Nắng chiều quê hương - Chương 1
Quê nghèo những năm 90.
Giữa trưa nắng, chiếc xe u oat biển số quân đội đang phóng như tên bay về phía làng tôi bỗng nhiên đi chậm lại rồi có ai đó thò cánh tay trắng nõn nà ra vẫy vẫy và gọi tên tôi. “Nghĩa … Nghĩa ơi”.
Phanh xe lại, tôi tấp vào lề đường rồi cố gắng nhìn vào trong xe, tôi nhận ra đó là chị Chi – Con một người bạn thân của mẹ tôi. Năm nào cũng vậy, cứ đến kỳ nghỉ hè là hai chị em chị Chi lại về làng tôi thăm ông bà ngoại của chị và ở lại đây cả tháng. Năm nay chắc cũng không ngoại lệ.
Do chiếc xe oto chở chị vẫn đi chầm chậm nên tôi chỉ kịp đưa cái chổi lên vẫy vẫy và cười nhẹ với chị một cái rồi thôi chứ tôi và chị cũng chả kịp nói với nhau câu nào, bởi tôi và chị đang đi ngược chiều nhau, chị đang đi vào làng – còn tôi đang từ làng đi ra (trường học). Chiều nay lớp tôi phải đi lao động, dọn dẹp lớp học và sân trường để chuẩn bị cho buổi lễ bế giảng năm học vào ngày hôm sau. Biết chị về tôi vui lắm. Đạp xe đến trường mà sao vẫn mãi mừng vui khấp khởi trong lòng.
Kết thúc buổi lao động, tôi cùng lũ bạn cởi hết quần dài xếp thành 4 đống ở 2 đầu sân trường tạo thành 4 cột gôn rồi chia thành 2 đội đá bóng với nhau. Đang đá thì tôi nhìn thấy chị và em gái chị đạp xe qua cổng trường (Tôi đứng bắt gôn). Biết tôi đang đá bóng nên chị không gọi, mà chị đèo em gái chị đi một vòng xung quanh sân trường rồi sau đó mới dừng lại phía sau gôn nơi tôi đang đứng. Thấy thế tôi quay lại cười với chị:
– Chị Chi mới về à?
– Ừ. Nghĩa đá bóng sắp xong chưa?
– Dạ, sắp rồi chị ạ.
– Thế thì chờ Nghĩa đá bóng xong thì về Thảo nha.
Thảo (Em gái chị Chi) gật gật cái đầu rồi lại ngồi im trên yên xe. So với chị Chi thì Thảo it nói và nhút nhát hơn.
Năm đó tôi học lớp 11, còn chị Chi vừa hết năm đầu đại học. Thảo em gái chị khi đó mới học hết lớp 8. Cả chị Chi và Thảo đều rất xinh, đặc điểm của gái thành phố so với gái quê chắc các bác đều rõ đó là các nàng ai nấy cũng cực trắng trẻo và thơm tho. Thơm đến thèm thuồng luôn ấy.
Mẹ chị Chi người làng tôi và là bạn thân với mẹ tôi. Còn bố chị người gốc Hà Nội, là sĩ quan quân đội, đóng quân gần nơi mẹ chị làm công nhân trước đây, hai người gặp nhau rồi nên duyên. Nghe mẹ tôi kể, ngày xưa mẹ tôi và mẹ chị chơi thân với nhau lắm. Lớn lên, mẹ chị đi làm công nhân, thoát ly khỏi làng, nhưng hễ cứ về làng là mẹ chị và mẹ tôi lại ngủ chung với nhau. Cho tới trước hôm mẹ chị đi lấy chồng, mẹ chị vẫn ra ngủ với mẹ tôi. Đêm đó cả hai người thức suốt đêm tâm sự rồi khóc sướt mướt và còn hứa hẹn sau này nhất định sẽ làm thông gia.
Ở làng, ông bà ngoại chị Chi vẫn còn sống, nên mỗi năm nhà chị về làng vài lần. Nhưng lâu nhất là những dịp nghỉ hè. Từ ngày tôi còn bé, những năm tôi còn đang học cấp 1 thì mỗi dịp hè đến tôi đã quen với việc làm bạn với chị em chị. Hàng ngày, tôi – chị Chi và Thảo cứ chạy đi chạy lại giữa nhà ông bà ngoại chị và nhà tôi. Và cả 3 chỉ chia tay nhau mỗi khi bị ông bà chị hoặc mẹ tôi gọi về ăn cơm.
Thỉnh thoảng mẹ tôi cũng gọi chị em chị sang nhà tôi ăn cơm. Những hôm đó tôi vui lắm. Biết chị thích ăn châu chấu rang lá chanh nên cứ hôm nào chị ăn cơm ở nhà tôi là chiều hôm đó tôi tranh thủ mang cái vợt ra cánh đồng đầu làng vợt châu chấu về rồi cặm cụi ngồi vặt cánh vặt càng sạch sẽ, cốt để chị vui.
Buổi tối, do nhà ông bà chị còn có cậu mợ chị sống chung, không gian lại trật trội, còn nhà tôi do bố tôi làm nghề lái xe nên xa nhà thường xuyên vì thế nên chị thường ra nhà tôi ngủ với mẹ tôi. Chỉ có Thảo là ở nhà ngủ cùng bà ngoại. Và cũng do hoàn cảnh đó nên đã tạo cho tôi – chị – và Thảo có mối nhân duyên đến tận bây giờ.
Trở lại với mùa hè năm nay. Tôi vừa hết lớp 11, so với những năm trước tôi không có thay đổi gì nhiều. Chị Chi thì vài năm trở lại đây cũng vậy. Gần như không có thay đổi gì lớn về ngoại hình, chỉ có điều càng ngày chị càng xinh hơn, theo như mẹ tôi nói thì năm nay chị phụ nữ hơn, duyên dáng hơn chút xíu. Chỉ có Thảo, sau một năm không gặp mà giờ đây Thảo đã phổng phao hẳn ra. Những đường nét trên cơ thể Thảo bắt đầu hình thành. Mông, ngực bắt đầu nhú lên và khuôn mặt thì ngày một nét hơn. Nhưng lúc đó tôi cũng không để ý nhiều cho lắm. Vì giữa chị Chi và Thảo thì tôi quý và thân thiết với chị Chi hơn. Lúc đó chị Chi như một hình mẫu lý tưởng trong mơ ước của tôi. Tôi thích chị lắm.
Vẫn như mọi năm, tối tối chị lại ra nhà tôi ngủ cùng mẹ tôi. Vùng quê những năm đó thiếu thốn đủ đường. Mỗi nhà chỉ có 1 chiếc đài để nghe những chương trình của Đài tiếng nói Việt Nam (quê tôi hay gọi là đài lắp) và 1-2 chiếc quạt con cóc cùng 1-2 cái bóng đèn sợi đốt 20w đỏ cạch. Nhiều hôm đi chơi về nóng quá tôi đứng giữa sân múc nước giếng lên dội vào người cho mát rồi leo lên giường ngủ. Còn chị múc nước giếng xách vào cái nhà tắm cũ kĩ nhà tôi rồi tắm rửa kì cọ trong đó. Năm đó tôi 17 tuổi và bắt đầu tò mò về phụ nữ. Và tất nhiên, chị Chi – một người con gái xinh đẹp như vậy thật khó để tôi không cảm thấy xốn xang. Và tôi bắt đầu tìm cách để được nhìn ngắm cơ thể chị.
<