Một Thời Ta Đã Yêu - Phần 47
Sáng, khi sương mờ vẫn còn giăng mờ ảo, bám đầy trên ô cửa kính mờ. Em ngoan ngoãn nằm trong vòng tay nó, đáng yêu như con mèo lười vậy. Dư âm của cuộc yêu vẫn còn vương vấn trong em, trên gương mặt như đang mỉm cười ấy.
– Anh à, em thấy thật hạnh phúc… muốn được ở bên anh mãi như thế này.
– Không đi chơi nữa hả?
– Có chứ…
Trời tháng ba thật đẹp, quyến rũ và say đắm như thiếu nữ đang ngủ quên trong buổi sáng chủ nhật đầu xuân. Dạo một vòng quanh hồ Gươm để đắm say và ngỡ ngàng trước những tán lộc vừng già bên hồ đang mùa trút lá, màu xanh bây giờ đã chuyển sang màu vàng, sang rực cả góc trời, lác đác lá rơi tạo lên một hình ảnh đẹp mà ngỡ như chỉ có ở châu Âu.
Vòng lên Hồ Tây, đưa em qua đường Hoàng Diệu, đường Hùng Vương, đường Phan Đình Phùng, hoa sưa, hoa sấu nở trắng đường. Những chùm hoa trắng đua nhau bung nở trong lất phất mưa phùn, bay ra trong gió, ngồi bên anh ngước mắt lên là cả một trời trắng xóa những cánh hoa li ti.
Qua vườn hồng em nhé, đường Bắc Sơn hoa ban đã nở, nhuộm tím cả góc đường. Hoa ban cánh mỏng, tím nhạt nhưng gần ngay trước mắt, chỉ cần kiễng chân với tay là chạm tới được cánh hoa lung linh ấy.
– Hoa đẹp quá anh ơi.
Em đang hòa vào những nét tươi xinh của bạt ngàn hoa tháng 3 tinh khôi ấy. Ngày bên em nhẹ nhàng nhưng sâu lắng tận trong tâm hồn.
…
– Mình ra ngoại ô đi.
– Vâng.
…
Chiều ngoại ô, trên con đường nhỏ vẫn có những cô hàng rong vắt vẻo xe đạp, phía sau là những gánh hoa bưởi thơm ngào ngạt, dịu dàng len lỏi khắp các ngõ ngách để đi vào trong nội thành. Những chùm hoa trắng muốt tỏa hương như níu kéo những bước chân du khách lưu luyến mãi không rời. Hai đứa đi ra tận vùng ngoại ô nơi có con đê dài uốn lượn, dừng xe đứng lại, gió dưới sông thổi lên lành lạnh mà lại mát, không khí thật thanh bình.
– Mình ngồi đây một chút em nhé.
– Vâng , cảnh vật bình yên quá anh nhỉ?
– Ừ.
– Em thấy thật dễ chịu, ước gì được ở bên anh mãi như thế này.
Phía xa xa là cánh đồng bát ngát, những hàng cây gạo thẳng hàng nối đuôi nhau chạy xa tít tắp chân trời, thân cây vươn cao và đứng thẳng như đoàn quân nối đuôi nhau. Chỉ có lác đác vài chiếc lá non, còn đâu là đỏ rực một góc trời những cánh hoa vươn lên như những đốm lửa rực cháy trong mưa phùn.
…
– Anh ơi, hoa gì mà nở đẹp thế anh nhỉ ?
– Hoa gạo đấy em ạ, loài hoa này người ta còn gọi là Mộc Miên.
– Thế hả anh? Em rất thích hoa gạo, từng chùm đỏ rực thật là đẹp, mà tên nó lại hay nữa chứ : Mộc Miên.
…
Sương chiều đã giăng lãng đãng, ấm áp trong vòng tay anh giữa bao la đất trời trong khúc giao mùa này, ước chi cho thời gian đừng chảy, để mãi được bên anh, để yêu thương không bao giờ ngừng lại, để giữ mãi khoảnh khắc thật đẹp này.