MÔT BUỔI CHỤP ẢNH KHÓ QUÊN - Chương 4
Chào cả nhà. Chúc buổi tối vui vẻ.
“Lên thiên đàng, lên thiên đàng, lên thiên đàng, lên thiên đàng nè……..”
Phần 4:
“Được rồi”, Tuấn Phong mỉm cười hô lên, khi anh quay trở lại, Yến Vy đang ngả lưng thoải mái trên giường. “Em đã sẵn sàng để tiến thêm một bước nữa chứ?”
“Huhm, em đoán vậy”
“Tốt, lăn nhẹ sang trái, chống người lên bằng khuỷu tay trái và mở phần kéo trên cùng của bàn cạnh giường đó. Được rồi, trượt chân phải qua trái và xoay bàn chân nhiều hơn về phía giữa giường. Giữ nó ngay tại đó”. Đèn flash, đèn flash.
Góc chụp có phần mông đầy đặn của cô, chỉ được che một chút bởi chất liệu màu đen của chiếc quần lót, gần như lộ ra toàn bộ. “Được, từ từ mở ngăn kéo ra”
Yến Vy từ từ kéo ngăn kéo ra và thấy bên trong có khoảng tám hoặc mười dương vật giả và máy rung có màu sắc và kích cỡ khác nhau. “Tốt, được rồi, bây giờ hãy nhìn lại qua vai phải của em ngay trước máy quay. Nào, cho anh cái nhìn “những gì tôi đã tìm thấy” cho chồng em”.
Biểu cảm của cô là sự kết hợp hoàn hảo giữa ánh mắt thèm khát và vẻ ngây thơ của một cô gái. “Hoàn hảo. Em gái xinh tươi, đáng yêu ơi, em nên theo nghề người mẫu mới đúng. Em có những biểu cảm tuyệt vời, đúng chất lắm”. Cô đánh giá cao những lời khen ngợi, nhưng vẫn không chắc chắn về những gì Tuấn Phong đã lên kế hoạch cho cô và “nông cụ” trong ngăn kéo.
“Chọn một, bất kỳ một cái nào, chúng ta sẽ chỉ sử dụng nó làm đạo cụ cho một số hình ảnh thôi”, Tuấn Phong dụ dỗ.
Cô vợ trẻ thò tay vào ngăn kéo một cách vô định và lấy ra một cái dương vật bằng cao su với đầy đủ các đường gân, một cái đầu như thật và một bìu có màu hồng nóng. Chiếc dương vật dài khoảng 17cm và đường kính gần gấp đôi cổ tay của cô, với một công tắc bật-tắt bằng vít ở phần đế ngoài bìu.
“Hoàn hảo, hoàn hảo. Bây giờ nằm ngửa ra đi em”. Yến Vy làm theo, nhưng không khỏi lo sợ anh ta sẽ yêu cầu cô thả con quái vật cao su đó xuống “vực sâu lung linh” của cô, nhưng nỗi sợ hãi của cô đã nguôi ngoai khi anh bảo cô đặt nó giữa hai bầu ngực và tiếp tục tư thế nằm ngửa trên gối.
Cô nhìn thấy những bức ảnh kết quả với hình ảnh con quái vật màu hồng nằm trên chất liệu trắng của chiếc áo lót có gân. “Ok, chúng ta phải làm việc về mắt … kiểu quay đầu của em sang một bên và tưởng tượng em có thể vui vẻ gì khi biểu diễn với chiếc máy rung đó cho chồng mình”.
Tuấn Phong nhắc nhở cô rằng động lực của cô là để làm hài lòng chồng mình. Nó khiến tâm trí cô thoải mái với những gì đang làm trước mặt người đàn ông xa lạ và to lớn này. “Tốt, tốt … một cái nhìn mơ màng. Tuyệt vời!”
Tuấn Phong bắt đầu yêu cầu cô sử dụng đầu máy rung để cọ xát một trong những núm vú của cô qua lớp vải. Không cần thêm bất kỳ kích thích nào, thực ra chúng đang nổi bật như những viên đạn phía sau lớp vải mỏng. “Em có cần bật nó lên?”, cô ấy hỏi ngây thơ.
“Tùy em thôi “, Tuấn Phong trả lời, nghĩ rằng những bức ảnh sẽ không nói nó đang tắt hay bật, nhưng cũng không muốn ngăn cô gái thử nghiệm. Thực tế là cô ấy đã vặn phần đế và thử nghiệm tốc độ bằng cách vặn mặt số trở lại vài lần trước khi trêu đùa núm vú trái của cô bằng đầu rung của dụng cụ màu hồng.
“Tốt, tốt,” huấn luyện viên Tuấn Phong nói khi anh chụp hết bức ảnh này đến bức ảnh khác. “Của em, của riêng em thôi, anh thề, anh hứa, anh bảo đảm em sẽ đẹp nhất đêm nay”
Yến Vy chuyển tay và chà chiếc dương vật vào núm vú còn lại, và sau đó luân phiên qua lại giữa đầu ngực. Đầu dương vật bằng cao su khiến núm vú cô rung lên khi tiếp xúc. Cô sử dụng bàn tay còn lại của mình và chỉnh sửa núm vú bên kia của mình khi chiếc dương vật vẫn đang rung lên vo vo bên kia.
“Chạy nó xuống bụng của em”, huấn luyện viên lên tiếng và cô răm rắp làm theo. Cô chạy nó trên toàn bộ ngực và bụng của mình. Cố gắng làm cho cô gái thoải mái hơn, anh bảo cô di chuyển nó về phía mặt mình, một động thái mà cô đã không dự đoán được. “Xoa xoa khắp mặt đi. Chồng em không làm như vậy với em bao giờ sao? Tốt, ngoan, bây giờ há miệng ra một chút giống như sắp trượt vào đi, mút cho thật tốt”. Yến Vy biết những chỉ dẫn dâm dục sẽ khiến cô khó chịu, nhưng tác dụng của rượu và sự kích thích lên cơ thể khiến cô không hề hay biết.
“Bây giờ, trượt bàn tay còn lại của em xuống bên trong quần. Chỉ cần các đầu ngón tay để bắt đầu. Đừng nhìn vào máy ảnh. Hãy quên máy ảnh cho đến khi tôi bảo em nhìn vào ống kính”. Cô từ từ trượt tay phải qua bụng và nới lỏng các đầu ngón tay qua cái cạp thun, trong khi tay trái cầm con cặc giả màu hồng đang chễm chệ trên môi cô.
“Ok, thè lưỡi như thể em sẽ liếm nó, thật nhẹ nhàng. Tốt, tốt. Bây giờ, chỉ cần đầu bên trong môi của bạn”. Máy ảnh tiếp tục bấm, khi cô chuyển từ hướng dẫn này sang hướng dẫn khác.
“Tay sâu hơn một chút vào trong quần lót”. Cô cảm thấy hơi nóng tỏa ra từ những nếp gấp da thịt của mình, khi cô len lỏi qua nhúm lông xoăn, vừa được tỉa 2 hôm trước và tiến về phía âm vật của mình.
“Trượt máy rung trong miệng của bạn sâu hơn một chút và tự xoa mình. Ồ, có cảm thấy tốt không?”. Các đầu ngón tay của cô rà khắp đôi mép bướm đang rỉ nước và kéo chất nhờn lên trên âm vật, nơi cô xoáy ngón tay của mình vào sâu bên trong.
“Siêu tuyệt vời, chúng ta hãy chuẩn bị cho serie tiếp theo”. Yến Vy mở to mắt, khi cô gần như mắc nghẹn với chiếc dương vật trong miệng. Cô gần như thất vọng khi Tuấn Phong không yêu cầu cô tụt quần lót và làm gì đó phiêu lưu hơn.
Cô rút tay ra khỏi quần lót và dương vật giả ra khỏi miệng, vung chân qua thành giường và cảm thấy mặt và ngực nóng như thế nào. “Giờ thì sao?”
“Chà, bây giờ em cảm thấy thế nào, nếu chúng ta thực hiện một vài cảnh khỏa thân? Buổi chiều sắp trôi qua. Anh nghĩ em đã sẵn sàng cho một số cảnh khỏa thân, trừ phi em có ý tưởng khác?”
“Uh, uh, em không biết nữa. Anh thấy sao?”. Yến Vy bất giác trả lời, trong lòng những muốn Tuấn Phong tự đưa ra quyết định cho mình, bởi thâm tâm cô cũng tò mò muốn biết giới hạn tiếp theo là gì.
Tuấn Phong xoay bàn điều khiển máy tính và máy ảnh trước bộ bồn ngâm chân có móng vuốt. “Thế này. Có thể hoàn thành một số ảnh khoả thân trang nhã theo cách này. Ta thử để em bắt đầu ngâm mình trong bồn tắm. Anh chắc chắn em sẽ thích. Tôi sẽ lấy một chiếc áo choàng cho em”.
Chiếc bồn tắm có màu trắng giống ngà voi ma mút, trông giống như nó thuộc về một viện bảo tàng, nhưng sâu và rất đẹp. Cô điều chỉnh nước và đổ đủ lượng hạt tắm bong bóng vào nước đang khuấy để sữa tắm hoạt động tốt. Cô nhìn lên, thấy Tuấn Phong đang tiến đến với chiếc áo choàng lụa màu đỏ trên tay.
“Em gái xinh xắn, đáng yêu, tiếp tục đi, rồi sau đó tô son đỏ tươi hơn. Nên có một ít trên bàn trang điểm trong phòng thay đồ. Hãy xem em có thể phù hợp với màu của chiếc áo choàng không. Tôi phải làm việc bộ này một chút”.
Yến Vy trở lại chỉ mặc chiếc áo choàng ôm sát vào người như một chiếc găng tay. Bộ ngực nảy nở và phần hông đung đưa của cô hầu như không được che giấu bởi tấm lụa đỏ. Tuấn Phong đã di chuyển chiếc gương dài đến trường quay với bồn tắm có móng vuốt và cũng đã thêm một chiếc ghế gỗ cổ.
“Ok, Vy, lên đây và chúng ta hãy xem xét các góc độ một chút”. Anh cho cô đứng trước gương. Cô ấy nhìn vào hình ảnh phản chiếu của mình trong gương và tự nghĩ rằng anh ta giỏi đến mức nào trong việc lựa chọn màu sắc và trang phục.
“Hãy thử một vài tấm ảnh thử nghiệm và xem những gì chúng ta nhận được”, anh ta thở dài. Anh ấy đang bận rộn đi lại xung quanh và đổ mồ hôi vì gắng sức ngay cả khi trong phòng điều hòa không khí khá lạnh.
“Nhìn vào gương, hai tay chống nạnh”. Chiếc áo choàng đỏ hở đến khoảng giữa ngực và chiếc thắt lưng ở eo giữ nguyên chất liệu mỏng. “Nghiêng đầu sang phải một chút”, đèn flash, chớp.
“Ok, chúng ta hãy xem chúng ta có gì ở đây”, khi cả hai đều quay lại để xem hình ảnh xuất hiện trên màn hình. “Tuyệt vời, màu sắc kết hợp tuyệt vời với nhau. Ánh sáng có vẻ ổn. Chiếc áo choàng tôn lên cơ thể của em. Em nghĩ sao?”
“Em … thích nó”, là tất cả những gì cô ấy có thể nói ra. Trông thật tuyệt!
“Chà, em có sẵn sàng để lộ nhiều da thịt hơn chưa?” Tuấn Phong nói. Và không cần đợi câu trả lời, cô chủ động cởi bỏ mặt trước của chiếc áo choàng, rơi thẳng ra khỏi hai bên vai và để lộ bộ ngực trần trụi của cô, bụng cô hơi phồng lên khi nó tụt xuống chữ “V” giữa hai chân cô.
Ánh sáng đã che đi âm hộ của cô nhưng cho phép nhìn thấy nhúm lông nhỏ giữa hai chân của cô. Tuấn Phong, luôn là người chuyên nghiệp, đã không cho cô thời gian để chỉnh sửa phần da thịt lộ ra của mình.
“Hơi xoay người sang phải, ok, tốt. Bây giờ, đặt tay lên hông trái. Không, tay bên trong áo choàng bên hông, kiểu như thả hông phải xuống một chút”. Động tác này đã đẩy chiếc áo choàng qua ngực trái của cô. Lưng của cô hướng về phía máy ảnh nhưng góc chiếu giảm ánh sáng dọc theo bên trái của cô trong gương và chiếu sáng núm vú căng và độ dốc của đùi khi nó cuộn vào vùng mu của cô. “Đẹp, rất tốt.”
Tuấn Phong chưa bao giờ để cô cởi áo choàng vì anh chụp hết ảnh này đến ảnh khác trước gương, luôn khiến cô thay đổi vị trí, chỉ là một chút, trước mỗi lần chụp. Cô ngày càng cảm thấy thoải mái hơn trước ống kính và thích cách mình tạo dáng hơn trong mỗi kiểu chụp.
“Đi tới trước bồn tắm. Có lẽ cần thêm một ít nước nóng. Anh chắc rằng nó đã nguội bớt một chút”. Nhưng khi cô hạ tay xuống làn nước mát lạnh, cảm giác thật tuyệt vời và cô trả lời: “Không sao đâu, anh, chúng ta hãy tiếp tục”
“Được rồi, em yêu, cởi áo choàng”. Khi Yến Vy nhún vai chiếc áo choàng, cô cảm thấy như được giải phóng khỏi những khuôn khổ, rào cản, định kiến từng kìm kẹp cô lại, trong cuộc sống, trên giảng đường và cả trong căn nhà của mình.