Mối Tình 8 Năm - Phần 9
CHÍN
Công trình kết thúc. Chúng tôi chuyển sang công trình mới, lần này chúng tôi nhận nguyên cả công trình nhà máy xử lý chất thải. Công việc cũng không đặc biệt hơn, nhưng lại vướng cam kết cam kết tiến độ và chi phí. Sếp muốn chứng minh năng lực của mình và Công ty. Trong cơn lốc thị trường, cổ phần hóa khắp nơi, chúng tôi cũng đang đứng trước nguy cơ giải thể, sát nhập khi tái cơ cấu Tổng Công ty.
Trước khi bắt đầu, chúng tôi có 1 tuần nghỉ Tết, tôi không về, nằm trong số ít người ở lại. Năm nay anh điện và anh kế hoạch về nhà ăn Tết. Tôi lại nghĩ đến chị Hai.
Chuyển chỗ mới, quán cà phê của anh Năm không chuyển theo, anh ở lại để phục vụ nhà máy mới. Số người ở lại toàn người mới và anh em bảo vệ. Chị cấp dưỡng cũng về quê, giờ phục vụ chúng tôi là quán ăn nhỏ ngoài cổng do Công ty đặt trước. Quán ăn cũng bán kèm cà phê, thứ cà phê đen đen nhờ nhờ, ngọt lự của đường và chẳng có tí vị đắng nào. Ngán ngẩm, tôi quyết định quay về phòng Câu lạc bộ xem video. Toàn mấy cái băng Thúy Nga, Asia chẳng gợi lên chút hứng thú nào của tôi. Tôi gà gật trên ghế và ngủ gật.
Cốp! Cú cốc đầu đau điếng làm tôi tỉnh dậy. Vừa xoa đầu vừa lầm bầm chủi tục một câu. Một tiếng cười khanh khách vang lên. Tiếng của giống. Tôi quay người lại, hơi ngạc nghiên thấy giống đứng đó. Hai tay ôm trước ngực, như muốn đẩy cặp vú lên cao khiêu khích. Mặt hếch lên vênh váo:
– Ngạc nghiên chưa! Đây thấy đằng ấy ở lại, tớ thương tình ở lại chăm sóc đằng ấy.
Giọng giả nai vang lên. Giống chưa bao giờ xưng chị với tôi, dứt khoát không công nhận hơn tôi 4-5 tuổi, mà tôi thì lại càng không công nhận. Tôi thấy vui vui, Tết này ít nhất có khoái cảm song hành. Mà tôi chẳng tin tình thương của giống, tôi biết cũng trốn Tết mà lại có đồ để chơi, khác tôi chút là tôi trốn tôi. Hai bên cùng mục tiêu và́ niềm vui.
Dịch người sang một chút, tôi chỉ vào chỗ bên cạnh và bảo giống ngồi xuống. Mùi nước hoa thơm thơm bay vào mũi, tôi không thích mùi nước hoa lắm, tôi thích mùi hương tự nhiên hơn. Giống có mùi hương tương đối nồng nàn, không đặc biệt và quyến rũ như của em, nhưng mạnh mẽ và gợi tình hơn.
Nghĩ đến cái cảnh buồn tẻ của căn phòng tôi, quang cảnh hoang sơ bụi đất ở công trường, tôi lại thấy giảm đi phấn chấn. Quay sang giống, tôi hỏi:
– Này đổi địa điểm đi.
Giống trợn mắt lên và quay đầu nhìn quanh. Tôi gõ nhẹ cái vào đầu:
– Không phải thế. Ý là đi đâu chơi, ở cái công trường này một tuần thật không hứng nổi.
Giống mắt sáng lên. Nói ra một loạt địa điểm Sài Gòn, Vũng Tàu. Tôi nhăn mày, có gì thích ở các thành phố ồn ào đó. Tôi thích cái gì hoang dã hơn, thiên nhiên hơn. Chợt nhớ bức ảnh chụp gia đình tại bờ biển cát trắng rất đẹp, mà anh bên thi công khoe hôm trước. Tôi bấm điện thoại hỏi địa điểm. Đó là Mũi Né, gần Phan Thiết nhà anh ở. Tôi hỏi đường đi và cách thức đi lại, anh nhiệt tình chỉ dẫn và không quên nhắn tôi về nhà anh chơi.
Tôi quyết đoán quay lại giống nói ra cái tên Mũi Né, giống cai ngơ ngác lục nọi trong đống kiến thức địa lý ít ỏi của mình để hình dung Mũi Né là đâu. Mặt ngơ ngác lắc đầu.
– Biển
– Đi biển á?
Giờ giống mới có khái niệm ban đầu.
– Nhưng không có đồ bơi.
Giống ngập ngừng. Tôi bật cười, nghĩ đến cái cảnh giống ở chuồng tắm biển.
– Đi rồi mua.
Tôi không muốn giống dao động vì vụ tắm chuồng, trả lời.
Cả hai đứng dậy, vội vàng chạy về phòng, lấy đồ đạc. Đứng bên đường quốc lộ đang làm dở, bụi bay mù mịt, vẫy xe. Cuối cùng có xe đi Phan Thiết. Chiếc xe giật lên lao vút qua đám bụi trên đường và thỉnh thoảng phanh kít lại khi có người vẫy. Sau mấy tiếng lăc lư trên xe, chúng tôi cũng đến điểm xuống.
Vừa xuống tại ngã 3 xa lạ, mấy anh xe ôm lập tức lao đến. Ngã giá và chọn 2 xe, chúng tôi tiếp tục đi. Khoảng gần một tiếng đồng hồ, chạy dọc bờ biển với những đồi cát và hàng phi lao, chúng tôi đến Mũi Né. Mũi Né còn rất đơn sơ, con đường chắc cũng chỉ mới làm gần đây, không tên không số, cát phủ lớp dày trên vỉa hè. Các công trình xây dựng còn đang ngổn ngang. Đi dọc theo đường, tôi chọn một khách sạn mới xây và bước vào đặt phòng. Do gần Tết, hoặc Mũi Né còn mới, nên chúng tôi có ngay phòng, nhìn hướng ra biển. Tôi chọn tầng 3, vì độ cao vượt qua hàng dừa và có thể ngắm bãi biển cát trắng phía trước.
Trời đã về chiều, ánh năng trải dài trên biển, biển bừng lên hắt những tia vàng lên nền trời xanh. Vất đồ, chúng tôi bước bãi biển, biển xanh cát trắng, điểm loáng thoáng những chiếc thuyền thúng sơn xanh úp ngược. Hít một hơi căng lồng ngực vị mặt mòi của biển. Chúng tôi chạy xuống nước. Nước biển trong vắt ấm áp. Giống cười vang hết cỡ, nhúng chân đá nước, nhí nhảnh, cũng chỉ hơn tôi vài tuổi mà. Tôi cởi quần áo, mặc quần sịp chạy ào xuống nước. Làn nước ấm áp mơn man. Giống nhảy choi choi trên bờ ghen tỵ. Tôi sải tay bơi ra xa, thả mình trong nước, ngắm mặt biển cong cong vô tận. Tôi chưa bao giờ đưa em ra biển. Quay người lại, thấy giống trên bờ xa tít, huơ huơ tay vẫy gọi. Tôi quay người bơi vào bờ. Giống nhìn tôi ghen ti:
– Ích kỷ. Đồ ích kỷ!
– Thì cởi quần áo xuống tắm đi.
Tôi nhăn nhở. Giống vung chân đá đám cát vào tôi:
– Đi mua đồ bơi mau.
Mặc lại quần áo, tôi rời bãi biển cùng giống. Nước muối dính vào người nhớp nháp. Đi dọc bãi biển, cuối cùng cũng có cửa hàng đồ bơi. Đồ cũng chẳng có gì, vài bộ quần áo bơi cho nữ, mấy cái quần nam, vài cái phao cao su và nhựa. Chọn lựa mãi, tôi quyết định chọn bộ áo tắm liền mảnh khả dĩ nhất cho giống, bộ đồ bơi không có các tua rua và các dải vải sặc sỡ đính vào. Còn tôi chọn đại một cái quần đùi có hình cây dừa và mặt trời màu đỏ.
Trời đã tối, chúng tôi quay trở lại khách sạn. Bước vào nhà tắm đứng dưới vòi nước, tự nhiên thấy bụng đói cồn cào, mới nhớ chúng tôi bỏ ăn trưa. Giống len vào tranh vòi tắm với tôi. Tiện tay nắm lấy chim tôi, chim tôi mềm oặt, bụng đói không hứng nổi. Đập vào tay giống, tôi nói.
– Tắm nhanh đi, đói lắm rồi.
Tôi và giống xưng hô cũng kỳ, không gọi tên, không anh em chị em, cùng lắm đông người chỉ gọi ấy ơi, còn lại là trống không. Nghe từ đói, chắc giống mới nhớ không ăn trưa, nhăn mặt cái, rồi quay lại chăm chú tắm. Giúp giống kỳ lưng, thoa xà phòng, tắm xong chúng tôi cùng bước ra ngoài. Tôi xỏ chân vào cái quần short và chui đầu vào cái áo phông, giống đang cài cái móc áo ngực màu trắng, dưới trống không, mông cong vểnh lên, cái mu nổi dưới háng. Giúp giống cài cái móc, tôi cúi xuống lôi đôi tông khỏi túi. Ngẩng lên, giống đã mặc xong áo thun và cái váy hoa lửng. Dợm bước đứng lên, tôi thấy cái xi lip hồng vẫn ở trên giường, xỏ ngón tay qua tôi xoay xoay trước mặt giống. Một cái nguýt dài:
– Để không cho mát
Tôi hấp háy đưa mắt xuống dưới, tưởng tượng đám lông xoăn lờm xờm trước bướm, 2 cánh bướm khép lại bên trong cái váy.
– Đi!
Giống ra lệnh. Đi đằng sau cái mông vểnh lên lúc lắc, nghĩ đến hai cánh bướm mở ra cụp vào theo mỗi bước chân, bỗng thấy nóng nóng trong bụng. Cảm giác nóng giữ nguyên cho đến khi đến quán. Quán chỉ có hải sản mực, tôm, cá. Giống gọi mỗi thứ một đĩa. Tợp hớp beer 333 mắt lạnh, tôi nhìn quanh quán, chỉ có 3 bàn khách. Trong đó, một bàn là khách ở cùng khách sạn chúng tôi. Thức ăn nhanh chóng bưng lên, 2 chúng tôi ăn như hổ đói, ăn tranh nhau. Thật, lâu lắm mới được ăn bữa hải sản tươi ngon như vậy.
Bước ra khỏi quán, trời đã tối đen như mực. Đi dọc bờ biển về hướng khách sạn, chúng tôi tạt xuống bờ cát, tụt dép ra xách tay. Cát lạo xạo dưới chân, buồn buồn. Đi một đoạn, cảm thấy mỏi chân, tôi khoanh chân ngồi xuống, luồng gió mát từ biển vuốt ve trên mặt dễ chịu. Giống vẫn đứng, tôi chợt nhớ xi líp trên giường. Bật cười khẽ, không biết bao nhiêu cát sẽ lấp đầy được cái bướm kia.
Tôi vẫn ngồi, đưa tay, xoa cái mông trần căng tròn, rắn chắc. Giống vẫn đứng yên. Vuốt bàn tay lên, ngón tay cong lại, kéo miết một đường dọc khe mông, chạm vào lỗ đít, ngón tay gảy gảy, mông nhíu nhíu ép ngón tay tôi lại, bàn tay giống nắm tóc tôi giật giật sau mỗi cái gảy. Đổi sang ngón tay cái, tôi xoay cổ tay, ngón giữa cong lên, ép vào, bướm đã ướt nước nhờn nhờn. Ngón tay mơn man hai cánh bướm, gãi gãi vào nhân, bàn tay nắm tóc càng chặt. Nước đã chảy ra, dọc ngón tay, ướt lòng bàn tay tôi, ngón tay trượt trượt trên bề mặt bướm. Tôi cong ngón tay, móc vào trong, ép mạnh. Tiếng rên to bật ra khỏi miệng giống. Tôi kênh bàn tay lên và ngón tay bắt đầu ra vào, ngón tay cái vẫn nhíu nhíu trên lỗ đít. Nước tuôn ra ngày càng nhiều, lành lạnh trên cánh tay tôi. Cơ bướm co bóp như cố giữ ngón tay lại. Tôi không chuyển động ra vào nữa, mà cong đầu ngón tay gại gại vào lớp da gấp trên thành bướm. Tiếng rên ngày một to, da đầu tôi cũng đã tê rần vì tóc bị nắm, 2 chân giống rung rung. Tôi miệt mài chăm chú với ngón tay của mình, thử xem giống chịu được bao lâu. Ngón tay đã mỏi, giống vẫn rung rung đều đều. Tôi thua. Bực mình, tôi đỡ mông giống xoay giống lại trước mặt tôi, kéo chân một chân giống sang bên, tôi chui đầu vào váy. Lần đầu tiên tôi vục đầu vào bướm giống, một mùi nồng nồng, gây gây thoảng vào mũi. Hai tay giống ôm lấy đầu tôi đẩy sát vào. Tôi vục mồm vào mút, dùng răng nhay nhay nhân bướm, rồi lại ra mút lấy 2 cánh bướm xòe ra, rồi nhay nhay phần nhô lên ở đầu bướm, mút nước nhờn tiết ra, móc lưỡi vào trong. Quá trình này cứ lặp đi lặp lại, hai tay tôi bấu vào mông giống, đã nhận thấy những cơn co bóp mãnh liệt hơn. Giống hưng phấn rất mạnh, chắc do lần đầu được tôi bú. Tôi miết, tôi nhay, tôi nút, ngoáy lưỡi. Cả người giống đã rung dữ dội, giếng gừ gừ to hơn nơi cuống họng. Hai chân khụy xuống tì gối vào ngực tôi, mông co thắt lại, tay ép chặt đầu tôi vào bướm, tôi ngừng thở. Một tiếng “Ahhh …” hưng phấn thoát ra từ miệng giống, một dòng nước ấm chảy ra, chảy qua lưỡi vào miệng tôi, rồi xuống cằm tôi. Tay giống buông đầu tôi ra, thõng xuống, gối càng tỳ vào ngực mạnh hơn, mông đè xuống, toàn bộ sức nặng giống dồn lên người tôi. Ôm ngang mông, ép mặt vào bụng giống, tôi để giống từ từ tụt vào lòng tôi. Vòng tay trượt sau lưng, tôi ôm giống vào ngực. Mặt giống gục xuống vai tôi, thở hổn hển, sợi tóc được gió thổi bay bay vờn lên mặt buồn buồn. Qua vai giống, mặt biển ngoài kia đen quánh, không một ánh sáng.
Giống bắt đầu lại sức, đầu ngẩng lên, lưng thẳng lại, hai tay bưng lấy mặt tôi, hôn tôi trán, hôn xuống mũi và hôn vào môi. Cái hôn mãnh liệt, đầy nhục dục, nhưng thuần túy bản năng, như của con cái thuần phục con đực.
Tay chống ra đằng sau với giống trong lòng, làm tôi thấy mỏi. Bảo giống đứng lên. Chúng tôi lững quay lại khách sạn, giống ôm cứng cánh tay tôi.
Về đến phòng, cát vương trong áo trong quần khó chịu, tôi tiện tay trút bỏ quần áo, tồng ngồng leo lên giường nằm thẳng cẳng. Giống đóng cửa, tắt đèn, cũng cởi quần áo và leo lên giường nằm phủ lên người tôi. Hôn môi tôi nhẹ nhàng, rồi trượt xuống ngậm lấy đầu ti tôi nhay nhay, mút mút. Cảm giác buồn buồn đau đau ở đầu ti truyền đến làm tôi thấy gai gai hưng phấn. Hết bên này rồi lại bên kia, giống tỉ mẩn chăm sóc hai đầu ti tôi, cảm giác thư sướng ngày càng mạnh, chim tôi đã cương lên và dựng đứng. Cái lưỡi mềm mại ướt át kéo xuống xuống bụng tôi lành lạnh, da tôi gợn lên và nổi da gà. Cái lưỡi đi qua rốn, cái cằm đã tì lên đám lông đen bên dưới, chim dựa vào cần cổ mảnh mai. Cái cằm di chuyển, ép cái đầu chim xuống, đôi môi chạm vào đốc chim và hôn dần lên thân chim. Đầu chim tôi vượt qua cái cằm và nảy lên, chạm vào bờ môi mềm mại đã há ra và hứng lấy. Chiếc lưỡi mềm mại ướt át lập tức quấn lấy đầu chim, tê rần, tôi khẽ giật người sướng khoái. Con chim được mút mát và điệp khúc mút kem ngày càng nhanh. Giống há mồm ra, đẩy đầu vào hết cỡ để con chim tôi được vào sâu nhất, chạm lên cuống họng, rồi lại trượt ra theo nhịp mút của giống. Tôi đan hai tay vào mái tóc giống, giữ hờ, mặc giống tự do di chuyển đầu. Con chim dưới sự chăm sóc chu đáo của giống, đã truyền tín hiệu sướng khoái mãnh liệt lên óc tôi, sợ không kìm được, tôi kéo đầu giống lên. Hiểu ý, giống trườn lên, ngồi trên bụng tôi, tay nắm chim tôi, nhấc mông đưa chim tôi vào lỗ bướm. Cảm giác lành lạnh ướt ướt, khi giống nhấc mông khỏi bụng tôi. Giống hạ mông xuống, lỗ bướm hút trọn chim tôi, chạm vào tận đáy. Hai tay giống chống lên ngực tôi và bắt đầu nhấp nhổm, sàng mông mỗi khi chim tôi chui vào hết. Nhịp dập mông nhanh dần theo tần suất rung lắc của giống, tôi cũng đã cứng người lại, áp suất đã tính tụ dưới bụng. Tôi vươn người hơi nhỏm dậy, bắt lấy 2 quả vú đang lúc lắc trước ngực giống bóp mạnh, mông tôi nhíu lại, chân duỗi thẳng, sảng khoái bùng nổ và phun thẳng tinh dịch vào trong giống. Giống đã ngừng dập, thành bướm nhíu nhíu bóp lấy chim tôi, giúp tôi tăng thêm khoái cảm.
Tôi hạ tay xuống, cố gắng điều hòa nhịp thở, để nhanh giải phóng cảm giác tê rần ở chim, để ngăn cơn buồn ngủ kéo xuống. Chim tôi mềm ra trong bướm giống. Thấy tôi đã ra, giống định nhỏm dậy, tôi giơ tay giữ giống ở nguyên tư thế. Chim tôi cần ở trong nơi ấm áp để nhanh hồi phục lại. Giống vẫn chưa lên đỉnh. Như hiểu ý, giống hơi nhịp và hóp hóp mông, con chim tôi được bướm ấm áp vỗ về vuốt ve. Tôi giơ tay, nhay nhay 2 đầu vú, vẫn cứng đanh nhô cao, để kìm giữ sự hưng phấn của giống ở lại. Nhắm mắt lại, giống hưởng thụ cảm giác tôi mang lại. Chim tôi dưới sự ấm áp và vuốt ve của bướm, bắt đầu phục hồi trở lại, nở ra và cứng lên. Chờ một lát, khi thấy đủ cứng, tôi đè giống xuống dưới. Bắt đầu nhịp mông nhè nhẹ. Sự hưng phấn gia tăng trở lại, chim tôi đã cương và cứng lên như nó vốn có. Tôi ra vào nhanh hơn, hai tay giống bám vào cánh tay tôi đã bóp mạnh hơn. Khuôn mặt đã đờ ra, miệng há ra để tiếng rên thoát ra từ cuống họng. Tôi nhịp nhanh hơn, hai chân giống sau lưng tôi đan vào nhau, kéo tôi sát lại. Tôi giữ nhịp dập vào kéo ra, móng tay đã bấu vào tay tôi đau đau. Mặt giống hoàn toàn đỡ đẫn, mắt mở to vô thức, dòng nước dãi chảy qua khóe miệng, tiếng gừ gừ thoát ra khỏi khóe miệng. Sự hưng phấn của tôi tăng lên, những cú dập cũng mạnh hơn, dứt khoát hơn. Mồm con cái đã há ra hoàn toàn và hớp hớp, móng tay đã bấm sâu vào da tôi tôi, hai chân ép chặt vào eo tôi, người giống dính vào người tôi, nhấc lên hạ xuống theo nhịp dập của tôi. Áp suất tăng lên, tích tụ lại, tôi đã sẵn sàng phóng. Người giống cứng lại, hai chân càng ép chặt vào eo tôi, ép sát hông tôi vào bướm. Tôi trân người, tống một cú thật mạnh, ép con chim căng cứng lên đáy bướm và phóng xối xả vào trong. Giống bật lên tiếng hét, người giật lên dữ dội, móng tay cắm sâu thêm vào da tôi, cơ bướm co bóp cuồn cuộn, đầu giống ngửa ra phía sau, người gồng cứng lại. Cơn co bóp của bướm từ từ chậm dần, người giống cũng mềm ra, hai chân rơi khỏi lưng tôi, tay rơi xuống giường, người bất động. Tôi cũng vật người sang bên, cảm giác mỏi nhừ bên hông truyền đến, cảm giác tê rần ở đầu chim. Tôi thở hổn hển. Cánh tay tôi vắt ngang ngực giống, nhẹ nhàng ve vuốt bầu vú, tôi nhắm mắt lại, rã rời.
Hơi thở trở lại bình thường, tôi kéo giống lại sát mình, để đầu giống lên tay, tay xoa xoa lên vai, kéo tấm chăn mỏng phủ lên người hai chúng tôi. Chúng tôi chìm vào giấc ngủ.
Mở mắt ra, cả căn phòng đã sáng rực rỡ, giống vẫn nhắm mắt ngủ, yên tĩnh, an lành. Chân giống vắt qua bụng tôi, tay quàng qua ngực tôi. Cánh tay tôi tê rần dưới gáy giống. Khẽ nhấc chân giống xuống, tôi khẽ dịch người, từ từ rút cánh tay ra khỏi đầu giống. Giống vẫn ngủ. Bước xuống, xỏ chân vào quần, tôi khẽ bở cửa đi ra ban công. Biển lấp lánh, gió mằn mặn mát rượu, hít một hơi sâu vào phổi, tôi châm điếu thuốc. Ngoài kia, bãi biển đã phủ kín các mủng câu, chợt nhớ hôm nay đã 30 Tết. Không biết năm nay bố mẹ sắm Tết ra sao? Con em gái tôi có đỡ đần gì bố mẹ không hay vẫn lỉnh đi chơi với lũ bạn như mọi năm? Không biết Tết năm nay em ăn Tết ra sao với gia đình mới? Lắc lắc đầu xua đi những lấn cấn trong đầu, tôi quay vào nhà lấy điện thoại và lại đi ra ban công. Giọng nói thiết tha, yêu thương của mẹ hỏi han tình hình sinh hoạt, sức khỏe, tiếng bố vọng lại từ xa dặn dò. Chúc bố mẹ xong, tôi lại gọi cho con em. Từ ngày có di động, nó chưa bao giờ chủ động gọi cho tôi. Tiếng con em liến thoắng đầu bên kia vọng lại, hỏi han tình hình học hành của nó, nó hưng phấn thông báo chuẩn bị thi tốt nghiệp và làm luận văn. Nó cũng không quên nhắc lại vụ cho nó vào Sài Gòn chơi, tôi hứa thi xong nó thích đi lúc nào cũng được, tiếng cười hí hí của nó vang lên kèm theo câu nhắn sẽ cho tôi một điều ngạc nghiên. Gọi cho thằng bạn, hỏi thăm tình hình nó và em, nó cũng chỉ nói chung em vẫn khỏe. Thôi cũng tạm yên tâm.
Cầm điện thoại quay vào phòng, giống đã thức, nhưng vẫn nằm trên giường, chắc không muốn làm phiền cuộc điện thoại của tôi. Giật tấm chăn phủ trên người giống xuống, vỗ đét cái vào mông tròn, giục giống đứng dậy. Lượn đi lượn lại tấm thân trần truồng, giống chuẩn bị quần áo, rồi bước vào phòng tắm.
Quay người khép cửa, mắt tôi đảo xuống giường, không có chiếc xi líp nào trên giường. Xuống đến đất, đưa chìa khóa cho em Lễ tân. Em Lễ tân tốt bụng nhắc chúng tôi:
– Mai là Tết, không có hàng quán nào phục vụ chiều nay và ngày mai. Anh chị có đặt đồ ăn không?
Tí thì quên, tôi đặt luôn các xuất ăn đưa lên phòng cho 2 ngày.
Lững thững ra ngoài đường, đi về phía quán ăn tối qua để ăn sáng. Quán vẫn phục vụ, khi bưng đồ cho chúng tôi, chị chủ quán cũng thông báo đóng cửa từ trưa nay đến hết ngày mai.
Ăn sáng xong, quay về khách sạn, chúng tôi quyết định xuống biển.
Lao xuống biển vùng vẫy, cả bãi biển chỉ có hai chúng tôi. Giống cái vùng vẫy, té nước, rồi hét vang mỗi khi tôi làm sóng xô nước lên người. Nước đến ngực, tôi quyết định bơi ra xa. Giống đứng yên đứng nhìn, khi tôi bơi ra và từ từ lùi lại chỗ nông hơn. Làm một vòng rồi ra xa rồi bơi về, giống giờ đã vào bờ đứng nhìn tôi thẫn thờ. Tôi ngạc nhiên, thắc mắc. Hóa ra giống không biết bơi, bị tôi bỏ lại một mình dưới nên sợ và tủi thân. Ôm giống, tôi xoa xoa lưng và nói nhẹ xin lỗi. Giống lại nổi lên hứng chí bắt tôi tập bơi.
Tôi định từ chối, tôi đã dạy ai bới bao giờ đâu, tôi biết bơi cũng nhờ hồi bé theo lũ bạn ra hồ gần nhà vùng vẫy và tự nhiên biết bơi. Nhưng nhìn vẻ hứng chí bừng bừng của giống, tôi không đành lòng, bèn đi xuống biển.
Một tay đỡ ngực, một đỡ hông, để giống nằm ngang. Giống cũng vùng vẫy tay chân, nhưng tôi cũng chẳng dám buông tay. Dưới tay là bầu ngực tôi tiện tay bóp bóp. Bàn tay dưới hông thì từ gãi gãi. Động tác vùng vẫy của giống từ từ chậm lại và ngừng, giống quay lại nhìn tôi, mắt hấp háy. Thả tay để giống đứng thẳng dưới nước, tôi xoay người giống hướng ra phía biển, tay tôi vòng ra trước bụng, ép giống vào. Cái áo tắm liền mảnh trật trội, tay tôi không có chỗ thò vào, nên tay chỉ nhào lặn bên ngoài, tay dưới thì miết qua vùng mu nổi lên. Giống bắt đầu hứng, chim tôi cũng cứng lên ép vào mông giống. Ngón tay bên dưới lách qua khe quần cũng đã thấy nhớt nhớt trơn trơn. Giống thò tay vào vuốt vuốt chim tôi. Tách khe áo tăm, tôi lựa cho vào, áp lực nước và áo tắm trật cọ vào làm tôi di chuyển khó khăn và cọ lên chim khó chịu. Tôi bất lực bỏ qua thử cảm giác dưới nước, rủ giống quay lại phòng. Giống gật đầu cái rụp.
Quay trở lại phòng, chút bỏ quần áo, chúng tôi lại quấn lấy nhau. Vẫn những động tác nguyên thủy, vẫn những cú nhấp sâu, giống vẫn bú chim tôi ngon lành và chú tâm, cả hai cùng ra một lượt, có chăng là vị mặt của muối biển, càng làm tăng hương vị cho các cuộc giao hoan.
Cả buổi chiều 30 Tết, hứng thú với biển mất hẳn, cộng với cảm giác bâng khuâng của ngày cuối năm, chúng tôi quyết định ở lại phòng. Trần truồng quắp lấy nhau, trò chuyện với nhau những kỷ niệm trải qua giữa thời gian nghỉ của những cuộc giao hoan.
Rồi chợt ý kiến quỷ quái của giống đưa ra, chào năm mới bằng cuộc giao hoan giữa thời khắc giao thừa. Hứng thú bừng với ý tưởng lạ, giống bắt đầu lăng xăng sắp xếp. Xuống lễ tân để yêu cầu beer và mấy món nhậu, rồi loay hoay xem nên mặc cái gì để đón năm mới, kéo bàn sắp xếp đồ. Tôi nằm trên giường quan sát sự hồn nhiên của giống, hứng chí lại lao xuống kéo giống lên giường. Nhưng giống vẫn bừng bừng hứng khởi về cái ý nghĩ kỳ quái kia, nhất định không chịu hợp tác bắt phải đợi đến giao thừa.
Đêm đã về khuya,ngồi trên ghế, nhìn giống trước mặt, trên bàn là mấy đĩa đồ ăn và hai lon beer. Tôi thấy vô vị, thời gian trôi thật chậm, kim đồng hồ nhích từng giây một. Không chịu được, tôi với tay bật lon beer, giơ lên về phái giống. Nhấp ngụm beer, tôi bốc miếng mực cho vào mồm, lại chiêu một ngụm nữa, tôi khà một tiếng trêu giống. Giống trừng mắt nhìn tôi căm tức, rồi thấy tôi cứ bốc thức ăn và uống beer. Tính trẻ con của giống quay lại, bắt đầu tranh thức ăn với tôi, cũng bật lon beer và uống. Bật lon beer thứ hai, nhìn sang khuôn mặt đỏ bừng của giống, tôi thấy hấp dẫn lạ thường. Nhỏm dậy đi sang cạnh giống, ngồi xuống tay ghế, khoác tay qua vai giống. Tay tôi nhè nhẹ vuốt ve vai giống, bàn tay thò dần qua cổ áo, chui qua áo ngực, ấp lên bầu vú, xoa bóp day day. Chỉ sau vài cái xoa bóp, hơi thở giống đã chở lên nặng nhọc. Rồi cơn nứng vùng lên, giống quẳng qua đầu cái ý tưởng giao thừa, bật dậy đẩy tôi về giường.
Tôi ngã người trên giường, giống tức tốc kéo phăng quần tôi, và vục mặt vào ngậm lấy con chim đã cương lên của tôi và mút. Nước bọt đã dính ướt hết thân chim, nhìn hai má giống phồng lên hóp vào, tôi thực sự hứng và chim cương to hết cỡ. Bỗng giống buông chim, đứng dậy, và bắt đầu uốn éo cơ thể. Vừa uốn, lắc vừa kéo cái áo qua đầu, bầu ngực dưới áo ngực, rung rung lắc lắc. Quay người, uốn éo lắc mông, tay luồn ra sau cởi khóa, giống từ từ quay lại hai tay khoanh trước ngực đỡ cái áo ngực đã cởi, che đi bầu vú. Cánh tay từ từ vươn ra phía trước, cái áo ngực trượt theo cánh tay, bầu ngực rung rung hiện ra toàn bộ, đầu vú nâu đen rung rinh, theo nhịp rung của vú, thu hút ánh mắt. Hai tay giống đưa tay xuống cạp váy và lại từ từ xoay người, người từ từ cúi xuống theo cái váy đang được đẩy xuống theo đùi. Cặp mông trỏn lẳn lộ ra, lắc lắc trước mặt tôi, giữa 2 mông là vồng mu lồi lên được bao bởi cái xi líp hồng. Sau khi cái váy đã rơi xuống đất, giống từ từ quay lại, 2 tay lại tóm lấy cặp quần xi líp, cúi người xuống kéo xuống chân, 2 bầu vú thõng xuống lúc lắc trước mặt. Giống từ từ đứng lên, hai tay chống vào eo, phô bày toàn bộ tòa thiên của giống. Mắt tôi mở to không chớp, chim dựng đứng giật giật, cơn nứng lan tỏa khắp thân trong khi quan sát động tác gọi dục của giống, quan sát các công cụ kích dục của con cái phơi bày dần ra, nhìn bộ mặt dâm đãng chảy nước của giống, cơn nứng của tôi đã lên đến đỉnh điểm. Quan sát biểu hiện của tôi, con cái có vẻ cũng hài lòng về màn biểu diễn của mình. Bước lên giường, con cái ngồi ngay lên bụng tôi, nhổm mông cầm chin tôi hướng về lỗ bướm ngồi xuống. Không biết tại beer hay là cơn nứng của tôi, giống cũng đã bị kích thích, nước tràn trề bên dưới, chim tôi trượt thẳng vào trong. Giống dập xuống, hông tôi hất lên đón nhận, vô cùng hòa hợp. Giống cũng buông thả hết mức với những tiếng rên, cú dập mạnh mẽ. Và chúng tôi cùng lên một đỉnh, giống đổ xuống người tôi co quắp, tôi căng người phòng ào ạt vào trong. Có lẽ giao thừa đã qua, năm mới đã tới. Chúng tôi ngủ thiếp đi.
Ngày mồng một Tết cũng qua đi không có gì đặc biệt hơn ngày 30. Có chăng, tinh lực đã sử dụng quá mức trong hai ngày đầu tiên, làm các cuộc giao hoan cũng ít hơn và nhẹ nhàng hơn, thời gian nói chuyện nhiều hơn. Cảm giác nhàm chán bắt đầu xuất hiện, chúng tôi quyết định về Sài Gòn chơi nốt 3 ngày nghỉ còn lại.
Nhờ sự trợ giúp của cô bé lễ tân, chúng tôi cũng đi nhờ được xe lên ngã ba, để̀ bắt xe về Sài Gòn.
Chọn khách sạn tại quận Nhất, chúng tôi cất đồ và đi ngay ra phố. Sài Gòn sầm uất, mọi người đi lại đông vui, các quán xá đã mở cửa nhộn nhịp, hợp với sự vô tư của giống. Với sự tò mò không dứt của giống, chúng tôi khám phá gần hết trung tâm Sài Gòn, thử các quán ăn, các loại sinh tố, sà vào các cửa hàng. Trên tay tôi túi lớn túi bé, đủ thứ linh tinh mà Giống hứng thú, quần áo, trang sức, đồ lưu niệm … Và tối về, sự hứng thú của chúng tôi lại giành cho nhau. Giống cũng nghĩ ra đủ trò kỳ quái, đủ mọi tư thế mà cái đầu trẻ con có thể nghĩ ra, tôi vẫn chiều hết, dù chỉ mấy tư thế cơ bản là làm tôi đặt khoái cảm cao nhất. Nhưng với giống, tôi có thể buông thả hết cảm xúc của mình mà không ngại giống phật lòng. Giống cũng chiều tôi hết mực, để tôi thỏa mãn. Chúng tôi quan hệ bình đẳng.
Ngày nghỉ cũng hết, chúng tôi lại quay lại với công việc bận rộn. Tôi và giống vẫn có những giờ phút điên cuồng, nhưng ít khi được buông thả hết mình như thời gian nghỉ Tết.
Công việc cũng đã vào guồng, tôi được cử đi học một khóa đào tạo một tuần tại Singapore. Lần đầu được đi nước ngoài, tôi cũng háo hức, dành thời gian rảnh sau buổi học để rong ruổi khám phá mọi nơi ở Singapore. Singapore hiện đại, nhưng thực tế cả nước là một thành phố, chỉ có vài điểm thăm quan cho khách du lịch. Tôi mua một đống quà cho những người tôi thân quen. Mua cho bố mẹ tôi, mua cho con em gái, mua cho giống, mua cho Sếp và đồng nghiệp trong công ty. Con em là tôi mua nhiều nhất, tôi cũng chẳng biết nó thích cái gì, nên cứ vừa mắt là mua. Và mua cho em chiếc vòng đeo cổ, cũng được tạo hình từ những bông hoa kết với nhau với cái mặt đeo hình hoa hướng dương với nhụy hoa là những viên pha lê óng ánh. Nhưng chắc tôi sẽ không được tận tay đeo cho em.
Con em vừa thông báo đã thi xong và giữa tháng sau sẽ vào thăm tôi mang theo bất ngờ mà nó hứa với tôi.