My Memory - Chương 27
” em không sai mà đó là do em lựa chọn”
Sau cái tin nhắn ấy gái lại im lặng… Nó thì thấy cực kì khó chịu… Nó tựa đầu vào tường… Ngẩng cổ nhắm mắt hít một hơi thật sâu để nước mắt không trào ra theo cảm xúc của nó… Đau lắm… Không phải thể xác… Nhưng là một cái gì đó trống rỗng… Khoét sâu vào tận trong lồng ngực…
Ước mơ của nó chỉ là muốn sốt cuộc đời này có một ai đó như gái để nó có thể chia sẻ mọi thứ… Nó có thể thì thầm trong những lúc rảnh rỗi về công việc, về cuộc sống, về những niềm vui và cả những sự mệt mỏi của nó… Nhưng tất cả cũng chỉ dừng lại ở cái ước mơ… Đắng… Nó lại đi ra ngoài… Gọi ông K đi uống rượu ốc… Để xe ở phòng nó xong là lếch thếch đi bộ ra quán gần chợ… Anh em cùng cảm xúc nên uống quên luôn cả điểm dừng… Nó kể cho ông K nghe vụ hôm qua xong anh em cùng cười…
– Nó lỗ với mày còn đéo gì nữa…
Nó say mềm… Chống tay đứng dậy chả nổi… Ông K trả tiền xong khoác vai nhau đi về… Đang đi thì bị chặn bởi mấy cái xe máy… Nó nhận ra thanh niên Nam…
– Đ m đánh chết mẹ thằng kia cho tôi phát… – tiếng thanh niên Nam nói xong là nó ăn ngay một đạp… Cơ thể nó đang say mềm nên cảm giác chả đau là mấy…Nó ngã dúi dụi… ngay sau đó nó cũng chẳng biết là có mấy thằng lao vào nữa… Chỉ biết ôm đầu thôi… Nó nghe thấy tiếng nói của ông K
– bọn mày hèn vkl…
Rồi cảm nhận buốt ở sau đầu… Nhắm mắt… Nó từ từ chìm vào giấc ngủ… Ngày hôm nay sao mà dài thế?
Tỉnh dậy là đang ở nhà của ai đó.. Trong cái tư thế nằm úp…đầu vướng vướng… Nhìn cái đồng hồ điện tử trên cái bàn để đèn ngủ thì cũng 10h sáng rồi…
– chết cha… Quên đi học…
Nó vùng dậy thì cơ bụng đau kinh khủng làm nó phải chống tay xuống giường…
– Nằm xuống đi… Tao thay băng cho… – tiếng con Tomboy…
Giờ nó mới để ý đến căn phòng… Màu xanh dương… Đúng màu nó thích…
– nằm xuống đi thằng kia… Bị đánh đéo bao giờ biết chạy là gì…
– say chạy được mà chạy? – nó giật mình chống chế xong nằm xuống…
– mày lúc nào phải bị đập cho gần chết thì may ra mới tỉnh ngộ được… – con Tomboy cằn nhằn…
Nó chẳng quan tâm… Nó mới nhớ ra là còn ông K… Không biết sống chết ra sao… Cả hai thằng say mà
– ông anh tao đâu?
– tao ra đến nơi thì thấy mày đang được ông cõng cùng mấy thằng nữa… Tao hỏi thì ông ấy bảo trông hộ ông đi có chuyện… Tí quay lại…
– Chậc.. Chậc…
Nó chép miệng xong tìm cái điện thoại gọi cho ông K…
– alo – cái giọng eo éo của lão..
– Anh chết ở đâu rồi?
– chết cc. Mày yếu như con sên ấy… Chưa gì đã ngã…
– yếu con cá ấy… Em say…
– say thì không có chân tay để bò à? Ngày xưa mày ngán thằng nào đâu? To mà đéo được cái nước mẹ gì…
– kệ em… Em thích thế đấy… Mà anh chết đâu rồi?
– tao đi úp thằng ml kia rồi… Đ m trẻ trâu vkl…
– thế anh phải đeo kính không?
– đeo clmm… Tí tao qua phòng… Chuẩn bị đi…
– Anh láo vãi đạn… Em mệt…
– mệt ra đấy nhìn…
Ông K nói xong là tắt máy luôn… Thế là ổn rồi… Nó giờ mới để ý con Tomboy vẫn nhìn nhìn nó…
– nhìn cái gì?
– mày bị ai đánh thế? – con Tomboy lừ lừ nhìn nó
– mày không biết đâu…
– nói…
– …..
Nó kể cho con Tomboy thì con Tomboy à một tiếng…
– nhanh ra đây tao thay băng xong tao đèo đi…
– mày đi làm gì?
– đi xem mày bị ăn đòn tiếp…
– ….. – Nó im luôn
Tóc nó chưa dài nên thay băng chẳng mất mấy thời gian… Thay xong con Tomboy đèo nó về phòng đợi ông K…
– mày về đi cho tao nhờ… – Nó nheo mắt nhìn con Tomboy
– không phải đuổi… Tí tao về luôn – con Tomboy vẫn lừ lừ nhìn nó
Nó lại phải im… Lần đầu tiên nó thấy con Tomboy như thế… Đáng sợ thật…
Ông K sang với mấy ông lần trước giúp nó… Nó cười chào khi mấy ông vỗ vai hỏi thăm…
– mày thế này mà để bọn nó hành hạ vậy?
– Em không muốn đánh nhau…
Sau câu nói thì mấy ông im lặng nhìn nó… Có lẽ mấy ông hiểu đằng sau đó là một câu chuyện buồn của nó… Lúc sau thì đi luôn… Dừng trước cửa quán cafe là nó đã thấy thanh niên Nam cùng với mấy thằng nữa đang ngồi nói chuyện gì đó… Vẫn cười… Ông K hùng hổ mở cửa vào đi thẳng tới chỗ thanh niên Nam nói gì đó… Mặt thanh niên thoáng biến sắc nhưng vẫn đi ra cùng lũ bạn…
– Đmm… Vừa ra đến nơi là ông K túm tóc thanh niên Nam kéo xuống lên gối nghe cái rụp… Tiếp sau đó là mấy ông bạn ông K lao vào… Nó với con Tomboy cùng lũ bạn thanh niên Nam thì đứng nhìn… Chẳng biết ông nào nhanh tay lấy cái mũ bảo hiểm đập cái bốp vào đầu thanh niên xong đạp thêm cho cái nữa làm thanh niên lao ra đường… Bắt đầu có những người hiếu kì đến xem… Ông K lao ra túm tóc thanh niên Nam… Mặt mũi toe toét máu…
– Đm… Lũ chó con… Chỉ chực chờ để cắn trộm… Thằng em tao nó đéo làm gì mà mày còn bày trò hại nó… Nó đéo chấp loại như mày mà hôm qua còn úp nó… Mày là loại chó nào thế?
Ông K làm cho một tràng xong thì thanh niên xin lỗi rối rít, hứa hẹn này kia… Lũ bạn của thanh niên chả thằng nào dám ho he nửa câu… Nó thì thấy tình hình căng quá nên ra kéo ông K lại
– thôi anh… Về thôi… Đủ rồi…
– Đ m để im tao hỏi – ông K quay ra lườm nó….
– Em xin lỗi… Là tại em không biết… Anh tha cho em – tiếng thanh niên Nam… Thật sự là Nó cảm thấy thanh niên Nam quá tầm thường so với cái định nghĩa về đàn ông của nó… Nó thấy khinh…
– Thôi được rồi anh… Đánh nó lên viện là mất tiền thăm đấy… – Nó nói nửa đùa nửa thật với ông K
– thôi mày… Đi về đi… – ông bạn ông K nói xong là kéo ông K ra khỏi cái đám đông lấy xe đi về… Nó quay ra nhìn con Tomboy thì thấy con Tomboy đang nhìn thanh niên Nam với ánh mắt lại lắm… Nhưng nó không quan tâm nên kéo về luôn… Đến ngõ vào trong phòng nó thì mấy ông bảo nó
– Về trước đê. Tối bọn anh qua…
Về phòng nó xong thì con Tomboy chả nói gì. Đi ra ngoài luôn… Lúc sau quay về thì toàn đồ nấu lẩu gà…
– định làm gì? – nó tròn mắt nhìn con Tomboy
– nấu lẩu… Mày cố tình ngu à?
– …..
Nó chẳng nói gì nữa nhưng cái điều nó quan tâm là nó không nghĩ con Tomboy biết nấu ăn… Con Tomboy làm nhanh lắm.. Đâu ra đó. Rất gọn gàng… Rất ngon nhưng cũng chưa ngon bằng gái…
– mày cũng biết nấu á?
– mày không biết thì im đi… – Con Tomboy nhét cái xúc xích rán vào mồm nó…
– lẩu mà rán xúc xích làm gì?
– mày im mẹ đi… Rán có cái cho m ăn thôi… Đi ra kia nhặt rau hộ tao đi… – con Tomboy chỉ ra ngoài túi rau… Tay thì lấy con gà ra chặt…
– ….
Nó thì được cái xúc xích là cũng im luôn đi ra nhặt rau… Nó nghĩ về gái… Nếu không có chuyện đó xảy ra thì có lẽ nó đã ôm chặt gái từ đằng sau… Nó nhớ gái… Thật nhiều… Đang ngẩn ngờ thì con Tomboy ngồi trước mặt nó nhặt rau…
– vẫn nhớ con ngân à?
– …. – Nó cúi mặt xuống nhặt rau tiếp
– Nó làm gì mà mày phải lụy nó thế? Cứ tha thẩn như thằng mất hồn ấy… Tao không thích thấy mày như vậy… nói thẳng luôn là tao từ giờ sẽ tán cho bằng được mày thì thôi…
– con hấp… Mày thấy gì ở một thằng như tao mà đâm đầu vào thế? – nó ngẩng mặt hỏi con Tomboy
– mày có đầy đủ yếu tố tao cần…
– yếu tố???
– Ờ…
– mày bị điện giật à? Nhà nghèo, ngố ngố, ít nói, cục cằn… Mày còn thấy gì nữa? – nó liệt kê…
– công nhận… Nhưng bù lại mày đẹp trai và chịu khó… Hiền hiền nữa… Thế là đủ rồi… – con Tomboy tỉnh bơ…
– mày bị ngu chứ không phải ngu nữa rồi…
– kệ tao… Tao thích thế đấy…
Tối ông K sang cũng là lúc vừa nấu xong…
– mũi anh thính vãi… Vừa lúc chín…
Nó nói xong mấy ông kia với con Tomboy cười ngặt nghẽo…
Nó xếp đồ cùng con Tomboy xuống cả lũ lại khoanh chân xế vòng quanh nồi lẩu… Trời lạnh lạnh mà khoanh chân ăn lẩu thì còn gì bằng? Nó lại uống… Chén lên chén xuống… Có đi có lại… Nó lại nhớ về gái… Là gái thì chẳng bao giờ gái cho nó uống đâu… Nhưng có lẽ gái giờ là của người ta rồi… Buồn cười thật…