối, bởi lẽ, hắn chưa thể làm chủ, thuần phục được hung tính trong người, nên lúc này phải khổ sở kìm hãm ác tính.
Quỷ ảnh Trung Cẩu Tà Phách đã được hắn thu vào cơ thể trong lúc bỏ chạy.
– Anh…thấy anh như vậy tôi sợ lắm, làm ơn, nói cho tôi biết làm sao mới giúp được anh?
Nguyệt bất chấp, thân hình mảnh mai tiến sát lại, nắm chặt lấy bàn tay Khánh, cô nàng ngây thơ bỏ qua tất cả mọi chuyện trước đây, bởi nàng biết được, sở dĩ Khánh trở nên như vậy cũng là một phần muốn đưa nàng thoát khỏi tay đám học sinh côn đồ và những tay hình sự, lính của ông già thằng Minh.
Nàng cũng có một phần trách nhiệm chăm sóc cho người giúp đỡ mình.
– Không! Đừng có lại đây!
Khánh cố vùng vẫy, nhưng bàn tay đầy gân xanh của hắn đã bị Nguyệt giữ chặt.
Cả hai giằng co một lúc lâu, cuối cùng, người thanh niên rắn rỏi cũng phải xiêu lòng trước sự âm cần của mỹ nhân xinh đẹp.
Khánh nắm chặt tay Nguyệt, miệng hắn thì thầm âm thanh nhỏ xíu, thoát qua mấy kẽ răng.
– Hừ…trạng thái này…hừ hừ…cũng bình thường thôi! Khi trời sáng tôi sẽ trở lại bình thường! Đau đớn chỉ biến mất khi…khi…hừ hừ…khi tôi làm tình!
"Khi Tôi Làm Tình"!
"Khi Tôi Làm Tình"!
"KHI TÔI LÀM TÌNH TÌNH TÌNH TÌNHHHHHH"!
Câu cuối cùng như một tiếng sét đánh ngang tai thiếu nữ xinh đẹp.
Tâm hồn trắng như một tờ giấy mới toanh của Nguyệt thoáng rung động. Mấy chữ nghe thì đơn giãn kia khi lọt vào lỗ tai khiến cho đầu óc nàng ông ông chấn động, một cô gái vừa mới bước chân vào đường đời đầy cám dỗ, không ngờ bản thân lại bị kéo vào cái cảnh khó xử này.
– Tôi chỉ nói vậy thôi, cô hoàn toàn có thể từ chối không làm theo!
Cố nén đau đớn, Khánh dùng một chút tỉnh táo cuối cùng nói ra, sau đó lại tiếp tục quằn quại.
– Làm tình với anh? Xùy! Cũng dễ nói! Thà như vậy còn hơn là nghe theo gia đình, gả cho tên khốn kia!
Chuyện tưởng chừng như đùa ai ngờ lại thành thật.
Nguyệt hơi choáng váng một chút, ngay sau đó cô chợt phì cười, một nụ cười hồn nhiên của thiếu nữ lần đầu rung động trước thứ tình cảm và lời đề nghị đầy dụ hoặc.
Trong đôi mắt biếc long lanh của nàng lóe lên vẻ quyết liệt, sự lựa chọn bất chấp.
– Bởi vì…anh đã cứu tôi, hơn nữa anh lại đẹp trai hơn chồng sắp cưới của tôi!
Hai gò má ửng hồng phơn phớt, Nguyệt e thẹn tém tóc cười duyên.
Đoạn nàng vuốt ve khuôn mặt đang nhắn nhó nhễ nhại đầy mồ hôi của Khánh, dung mạo như một đóa hoa Lan rừng, nàng nhắm mắt, cúi đầu đặt một nụ hôn ngọt ngào vào đôi môi nứt nẻ dính đầy máu của Khánh.
– Ưm!!!
Hắn rên lên! Nước miếng hai người hòa quyện vào nhau, trong giây phút ngọt ngào tình cảm chớm nở đó, cả hai bỗng mở mắt, bốn mắt dịu dàng nhìn nhau, những giọt nước mắt hạnh phúc ướt đẫm tuôn trào, lăn trên hai gương mặt thân quen.
Một người là tự nguyện hiến dâng, trao cho một kẻ điên nụ hôn đầu đời.
Một người thì bất ngờ, có chút xúc động sau bao nhiêu năm sống cô độc, cõi lòng sắp sửa hóa thành sa mạc khô khốc nứt nẻ nay bỗng được một cơn mưa nhẹ dịu tưới tắm.
Mặt đất khô cằn thấm nước mưa lập tức trở nên tươi xốp, những mầm cỏ xanh um vụt lên, tiếp đến là cây cối, từ sa mạc trong chốc lát hóa thành một vùng bình địa xanh ngát, tràn ngập sức sống.
– Anh yêu em!
Tách rời môi nhau kéo theo những sợi tơ bạc trong suốt được kết thành từ nước bọt của hai người.
Khánh nhìn Nguyệt đắm đuối, đứa con của quỷ khẽ nói ra những lời thật lòng sau bao ngày sống lủi thủi.
Nguyệt e thẹn, hai gò má đỏ hồng thắm đượm, nàng nhìn Khánh cười trìu mến.
– Em cũng yêu anh!
Và thế là, vai áo nàng trễ xuống, những chiếc cúc áo không biết từ lúc nào đã được cởi ra, sẵn sàng cho cuộc xuân tình đầy hoang lạc và bất ngờ.
Chiếc áo sơ mi trắng tinh được cởi khỏi người Nguyệt. Quẳng qua một bên.
Đập vào mắt Khánh là một cặp ngực đồ sộ, to gần bằng đầu hắn.
Đôi vai gầy có chút yếu đối hơi run khẽ vì lần đầu nàng khoe thân lõa lồ trước ánh mắt của một người khác giới, hơn nữa hai người đang ở một nơi rừng rú vắng vẻ giữa cái đêm đen có ánh trăng le lói chiếu sáng.
Áo ngực màu đen hai dây căng hết mức vì phải gánh đỡ hai quả bưởi nặng trĩu, căng mọng.
Bầu vú cao vút, đẹp nõn nà, ở giữa là cái khe rãnh sâu hút do hai bình sữa ép lại tạo thành, cuốn hút ánh mắt của Khánh, làm cho hắn nhìn say sưa, quên đi cơn đau đớn từ sâu trong linh hồn.
Làn da trắng muốt mịn màng của Nguyệt phơi bày ra trước mắt, Khánh nhịn không được vội nuốt nước miếng, đặt môi hôn nhẹ lên cặp vú đồ sộ của nàng.
– Chụt!
– Ưm!
Thơm nhẹ người đẹp một cái, nhìn Nguyệt đang ngồi trên bụng mình, thân trên chỉ còn chiếc áo ngực khiêu gợi che lấy hai quả đào, Khánh đặt tay lên hông nàng, vuốt nhẹ cái eo nhỏ nhắn không chút mỡ thừa, bụng Nguyệt phẳng lì, trắng mịn với cái lỗ rốn bé xíu, xinh xăn.
Bờ mông căng tròn bên dưới cái váy zip đen bóng.
Tóc Nguyệt buông xõa, làn tóc đen nhánh dài tới ngực, phần đuôi tóc được uốn cong làm tăng thêm nét quyết rũ cho mỹ nhân.
– Nguyệt!
– Dạ? Làm sao anh?
Hắn khẽ gọi nàng, Nguyệt ngẩn đầu, đôi mắt lém lĩnh nhìn Khánh, giọng ngọt lịm cất lên khiến hắn say mê quên mọe lối về.
– Em thật đẹp! Như một thiên thần, em lung linh đến mức khiến anh chết mê! Thật may mắn khi anh gặp được em, chỉ tiếc rằng trước đây anh không chịu để ý, quan tâm tới em sớm hơn!
Khánh nói, đôi tay nghịch ngợm nhẹ lướt lên, dịu dàng sờ vào cặp vú căng mọng của Nguyệt, xoa xoa bên ngoài lớp áo lót.
– Ưm…ưm! Hì! Sao lại tiếc? Chẳng phải bây giờ em đang ở đây ư?
Thẹn thùng, dưới ánh trăng sáng soi, mặt Nguyệt thắm đượm màu hồng, cô nàng tim đập rộn ràng như con tai tơ gặp phải bác thợ săn, bối rối không biết đường đâu mà lần.
Roẹt
Tiếng dây kéo vang lên, chiếc váy zip đen ôm sát mông và đùi cuối cùng cũng được Nguyệt tự động cởi bỏ, body sắc nét hoàn hảo như búp bê của nàng lộ rõ trước mắt Khánh.
Eo nhỏ, mông cong, cặp đùi thướt tha to tròn, cả thân hình tuyệt mỹ lúc này đang ngồi trên bụng Khánh.
Chiếc quần lót đen bé xíu có ren hoa không che đậy hết xuân sắc, cái âm đạo hồng hào mũm mĩm với chút lông đen xoăn được cắt tỉa gọn gàng thẳng tắp lấp ló hiện ra trong tầm mắt kẻ điên, biến hắn từ một tên điên thành một kẻ si ngốc.