Mẹ tôi tình tôi 2: Loạn luân thời chiến - Chương 4
4.
[QUÁ KHỨ]
Ngày thứ 4 không bị Mỹ ném bom phá hoại, tôi loanh quanh sửa chữa lại mấy thứ hư hỏng trên nóc hầm và quanh nhà, dọn dẹp một chút, đi câu được mấy con cá rô tối rán ròn hai mẹ con ăn. Hôm nay tôi không về nơi sơ tán mà đi loanh quanh làm mấy việc vặt. Trời về chiều, tôi ngồi trên triền đê ngắm xóm làng trong cái nắng thu vàng ruộm.
Làng quê Việt Nam thời ấy, nhất là những vùng trọng điểm đánh phá như quê tôi thì xác xơ tiêu điều lắm, quanh làng đầy những hố bom rơi. Người ta ưu tiên lấp những hố bom trên những tuyến đường có xe chạy qua để tiếp tế cho chiến trường miền Nam hay để đôi ba tốp xe chở bộ đội dừng chân nghỉ trên đường ra tiền tuyến. Còn thì những hố bom trên những cánh đồng, hay những hố bom trước đó còn là những căn nhà… thì thường để mặc đó.
Việc tăng gia sản xuất cũng được chuyển đi khá xa vì bom đạn miết thế này cũng chẳng trồng cấy được gì. Những gì tìm thấy quanh làng để bỏ vào mồm được là những luống rau ngắn ngày, mọc dại, hay củ khoai củ sắn đào được… Thịt thì ngoài con cá, con cua, con tôm, con ốc… mò được dưới ao hay dưới sông thì còn lại đều chỉ là một giấc mơ.
Làng tôi những năm tháng ấy vắng hoe, đàn ông thì ra trận, đàn bà lo phục vụ sản xuất và chiến đấu, trẻ con thì theo cán bộ về những khu vực sơ tán. Ban ngày thường chỉ còn lác đác một vài đứa choai choai như tôi đi mót chút thực phẩm cải thiện bữa ăn, khi nào nghe tiếng còi báo động thì chạy về hầm trú. Mỹ ném bom thì chẳng kể ngày đêm hay theo quy trình nào cả, có ngày thì ném nhiều hơn một đợt, có khi ba bốn hôm lại chả ném đợt nào như lần này.
Xế chiều tôi trở về nhà thì mẹ đã về từ trước đó rồi. Hai mẹ con cơm nước tắm rửa xong thì trời cũng tối rồi. Bỗng tiếng còi hụ báo động máy bay bị chuẩn bị tới. Hai mẹ con tôi vội chạy xuống hầm trú ẩn. Quả thật giữa ranh giới của sống và chết, đó là khi tôi ít nghĩ đến chuyện nhục dục nhất. Tôi và mẹ vào hầm, lòng chẳng hề nghĩ đến chuyện kia chút nào.
Hai mẹ con nằm quay lưng sát vào nhau chờ bom đến, chả biết sau đợt này còn sống được nữa không. Đợt bom lần này có vẻ ở cách nhà tôi một quãng khá xa. Tiếng nổ “uỳnh… uỳnh…” cảm giác ở xa và mặt đất rung không mạnh lắm. Tự dưng tôi lại thấy tiếc vì nếu bom ở gần hơn, có khi mẹ con tôi lại ôm nhau rồi. Thêm một vài tiếng nổ, bom có vẻ tiến gần hơn và quả thật nó có tác dụng ngay.
Tôi cảm thấy mẹ cựa mình quay lại phía tôi, rồi mẹ từ từ ôm lấy tôi từ phía sau, ấn đầu vào lưng tôi không nói câu nào. Tiếng thở của cả hai mẹ con gấp gáp dần trong căn hầm thinh lặng, đang rung nhẹ lên sau mỗi tiếng nổ của bom rơi. Trong lòng tôi cảm giác dần trấn tĩnh lại, có vẻ trận bom nay cũng giống như mọi hôm thôi, nghĩa là căn hầm trú ẩn của 2 mẹ con sẽ được an toàn. Nhưng sự trấn tĩnh đó vừa vụt tới, rồi ngay lập tức lại bị một giảm giác khác đuổi ngay đi. Tôi đang khao khát mẹ.
Lúc này, khi mẹ vẫn ôm chặt lấy tôi từ sau lưng, đôi gò bồng đảo mềm mại ép chặt vào lưng tôi giờ tôi cảm thấy rõ rệt hơn khi nãy rất nhiều. Tôi liền đưa tay với ra sau ôm vào người mẹ, thật trớ trêu hay cũng có thể nói là thật may mắn, bàn tay tôi dừng ngay trên bờ mông của mẹ. Tôi lấy hết dũng cảm, bấu chặt bàn tay mình vào bờ mông tròn trịa ấy.
Ngay lúc đó có một tiếng bom nổ ở khoảng cách khá xa, căn hầm dường như chẳng bị ảnh hưởng, nhưng mẹ giật bắn người, là vì bàn tay tôi hay vì tiếng bom rơi? Tôi khẽ cử động nhẹ những ngón tay, sao có gì ươn ướt phía khe mông mẹ, mẹ lại tè dầm vì sợ sao? Theo bản năng tôi xoa xoa mông mẹ trên lớp vải quần, tay hơi tiến sâu hơn về giữa hai chân mẹ, tim tôi đập mạnh lắm, hình như không phải tè, đũng quần mẹ không ướt như tè, mà lại nhơn nhớt nữa.
“Mẹ… mẹ lại… tè à?” tôi khó khăn lắm mới cất được tiếng hỏi khe khẽ trong cổ họng khô khốc. Mẹ im lặng, mặc cho tay thằng con trai đang nhè nhẹ bóp bờ mông, mỗi lúc, bàn tay non nớt ấy lại một nhích gần hơn đến khe bướm. Tôi có cảm giác mẹ đang đấu tranh tư tưởng dữ dội lắm, người mẹ cứ đôi chút lại rung lên, còn tôi thì tự hỏi cái thứ nước đang nhễu nhại trên tay tôi là nước gì?
Bỗng một tiếng nổ lớn phát lên ở khoảng cách khá gần, đất cát trong hầm rơi rào rào xuống hai mẹ con tôi. Trong một khoảnh khắc, mẹ con tôi như dừng hết mọi cử động, cứng đờ người ra, rồi khi nhanh chóng lấy lại được tinh thần, bàn tay của mẹ đang ở trên con chim cứng ngắc của tôi trong quần tự bao giờ. Là do mẹ giật mình nên tay co lại, không ngờ lại đập trúng vào chỗ đó của tôi.
“Ối đau quá!” tôi thốt lên, bấu chặt vào mông mẹ, cú đập khá mạnh vào con chim đang cương làm tôi đau nhói. Mẹ luống cuống vạch quần tôi ra, thò tay qua ống quần mà nắm lấy chim tôi xoa xoa, vừa xoa vừa lắp bắp “Mẹ xin lỗi… mẹ xin lỗi…” Rồi cứ thế mẹ chẳng nói thêm lời nào, bàn tay nhỏ bé cứ vuốt dọc con chim đang muốn nổ tung ra của thằng con trai.
Tôi lúc này chả nể nang gì nữa, luồn tay vào trong quần mẹ, bờ mông trần trụi và mát rượi, dinh dính thứ nước nhờn dưới bàn tay tôi. Tôi lách tay vào giữa hai khe mông mẹ, vừa xoa vừa cố đưa tay vào khe bướm, hàng lông bướm dọc theo mông ram ráp trên các ngón tay tôi. Tôi không chịu nổi nữa rồi, tim tôi đập loạn xạ, tôi đè lên người mẹ, kéo luột quần mẹ xuống. Mẹ cũng hưởng ứng như tôi, không như lần trước để tôi hẩy lung tung chả đúng chỗ nào, mẹ cầm nguyên chim tôi, lúc này thò ra một bên ống quần dí thẳng vào lỗ bướm.
Nào tôi đã từng biết ân ái là gì đâu, chỉ là bản năng mách bảo, tôi dập hông mạnh xuống hạ bộ của mẹ. Tôi nghe tiếng “ót” một cái còn rõ hơn tiếng bom ngoài kia. Chim con, bướm mẹ, nằm trọn trong nhau rồi. Tất cả những gì tôi còn biết là ấm lắm, khít lắm… một cảm giác chưa từng có ôm chặt lấy chim tôi, và rồi tôi ra, ngay khi chưa kịp nhấp thêm 1 cái nào nữa. Tôi ôm cứng lấy mẹ mà hưởng cơn cực khoái, chim tôi giật giật, rồi tôi cảm thấy nó dần xìu xuống trong bướm mẹ, còn tôi thì chả còn một chút sức lực nào dù chỉ vài giây trước tôi có thể dễ dàng ôm vật mẹ ngửa ra.Khi trận bom kết thúc, sau một lúc nằmyên nghe động tĩnh an toàn hẳn, việc đầu tiên là mẹ tôi vụt chạy ra khỏi hầm vào trong nhà tắm bên cạnh giếng nhà xối nước. Không lâu sau mẹ kể cho tôi là mẹ phải vào rửa bướm và cố gắng rửa cho sạch tinh trùng tôi trong lỗ bướm mẹ. Tử cung mẹ tôi khá là nhạy, mẹ với bố tôi chỉ giao hợp tính ra hơn hai chục lần, vậy mà đã có 3 anh em tôi, mẹ sợ nếu không rửa sạch thì mẹ sẽ dính bầu vì tôi đã 15 tuổi rồi. Đã lâu bố tôi không về, nếu có bầu trong thời điểm đó thì không biết mọi chuyện sẽ khủng khiếp đến đâu.