Mẹ - Chương 8
5 giờ 30 phút sáng
Nhấc bổng dì lên bằng hai tay , tôi cố gắng di chuyển nhẹ nhàng để bế dì từ giường tôi về phòng của vợ chồng dì , trước khi mẹ tôi lên gọi tôi dậy như mỗi buổi sáng khác . Dùng khủy tay để mở chốt cửa , tôi nhón chân nhẹ nhàng , nhìn di lúc này đang áp mặt vào ngực tôi ngủ ngon lành , không khác gì con mèo con đang cuộn tròn trong vòng tay tôi . Tôi đặt dì nằm xuống chiếc giường được trải ga màu xanh nước biển , nhẹ nhàng , tình cảm . Căn phòng này hôm qua đã được bố mẹ tôi dọn dẹp sạch sẽ để là nơi cho vợ chồng dì ở trong quãng thời gian sắp tới Nó rộng lớn , có cửa sổ hai phía , một phía hướng ra mặt biển , một phía hướng ra vườn xanh , nơi có những cây hoa Nhài màu trắng tỏa hương thơm ngát trong khu vườn rộng lớn của căn biệt thự . Ngắm nhìn dì một lúc , tôi kéo cái chăn lên người đắp cho dì , rồi về phòng làm vệ sinh cá nhân , soạn bài vở chuẩn bị đi học . Cả đêm qua tôi không ngủ , tôi cảm thấy hơi mệt nhưng bù lại tôi cũng khá vui , tôi vui vì tôi đã nhận ra được niềm đam mê với tranh nghệ thuật khỏa thân của mình . Niềm đam mê ấy , không phải bệnh hoạn , nó là nét đẹp , nét đẹp riêng của những đường cong …
Mặc bộ đồng phục nhà trường với chiếc áo sơ mi trắng cộc tay và chiếc quần vải màu xanh tím than , vớ cái đồng hồ dây da màu nâu hiệu Neos ở mặt bàn đeo lên tay . Tôi mệt mỏi bước từng bậc xuống dưới nhà , tiến vào phòng bếp , tôi gặp mẹ đang nấu ăn . Mẹ mặc một cái áo cộc tay màu tím nhạt , cùng chiếc quần bò xanh bó sát . Từ đằng sau , tôi thấy mẹ thật hấp dẫn với những đường cong hoàn mỹ đang uyển chuyển , điệu đà , ngọt ngào chuẩn bữa ăn sáng cho dì và tôi . Tôi lặng lẽ tiến đến bên bà , rồi ôm chầm lấy bà từ đằng sau . Bà giật mình , nhưng khi quay mặt lại phát hiện ra tôi , bà mỉm cười tháo cái găng tay cao su bà đang đeo , rồi nhẹ nhàng đưa tay lên vuốt má tôi .
– " Ngủ tốt không con "?
Tôi nhắm mắt , cảm nhận được mùi thức ăn bà đang nấu cùng hương thơm từ mái tóc của bà , tôi gật gật , bà quay hẳn người lại nhìn tôi mỉm cười , mắt bà long lanh dưới ánh sáng trắng của đèn điện trong không gian bếp .
– " Mẹ nấu cháo lòng xong rồi , con lên gọi dì xuống rồi cùng ăn sáng "!
– " Dì chưa dậy đâu mẹ , hai mẹ con mình ăn trước đi mẹ "
Bà mỉm cười , rồi đưa tay tắt bếp , tháo cái găng tay cao su ra . Rồi khi bà định đưa tay tháo dây thắt nút của cái tạp dề ở sau lưng , tôi nhanh nhảu
– " Mẹ để con tháo giúp cho ".
Mẹ tôi vô tư xoay lưng lại hai tay chống lên thành bếp đợi chờ . Ở tư thế này , khiến vùng thắt lưng của bà thu nhỏ lại , bờ mông căng tròn lên sau lớp vải của chiếc quần bò màu xanh . Tôi đứng hình , phải mất vài giây tôi mới hoàn hồn , đưa tay tháo cái nút thắt của cái tạp dề giúp bà . Bà quay lại mim cười cảm ơn tôi , rồi kêu tôi ngồi vào bàn ăn . Đặt đĩa bánh mì đã được nướng qua , cắt nhỏ trước mặt tôi , tôi đưa bát cho bà . Tôi bốc một miếng bánh mì đưa lên miệng nhâm nhi trong khi chờ mẹ múc cháo lòng từ trong nồi ra bát cho tôi . Tôi ngước nhìn lên , thấy mẹ đang chăm chú , múc cháo , qua làn khói nghi ngút của hơi nóng đang bốc lên , tôi cứ ngỡ mình đang ngắm nhìn vẻ đẹp của một thiên thần . Bà đặt bát cháo xuống cho tôi , bà mỉm cười thật tươi khi bắt gặp tôi đang say sưa ngắm nhìn bà , má bà ừng hồng . Nụ cười tỏa nắng , khiến tôi cũng phải cười theo , rồi từ miệng tôi buông ra một câu mà từ trước đến giờ tôi chẳng bao giờ nói với mẹ
– " Mẹ đẹp thật đấy ạ "
Mẹ tôi nghe câu nói này của tôi , mới đầu bà hơi ngỡ ngàng , rồi dần bà chuyển sang xấu hổ , bà mìm cười, đưa hai bàn tay lên áp vào hai bên má lúc này đang đỏ ửng vì ngượng
– " Sao ? ông tướng lại hết tiền tiêu vặt rồi chứ gì " ?
– " Không con nói thật đấy , mẹ đẹp lắm , so với mấy bà tầm tuổi mẹ thì mẹ là đẹp nhất "
Tôi vừa nói vừa giơ ngón cái lên như để khẳng định điều mình vừa nói , mẹ tôi cười hạnh phúc , đôi má bà vẫn đang ửng hồng , bà vuốt tóc tôi
– " Chỉ giỏi nịnh mẹ "
Mẹ tôi cũng múc cho mình một bát cháo rôi ngồi xuống bàn ăn cùng tôi , hai mẹ con vừa ăn sáng vừa trò chuyện vui vẻ , mẹ tôi nói bà đã già và xấu trong khi tôi vẫn giữ lập trường của mình mẹ vẫn còn đẹp lắm . Mà thật ra mẹ biết không , đối với con , mẹ còn đẹp hơn bất kỳ người phụ nữ nào mà con từng gặp , cho dù là già hay trẻ …
Khoác chiếc balo màu đen lên vai , tôi chào mẹ rồi dắt chiếc xe đạp điện ra cổng . Mẹ tôi chạy ra theo , đưa cho tôi một hộp C xủi vì bà thấy sắc mặt tôi sáng nay hơi tiều tụy . Tôi cảm ơn mẹ rồi trèo lên xe , chào mẹ lần nữa rồi phóng đi , mẹ tôi không quên nói với theo dặn tôi trưa nay về ăn cơm cùng với gia đình .
Hẹn thằng Hùng ‘ Móm ‘ ở cây xăng quen thuộc nhưng vừa mới đến đầu đường của khu biệt thự chỗ tôi , tôi thấy nó đang đi hướng ngược chiều , tôi lên tiếng trước
– " Ê ! Thím "
Nó nhìn thấy tôi thì cũng vui vẻ chào lại , nó sang đường , rồi bắt cặp , đi song song với tôi
– " Sao hôm nay không chờ chế ở cây xăng "?
– " Thím tính qua rủ chế đi ăn sáng rồi mới đi học ".
– " Chế vừa ăn sáng cùng bà già xong , sao thím không nhắn tin cho chế biết trước có phải không "
– " Ăn rồi ăn nữa , có sao đâu "
Mặc dù tôi đang rất no vì lượng bánh mì đang nở ra trong bụng , nhưng nó đã nhiệt tình mời , với lại tôi cũng không nỡ để nó ăn một mình nên tôi gật đầu đồng ý .
Tạt vào một quán ăn sáng bên đường , chọn một bàn ngay trên vỉa hè . Nó gọi một bát miến ngan , tôi gọi hai quả trứng vịt lộn cho có lệ , chứ không lẽ vào quán ăn , thằng ăn thằng ngồi nhìn … Hai thằng vừa ăn vừa chuyện trò , rồi khi tôi cảm thấy nó thoải mái vui vẻ nhất , tôi mới gợi chuyện , tôi xuống giọng .
– " Chuyện mẹ thím với thím sao rồi "?
Vắt thêm chanh vào bát miến , nó cúi xuống húp sùm sụp rồi vừa nhai nó vừa lí nhí
– " Vẫn đang … Những lúc bà ấy ở nhà , thím vẫn áp dụng theo cách cũ ".
Đến bây giờ khi nói về chuyện này , tôi và nó đã không còn tỏ ra ngại ngùng hay xấu hổ như trước nữa . Tôi khuyên nó thật lòng nên chấm dứt chuyện này càng sớm càng tốt , để bị lộ ra thì phiền phức lắm . Nó lắc lắc , nó nói với tôi rằng nó nghiện rồi , trót rồi khó dừng lại được . Rồi nó giơ tay ra hiệu , gọi thêm một bát miến ngan nữa , tôi lặng thinh suy nghĩ , có lẽ tôi cần làm một cái gì đó , để giúp thằng bạn thân của mình .
Đặt chiếc balo đen vào trong ngăn bàn , vô tình một lá thư từ trong ngăn bàn của tôi , rơi xuống đất . Tôi ngạc nhiên nhặt lên , thằng Hùng ‘ Móm ‘ ngó qua
– " Cái gì thế "?
Tôi lắc lắc đầu không biết , nó lấy lá thư đó từ tay tôi , soi mói nhìn ngắm , rồi nó vỗ vỗ vai tôi
– " Thư của gái rồi chế ơi "
– " Sao thím biết " – Tôi thắc mắc
– " Thì đây này , phong bì thư màu hồng , thơm phức mùi nước hoa , không của gái thì của ai "?
Tôi ngó nghiêng thì đúng là vậy , đằng sau bức thư lại còn có nguyên hình hai cái trái tim đỏ choét . Rồi nó mở phong bì , nó lấy mẩu giấy bên trong ra đọc , rồi nó cười lên ha hả , nó đưa bàn tay mập ú lên bóp bóp vai tôi . Thư gái gửi mày , mày đọc đi . Tôi nhận tờ giấy trong phong thư từ tay nó , nội dung là của một con bé tên Hoa , học cùng lớp 10 nhưng khác khối , tôi 10A1 nhỏ 10A3 . Đại loại thì nhỏ viết là nhỏ thích tôi thích từ lâu rồi , thật ra thì nhỏ Hoa này trước đây đã học chung lớp với tôi từ cấp 1 , đến giữa năm cấp 2 thì gia đình nhỏ chuyển trường cho nhỏ , thế rồi chẳng hiểu dòng đời xô đẩy như thế nào mà lên cấp 3 hai đứa lại học chung cùng trường , tiếc là không cùng khối . Tôi nhớ lại :
– Hôm ấy là một buổi chiều mùa đông lớp 6 , tôi đang lang thang bằng chiếc xe đạp màu xanh dương , từ nhà mình tới nhà thằng Hùng để cùng đi mua truyện tranh . Khi đi ngang công viên thành phố , hai bên đường đi là rừng cây bạch đàn . Tôi bắt gặp một con nhỏ cũng tầm tuổi tôi đang bị một bọn cả trai cả gái khác đánh hội đồng , tôi vòng xe đạp lại , khuyên ngăn , khuyên ngăn không được , tôi xuống xe để đứng ra bênh nhỏ . Chúng nó chuyển nạn nhân từ nhỏ sang tôi , đến lượt tôi bị oánh hội đồng , tôi ôm đầu chịu đựng và chỉ khi có người lớn ra can ngăn , tôi mới thoát nạn . Bọn đầu gấu kia bỏ đi , tôi thì mặt mũi tím bầm , chân tay xước nhẹ . Tôi không khóc trong khi nhỏ vẫn khóc , hỏi ra mới biết chúng nó làm rách cái khăn len đang quàng màu vàng mới mua của nhỏ , nhỏ sợ về bố mẹ biết được bố mẹ đánh . Tôi không ngần ngại tháo khăn của mình ra đưa cho nhỏ , rồi trèo lên xe đạp bỏ đi .
Và đó là tất cả những gì tôi nhớ về nhỏ , bây giờ thì thỉnh thoảng vẫn gặp nhau ở căng tin , phòng tin học , chào hỏi nhau vài lần nhưng nhỏ chẳng để lại cho tôi ấn tượng gì lắm , ngoài cái vẻ dễ thương hơi nhút nhát của mình .
Đang suy nghĩ miên man , thằng Hùng nó huých huých tôi làm tôi tan mộng , cùng với tiếng trống tùng tùng báo hiệu giờ vào học tiết đầu . Tôi cất lá thư vào phong bì rồi đút vào túi áo ngực , thằng Hùng quay sang hỏi tôi tiết đầu học môn gì
– " Môn học mới ‘ Mỹ Thuật ‘ ".
Tiếng con nhỏ lớp trưởng chua loét vang lên
– " Các bạn đứng dậy " thì bên dưới " Chúng em chào cô ạ "!
Một công việc thường ngày mà chúng tôi phải làm khi đón giáo viên vào lớp , bà giáo Mỹ Thuật của tôi là một mụ tầm u50 tên Thủy rất khó tính , đanh đá và béo như lợn , bọn bạn tôi ghét bà ta lắm , tôi thì khác , vì Mỹ Thuật là môn tôi học khá nhất và cũng là ước mơ tôi đang theo đuổi , vậy nên giáo viên tính khí thế nào không quan trọng , quan trọng là tôi học được những gì từ bà ấy mà thôi . Một vài phút sau tiếng chào , thì giáo viên Mỹ Thuật cũng vào lớp . Cả lớp " Ồ " lên một tiếng rồi nhìn nhau ngỡ ngàng , hôm nay bà Thủy không lên lớp mà là một giáo viên khác . Cô tự tin đứng giữa lớp giới thiệu bản thân bằng chất giọng nữ tính
– ‘ Tôi tên là Lan , 24 tuổi giáo viên Mỹ Thuật mới của các em ".
Cả lớp la lên hò hét tán thưởng , ấn tượng đầu tiên của tôi về cô giáo Mỹ Thuật mới là một cô gái miền Nam , khá duyên dáng . Mái tóc dài để xõa , cắt mái bằng nhuộm màu nâu hạt dẻ , mũi nhỏ , da trắng , môi cô đánh son bóng nhẹ nhàng . Mặc một chiếc áo sơ mi trắng có cách điệu bông hoa màu trắng ở trước và phần ngực hơi nhô ra , cùng chiếc váy díp màu xanh công sở bó sát vào cặp mông cong nhỏ , chân cô thuôn dài nhỏ nhắn với chiếc quần tất màu nâu bóng và chiếc giầy cao gót màu đen , cô cao tầm 1m60 , 61 gì đấy . Nhìn cô khá xinh xắn và tràn đầy năng lượng , cả tiết học ấy lớp tôi bỗng trở nên im ắng và nghiêm túc nghe giảng đến lạ thường , khác hẳn cái chợ ồn ào hằng ngày mà tôi từng biết . Cô giảng dạy , cô tô vẽ trên bảng , miệng cô lúc nào cũng nở nụ cười , tôi chăm chú quan sát nhìn theo từng cử chỉ , dáng điệu của cô , rồi tôi mỉm cười …
Tiếng trống tùng tùng vang lên báo hiệu hết tiết học , tôi giật mình tự hỏi , sao mà nhanh thế . Thằng Hùng ngồi cạnh huých huých tôi mỉm cười
– " Cô Lan xinh nhỉ chế nhỉ "
Tôi nở nụ cười
– " Ừ ! xinh thật "
Cô cất giáo án , bút thước vào trong chiếc cặp da màu đen rồi rời khỏi lớp , tôi chạy vội theo khi cô ra đến cửa , tôi chặn ngang trước mặt cô , tôi nở nụ cười " Close-up " tôi lên tiêng trước
– " Cô ơi ! có một vài chỗ về bài giảng của cô mà em chưa hiểu , cô giảng lại giúp em với ạ ".
Mới đầu cô hơi ngập ngừng , rồi suy nghĩ một lúc , cô nói
– " Ừm được rồi ! Lát nữa sau buổi học , em lên phòng giáo viên gặp cô nha "!
Trời ơi ! Cái giọng gái miền Nam sao mà nó ngọt ngào thế không biêt , tôi tươi cười cảm ơn cô , thằng Hùng ‘ Móm ‘ chạy ra khoác vai tôi trêu đùa
– " Cả em nữa cô … "!
Cô đưa tay che miệng tủm tỉm cười , đưa tay vuốt mái tóc óng ả màu nâu hạt dẻ lên mang tai rồi quay lưng bước đi . Thằng Hùng nó thì thầm với tôi khi cô đã đi khuất
– " Chế định tán tỉnh bà ấy à "?
Tôi nhìn nó
– " Không ! chế muốn tìm hiểu thêm về Mỹ Thuật , thím biết chế yêu hội họa như thế nào mà "!
– " Ừ ! biết ".