Mối Tình Trên Sông - Phần 8
Nhi cũng không thể chợp mắt dù đã quá nửa đêm. Nàng thấy mình cô đơn đến tội nghiệp trên chính chiếc giường mỗi đêm vẫn đưa nàng vào giấc ngủ êm đềm. Làm sao có thể thay đổi được định kiến đã ăn sâu trong suy nghĩ người ấy? Làm sao để Bin hiểu rằng nàng rất khát khao cùng anh xây đắp một mái nhà? Dù hiện tại cả hai đang được số phận lắp ghép thành một gia đình nhưng nó chỉ có giá trị lúc còn thơ bé. Giờ đây, tuy những thứ trong quá khứ thật cao quý nhưng đã không còn phù hợp với hiện tại. Những gì đã định hình từ mười năm về trước cần phải thay đổi. Đúng thế, nhất định phải thay đổi. Nàng đang ra sức tạo nên sự thay đổi đó và tự tin cho rằng mình sẽ làm được.
Cây kim gió trên chiếc đồng hồ treo tường vẫn miệt mài nhích từng nấc một, âm thanh lạch cạch nghe rõ mồn một giữa không gian tĩnh lặng. Nhi vén chăn bước xuống giường không biết phải làm gì vào lúc này. Nàng nép người vào cánh cửa gỗ để lắng nghe âm thanh ở phòng Bin. Làm sao nghe thấy khi bị ngăn cách giữa hai lớp cửa là một lối đi mà lúc này nó như xa xôi vời vợi. Người ấy đang làm gì, có biết chăng Ngọc Nhi bé bỏng đang mòn mỏi trông ngóng tiếng bước chân? Nàng thẫn thờ đến trước tấm gương lớn soi mình. Chiếc áo ngủ rộng thùng thình được đẩy xa khỏi cơ thể bởi hai ngọn đồi nhô cao trông cứ như Nhi đang phát phì, tròn trùng trục và suông đuộc từ trên xuống… nhưng khi Nhi thu người gạc hai sợi dây treo trên vai, chiếc áo rơi gọn dưới chân thì mọi thứ đã khác hẳn. Thân thể nõn nà phơi trọn trong ánh sáng ngã vàng của đèn ngủ. Từ lâu rồi thân thể non tơ đã được tạo hóa định hình bằng những đường cong uốn lượn đầy mê hoặc. Cặp đào tiên vun cao có hai hạt đậu đỏ hồng được bao bọc bởi làn da trắng thuần khiết. Làn da trinh nguyên ấy tiếp tục chạy dọc xuống dưới, lượn lờ thắt nhỏ để tạo nên chiếc eo thon thả tương phản với vòng mông đầy đặn nở nang. Chiếc gò nhô cao nung núc giữa đôi khe háng huyền bí tạo nên một quan cảnh kỳ ảo. Dù chiếc quần lót e ấp che đậy nơi quý giá nhất nhưng vẫn nhận thấy mảng tam giác đen mơ hồ ám màu lên lớp vải trắng tinh khiến chỗ nhô cao sậm màu hơn vùng lân cận. Nhi ôm lấy thân thể vuốt ve, cảm nhận sự nảy nở đang ngày một lớn hơn nơi bầu ngực. Nhi lần tay xuống bên dưới, chiếc mu âm hộ cong vút vừa vặn với lòng bàn tay úp vào. Nàng bóp nhè nhẹ cái gò mềm mại giữa hai chân, đôi mắt mơ màng nghĩ về đôi tay người ấy. Nàng lồng ghép quá khứ vào hiện tại, mơ đến cảm giác được Bin ôm lấy từ phía sau để mang đến cho nhau nỗi đê mê trong sự tiếp xúc da thịt. Một người đàn ông sẽ không thể từ bỏ sự cuốn hút khi chạm vào thân thể trần trụi của một cô gái mơn mởn xuân thì, nàng chắc như thế. Anh là gã ngốc thật mà, chẳng biết tí gì tâm tình của em sao? Người ta đã lớn rồi và không còn muốn ngủ một mình nữa.
Đó là một đêm dài nhất trong đời. Bin đã mất ngủ vì những suy nghĩ mông lung trước những thay đổi ở Ngọc Nhi, còn nàng cũng đi vào giấc ngủ muộn vì mãi loay hoay với những suy tính trong đầu. Sáng nay, cả hai phải đón một ngày mới với đôi mắt đỏ ngầu. Như thường lệ, mỗi sáng Bin đều đưa Nhi đến trường.
Hôm nay nàng mặc chiếc quần legging sọc đôi, may mà nó màu xám lông chuột. Nếu lớp vải thun giống với màu da thì sự ôm sát của chiếc quần sẽ khiến nàng trông như chẳng mặc gì. Đôi chân có khác nào đang phơi trọn ra ngoài, thẳng tắp dài miên man. Mặc trên người là chiếc áo len trắng giản dị nhưng lại hợp với Nhi vô cùng. Bin hoàn toàn chết lặng khi nhìn theo dáng Ngọc Nhi đi xuống từ cầu thang. Nàng vẫn như mọi ngày nhưng không hiểu sao hôm nay lại khiến Bin ngẩn ngơ đến vậy. Có lẽ Bin vừa giật mình nhận ra cô em gái đã thật sự trở thành thiếu nữ và có sức cuốn hút kỳ lạ, điều mà trước đây Bin chưa từng cảm nhận. Nàng thật nổi bật trong vóc dáng thon thả đầy sức sống của cô gái trẻ đang độ tuổi teen, cái lứa tuổi có những thay đổi tâm lý phức tạp nhưng cuồn nhiệt trong tình yêu.
Một chút chạnh lòng chợt dâng lên trong Bin vì suốt thời gian qua anh đã không quan tâm đến những thay đổi ở nàng. Anh chỉ biết vùi đầu kiếm tiền mà không đoái hoài đến nội tâm Ngọc Nhi. Anh cũng chưa một lần đưa Nhi đi mua sắm và chăm chút bề ngoài cho nàng. Tất cả quần áo và những “phụ kiện” trên người đều tự thân Nhi chọn lấy. Gu thẩm mỹ có phần vượt trội hơn chúng bạn cùng trang lứa giúp Nhi thêm lung linh trong mắt Bin. Anh chợt thấy mất tự tin với bản thân khi cho rằng nếu để anh chọn quần áo cho Nhi, chắc sẽ biến nàng thành một bà già hay một con bé quê mùa xấu xí. Một kẻ cục mịch như anh thì làm sao có đủ tinh tế để mang đến cho Nhi một sự lột xác toàn diện, chắc chắn là vậy rồi. Lại là sự tự ti, nó đang giết chết tình cảm non nớt vừa nhen nhóm trong Bin, nó càng khiến anh thấy mình không xứng với nàng một chút nào. Nhi rất tin ý kịp nhận ra chút gợn sóng từ phản ứng có phần gượng gạo của Bin. Anh đang chết lặng ngắm nàng thì bỗng dưng cúi mặt ray rức. Rõ ràng Bin đang có những suy nghĩ tự trách. Không được để cho những loại tư tưởng đó lớn dần trong đầu, Nhi thấy mình phải có trách nhiệm dập tắt nó từ lúc mới nhen nhóm. Nàng vội đến bên anh để vực dậy tình cảm mong manh như bọt nước, để tiếp tục nuôi dưỡng không cho tình cảm ấy có cơ hội lắng xuống.
– Anh mới ngắm em phải không? Em của anh có đẹp không? – Nhi ngửa mặt phả vào anh hơi thở nồng nàn quyện cùng mùi nước hoa thoang thoảng.
– Đẹp… Em… r… ất đẹp – Bin càng lúng túng khi cô em gái đã áp ngực vào anh thỏ thẻ như con mèo nũng nịu với chủ nhân.
– Cám ơn anh Bin.
Nàng nhón chân hôn nhanh lên môi anh. Sự việc diễn ra quá bất ngờ khiến anh không kịp né tránh. Dù cố chối bỏ thực tại nhưng Bin vẫn phải thừa nhận nụ hôn ấy ngọt ngào đầy mê đắm. Anh mếu máo nhìn Nhi như trách móc lẫn răng đe… nhưng rồi đôi mắt long lanh hạnh phúc của nàng một lần nữa nhấn chìm Bin vào vực sâu, chới với và bất lực.
Vẫn như thường ngày nhưng mức độ đã tăng dần, ngay khi vừa ngồi lên xe là Nhi ôm chặt Bin từ phía sau. Một cảm giác lâng lâng vui thích thật kỳ diệu. Mặc dù có chút ngại ngùng nhưng Bin vẫn để mặc vì chính anh cũng bị cuốn hút vào cảm giác ấy thật rồi. Khi gần đến trường, Bin gỡ tay Nhi vì không muốn mọi người nhìn thấy nhưng Nhi thì trái ngược hoàn toàn, nàng vẫn kiên quyết giữ chặt. Rõ ràng nàng đang cố ý công khai tình cảm của mình cho cả thế giới này biết. Bin càng luống cuống gỡ tay Nhi nhưng chỉ khiến nàng phản kháng mà thôi.
– Kìa Nhi, tới trường rồi, đừng có ôm ấp như vậy kỳ lắm.
– Sao mà kỳ chứ? Không phải hai đứa mình đều thích thế này sao? Hay anh đã có bạn gái trong trường nên sợ bị bắt gặp. Nói thiệt đi – Nhi nhéo vào eo khiến Bin đau điếng.
– Bạn gái nào đâu, nói năng linh tinh. Anh chỉ sợ mấy đứa con trai đang theo đuổi thấy cảnh này họ bỏ chạy hết, cho em ế luôn.
– Ừ đó. Em thích vậy đó, cho khỏi có cái đuôi nào mọc ra thì càng tốt.
Nhi cứ dính chặt sau lưng Bin đến tận bãi gởi xe mới chịu rời ra. Đã bắt đầu xuất hiện những ánh mắt tò mò lẫn soi mói nhưng Nhi không quan tâm. Nàng đang muốn mọi người nghĩ thế, càng muốn cho mấy anh chàng theo đuổi phải từ bỏ ý định.
Diễn biến hôm nay đã khiến cả hai mất tập trung trong giờ học, có thể nói đó là một buổi học tệ hại nhất trong đời. Bin không còn tâm trí để giải bất kỳ bài toán nào vì tâm tư vẫn cứ lâng lâng vui thích nhưng lại xen lẫn nỗi ái ngại cho tương lai của Ngọc Nhi. Còn nàng cứ hay chúm chím cười một mình ôn đi ôn lại cảm giác ấm áp khi chạm vào cơ thể cường tráng của người mà nàng từng xem là anh trai. Sau giờ học, Bin nhắn tin cho Nhi rồi dắt xe ra tít ngoài cổng trường đợi nàng ở chỗ khuất. Nhi ôm cặp trước ngực, hồn nhiên sánh bước với đám bạn nữ nói nói cười cười, thỉnh thoảng thấy nàng bẽn lẽn e thẹn trong đôi má ửng hồng càng xinh đẹp làm sao. Nhìn từ xa, Bin tin chắc Nhi đang khoe khoan với bạn bè về chuyện yêu đương của mình. Lần lượt từng cô nàng được bạn trai đón về. Mọi người vẫy tay chào nhau rồi mỗi người đi một hướng.