Một câu chuyện về huyết thống - Chương 15
Chương 15:
Doanh trại yên tĩnh và thờ ơ nhưng không có sự phàn nàn hay lầm bầm nguy hiểm khi tôi đi ngang qua. Không ai muốn chạy trốn nhưng mọi người biết rằng có một chiến lược hướng dẫn chứ không có sự lộn xộn. Hiện giờ chúng tôi đã đi xa hơn về phía bắc, ở một vị trí có thể phòng thủ khác. Lần này nếu rút lui, chúng tôi sẽ đi qua một đèo hẹp. Tôi không có ý định chạy trốn nữa.
Sau khi dừng lại và bảo đảm rằng mọi người đã có đơn đặt hàng cho ngày hôm sau của họ, cuối cùng tôi trở về lều của mình, mệt mỏi và định đi thẳng lên giường. Tôi ngạc nhiên khi thấy mẹ tôi đã ở đó, đang uống trà như thể đây là một buổi chiều tà ở nhà hơn là một buổi tối ở doanh trại quân đội. Tôi phải thừa nhận là mẹ trông khỏe mạnh hơn so với thậm chí là một tuần trước đây. Có người cung cấp cho bà ta một chiếc ghế tốt hơn chiếc ghế tôi thường dùng. Mẹ tôi luôn được tôn trọng bất kể là bà ở nơi nào.
“À, điều đó có thể đã tốt hơn.” Mẹ tôi nói bằng cách chào hỏi.
“Chúng ta không biết điều đó.” Tôi đáp, hơi bực mình.
“Chúng ta rời đi và chúng chiếm giữ nơi chúng ta bỏ lại. Mẹ không phải là tướng lĩnh nhưng mẹ nghĩ điều đó như là một thất bại. Mẹ không trách gì con, con trai à, mẹ chỉ nói lên sự thật, như con thấy đó.”
Tôi thở dài và nói.
“Điều đó, tất nhiên rồi, đó là lý do tại sao ba con lại rất coi trọng những người của mẹ. Mẹ đơn giản là không bao giờ đồng ý với ba, nhưng nói với ba những gì mẹ nghĩ, theo cách quyến rũ của mẹ. Nhưng trong trường hợp này thì mẹ sai rồi. Chúng ta không biết mình thua hay không. Trận chiến không phải ở đây. À, có lẽ thể hiện ra vài thứ là điều quan trọng. Quân lính trông thấy con ở ngoài đó, ném sét và chứng minh bằng máu của mình, nhưng nếu không như vậy thì điều đó khá vô nghĩa.”
Mẹ tôi trông bực tức.
“Vậy tại sao con lại đánh nhau?”
Tôi mỉm cười một cách gượng gạo.
“Vậy nên anh Tyr mới tiếp tục đi lên phía bắc, nơi chúng ta mạnh còn anh ta yếu. Do đó Raisa có thể hành động tự do ở phía nam, với vũ khí bí mật của con. Hy vọng là như thế. Dù sao thì chúng ta vẫn có một cơ hội, nhưng nếu công việc của cô ta tiến triển tốt, sau đó…”
Mẹ nhướn mày và mỉm cười với tôi.
“Đôi lúc con giống ba con lắm. Ngay cả cách cáu kỉnh khi con giữ bí mật. Ồ, và ổng cũng thích hai mẹ con mình ở trên giường ổng cùng một lúc, ổng là một kẻ suy đồi mà.” Mẹ nói câu cuối với sự yêu thích đáng kể.
“Con cũng được gọi như thế mọi lúc. Nói về chuyện đó thì mẹ sắp là một bà nội rồi đó.”
Tôi cười khúc khích khi mẹ phun trà ra khỏi miệng.
“Ai? Raisa hả? Không, chắc là Adewyn rồi! Hèn gì nó không ở ngoài tiền tuyến. Mẹ tự hỏi tại sao nó lại đồng ý như thế.”
“Chỉ không đồng ý mà là phản đối, hờn dỗi, và rồi cuối cùng phải nhượng bộ. Con sẽ nhớ chỉ nhiều hơn trong trận chiến kế tiếp.”
“Em đúng rồi đó, rồi em sẽ nhớ chị.” Chị Adewyn nói khi bước vào lều tôi. “Không có bà chị của em thì em sẽ ngăn sự bối rối của mình trước quân lính như thế nào đây?”
Chị mỉm cười và lao vào vòng tay tôi, hôn tôi dữ dội. Sau đó chị lùi lại và nhìn tôi nghiêm túc hơn. Điều này khác với khi chúng tôi thảo luận về trận chiến trước đó. Sau này chị sẽ là cố vấn quan trọng nhất của tôi, còn giờ thì chị là chị gái của tôi, người yêu của tôi, và là mẹ của con tôi. Và có lẽ chị tôi có chút không hài lòng với cách tôi tự xử sự.
“Chị hiểu tại sao em không bao giờ cho chị biết về màn trình diễn quyền năng mà em đã lên kế hoạch. Bay bổng hoặc làm những gì mình có vào hàng ngũ quân địch hả? Em đang nghĩ gì vậy?”
Tôi mỉm cười ngượng ngùng, và bắt đầu tìm cách chống chế nhưng mẹ tôi đã cắt ngang, nheo mắt nhìn tôi.
“Nó cần phải thể hiện bản thân một chút. Nhưng con khá đúng đó Adewyn, chuyện đó thật là ngu xuẩn, đặc biệt là vì sắp cho nó quyền làm cha. Finn, mẹ biết con trông hớn hở lắm, con yêu à! Lại đây ngồi xuống đi.”
Tôi không thể không mỉm cười trước vẻ bối rối đột ngột của chị Adewyn. Giờ đây chị sẽ trải nghiệm quyền lực của mẹ tôi một cách mạnh mẽ nhất: vì một đứa cháu trong tương lai. Trong vòng vài phút, chị bị tra hỏi thật cụ thể, về chế độ ăn kiêng, hoạt động, mô hình nghỉ ngơi, và đời sống tình dục. Tôi cố trốn thoát nhưng khi bước đi thì tay mẹ chìa ra nắm lấy tay tôi, và cuối cùng tôi phải ngồi với mẹ trong một lúc.
“Cảm ơn dì Syrlin.” Chị Adewyn nói với sự chân thành. “Con…không thực sự chắc chắn về bất kỳ điều gì trong chuyện này. Con chỉ biết rằng con muốn có con với anh ta rất nhiều, và rằng anh ta rất tốt với con.”
Tôi hơi đỏ mặt. Chị Adewyn không phải là loại người nói về những chuyện như thế, dù chị có những cách khác để thể hiện tình cảm đối với tôi.
“Adewyn à, mẹ con sẽ rất hạnh phúc đó. Bất kể là điều này vô nghĩa với Tyr, bà ta luôn luôn chỉ muốn hai đứa con được hạnh phúc. Bà ta đã từng nói với ba con về việc kết hợp hai đứa trước đây rồi.”
“Mẹ chắc không?” Tôi hỏi. “Bà ta không bao giờ thực sự có nhiều kiên nhẫn đối với con. Không phải là con đổ lỗi cho bả, nhưng con là một đứa trẻ hơi ngỗ ngược.”
“Đó là cách mẹ chị là như vậy mà.” Chị Adewyn nói một cách trìu mến. “Bả thích em nhiều lắm đó. Bả…bả nói với chị trong sự tự tin rằng bả ghét những gì đã xảy ra với em, Finn à. Chị biết bả vẫn ủng hộ anh Tyr…nhưng chị hy vọng em sẽ không quá khắc nghiệt với bả.”
Tôi cười, có lẽ hơi buồn bã hơn so với ý định.
“Em không trách bả điều đó. Em chỉ trách bả đã để cho anh Tyr làm những gì ảnh muốn. Em không tin ảnh có thể được cứu đâu.”
“Được cứu?” Mẹ tôi hỏi.
“Con quên mất, tụi con không có thời gian để giải thích cho dì.” Chị Adewyn nói. “Nhưng ảnh đã thực hiện Chuyến hành trình và đã thất bại. Ảnh…ảnh không còn lành mạnh, và ảnh sẽ không bao giờ như xưa nữa.”
Tôi siết chặt tay chị. Tôi biết chị đã nỗ lực sống sót với những gì anh ta trở thành, và biết rằng chị vẫn cảm thấy tội lỗi về những tổn hại mà anh ta đã gây ra cho chị. Đôi lúc chị nói rằng chị xứng đáng như vậy.
“Chuyến hành trình?” Mẹ hỏi, bối rối hơn bao giờ hết.
“Ồ.” Chị Adewyn nói. “Đúng rồi. Đó là một truyền thống cổ xưa và nguy hiểm, nơi những người đàn ông thân thuộc của chúng ta phải đi vào một hang động độc hại và nói chuyện với những con quái vật có tồn tại hoặc không, để trở thành một vị vua thật sự. Vì một số lý do, họ không thấy phù hợp để thông báo cho chúng ta về điều này.”
“Điều này có thật không?” Mẹ yêu cầu. “Ba con có…có tham gia Chuyến hành trình này không?”
Tôi cảm thấy tội nghiệp cho mẹ. Biết được rằng người chồng yêu dấu của mình đã giữ bí mật như thế không hề dễ dàng.
“Dạ có.” Tôi trả lời, giờ thì không có lý do gì để nói dối. “Ba con đã vượt qua. Con cũng vậy. Anh Tyr thì thất bại, nhưng sống sót. Chú Bayrd qua được, nhưng thất bại khi không hiểu bài học của hang động. Hay nói đúng hơn là chú đã cố tình bỏ qua nó.”
Khoan đã. Làm thế nào mà tôi lại biết phần cuối cùng?
Chị Adewyn thở dài. Tôi nhận thấy một số dấu hiệu rằng chị trông mệt mỏi hơn nhiều so với trước đây.
“Để em đưa chị về nghỉ nhé. Chị cần nghỉ ngơi nhiều hơn em đó.”
Tôi cảm thấy mình đang rất bảo vệ chị tôi dạo gần đây, vì những nguyên nhân rõ ràng. Chị ôm lấy cánh tay tôi mà không phàn nàn gì, như vậy có nghĩa là chị phải kiệt sức hơn cả tôi nghĩ.
“Em nhớ đánh thức chị dậy nếu Raisa trở về với tin tức nhé?” Chị Adewyn hỏi khi chúng tôi đi dạo.
“Không.” Tôi nói. “Chuyện đó để mai cũng được mà. Em muốn chị phải nghỉ ngơi nhiều nhất có thể cho đến sáng mai.”
Chị trợn mắt lên nhưng vòng tay ôm quanh tôi.
“Thôi được rồi, như ý anh muốn nhé, chồng của em ạ.” Chị nói, không một chút châm biếm nào.
“Anh thích nghe nói như vậy đó.”
“Cái gì hả? Chị mà đồng ý với kiểu mệnh lệnh đàn ông của em à?”
“Không, cả hai chị em mình đều biết là điều đó sẽ không kéo dài. Ý em là khi nghe chị gọi em là ‘chồng’ đó mà. Em sẽ cố gắng gọi chị là ‘vợ’ kể từ bây giờ.”
Chúng tôi đã đến căn lều của chị. Chị nghiêng người và hôn lên môi tôi, rất nhẹ nhàng.
“Nếu không quá mệt thì chị sẽ ngủ với em tối nay. Nhưng mà như vầy thì….chị nghĩ em nên ngủ với mẹ em đi. Hiện giờ bả cần em làm người đàn ông của bả đó. Chị không nghĩ sẽ được ngủ nhiều bên cạnh em nữa.”
“Chị không có vấn đề gì với chuyện đó à?”
Chị lắc đầu. Tôi rất ngạc nhiên. Về lý thuyết thì tôi có thể ăn nằm với bất cứ ai mà tôi thích. Trong thực tế, tôi đã có hai người đàn bà mà tôi yêu rất nhiều và không muốn thay đổi hành xử của mình, đúng vậy, giống như những người trẻ hơn mà tôi sẽ có.
“Không hề. Raisa cũng không. Tụi chị đã thảo luận chuyện này trước đây rồi, cùng với những khả năng khác. Dù sao thì, nếu ba vẫn còn sống, tụi chị có thể không phải chỉ là của riêng em.”
“Đúng vậy. Thôi ngủ ngon nhé, vợ anh.”
“Ồ, chị thích nghe như thế đó.” Chị nói, trước khi ngáp.
Tôi chờ trong khi chị cởi quần áo ra và nằm xuống. Tôi kéo mền đắp lên người chị. Tôi đã ra lệnh tăng cường thêm lính canh nữ bên ngoài căn lều của chị, để làm dịu đi tội lỗi của riêng tôi. Tôi đang dẫn đầu một đội quân nhưng cảm thấy mình cần phải ở bên chị liên tục khi chị đang mang thai đứa con của tôi. Tôi tự hỏi ba tôi chia sẻ điều này như thế nào. Tôi tự hỏi liệu ông ta có chia sẻ tình cảm của tôi hay không. Tôi biết ông ta yêu những chị em của tôi, nhưng ông ta rất lạnh lùng và khắc nghiệt với họ nếu họ ra khỏi dòng giống.
Tôi trở về lều của mình, ngạc nhiên khi thấy mẹ tôi đang ngồi trên giường tôi và hai tay ôm lấy người. Mẹ đã tắt đèn lồng, và tôi hầu như không thấy rõ mẹ trong ánh sáng mờ ảo của những ánh lửa trại từ bên ngoài hắt vào. Tôi kéo nắp lều lại, khiến cho mẹ chỉ là một hình dạng trong bóng tối. Mẹ tôi là mẫu người phụ nữ tự tin, giờ lại trông như người mất hồn, mắt mẹ trông kinh hãi. Tôi có thể nói rằng mẹ tôi trông còn tệ hơn, nhưng bằng cách nào đó, ngay cả sau tất cả những điều này, mẹ tôi trông vẫn rất xinh đẹp. Đối với một số phụ nữ, tính cách dễ bị tổn thương khiến họ trông hấp dẫn và khiêu gợi hơn.
“Mẹ biết không, ba và con đã từng thảo luận về mẹ khá thân tình.”
“Thật sao?” Mẹ hỏi, nhíu mày lên.
“Dạ. Cả hai cha con con đều đánh giá rất cao về mẹ khi mẹ là một người yêu. Bất kể lý do nào, đối với mẹ thì ba và con không bao giờ thực sự cảm thấy ghen tuông với nhau.”
Mẹ mỉm cười, hơi khao khát hơn, đó là sự thừa nhận những gì tôi đã nói.
“Đó là vì mẹ biết cách giữ cho hai cha con con được hạnh phúc, và làm việc rất chăm chỉ để không bao giờ, không bao giờ để cho những người đàn ông của mẹ bị bỏ bê. Mẹ biết con với ba con không luôn luôn nhìn thấy bằng mắt, nhưng nó sẽ làm cho mẹ đau đớn nếu mẹ từng gây ra bất kỳ sự xung đột nào.”
“Mẹ chưa bao giờ gây ra điều đó. Con…con vừa có một giấc mơ về ba con hồi đêm qua. Con tin rằng đó là một cảnh mộng.”
“Thật sao? Tại sao con nghĩ như vậy?”
“Ổng gọi con là một đứa trẻ cẩu thả, và cho con vài lời khuyên tốt. Tất cả đều rất đặc trưng đối với ba.”
Mẹ cười và tôi rất vui khi nghe như vậy. Không có người phụ nữ nào có kiểu cười hấp dẫn hơn mẹ.
“Thật vậy sao? Ổng khuyên con điều gì? Thụ thai cho mấy chị em của con hả?”
“Có sự đồng cảm và quan điểm rộng lớn về sự vật. Không phải tất cả đều đặc biệt. Mặc dù ổng có thể truyền tải một số điều mà ổng đã học được trước khi chết.”
Ngay khi tôi đề cập đến cái chết của ba tôi, mẹ tôi quay mặt ra khỏi tôi. Tôi cảm thấy khủng khiếp nhưng biết mình phải làm gì.
“Mẹ à.” Tôi nói. “Ba con đã dùng thứ phép thuật tuyệt vời để sắp xếp chuyện này. Ổng biết thời gian của ổng đã đến và muốn chắc chắn có người ở đó để sửa lỗi của ổng và cứu gia đình ổng. Những lời nói cuối cùng của ổng là nói về mẹ đó.”
Giờ thì mẹ nhìn lên tôi, nhìn thẳng vào mắt tôi, như thể thách thức tôi cố gắng an ủi bà ta.
“Ổng nói rằng không có gì để tha thứ.”
Tôi thừa nhận rằng trong khi điều này có vẻ khá chung chung với tôi, nó lại chạm vào một cái gì đó rất nhạy cảm trong mẹ, có lẽ do từ ngữ cụ thể. Mẹ đưa tay lên miệng mình, nước mắt ngay lập tức xuất hiện trong mắt mẹ. Nó như thể một bức tường đã sụp đổ, và tôi nhìn thấy mẹ đúng như con người của mẹ, thật vậy. Tôi thấy bất kể chú Bayrd đã làm gì để buộc mẹ phải làm, thì mẹ vẫn cảm thấy tội lỗi sâu sắc vì chuyện đó. Tôi thấy rằng mẹ cảm thấy có trách nhiệm với mọi thứ vì không bao giờ thảo luận về những nỗ lực của chú tôi để dụ dỗ mẹ. Tôi thấy rằng mẹ nhớ ba nhiều hơn bất cứ ai mà chúng tôi có thể biết, và đã tuyệt vọng muốn nói chuyện với ba để cầu xin sự tha thứ. Tất cả những điều này tôi có thể nhìn thấy, và ba tôi đã cố giúp mẹ chữa lành từ bên ngoài ngôi mộ với một câu duy nhất. Trong khoảnh khắc đó, tôi ngưỡng mộ ba tôi hơn bao giờ hết, và có lẽ hiểu được ông ta tốt hơn bất cứ đứa con nào khác của ông ta.
Tôi ngồi cạnh mẹ trên giường và kéo mẹ vào ngực tôi. Không có ý định gì, tôi chỉ đơn giản là ôm mẹ khi mẹ khóc mà thôi.
“Có thể ổng nghĩ vậy, nhưng mẹ biết là mẹ nên làm nhiều hơn mới phải.” Mẹ nói sau một hồi lâu im lặng.
“Mẹ đã làm những gì mà mẹ nghĩ là tốt nhất rồi. Ba cũng vậy. Nếu đó là những sai lầm, vậy thì đó là sự trung thực. Và tất cả chúng ta hãy làm điều đó.”
Mẹ nhìn lên tôi và mỉm cười.
“Mẹ nên ngừng so sánh con với ba con. Con là người đàn ông của riêng con. Mẹ tưởng là con tức giận hơn về mẹ và ít tha thứ hơn. Cuối cùng thì, mẹ là một người mẹ rất tệ hại đối với con. Mẹ đã thất bại trong mọi cách để bảo vệ cho con.”
Tôi cười khịt mũi.
“Con có rất nhiều cơn thịnh nộ, nhưng cũng có nhiều mục tiêu xứng đáng. Nếu mẹ thất bại về con vì không nhìn thấy sự thật, thì con thất bại về mẹ gấp đôi luôn. Con đã không đoán trước được chuyện đó, để cho mẹ ở trong tầm với của con quái vật mà con cho là một người bạn. Mẹ có nghĩ con là một đứa con rất tệ hại hay không?”
Mẹ lắc đầu.
“Vậy thì mẹ là một người mẹ tốt. Và con cần mẹ.” Tôi nói.
Ánh mắt của mẹ khi nhìn chằm chằm vào mắt tôi thay đổi nhanh đến mức gần như đáng sợ. Trong một khoảnh khắc thì nó là sự yêu thương, nhưng chỉ đơn giản là tình cảm ấm áp của một người mẹ, tiếp theo đó thì nó là sự thèm muốn nóng bỏng.
“Thật không?” Mẹ nói, đặt tay lên đùi tôi, gần như vu vơ, giọng nói của mẹ chuyển thành một tiếng thì thầm từ cổ họng. “Và con cần mẹ con như thế nào đây?”
Thế rồi mẹ giạng chân ra và cưỡi lên chân tôi.
“Con có cần nghe những hơi thở mềm mại ấm áp của bà ta khi con nghiền nát bà ta vào người mình hay không nào?”
Tôi cảm thấy cặp vú to lớn và rắn chắc của mẹ ép vào ngực tôi khi mẹ đang thì thầm vào tai tôi.
“Con có cần bà ta sờ mó yêu thương vào con cặc của con hay không?”
Bàn tay nhỏ nhắn và nhanh nhẹn của mẹ tìm thấy thân cặc tôi và tôi cảm thấy nó được lôi ra khỏi quần dài. Tôi rên rỉ. Không có người phụ nữ nào biết cách sờ mó tôi như thế nào, giống như mẹ là người đã lấy đi trinh tiết của tôi.
“Con có cần phải bú vú của bà ta không?”
Lần này tôi lấy quyền chủ động, cảm thấy vú mẹ thông qua chiếc áo dài, có lẽ hơi thô lỗ. Mẹ tôi thở hổn hển. Tôi biết mẹ thích được sờ soạng như thế nào mà. Tôi vươn tay ra sau mẹ và bắt đầu mở những sợi dây tôi tìm thấy ở đó. Mẹ nhổm người lên và nhích sát hơn vào tôi để cho tôi làm dễ hơn. Hơi thở của mẹ dồn dập bên tai tôi và hai tay mẹ đang run rẩy trên ngực tôi. Tôi không biết mẹ đang lo lắng hay là phấn khích nữa.
Khi kéo chiếc dây buộc cuối cùng rơi ra, theo vô thức tôi kéo vạt áo trên của mẹ xuống, phô bày thân mình của mẹ khi mẹ rút cánh tay ra khỏi ống tay áo. Mẹ nhanh chóng đứng dậy và thiếu kiên nhẫn, bước ra khỏi chiếc áo dài trước khi trở lại cùng tôi trên giường. Tôi cởi quần áo của mình ra với tốc độ đáng kinh ngạc.
“Hay có lẽ con chỉ cần cái lồn ấm nóng và mềm mại của bà ta?”
Mẹ nói khi miệng tôi tìm thấy núm vú của mẹ, và tay tôi tìm thấy cái lồn ướt át và ấm nóng của mẹ. Mẹ thở hổn hển, nhưng khi tay tôi tìm thấy chiếc vú khác của mẹ thì mẹ nhăn mặt lại và kêu lên một tiếng nhỏ. Tôi ngừng lại.
“Đừng.” Mẹ nói. “Đừng có ngừng lại. Mẹ chỉ hơi đau thôi. Mẹ không phiền gì đâu. Đừng!”
Việc cuối cùng tôi làm là hô thần chú để thắp sáng chiếc đèn lồng với thứ phép thuật căn bản. Tôi thở dài. Những người phụ nữ mà tôi yêu đã bị thương quá nhiều trong thời gian gần đây. Mẹ tôi nhìn đi chỗ khác nhưng không hề di chuyển để che đậy bản thân. Cặc tôi co giật. Mẹ vẫn là người phụ nữ xinh đẹp trong số những người phụ nữ xinh đẹp nhất mà tôi từng thấy. Những vết bầm tím trên người mẹ không thay đổi điều đó.
Da mẹ nhợt nhạt hơn da tôi, tóc mẹ vẫn còn nhuộm màu đen bóng, mặc dù những vệt trắng đang lộ ra. Ánh sáng từ chiếc đèn lồng làm cho đôi mắt tím của mẹ dường như lấp lánh và nhảy múa. Mẹ tôi không hề là một người phụ nữ cao lớn, và cơ thể của mẹ có thêm những đường cong của một người đàn bà trưởng thành đã có một con. Mẹ hơi ốm hơn so với những gì tôi nhớ, nhưng vú mẹ vẫn to lớn và hông mẹ vẫn nở nang cân xứng, tạo cho mẹ một hình dáng đồng hồ cát rõ ràng. Mẹ chăm sóc kỹ lưỡng với toàn bộ diện mạo của mình, ngay cả độ dài của hai núm vú hồng hào, to lớn và cứng cáp của mẹ. Mẹ dùng mỹ phẩm nhưng không bao giờ cố gắng để trông trẻ hơn, và bằng cách nào đó đã xoay xở để nâng tầm tất cả vẻ đẹp chín chắn tự nhiên của mình, thứ luôn thu hút sự ham muốn của đàn ông. Tôi đã nhìn thấy nhiều rủi ro bởi sự phẫn nộ của ba tôi và cố gắng tán tỉnh mẹ, ngay cả khi biết mẹ là Người Vợ Đầu của ba và do đó có những giới hạn. Mặc dù vậy, mẹ luôn chỉ có hai người đàn ông của mình: ba tôi và tôi. Và hai cha con tôi đã rất tôn sùng mẹ. Hiện giờ ngồi đây, tôi tái khám phá sự thèm muốn và tình yêu của mình đối với mẹ tôi.
Và rồi, tất nhiên, đó là những dấu vết mà chú tôi đã để lại trên cơ thể của mẹ. Có một vết trên cổ mẹ, rõ ràng là bị bóp cổ, và không phải theo cách mà người ta có với một người yêu nghịch ngợm. Toàn bộ phần thân mình bên trái của mẹ, bao gồm cả phần vú, có những dấu vết xấu xí ở khắp nơi, có vẻ là do bị đánh đập. Mẹ ngồi trên giường tôi và kéo hai chân lên trước người mình như một cách bảo vệ, khiến cho tôi nhìn thấy những đường sẫm tối ở phía sau hai đùi mẹ.
“Mẹ không muốn con nhìn thấy những thứ này.” Mẹ nói. “Mẹ muốn là một món quà cho con. Mẹ biết con sẽ lo lắng nếu nhìn thấy. Và, tất nhiên là chúng trông gớm ghiếc nữa.”
“Mẹ có nhìn thấy những vết sẹo mà con đang mang trên mình không? Mẹ nghĩ chúng có gớm ghiếc hay không?”
“Con là một người đàn ông. Con biết sự khác biệt mà. Con không cần phải làm cho mẹ cảm thấy tốt hơn đâu.”
“Con mừng vì mẹ không che giấu chúng.”
Tôi nói, di chuyển về phía mẹ trên giường, đưa tay lên vuốt mái tóc mềm mại của mẹ.
“Tại sao không? Nếu mẹ chỉ đơn giản là giấu những dấu vết và không thở hắt ra vì đau đớn, thì con sẽ được ở bên trong mẹ ngay bây giờ, tận hưởng niềm vui của con với cơ thể của mẹ. Mẹ muốn điều này là điều đặc biệt cho con. Vì lời xin lỗi của con. Con sẽ là người dũng cảm và an ủi mẹ, khăng khăng bắt mẹ phải nghỉ ngơi.” Mẹ nói, rồi thở dài. “Đôi khi mẹ tự hỏi làm thế nào mà một người tốt như con lại đến từ một người giống như mẹ kia chứ.”
Tôi cười, khiến mẹ bị giật mình.
“Mẹ làm cho con cảm thấy mình như thể là một hiệp sĩ huyền thoại, nhưng mẹ đánh giá quá cao về tinh thần hiệp sĩ của con rồi. Con sẽ an ủi mẹ, đúng vậy. Con sẽ bảo đảm cho mẹ cảm thấy an toàn, được yêu thương và che chở. Nhưng chỉ sau khi con làm cho mẹ cảm thấy rất, rất sướng, vì con sẽ địt mẹ thật mạnh bạo. Mẹ ơi, con sẽ làm thỏa mãn nhu cầu của mẹ, và thậm chí có thể làm cho một số vết bầm tím hơn, nhưng ở những nơi khác. Con sợ rằng con trai của mẹ hơi trở thành một con sói rồi.”
Tôi tiến tới trước, với ánh mắt của con quái thú trong mắt tôi. Khi tôi làm vậy, mẹ buông đôi chân của mình ra và giang rộng một cách tự nhiên cho tôi. Ngực và mặt mẹ hiện giờ đang đỏ bừng lên, và tôi biết mình sẽ khiến cho mẹ ham muốn hoang dại. Hai đôi môi gặp nhau, hai mẹ con tôi hôn nhau. Sau đó tôi đẩy mẹ nằm ngửa lên giường với sự dã man của tôi. Cặc tôi tỳ vào bụng mẹ, và mẹ nghiền khe lồn ướt át vào người tôi. Phải mất rất nhiều sự tập trung để không chỉ đơn giản là thâm nhập vào người mẹ, mà vì tôi không gặp mẹ đã quá lâu rồi, và tôi muốn làm cho chuyện này trở thành một kỷ niệm đáng nhớ đối với mẹ.
Dẫu sao thì một đứa con trai nên chăm sóc tốt cho mẹ nó.
Mẹ hôn tôi với chuyên môn mà không người yêu nào khác có được, bú mút và cắn môi tôi, sau đó mẹ dùng lưỡi để khám phá tôi. Tôi quỳ xuống, kéo người ra xa, và cái miệng háo hức của mẹ đi theo tôi, nếm tôi, thăm dò tôi, thể hiện cho tôi thấy là mẹ thèm muốn tôi nhiều đến mức nào. Tay tôi tìm thấy bộ phận sinh dục của mẹ. Nó ướt sũng, với chùm lông lồn trắng mịn nằm trong lòng bàn tay tôi. Khi tôi thọc ngón tay vào trong lồn mẹ, mẹ rên rỉ trong miệng tôi rồi sau đó nằm xuống, lưng mẹ cong lại. Mẹ đang nghiền lồn vào lòng bàn tay tôi, thốt lên những tiếng rít nhỏ và thở dốc khi mẹ đang tiến đến cực khoái.
“Mẹ đã không có cặc, một con cặc thật sự, một con cặc để làm cho mẹ đạt cực khoái, đã lâu rồi, đúng không mẹ?”
“Ôi thần linh ơi, Finn ơi. Mẹ không có nó đã hơn hai năm nay rồi. Địt đi con trai…ừ…như vậy đó. Ôi, địt mẹ đi, sờ lồn mẹ đi con trai. Thỉnh thoảng…thỉnh thoảng mẹ cầu nguyện cho con trở về để mẹ có thể ở với người đàn ông mà mẹ yêu…người sẽ chăm sóc cho mẹ và địt mẹ. Mẹ cần con lắm…Ôi thần linh ơi, mẹ sướng lắm. Mẹ cảm thấy rất thô tục và ích kỷ, nhưng mẹ đã tự địt bằng mấy ngón tay gần như mỗi đêm khi nghĩ tới con. Ôi thần linh ơi!”
Cái lồn ấm nóng của mẹ đang co giật và thắt lại quanh ngón tay tôi khi mẹ có cơn cực khoái nhỏ đầu tiên. Tôi biết cơ thể mẹ tốt hơn so với bất kỳ người yêu nào khác. Mẹ cần thời gian và sự quan tâm, được yêu thương và được thực hiện một cách bình đẳng.
“Con…con có thể lấy mẹ được rồi…Ôi thần linh ơi…ngay bây giờ luôn…Finn ơi, làm ơn đi…”
Tôi mỉm cười một cách tàn nhẫn. Tôi chưa bao giờ ngưng dùng ngón tay để địt mẹ, ngay cả khi cơ thể của mẹ đã mềm nhũn từ cơn cực khoái đầu tiên.
“Không.”
Tôi nói trước khi quỳ giữa hai chân mẹ, nhìn thẳng vào mắt mẹ, sau đó sà xuống bú hột le của mẹ vào miệng mình. Hương vị của lồn mẹ thật khó mà mô tả, nó dịu nhưng lại gắt, giống như một thứ rượu để lâu năm.
“Ôi thần linh ơi, Finn ơi. Đã lâu lắm rồi…mẹ rất thích…ôi thần linh ơi…Mẹ yêu con lắm. Giờ mẹ là của con rồi. Tất cả là của con hết đó. Chỉ cần…ôi thần linh ơi…của con đó…”
Tôi thọc thêm một ngón tay nữa vô trong lồn mẹ, dùng hai ngón tay địt mẹ một cách hơi thô lỗ. Lưỡi tôi háo hức liếm láp vào hai mép lồn rồi trở lại với hột le của mẹ. Tôi nhìn lên mẹ thì thấy mẹ đang quan sát tôi bú lồn mẹ qua đôi mắt khép hờ, khuôn mặt biểu lộ sự sung sướng. Cơ thể mềm mại với những đường cong nữ tính của mẹ đang bị bao phủ một lớp mồ hôi lấp lánh. Mẹ lại sắp lên đỉnh. Tôi thọc ngón tay thứ ba vô trong lồn mẹ và bú hột le của mẹ một lần nữa. Sau đó tôi nhả ra và liếm mép lồn mẹ. Tôi cứ xen kẻ như vậy, và gia tăng cường độ. Một lát sau, tôi cảm thấy một luồng chất lỏng ấm áp khi lồn mẹ được bôi trơn trở lại.
“Ôi thần linh ơi, Finn ơi…Finn ơi…Finnnnnn!”
Mẹ kêu lên, hai tay mẹ vò đầu tôi. Mẹ nghiền mặt tôi vào lồn mẹ thật dữ dội khi cơn cực khoái đang trào dâng trong người mẹ, chiếm lấy mẹ và mang mẹ đi giống như một cơn bão gió. Tôi chưa từng làm vậy với mẹ. Cơ thể của mẹ co thắt và quằn quại khi tôi nắm lấy nó, kéo mẹ vào gần tôi thật thô lỗ. Sau đó tôi hôn lên cái bụng mềm mại đáng yêu của mẹ, rồi di chuyển lên vú mẹ. Tôi nhấn nhá ở đó trong một lúc, ngậm một núm vú của mẹ vào miệng và siết chặt nó giữa hai môi, trong khi dùng tay véo núm vú còn lại.
“Ôi cái đệt. Đúng đó Finn, cậu bé ngoan của mẹ. Ồ đúng rồi, bú ở đó, bú và cắn như con từng làm trước đây đi. Cho mẹ của con thấy con cần cơ thể của bà ta như thế nào đi.”
Tôi nhìn lên mẹ và thấy mẹ thật rạng ngời, mái tóc mẹ bị ép vào đầu bởi mồ hôi, mắt mẹ sáng lên và sống động, nụ cười của mẹ đầy gợi cảm nhưng cũng đầy hứa hẹn của tình yêu. Hai chân mẹ tuy không dài nhưng mạnh mẽ, quấn quanh eo tôi khi mẹ kéo tôi lên với mẹ.
“Mẹ muốn con cặc của con trai mẹ dữ lắm rồi, đúng không? Tại sao con nên đưa nó cho mẹ?”
Tôi nói với sự nóng bỏng trong câu từ, khiêu khích mẹ cầu xin tôi. Tôi biết rằng mẹ yêu người đàn ông muốn sở hữu mẹ, để yêu cầu mẹ hơn là hỏi, để lấy và sở hữu.
Mẹ dừng lại và ấn mấy ngón tay vào môi tôi trong giây lát, khóa mắt mẹ vào mắt tôi. Mẹ nhìn tôi đắm đuối với tình yêu mãnh liệt và gần như thương tiếc.
“Mẹ là con đĩ dâm đãng của con trai mẹ. Mẹ sẽ luôn là của con. Mẹ sẽ là đồ chơi cho con, mẹ sẽ yêu và phục vụ con trai của mẹ. Mẹ sẽ quỳ trước nó và làm cho nó sướng, uống hạt giống của nó như thể đó là thứ rượu ngon nhất. Đây là lời thề của mẹ tới con, nếu con cho mẹ con cặc cứng tốt của con. Mẹ yêu con lắm.”
Tôi thọc cặc vào lồn mẹ thật mạnh, càu nhàu với nỗ lực và sự sướng khoái lớn lao khi được ở trong người mẹ một lần nữa. Mẹ hét lên thật to. Mẹ cố giữ chặt lấy tôi, nhưng tôi đã ở ngoài vòng kiểm soát. Tôi địt mẹ với những cú nắc nhanh và dài, khiến cặc tôi vô ra thật sâu trong lồn mẹ. Mỗi lần tác động làm cho mẹ kêu rít lên và rên la. Tôi cảm thấy mấy móng tay của mẹ đang đào sâu vào lưng tôi, và tôi biết rằng mình sẽ bị chảy máu khi làm xong chuyện này. Tôi hôn môi mẹ, sau đó nhấm nháp và cắn vào phần ít bị bầm tím hơn ở cổ mẹ, với ý định để lại dấu ấn của riêng tôi.
“Đúng rồi đó. Hãy làm cho mẹ là của con đi, Finn ơi. Làm đi. Địt mẹ rồi lấp đầy lồn mẹ bằng hạt giống của con nhé. Làm cho mẹ thành tài sản của con, là con đĩ dâm đãng của con…ôi…ôi thần linh ơi…Finn ơi, địt mạnh lên đi con trai, mẹ đang ra….ôi làm ơn đi…ôi…ôi…..aaa……”
Chúng tôi cùng đạt cực khoái, ham muốn lấn át khả năng nói của hai mẹ con tôi. Mắt mẹ trợn ngược và mẹ ôm chặt tôi, kéo tôi vào người mẹ với sức mạnh tuyệt vời. Tôi lái cặc vào trong lồn mẹ sâu hết mức có thể, với ý muốn lấp đầy tử cung của mẹ bằng hạt giống cường dương của tôi. Tôi cảm thấy những luồng tinh dịch dài đang rời khỏi cặc tôi, liên tục tuôn trào vào trong người mẹ, đến khi cặc tôi bị tổn thương, đang co thắt trong lồn mẹ. Về phần mẹ, tôi có thể cảm thấy cơ thể của mẹ căng cứng và thư giãn liên tục, hết lượt này đến lượt khác khi những cơn sóng cực khoái đang lan khắp người mẹ, đẩy mẹ lên tầm cao tuyệt vời và khiến mẹ bất lực không làm gì khác ngoài việc cưỡi sóng. Cuối cùng, tôi cảm thấy nhiều chất lỏng ấm nóng hơn đang bao phủ quanh cặc tôi.
Chúng tôi sụp đổ cùng nhau, chân tay rối bời, những nụ hôn mềm mại, thở hổn hển, cần ở bên nhau, là một với nhau.
“Mẹ yêu con, Finn à. Mẹ xin lỗi vì không thể cứu con.” Mẹ nói với nước mắt lăn dài.
“Con yêu mẹ, mẹ ơi, và thực sự không có gì để tha thứ cả.”
Chúng tôi ôm nhau như vậy một hồi lâu, dùng tay khám phá cơ thể của nhau, hôn nhau, âu yếm nhau. Hai mẹ con tôi không còn nói gì nữa đến khi chúng tôi ngủ thiếp đi.
***
Tôi thức dậy vài giờ sau đó, và tôi không thể bắt tâm trí tôi ngừng lại những suy nghĩ đen tối. Tôi đã được thư thái và đang ôm ấp mẹ tôi một cách bảo vệ. Chắc là mẹ có chú ý và mẹ đã tỉnh dậy.
“Mẹ vẫn còn khá mắn đẻ đó, con biết mà…”
Tôi ngạc nhiên bởi cuộc trò chuyện đột ngột này, và chợt lo lắng.
“Nếu mẹ đang mang thai đứa con của chú Bayrd, con sẽ không…”
“Ồ Finn, mẹ biết con nên ủng hộ mẹ và nuôi một đứa trẻ như của riêng con. Mặc dù mẹ không mang thai và đã làm mọi thứ để ngăn chặn điều đó xảy ra. Mẹ…mẹ chỉ có ý muốn nói rằng mẹ đã đến mấy thầy thuốc trong doanh trại, có một người được gọi là Nữ thần đã được chọn là thần thánh của mẹ. Bà ta nói là mẹ đã được chữa lành từ…kinh nghiệm của mẹ và vẫn có thai tốt, ngay cả trong thời điểm này, nếu mẹ làm tình với một người đàn ông cường dương. Mẹ rất ngạc nhiên…nhưng mẹ sẽ thú nhận để được một chút vui mừng. Dù sao thì, chỉ có một người đàn ông mà mẹ muốn vừa đổ hạt giống của anh ta vào trong người mẹ…”
“Thần linh ơi, mẹ đang cố gắng để được địt trở lại hay sao?”
“Tất nhiên rồi. Mẹ là kiểu bà mẹ gì nếu không chăm sóc đúng cách cho con trai mình? Nhưng chân thành hơn, đây có phải là điều mà con sẽ chào đón không? Ngay cả đối với một người Thuần Huyết thì việc thụ thai cho mẹ ruột của mình sẽ hơi bị…tai tiếng đó Finn.”
“Con sống trong tai tiếng nhiều rồi mẹ à. Bên cạnh đó, mọi người dường như vẫn nghĩ rằng con đang dụ dỗ mấy đứa con gái nông dân và các nữ tu ương ngạnh. Làm cách này họ sẽ biết con là một người đàn ông biết yêu thương gia đình.”
Mẹ cười với sự vui vẻ chân chính.
“Ồ, mẹ đã quên mất cái lưỡi xảo quyệt của con rồi…”
***
Mẹ rời khỏi tôi trong đêm, và tôi thức dậy với một người phụ nữ khác trên giường mình, người luôn gây ra một tình huống khó hiểu. Mặc dù người này đã mặc đầy đủ quần áo và đang ngồi bắt chéo chân bên cạnh tôi, đang ăn bánh mì ngọt với những vết cắn lớn giống như một cô bé vừa ăn vụng trong nhà bếp. Nghĩ lại thì có lẽ cô ta đã ăn cắp nó thật.
“Chào buổi sáng, cô dâu trẻ xinh đẹp của anh.” Tôi nói.
“Và tới anh nữa, người chồng đẹp trai của em.”
“Anh thấy với nhiều mật ong và bơ trên bánh mì thì biết em đang ăn mừng một nhiệm vụ thành công, đúng không nào?”
Raisa cười toe toét, có một chút mật ong dính trên cằm em tôi. Em vẫn khá đáng yêu đối với một sát thủ như em.
“Parla gửi lời chúc mừng và báo cáo chiến thắng. Nguồn cung cấp là của chị ta và những tuyến đường đã bị chặn. Anh Tyr đang bị mắc kẹt giống như một con chuột đang chết đói.”