Mối Tình Trên Sông - Phần 10
– Sao lại không được? Nhà chỉ có hai người thôi mà, có ai biết đâu mà anh sợ.
– Nhưng… nhưng em… chưa 18 tuổi, em… còn nhỏ…
– Hứ… còn có vài tháng nữa người ta đủ 18 rồi đó. Anh phải hứa tới ngày đó phải lấy bé làm vợ, nếu không bé hận không nhìn mặt anh nữa đâu.
Đầu óc quay cuồng khiến Bin không thể nói thêm lời nào. Sự êm ái ma mị đã giết chết mọi phản kháng yếu ớt trong anh. Sự thánh thiện ràng buộc bởi luân lý vốn định hình từ mười năm nay đã sụp đỗ tan tành, thằng con trai chưa từng biết đến hơi thở phái nữ đã nhục chí buông xuôi trước sự cám dỗ quá đỗi say đắm. Bin siết chặt thân thể mềm mại của Ngọc Nhi, uống cạn từng lời nói tựa như mật ngọt. Anh khẽ hôn lên mái tóc thơm ngất ngây hương vị trinh nguyên của cô gái mới lớn. Thời gian như ngừng trôi, không gian như chết lặng nhường sàn diễn cho đôi trai gái ôm ấp trong tình yêu non nớt đầu đời. Hai đôi mắt say tình nhìn nhau tha thiết. Bin khẽ khom người bế Nhi trên hai cánh tay, nhẹ nhàng đặt xuống chiếc giường trải ga trắng phẳng phiu…
Nhi mềm nhũn khi Bin bế trên cánh tay. Dáng người nhỏ nhắn thon thon buông mình trên chiếc giường êm ái. Đôi mắt đen tuyền mở to, long lanh nhìn Bin chăm chú. Nàng đang đọc từng diễn biến trên khuôn mặt hiền lành nhân hậu mà chẳng màn sửa lại chiếc áo ngủ đã vô tình bị vén lên cao. Manh áo mỏng tang dán vào thân thể Ngọc Nhi vẽ nên những khúc quanh uốn lượn. Ngọn đồi chập chùng chạy xuôi xuống vùng đồng bằng nơi chiếc bụng phẳng lì được điểm xuyến bởi lỗ rốn sâu ngút ngàn. Trôi dần xuống bụng dưới, làn da trắng ngần đang phập phồng trong hơi thở rối nhịp bất chợt gợn lên khối tròn lum lum nẩy nở trông chẳng khác gì một hòn đảo đơn độc. Hòn đảo nhô cao xẻ dòng chảy giữa hai đùi thành đôi khe háng để cùng hợp thành ngã ba sông huyền thoại.
Nhi co nhẹ chân khép chặt, khuôn mặt ngượng ngùng e thẹn lẫn phấn khích khi biết ánh mắt Bin vừa lướt qua nơi ấy. Nàng cũng biết chiếc quần lót bé xíu không thể làm tròn “bổn phận” đã để lộ dăm sợi cước óng ánh và ám lên lớp vải ren hồng một màu đen đầy ma lực. Bin ngồi xuống phía đầu giường trỏ ngón tay vào trán Nhi mắng yêu.
– Em còn nhỏ mà tinh quái lắm nghe!
Nhi mỉm cười hạnh phúc. Nàng không trả lời vì thừa biết Bin đang đề cập đến vấn đề gì. Nhi hôn lên bàn tay rắn chắc như thỏi thép, lòng bàn tay có nhiều chỗ chai cứng vì lao động vất vả. Nhi chợt thấy nhói lòng trước đức hy sinh cao quý của Bin. Tình yêu của em ơi, đời này kiếp này em nguyện là của anh, sẽ bên anh mãi mãi để chăm sóc và bù đắp nhưng gì anh đã mang đến cho em từ thuở còn thơ bé.
– Nghĩ gì mà cười một mình vậy?
– Nằm xuống đây với em!
Ở trong phòng riêng của mình mà Bin cứ phải rón rén như kẻ trộm. Anh chưa thể xem chuyện này là bình thường mà vẫn gượng gạo khó xử. Chiếc quần bò kaki không thể giúp nơi ấy của Bin giấu được sự nổi cộm trong tình cảnh gay cấn này. Bin vừa đặt lưng xuống liền nhận lấy cái ôm nồng ấm của Nhi, cứ như nàng đã chờ đợi điều này từ muôn kiếp. Nàng gối đầu lên cánh tay, nghiêng mình gác chân lên người Bin mặc cho nơi ấy của anh đang thật “không ổn”. Chưa bao giờ chiếc đùi thon thả trắng phau lại bị một vật cộm cứng như thế cấn vào, nhưng nàng vẫn giả lơ như không có gì xảy ra. Bin càng căng thẳng quá đỗi, mồ hôi lấm tấm trên vầng trán cao cao. Anh run rẩy khi hòn đảo đính giữa hai chân Ngọc Nhi cứ áp vào hông mình, vừa mềm mại nóng ấm, vừa vun cao đầy đặn. Nàng đang tì cái bộ phận con gái mới lớn vào anh, liều lĩnh chơi một trò “nguy hiểm”, dám mang đời con gái mộng mơ của mình đánh cược với số phận để “trừng phạt” sự thánh thiện trong Bin… Anh mếu máo nằm trân mình chống đỡ chẳng khác gì tình cảnh trên bãi cỏ ven sông mấy hôm trước. Bin cố phân tâm để kiềm nén cảm xúc, mong cái của nợ kia đừng giương giương khiêu khích nàng nữa, nhưng hỡi ôi cậu nhỏ đã phản bội Bin mất rồi. Nó không những không chịu nằm xuôi chiều mà đang có khuynh hướng đứng dậy chào cờ. Bin xấu hổ muốn chui ngay xuống đất càng khiến cho Nhi phấn khích vô cùng. Nàng bạo dạng hơi chuyển động nhè nhẹ chiếc đùi nõn nà trên người Bin như một cách để cảm nhận rõ ràng hơn sự vĩ đại ở nơi ấy của một người đàn ông. Nhi ôm lấy khuôn mặt tái nhợt của Bin, xoay anh nhìn vào mắt nàng.
– Anh có biết em chờ đợi giây phút này lâu lắm rồi không?
Bàn tay nhỏ bé mềm mại âu yếm trên khuôn mặt rám nắng rồi lướt xuống khuôn ngực nở nang. Những ngón tay non tơ đùa nghịch trên da thịt, trên đầu vú của Bin và bắt đầu dịch chuyển dần xuống vùng bụng. Những múi cơ săn chắc chợt gồng cứng chống đỡ trước sự kích thích khiến toàn thân Bin tê dại.
– Đừng mà Nhi. Tội lỗi lắm! – Bin kịp giữ tay nàng lại để nó không tiến thêm bước nữa.
– Đêm nay, bé sẽ cho anh hết những gì bé có, anh chịu không? – Hơi thở còn nồng nàn mùi rượu Tây phả vào Bin ngây ngất.
– Em nông nổi lắm. Còn chưa đủ tuổi kia mà. Em đang đẩy anh tới bờ vực… vi phạm pháp luật có biết không?
– Xí… chỉ có hai đứa mình biết thôi mà. Có cần nghiêm trọng vậy không? – Nhi vùi đầu vào ngực Bin – Bé muốn là của anh, muốn thuộc về anh mãi mãi.
– Hãy để dành cho đêm tân hôn, khi em tròn 18 tuổi.
– Ghét…! Vậy là đang đánh giá người ta, có đúng không? – Nhi giận dỗi trong sự nũng nịu.
– Không có. Anh chỉ muốn gìn giữ cho em thôi. Tất cả những gì anh làm đều muốn tốt cho em thôi mà.
– Sớm muộn gì mình cũng là của nhau mà anh! Hay anh không muốn có một cô vợ như em? Em hư hỏng lắm phải không?
– Không phải! Chỉ vì anh thấy mình là một gã hèn mọn kém tài, rồi em sẽ khổ khi gắn bó đời mình với anh…
Bin chưa nói hết câu thì Nhi đã ngồi bật dậy nhìn anh bằng ánh mắt sắc lẽm.
– Anh chọc gan em nữa hả? Em đã nói đi nói lại chuyện này bao nhiêu lần rồi? Anh đừng tự ti nữa có được không? Đàn ông là phải mạnh mẽ, phải cương nghị.
– Nhưng… anh trót như vậy rồi.
– Thì anh phải sửa. Từ bây giờ em muốn anh phải mạnh mẽ như chính hình thể mà anh đang có. Hãy là một người đàn ông bản lĩnh để bảo bọc cuộc đời em. Xin anh đó!
– Nhưng… nếu anh không sửa được thì sao?
– Không có “nếu”. Dù thế nào em cũng nguyện là vợ anh nên nhất định anh phải làm cho bằng được. Nếu không em hận anh suốt đời.
– Được rồi, vì em anh sẽ cố thay đổi.
Bin cầm tay Nhi áp lên má. Làn da mát lạnh thơm tho của cô ấy chợt xua tan căng thẳng trong anh. Lần đầu tiên Bin chủ động làm điều này. Hành động âu yếm tuy có phần vụn về nhưng lại khiến cơn giận trong Nhi tan vào hư không. Nàng nhìn Bin trìu mến rồi nằm phủ lên ngực anh thỏ thẻ.
– Hãy hứa khi em tròn 18 tuổi, phải lấy em làm vợ. Anh hứa đi!
– Anh không hứa…
– Hả? – Nhi bật dậy lần nữa.
– … mà anh thề – Bin mỉm cười vì đã khiến nàng hoảng hốt – Anh thề sẽ bảo bọc em suốt đời, sẽ không để em phải buồn khổ.
– Cám ơn anh yêu! Ưhm… – Đôi mày lá liễu khẽ nhíu lại suy tư – Dường như lời thề này… chung chung chứ không đi vào nội dung chính em muốn. Anh ăn gian – Nhi đánh vào vai Bin chan chát – Ăn gian, ăn gian, nói lại đi…
– Chứ nói sao em mới chịu?
– Phải nói như thế nào cho có câu “lấy em làm vợ”.
Bin không thể quanh co thêm nữa nên buộc phải làm theo ý Nhi. Từ “vợ” vừa thốt ra khỏi cửa miệng đã đánh dấu một bước tiến đầy can đảm, nó giúp Bin lần đầu dám thoát khỏi cái vỏ sò kiên cố của mình. Anh đã thấy thoải mái hơn, tự tin hơn để thể hiện tình yêu dành cho nàng. Bin ôm chầm lấy Nhi lật ngửa ra nệm. Đôi mắt Nhi bừng sáng ngọn lửa yêu đương, đôi môi mấp máy nói không thành lời. Lần đầu trong đời, thân thể cường tráng rắn rỏi của người mà nàng yêu tha thiết đang nằm đè lên tấm thân mong manh nhỏ bé, nhưng lạ thay cảm giác ấy mới dễ chịu làm sao, nó thật mới mẻ và cuốn hút, mang đến cho cả hai sự cuồng say trong cám dỗ của lưới tình. Nhi kéo Bin xuống gắn chặt hai môi vào nhau. Hai chiếc lưỡi ướt át nồng nàn men rượu chợt cuốn lấy nhau như mắc phải lời nguyền. Hai bộ phận bí hiểm đang đè lên nhau, bên dưới nhô cao mềm mại, bên trên nổi cộm cứng cáp. Chưa bao giờ sự tương phản lại rõ ràng hơn lúc này, nhưng tất cả đang hòa quyện thành bản tình ca đầy lãng mạn. Nhi biết nơi ấy đã đầm đìa ướt át. Nàng không ngăn dòng suối ấy nữa vì có cố cũng không thể được. Nàng để mặc cho đóa hoa trinh nguyên dâng trào rỉ rả, nàng thả hồn vào những khao khát men tình, đắm mình trong niềm ước muốn dâng hiến tấm thân trong trắng cho người mình yêu… Không dễ đâu Nhi à. Ký ức về tuổi thơ vẫn còn là rào cản, tuy nó đang dần lùi vào cõi mơ hồ nhưng vẫn khiến Bin khó lòng đón nhận ngay ở giây phút đầu đời này. Thôi thì bấy nhiêu cũng là quá đủ để bù đắp cho những buổi chiều tà mòn mỏi tựa cửa đợi chờ. Còn đòi hỏi gì hơn khi anh ấy đã thể hiện rất rõ tình cảm của mình. Anh ấy đã hứa sẽ lấy Nhi làm vợ kia mà.