Mối Tình Trên Sông - Phần 30
Sánh bước bên Tuấn, nữ ma đầu Thanh Trúc giờ đã trở thành con mèo ngoan ngoãn. Thái độ nghênh ngang ra vẻ đàn chị đã tan biến đâu mất, chỉ còn lại hình ảnh nàng công chúa hiền hậu líu ríu theo chân chàng hoàng tử có phong thái uy nghi. Một tay xách chiếc vali đầy ắp tiền, một tay quàng qua Tuấn như đôi tình nhân, nàng kéo anh nói nhỏ vào tai.
– Phía trước có khách sạn.
Tuấn nhìn theo hướng ánh mắt của Trúc khẽ gật đầu. Phải bấm chuông lâu lắm mới có người ra mở cửa. Cô gái tiếp tân dụi mắt ngơ ngác nhìn đôi trai gái lỡ đường, có lẽ cô chưa từng gặp qua trường hợp này. Cũng phải thôi, khách sạn ở một nơi hẻo lánh như thị trấn này thì không bao giờ mở cửa xuyên đêm. Sau vài thủ tục quen thuộc, Tuấn nhận chìa khóa rồi cùng Trúc vào thang máy. Bing bong… cửa cabin mở ra, một hành lang tối mù mù dẫn Tuấn đến một phòng có cửa sổ hướng ra mặt tiền khách sạn. Anh cố tình chọn vị trí như thế để có thể quan sát chung quanh dễ hơn. Đó là căn phòng khá nhỏ có một giường đôi, một tử áo âm tường, một bộ bàn ghế gỗ và… một chiếc ghế tantra. Trúc thoáng đỏ mặt khi nhìn thấy món đồ ấy. Nàng chưa bao giờ dùng đến nó nhưng biết rõ công dụng để làm gì. Nàng từng đi cùng lão Long chọn cho hệ thống khách sạn của Hắc Long, nhưng hôm nay ở bên một người chàng trai trẻ vừa chung đụng trong mùi sương gió, nhìn vào tư thế uốn lượn của chiếc ghế bọc da, cảm giác lúc này thật khác lạ vô cùng. Ném vali vào góc giường, cả hai nằm vật xuống nệm nghe xương cốt giãn ra thật dễ chịu.
Tuấn lăn qua nằm nghiêng chống tay nhìn Trúc. Gương mặt mệt mỏi nhưng rất đỗi đáng yêu của nàng khiến anh thấy rạo rực. Trúc nhìn anh mỉm cười.
– Cái mặt này gian manh lắm nè.
– Không gian manh sao chịu nỗi em – Tuấn nằm đè lên người Trúc. Nàng níu cổ hôn vào môi anh.
– Không về Hắc Long với em thật sao?
Tuấn nhìn vào mắt nàng lắc đầu. Khuôn mặt ấy toát lên sự thất vọng. Anh đứng dậy vươn mình bẻ mấy khớp tay đến bên cửa sổ vén màng nhìn xuống con đường vắng hoe.
– Giữa Thiên Ân và Hắc Long cùng làm ăn phi pháp, nhưng thủ lĩnh của Hắc Long lại là tên ma đầu độc ác bất nhân. Tiếc cho em lại chọn một kẻ không xứng để tôn phục. Anh không khuyên em bỏ hắn về Thiên Ân, chỉ nhắc em rằng cuộc sống này thật ngắn ngủi và vô nghĩa. Hãy sống thật có ích không chỉ cho mình mà cho cả người khác. Hãy tự xét lại cuộc sống bên hắn đã thực sự khiến em vui vẻ?
Tuấn ung dung quay lại và thừa biết chuyện gì đang đợi mình phía sau. Thanh Trúc đã đứng dậy từ lúc nào, khẩu súng bé xíu giấu trong ống giày bốt đang cầm trên tay lăm lăm hướng vào Tuấn đầy sát khí.
– Có thể anh là mục tiêu cần đốn hạ trước khi Hắc Long thâu tóm Thiên Ân, nhưng bây giờ mục tiêu cần đốn hạ của anh chính là nữ ma đầu Thanh Trúc.
Tuấn tiến đến siết chặt lấy thân hình thon thả nơi vòng eo. Anh đè ngửa Trúc trong vòng tay để cưỡng chiếm một nụ hôn nồng nàn. Trúc đu lấy cổ anh run rẩy đón nhận chiếc hôn ngọt ngào say đắm. Khẩu súng vẫn nắm chặt trong tay nhưng đã trở thành vật trang sức xa xỉ. Tuấn ném Trúc lên nệm trong tiếng cười thích thú của nàng.
– Con người anh không biết sợ hay sao?
– Nếu muốn giết anh thì em đã có nhiều cơ hội trong suốt hành trình. Hơn nữa khi em còn chưa hoàn thành nhiệm vụ thuyết phục về Hắc Long thì mạng anh vẫn còn được an toàn.
– Đồ gian manh thứ thiệt – Trúc trỏ ngón tay vào trán Tuấn – Nhưng em có thể bắn anh nếu anh vẫn cương quyết không thuận theo.
– Thứ nhất, một cô gái xinh đẹp như em sẽ không nỡ giết người đã xả thân cứu mình. Thứ hai, em không phải người học võ, mà khẩu súng đang cầm lại không thể sử dụng. Vậy suy cho cùng em chẳng hề đáng sợ trong mắt anh.
– Súng nào lại không thể sử dụng? – Trúc trố mắt ngạc nhiên. Hàng nút áo trên người đã bị Tuấn tháo hết và nàng đang thu vai để anh cởi nó khỏi người.
– Xem có đạn không – Tuấn tiếp tục trườn trên bụng nàng lùi xuống dưới tháo khóa quần.
Trúc xem lại khẩu súng và giật mình vì bên trong không có hộp tiếp đạn. Chưa kịp mở lời thì Tuấn đưa nó lên trước mặt đong đưa trong hai ngón tay. Trúc cười tủm tỉm nhìn Tuấn gặn hỏi.
– Lấy từ lúc nào? Nói mau.
– Động não đi.
Lời vừa dứt cũng là lúc Tuấn tháo xong cái khóa, Trúc nhổm mông cho anh kéo tuột chiếc quần ra khỏi chân. Tấm thân nuột nà được giải phóng khỏi sự ôm bó thật sản khoái. Làn gió mát lạnh thổi nhè nhẹ từ máy điều hòa vờn vũ trên làn da nhạy cảm. Trúc đã gần như trần trụi phơi mình trước người thanh niên đang hừng hực sức trẻ. Trên người nàng chỉ còn lại mảnh vải ren nhỏ như bàn tay che đậy hững hờ gò mu ám màu sậm đen.
Tuấn từng trêu chọc sẽ có một ngày anh được nhìn thấy chiếc mu nhô cao của Trúc khiến nàng lồng lộn muốn xé anh thành trăm mảnh. Nếu nhớ lại thời khắc ấy, liệu nàng có thấy hối hận lắm không? Chắc chắn là không, nếu có hối tiếc, nàng chỉ tiếc rằng sao cả hai không gặp nhau sớm hơn để số phận không chia cắt họ thành đôi bờ chiến tuyến.
Tuấn đang bị chiếc gò ma mị của Trúc thôi miên, nàng ôm lấy khuôn mặt ngây dại nhìn vào mắt anh khẽ hỏi.
– Em có đẹp không? Có hấp dẫn không?
Mọi ngôn từ trong lúc này đều trở thành lố bịch. Tuấn vùi mặt vào mu nàng qua lớp vải ren, Trúc trân mình nấc lên thành tiếng. Đôi tay quơ quào bấu víu vào ga giường, chân không ngớt duỗi đạp những động tác vô nghĩa. Tuân vén quần lót qua một bên hôn thật sâu gò mu có mảng lông đen óng ả, cảm nhận mùi thơm nồng đặc trưng của người đẹp cao sang. Sự vướng víu đã ngắn cản nhiều động tác, Tuấn nắm lưng quần lót, chỉ là một sợi dây vắt ngang, kéo xuống khỏi chân. Trúc khép chân để che bớt sự lõa lồ phơi bày trước người đàn ông chỉ mới gặp vài lần. Cảm giác rạo rực ham muốn nhưng e thẹn như lần đầu tiên của đời con gái.
– Lồn em đẹp quá! – Tuấn chúi mũi hôn hít.
– Của anh đó!
Tuấn nắm chân Trúc đẩy mạnh tới trước, cặp đùi ép sát bẹ sườn khiến cho lồn nàng ngồn ngộn phơi bày. Nàng nhổm đầu nhìn xuống vùng kín trao đến Tuấn ánh mắt ngây dại.
– Thích không?
– Đẹp quá! – Tuấn quét một đường lưỡi vào khe nứt, những chất chứa khát khao dồn nén từ khi còn trên đoàn tàu chợt vỡ òa tràn trề như thác lũ.
– Đêm nay em là của anh. Hãy vùi dập em đi!
– Không chỉ đêm nay thôi đâu.
Tuấn tách rộng lồn nàng kê miệng vào húp dâm thủy. Dòng khí trong veo nhớp nhúa bị hút trôi vào miệng anh. Trúc đưa tay bấu vào đùi non giữ hai chân ép sát cạnh sườn. Nàng như con chim non phơi mình trên thảm cỏ đón nắng xuân, như kẻ tội đồ cam chịu trong giờ hành quyết, như nàng trinh nữ đem thân xác cũng tế thần linh. Trúc hạnh phúc và thỏa mãn khi dâng lồn cho cho người đàn ông đầy bản lĩnh say sưa ngậm bú. Cảm giác thật say đắm đê mê như chưa từng biết đến trong đời.
Tay Tuấn được giải phóng, thỏa thích mân mê cặp môi dày lác đác lông đen. Miệng nút rất nhiều và cũng nhận nhiều luồng nhớt khí. Anh lại thọc lưỡi vào cái lỗ chật hẹp để nguấy sâu, để khá phá cung cấm của người con gái hừng hực lửa dâm tình. Trúc trân mình rên xiết, khoái cảm ồ ạt tràn về hội tụ nơi lồn mình. Nàng ngúng nguẩy hạ thể như kẻ hấp hối.
– Đụ em đi, em nứng. Lồn em đang thèm cặc của anh.
Tuấn bật dậy xốc nàng lên lật sấp lại rồi nâng mông lên cao. Trúc hiểu ngay anh muốn gì nên nhịp nhàng phối hợp trong tư thế doggy yêu thích. Con cặc to cứng chỉ đợi có thế, hùng hổ xọc thẳng âm cung. Trúc trân mình rú lên, bao nhiêu dâm khí trào ra khỏi lỗ lồn đang co thắt, ròng ròng nhiễu nhão ướt đẫm tấm ga giường. Sự xâm nhập bất ngờ khiến Trúc quằng quại rên xiết. Tuấn bắt đầu nắc, những cú nắc sung sức của tuổi trẻ, những cú đụ hối hả của kẻ thắng cuộc đã làm tan chảy một đầu lĩnh kiêu ngạo thuộc băng đảng Hắc Long. Trúc run rẩy không thể chống đỡ nỗi cơ thể, ngực dán xuống nệm, hàm răng cắn xé ga giường để giải tỏa cơn sướng đang bùng phát ở chỗ đang lồng khít trong nhau. Lồn co thắt trong tê dại ngất trời, cặc cương cứng giật liên hồi trong cung cấm. Cả hai đẩy sâu vào nhau cùng trân mình xuất khí. Dòng dâm thủy bụt trào lần thứ hai hòa quyện cùng tinh dịch người anh hùng. Chất nhầy ấy miệng nàng đã được uống trên đoàn tàu, giờ đây đến lượt lồn nàng sẽ no nê căng đầy nguồn sinh khí.