My Memory - Chương 13
– Vy
Bốp… Chị lao vào tát nó. Nó chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì… Bốp… Phát thứ hai… Mạnh hơn cái thứ nhất. Cơ mặt của nó dãn ra theo từng phát tát. Nóng ran… Theo quán tính nó chỉ kịp che mặt và quay đi. 1 2 3s trôi qua mà nó chẳng thấy gì xảy ra cả. Bỏ tay ra thì chị đang khóc. Cứ đứng chăm chăm nhìn nó… Nó chẳng biết là nó đã làm gì nhưng chị nổi giận thì có lẽ nó sai rồi… Nó kéo chị lại như một thói quen… Ôm chặt… Chị gục mặt vào vai nó…
– Sao thế?
– huhu… Chị Càng ngày càng khóc to và chẳng có dấu hiệu gì là dừng lại cả
– Có chuyện gì thế? Nó vỗ vỗ vào lưng chị.
Chị vẫn khóc..
– Vy… nín đi mà… – Nó đẩy chị ra rồi nhìn chị
Chị vẫn khóc… Nhưng nhỏ hơn… Rồi cũng nín… Chị lại nhìn nó…
– chồng ơi!! Chị nũng
– dạ – Nó đang nhìn chị và cố hiể thì câu hỏi của chị làm nó giật mình nên thưa bừa..
– hì hì – Chị cười nhẹ. Nhưng Nó thấy rồi. Mắt mũi tèm lem…
Nó ngu ngơ… Chắc là ổn rồi…
– Thế làm sao chưa nói gì mà đã đánh người ta? Giờ nó mới dám hỏi
– Cái tát đầu tiên là tội không nghe máy… Cái thứ hai là vì cái thứ nhất chưa đủ mạnh…
– Hả….??? – Đúng là nó quên bật máy thật.. Nhưng lý do phát thứ hai thì…. Hơi sốc
– lần sau chừa không? – Chị trợn mắt nhìn nó
– à… Vâng… Chừa ạ.. – nó hơi lùi lùi…
Phải nói là ăn hai phát của chị làm nó hoảng… Đến giờ nghĩ lại mà nó vẫn hãi
– Lại đây… – Chị ra lệnh
– … – Nó không biết nên làm gì. Nó lo là ăn thêm phát nữa cho đủ ba hoặc nốt bên còn lại cho cân. Tâm lý nó lúc đấy lại bắt đầu hoang mang. Và đúng là nó đang nghĩ đến tình huống đấy… Chị có võ mà…
– ra đây nhanh… – Chị thấy mặt nó biến sắc thì vẫn ra lệnh
– Ờm.. À… Cứ đứng đó rồi nói cũng được mà… – Nó chống chế
– ….
Chị không nói gì lao thẳng về phía nó tiếp… Nó thủ thế. giơ tay lên đỡ. Mặt quay đi. Răng cắn chặt. Thở nhanh… Chờ đợi cái tát tiếp theo.. Nhưng rồi… Nó cảm thấy tay ai đó đang vòng qua cổ nó ôm chặt… Vẫn là chị…
– …..
– Chồng có đau không?
– Có… À… Không… Bình thường… Bình thường… – mới 30s trước đây nó vẫn còn sợ hãi con người này thì bây giờ mới đúng là chị. Chị đẩy nó ra
– Vợ xin lỗi Chồng
– …. Nó nhìn chị
– chồng sợ à?
– ….. Vẫn nhìn chị
– Chồng sao thế?
– À…À…không sao… Vợ đến ngày à?
Chị bật cười với câu hỏi ngu của nó…
– chồng hâm à? Vợ bị tức thôi… – Chị giải thích… Nó im lặng
– …..
– ngồi im cho vợ xem má… – Chị xoa nhẹ… Tay chị mát thật
– ….
– chồng ơi… Chồng nói gì đi… – Chị lay nó vì nó đang nhìn ra cửa
– Vợ học võ mấy năm rồi?
– 4 5 năm rồi…
– ….
Hẳn nào tát ghê thế… Sau khi bị chị phủ đầu thì cuối cùng Nó mới bắt đầu bình tĩnh lại…
– trước khi vào vấn đề. Chồng muốn hỏi một câu…
Chị im lặng gật đầu khi thấy nó nghiêm túc
– Vợ có thể dừng việc này không? Nó quay ra nhìn chị
– ….. Chị nhìn nó
– Vợ có thể dừng đánh chồng được không? Hoặc là vợ có thể về và mình như chưa từng quen?
– ….
Sau pha double tát thì nó nhận ra một việc cần làm trước… Nó biết chị sẽ không về nên mới nói thế. Dẫu chị có về thì nó cũng không cản. Không phải vì nó không yêu chị mà là nó đã hỗn với bố chị rồi. Một cái kết cho cuộc tình của nó với chị. và lại nói thật là nó SỢ
Chị vẫn nhìn nó… một lúc… Có vẻ ngạc nhiên lắm… Rồi chị nói nhẹ….. Cái giọng nũng
– Vâng…
– lấy cái gì để tin? – Nó vẫn phải chắc chắn
– Vợ hứa mà… – Chị ôm tay nó lay lay
– hử?? – nó vẫn xoáy vào vấn đề
– VỢ HỨA MÀ… – Chị nói to hơn.. Chuẩn bị khóc
– nhớ đấy!!!
– Vâng…
Không để chị nói tiếp thì nó kéo chị lại. Hai đứa nhìn nhau… Khoảng cách gần lại… Chị hơi nhắm mắt. Nó cũng vậy. Chị hôn hơi vụng… Nó vẫn thích.. nó chợt nhớ là có chuyện phải hỏi chị… Nó rời chị ra… Chị thì như chưa muốn… Nhưng mà Nó tách ra rồi
– Sao lại ở đây? Tưởng bố vợ không cho gặp chồng nữa?
– không ở đây thì ở đâu? Bố cấm lúc nào? Hôm kia vợ về quê với bố luôn mà?
– ?????
– mà sao chồng lại không vay tiền bố nữa? Có chỗ khác rồi à?
– Bố vợ bảo thế à?
– Vâng
– Ừm. Tại bố chồng vay được tiền chỗ ông bạn cũ rồi nên thôi…
Chị nói đến đây thì nó hiểu ra rồi. Phải nói là nó phục bố chị ở cách suy nghĩ. Bố chị biết chị bướng nên trực tiếp cấm thì chị sẽ không nghe ngay và biết nó yêu chị nên nếu nó có biết sự thật thì cũng sẽ không đến nỗi nói xấu về bố chị. quyết định đưa chị về quê trong hai ngày hôm sau. Phần để nó suy nghĩ kĩ và phần để tình hình bớt căng thẳng… Vẹn cả đôi đường… Sau này còn nhiều vấn đề nó phải học lắm… Đây chỉ là vấn đề dạy con thôi… Đúng là con người hơn nhau ở cái đầu…
– à mà chồng? Tiếng chị gọi làm nó giật mình
– hả?
– bao giờ chồng đi? Chị có vẻ thích thú lắm
– chắc là cuối tuần đi…
– Ừm.. Hihi…
– … Nó tròn mắt nhìn chị
– Vợ đi với nhé?
– hả?
– thôi vợ ở nhà đi… Đi làm gì… Lạc thì tìm kiểu gì?
Nó không muốn cho chị đi tí nào… vì bố chị cấm và nó đi chắc gì đã nguyên vẹn mà về..
– chắc gì chồng đã quen đường bằng vợ – chị cười tít mắt… Nhìn chị tự tin lắm. Nó lại thấy hoang mang về con người này…
– Điêu thuyền – nó cười
– để xem – nhìn chị tức lắm
– Đi được thì cứ đi…
Nó biết chắc chắn chị không được đi rồi. Nó quay ra nhìn chị… Một lần nữa… Cố gắng để hình ảnh của chị in sâu vào nó… Tạm biệt nhé!!!
Đang ngẩn ngơ thì bố về
– Sang lâu chưa con? Bố ngạc nhiên nhìn chị nhưng lại bình thường…
– con mới sang bố ạ – Chị cười tít mắt
– Ừm.. Bố hút thuốc lá nên cứ phải ra ngoài thôi… Thằng này yếu đuối quá…- Bố nó pha trò bằng cách dìm nó
Chị thì cứ cười thôi. Chị ngồi nói chuyện lâu lắm… Nó thì cứ nhìn chị… Còn lại 3 ngày để đánh cược… Nó tự nhủ…
Chị xin phép về thì cũng là lúc phòng nó tắt đèn. Bố nằm cạnh nó bắt đầu hỏi chuyện nó với chị lúc nãy. Nó kể hết. Bố cũng nghĩ như nó. Rồi lại hỏi nó nhiều hơn. Hỏi nó học hành như nào… Bạn bè ra sao.. Có đứa nào thân không… Nó và bố lúc nào cũng như hai người bạn vậy… Nó chìm vào giấc ngủ… Lâu rồi nó.. À.. Phải nói là lâu rồi bố và nó mới có một giấc ngủ trọn vẹn đến thế.. Nó cũng suýt quên mất rồi.. Tiếng dế kêu ở đâu đó… Tuổi thơ hiện ra trong giấc mơ… Là nó.. Nó đang bắt dế… Tắm sông.. Chơi Trốn tìm với lũ bạn trong xóm nghèo… Và cả mối tình đầu của nó… Như những thước phim quay chậm.. Nó sẽ nhớ mọi người lắm… Nó cười… Đẹp thật!!!!
Bình minh của hai bố con nó là úc 11h trưa. Sau tiếng gõ cửa và giọng nói giống của chị… Nó lấy cái chăn bông trùm kín đầu thì bố nó lôi dậy đẩy mạnh ra cửa…
Mở cửa. Chị đang nhìn nó cười… Còn nó thì run cầm cập… Xuýt xoa rồi phi lên giường ngủ tiếp… Bố nó thấy chị sang thì cũng dậy… Nói gì đó còn nó thì Kệ… Mấy khi được nướng… Chị hiểu nó mệt nên cũng chẳng nỡ trách.. Đi nấu cơm luôn..
12h Trưa thì trời vẫn lạnh.. Nó quyết định dậy sau màn đấu tranh tư tưởng ác liệt… Nó đói nữa… Vệ sinh xong ra ngoài đã thấy mâm cơm đầy đủ. Bố nó từ ngoài vào tay cầm 1 chai rượu 1 chai nước ngọt… Nó thấy mọi thứ thật bình yên và cứ như vậy thì nó chẳng cần quan tâm đến bệnh tật và những thứ khác trừ những người thân và chị và… Cả Gái nữa… Nó vẫn nhớ gái… Từ sau cái hôm đó đến giờ nó chưa bật máy… Không biết gái sao rồi…
Ngồi ăn cơm thì chị cứ nhìn nó và bố. Chắc để xem nhận xét tay nghề. Bố và nó khen ngon. Nhưng thật sự thì cơm gái nấu là ngon nhất… Chị nghe thế thì vui lắm.. Cứ líu lo thôi kể chuyện thôi… Bình yên… Bố nó lại ra ngoài quán cóc đầu ngõ hút thuốc… Chị nhìn nó thật lâu… Nó cũng vậy… Khoảng cách gần lại… Nó và chị lại quện vào nhau… Chị rời nó ra
– Vy yêu chồng… – nó giật mình. Vì đây là lần đầu tiên chị nói rõ ràng là chị yêu nó cái kiểu như thế. Một cảm giác ấm đến lạ… Nó cười.. Nó hạnh phúc
– chồng yêu Vy
Nhìn thấy chị cười tít mắt là nó lại thấy mọi thứ nhẹ nhàng. Bỗng chị hỏi
– chồng còn tình cảm với Ngân không?
Câu hỏi này nếu của một người khác hỏi thì nó sẵn sàng trả lời là có. Nhưng với chị thì….
– nếu không thì sao? Và có thì sao?
– Vợ chỉ hỏi vậy thôi… Vợ chấp nhận mà… Nhưng vợ tin là vợ sẽ thắng… Hoặc ít nhất là hòa…
Hôm nay mấy câu nói của chị làm nó suy nghĩ ghê thật…
Chị về thì nó bật máy. nó có tin nhắn… Vài tin nhắn của chị và một tin nhắn của gái gửi lúc 10h với nội dung ” EnA”
Nó nên làm gì cho đúng đây. Nó tham lam quá chăng?