Mối Tình 8 Năm - Phần 2
HAI
Cái Tết đó là cái Tết đáng nhớ nhất của đời tôi. Cái Tết tôi có em. Chúng tôi như đôi sam dính lấy nhau mỗi khi có thể. Tôi gần như bỏ qua mọi thủ tục lễ Tết thường có, xểnh ra là lại đi qua nhà thằng anh họ đồng lõa của em, để được nhìn thấy em, để được hôn vội khi không có ai, để được lẻn ra lên phố ngồi ca phê cạnh nhau. Đơn giản, thế giới chỉ có Tôi và Em.
Từ khi có em, thằng bạn tôi và thằng anh họ của em gần như mất tôi, tôi bỏ qua mọi cuộc vui chơi, bi-a, bóng đá, chắn, la cà cà phê …. Và chính chúng lại là những kẻ luôn coi mình có kinh nghiệm hơn tôi, vì ít nhất là đã có cuộc tình vắt vai và chắc là đã có kinh nghiệm quan hệ. Mỗi khi gặp tôi, hầu hết các câu hỏi là đã ăn chưa, cảm giác thế nào. Tôi vẫn ngu ngơ, chỉ cười vào cái lũ xôi thịt, tình yêu đâu chỉ có thế. Và chúng nó, coi tôi như kẻ đồng lõa, để bắt đầu trao đổi về tình dục. Và tôi, cũng được xem những thước phim cấp 3 mà chúng thuê trộm ngoài hiệu cho thuê băng video.
Chúng tôi vẫn vậy, vẫn hôn trộm mỗi khi có cơ hội, vẫn ôm nhau mỗi khi gần nhau, có hơn là những cảm giác khác ngày càng tăng. Mỗi cái ôm đụng chạm, sẽ làm quần tôi căng lên, ướt một ít ở đầu chim, sự tức tức ở dưới mỗi khi chia tay về. Cảm giác êm êm căng căng căng ở ngực càng kích thích hơn, và sự căng thẳng của em, mỗi khi tôi vuốt ve sống lưng lên vồng mông cong của em. Nhưng chỉ có vậy.
Sau Tết, rồi cũng đến ngày tôi nộp đồ án tốt nghiệp để chuẩn bị bảo vệ ra trường. Thời gian có em, tôi lại có nhiều thời gian hơn cho đồ án tốt nghiệp, thời gian chờ đợi được gặp em dài đẵng đẵng và làm đồ án giúp cho tôi cảm thấy giảm đi cảm giác chờ đợi. Mọi thứ rất tốt, kết qủa phản biện tuyệt vời và tôi không phải sửa đồ án, chỉ nộp và chờ ngày bảo vệ. Thở phào sau khi nộp đồ án, tôi phóng ngay đến công ty em, chờ em đi ăn trưa. Vừa ngồi xuống gọi chén nước chè, thì em đã xuất hiện với cái túi to tướng trên tay. Tôi hơi ngỡ ngàng, em chủ động nói:
– Em phải về quê mang đồ giỗ ông bác cả. Anh chở em ra bến xe nhé!
Quê em ở Bắc Ninh, chỉ cách Hà Nội có 30 km, tôi thì không việc gì, mà lại phải xa em. Lóe lên một cái tôi nói:
– Hay anh đưa em về. Anh vừa nộp đồ án xong rồi, không có việc gì làm cả.
Tối thấy một tia vui vẻ lóa lên trong mắt em, em ngập ngừng:
– Bố mẹ anh có đồng ý cho anh đi chơi không?
Bố mẹ tôi, nổi tiếng nghiêm khắc về quản lý con cái, tôi chưa bao giờ được đi qua đêm và đi chơi về khuya. Tôi nói:
– Không vấn đề gì đâu. Đằng nào anh cũng tiện đường lên thăm cô chú Anh.
Cô chú tôi sống ở Bắc Giang, chú đi bộ đội rồi cô chú chuyển lên đó sống luôn, lâu lắm rồi không về Hà Nội. Bà nội tôi cũng nhắc suốt. Nếu tôi nói lên thăm cô chú, thế nào Bà cũng đồng ý và bố mẹ tôi phải đồng ý.
Tôi chở em về quán cà phê gần nhà để về xin phép bà nội. Và như dự đoán, bà đồng ý ngay, còn dúi cho tôi ít tiền để đi đường và túi quà bà chuẩn bị sẵn cho cô chú và các em. Không cần báo bố mẹ, tôi vơ vội bộ quần áo và phóng xe ra chỗ em.
Trời chớm hạ, cũng không nắng lắm, gió mát thổi hưu hưu. Tôi và em bên nhau, hai bên đường cánh đồng lúa đã bắt đầu chín, vàng ruộm, mùi lúa thơm ngát, như tạo không gian thơ mộng cho chúng tôi. Em ôm tôi thật chặt, cảm giác êm êm, nóng bừng 2 bờ vai, sự căng cứng cọ vào quần và cảm giác nâng nâng trong tim. Em ríu rít kể chuyện về ông bà, cô chú trong quê, kể những kỷ niệm hồi bé về quê chơi. Tôi chìm trong hạnh phúc, một tay lái xe, một tay nắm tay em, chậm chậm về quê.
Nhà cô chú em ở rìa làng, trước mặt là con mương và cánh đồng lúa bát ngát. Ngôi nhà ngói 3 gian tương đối mới ẩn sau vườn cam bưởi xum xuê, mát mẻ. Về đến nơi, mọi người đi vắng, đang sang nhà bác cả để chuẩn bị giỗ cho ông bác. Nhà bác cả cùng xóm, ở giữa làng. Tôi và em đi sang nhà bác, mọi người tíu tít chào hỏi, tò mò tôi là ai. Em đỏ mặt giới thiệu tôi là bạn, tiện đường về đưa em về quê. Đâm lao phải theo lao, tôi cũng giới thiệu là bạn học cũ nhà ở Bắc Giang. Họ hàng quý hóa mời giữ lại ăn cơm, tới tối đặng chẳng đừng, tôi phải đứng dậy xin phép để về kẻo muộn. Em lưu luyến đưa tôi ra đầu làng, lại hôn, lại sờ, lại xiết và tôi lại cứng ở bụng. Tôi hẹn em trưa hôm sau sẽ đón và chạy thẳng xuống Bắc Giang. Có lẽ do hưng phấn, và thời gian ở bên lâu nhất, tôi thức dậy sau cơn mơ vật vã và ướt nhẹp trong quần. Vùng dậy, bật nước nóng tắm rửa. Sau đó thao thức, chỉ nghĩ về em, nghĩ về cảm giác êm êm trên lưng, nghĩ về sự căng tròn ở vầng mông của em, vệt đỏ trên má và sự căng thẳng khi mông em được chạm vào.
Trời sáng, sau bữa cháo lòng, tôi chỉ muốn chạy ngay đi, nhưng lại nghĩ đến buổi giỗ nhà em đông người, nên lán lại và đưa mấy đứa em con cô chú đi chơi. Loang quanh đến gần trưa, chào cô chú, tôi vội vã lên đường trở về với em.
Đến nhà cô chú em, cả nhà vắng lặng, gọi mấy tiếng không có ai lên tiếng. Tôi mở cổng dắt xe vào sân. Em nằm đó thánh thiện, yên lành, hơi thở nhẹ nhẹ, nụ cười mỉm trên môi. Tôi nhẹ nhàng lại gần sập gụ em đang nằm, đứng ngắm sợi tóc bay lòa xòa trên mặt, hàng mi cong giao nhau cân đối, đôi má căng tròn phúng phính, hai vồng ngực hiên ngang lên xuống. Quỳ 2 chân xuống đất, tôi cúi lại môi em, nhẹ nhàng chạm vào, mút mát. Em ứ một tiếng trong cổ, mắt vẫn nhắm, môi mở ra đón môi tôi. Tay tôi đưa lên, vuốt ve tay em, cao dần cao dần. Bụng em nhấp nhô, ngày một mạnh, một chân co lên, em vẫn nhắm mắt, môi vẫn hôn và hơi thở nhanh hơn. Bàn tay tôi vồng vồng lên, vồng lên cố vươn lên đỉnh để cảm nhận sự hùng vĩ của núi đồi, với mãi với mãi, em cũng cong người lên, như muốn chứng minh sự hùng vĩ của mình. Co bàn tay lại, một cảm giác mềm mại, êm êm truyền từ tay lên não. Quần đã cứng lên. Em vẫn ư ư, khi tay tôi du ngoạn trên đồi, cảm thụ sự hùng vĩ, co giãn, chân em giờ co lại, lưng vồng lên và hôn tôi ngấu nghiên hơn. Tay em đã đặt sau gáy tôi tự bao giờ, kéo tôi lại gần hơn, như muốn tôi dính chặt lấy em.
Tôi đạp giày, từ từ trườn lên, tay vươn lên vuốt ve má em, tóc em. Tôi đã ở trên em, môi em vẫn dính môi tôi, nhiệt độ tăng dần như tan chảy em vào tôi. Tôi cúi xuống hôn lên cằm em, mơn man cần cổ trắng nõn, em ngửa cổ mắt vẫn nhắm. Môi tôi dịch xuống dần, mắt đầu cảm nhận sự êm ái truyền lên cằm mình, bàn tay trái đã lại lần nữa phủ lên vú em, nhào nặn. Tay kia mơn man để cảm nhận từng rung động trên má em. Hơi thở nóng bỏng, gấp gáp, cùng với tiếng gừ trong cổ họng mỗi khi tay tôi nhào nặn. Lưỡi tôi mơn man vùng cổ em, bóng nhãy. Hạ tay xuống cúc áo, em vẫn nhắm mắt, 1 cúc … 2 cúc … 3 cúc. Khuôn ngực với hai trái núi hiện ngang hiện ra, cổ tôi khô lại bỏng rát. Ở dưới, sự căng cứng đã nhịp nhàng qua lại tại ngã ba của em, em thở dài. Bỗng em cong người lại, luồn tay xuống dưới lưng và 2 quả núi hiện ra khuôn hình thật, trắng lòa. Ngạo nghễ 2 quả đào hồng rực nằm trên chót vót, mời gọi. Tôi như mụ đi, nhìn tòa thiên nhiên của tạo hóa trước mắt. Di chuyển bàn tay, nhẹ nhàng chạm vào, như sợ nó sẽ bay đi. Sự ấm áp, mềm mại kích thích từng đầu dây thần kính trên tay, tỏa đi tín hiệu hưng phấn đi khắp cơ thể.
Tôi đưa môi mình nếm náp, mút mát, tham lam. Em thở mỗi lúc một gấp, người cong lại từng cơn sau mỗi lần môi tôi mút, sau mỗi cái quét lưỡi lướt qua, hạt đào hồng ngày càng căng cứng vươn cao. Tiếng gừ gừ trong cổ em, như tín hiệu làm tôi hưng phấn hơn, tham lam hơn. Sự căng cứng di chuyển ngày một dữ dội hơn, ngã ba em ngày càng rung động hơn, hai chân em giờ đã xiết chặt hông tôi. Tôi cong người, môi tham lam mút, tay nhào nặn. Và em ghì đầu tôi thật chặt, xiết hông tôi mạnh hơn và tiếng gừ thật to bật ra từ mồm em và tiếp theo là “…Ahhhh ….”. Em cứng người, ghì tôi thật chặt, 2 bàn tay bấu chặt lấy lưng tôi, 2 chân ép hông tôi vào sát ngã ba. Mặt em dại ra, hai mắt nhắm chặt lại, từng vết đỏ nổi lên trên làn da trắng mịn, lan tỏa dần lên mặt. Và rồi, mặt em dãn ra, em từ từ mở mắt, môi trễ xuống nở nụ cười thật tươi. Em kéo sát mặt tôi lại, hôn tôi và thì thầm “Em yêu Anh”.
Tôi vẫn vậy, người vẫn căng cứng, các mạch máu căng lên, cơ co lại và vẫn ở trạng thái gồng mình, khổ sở. Em bẽn lẽn, ôm tôi chặt hơn, bàn tay rụt rè ve vuốt lưng tôi, nhẹ nhàng. Một lát sau, tôi mới thở hắt ra một hơi, như muốn tống khứ áp suất căng cứng trong người. Từ từ nằm xuống, ôm em, vuốt ve lưng em. Em mềm mại, rúc sát vào tôi, thật ấm. Nằm một lúc, bỗng em giật mình, ngồi phắt dậy, cái áo con vốn còn mắc trên vai, vẩy qua mặt tôi. Hai trái vú rung lên ngạo nghễ. Tóc xõa ra phủ qua mặt em, thật hoang dại. Em nhớn nhác nhìn quanh, sau đó nhìn đồng hồ thở phào.
– Anh liều quá. Nhỡ ngộ cô chú em ở nhà thì sao?
– Nếu thế anh sẽ chịu trách nhiệm, cưới em, nuôi em cả đời.
Em cúi xuống hôn tôi, hai trái vú rủ xuống ngay trước mắt. Tôi hôn trả, tay đưa lên xoa nắn. Em cười phá lên và nhảy xuống sập. Ngã ba em, ướt loang một vùng, sẫm màu trên quần jeans, thật ướt. Thấy tôi cười, em cúi xuống nhìn, mặt đỏ lên và chạy vào buồng.
Nhà vắng lặng, cửa buồng em vào không khép. Tôi bước xuống theo em vào. Một thân hình vệ nữ, tấm lưng trắng thẳng, vồng mông căng tròn, hai chân thuôn dài. Em đứng trước tủ. Tôi tiến lại ôm lấy tâm thân ấm áp, 2 tay đưa lên xoa nắn trái núi vun đầy, mềm mại. Môi vờn lên cần cổ thon thả, lưỡi nhấm nhám từng tấc da em, sự cương cứng bùng trở lại. Vẫn ôm em, hôn cổ em, tay tôi đưa xuống dưới, cảm thụ sự phẳng phiu của vùng bụng, sự căng vểnh của ngã ba, sự mướt mát trước của thiên đường, và ướt. Ngón tay tôi trượt lên khe rãnh ướt át, nóng bỏng, em cứng người lại mỗi khi ngón tay tôi vờn lên miệng khe, chạm vào nhụy và mật tuôn trào. Sự cướng cứng ngày một cao, tựa vào mông em, nhiệt độ ngày một tăng. Và tôi cảm thấy tay em mơn man trên vùng cương cứng. Tay tôi tiếp tục trượt qua khe, chạm vào nhụy, mật tiết ra ngày một nhiều, ướt đẫm bàn tay tôi và loang ra hai bên đùi. Em uốn éo ngày càng nhiều.
Quay em lại, phủ lên em nụ hôn, ép 2 bờ mông em lại chặt sát lại và xoa nắn. Tiếng gừ gừ trong cổ em ngày một rõ, hơi thở thật nóng phả nên mặt tôi. Nâng em lên, tôi tiến lại chiếc giường, em vẫn ôm chặt tôi, môi em dính vào môi tôi. Từ từ từ hạ em xuống, môi tôi bắt đầu di chuyển lướt qua má em, nhay nhay tai em và mút. Tôi vội vàng một tay tháo thắt lưng quần, co chân lên giường, đạp quần khỏi chân. Và cướng cứng bật ra hùng dũng. Tôi phủ lên em, chim tôi cảm nhận được mật tiết ra từ nhụy, thấm đẫm thân mỗi lần miết hông qua. Tôi vẫn miệt mài hôn, hôn lên hạt đào tiên, tham lam bú mút vú em. Em ghì chặt đầu tôi như muốn muốn tôi chìm đắm trong bầu ngực hùng vĩ. Hai chân quắp chặt hông tôi, như muốn cảm nhận thật sâu sự cương cứng của tôi.
Như một quy luật của tự nhiên, chim tôi đã tìm đến cửa thiên đường, ngập ngừng cảm nhận sự ấm áp, chật trội, ướt át và cảm giác hồi hộp khi tiến vào. Dừng lại một lúc, tôi từ từ hạ hông xuống, từng tý, ấm áp, bao phủ, trơn nhẵn trùm lên con chim. Em trân người lại, mắt mở ra và quyết đoán gật đầu. Tôi đưa vào, càng ấm, càng chặt, sự khoái cảm truyền lan từ dưới lên đỉnh đầu đến từng đầu ngón chân. Từ từ ấn vào, bỗng khựng lại. Em nhăn mặt, mím môi, chân ép lại. Tôi ngừng, bỗng bâng khuâng không biết đi đâu, mặt nghệt ra. Một lát sau, em nở nụ cười nhẹ, tay ép hông tôi vào, chân mở ra. Tôi tiếp tục tiến vào, chậm rãi, chạm đến tận cùng, nằm yên. Tôi trong em. Em lại nhẹ nhàng dùng tay nâng hông tôi lên. Chầm chậm đi ra, sự mềm mại bao lại, sự ấm áp truyền qua, cướng cứng vẫn lấp đầy. Em lại ấn hông tôi xuống. Chim tôi đi vào, chạm sát thành hang, sự ấm áp truyền qua, sự trơn trượt của mật, chạm vào tận cùng. Vào ra, chim tôi vẫn theo quy luật, mặt em dãn ra, mắt nhắm lại lim dim, môi nở nụ cười mỉm. Theo đà hưng phấn, tôi càng nhấp nhanh hơn, tiếng lép nhép vang lên, tay em bấu vào lưng tôi mạnh hơn, và chân em quặp hông tôi mạnh hơn. Từng cái nhíu mày, mỗi lần chim chạm vào tận cùng. Từng cái hé môi, khi chim ra ngoài cửa, tay em bấm chặt hơn, mày em nhíu mạnh hơn, môi hé ra to hơn và âm thanh cùng biến thành ahh mỗi lần phát ra. Tôi vẫn nhịp nhàng vào ra, ngắm từng nét xinh đẹp trên mặt em, từng cái nhíu mày thỏa mãn, từng cái hé môi rên khi chạm vào tận cùng. Cảm nhận móng tay em trên da thịt, cái quặp chân chặt hơn. Và em bắt đầu run, quặp chặt hơn, và tôi nhịp nhanh hơn để theo kịp từng rung động của em. Em nấc lên một tiếng và tiếp theo tiếng hét “…Ahhh…”. Em ép chặt tôi, móng tay bấm sâu hơn, người căng cứng. Và sự co thắt dữ dội trên chim tôi, mơn man từ gốc đến ngọn. Một dòng suối ấm nóng phun trào, ép vào đầu chim, truyền xuống thân và trào ra ngoài. Sự co thắt dữ dội, làm tôi không kìm được, một làn sóng truyền từ đầu chim lên cột sống. Tôi gầm lên, chút hết sự hưng phấn vào trong em, người nhẹ nhàng bay bổng. Từng cơn co thắt từ thành bướm truyền lên chim, như những làm sóng vô tận lan tỏa. Em vẫn ghì chặt, như níu giữ sự thăng hoa truyền qua hai chúng tôi. Mắt em dại ra, một dòng nước trong từ khóe miệng em chảy ra, mắt em nhắm lại, giọt lệ tràn qua khóe mắt. Tôi cúi xuống, hôn em, hứng hết những dòng mật ngọt ngào hạnh phúc trên mặt em. Tôi vẫn trong em, sự ấm áp mà tôi không muốn từ bỏ, phủ lên em che trở em, hòa tan em vào mỗi thớ thịt, mỗi cảm xúc của mình. Tôi yêu em.
Tôi lật người sang, ôm em trong vòng tay. Chúng tôi thiếp đi một lát, tôi tỉnh lại, nhìn em thở nhẹ nhàng, nụ cười thỏa mãn trên môi, khuôn mặt với những vệt đỏ hồng trên da mịn màng thật đẹp. Những sợi lông tơ trên mặt, phản xạ ánh sáng chiều, như phủ lớp ánh sáng vàng thiên thần trên mặt em. Vầng ngực ngạo nghễ vươn cao, mà tay tôi đùa nghịch không biết chán, phập phồng theo hơi thở nhẹ nhàng.
Tự nhiên thèm kéo một hơi thuốc, tôi nhẹ nhàng đứng dậy, kéo chăn đắp cho em. Tôi xuống giường mặc quần áo, đi ra ngoài hiên. Nắng vàng chiều trải một ánh sáng vàng lộng lẫy lên mọi vật. Thở ra hơi thuốc, tôi biết mình đã trải qua giai đoạn mới, giai đoạn một người đàn ông.