Mối Tình 8 Năm - Phần 6
SÁU
Công việc đang chạy gấp, về đến phòng mỗi ngày, tôi chỉ vật ra giường và bấm điện thoại nói chuyện với em một chút, nghe giọng em dịu dàng kể chuyện và ru tôi vào giấc ngủ.
Thời gian trôi. Sáu tháng tôi xa em, sáu tháng tôi trưởng thành, tôi đen hơn, trai sạn hơn, khỏe mạnh hơn. Và dạn dĩ hơn. Quen hơn với những cuộc nhậu lai rai, ngả ngớn đáp trả mỗi khi chị cấp dưỡng hoặc các chị công nhân trêu trọc, quen hơn với cuộc karaoke ôm, với massage. Mặc dù chưa bao giờ thích sự nhợt nhạt của các tiếp viên, sự giả tạo của các em massage luôn coi chúng ta như những con gà, con lợn với giá thị trường theo độ dày cái ví. Nhưng kệ, lăn lộn tại công trường, đôi khi cũng cần những phút giây bốc đồng, đôi lần tôi cũng a dua. Và sau mỗi lần đi đó, lại thấy nhớ em hơn, thèm khát những cử chỉ dịu dàng săn sóc, những cái hôn nồng ấm, cái ôm đằng sau để biết em luôn ở sau tôi mỗi khi tôi quay lại. Nỗi nhớ em giờ không cồn lên nữa, mà lắng đọng hơn, hoài niệm hơn. Sáu tháng, tôi thay đổi, không biết em có thêm nếp chân chim nào không? Có còn trong trắng hồn nhiên khi mới đến bên tôi?
Công việc tốt, chúng tôi bàn giao hệ thống phụ trợ kịp tiến độ, các hạng mục được nghiệm thu hoàn hảo, ai cũng phấn khởi hồ hởi. Sếp cho cả đội được nghỉ xả hơi 2 tuần trước khi chuyển sang giai đoạn 2. Lên Sài Gòn, với số tiền thưởng và lương rủng rỉnh trong tay, tôi quyết định tìm quà cho em. Một chiếc vòng tay bằng vàng, các mắt được tạo hình từ những bông hoa nhỏ xinh xinh nối vào nhau. Với tôi, em luôn là bông hoa tinh khiết rực rỡ nhất. Với món quà luôn được tôi khư giữ trong ngực áo, tôi ra sân bay.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, số lạ hiện lên, tôi đưa lên tai và A lô. Tiếng nói bựa bựa hưng phấn đầu kia vang lên:
– A lô … cho gặp anh …
– Vâng tôi nghe đây …
– Hahhaha … tao này đây là số máy tao mới sắm nhé. Có gì cứ liên lạc với tao, tao sẽ trông giữ em cho mày.
– Khỏi cần. Tao đang ra đây, tao tự trông. Thế nhé, hẹn gặp lại!
Tôi sẵng giọng mỉm cười cái tính trẻ con của nó. Nhét điện thoại vào túi, tôi tiến vào trong sảnh. Lần đầu tiên được đi máy, cũng hơi hồi hộp.
Bước xuống sân bay, ánh nắng hè nóng rực, tỏa hơi nóng từ mặt sân bay xi măng lên, làm tôi nâng nâng. Bước thẳng ra ngoài theo biển chỉ dẫn, tôi chỉ muốn nhanh đi xe về để đến với em, được đón em, để thấy sự ngạc nhiên hạnh phúc của em khi thấy tôi. Lơ ngơ đứng trước cửa sân bay, đang loay hoay chưa biết làm sao gọi xe. Bỗng có vòng tay ôm tôi từ sau, tôi khựng lại. Vòng tay dịu dàng, xiết chặt tôi lại, sợi tóc bay bay cạ vào má tôi, mùi hương quen thuộc vờn lên, đi vào lồng ngực tôi. Mọi giác quan của tôi như bừng lên mở hết cỡ để đón nhận mùi hương thân thuộc, mọi cảm giác nhưng lồng lên, tim tôi đập không kịp nhịp, phổi nở to hết cỡ, mạch máu căng phồng. Và ầm, khi cảm xúc cương lên hết cỡ, nó đánh sâu vào trí óc tôi, làm tê liệt hoạt động của cơ thể, trước mắt tôi chỉ còn màu trắng, thân thể căng cứng như cây gỗ. Tôi đứng lặng!
Rồi cảm xúc trôi qua, tôi từ từ lấy lại được sự điều khiển của cơ thể. Từ từ quay lại, trước mắt tôi, đôi mắt to tròn đen láy, hàng mi cong vút hấp háy, vết chân chim mờ co giãn theo mỗi hấp háy của đôi mi, đôi má căng tròn phúng phinh, mịn màng hồng lên quyến rũ, đôi môi đỏ cong cong đang trang điểm cho nụ cười lấp lánh rạng ngời. Em của tôi.
Vòng tay ôm em. Cảm nhận từng rung động của em truyền qua. Tôi xiết chặt, để hòa tan em vào tôi, để tôi và em làm khối không tách rời. Nước mắt chảy trên má mát lạnh, tôi giải thoát mọi chất chứa trong suốt sáu tháng xa em. Em đã đóng dấu ân sâu đậm không thể phai nhạt trong tôi, em là là một phần trong xương tủy tôi, em chảy trong huyết mạch của tôi.
Trên xe cầm tay em, tôi yên lặng nghe em thủ thỉ. Em không kể về nỗi nhớ của em dành cho tôi, em không kể công việc của em, em không kể về bạn bè em. Em kể cho tôi nghe những câu chuyện chúng tôi nói qua điện thoại mỗi đêm, ngày tôi mệt mỏi hay hưng phấn, ngày tôi thành công hay thất bại. Tôi lặng nghe từng tình yêu, nỗi nhớ, tình cảm của em thẫm đẫm trong mỗi từ em thủ thỉ cho tôi.
Xe dừng lại nhà nghỉ của chúng tôi, không nhớ là tôi hay em yêu cầu, nhưng hẳn cả hai chúng tôi đều mong muốn. Kéo đồ vào trong, giờ nhà nghỉ đã nâng cấp thành khách sạn, vẫn giữ tên cũ, nhưng cải tạo lại đẹp hơn. Hẳn tình yêu của chúng tôi, cũng góp phần nho nhỏ để nâng cấp khách sạn này.
Mở cửa phòng, đặt túi lên bàn. Không vồ vập, tôi kéo em lại gần, hôn lên đôi môi em. Nụ hôn dài, không ngấu nghiên, nhưng sâu lắng. Tôi muốn truyền cho em tất cả những nhớ nhung, khao khát, mong chờ, tình yêu sâu đậm tôi dành cho em. Để em cảm nhận từng rung động trong mỗi nhịp đập trái tim tôi. Để tôi được nhìn sâu vào mắt em, để thấy bóng hình tôi in trên đó, để cảm nhận từng nhịp thở thơm mát của em. Em cũng vậy, dịu dàng và tha thiết, mắt mở to nhìn sâu vào mắt tôi. Cái hôn dài chúng tôi dành cho nhau, tĩnh lặng tha thiết, dịu dàng chăm chút.
Nhẹ dìu em đến giường, cầm tay em, tôi mở hộp quà. Chiếc vòng tĩnh lặng nằm yên trên lớp nhung xanh. Nhấc chiếc vòng đặt lên cổ tay. Chiếc vòng bừng sáng, tỏa ánh sáng lấp lánh kiêu hãnh vì tìm được chỗ xứng đáng nhất, chỗ mà nó được phô diễn vẻ đẹp nhất của mình. Cài khóa vòng, tôi nhìn chăm chăm vào nơi cổ tay em. Cổ tay em thon thả, mịn màng trắng nõn.
Ngẩng đầu lên, hai hàng nước mắt em chảy lặng lẽ, nụ cười vẫn nở trên môi. Kéo em lại, tôi tham lam nếm từng giọt nước mắt của em. Vị mặn mòi ngọt ngào, vị trong suốt thánh khiết, tê tê nơi đầu lưỡi, gửi mọi hương vị đến từng cơ quan xúc giác của tôi. Hôn lên vành mi cong cong, hôn lên vầng trán thánh khiết, hôn lên sống mũi cao kiêu hãnh, hôn lên cánh mũi e lệ. Hôn lên bờ môi hồng rực rỡ, hôn lên chiếc cằm tròn trịa mịn màng. Hôn nơi vành tai trong suốt, nơi em cảm nhận được hơi nóng từ môi tôi, nghe được tình yêu trong hơi thở của tôi.
Em từ từ nằm xuống, kéo theo tôi ngả xuống bên em. Khẽ nhấc người em, tôi kéo áo em ra, nhẹ nhàng từng chút chiêm ngưỡng tòa thiên nhiên ngạo nghễ. Khẽ kéo quần em, để cặp đùi tròn trắng từ từ lộ ra. Tòa thiên nhiên hiện ra trước mắt tôi sáng lòa, em mở mắt nhìn tôi cười dịu dàng. Không vội vã, tôi cởi quần áo trên người. Cúi xuống ôm em, nằm trên người em, để cảm thụ hơi ấm trên mỗi tấc cơ thể em.
Tôi hôn bờ môi em. Tôi hôn xuống cần cổ ngọc ngà, thanh mảnh. Hôn lên phần ức đầy đặn vun tràn. Hôn lên vầng ngực kiêu hãnh, mút mát hạt đào hồng ngạo nghễ. Tôi hôn chậm rãi từ từ, để nhấm nháp từng hương thơm tiết ra từ mỗi lỗ chân lông, để cảm nhận từng rung động dưới làn da mịn màng. Em nhắm mắt, như tập trung vào từng rung động tôi gửi cho em, tận hưởng từng cảm xúc trên môi tôi truyền lại. Tay em vuốt ve mặt tôi, xoa tóc tôi, như để khảm ghi hình ảnh tôi trong tâm khảm em. Tôi hôn xuống vầng bụng phẳng phiu, xuống ngã ba êm dịu, mượt mà. Trượt xuống con bướm vồng lên gọi mời, hôn lên hạt đào hồng rực nhô cao. Hôn lên vùng đùi mịn màng, tròn lẳn. Ngậm mút những ngón chân trắng hồng như những nụ hoa. Và tôi lại lại trở lại ngã ba quen thuộc, nơi lưu giữ hương thơm nguyên thủy huyền bí, nơi tiết mật trong suốt ngọt ngào. Đưa lưỡi vào nơi sâu thẳm của em, để cảm nhận từng rung động nơi nếp gấp. Để đón từng giọt mật tiết ra. Tôi say sưa thưởng thức dòng mật vô tận nơi em. Trườn lên người em, khi thấy những rung động khẩn thiết phát ra từ em. Để chúng tôi lắp vào một thể, để gửi gắm tình yêu bất tận trong nhau. Tôi vào, vẫn cảm giác quen thuộc, sự ấm nóng lan tỏa khắp thân chim, sự ve vuốt dịu dàng nơi bờ vách, sự mịn màng trơn mượt của dịch mật. Tôi vào ra nhẹ nhàng cần mẫn, một màu đỏ đã lan tỏa khắp người em. Sự rung động chạy qua mỗi tấc da, sự khắng khít qua cái thít thật chặt. Móng tay em truyền cảm xúc vào sâu da thịt tôi. Mỗi tiếng rên bật lên hưng phấn, tiếng gừ gừ mời gọi nơi môi. Tôi vẫn nhẹ nhàng rong ruổi vào ra, truyền cho em đầy đủ sự mong chờ, khắc khoải bấy lâu, dồn toàn bộ tình yêu tôi xuống bụng, để bùng nổ khi tới điểm em cần.
Và tôi vẫn đầy đủ chu toàn, tới tận cùng nơi ẩn dấu khoái cảm. Em rung lên mạnh mẽ, xiết chặt tôi với rung động của em. Và rồi em bùng nổ, toàn thân em đỏ rực như núi lửa, sự co bóp dồn dập nơi hang sâu và dòng suối nóng phun trào, từng đợt, từng đợt. Tôi ngừng lại, lắng nghe từng run rẩy, rừng rung động nhỏ nhất nơi em, hít thật sâu từng sợi thơm tiết trên cơ thể. Tôi vẫn căng cứng tràn đầy, để đón nhận sự phun trào bất tận.
Em thiếp đi trong thỏa mãn rã rời. Hạt nước mắt lấp lánh trên bờ mi khép lại. Sự ấm nóng trong em, vẫn giữ tôi lơ lửng trên mây. Tôi yên lặng ngắm em nằm ngủ, nhìn khóe cười đọng trên môi em, mi vẫn rung lên nhè nhẹ, hạt nước long lanh rung động trên đầu mi. Và mi em từ mở, nụ cười tươi tỏa rộng trên môi. Em kéo đầu tôi lại, đặt nụ hôn trên đôi môi tôi. Và cảm nhận tôi vẫn trong em, vẫn hùng dũng hiên ngang bất khuất. Em khẽ nhẹ chuyển động bờ hông, chim vẫn đính nơi tận cùng sâu thẳm, gửi từng khoái cảm lên não tôi. Em bỗng muốn lắc mình trở dậy, hẳn lại muốn nằm lên trên tôi.
Tôi lắc đầu bảo em sấp lại, tôi muốn được ngắm trọn vẹn cơ thể em cả phía trước lẫn phía sau. Em ngoan ngoãn quay người sấp lại, tôi quỳ xuống phía sau mông em, trườn lên mông em, miết con chim qua lại giữa khe mông tròn trịa. Em khẽ nhổm cao mông để tôi có thế, kê đầu chim trên cánh bướm của em, và từ từ xâm nhập vào em, cặp mông tròn vểnh lên rung rinh, tấm lưng thon trắng muốt, thật sự kích thích vào thị giác tôi. Vừa xoa nắn cặp mông, vừa chiêm ngưỡng tấm lưng cong rung lên mỗi nhịp. Mùi thơm tiết ra, tôi hít sâu từng hơi. Tôi ra vào hết chiều dài, cảm nhận sự chật trội, nóng ấm, mềm mại, trơn trượt bao bọc. Em bắt đầu rên to hơn dài hơn, kèm những tiếng rít, những cái vật đầu, đầu lắc qua lắc lại trên gối, hai bàn tay nắm chặt ga giường trắng bệch. Toàn bộ xúc cảm của em, nhục cảm của rung động mọi giác quan của tôi. Sự tự hào bùng lên, kèm theo cảm giác bao bọc, che chở, thỏa mãn mọi nhu cầu của em bỗng làm tôi thấy mình đã trưởng thành và trách nhiệm của người đàn ông. Tôi nhịp nhanh hơn, để theo kịp những rung động của em, tiếng va chạm của tôi và em vang lên đầy hứng khởi, vòng bạc trắng chia đôi đeo trên con chim và con bướm, dòng mật trong tiết ra, lóng lánh, óng ánh tô vẽ trên 2 bắp đùi em, bện lấy đám lông của tôi và của em. Và những vết đỏ loang dần từ mông lên lưng lên cổ, đánh dấu sự hưng phấn đang tăng dần của em. Tôi nhịp nhanh hơn, mọi áp suất đã dồn xuống bụng, chỉ chờ em cùng lên đỉnh với tôi. Em co người sập xuống, rung động, hang động co bóp mơn trớn dọc thân chim, dòng nước phun ra mạnh mẽ và tôi cũng gồng mình thả ra mọi cực khoái, một nhịp lại một nhịp. Đổ người xuống lưng em, áp mặt vào vai em, lưỡi nếm mồ hôi em. Chim tôi vẫn co giật, muốn tiếp tục truyền mọi hưng phấn vào trong em. Cùng với em ở trên đỉnh lâu hơn, cảm thụ cùng em mọi thỏa mãn cảm xúc.
Cảm xúc nhẹ nhàng trôi qua, tôi nằm bên em, ôm em trong tay, ngắm khuôn mặt tĩnh lặng, hưởng thụ của em. Hôn lên vành tai lung linh, thì thầm những lời yêu đương mang theo nỗi nhớ nhung của tôi, tình yêu của tôi. Em nằm nghiêng mặt về phía tôi, mỉm cười.
Nằm một lát, rồi chúng tôi nói chuyện, về những gì chúng tôi đã trải qua, về cảm xúc của tôi trong em. Nhắm mắt, tôi tả tỉ mỉ mọi đường nét trên cơ thể em. Từng nốt ruồi nâu e ấp bên vú, nét chân chim xuất hiện khi em cười, mùi hương thơm toát ra trên cơ thể … Em cứ cười nắc nẻ mỗi câu tôi kể. Em đã biết, em in dấu trong tôi.
Vào nhà tắm, tôi bật nước nóng. Quay lại giường, bế em lên, tôi tắm cho em, kỳ cọ từng tí cho em, tôi muốn được gột rửa những nỗi buồn em có, muốn xóa mờ vết chân chim trên khóe mắt. Tôi muốn trả em về với em ngày nào, ngày tinh khôi tôi mới yêu em.
Chúng tôi về, đưa em về trước. Về đến nhà bố mẹ đã đợi sẵn ở với mâm cơm. Cất đồ, tôi chạy xuống phòng ăn. Bố mẹ và bà, tíu tít hỏi thăm sức khỏe, công việc của tôi, tôi ăn hết sức ngon miệng và tự hào trả lời mọi câu hỏi của bố mẹ và bà. Tôi nhìn thấy, nụ cười tự hào bố, mặc nhiên đón nhận ánh mắt yêu thương của mẹ, của bà. Và chợt ra, mình thật ích kỷ, trong suốt thời gian đi xa, tôi chỉ vài lần đếm trên đầu ngón tay, nói chuyện với bố mẹ. Tối đó tôi ở nhà, lăng xăng giúp mẹ rửa bát, ngồi xem tivi cùng bố, nghe bố dặn những điều ứng xử ở cơ quan. Trong mắt gia đình, tôi vẫn bé bỏng như ngày nào.
Suốt hai tuần ở nhà, tôi đưa em đi khắp nơi, quán cà phê chúng tôi hay ngồi, rạp xem phim mà em đã giúp tôi ra. Đưa em đi gặp bạn bè tôi, tham gia những trận bóng đá với lũ bạn ngoài đê Sông Hồng. Đưa em đi nhậu cùng đám bạn nối khố. Thăm thầy cô, bạn học cũ, cùng em vào trường lấy bằng tốt nghiệp. Cùng em mua đồ cho bố mẹ tôi, mà thằng vô tâm như tôi quên khi về thăm nhà. Tranh cãi xem mua cái gì cho con em gái thèm tiền của tôi. Tôi ngượng đỏ mặt cùng em chọn lựa đống đồ lót xanh hồng, đống mỹ phẩm lọ nhỏ lọ to mà em mua cho con em gái tôi, mà tôi chẳng biết nó có thích hơn cái màu xanh của tờ tiền. Và cũng ngoài dự kiến, con em tôi mắt tròn mắt dẹt với đống đồ em chọn và ôm chạy biến vào phòng, em tài thật. Nhưng mà tôi lại khổ, với hàng đống câu tra khảo tại sao của con em và nó lắc đầu với mọi câu trả lời của tôi. Mắt hấp háy hay anh có bạn gái rồi? Và như dự kiến, tôi vẫn mất thêm tiền để dán miệng nó.
Tôi định đưa em về nhà mấy lần, tôi tin rằng bố mẹ tôi sẽ cũng rất yêu em, nhưng em vẫn từ chối với lý do khi nào đến lúc em sẽ ra mắt. Hai tuần trôi qua, em bên tôi, tôi bên em. Tôi cũng mua cho em những bộ quần áo mới mà tôi thấy đẹp, mang xe máy của em đi sửa để em an toàn đi về mỗi ngày, đưa em đi ăn những món em thích. Hai tuần qua, tôi với em vẫn đều quan hệ, vẫn cùng khám phá thân thể của nhau, vẫn đưa em lên đỉnh và cùng đợi em lên lần nữa với tôi. Vẫn những tư thế truyền thống để cảm thụ em nhiều hơn, anh trên em dưới, em trên anh và đôi lần từ đằng sau em.
Ngày tôi đi, cũng nhẹ nhàng hơn, không còn cảm bức bối nghẹt thở như khi tôi đi lần đầu. Em vẫn rạng rỡ, sáng ngời, im lặng bên tôi. Cũng không có nước mắt bịn rịn, khi tôi vẫy tay chào em qua cánh cửa an ninh. Em và tôi tin, mình sẽ có nhau mãi mãi.
Nhưng ….