MÔT BUỔI CHỤP ẢNH KHÓ QUÊN - Chương 1
Lời đầu: Chào các bạn, long time no see! Lâu lắm rồi mình mới quay trở lại. Cứ tưởng mất nick rồi, vậy mà vẫn còn. Dịp này giãn cách, ai ở đâu thì ở yên đó nên cũng rảnh. Mình kể lại câu chuyện, thật hay hư thì tùy đánh giá các bạn, hy vọng cũng giúp mọi người giải trí và ở yên trong nhà, kẻo các anh bộ đội lại thêm bận rộn.
———————-
Cuối tuần, trời bất chợt chuyển mùa, gió nhè nhẹ, mơn man làn da, thay cho cảm giác nóng hầm hập, người lúc nào cũng dơm dớp mồ hôi mấy hôm trước.
Nhấp nốt ngụm rượu vang còn trong ly, Yến Vy, 26 tuổi, giáo viên dạy tiếng Anh, quyết định đi xem những tấm ảnh mà cô và chồng đã chụp tại studio hôm trước. Chẳng là, họ muốn kỷ niệm năm thứ nhất của cuộc hôn nhân và mối tình kéo dài 4 năm, vẫn đượm nồng.
“Hôm nay anh chồng của em đâu? Anh ấy không đi cùng à? Thật là nguy hiểm khi để một cô gái xinh đẹp ra đường một mình như thế này đấy. Thời buổi này, buôn người như rươi mà!”.
“Câu cá. Anh ấy đang đi câu cá. Đi kiểu này chắc phải tới tối mới về”.
“Ồ, anh ấy thật biết cách nghỉ cuối tuần đấy. Câu cá vào ngày này thì thật tuyệt vời. À mà này, em có nghĩ đến việc chụp một vài bức ảnh “đặc biệt” cho chồng mình, như chúng ta đã nói hôm trước không? Anh ấy có thể thích đấy”.
3 ly rượu vang mà Yến Vy nhấm nháp trước khi ra đường khiến cô hơi lâng lâng, và chợt nảy sinh sự tò mò về những lời úp mở của anh chàng chụp ảnh. Cô ngập ngừng một lúc, trước khi hỏi: “Cái gì mà “đặc biệt”, đặc biệt như thế nào?”.
“Chà, có tất cả các loại “đặc biệt” khác nhau”, Tuấn Phong, tên anh chàng chụp ảnh, tiếp tục giở giọng ỡm ờ. “Em xem thử album màu trắng, xem “đặc biệt” là như thế nào”.
Anh ta rút một cuốn album ảnh lớn màu trắng từ bên dưới quầy, đặt trước mặt cô và lật nó để cô có thể xem những tấm hình, show khá nhiều kiểu cách, tư thế, trang phục khác nhau của những khách hàng trước đây.
Ở đó là những tấm hình chụp nhiều phụ nữ, đa số là các cô gái trẻ, trong đủ loại trang phục nội y – đủ mọi hình dạng, kích cỡ, màu sắc và mức độ kín đáo hay lộ liễu.
Một số cô gái với dáng vẻ đầy tự tin, xô người về phía trước để lộ khe ngực sâu thăm thẳm, người khác lại chống nạnh, quay lưng về phía máy ảnh để làm nổi bật đường cong bờ mông căng tròn của mình – tất cả đều được chụp với một phong cách rất ngây thơ mà trang nhã.
Tất cả những người phụ nữ dường như đang có một khoảng thời gian tuyệt vời để tạo dáng trước ống kính, và khoe cho người đàn ông của họ những đường nét nóng bỏng, hấp dẫn và khiêu khích nhất, bằng vẻ mặt ngây thơ trong những bộ trang phục khiến bất kỳ người đàn ông nào cũng muốn phạm tội.
Tất cả đều là những kiểu tạo dáng quyến rũ thường dành cho những cô gái và người mẫu trang bìa của những tạp chí chỉ dành cho đàn ông, nhưng giờ đây lại do những người vợ và người yêu làm mẫu, thể hiện và tạo dáng.
“Có bao nhiêu mức độ “đặc biệt” như thế này, anh? “, Yến Vy hỏi thầm thì như không ra hơi, sau khi đã 2 lần hít hơi để thoát khỏi cảm giác ngộp thở, căng thẳng và nóng bỏng từ trong người đang bốc dần lên.
“Ồ, thì bên anh còn có nhiều bộ sưu tập khác, em có thể xem thử album màu xanh này xem sao”, Tuấn Phong nói, trước khi đưa ra một cuốn album khác, không quá dày.
Yến Vy tò mò, lật tấm bìa cuốn album, sững lại giây lát, rồi ngước lên nhìn Tuấn Phong bằng ánh mắt không thể ngạc nhiên hơn.
Trong cuốn album này, Yến Vy có thể thấy vài cô gái cũng xuất hiện ở cuốn album trắng, nhưng lần này tự tin phơi bày cơ thể nhiều hơn.
Ở đó có những tấm hình chụp áo phông ướt sũng, ngực và núm vú lộ ra, mông trần nhưng vẫn không quá lộ liễu. Đa số đều diện những bộ bikini hay nội y mỏng manh và xuyên thấu. Phải thừa nhận, những góc hình chụp họ đều rất đẹp, ánh sáng, khuôn hình, thần thái của các cô gái đều được phơi bày một cách tự nhiên, nhưng đảm bảo sự quyến rũ cho người xem. Yến Vy xem qua cuốn album mà không muốn tỏ ra quá hứng thú vì Tuấn Phong ngồi đối diện ngay với cô.
“Rất nhiều người bắt đầu với album “trắng”, nhưng anh nói thật, đa số đều thích chuyển sang “xanh” như thế này”.
“Ý của anh là khi họ “nhìn thấy”? Làm thế nào họ có thể chụp những tấm hình chỉ có trên tạp chí hay phim ảnh như thế này chứ?”.
“Ôi, em gái đáng yêu của tôi, đây là thời đại kỹ thuật số. Anh có thể cho em xem bất kỳ tấm hình nào gần như ngay lập tức, sau khi chúng được chụp trên màn hình máy tính. Anh không thể làm điều đó cho em và chồng em, Dũng phải không, vì lúc đó là máy tính đã ngừng hoạt động”.
“Em hiểu rồi. Anh còn bao nhiêu album kiểu đó nữa?”
“Hai cái nữa, đen và đỏ”
“Có thể… cho… em… uhm… xem được không?”.
Tuấn Phong mỉm cười, đi vào trong phòng một lát rồi trở ra với một cuốn album đen, chìa ra cho Yến Vy, nhưng lại rút tay một chút, trước khi cao giọng cảnh báo cô rằng những thứ này có chút “trần trụi và phơi bày nhiều hơn đấy”.
Bức ảnh đầu tiên chụp một cô gái nhuộm tóc đỏ rực rỡ mà Yến Vy đã nhận thấy trong các album trước đó.
Cô ta không mặc quần áo, ngoài chiếc mũ phớt che nửa mặt trong tư thế hơi cúi người và nghiêng mặt, cùng một chiếc vòng cổ màu đen làm điểm nhấn cho làn da trắng hồng. Nhúm lông đen nhánh phía dưới được tỉa gọn và cái âm đạo mum múp, hồng hào cũng hiện lên rõ nét. Đôi núm vú màu hồng của cô cương cứng, nhô thẳng đứng trên bầu ngực sữa.
Những bức ảnh chỉ có thể thấy trên những tạp chí dành cho đàn ông nổi tiếng, không còn nghi ngờ gì! Nhưng, đây là những cô gái Á đông thực thụ, những cô gái đầy sức sống tràn căng, đang thoải mái, mỉm cười hạnh phúc, dù đây đó vẫn còn chút ngượng ngùng, e ấp khi phơi bày khuôn trăng.
Thậm chí, một số tấm ảnh chụp “nhây” trắng trợn với hai chân mở rộng và đôi mép bướm căng mọng hơi tách ra, hé lộ màu đỏ, hồng xuân xanh ở đó.
Các tư thế cũng đa dạng như những người phụ nữ trong album.
Một số chống tay và đầu gối với đôi giày cao gót của họ tiếp xúc với máy ảnh, một số chống chân trên gối và cố gắng làm nổi bật những đường cong nóng bỏng, quyến rũ chết người của họ, trong khi một số người khác hạ thấp cơ thể, che bớt ngực, nhưng lại làm nổi bật cặp mông căng tràn, nở nang.
“Wow, còn album màu đỏ?”, Yến Vy xoay người, thầm nuốt nước bọt, rồi hỏi. “Nó chắc có một số thứ thực sự khó chịu trong đó, nếu đây là album đen?”
“Màu đỏ là màu đỏ nóng. Nó gần như làm bỏng tay tôi chỉ để cầm lên”, Tuấn Phong hài hước nhận xét. “Em có chắc là muốn xem cái đó không? Nó không dành cho những trí tưởng tượng thông thường. Và anh phải thừa nhận là nó hơi bốc lửa so với gout của em đó. Anh hy vọng là em…”, Tuấn Phong cố gắng giải thích, nhưng rồi kéo dài giọng và ngưng ở giữa câu cuối.
Điều đó khiến Yến Vy có chút nóng mặt, nhưng càng thêm tò mò, và sâu thẳm trong lòng cô, một chút háo hức và kích thích muốn được khám phá thêm một trải nghiệm mới, chưa từng có trong đời cô.
Tuấn Phong lại đi vào phòng trong, ở trong đó một lát, rồi trở ra với một cuốn album bìa đỏ. Anh kéo cuốn album lại gần ngực và nhìn vào khuôn mặt tươi tắn và đôi mắt đen, long lanh sáng của cô, như muốn nghiền ngẫm và kết luận xem cô có thực sự nghiêm túc khi xem album thứ tư hay không.
PS: Nhá hàng chút, anh/chị/em phản hồi để có động lực lục lọi trí nhớ nhé. Chúc buổi tối vui vẻ !