MÔT BUỔI CHỤP ẢNH KHÓ QUÊN - Chương 2
Phần 2:
Không biết do rượu vang hay những cuốn album với serie ảnh từ trắng, xanh tới đen và đỏ đã làm tê liệt các giác quan của Yến Vy đến mức cứ nhìn chằm chằm vào những bức ảnh, những người phụ nữ khỏa thân, những người xa lạ, trước mặt một người đàn ông xa lạ.
“Huhm, em đã có chồng rồi đó. Em nghĩ là mình có quyền…”
“Được rồi, anh nói trước rồi đó”, Tuấn Phong ngắt lời cô gái, rồi đặt album thứ tư và cuối cùng lên mặt bàn.
Bức ảnh đầu tiên chụp một cô gái, đeo một chiếc mặt nạ kiểu Venice, có dáng người cực kỳ hấp dẫn, nằm trên ghế sa lông, hai chân dang rộng, ba ngón tay của bàn tay phải vùi vào âm hộ và tay trái giật mạnh núm vú bên phải. Cô đang nhìn thẳng vào ống kính của máy ảnh khi bức ảnh được chụp.
“Wow, em nghĩ là chồng cô ấy rất thích bức ảnh này”, Yến Vy tỏ vẻ bình thản khi đưa bình luận về tấm hình, rồi lật sang trang tiếp theo.
Một cô gái tóc nhuộm vàng gợi cảm với thắt lưng đen và tất đen đang nhét một chiếc dương vật giả màu đen và KHỔNG LỒ vào cửa mình, chào đón ánh nhìn của Yến Vy.
“Uhm, em nghĩ là anh nói đúng. Những điều này không để lại bất cứ điều gì trong trí tưởng tượng. Em nhớ là anh có nói rằng tôn trọng quyền riêng tư của khách hàng vào hôm trước mà. Làm thế nào anh dám cho em xem những bức ảnh này, mà vẫn nói rằng đang tôn trọng quyền riêng tư của họ?”, Yến Vy hỏi trong khi tiếp tục lật giở từng trang, với những tấm hình ngày càng nóng bỏng, với các cấp độ sex ngày càng gia tăng.
“Anh được phép và có sự tin tưởng từ khách hàng em ah”, Tuấn Phong trả lời và đặt một cuốn sổ khác lên mặt quầy. “Dừng lại, em xem cái đó đi. Có một con số ở góc dưới bên tay phải, nó là cái gì?”
“356”, Yến Vy trả lời.
Tuấn Phong nhanh chóng lướt qua cuốn sổ và lật nó lại.
“Xem ngay đó, có chữ ký của cô ấy trên bản phát hành. Anh chỉ chia sẻ ảnh các người mẫu của mình, nếu họ muốn chúng được chia sẻ và mọi phụ nữ trong những bức hình này, dù đeo mặt nạ hay không đều từng khẳng định ngay trước mặt anh rằng họ tự hào vì đã được anh chụp hình. Và họ hạnh phúc vì đã có thể lưu lại được những khoảnh khắc hoang dại nhất, tự nhiên nhất và nóng bỏng nhất trong quãng đời thanh xuân của mình”
Yến Vy nhìn kỹ hơn vào số 356. Một cô gái tóc đen dài tuyệt đẹp nằm trên chiếc giường trải tấm vải sa tanh màu đỏ, với bức ảnh chụp từ trên cao.
Cô ấy vừa làm tình xong!
Yến Vy nhìn kỹ hơn vào bức ảnh và có thể thấy rõ ràng là có tinh dịch rỉ ra từ giữa hai chân cô.
Cô lật nhanh những bức ảnh sau đó và tìm thấy những bức ảnh ngày càng khiêu khích và hở hang.
“Anh chụp cả những thứ này?”, cô hỏi khi tiếp tục lật từng trang; có người đang thủ dâm, một số trong bồn tắm, vòi hoa sen và thậm chí ngoài bãi biển.
“Uh…., em không biết”, Yến Vy trầm ngâm khi xem qua các album. “Chồng em không biết có thích vợ mình chụp ảnh kiểu này không, nhưng chắc chắn, em nghĩ không đủ tự tin để chụp”
“Chậc chậc, tsk, em yêu”, Tuấn Phong nói. “Hầu như tất cả những người phụ nữ này đều có chung mối quan tâm. Tất cả là vấn đề về thái độ. Em có thể nóng bỏng và quyến rũ như mong muốn. Bên anh có thể bắt đầu với một số ảnh chụp album màu trắng và nếu em thích những gì đã thấy, anh có thể…. Và … “, anh ngập ngừng. “Một chút rượu có thể giúp em rất nhiều. Em có uống được rượu, bia không?”
Yến Vy đã nhận thấy nhiều tư thế có phụ nữ cầm ly rượu hoặc với ly và chai rượu ở hậu cảnh. Cô nghĩ: “Cái quái gì vậy? Mình còn phải đi về nhà, mất bao nhiêu thời gian, nếu chụp ảnh thì sẽ mất thời gian trang điểm và làm tóc mới. Rồi tiền đâu ra mà chụp? Mà sao mình phải chụp hở hang như vậy chứ? Mà, sao mình cứ nghĩ là phải chụp nhỉ? Không biết anh ấy có thích hay đồng ý với điều đó không nữa????….”
“Thôi được rồi, anh đưa em vào studio”
Tuấn Phong chỉ cho Yến Vy đến phòng thay đồ nơi cô và chồng đã sử dụng trong buổi chụp bình thường đầu tiên của họ, một ngày trước đó, và nói với cô rằng anh ấy sẽ treo một tấm biển “Đang chụp – Vui lòng gọi lại”.
Cô lang thang qua một mê cung hành lang cho đến khi đến một studio chỉ được thắp sáng nhẹ. Căn phòng có giá treo quần áo bao quanh các bức tường và một số giá treo ở giữa phòng. Một số bộ chiếm không gian xung quanh phòng. Một chiếc giường lớn đặt chính giữa, một chiếc bồn tắm và vòi hoa sen, và một chiếc ghế dài bọc da lớn, một chiếc ghế dài đơn giản và một chiếc bàn cao.
Yến Vy giật mình khi studio đột nhiên sáng choang như ban ngày. “Anh phải trả một khoản tiền lớn để design studio này đảm bảo ánh sáng cho đủ loại khuôn hình đó em”, Tuấn Phong nói khi bật hết công tắc này đến công tắc khác để bật sáng một dãy đèn bao quanh phông nền ghế quầy bar, một số máy tính và màn hình. “Ôi, thời đại điện tử, tôi vừa ghét mà lại vừa yêu đến thế không biết”
“Ok, em gái xinh tươi, anh đã sẵn sàng nếu em muốn. Em thử ngồi lên trên chiếc ghế đó và anh sẽ chụp một vài bức ảnh. Rồi em sẽ thấy mọi thứ diễn ra như thế nào”.
Cô ngập ngừng di chuyển đến chiếc ghế đẩu và thả mình lên ghế.
“Ok, bây giờ chỉ cần đặt khuỷu tay trái của em lên bàn và đặt cằm lên ngón tay cái – cánh tay còn lại đặt hờ hững trên đùi ”
Cô làm theo và anh ta chụp một bức ảnh kèm theo đèn flash vào một trong những chiếc ô che lấp.
“Một cái nữa và chúng ta sẽ xem những gì chúng ta có,” một đèn flash khác và Tuấn Phong đặt máy ảnh xuống, bấm vào một nút và hướng một màn hình máy tính khổng lồ về phía cô.
Yến Vy bị ấn tượng bởi hình ảnh trước mắt. Kiểu tóc mới, cách trang điểm chuyên nghiệp, đường chân mày mới đều khiến cô hài lòng về diện mạo của mình. Cô cũng chú ý đến cách tạo dáng nhỏ mà Tuấn Phong đã hướng dẫn, để cô phô bày bộ ngực căng tròn, nhờ tận dụng lợi thế của chiếc áo hai dây màu trắng, làn da trắng hồng, và đôi mắt đen hờ hững làm cho tư thế trở nên hấp dẫn hơn tất cả.
“Chà, em nghĩ sao”, Tuấn Phong hỏi. “Chúng ta tiếp tục?”
“Vâng, vâng, anh cứ làm đi”
Tuấn Phong chuyển cô qua một loạt tư thế trên ghế băng và với chiếc bàn cao ngang nhau; tất cả đều thể hiện nét ngây thơ xuân thì. Đôi khi, anh ta đề nghị hơi nghiêng đầu, hoặc di chuyển chân của cô, hoặc nhẹ nhàng đặt tay lên đâu đó trên đùi cô.
Cô thích thú khi xem những hình ảnh hiện lên trên màn hình phía sau người đàn ông có mái tóc dài, dáng vẻ lực lưỡng trong chiếc áo sơ mi hoa. Tuấn Phong không hề đem đến cảm giác đe dọa cô, thay vào đó là thái độ làm việc rất chuyên nghiệp.
Anh ta giống như một con gấu lớn đang hì hụi tìm mọi cách để vốc mật ong từ trong tổ!
“Nào, em có muốn thay đổi bộ trang phục khác chưa?”, Tuấn Phong hỏi
“Uhm, có thể. Anh có gợi ý nào không?”
“Được thôi, bộ này có thể sẽ khá cơ bản, hơi có chút cổ điển nhưng rất phong cách”. Anh lục tung một cái giá và lôi ra một chiếc áo sơ mi nam trắng dài tay trên mắc áo và đưa cho cô. “Và, để phù hợp với chủ đề”, anh chuyển sang một giá nội y khác và lấy xuống một chiếc quần lót ren trắng. “Hãy thử những thứ này trong phòng thay đồ và tự ngắm xem em thấy sao”
Yến Vy chuyển vào căn buồng có ánh sáng rực rỡ và bàn thay đồ với gương trang điểm cùng nhiều loại mỹ phẩm, cọ và những thứ tương tự.
Cô cởi bỏ chiếc áo hai dây và nhìn mình trong gương trong chiếc quần short ngắn. Bộ ngực của cô vẫn căng đầy, không phải theo cách của những cô gái vừa bước vào tuổi 20, thay vào đó, là bộ ngực của người con gái đã có hơi đàn ông. Căng hơn. Tròn hơn. Nẩy nở hơn. Mềm hơn. Và đàn hồi hơn!
Cô mặc chiếc áo sơ mi của người đàn ông, nó hơi trùm qua mông, cài khuy, sau đó tụt quần short của mình xuống, cởi quần lót ra và nhẹ nhàng treo lên một cái móc trên tường.
Cô luồn chân vào chiếc quần lót ren màu trắng mà Tuấn Phong đưa cho, vén tà áo lên, xoay người qua lại để xem có vừa vặn hay không. Khi thả tay, chiếc áo sơ mi che phủ nhiều hơn so với nhiều chiếc váy ở nhà, nên cô cảm thấy khá thoải mái.